- Ta quỳ xuống nói chuyện với ngươi?
Thần Vũ Uy Vương bật cười, lắc lắc đầu, hờ hững nói:
- Dịch Quân Vương, ngươi bất quá chỉ là một tôn Tạo Vật Chủ mà thôi, mà ta đã là cảnh giới Đế Quân Đại viên mãn, cách Đế cảnh chỉ có cự ly nửa bước nữa mà thôi. Ta thành Đế chỉ là chuyện sớm hay muộn. Bất quá, ngươi đã đánh bạc tôn nghiêm và tiền đồ của chính mình, ta há có thể không đánh cược với ngươi?
Đám người Thái Phùng, Lung Chất, Huyền Kỳ Nhị Lão nghe hắn nói vậy, sắc mặt nhất thời khẽ biến, trong lòng lại có chút lo lắng bất an, nghĩ muốn lên tiếng ngăn cản tràng tỷ đấu này.
Chung Nhạc đánh cược với Thần Vũ Uy Vương, hơn nữa còn đánh bạc tôn nghiêm của chính mình. Nếu bên nào thua, bên đó chính là thua luôn tiền đồ của chính mình, thua luôn lòng tin của chính mình.
Mỗi lần gặp được đối phương cũng đều phải quỳ xuống nói chuyện, đây tuyệt đối là một sự đả kích thật lớn, khiến cho lòng tin của Luyện Khí Sĩ và Thần Ma nghiêm trọng thất bại, thậm chí có khả năng không gượng dậy nổi.
Chung Nhạc thân là chủ soái, nếu lòng tin bị thất bại nghiêm trọng, sẽ còn có thể bày mưu nghĩ kế, đánh hạ Thiên Đình nữa hay không?
Thân là một quân chủ soái, sao có thể bởi vì tức giận, mà đem vận mệnh của toàn thể đại quân lên bàn đặt cược được?
Thần Vũ Uy Vương là tồn tại gì? Đương kim thế gian, dưới Đế cảnh, hắn là tồn tại gần như vô địch!
Đế Quân có thể ngang hàng với hắn cũng không nhiều lắm, có thể đếm được trên đầu ngón tay. Trong đó dưới trướng Chung Nhạc chỉ có Thái Phùng, Huyền Kỳ Nhị Lão mới có thể ngang vai ngang vế với Thần Vũ Uy Vương. Còn trong trận doanh đối diện, ngoại trừ mấy tôn Tiên Thiên Thần Ma nào đó trong Cửu Ngũ Chí Tôn ra, hẳn là không còn địch thủ của hắn.
Mà có thể đánh thắng được hắn, đã ít lại càng ít, chỉ có tồn tại đã mở ra Bí cảnh thứ bảy hoặc là Cự bá trong Tiên Thiên Thần Ma, mới có thể đánh thắng được hắn.
Ván này, Chung Nhạc chỉ sợ là thua nhiều thắng ít.
Khương Y Kỳ ho khan một tiếng, nói:
- Dịch Quân, việc này không thể… Tử Quang, ngươi khuyên nhủ Dịch Quân một chút, không thể dùng đại sự bậc này làm tiền đặt cược được!
Cặp mày Tử Quang Quân Vương cũng nhíu chặt, trên dưới quan sát Chung Nhạc, cảm thấy Chung Nhạc không có khả năng làm chuyện tình không nắm chắc. Bất quá, hắn thân là trí tướng, làm chuyện không có nắm chắc ngược lại là một chuyện vui lớn. Loại cảm giác kích thích đánh cược thắng trong hiểm cảnh chính là những chuyện khác không cách nào thay thế được.
Thân là trí giả, hắn thật sâu minh bạch loại cảm giác này. Hiển nhiên, Chung Nhạc cũng mười phần yêu thích loại cảm giác không nằm trong khống chế, cược thắng trong hiểm cảnh này.
Hơn nữa, Tử Quang Quân Vương nhìn Chung Nhạc hành sự trước giờ, ngược lại cũng không phải là hoàn toàn tùy tiện làm bậy. Chỉ cần hắn tham gia đánh cược, như vậy liền nói rõ chính mình có hy vọng chiến thắng.
- Bất quá, thực lực của hắn không có khả năng đã đề thăng tới loại trình độ này a?
Trong lòng Tử Quang Quân Vương cũng có chút nghi hoặc. Thần Vũ Uy Vương mặc dù không dám nói là vô địch trong cảnh giới Đế Quân, nhưng trong cảnh giới này có thể vượt qua hắn, thật sự không nhiều lắm.
Chung Nhạc cất bước đi xuống bảo tọa chủ soái, từng bước một đi về phía Thần Vũ Uy Vương, lạnh nhạt nói:
- Thần Vũ Uy Vương và Quỷ Sư Quỷ U Minh, năm xưa ở trong Thần triều Đế Minh đặt song song là Tả Thiên Thừa và Hữu Thiên Thừa. Ta ở cảnh giới Thần Hầu đã giết chết Quỷ U Minh, hiện tại cảnh giới Tạo Vật Chủ, nếu còn không làm gì được ngươi, đó mới là càng sống càng thụt lùi rồi!
Thần Vũ Uy Vương bật cười ha hả, khí thế đột nhiên tăng vọt. Sau đầu hắn, từng đạo từng đạo quang luân theo thứ tự mở ra, gào thét chấn động, giống như sáu đạo Tinh hà vờn quanh, kinh thiên động địa, chấn cho lều lớn trung quân xuy một tiếng xé rách chia năm xẻ bảy.
Thân thể hắn liên tiếp tăng vọt, trở nên vô cùng vĩ ngạn, sừng sững trước sáu đạo Tinh hà, giống như một gã Cự nhân vô song chưởng khống Tinh hà.
Không gian bị kéo dài vô biên vô tận, ức vạn đại quân đứng trước thân thể hắn nhất thời lộ ra cực kỳ nhỏ bé.
Từng gã từng gã tướng lĩnh vốn dĩ ngồi xếp bằng trong lều lớn trung quân thấy thế, sắc mặt khẽ biến, mỗi người vội vàng đại phóng pháp lực. Chỉ thấy sau đầu đám người hiện lên từng đạo từng đạo Tinh hà, đan xen giao thoa, mỗi người trấn thủ một phương không gian, chống lại khí thế của Thần Vũ Uy Vương.
Thời điểm này liền hiển lộ ra thực lực cao thấp của đám người. Tồn tại cấp bậc Đế Quân có thể chống lại khí thế của Thần Vũ Uy Vương, đồng thời bảo vệ đám đại quân Thần Ma dưới trướng chính mình. Mà Tạo Vật Chủ thì bị thua thiệt, mặc dù đã đại phóng Động thiên của chính mình, nhưng dưới sự áp bách khí thế của Thần Vũ Uy Vương vẫn không ngừng lui về phía sau, không thể bảo vệ đám đại quân Thần Ma dưới trướng chính mình.
Ầm ầm!
Một cành Phù Tang Chi đột nhiên chập chờn, phóng thẳng lên cao, biến thành Phù Tang Thụ, chính là Hồn Đôn Vũ tế khởi Phù Tang Chi, bảo vệ một đám đại quân Thần Ma.
Âm Phần Huyên cũng tế khởi Trấn Thiên Hà Đỉnh, bảo vệ Thủy sư Âm Khang thị. Còn có từng kiện từng kiện Đế binh từ trong đại quân của các tộc phóng thẳng lên cao, Đế uy lan tỏa, chấn động thiên không Đế tinh.
Trong đại quân, trên từng chiếc từng chiếc lâu thuyền tinh kỳ tung bay. Tướng sĩ trên lâu thuyền thôi động trận pháp, tế khởi trận đồ, cấu thành trận thế, đối kháng khí thế của Thần Vũ Uy Vương, hình thành nên một đạo Tinh hà.
Lại có từng chiếc từng chiếc bảo liễn chiến xa xung phong, biến thành trận thế, cũng biến thành hình thái một đạo Tinh hà, đối kháng khí thế của Thần Vũ Uy Vương.
Các quân liên tục thôi động trận pháp, có đại kỳ kết hợp, hình thành thế Tinh hà, có Phi bảo tổ hợp, có Thần lâu điệp gia, có Phi Dực Thần Ma tổ hợp… nhiều vô số kể trận hình trận thế. Các quân bố trí xuống trận thế, cùng nhau đối kháng khí thế kinh khủng kia của Thần Vũ Uy Vương.
Tử Quang Quân Vương rên khẽ một tiếng, bị chấn cho loạng choạng lui về phía sau. Đúng lúc này, một cái Long trảo thiêu đốt đại hỏa hừng hực vươn tới, nâng hắn vào trong Long trảo. Chính là Khương Y Kỳ đã biến thành thân thể Chúc Long, bảo vệ hắn. Lúc này Tử Quang Quân Vương mới thở phào nhẹ nhõm.
- Thần Vũ Uy Vương thật sự chỉ còn cách Đế cảnh có nửa bước mà thôi, đã không phân cao thấp với ta rồi!
Sắc mặt Thái Phùng ngưng trọng, thấp giọng nói:
Thần Vũ Uy Vương bật cười, lắc lắc đầu, hờ hững nói:
- Dịch Quân Vương, ngươi bất quá chỉ là một tôn Tạo Vật Chủ mà thôi, mà ta đã là cảnh giới Đế Quân Đại viên mãn, cách Đế cảnh chỉ có cự ly nửa bước nữa mà thôi. Ta thành Đế chỉ là chuyện sớm hay muộn. Bất quá, ngươi đã đánh bạc tôn nghiêm và tiền đồ của chính mình, ta há có thể không đánh cược với ngươi?
Đám người Thái Phùng, Lung Chất, Huyền Kỳ Nhị Lão nghe hắn nói vậy, sắc mặt nhất thời khẽ biến, trong lòng lại có chút lo lắng bất an, nghĩ muốn lên tiếng ngăn cản tràng tỷ đấu này.
Chung Nhạc đánh cược với Thần Vũ Uy Vương, hơn nữa còn đánh bạc tôn nghiêm của chính mình. Nếu bên nào thua, bên đó chính là thua luôn tiền đồ của chính mình, thua luôn lòng tin của chính mình.
Mỗi lần gặp được đối phương cũng đều phải quỳ xuống nói chuyện, đây tuyệt đối là một sự đả kích thật lớn, khiến cho lòng tin của Luyện Khí Sĩ và Thần Ma nghiêm trọng thất bại, thậm chí có khả năng không gượng dậy nổi.
Chung Nhạc thân là chủ soái, nếu lòng tin bị thất bại nghiêm trọng, sẽ còn có thể bày mưu nghĩ kế, đánh hạ Thiên Đình nữa hay không?
Thân là một quân chủ soái, sao có thể bởi vì tức giận, mà đem vận mệnh của toàn thể đại quân lên bàn đặt cược được?
Thần Vũ Uy Vương là tồn tại gì? Đương kim thế gian, dưới Đế cảnh, hắn là tồn tại gần như vô địch!
Đế Quân có thể ngang hàng với hắn cũng không nhiều lắm, có thể đếm được trên đầu ngón tay. Trong đó dưới trướng Chung Nhạc chỉ có Thái Phùng, Huyền Kỳ Nhị Lão mới có thể ngang vai ngang vế với Thần Vũ Uy Vương. Còn trong trận doanh đối diện, ngoại trừ mấy tôn Tiên Thiên Thần Ma nào đó trong Cửu Ngũ Chí Tôn ra, hẳn là không còn địch thủ của hắn.
Mà có thể đánh thắng được hắn, đã ít lại càng ít, chỉ có tồn tại đã mở ra Bí cảnh thứ bảy hoặc là Cự bá trong Tiên Thiên Thần Ma, mới có thể đánh thắng được hắn.
Ván này, Chung Nhạc chỉ sợ là thua nhiều thắng ít.
Khương Y Kỳ ho khan một tiếng, nói:
- Dịch Quân, việc này không thể… Tử Quang, ngươi khuyên nhủ Dịch Quân một chút, không thể dùng đại sự bậc này làm tiền đặt cược được!
Cặp mày Tử Quang Quân Vương cũng nhíu chặt, trên dưới quan sát Chung Nhạc, cảm thấy Chung Nhạc không có khả năng làm chuyện tình không nắm chắc. Bất quá, hắn thân là trí tướng, làm chuyện không có nắm chắc ngược lại là một chuyện vui lớn. Loại cảm giác kích thích đánh cược thắng trong hiểm cảnh chính là những chuyện khác không cách nào thay thế được.
Thân là trí giả, hắn thật sâu minh bạch loại cảm giác này. Hiển nhiên, Chung Nhạc cũng mười phần yêu thích loại cảm giác không nằm trong khống chế, cược thắng trong hiểm cảnh này.
Hơn nữa, Tử Quang Quân Vương nhìn Chung Nhạc hành sự trước giờ, ngược lại cũng không phải là hoàn toàn tùy tiện làm bậy. Chỉ cần hắn tham gia đánh cược, như vậy liền nói rõ chính mình có hy vọng chiến thắng.
- Bất quá, thực lực của hắn không có khả năng đã đề thăng tới loại trình độ này a?
Trong lòng Tử Quang Quân Vương cũng có chút nghi hoặc. Thần Vũ Uy Vương mặc dù không dám nói là vô địch trong cảnh giới Đế Quân, nhưng trong cảnh giới này có thể vượt qua hắn, thật sự không nhiều lắm.
Chung Nhạc cất bước đi xuống bảo tọa chủ soái, từng bước một đi về phía Thần Vũ Uy Vương, lạnh nhạt nói:
- Thần Vũ Uy Vương và Quỷ Sư Quỷ U Minh, năm xưa ở trong Thần triều Đế Minh đặt song song là Tả Thiên Thừa và Hữu Thiên Thừa. Ta ở cảnh giới Thần Hầu đã giết chết Quỷ U Minh, hiện tại cảnh giới Tạo Vật Chủ, nếu còn không làm gì được ngươi, đó mới là càng sống càng thụt lùi rồi!
Thần Vũ Uy Vương bật cười ha hả, khí thế đột nhiên tăng vọt. Sau đầu hắn, từng đạo từng đạo quang luân theo thứ tự mở ra, gào thét chấn động, giống như sáu đạo Tinh hà vờn quanh, kinh thiên động địa, chấn cho lều lớn trung quân xuy một tiếng xé rách chia năm xẻ bảy.
Thân thể hắn liên tiếp tăng vọt, trở nên vô cùng vĩ ngạn, sừng sững trước sáu đạo Tinh hà, giống như một gã Cự nhân vô song chưởng khống Tinh hà.
Không gian bị kéo dài vô biên vô tận, ức vạn đại quân đứng trước thân thể hắn nhất thời lộ ra cực kỳ nhỏ bé.
Từng gã từng gã tướng lĩnh vốn dĩ ngồi xếp bằng trong lều lớn trung quân thấy thế, sắc mặt khẽ biến, mỗi người vội vàng đại phóng pháp lực. Chỉ thấy sau đầu đám người hiện lên từng đạo từng đạo Tinh hà, đan xen giao thoa, mỗi người trấn thủ một phương không gian, chống lại khí thế của Thần Vũ Uy Vương.
Thời điểm này liền hiển lộ ra thực lực cao thấp của đám người. Tồn tại cấp bậc Đế Quân có thể chống lại khí thế của Thần Vũ Uy Vương, đồng thời bảo vệ đám đại quân Thần Ma dưới trướng chính mình. Mà Tạo Vật Chủ thì bị thua thiệt, mặc dù đã đại phóng Động thiên của chính mình, nhưng dưới sự áp bách khí thế của Thần Vũ Uy Vương vẫn không ngừng lui về phía sau, không thể bảo vệ đám đại quân Thần Ma dưới trướng chính mình.
Ầm ầm!
Một cành Phù Tang Chi đột nhiên chập chờn, phóng thẳng lên cao, biến thành Phù Tang Thụ, chính là Hồn Đôn Vũ tế khởi Phù Tang Chi, bảo vệ một đám đại quân Thần Ma.
Âm Phần Huyên cũng tế khởi Trấn Thiên Hà Đỉnh, bảo vệ Thủy sư Âm Khang thị. Còn có từng kiện từng kiện Đế binh từ trong đại quân của các tộc phóng thẳng lên cao, Đế uy lan tỏa, chấn động thiên không Đế tinh.
Trong đại quân, trên từng chiếc từng chiếc lâu thuyền tinh kỳ tung bay. Tướng sĩ trên lâu thuyền thôi động trận pháp, tế khởi trận đồ, cấu thành trận thế, đối kháng khí thế của Thần Vũ Uy Vương, hình thành nên một đạo Tinh hà.
Lại có từng chiếc từng chiếc bảo liễn chiến xa xung phong, biến thành trận thế, cũng biến thành hình thái một đạo Tinh hà, đối kháng khí thế của Thần Vũ Uy Vương.
Các quân liên tục thôi động trận pháp, có đại kỳ kết hợp, hình thành thế Tinh hà, có Phi bảo tổ hợp, có Thần lâu điệp gia, có Phi Dực Thần Ma tổ hợp… nhiều vô số kể trận hình trận thế. Các quân bố trí xuống trận thế, cùng nhau đối kháng khí thế kinh khủng kia của Thần Vũ Uy Vương.
Tử Quang Quân Vương rên khẽ một tiếng, bị chấn cho loạng choạng lui về phía sau. Đúng lúc này, một cái Long trảo thiêu đốt đại hỏa hừng hực vươn tới, nâng hắn vào trong Long trảo. Chính là Khương Y Kỳ đã biến thành thân thể Chúc Long, bảo vệ hắn. Lúc này Tử Quang Quân Vương mới thở phào nhẹ nhõm.
- Thần Vũ Uy Vương thật sự chỉ còn cách Đế cảnh có nửa bước mà thôi, đã không phân cao thấp với ta rồi!
Sắc mặt Thái Phùng ngưng trọng, thấp giọng nói: