- Chẳng lẽ là có bảo vật gì xuất thế? Không đúng! Đây là kiếp quang Hóa đạo!
- Dẫn phát vạn đạo triều bái, chẳng lẽ là Đế binh của Phục Hy thị?
Thần Thu Sơn cũng đang nhìn về phía Chung Nhạc, ngay sau đó nhìn ra manh mối, lắc đầu nói:
- Có tồn tại gì đó Hóa đạo rồi! Thật đáng thương!
- Vô Kỵ tiên sinh, ngươi có Phục Hy Thần Nhãn, cũng có Bàn Hồ Thần Nhãn, sao không nhìn một chút xem sao?
Ở xa xa, Phượng Minh Sơn giòn giả nói.
Trên mi tâm ba cái đầu của Phong Vô Kỵ, từng khỏa từng khỏa Thần Nhãn mở ra. Cái đầu hai bên là Bàn Hồ Thần Nhãn, mà cái đầu chính giữa là Phục Hy Thần Nhãn, nhìn về phía tầng tầng Đạo quang. Hắn cũng không thể nhìn thấu Đạo quang, chỉ có thể nhìn thấy một chiếc Thiên Dực Cổ Thuyền bị bao phủ trong Đạo quang. Phong Vô Kỵ nhìn thấy chiếc thuyền này, không khỏi ngẩn ngơ:
- Hắn như thế nào cũng tới rồi? Hắn không phải đang trấn thủ Trấn Thiên Quan sao? Nhìn bộ dạng này, cái tên này tựa hồ đang Hóa đạo! Hẳn là không bao lâu nữa, nhục thân và Nguyên thần sẽ bị đại đạo thiên địa đồng hóa, chết oan chết uổng rồi!
Hắn thu hồi Thần Nhãn, nói:
- Kẻ này là Dịch tiên sinh của Tiên Thiên Cung, đang lúc Hóa đạo!
- Hóa đạo?
Phượng Minh Sơn khẽ giật mình, trong mắt đại phát tinh quang, trầm giọng nói:
- Tâm cảnh của Dịch tiên sinh vậy mà đã tu luyện tới một bước này sao? Tâm cảnh của hắn đã đạt tới Đế cảnh rồi! Điểm này, ta quả thật không bằng hắn!
- Đáng tiếc là đã Hóa đạo rồi!
Phượng Ngọc Lan cũng không khỏi lắc đầu than thở:
- Ta từng nghe gia sư nói qua vị Dịch tiên sinh này, nói hắn đã mở ra phong ấn của Thần huyết Phục Hy. Tu vi cảnh giới của hắn quá thấp, nhưng tâm cảnh quá cao, trái lại là hung hiểm nhất. Nếu tâm cảnh không khống chế nổi tu vi, dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, tự phế võ công, cực kỳ hung hiểm. Nếu tu vi không theo kịp tâm cảnh, vậy thì càng hung hiểm hơn, rất dễ dàng sẽ bị Hóa đạo, bị đại đạo đồng hóa!
Nàng kiến giải phi phàm, nói:
- Tâm cảnh của vị Dịch tiên sinh này quá cao, đã đạt tới Đế cảnh. Nếu ở những địa phương khác thì cũng thôi, tu vi của hắn còn có thể miễn cưỡng giá ngự tâm cảnh, nhưng đã tới Tổ Đình của Phục Hy thị, đại đạo thiên địa cộng minh với huyết mạch Phục Hy của hắn, ngược lại đã lấy mạng của hắn!
Nàng nhàn nhạt nói:
- Ta từng nghe nói thời điểm hắn tại Trấn Thiên Quan vẫn còn là cảnh giới Chân Thần, lần này Hóa đạo hẳn là khiến cho tu vi của hắn đạt tới Thần Hầu Cảnh. Thần Hầu Cảnh còn gọi là Sinh Diệt Kiếp Cảnh. Sinh Diệt Kiếp Cảnh tranh công của người khác thành của mình, cho nên tất có đại kiếp nạn. Kẻ có thiên tư càng hơn người, tài hoa càng tuyệt đại, kiếp nạn cũng càng mãnh liệt. Sinh Diệt Kiếp cộng thêm Hóa đạo, hắn chết chắc rồi!
Trong lòng Phong Vô Kỵ đại hỉ, mỉm cười nói:
- Vậy thật đáng tiếc rồi!
Phượng Minh Sơn cũng thở dài một cái, vắng lặng nói:
- Đáng tiếc rồi! Ta vốn muốn biết một chút, ta và hắn kẻ nào mới là Đệ nhất Tương Lai Chư Đế Bảng!
Trên Thiên Dực Cổ Thuyền, Thạch Âm Cơ đột nhiên tế khởi trường tiên, nỗ lực chặt đứt đám hào quang do đại đạo thiên địa hình thành kia. Đột nhiên chỉ nghe soạt một tiếng, trường tiên trong tay nàng đã bị chấn thành bột mịn.
Hổ khẩu Thạch Âm Cơ bạo liệt, nhưng vẫn bắt lấy bàn tay của Chung Nhạc, nỗ lực kéo hắn từ trong quang mang Hóa đạo ra ngoài. Đột nhiên thân thể nàng chấn động một cái, cứng ngắc ở nơi đó. Trong đầu nàng cảm thấy vô số cảm ứng khủng bố cuồn cuộn phóng vọt tới, chính mình có một loại cảm giác tương dung với đại đạo thiên địa.
Hồn Đôn Vũ thôi động lực lượng Hỗn Độn, nghĩ muốn chặt đứt hào quang Hóa đạo. Lực lượng Hỗn Độn cũng bị đánh nát. Hắn vội vàng chụp lấy bàn tay trái của Chung Nhạc, nhất thời cũng cứng ngắc ở nơi đó, cũng rơi vào trong Hóa đạo. Tân Hỏa không ngừng hét lớn, trong lòng cũng cực kỳ bất an:
- Chung Sơn thị, mau tỉnh lại! Mau mau tỉnh lại! Mau rời khỏi tâm cảnh Đế cấp! Ngươi và bà nương của ngươi, còn có Vũ tiểu tử đều sắp sửa bị đại đạo đồng hóa rồi!
Đạo quang trong ba con mắt của Chung Nhạc càng lúc càng cường liệt. Nhục thân và Nguyên thần của hắn đã dần dần trở nên trong suốt, sắp sửa hòa làm một thể với hào quang rồi. Cái này chứng tỏ nhục thân và Nguyên thần của hắn đã bắt đầu phân giải, muốn cùng tồn tại với đại đạo, biến thành một bộ phận của đại đạo. Mà kết quả của việc dung hợp chính là hắn triệt để tử vong.
Tâm cảnh vượt qua tu vi quá nhiều, tu vi không thể theo kịp tâm cảnh, chính là kết cục như vậy. Thoáng cảm ngộ một chút, cũng sẽ có thể khiến cho chính mình Hóa đạo. Tồn tại Đế cấp nếu muốn chuyển thế, nhất định phải phong ấn ký ức kiếp trước của chính mình, khiến cho chính mình không thể thức tỉnh tâm cảnh của kiếp trước. Nếu thức tỉnh, sẽ liền Hóa đạo. Chỉ khi nào tu luyện tới cảnh giới cao thâm, có năng lực thừa nhận tâm cảnh Đế cấp rồi, Đế cấp chuyển thế mới sẽ giải phong ký ức.
Chung Nhạc mặc dù không phải là Đế cấp chuyển thế, nhưng tâm cảnh của hắn đã đạt tới Đế cấp. Hắn vẫn chỉ là cảnh giới Thần Hầu, nhưng tâm cảnh cũng đã là Đế cảnh, chính giữa còn có ba cảnh giới Thần Hoàng, Tạo Vật và Đế Quân. Tâm cảnh của hắn quá mạnh, cảm ngộ đối với Đạo cũng rất sâu, mà tu vi thấp lại không chịu nổi loại cảm ngộ này. . ngôn tình hay
Tâm cảnh Đế cấp dĩ nhiên có thể khiến cho tu vi thực lực của hắn tại thời điểm cảm ngộ đại đạo thiên địa tăng lên cực nhanh, có được tốc độ tu luyện người khác không cách nào sánh bằng, nhưng cũng phải thừa nhận hung hiểm người khác không cách nào thừa nhận.
Thạch Âm Cơ và Hồn Đôn Vũ cầm lấy tay hắn, cũng bị hắn kéo vào trong loại hung hiểm đó. Lúc này, hai người cơ hồ đang trải qua quá trình mà hắn đã trải qua, tu vi điên cuồng đề thăng, nhưng nhục thân và Nguyên thần cũng đang bị đại đạo thiên địa đồng hóa.
Tu vi của Thạch Âm Cơ cơ hồ trong nháy mắt đã vượt qua Thiên Thần, tiến vào cảnh giới Chân Thần, tiếp theo hát vang tiến mạnh, xông thẳng về phía Thần Hầu. Rất nhanh, hàng rào Thần Hầu đã bị đánh cho buông lỏng, sắp sửa bước vào Thần Hầu Sinh Diệt Kiếp Cảnh, cùng với Chung Nhạc trải qua đại kiếp sinh diệt, Hóa đạo mà chết.
Mà Hồn Đôn Vũ sớm đã đạt tới cảnh giới Chân Thần viên mãn, lúc này càng là thoáng cái đã xông phá hàng rào cảnh giới, trực tiếp đề thăng tới Thần Hầu Cảnh, Sinh Diệt Kiếp nhất thời bạo phát. Sinh Diệt Kiếp của ba người nối liền với nhau, bắt đầu đồng thời Hóa đạo.
Trong Nguyên thần của Chung Nhạc, một trăm tôn Hỏa Linh của Thời đại Hỏa Kỷ lập tức cảm giác được hung hiểm, hợp lực trấn áp. Không ngờ Thủ lĩnh Hỏa Linh vừa mới bộc phát ra đại đạo Hỏa hệ trong cơ thể chính mình, liền lập tức cảm giác được không ổn.
- Không tốt! Chúng ta là do đại đạo Hỏa hệ thuần túy cấu thành, dễ dàng Hóa đạo nhất chính là chúng ta!
Thân thể một trăm tôn Hỏa Linh kia rung động, đại đạo Hỏa hệ trong cơ thể nhất thời không thể khống chế, bắt đầu tương liên, tương dung với đại đạo thiên địa.
- Nơi này không phải là Tổ Đình của chúng ta sao? Sao đối với chúng ta trái lại càng hung hiểm hơn vậy?
Thủ lĩnh Hỏa Linh không khỏi kêu lên.
- Dẫn phát vạn đạo triều bái, chẳng lẽ là Đế binh của Phục Hy thị?
Thần Thu Sơn cũng đang nhìn về phía Chung Nhạc, ngay sau đó nhìn ra manh mối, lắc đầu nói:
- Có tồn tại gì đó Hóa đạo rồi! Thật đáng thương!
- Vô Kỵ tiên sinh, ngươi có Phục Hy Thần Nhãn, cũng có Bàn Hồ Thần Nhãn, sao không nhìn một chút xem sao?
Ở xa xa, Phượng Minh Sơn giòn giả nói.
Trên mi tâm ba cái đầu của Phong Vô Kỵ, từng khỏa từng khỏa Thần Nhãn mở ra. Cái đầu hai bên là Bàn Hồ Thần Nhãn, mà cái đầu chính giữa là Phục Hy Thần Nhãn, nhìn về phía tầng tầng Đạo quang. Hắn cũng không thể nhìn thấu Đạo quang, chỉ có thể nhìn thấy một chiếc Thiên Dực Cổ Thuyền bị bao phủ trong Đạo quang. Phong Vô Kỵ nhìn thấy chiếc thuyền này, không khỏi ngẩn ngơ:
- Hắn như thế nào cũng tới rồi? Hắn không phải đang trấn thủ Trấn Thiên Quan sao? Nhìn bộ dạng này, cái tên này tựa hồ đang Hóa đạo! Hẳn là không bao lâu nữa, nhục thân và Nguyên thần sẽ bị đại đạo thiên địa đồng hóa, chết oan chết uổng rồi!
Hắn thu hồi Thần Nhãn, nói:
- Kẻ này là Dịch tiên sinh của Tiên Thiên Cung, đang lúc Hóa đạo!
- Hóa đạo?
Phượng Minh Sơn khẽ giật mình, trong mắt đại phát tinh quang, trầm giọng nói:
- Tâm cảnh của Dịch tiên sinh vậy mà đã tu luyện tới một bước này sao? Tâm cảnh của hắn đã đạt tới Đế cảnh rồi! Điểm này, ta quả thật không bằng hắn!
- Đáng tiếc là đã Hóa đạo rồi!
Phượng Ngọc Lan cũng không khỏi lắc đầu than thở:
- Ta từng nghe gia sư nói qua vị Dịch tiên sinh này, nói hắn đã mở ra phong ấn của Thần huyết Phục Hy. Tu vi cảnh giới của hắn quá thấp, nhưng tâm cảnh quá cao, trái lại là hung hiểm nhất. Nếu tâm cảnh không khống chế nổi tu vi, dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, tự phế võ công, cực kỳ hung hiểm. Nếu tu vi không theo kịp tâm cảnh, vậy thì càng hung hiểm hơn, rất dễ dàng sẽ bị Hóa đạo, bị đại đạo đồng hóa!
Nàng kiến giải phi phàm, nói:
- Tâm cảnh của vị Dịch tiên sinh này quá cao, đã đạt tới Đế cảnh. Nếu ở những địa phương khác thì cũng thôi, tu vi của hắn còn có thể miễn cưỡng giá ngự tâm cảnh, nhưng đã tới Tổ Đình của Phục Hy thị, đại đạo thiên địa cộng minh với huyết mạch Phục Hy của hắn, ngược lại đã lấy mạng của hắn!
Nàng nhàn nhạt nói:
- Ta từng nghe nói thời điểm hắn tại Trấn Thiên Quan vẫn còn là cảnh giới Chân Thần, lần này Hóa đạo hẳn là khiến cho tu vi của hắn đạt tới Thần Hầu Cảnh. Thần Hầu Cảnh còn gọi là Sinh Diệt Kiếp Cảnh. Sinh Diệt Kiếp Cảnh tranh công của người khác thành của mình, cho nên tất có đại kiếp nạn. Kẻ có thiên tư càng hơn người, tài hoa càng tuyệt đại, kiếp nạn cũng càng mãnh liệt. Sinh Diệt Kiếp cộng thêm Hóa đạo, hắn chết chắc rồi!
Trong lòng Phong Vô Kỵ đại hỉ, mỉm cười nói:
- Vậy thật đáng tiếc rồi!
Phượng Minh Sơn cũng thở dài một cái, vắng lặng nói:
- Đáng tiếc rồi! Ta vốn muốn biết một chút, ta và hắn kẻ nào mới là Đệ nhất Tương Lai Chư Đế Bảng!
Trên Thiên Dực Cổ Thuyền, Thạch Âm Cơ đột nhiên tế khởi trường tiên, nỗ lực chặt đứt đám hào quang do đại đạo thiên địa hình thành kia. Đột nhiên chỉ nghe soạt một tiếng, trường tiên trong tay nàng đã bị chấn thành bột mịn.
Hổ khẩu Thạch Âm Cơ bạo liệt, nhưng vẫn bắt lấy bàn tay của Chung Nhạc, nỗ lực kéo hắn từ trong quang mang Hóa đạo ra ngoài. Đột nhiên thân thể nàng chấn động một cái, cứng ngắc ở nơi đó. Trong đầu nàng cảm thấy vô số cảm ứng khủng bố cuồn cuộn phóng vọt tới, chính mình có một loại cảm giác tương dung với đại đạo thiên địa.
Hồn Đôn Vũ thôi động lực lượng Hỗn Độn, nghĩ muốn chặt đứt hào quang Hóa đạo. Lực lượng Hỗn Độn cũng bị đánh nát. Hắn vội vàng chụp lấy bàn tay trái của Chung Nhạc, nhất thời cũng cứng ngắc ở nơi đó, cũng rơi vào trong Hóa đạo. Tân Hỏa không ngừng hét lớn, trong lòng cũng cực kỳ bất an:
- Chung Sơn thị, mau tỉnh lại! Mau mau tỉnh lại! Mau rời khỏi tâm cảnh Đế cấp! Ngươi và bà nương của ngươi, còn có Vũ tiểu tử đều sắp sửa bị đại đạo đồng hóa rồi!
Đạo quang trong ba con mắt của Chung Nhạc càng lúc càng cường liệt. Nhục thân và Nguyên thần của hắn đã dần dần trở nên trong suốt, sắp sửa hòa làm một thể với hào quang rồi. Cái này chứng tỏ nhục thân và Nguyên thần của hắn đã bắt đầu phân giải, muốn cùng tồn tại với đại đạo, biến thành một bộ phận của đại đạo. Mà kết quả của việc dung hợp chính là hắn triệt để tử vong.
Tâm cảnh vượt qua tu vi quá nhiều, tu vi không thể theo kịp tâm cảnh, chính là kết cục như vậy. Thoáng cảm ngộ một chút, cũng sẽ có thể khiến cho chính mình Hóa đạo. Tồn tại Đế cấp nếu muốn chuyển thế, nhất định phải phong ấn ký ức kiếp trước của chính mình, khiến cho chính mình không thể thức tỉnh tâm cảnh của kiếp trước. Nếu thức tỉnh, sẽ liền Hóa đạo. Chỉ khi nào tu luyện tới cảnh giới cao thâm, có năng lực thừa nhận tâm cảnh Đế cấp rồi, Đế cấp chuyển thế mới sẽ giải phong ký ức.
Chung Nhạc mặc dù không phải là Đế cấp chuyển thế, nhưng tâm cảnh của hắn đã đạt tới Đế cấp. Hắn vẫn chỉ là cảnh giới Thần Hầu, nhưng tâm cảnh cũng đã là Đế cảnh, chính giữa còn có ba cảnh giới Thần Hoàng, Tạo Vật và Đế Quân. Tâm cảnh của hắn quá mạnh, cảm ngộ đối với Đạo cũng rất sâu, mà tu vi thấp lại không chịu nổi loại cảm ngộ này. . ngôn tình hay
Tâm cảnh Đế cấp dĩ nhiên có thể khiến cho tu vi thực lực của hắn tại thời điểm cảm ngộ đại đạo thiên địa tăng lên cực nhanh, có được tốc độ tu luyện người khác không cách nào sánh bằng, nhưng cũng phải thừa nhận hung hiểm người khác không cách nào thừa nhận.
Thạch Âm Cơ và Hồn Đôn Vũ cầm lấy tay hắn, cũng bị hắn kéo vào trong loại hung hiểm đó. Lúc này, hai người cơ hồ đang trải qua quá trình mà hắn đã trải qua, tu vi điên cuồng đề thăng, nhưng nhục thân và Nguyên thần cũng đang bị đại đạo thiên địa đồng hóa.
Tu vi của Thạch Âm Cơ cơ hồ trong nháy mắt đã vượt qua Thiên Thần, tiến vào cảnh giới Chân Thần, tiếp theo hát vang tiến mạnh, xông thẳng về phía Thần Hầu. Rất nhanh, hàng rào Thần Hầu đã bị đánh cho buông lỏng, sắp sửa bước vào Thần Hầu Sinh Diệt Kiếp Cảnh, cùng với Chung Nhạc trải qua đại kiếp sinh diệt, Hóa đạo mà chết.
Mà Hồn Đôn Vũ sớm đã đạt tới cảnh giới Chân Thần viên mãn, lúc này càng là thoáng cái đã xông phá hàng rào cảnh giới, trực tiếp đề thăng tới Thần Hầu Cảnh, Sinh Diệt Kiếp nhất thời bạo phát. Sinh Diệt Kiếp của ba người nối liền với nhau, bắt đầu đồng thời Hóa đạo.
Trong Nguyên thần của Chung Nhạc, một trăm tôn Hỏa Linh của Thời đại Hỏa Kỷ lập tức cảm giác được hung hiểm, hợp lực trấn áp. Không ngờ Thủ lĩnh Hỏa Linh vừa mới bộc phát ra đại đạo Hỏa hệ trong cơ thể chính mình, liền lập tức cảm giác được không ổn.
- Không tốt! Chúng ta là do đại đạo Hỏa hệ thuần túy cấu thành, dễ dàng Hóa đạo nhất chính là chúng ta!
Thân thể một trăm tôn Hỏa Linh kia rung động, đại đạo Hỏa hệ trong cơ thể nhất thời không thể khống chế, bắt đầu tương liên, tương dung với đại đạo thiên địa.
- Nơi này không phải là Tổ Đình của chúng ta sao? Sao đối với chúng ta trái lại càng hung hiểm hơn vậy?
Thủ lĩnh Hỏa Linh không khỏi kêu lên.