- Phong sư huynh cũng biết Ma Thần Ẩu sao?
Chung Nhạc ngạc nhiên, không khỏi thêm vài phần khâm phục hắn.
Rất ít người biến đến bảo vật như Ma Thần Ẩu, cho dù là chủ nhân trước kia của Thần Ma Ẩu là Đồ Cách Nhĩ cũng không biết về tác dụng của nó, thậm chí đến tên còn không biết. Không ngờ Phong Hiếu Trung gọi ngay được tên của Thần Ma Ẩu, rõ ràng cũng có biết tác dụng của nó!
- Thần Ma Ẩu là bảo bối mà Ma Thần cường đại trước kia để lại. Ta chưa từng thấy, nhưng đã thấy ghi chép liên quan trong một số mộ táng.
Phong Hiếu Trung đặt Thần Ma Ẩu xuống, nói:
- Bảo bối này có thể khiến Ma Thần hạ phàm ba lần, hoàn thành ba nguyện vọng của người cầm nó. Sau ba nguyện vọng nó sẽ ăn hồn phách của người cầm nó. Ngươi từng dùng nó một lần, còn hai cơ hội nữa. Có bảo vật này, ngươi chỉ cần dùng một lần là có thể giúp ngươi an toàn rời khỏi Bát Hoang rồi. Quân tử coi trọng bảo bối, dùng cũng có đạo lý, ngươi dùng bảo bối này đổi lấy bí quyết mở Huyết Mạch Luân, ta thấy không đáng.
Chung Nhạc trong lòng có thêm chút thiện cảm với Phong Hiếu Trung, nói:
- Phong sư huynh nói không sai, ta có nó đúng là có thể rời khỏi Bát Hoang. Nhưng ta phải quyết chiến một trận công bằng với Ma Thánh, sẽ không chiếm tiện nghi của hắn, vì thế quyết chiến với hắn ta sẽ không dùng tới Thần Ma Ẩu.
Phong Hiếu Trung nhìn hắn, khen ngợi:
- Ngươi có cường giả chi tâm, cũng chẳng trách ngươi lên được Thần Thoại Bảng. Không có cường giả chi tâm thì sao lên được? Ngươi muốn đổi thế nào?
Chung Nhạc ánh mắt lay động, nói:
- Ta dùng nguyện vọng thứ ba của Thần Ma Ẩu đổi bí quyết mở Huyết Mạch Luân của Phong sư huynh.
Phong Hiếu Trung bật cười:
- Sau nguyện vọng thứ ba Ma Thần sẽ ăn hồn phách của ta. Ngươi dùng nó để đổi Huyết Mạch Luân, là ỷ ta không hiểu Thần Ma Ẩu hay sao?
Chung Nhạc lắc đầu, nghiêm nghị nói:
- Nguyện vọng thứ hai ta cần để giữ tính mạng vì thế chỉ có thể cho huynh nguyện vọng thứ ba. Ta cũng khá hiểu về Phong sư huynh, huynh có hứng thú với Thần Ma Ẩu không phải vì nguyện vọng Ma Thần mà là linh của Ma Thần.
Phong Hiếu Trung thích thú, ánh mắt sáng rực, cười:
- Ngươi nói tiếp đi.
Chung Nhạc mỉm cười:
- Huynh nghiên cứu số ma thi thần thi, ma linh ma linh đó, thu hoạch được không nhiều. Ma Thần bình thường đối với huynh đã không còn có gì gọi là bí mật nữa. Còn Ma Thần chi linh trong Thần Ma Ẩu thì cường đại hơn ma thi thần thi hàng nghìn lần. Những thứ huynh biết cũng gấp trăm nghìn lần ma thi thần thi. Nếu huynh có thể bắt được linh của Ma Thần đằng sau Thần Ma Ẩu rồi nghiên cứu thì với tài trí của mình, huynh chắc chắn sẽ thu hoạch được nhiều hơn, hơn nhiều so với ba nguyện vọng của Ma Thần!
Mắt Phong Hiếu Trung càng thêm sáng, vỗ tay cười:
- Chung sư đệ đúng là hiểu ta. Khi ta thấy Thần Ma Ẩu đúng là muốn bắt vị Ma Thần này giải phẫu nghiên cứu. Còn về nguyện vong gì đó, ta không cần phải nhờ Ma Thần để hoàn thành nguyện vọng của mình.
Chung Nhạc nghiêm túc nói:
- Phong sư huynh, ta dùng nguyện vọng thứ ba của Thần Ma Ẩu đổi lấy bí quyết mở Huyết Mạch Luân, ý huynh thế nào?
- Giao dịch thành công!
Phong Hiếu Trung nhàn nhã nói:
- Ngươi cảm thấy tác dụng lớn nhất của Thần Ma Ẩu chính là điều ước. Nhưng trong mắt ta tác dụng lớn nhất của nó chính là khi linh của Ma Thần hạ phàm, ta sẽ có cơ hội bắt hắn lại nghiên cứu. Ma Thần để lại được Thần Ma Ẩu chắc chắn sẽ không tầm thường, đáng để nghiên cứu!
Hắn đưa một ngón tay ấn vào mi tâm Chung Nhạc. Chung Nhạc lập tức cảm thấy vô số luồng thông tin tràn tới. Có hình ảnh với số lượng không đếm xuể, trong đó có không ít hình ảnh giải phẫy thi thể thần ma, cho thấy cấu tạo cơ thể của thần ma, còn có hình phân giải nguyên thần của thần ma. Lục đạo đồ và hình ảnh những chiếc khóa!
Hình ảnh những chiếc khóa là kinh tâm động phách nhất, chính là những chiếc khóa hình thành từ trong huyết mạch phong ấn, là những sợi xích bằng đồ đằng mảnh mai.
Những hình ảnh lớn nhỏ phơi bày ra phong ấn phức tạp, phong tỏa sức mạnh huyết mạch của nhân tộc. Tất cả phong ấn nối với nhau, đó chính là hình ảnh phong ấn hình tròn của lục đạo!
Chung Nhạc vô cùng chấn kinh, khi hắn thở mở Huyết Mạch Luân cũng nhìn thấy một số phong ấn huyết mạch cấm cố sức mạnh huyết mạch của hắn. Nhưng số lượng thua xa số Phong Hiếu Trung cho hắn thấy!
Trong số những thông tin này, còn có cách Phong Hiếu Trung phá vỡ phong ấn huyết mạch, phương pháp mở ra các sợi xích đồ đằng phong ấn!
Số phong ấn này phức tạp như vậy, Chung Nhạc tự tin hắn sớm muộn gì cũng có thể mày mò ra cách phá giải phong ấn, nhưng chỉ sợ mất rất nhiều thời gian, không mấy chục năm thì không làm nổi!
- Phong Hiếu Trung, thiên tài chân chính, giống như thiên nhân vậy!
Chung Nhạc thở ra một hơi dài đứng dậy, Phong Hiếu Trung cũng đứng dậy tiễn, nói:
- Khi ngươi rời khỏi Bát Hoang ma tộc, ta sẽ tới lấy Thần Ma Ẩu.
Chung Nhạc và hắn cùng ra khỏi ma cung, Chung Nhạc quay lại, ánh mắt đầy phức tạp, thấp giọng nói:
- Phong sư huynh không về Kiếm Môn nữa sao?
- Không.
Phong Hiếu Trung ánh mắt cũng rất phức tạp, lắc đầu:
- Không bao giờ về nữa. Nếu ta trở về, phụ thân ta sẽ chết, các ngươi cũng không hy vọng ta trở về…
Chỉ cần hắn không về thì lão đầu tử vẫn sẽ sống trong tim hắn. Hắn sẽ vẫn còn một chút lý trí, sẽ không hoàn toàn điên khùng.
Nếu hắn trở về, một chút lý trí đó sẽ biến mất, lão đầu tử đày hắn đi chính là muốn hắn giữ được chút lý trí, giữa lại chút lý trí này Phong Hiếu Trung vẫn là người. Mất lý trí hắn sẽ là thần ma đáng sợ nhất!
- Còn một việc nữa…
Phong Hiếu Trung trầm mặc một lúc, nói:
- Khi ngươi mở Huyết Mạch Luân sẽ thấy sáu vòng luân hồi. Ngươi phải chú ý, nhân tộc mở lục đạo, khi trong cơ thể hình thành sáu đạo luân hồi thì sẽ có thứ cực kỳ đáng sợ tấn công…
Gương mặt hắn bỗng nhiên biến dạng, dường như có thể mất lý trí bất cứ lúc nào. Phong Hiếu Trung cố gắng khống chế bản thân không mất kiểm soát, giọng nói khàn đặc:
- Khi thấy sáu đạo luân hồi ngươi nhất định phải chú ý đừng kinh động vào “cái” phong ấn chúng ta. Nếu không ngươi sẽ biến thành một ta nữa. Ngươi hãy tự lo liệu… Đi, mau đi đi!
Hắn đang gần như càng ngày càng khó khống chế, lý trí đang mất dần.
Chung Nhạc gập người trước Phong Hiếu Trung, quay người bay lên, đáp xuống con thuyền trên không trung, trầm giọng nói:
Chung Nhạc ngạc nhiên, không khỏi thêm vài phần khâm phục hắn.
Rất ít người biến đến bảo vật như Ma Thần Ẩu, cho dù là chủ nhân trước kia của Thần Ma Ẩu là Đồ Cách Nhĩ cũng không biết về tác dụng của nó, thậm chí đến tên còn không biết. Không ngờ Phong Hiếu Trung gọi ngay được tên của Thần Ma Ẩu, rõ ràng cũng có biết tác dụng của nó!
- Thần Ma Ẩu là bảo bối mà Ma Thần cường đại trước kia để lại. Ta chưa từng thấy, nhưng đã thấy ghi chép liên quan trong một số mộ táng.
Phong Hiếu Trung đặt Thần Ma Ẩu xuống, nói:
- Bảo bối này có thể khiến Ma Thần hạ phàm ba lần, hoàn thành ba nguyện vọng của người cầm nó. Sau ba nguyện vọng nó sẽ ăn hồn phách của người cầm nó. Ngươi từng dùng nó một lần, còn hai cơ hội nữa. Có bảo vật này, ngươi chỉ cần dùng một lần là có thể giúp ngươi an toàn rời khỏi Bát Hoang rồi. Quân tử coi trọng bảo bối, dùng cũng có đạo lý, ngươi dùng bảo bối này đổi lấy bí quyết mở Huyết Mạch Luân, ta thấy không đáng.
Chung Nhạc trong lòng có thêm chút thiện cảm với Phong Hiếu Trung, nói:
- Phong sư huynh nói không sai, ta có nó đúng là có thể rời khỏi Bát Hoang. Nhưng ta phải quyết chiến một trận công bằng với Ma Thánh, sẽ không chiếm tiện nghi của hắn, vì thế quyết chiến với hắn ta sẽ không dùng tới Thần Ma Ẩu.
Phong Hiếu Trung nhìn hắn, khen ngợi:
- Ngươi có cường giả chi tâm, cũng chẳng trách ngươi lên được Thần Thoại Bảng. Không có cường giả chi tâm thì sao lên được? Ngươi muốn đổi thế nào?
Chung Nhạc ánh mắt lay động, nói:
- Ta dùng nguyện vọng thứ ba của Thần Ma Ẩu đổi bí quyết mở Huyết Mạch Luân của Phong sư huynh.
Phong Hiếu Trung bật cười:
- Sau nguyện vọng thứ ba Ma Thần sẽ ăn hồn phách của ta. Ngươi dùng nó để đổi Huyết Mạch Luân, là ỷ ta không hiểu Thần Ma Ẩu hay sao?
Chung Nhạc lắc đầu, nghiêm nghị nói:
- Nguyện vọng thứ hai ta cần để giữ tính mạng vì thế chỉ có thể cho huynh nguyện vọng thứ ba. Ta cũng khá hiểu về Phong sư huynh, huynh có hứng thú với Thần Ma Ẩu không phải vì nguyện vọng Ma Thần mà là linh của Ma Thần.
Phong Hiếu Trung thích thú, ánh mắt sáng rực, cười:
- Ngươi nói tiếp đi.
Chung Nhạc mỉm cười:
- Huynh nghiên cứu số ma thi thần thi, ma linh ma linh đó, thu hoạch được không nhiều. Ma Thần bình thường đối với huynh đã không còn có gì gọi là bí mật nữa. Còn Ma Thần chi linh trong Thần Ma Ẩu thì cường đại hơn ma thi thần thi hàng nghìn lần. Những thứ huynh biết cũng gấp trăm nghìn lần ma thi thần thi. Nếu huynh có thể bắt được linh của Ma Thần đằng sau Thần Ma Ẩu rồi nghiên cứu thì với tài trí của mình, huynh chắc chắn sẽ thu hoạch được nhiều hơn, hơn nhiều so với ba nguyện vọng của Ma Thần!
Mắt Phong Hiếu Trung càng thêm sáng, vỗ tay cười:
- Chung sư đệ đúng là hiểu ta. Khi ta thấy Thần Ma Ẩu đúng là muốn bắt vị Ma Thần này giải phẫu nghiên cứu. Còn về nguyện vong gì đó, ta không cần phải nhờ Ma Thần để hoàn thành nguyện vọng của mình.
Chung Nhạc nghiêm túc nói:
- Phong sư huynh, ta dùng nguyện vọng thứ ba của Thần Ma Ẩu đổi lấy bí quyết mở Huyết Mạch Luân, ý huynh thế nào?
- Giao dịch thành công!
Phong Hiếu Trung nhàn nhã nói:
- Ngươi cảm thấy tác dụng lớn nhất của Thần Ma Ẩu chính là điều ước. Nhưng trong mắt ta tác dụng lớn nhất của nó chính là khi linh của Ma Thần hạ phàm, ta sẽ có cơ hội bắt hắn lại nghiên cứu. Ma Thần để lại được Thần Ma Ẩu chắc chắn sẽ không tầm thường, đáng để nghiên cứu!
Hắn đưa một ngón tay ấn vào mi tâm Chung Nhạc. Chung Nhạc lập tức cảm thấy vô số luồng thông tin tràn tới. Có hình ảnh với số lượng không đếm xuể, trong đó có không ít hình ảnh giải phẫy thi thể thần ma, cho thấy cấu tạo cơ thể của thần ma, còn có hình phân giải nguyên thần của thần ma. Lục đạo đồ và hình ảnh những chiếc khóa!
Hình ảnh những chiếc khóa là kinh tâm động phách nhất, chính là những chiếc khóa hình thành từ trong huyết mạch phong ấn, là những sợi xích bằng đồ đằng mảnh mai.
Những hình ảnh lớn nhỏ phơi bày ra phong ấn phức tạp, phong tỏa sức mạnh huyết mạch của nhân tộc. Tất cả phong ấn nối với nhau, đó chính là hình ảnh phong ấn hình tròn của lục đạo!
Chung Nhạc vô cùng chấn kinh, khi hắn thở mở Huyết Mạch Luân cũng nhìn thấy một số phong ấn huyết mạch cấm cố sức mạnh huyết mạch của hắn. Nhưng số lượng thua xa số Phong Hiếu Trung cho hắn thấy!
Trong số những thông tin này, còn có cách Phong Hiếu Trung phá vỡ phong ấn huyết mạch, phương pháp mở ra các sợi xích đồ đằng phong ấn!
Số phong ấn này phức tạp như vậy, Chung Nhạc tự tin hắn sớm muộn gì cũng có thể mày mò ra cách phá giải phong ấn, nhưng chỉ sợ mất rất nhiều thời gian, không mấy chục năm thì không làm nổi!
- Phong Hiếu Trung, thiên tài chân chính, giống như thiên nhân vậy!
Chung Nhạc thở ra một hơi dài đứng dậy, Phong Hiếu Trung cũng đứng dậy tiễn, nói:
- Khi ngươi rời khỏi Bát Hoang ma tộc, ta sẽ tới lấy Thần Ma Ẩu.
Chung Nhạc và hắn cùng ra khỏi ma cung, Chung Nhạc quay lại, ánh mắt đầy phức tạp, thấp giọng nói:
- Phong sư huynh không về Kiếm Môn nữa sao?
- Không.
Phong Hiếu Trung ánh mắt cũng rất phức tạp, lắc đầu:
- Không bao giờ về nữa. Nếu ta trở về, phụ thân ta sẽ chết, các ngươi cũng không hy vọng ta trở về…
Chỉ cần hắn không về thì lão đầu tử vẫn sẽ sống trong tim hắn. Hắn sẽ vẫn còn một chút lý trí, sẽ không hoàn toàn điên khùng.
Nếu hắn trở về, một chút lý trí đó sẽ biến mất, lão đầu tử đày hắn đi chính là muốn hắn giữ được chút lý trí, giữa lại chút lý trí này Phong Hiếu Trung vẫn là người. Mất lý trí hắn sẽ là thần ma đáng sợ nhất!
- Còn một việc nữa…
Phong Hiếu Trung trầm mặc một lúc, nói:
- Khi ngươi mở Huyết Mạch Luân sẽ thấy sáu vòng luân hồi. Ngươi phải chú ý, nhân tộc mở lục đạo, khi trong cơ thể hình thành sáu đạo luân hồi thì sẽ có thứ cực kỳ đáng sợ tấn công…
Gương mặt hắn bỗng nhiên biến dạng, dường như có thể mất lý trí bất cứ lúc nào. Phong Hiếu Trung cố gắng khống chế bản thân không mất kiểm soát, giọng nói khàn đặc:
- Khi thấy sáu đạo luân hồi ngươi nhất định phải chú ý đừng kinh động vào “cái” phong ấn chúng ta. Nếu không ngươi sẽ biến thành một ta nữa. Ngươi hãy tự lo liệu… Đi, mau đi đi!
Hắn đang gần như càng ngày càng khó khống chế, lý trí đang mất dần.
Chung Nhạc gập người trước Phong Hiếu Trung, quay người bay lên, đáp xuống con thuyền trên không trung, trầm giọng nói: