Mục lục
Cuộc chiến Vạn giới - KK Cố Hương (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Rốt cuộc đã có thể tiến hành tế tự rồi! Nhục thân của Tự Nhiên Lão tổ cộng thêm Linh của Hiếu Mang Lão tổ, năm trăm sáu mươi sáu tôn Thần Linh, ba tôn Thần Minh, rất nhiều Thần binh, Ma Thần binh và Thần binh Côn Tộc… những tế phẩm này kết hợp cùng một chỗ, sẽ có thể phong ấn huyết mạch, Thần huyết của các tộc Thần Ma Côn trên Tổ Tinh và Mộc Diệu Tinh rồi a?

Tâm thần Chung Nhạc hưng phấn. Hắn vất vất vả vả suốt hai năm qua, chính là vì trận Đại tế Phong Thiện chưa từng có này.

- Trở về Kiếm Môn, thông tri Long Hầu, chuẩn bị đại tế!

o0o

Kiếm Môn Sơn, Quân Tư Tà thấy hắn bình an trở về, rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười nói:

- Chung sư đệ, ngươi cuối cùng cũng không có gây chuyện thị phi a! Nhìn thấy ngươi bình an trở về, lúc này ta mới xem như là an tâm. Vị này chính là…

Nàng nhìn về phía Lục Đạo lão nhân, lộ ra thần sắc kinh ngạc. Bộ dạng Lục Đạo lão nhân có chút cổ quái, không quá giống như chủng tộc trên Tổ Tinh. Hơn nữa, còn mang tới cho nàng một loại cảm giác không nhìn ra sâu cạn.

Nàng hiện tại đã là Cự bá Thông Thần Cảnh, cách cảnh giới Thần Minh cũng chỉ còn một bước nữa mà thôi, không ngờ lại không nhìn ra sâu cạn của Lục Đạo lão nhân, sao có thể không khiến cho nàng kinh hãi.

Chung Nhạc giới thiệu một phen, nhưng cũng không lộ ra thân phận chân thật của Lục Đạo lão nhân. Quân Tư Tà kinh nghi bất định, nhưng cũng không tra hỏi chi tiết.

Lại qua mấy ngày, Quân Tư Tà nghe được tin tức từ Tây Hoang truyền tới, Văn Thường Công bị trọng thương, hai tôn Côn Thần bị chém, không khỏi bị dọa cho sợ hết hồn:



- Ta còn tưởng rằng Chung sư đệ lần này ra ngoài cũng không gây chuyện thị phi, hóa ra ta vẫn là trách lầm hắn! Chung Đại Họa xuất môn sao có thể không gây sự? Liên tục giết chết hai tôn Côn Thần, khẳng định không phải một mình Chung sư đệ có thể làm được. Lão giả kia gọi là Lục Đạo lão nhân sao? Hắn rốt cuộc là có lai lịch gì? Vì sao lại đi theo bên cạnh Chung sư đệ?

Bất quá, đây là chuyện tình của Chung Nhạc, nàng tự nhiên không tiện tra hỏi.

o0o

- Sư đệ, ngươi nghe nói gì không?

Một ngày này, Quân Tư Tà kéo Chung Nhạc sang một bên, nói nhỏ:

- Cách đây không lâu truyền ra tin tức, nói Tổ Tinh ta kể cả toàn bộ Tinh hệ Thái Dương đều bị một cỗ ngoại lực khóa lại, phong ấn đạo pháp thần thông. Qua thêm mấy ngàn năm nữa, sợ rằng sẽ không thể động dụng thần thông đạo pháp rồi! Đây là tin tức do Bạch Trạch thị truyền ra, sẽ không sai lầm a. Hiện tại Bạch Trạch thị đã động viên toàn tộc, chuẩn bị di chuyển tới Côn Lôn Cảnh rồi. Lúc này, các tộc trên Tổ Tinh lòng người bàng hoàng, đều đang thương nghị chuyện này!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Đây là tin tức Bạch Trạch thị lấy được từ chỗ của ta, ta tự nhiên biết rõ!

- Tin tức này là do ngươi truyền ra?

Quân Tư Tà nhất thời giật mình, lộ ra thần sắc nghi hoặc:

- Là thật hay giả vậy? Ngươi đừng nói là phóng xuất tin tức giả, muốn lừa gạt toàn bộ các tộc trên Tổ Tinh tới Côn Lôn Cảnh, sau đó Nhân Tộc ta sẽ độc bá Tổ Tinh a? Đại bộ phận các chủng tộc cũng đều không quá tin tưởng chuyện này, cho rằng đây là chuyện buồn cười nhất thiên hạ. Kẻ nào có thể có được bản lĩnh bậc này, ngay cả thần thông đạo pháp đều phong ấn lại được? Ngươi ít nhất cũng nên biên ra một lời nói dối có thể khiến cho người tin được a…

- Đây là sự thật!

Sắc mặt Chung Nhạc bình thản, nói:

- Hiện tại ngươi còn chưa cảm giác được, nhưng qua trăm ngàn năm sau, ngươi sẽ có thể cảm giác được a!

Quân Tư Tà nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn, cẩn thận quan sát sắc mặt hắn, phát hiện không quá giống như nói bậy, không khỏi liên tục rùng mình mấy cái. Thật sự có một cỗ lực lượng bàng đại, đã phong ấn lại đạo pháp thần thông sao?



o0o

- Đây là Kiếm Môn của ngươi sao?

Lục Đạo lão nhân nhìn lướt qua bốn phía một vòng, kinh ngạc nói với Chung Nhạc:

- Thoạt nhìn cũng không được tốt lắm a! Khí phách quá nhỏ, không thể sánh ngang với Côn Lôn Cảnh được. Long khốn chỗ nước cạn, hổ lạc vào đất bằng! Ngươi sao lại ở tại một địa phương như thế này? Nơi này quá nhỏ rồi, ngươi ngay cả dịch chuyển thân thể đều có chút chật chội. Nếu đổi lại là ta, ta sớm đã ly khai rồi!

Chung Nhạc gật đầu, nói:

- Sau khi hoàn thành một chuyện đại sự, ta sẽ rời đi!

Lục Đạo lão nhân tìm một chỗ phong thủy bảo địa ngồi xuống, nói:

- Ngươi cứ việc bận rộn chuyện của ngươi, sau khi chuẩn bị xong, ta sẽ cùng với ngươi rời đi!

Chung Nhạc linh quang khẽ động, mỉm cười nói:

- Tiền bối, không biết Lục Đạo Quả của ngươi có thể…

- Không được!

Lục Đạo lão nhân quả quyết nói:

- Không thể lại cho ngươi nữa! Lần trước là vì giao dịch, ta mới cho ngươi một quả Lục Đạo Quả, hiện tại ngươi phá hư gia viên của ta, dẫn ta rời đi tìm kiếm một gia viên mới là chuyện thiên kinh địa nghĩa, không có điều kiện trao đổi. Lục Đạo Quả chính là hài tử của ta, đưa cho ngươi, sẽ bị ngươi ăn tươi, chính là tương đương với ăn tươi hài tử của ta. Ta sao có thể cho ngươi được?

Chung Nhạc yên lặng, mỉm cười nói:

- Thần dược ra hoa kết quả, cũng là vì truyền thừa. Thịt quả có ngon mới có sinh linh đi ăn, sau đó tán lạc hạt giống tới các nơi, mới có khả năng sinh sôi nảy nở. Nếu như là tự tàng tự quý, sợ rằng Lục Đạo Quả Thụ sẽ chỉ còn lại có một mình ngươi mà thôi!



Lục Đạo lão nhân suy tư trong chốc lát, lắc đầu nói:

- Ngươi nói có đạo lý! Nhưng ngươi có từng nghe nói qua đầu cơ tích trữ chưa? Lục Đạo Quả Thụ chỉ có một mình ta, giá trị tự nhiên sẽ rất cao, nhưng nếu như khắp nơi đều có, vậy liền không có bao nhiêu giá trị rồi!

Chung Nhạc chỉ đành bỏ đi ý niệm này. Lục Đạo Quả đối với hắn mà nói quả thật giá trị vô lượng. Hiện tại hắn đang tìm hiểu thần thông Bàn Cổ Lục Đạo, cần nhất chính là Lục Đạo Quả, có thể giúp cho hắn càng nhanh hơn tu thành Tiên Thiên Chân Hồn.

Nhưng Lục Đạo lão nhân rõ ràng là muốn đầu cơ tích trữ, đòi là đòi không được, cướp lại đánh không lại hắn. Về phần trao đổi, hắn chỉ có nhục thân của Tự Nhiên Lão tổ, còn cần dùng để tế tự, không thể cắt bớt một phần nào nữa, bằng không lực lượng tế tự sẽ nhỏ đi, liền không đủ để phong ấn huyết mạch của Vạn Tộc.

- Tiền bối, tri thức của ngươi vô cùng uyên bác. Ta từng gặp qua vô số Thần dược, nhưng Thần dược có thể tu luyện, có thể phát huy ra uy lực văn lộ Đồ đằng của bản thân, lại chỉ có hai cái. Ngươi chính là một trong số đó. Không biết tiền bối có ý muốn lưu lại truyền thừa hay không?

Chung Nhạc hỏi.

- Hai cái?

Lục Đạo lão nhân không trả lời câu hỏi của hắn, trong mắt chớp động tinh quang, hỏi:

- Không ngờ lại còn có một cây Thần dược khác cũng biết được đạo tu luyện! Hắn là ai?

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK