- Môn phái của ta vốn đã tinh thông phản bội. Sư tổ ta phản bội Đại Tư Mệnh, sư tôn ta phản bội sư tổ ta, phản bội ta. Ta phản bội sư tôn, vậy thì ta phản bội đạo hữu cũng có gì không được?
Ngay khi chưởng ấn của nàng ta ấn lên ngực Chung Nhạc, đột nhiên trong lồng ngực Chung Nhạc phát ra một tiếng “tùng”. Mục Tiên Thiên hự một tiếng, cảm thấy Tiên Thiên Thần Đạo, Tiên Thiên Ma Đạo và Tiên Thiên Tà Đạo trong cơ thể bỗng chốc chìm xuống, uy năng thần thông trong bàn tay bỗng biến mất.
Áo choàng phía sau Chung Nhạc bay phần phật, bóng đen vô tận đè xuống, Chư Thiên Vô Đạo trong tay hắn còn cường đại hơn Mục Tiên Thiên, một chưởng ấn xuống giống như đẩy Mục Tiên Thiên xuống hố đen sâu không đáy!
Mục Tiên Thiên ngẩng lên, thấy thân hình Chung Nhạc trong bóng đen càng ngày càng nguy nga, càng ngày càng âm lãnh, dường như biến thành một kẻ vô cùng tà ác vậy!
- Lĩnh ngộ của Hắc Đế về Chư Thiên Vô Đạo còn không bằng ta!
Đao quang cắt đôi bóng đen, một đao đứt đầu, chém đứt đầu Mục Tiên Thiên.
Uỳnh uỳnh!
Thần ma Thái Cực Đồ bùng nổ uy năng, đẩy lùi bóng tối, đầu Mục Tiên Thiên lại mọc ra, khóe miệng rỉ máu.
Chư Thiên Vô Đạo bạo phát, tiếng trống lại vang lên, lại một đạo đao quang chém xuống, đầu Mục Tiên Thiên lại bị chặt đứt lìa!
Chung Nhạc chém liên tiếp hơn chục lần, Mục Tiên Thiên mọc ra một cái đầu là lại bị Chung Nhạc chặt đứt. Nhưng Thần Ma Thái Cực Đồ của Mục Tiên Thiên cũng rất thần diệu, liên tục giúp nàng ta mọc đầu mới, dường như không thể chém hết được.
- Thiên Hạ Đạo Thông!
Đột nhiên uy năng khủng bố bùng phát từ Mục Tiên Thiên, uy năng xung kích đánh sập Chư Thiên Vô Đạo của Chung Nhạc. Luồng uy năng đó vô cùng lớn lao, gần như điều động năng lượng của Lục Giới, thậm chí ngay cả dạid dạo thuần túy nhất Đạo Giới cũng được điều động, thế như chẻ tre đánh vỡ không gian do Chư Thiên Vô Đạo tạo ra để chắn mọi thiên địa đại đạo!
Chung Nhạc hự một tiếng, giơ đao ra đỡ. Năng lượng khó tưởng từ lòng bàn tay Mục Tiên Thiên ập tới, truyền tới thân Tiên Thiên thần đao, thông qua thân đao đánh lên người Chung Nhạc.
Trong cơ thể Chung Nhạc phát ra tiếng nổ răng rắc, từng mảnh đạo cốt vỡ tan, thân người bị đánh bật ra sau, rầm một tiếng xuyên qua bức tường chắn vũ trụ cổ, rơi vào khu thứ bảy luân hồi!
Vân Quyển Thư sắc mặt đại biến, hét lên:
- Toàn quân vào trong khu thứ bảy luân hồi, phong tỏa thiên địa!
Thần Ma Thái Cực Đồ dưới chân Mục Tiên Thiên xoay chuyển, xuyên thủng phong tỏa, rơi mạnh xuống khu thứ bảy luân hồi. Nàng ta ngẩng lên nhìn thì thấy Chung Nhạc đã lấy lại thăng bằng, chống đao đứng lên. Tiên Thiên thần đao đột nhiên phát ra tiếng rắc nhẽ, thân đao sáng loáng xuất hiện một vết rạn.
- Thiên Hạ Đạo Thống?
Chung Nhạc đứng dậy, sắc mặt nghiêm nghị, nghiêng đầu nói:
- Là thần thông của Lục Giới đại nhất thống? Môn thần thông này là ngươi khai sáng?
Mục Tiên Thiên gật đầu, kiêu ngạo nói:
- Đòn nay ta đã vạch ra từ lâu, nhưng lại vẫn chưa thể giết ngươi. Hai trăm năm ngươi biến mất ta cũng nghiên cứu khu thứ bảy luân hồi, khai sáng Đạo Thống thần thông thích hợp nhất với ta. Ta là Tiên Thiên thần thánh, thân gánh thiên địa đạo thống, môn thần thông này thích hợp với ta nhất!
- Thiên Hạ Đạo Thống, nhất thống đại đạo, là thần thông hay!
Khí tức Chung Nhạc dần dịu lại, áo choàng Hắc Ám sau lưng cũng dần biến mất, nộ khí trên mặt cũng tiêu tan, thành thật nói:
- Đúng là thần thông hay. Tiên Thiên thần ma luôn bảo thủ, rất ít người tự phá vỡ giới hạn của mình, đều là ký sinh trùng ký sinh trên người hậu thiên sinh linh, chỉ biết hút máu. Trong tất cả Tiên Thiên thần ma, ngoài Đại Tư Mệnh thì chỉ có ngươi là ta thấy được sự đột phá giới hạn tự thân. Tiên Thiên đạo hữu, đây mới thật sự là ngươi.
- Đáng tiếc không thể giết ngươi.
Mục Tiên Thiên ánh mắt lay động:
- Ngươi mở ra khu thứ bảy luân hồi, chắc có rất nhiều cảm ngộ, không biết ngươi có tham ngộ ra đại nhất thống thần thông không?
- Có.
Chung Nhạc thở dài, thần sắc nghiêm nghị, khẽ vuốt ve thân đao, vết nứt trên thân đao dần nhạt đi, hắn có phần ảm đạm nói:
- Ta gọi nó là Táng Đạo. Là đại nhất thống thần thông của ta. Chỉ là, ta không nỡ thi triển. Hôm nay vì đạo hữu ta nguyện thể hiện Táng Đạo hoàn hảo nhất cho ngươi thấy.
Mục Tiên Thiên mắt sáng lên, cầu đạo chi tâm rung động, cười:
- Nếu ta chết trong tay ngươi cũng không hối hận. Mời!
Chung Nhạc nâng đao, Tiên Thiên Bát Quái xoay chuyển quanh người, sáu mươi tư quẻ bay lượn, chân đứng trên Thần Ma Thái Cực, thân khoác Tiên Thiên Tứ Tượng, khí tức đột nhiên vô cùng bạo liệt bá đạo, thần sắc nghiêm túc.
Mục Tiên Thiên thi triển thần ma đại đạo, Tiên Thiên Tà Đạo, Thần Ma Thái Cực Đồ dưới chân xoay chuyển không ngừng, sau lưng xuất hiện một cái Huyền Tẫn chi môn!
Hai thân ảnh cùng bay lên, trấn áp vạn cổ, uy năng trấn áp Lục Giới bạo phát, thiên hà rơi, tinh hà nổ, thời không vỡ!
Táng Đạo, Thiên Hạ Đạo Thống, hai loại đại nhất thống thần thông lao vào nhau. Ánh sáng chói lòa chiếu sáng mọi thứ, chiếu rọi khu thứ bảy luân hồi và cá tòa Địa ngục, chiếu sáng cả Mẫu Hoàng Đại Đế, Tư Mệnh và các thi đế, kéo dài bóng của Sinh Mệnh Cổ Thụ, bóng các vị Thần Vương phía dưới thần thụ cũng d kéo dài bao phủ những thế giới hoa lệ.
- Tuyệt!
Đại Tư Mệnh tán thưởng, Sinh Mệnh Cổ Thụ trong tay không kìm được run lên.
- Tuyệt!
Ba nghìn thi đế cũng đồng thanh
Thân hình Chung Nhạc loạng choạng, chống đao xuống, khóe miệng rỉ máu.
- Đao của ngươi đúng là rất nhanh!
Sau lưng hắn, Mục Tiên Thiên loạng choạng, Thần Ma Thái Cực Đồ dưới chân tan rã, đại đạo sụp đổ thành tro bụi. Thân hình nàng ta cũng tan thành tro, đại đạo hình thành nhục thân của nàng ta bị chôn vùi, đạo tử, đạo tiêu.
- Chung đạo hữu, sau này gặp lại.
Nhục thân Mục Tiên Thiên tan ra như cát, ngoảnh lại cười nói:
- Lần này là trẫm thua. Nhưng được nhìn thấy Táng Đạo của ngươi, ta tâm phục khẩu phục...
Nàng ta tan thành tro bụi.
- A a a a a a!!
Chung Nhạc rơi nước mắt, đột nhiên rút đao chém tih không, đạo khí chém đôi khu thứ bảy luân hồi, chém về vũ trụ cổ, lướt qua tinh không vô tận.
Tiên Thiên Huyền Tẫn thánh địa, Tiên Thiên thần đạo và ma đạo đang từ từ chuyển động, vây quanh Huyền Tẫn chi môn, ý thức Mục Tiên Thiên trở về, thai nghén trùng sinh trong Huyền Tẫn chi môn.
Rắc rắc.
Đao quang chói lòa từ trên trời giáng xuống, cắt đôi tầng tầng hư không, chém xuống Huyền Tẫn chi môn, cánh cửa đó chấn động mạnh, từ từ tách làm đôi.
- Đao nhanh thật...
Bên trong Huyền Tẫn chi môn, ý thức của Mục Tiên Thiên đang tan rã, đang tử vong, đại đạo trong Tiên Thiên Huyền Tẫn thánh địa cũng đang phân giải.
- Ta thực sự không cảm thấy thống khổ, nhưng là tại sao? Đạo hữu của ta...
Ý thức của nàng dần dần tiêu tan, Tiên Thiên Huyền Tẫn thánh địa cũng sụp đổ, sắp bị hủy diệt hoàn toàn.
Trong khu thứ bảy luân hồi, Chung Nhạc nắm chắc chuôi đao, dường như không còn sức lực gì nữa, hắn chầm chậm nhắm mắt lại, hai hàng lệ rơi xuống.
Trong lòng hắn có sự hoài niệm với cố hữu, nhớ nhung thời gian đã qua, nỗi nhớ này vẫn luôn bám lấy hắn, thậm chí hàng nghìn năm sau vẫn khiến hắn vấn vương, khiến hắn không kìm được mà nhớ lại những cố nhân đã chết.
Những người có thể cùng phấn đấu, cùng cầu đạo, cùng tươi cười chửi bới với hắn lại thiếu đi một người.
Mục Tiên Thiên, chết rồi.
Tuy hắn không muốn rơi lệ nhưng lại không kìm được mà đau lòng vì cố hữu đã chết.
- Ta sẽ không để ngươi cho Hắc Đế, ta đành phải làm vậy... Tiên Thiên đạo hữu, lên đường thuận lợi.
Chung Nhạc loạng choạng đứng dậy, nhìn chăm chăm thần đao trong tay:
- Ta sẽ tiễn sư tôn và sư tôn tới với ngươi. Ngươi cứ đi trước...
Ngay khi chưởng ấn của nàng ta ấn lên ngực Chung Nhạc, đột nhiên trong lồng ngực Chung Nhạc phát ra một tiếng “tùng”. Mục Tiên Thiên hự một tiếng, cảm thấy Tiên Thiên Thần Đạo, Tiên Thiên Ma Đạo và Tiên Thiên Tà Đạo trong cơ thể bỗng chốc chìm xuống, uy năng thần thông trong bàn tay bỗng biến mất.
Áo choàng phía sau Chung Nhạc bay phần phật, bóng đen vô tận đè xuống, Chư Thiên Vô Đạo trong tay hắn còn cường đại hơn Mục Tiên Thiên, một chưởng ấn xuống giống như đẩy Mục Tiên Thiên xuống hố đen sâu không đáy!
Mục Tiên Thiên ngẩng lên, thấy thân hình Chung Nhạc trong bóng đen càng ngày càng nguy nga, càng ngày càng âm lãnh, dường như biến thành một kẻ vô cùng tà ác vậy!
- Lĩnh ngộ của Hắc Đế về Chư Thiên Vô Đạo còn không bằng ta!
Đao quang cắt đôi bóng đen, một đao đứt đầu, chém đứt đầu Mục Tiên Thiên.
Uỳnh uỳnh!
Thần ma Thái Cực Đồ bùng nổ uy năng, đẩy lùi bóng tối, đầu Mục Tiên Thiên lại mọc ra, khóe miệng rỉ máu.
Chư Thiên Vô Đạo bạo phát, tiếng trống lại vang lên, lại một đạo đao quang chém xuống, đầu Mục Tiên Thiên lại bị chặt đứt lìa!
Chung Nhạc chém liên tiếp hơn chục lần, Mục Tiên Thiên mọc ra một cái đầu là lại bị Chung Nhạc chặt đứt. Nhưng Thần Ma Thái Cực Đồ của Mục Tiên Thiên cũng rất thần diệu, liên tục giúp nàng ta mọc đầu mới, dường như không thể chém hết được.
- Thiên Hạ Đạo Thông!
Đột nhiên uy năng khủng bố bùng phát từ Mục Tiên Thiên, uy năng xung kích đánh sập Chư Thiên Vô Đạo của Chung Nhạc. Luồng uy năng đó vô cùng lớn lao, gần như điều động năng lượng của Lục Giới, thậm chí ngay cả dạid dạo thuần túy nhất Đạo Giới cũng được điều động, thế như chẻ tre đánh vỡ không gian do Chư Thiên Vô Đạo tạo ra để chắn mọi thiên địa đại đạo!
Chung Nhạc hự một tiếng, giơ đao ra đỡ. Năng lượng khó tưởng từ lòng bàn tay Mục Tiên Thiên ập tới, truyền tới thân Tiên Thiên thần đao, thông qua thân đao đánh lên người Chung Nhạc.
Trong cơ thể Chung Nhạc phát ra tiếng nổ răng rắc, từng mảnh đạo cốt vỡ tan, thân người bị đánh bật ra sau, rầm một tiếng xuyên qua bức tường chắn vũ trụ cổ, rơi vào khu thứ bảy luân hồi!
Vân Quyển Thư sắc mặt đại biến, hét lên:
- Toàn quân vào trong khu thứ bảy luân hồi, phong tỏa thiên địa!
Thần Ma Thái Cực Đồ dưới chân Mục Tiên Thiên xoay chuyển, xuyên thủng phong tỏa, rơi mạnh xuống khu thứ bảy luân hồi. Nàng ta ngẩng lên nhìn thì thấy Chung Nhạc đã lấy lại thăng bằng, chống đao đứng lên. Tiên Thiên thần đao đột nhiên phát ra tiếng rắc nhẽ, thân đao sáng loáng xuất hiện một vết rạn.
- Thiên Hạ Đạo Thống?
Chung Nhạc đứng dậy, sắc mặt nghiêm nghị, nghiêng đầu nói:
- Là thần thông của Lục Giới đại nhất thống? Môn thần thông này là ngươi khai sáng?
Mục Tiên Thiên gật đầu, kiêu ngạo nói:
- Đòn nay ta đã vạch ra từ lâu, nhưng lại vẫn chưa thể giết ngươi. Hai trăm năm ngươi biến mất ta cũng nghiên cứu khu thứ bảy luân hồi, khai sáng Đạo Thống thần thông thích hợp nhất với ta. Ta là Tiên Thiên thần thánh, thân gánh thiên địa đạo thống, môn thần thông này thích hợp với ta nhất!
- Thiên Hạ Đạo Thống, nhất thống đại đạo, là thần thông hay!
Khí tức Chung Nhạc dần dịu lại, áo choàng Hắc Ám sau lưng cũng dần biến mất, nộ khí trên mặt cũng tiêu tan, thành thật nói:
- Đúng là thần thông hay. Tiên Thiên thần ma luôn bảo thủ, rất ít người tự phá vỡ giới hạn của mình, đều là ký sinh trùng ký sinh trên người hậu thiên sinh linh, chỉ biết hút máu. Trong tất cả Tiên Thiên thần ma, ngoài Đại Tư Mệnh thì chỉ có ngươi là ta thấy được sự đột phá giới hạn tự thân. Tiên Thiên đạo hữu, đây mới thật sự là ngươi.
- Đáng tiếc không thể giết ngươi.
Mục Tiên Thiên ánh mắt lay động:
- Ngươi mở ra khu thứ bảy luân hồi, chắc có rất nhiều cảm ngộ, không biết ngươi có tham ngộ ra đại nhất thống thần thông không?
- Có.
Chung Nhạc thở dài, thần sắc nghiêm nghị, khẽ vuốt ve thân đao, vết nứt trên thân đao dần nhạt đi, hắn có phần ảm đạm nói:
- Ta gọi nó là Táng Đạo. Là đại nhất thống thần thông của ta. Chỉ là, ta không nỡ thi triển. Hôm nay vì đạo hữu ta nguyện thể hiện Táng Đạo hoàn hảo nhất cho ngươi thấy.
Mục Tiên Thiên mắt sáng lên, cầu đạo chi tâm rung động, cười:
- Nếu ta chết trong tay ngươi cũng không hối hận. Mời!
Chung Nhạc nâng đao, Tiên Thiên Bát Quái xoay chuyển quanh người, sáu mươi tư quẻ bay lượn, chân đứng trên Thần Ma Thái Cực, thân khoác Tiên Thiên Tứ Tượng, khí tức đột nhiên vô cùng bạo liệt bá đạo, thần sắc nghiêm túc.
Mục Tiên Thiên thi triển thần ma đại đạo, Tiên Thiên Tà Đạo, Thần Ma Thái Cực Đồ dưới chân xoay chuyển không ngừng, sau lưng xuất hiện một cái Huyền Tẫn chi môn!
Hai thân ảnh cùng bay lên, trấn áp vạn cổ, uy năng trấn áp Lục Giới bạo phát, thiên hà rơi, tinh hà nổ, thời không vỡ!
Táng Đạo, Thiên Hạ Đạo Thống, hai loại đại nhất thống thần thông lao vào nhau. Ánh sáng chói lòa chiếu sáng mọi thứ, chiếu rọi khu thứ bảy luân hồi và cá tòa Địa ngục, chiếu sáng cả Mẫu Hoàng Đại Đế, Tư Mệnh và các thi đế, kéo dài bóng của Sinh Mệnh Cổ Thụ, bóng các vị Thần Vương phía dưới thần thụ cũng d kéo dài bao phủ những thế giới hoa lệ.
- Tuyệt!
Đại Tư Mệnh tán thưởng, Sinh Mệnh Cổ Thụ trong tay không kìm được run lên.
- Tuyệt!
Ba nghìn thi đế cũng đồng thanh
Thân hình Chung Nhạc loạng choạng, chống đao xuống, khóe miệng rỉ máu.
- Đao của ngươi đúng là rất nhanh!
Sau lưng hắn, Mục Tiên Thiên loạng choạng, Thần Ma Thái Cực Đồ dưới chân tan rã, đại đạo sụp đổ thành tro bụi. Thân hình nàng ta cũng tan thành tro, đại đạo hình thành nhục thân của nàng ta bị chôn vùi, đạo tử, đạo tiêu.
- Chung đạo hữu, sau này gặp lại.
Nhục thân Mục Tiên Thiên tan ra như cát, ngoảnh lại cười nói:
- Lần này là trẫm thua. Nhưng được nhìn thấy Táng Đạo của ngươi, ta tâm phục khẩu phục...
Nàng ta tan thành tro bụi.
- A a a a a a!!
Chung Nhạc rơi nước mắt, đột nhiên rút đao chém tih không, đạo khí chém đôi khu thứ bảy luân hồi, chém về vũ trụ cổ, lướt qua tinh không vô tận.
Tiên Thiên Huyền Tẫn thánh địa, Tiên Thiên thần đạo và ma đạo đang từ từ chuyển động, vây quanh Huyền Tẫn chi môn, ý thức Mục Tiên Thiên trở về, thai nghén trùng sinh trong Huyền Tẫn chi môn.
Rắc rắc.
Đao quang chói lòa từ trên trời giáng xuống, cắt đôi tầng tầng hư không, chém xuống Huyền Tẫn chi môn, cánh cửa đó chấn động mạnh, từ từ tách làm đôi.
- Đao nhanh thật...
Bên trong Huyền Tẫn chi môn, ý thức của Mục Tiên Thiên đang tan rã, đang tử vong, đại đạo trong Tiên Thiên Huyền Tẫn thánh địa cũng đang phân giải.
- Ta thực sự không cảm thấy thống khổ, nhưng là tại sao? Đạo hữu của ta...
Ý thức của nàng dần dần tiêu tan, Tiên Thiên Huyền Tẫn thánh địa cũng sụp đổ, sắp bị hủy diệt hoàn toàn.
Trong khu thứ bảy luân hồi, Chung Nhạc nắm chắc chuôi đao, dường như không còn sức lực gì nữa, hắn chầm chậm nhắm mắt lại, hai hàng lệ rơi xuống.
Trong lòng hắn có sự hoài niệm với cố hữu, nhớ nhung thời gian đã qua, nỗi nhớ này vẫn luôn bám lấy hắn, thậm chí hàng nghìn năm sau vẫn khiến hắn vấn vương, khiến hắn không kìm được mà nhớ lại những cố nhân đã chết.
Những người có thể cùng phấn đấu, cùng cầu đạo, cùng tươi cười chửi bới với hắn lại thiếu đi một người.
Mục Tiên Thiên, chết rồi.
Tuy hắn không muốn rơi lệ nhưng lại không kìm được mà đau lòng vì cố hữu đã chết.
- Ta sẽ không để ngươi cho Hắc Đế, ta đành phải làm vậy... Tiên Thiên đạo hữu, lên đường thuận lợi.
Chung Nhạc loạng choạng đứng dậy, nhìn chăm chăm thần đao trong tay:
- Ta sẽ tiễn sư tôn và sư tôn tới với ngươi. Ngươi cứ đi trước...