Chung Nhạc hít vào một hơi thật dài, trong mắt đại phát tinh quang, cất bước tiến về phía tòa Thần Miếu phía trước, thấp giọng nói:
– Chứng minh ta có tư cách mang trên người Tổ huyết của Phục Hy Thần Tộc? Được! Vậy ta sẽ chứng minh một chút, bất luận là chủng tộc gì, ở trước mặt ta hết thảy đều là gà đất chó sành, không chịu nổi một kích! Trong cơ thể ta không chỉ lưu chuyển Thần huyết tôn quý nhất, mà trong huyết mạch còn có tinh thần truyền thừa xuống từ các đời lịch đại Thiên Đế! Là tinh thần kiêu ngạo nhất!
Hắn ngẩng đầu quan sát bốn phía, chỉ thấy vô số Long Thần đang vờn quanh trên hư không, không khí thần thánh trang nghiêm. Phía dưới đám Long Thần này chính là một tòa Thần Miếu cổ lão, phát ra kim quang xán lạn. Tòa Thần Miếu này là do thuần kim chế tạo, có lẽ bảo vật Tổ Long ban phúc chính là ở chỗ này.
Chung Nhạc tăng nhanh cước bộ, tốc độ nhanh như lưu tinh tiến về phía tòa Hoàng Kim Thần Miếu nguy nga tráng lệ kia. Cũng không lâu lắm, hắn đã đi tới trước tòa Thần Miếu. Chỉ thấy miếu đài cao lớn, so với Long Cung của Long Tộc còn lớn hơn gấp bốn năm lần. Cả tòa đại miếu đều là dùng thuần kim chế tạo, trải qua thời gian lâu năm vẫn như mới, không hề có dấu vết thời gian xâm thực.
Trên cánh cửa, bậc thang, kim trụ, mái hiên, cửa sổ… của tòa Hoàng Kim Thần Miếu này đều điêu khắc đủ các loại văn lộ Đồ đằng huyền dị, có chút tương tự với văn lộ Đồ đằng của Long Tộc Đông Hải, nhưng càng tinh thâm hơn rất nhiều. Mà đám Long Thần ở giữa không trung kia lại càng túc mục trang nghiêm, thân rồng thật lớn không ngừng uốn lượn, bay lượn xung quanh tòa Hoàng Kim Thần Miếu này.
Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy thân thể đám Long Thần này thật sự khổng lồ, là do không biết bao nhiêu đạo văn lộ Đồ đằng Long Tộc cấu thành. Hình tượng đám Long Thần này có chút bất đồng với rất nhiều Long Tộc Đông Hải. Huyết thống đám Long Thần này càng cao quý hơn, càng cổ lão hơn, hẳn là Tiên Thiên Long Thần Lôi Trạch thị.
Thanh âm Long Thần ngâm xướng ngập trời, huyền diệu thần bí. Long ngữ chính là ngôn ngữ Thời kỳ Viễn Cổ, tối tăm khó hiểu. Thân thể đám Long Thần kia vĩ ngạn, hẳn cũng không phải là Long Thần chân chính, mà là các loại đồ vật như là hình chiếu hoặc là lạc ấn, linh hồn…
Nơi này không có một bóng người, đám Long Tộc tiến vào nơi này trước đây hẳn cũng đã sớm tiến vào trong Thần Miếu rồi.
– Không biết khảo nghiệm của Tổ Long rốt cuộc là cái gì?
Chung Nhạc đẩy cửa Thần Miếu, nhanh chóng tiến vào trong đó. Vừa mới đi được vài bước, hắn đã nhìn thấy phía trước xuất hiện một đạo cầu thang hoàng kim thật dài, đi thông tới một tòa đại điện ánh vàng rực rỡ. Tòa đại điện này nguy nga hùng vĩ, hai cánh cửa mở rộng. Trước cửa điện dựng thẳng một tấm bia hoang kim, trên viết mấy chữ Ngũ Hành Điện.
– Ngũ Hành Điện?
Chung Nhạc nhất thời ngẩn người, thấp giọng nói:
– Chẳng lẽ đám Long Tộc kia cũng đã đi qua tòa đại điện này rồi sao? Không biết trong tòa đại điện này có những khảo nghiệm gì?
Hắn tiến vào Ngũ Hành Điện, lập tức cảm giác được một cỗ lực lượng không thể tưởng tượng nổi áp chế tu vi thực lực của chính mình, thậm chí ngay cả lực lượng nhục thể cũng gặp phải sự áp chế nghiêm trọng.
Nguyên thần Chung Nhạc thoáng chấn động, cảm giác được Bí cảnh Đạo Nhất trong cơ thể Nguyên thần chợt phát ra một tiếng vang ầm ầm thật lớn, bị cỗ lực lượng thần bí kia ép tới mức đóng lại. Tiếp theo, Bí cảnh Âm Dương, Bí cảnh Thần Tài và Bí cảnh Vạn Tượng cũng đều nhất nhất bị ép tới mức đóng lại. Trong năm đại Bí cảnh, chỉ còn lại có Bí cảnh Ngũ Hành là vẫn còn mở ra.
Từ trong bốn đại Bí cảnh đã đóng lại kia vậy mà không có bất kỳ lực lượng nào chảy ra nữa, khiến cho tu vi thực lực của Chung Nhạc thoáng cái giảm mạnh, chỉ còn lại hơn một thành tu vi mà thôi. Không chỉ như vậy, thân thể hắn cũng bị sự suy giảm nghiêm trọng, tu vi tinh thần lực không ngừng bị nghiền ép, thực lực giảm xuống cực kỳ nghiêm trọng.
– Áp chế tu vi của ta, để cho ta chỉ còn lại có Bí cảnh Ngũ Hành. Lẽ nào tòa Ngũ Hành Điện này là địa phương khảo nghiệm Bí cảnh Ngũ Hành sao?
Ánh mắt Chung Nhạc sáng lên, trong lòng cực kỳ trấn định:
– Ta nghịch khai năm đại Bí cảnh Nguyên thần, tạo nghệ Bí cảnh Ngũ Hành hơn xa những người khác rất nhiều. Nếu tòa đại điện này là địa phương khảo nghiệm Bí cảnh Ngũ Hành, đối với ta chính là cực kỳ dễ dàng!
Lúc này, hắn đã tiến vào nội bộ tòa kim điện này. Chỉ thấy hai bên kim điện là từng pho từng pho kim tượng Long Nhân, thân người đầu rồng, chiều cao khoảng chừng ba trượng, đứng sừng sững trên hai hàng kim đài hai bên, mỗi một hàng đều có năm mươi pho kim tượng.
Chung Nhạc trên dưới quan sát, chỉ thấy ngoài mặt mỗi pho kim tượng đều có lạc ấn văn lộ Đồ đằng Long Tộc, huyền diệu cao thâm. Đám văn lộ Đồ đằng này chính là giảng thuật đường lối biến hóa của Ngũ Hành.
Đột nhiên, một pho kim tượng trong đó chợt run rẩy thân thể, phảng phất như sống lại vậy, từ trên kim đài nhảy xuống, phốc một tiếng rơi xuống mặt đất, phát ra thanh âm vàng đá va chạm rung trời.
Ông!
Vô số văn lộ Đồ đằng trên người kim tượng lóe sáng, ở sau gáy hình thành nên một đạo quang luân, là Ngũ Hành Luân!
– Ngũ Chỉ Sơn!
Kim tượng Long Nhân kia quát lớn một tiếng, giơ lên một chưởng, đè xuống sau gáy Chung Nhạc. Chỉ thấy năm ngón tay hắn phảng phất như hóa thành năm ngọn núi lớn, Kim Sơn, Mộc Sơn, Băng Sơn, Hỏa Sơn, Thổ Sơn. Lực lượng năm ngọn núi này trở nên to lớn khôn cùng, ầm ầm đánh xuống đỉnh đầu Chung Nhạc.
– Đây là…
Trong lòng Chung Nhạc cả kinh, không kịp lui về phía sau, vội vàng lật tay nghênh đón. Nhưng lúc này, hắn chợt cảm thấy lực lượng của chính mình cực kỳ suy kiệt, lúc này mới nhớ ra chính mình chỉ có thể vận dụng lực lượng của Ngũ Hành Luân.
– Ngũ Long Tráo Thể!
Chung Nhạc quát lớn một tiếng, tinh thần lực hóa thành năm đầu Cự long, năm cái đầu chạm đất, năm cái đuôi nối liền, chụp lên đỉnh đầu chụp xuống, giống như một cái chụp lớn do Ngũ Long cấu thành, bảo vệ toàn bộ thân thể.
Chợt nghe một tiếng ầm vang thật lớn, Ngũ Chỉ Sơn của kim tượng Long Nhân kia đã đè xuống, va chạm thẳng với Ngũ Long Tráo. Nhất thời núi tan tráo vỡ, cùng nhau tiêu tán.
Chung Nhạc thở phào nhẹ nhõm, đang muốn xuất thủ phản kích, đột nhiên đã thấy Ngũ Hành Luân sau đầu kim tượng Long Nhân kia chợt chuyển động, hiện ra năm loại Dị bảo. Một cái giống như chung, một cái giống như cầm, một cái giống như cổ, một cái giống như địch, một cái giống như tỳ bà, là năm loại nhạc khí do văn lộ Đồ đằng cấu thành. Chuông lớn phát ra thương âm, đương đương rung động. Đại cổ phát ra cung âm, thùng thùng điếc tai. Đại cầm phát ra vũ âm, leng keng thanh thúy. Trường địch phát ra giác âm, uyển chuyển du dương. Tỳ bà phát ra trưng âm, trận trận chấn động. Ngũ âm đồng thời vang lên, xông thẳng về phía Chung Nhạc.
Chung Nhạc nhất thời trở tay không kịp, bị ngũ âm trùng kích, thân bất do kỷ bay lên, cả người còn ở giữa không trung, toàn thân giống như trúng phải trọng kích vậy, không ngừng run rẩy. Tiếng trống giống như búa tạ nện xuống, tiếng đàn giống như tơ kiếm cắt thịt, tiếng sáo giống như đại mãng quấn thân, tỳ bà như đao sắc chém xuống, tiếng chuông lại oanh kích đầu óc của hắn, khiến cho tinh thần lực của hắn không thể hội tụ được.
– Năm loại âm luật, cung thương giác trưng vũ, đối ứng với Ngũ Hành! Không ngờ Bí cảnh Ngũ Hành còn có thể phát lực như vậy, lực lượng có thể vận dụng như vậy!
Trong lòng Chung Nhạc ầm ầm kinh hãi, Nguyên thần đột nhiên hiện ra sau đầu, hóa thành một con Lục Mục Tinh Thiềm, rống to mãng cổ một tiếng. Tiếng gầm cuồn cuộn trùng kích thẳng tới, đánh bay pho kim tượng Long Nhân đang vọt tới kia. Thần thông Mãng Cổ Hống hắn cũng vận dụng tới lực lượng Ngũ Hành, lực trùng kích càng mạnh mẽ hơn một bậc, vận dụng cũng càng thêm như ý.
Chung Nhạc xoay người lại, rơi vào xuống trên lưng con Lục Mục Tinh Thiềm cao tới hai mươi trượng kia, trong lòng vừa mừng vừa sợ:
– Không ngờ thần thông Mãng Cổ Hống lại có thể vận dụng như vậy! Trước đây ta chưa từng bao giờ nghĩ qua a! Đúng rồi! Đám Luyện Khí Sĩ trước đây ta từng gặp qua kia cũng chưa hề vận dụng qua các loại thần thông như vậy. Đây có lẽ là một loại pháp môn của Tiên Thiên Thần Long Lôi Trạch thị!
Pho kim tượng Long Nhân kia bị thần thông Mãng Cổ Hống trùng kích, ầm ầm rơi xuống đất. Đám văn lộ Đồ đằng trên người hỗn loạn, kim thân thậm chí xuất hiện từng đạo từng đạo vết nứt. Có thể thấy được thần thông Mãng Cổ Hống của Chung Nhạc vận dụng tới lực lượng Ngũ Hành đã trở nên đáng sợ tới mức nào.
Dưới chân pho kim tượng kia chợt xuất hiện một con Nộ Long gào thét, nâng đỡ kim tượng từ từ bay lên chừng ba trượng. Đám văn lộ Đồ đằng trên người hắn cũng mô phỏng ra một loại Nguyên thần Long Thần.
– Ta vốn cho rằng ta đã vô địch trên phương diện Bí cảnh Ngũ Hành, hiện tại xem ra, ta vẫn còn có chỗ khiếm khuyết!
Sau lưng Chung Nhạc hiện ra hai vầng nhật nguyệt, bay lượn xoay quanh thân thể hắn, Nhật Nguyệt Bảo Chiếu không ngừng luyện hóa thương tổn ngầm trong cơ thể hắn. Vừa mới đối mặt một kích, nội tạng hắn đã bị trùng kích, trúng phải thương tổn. Mặc dù thương thế không quá nghiêm trọng, nhưng đối với hắn lại là một sự đả kích không nhỏ.
Từ sau khi hắn tiến vào Khai Luân Cảnh cho tới nay, chiến đấu với người khác vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, cực hiếm gặp được đối thủ. Người khác đều cho rằng hắn đã là đệ nhất Khai Luân Cảnh, mà bản thân Chung Nhạc cũng cho là như vậy. Nhưng giao thủ hai chiêu với pho kim tượng Long Nhân này, hắn vậy mà đã bị thương, rốt cuộc cũng khiến cho hắn ý thức được chính mình vẫn còn rất nhiều khiếm khuyết.
– Nghịch khai năm luân hiển nhiên là rất cường đại, khiến cho tu vi của ta siêu việt đối thủ. Nhưng lý giải và ứng dụng của ta đối với năm đại Bí cảnh thật sự vẫn còn quá ít rồi, sự khai phá đối với năm đại Bí cảnh cũng hoàn toàn không đủ. Bất quá, giao thủ với kim tượng Long Nhân này ngược lại chính là một cơ hội hiếm có, có thể để cho ta nghiên cứu, nhìn xem ta tại Bí cảnh Ngũ Hành rốt cuộc có những thiếu sót nào cần phải bổ sung!
Trước đây hắn từng chiến đấu với Thần Tộc, từng chiến đấu với Yêu Tộc, đều là điều động toàn bộ lực lượng của năm đại Bí cảnh, dùng Đạo Nhất Luân tiến hành chỉnh hợp quy nhất, giống như bẻ gãy nghiền nát vậy, mạnh mẽ đánh bại hoặc là đánh chết đối thủ, mức độ khai thác đối với Ngũ Hành Luân quả thật không đủ.
Sở dĩ hắn có thể chiến thắng được đối thủ, chủ yếu là bởi vì hắn nghịch khai năm đại Bí cảnh Nguyên thần, tu vi so với người khác thâm sâu hơn rất nhiều. Tu vi của hắn nếu so với Long Tộc thậm chí còn hùng hậu hơn rất nhiều. Đây chính là chỗ tốt của nghịch khai năm đại Bí cảnh Nguyên thần, cũng là nguyên nhân chân chính vừa rồi Chung Nhạc vận dụng thần thông Mãng Cổ Hống, suýt chút nữa đã rống vỡ pho kim tượng Long Nhân kia. Nhưng trên phương diện điều khiển lực lượng, Chung Nhạc hoàn toàn không chiếm ưu thế. Hiện tại tòa kim điện này trấn áp bốn đại Bí cảnh còn lại của hắn, liền khiến cho cái này khuyết điểm của hắn hiển lộ ra.
Long Thần dưới chân pho kim tượng Long Nhân kia bay lên, mở ra Ngũ Hành Luân, đã có thể vận dụng Nguyên thần chiến đấu. Long Thần chính là Nguyên thần chiến đấu của hắn, lúc này hắn đã vận dụng tới Nguyên thần chiến đấu, thực lực so với lúc trước càng cường hãn hơn rất nhiều.
Long Thần chợt há miệng ngâm dài một tiếng, liền thấy chung, cổ, địch, cầm, tỳ bà lại một lần nữa hiện ra, ngũ âm phác tác, trên dưới tung bay xung quanh Chung Nhạc. Nguyên thần Long Thần này vận dụng lực lượng Ngũ Hành càng thêm tinh diệu, Chung Nhạc không ngừng quan sát, bắt chước học theo. Cặp mắt Lục Mục Tinh Thiềm lúc sáng lúc tối, đột nhiên cũng lại rống to một tiếng. Năm kiện bảo vật hình thái chung, cổ, địch, cầm, tỳ bà do văn lộ Đồ đằng cấu thành nhất thời xuất hiện, ngũ âm vang vọng, từng đôi một chém giết với ngũ âm của Nguyên thần Long Thần kia.
Mà pho kim tượng Long Nhân kia cũng vọt tới, đột nhiên mở ra năm ngón tay, văn lộ Đồ đằng do tinh thần lực hóa thành từ trong đầu ngón tay tuôn chảy ra, cấu thành năm loại binh khí đao, kiếm, thương, thuẫn, tiên, cũng là nhất nhất đối ứng với Ngũ Hành. Thuẫn là do Thổ khí ngưng tụ thành, vô cùng trầm trọng. Kiếm là do Kim khí ngưng tụ thành, vô cùng sắc bén. Thương là do Thủy khí ngưng tụ thành, giống như Thủy Long vậy. Tiên là Mộc khí ngưng tụ thành, biến hóa khó lường. Đao là do Hỏa khí ngưng tụ thành, thế như liệt hỏa.
– Lại là một loại diệu quyết vận dụng Ngũ Hành!
Chung Nhạc vừa mừng vừa sợ, phóng người nghênh đón, trong lòng thầm nghĩ:
– Tu vi của ta so với pho kim tượng Long Nhân này còn thâm hậu hơn rất nhiều, nhất định phải khống chế tốt lực lượng, không thể đánh nát hắn được!
Nguyên thần hai người va chạm với nhau, nhục thân cũng phát sinh cận chiến, ở trong tòa kim điện này điên cuồng giao chiến. Pho kim tượng Long Nhân kia thi triển ra đủ các loại thủ đoạn, khiến cho người ta nhìn tới hoa cả mắt.
Mà Chung Nhạc cũng khống chế tốt lực lượng của chính mình, không ngừng đối kháng với kim tượng Long Nhân, cật lực thăm dò khả năng vận dụng của hắn đối với lực lượng Bí cảnh Ngũ Hành. Qua một lúc khá lâu, đột nhiên pho kim tượng kia chợt rầm một tiếng, vỡ tan tung tóe đầy mặt đất. Mà Nguyên thần Long Thần kia cũng tự động vỡ tan, biến mất không thấy đâu nữa.
Mặc dù Chung Nhạc đã khống chế tốt cường độ lực lượng, nhưng trải qua không ngừng quyết đấu, lực lượng mạnh mẽ va chạm, vẫn đã đánh nát tả tơi đám văn lộ Đồ đằng trên người kim tượng. Trải qua thời gian dài chiến đấu, vết nứt càng lúc càng nhiều, cuối cùng kim tượng cũng vỡ nát.
– Xem như đã vượt qua cửa ải này rồi sao?
Trong lòng Chung Nhạc cực kỳ tiếc hận. Khả năng chưởng khống, vận dụng của hắn đối với Bí cảnh Ngũ Hành vẫn còn chưa đủ mượt mà, vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ lực lượng của Bí cảnh Ngũ Hành.
Tranh!
Đúng lúc này, một tiếng vang thật lớn truyền tới. Bên phải kim điện, một pho kim tượng Long Nhân khác chợt từ trên kim đài nhảy xuống, lao thẳng về phía hắn. Mà vào lúc này, pho kim tượng vừa rồi bị hắn chấn vỡ kia đột nhiên hòa tan ra, hóa thành một đoàn kim dịch, tụ tập cùng một chỗ, chảy về phía kim đài, từ từ bò lên trên. Cũng không lâu lắm đã một lần nữa hóa thành một pho kim tượng, đứng sừng sững trên kim đài, các loại văn lộ Đồ đằng cũng xuất hiện ngoài mặt kim tượng.
– Chứng minh ta có tư cách mang trên người Tổ huyết của Phục Hy Thần Tộc? Được! Vậy ta sẽ chứng minh một chút, bất luận là chủng tộc gì, ở trước mặt ta hết thảy đều là gà đất chó sành, không chịu nổi một kích! Trong cơ thể ta không chỉ lưu chuyển Thần huyết tôn quý nhất, mà trong huyết mạch còn có tinh thần truyền thừa xuống từ các đời lịch đại Thiên Đế! Là tinh thần kiêu ngạo nhất!
Hắn ngẩng đầu quan sát bốn phía, chỉ thấy vô số Long Thần đang vờn quanh trên hư không, không khí thần thánh trang nghiêm. Phía dưới đám Long Thần này chính là một tòa Thần Miếu cổ lão, phát ra kim quang xán lạn. Tòa Thần Miếu này là do thuần kim chế tạo, có lẽ bảo vật Tổ Long ban phúc chính là ở chỗ này.
Chung Nhạc tăng nhanh cước bộ, tốc độ nhanh như lưu tinh tiến về phía tòa Hoàng Kim Thần Miếu nguy nga tráng lệ kia. Cũng không lâu lắm, hắn đã đi tới trước tòa Thần Miếu. Chỉ thấy miếu đài cao lớn, so với Long Cung của Long Tộc còn lớn hơn gấp bốn năm lần. Cả tòa đại miếu đều là dùng thuần kim chế tạo, trải qua thời gian lâu năm vẫn như mới, không hề có dấu vết thời gian xâm thực.
Trên cánh cửa, bậc thang, kim trụ, mái hiên, cửa sổ… của tòa Hoàng Kim Thần Miếu này đều điêu khắc đủ các loại văn lộ Đồ đằng huyền dị, có chút tương tự với văn lộ Đồ đằng của Long Tộc Đông Hải, nhưng càng tinh thâm hơn rất nhiều. Mà đám Long Thần ở giữa không trung kia lại càng túc mục trang nghiêm, thân rồng thật lớn không ngừng uốn lượn, bay lượn xung quanh tòa Hoàng Kim Thần Miếu này.
Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy thân thể đám Long Thần này thật sự khổng lồ, là do không biết bao nhiêu đạo văn lộ Đồ đằng Long Tộc cấu thành. Hình tượng đám Long Thần này có chút bất đồng với rất nhiều Long Tộc Đông Hải. Huyết thống đám Long Thần này càng cao quý hơn, càng cổ lão hơn, hẳn là Tiên Thiên Long Thần Lôi Trạch thị.
Thanh âm Long Thần ngâm xướng ngập trời, huyền diệu thần bí. Long ngữ chính là ngôn ngữ Thời kỳ Viễn Cổ, tối tăm khó hiểu. Thân thể đám Long Thần kia vĩ ngạn, hẳn cũng không phải là Long Thần chân chính, mà là các loại đồ vật như là hình chiếu hoặc là lạc ấn, linh hồn…
Nơi này không có một bóng người, đám Long Tộc tiến vào nơi này trước đây hẳn cũng đã sớm tiến vào trong Thần Miếu rồi.
– Không biết khảo nghiệm của Tổ Long rốt cuộc là cái gì?
Chung Nhạc đẩy cửa Thần Miếu, nhanh chóng tiến vào trong đó. Vừa mới đi được vài bước, hắn đã nhìn thấy phía trước xuất hiện một đạo cầu thang hoàng kim thật dài, đi thông tới một tòa đại điện ánh vàng rực rỡ. Tòa đại điện này nguy nga hùng vĩ, hai cánh cửa mở rộng. Trước cửa điện dựng thẳng một tấm bia hoang kim, trên viết mấy chữ Ngũ Hành Điện.
– Ngũ Hành Điện?
Chung Nhạc nhất thời ngẩn người, thấp giọng nói:
– Chẳng lẽ đám Long Tộc kia cũng đã đi qua tòa đại điện này rồi sao? Không biết trong tòa đại điện này có những khảo nghiệm gì?
Hắn tiến vào Ngũ Hành Điện, lập tức cảm giác được một cỗ lực lượng không thể tưởng tượng nổi áp chế tu vi thực lực của chính mình, thậm chí ngay cả lực lượng nhục thể cũng gặp phải sự áp chế nghiêm trọng.
Nguyên thần Chung Nhạc thoáng chấn động, cảm giác được Bí cảnh Đạo Nhất trong cơ thể Nguyên thần chợt phát ra một tiếng vang ầm ầm thật lớn, bị cỗ lực lượng thần bí kia ép tới mức đóng lại. Tiếp theo, Bí cảnh Âm Dương, Bí cảnh Thần Tài và Bí cảnh Vạn Tượng cũng đều nhất nhất bị ép tới mức đóng lại. Trong năm đại Bí cảnh, chỉ còn lại có Bí cảnh Ngũ Hành là vẫn còn mở ra.
Từ trong bốn đại Bí cảnh đã đóng lại kia vậy mà không có bất kỳ lực lượng nào chảy ra nữa, khiến cho tu vi thực lực của Chung Nhạc thoáng cái giảm mạnh, chỉ còn lại hơn một thành tu vi mà thôi. Không chỉ như vậy, thân thể hắn cũng bị sự suy giảm nghiêm trọng, tu vi tinh thần lực không ngừng bị nghiền ép, thực lực giảm xuống cực kỳ nghiêm trọng.
– Áp chế tu vi của ta, để cho ta chỉ còn lại có Bí cảnh Ngũ Hành. Lẽ nào tòa Ngũ Hành Điện này là địa phương khảo nghiệm Bí cảnh Ngũ Hành sao?
Ánh mắt Chung Nhạc sáng lên, trong lòng cực kỳ trấn định:
– Ta nghịch khai năm đại Bí cảnh Nguyên thần, tạo nghệ Bí cảnh Ngũ Hành hơn xa những người khác rất nhiều. Nếu tòa đại điện này là địa phương khảo nghiệm Bí cảnh Ngũ Hành, đối với ta chính là cực kỳ dễ dàng!
Lúc này, hắn đã tiến vào nội bộ tòa kim điện này. Chỉ thấy hai bên kim điện là từng pho từng pho kim tượng Long Nhân, thân người đầu rồng, chiều cao khoảng chừng ba trượng, đứng sừng sững trên hai hàng kim đài hai bên, mỗi một hàng đều có năm mươi pho kim tượng.
Chung Nhạc trên dưới quan sát, chỉ thấy ngoài mặt mỗi pho kim tượng đều có lạc ấn văn lộ Đồ đằng Long Tộc, huyền diệu cao thâm. Đám văn lộ Đồ đằng này chính là giảng thuật đường lối biến hóa của Ngũ Hành.
Đột nhiên, một pho kim tượng trong đó chợt run rẩy thân thể, phảng phất như sống lại vậy, từ trên kim đài nhảy xuống, phốc một tiếng rơi xuống mặt đất, phát ra thanh âm vàng đá va chạm rung trời.
Ông!
Vô số văn lộ Đồ đằng trên người kim tượng lóe sáng, ở sau gáy hình thành nên một đạo quang luân, là Ngũ Hành Luân!
– Ngũ Chỉ Sơn!
Kim tượng Long Nhân kia quát lớn một tiếng, giơ lên một chưởng, đè xuống sau gáy Chung Nhạc. Chỉ thấy năm ngón tay hắn phảng phất như hóa thành năm ngọn núi lớn, Kim Sơn, Mộc Sơn, Băng Sơn, Hỏa Sơn, Thổ Sơn. Lực lượng năm ngọn núi này trở nên to lớn khôn cùng, ầm ầm đánh xuống đỉnh đầu Chung Nhạc.
– Đây là…
Trong lòng Chung Nhạc cả kinh, không kịp lui về phía sau, vội vàng lật tay nghênh đón. Nhưng lúc này, hắn chợt cảm thấy lực lượng của chính mình cực kỳ suy kiệt, lúc này mới nhớ ra chính mình chỉ có thể vận dụng lực lượng của Ngũ Hành Luân.
– Ngũ Long Tráo Thể!
Chung Nhạc quát lớn một tiếng, tinh thần lực hóa thành năm đầu Cự long, năm cái đầu chạm đất, năm cái đuôi nối liền, chụp lên đỉnh đầu chụp xuống, giống như một cái chụp lớn do Ngũ Long cấu thành, bảo vệ toàn bộ thân thể.
Chợt nghe một tiếng ầm vang thật lớn, Ngũ Chỉ Sơn của kim tượng Long Nhân kia đã đè xuống, va chạm thẳng với Ngũ Long Tráo. Nhất thời núi tan tráo vỡ, cùng nhau tiêu tán.
Chung Nhạc thở phào nhẹ nhõm, đang muốn xuất thủ phản kích, đột nhiên đã thấy Ngũ Hành Luân sau đầu kim tượng Long Nhân kia chợt chuyển động, hiện ra năm loại Dị bảo. Một cái giống như chung, một cái giống như cầm, một cái giống như cổ, một cái giống như địch, một cái giống như tỳ bà, là năm loại nhạc khí do văn lộ Đồ đằng cấu thành. Chuông lớn phát ra thương âm, đương đương rung động. Đại cổ phát ra cung âm, thùng thùng điếc tai. Đại cầm phát ra vũ âm, leng keng thanh thúy. Trường địch phát ra giác âm, uyển chuyển du dương. Tỳ bà phát ra trưng âm, trận trận chấn động. Ngũ âm đồng thời vang lên, xông thẳng về phía Chung Nhạc.
Chung Nhạc nhất thời trở tay không kịp, bị ngũ âm trùng kích, thân bất do kỷ bay lên, cả người còn ở giữa không trung, toàn thân giống như trúng phải trọng kích vậy, không ngừng run rẩy. Tiếng trống giống như búa tạ nện xuống, tiếng đàn giống như tơ kiếm cắt thịt, tiếng sáo giống như đại mãng quấn thân, tỳ bà như đao sắc chém xuống, tiếng chuông lại oanh kích đầu óc của hắn, khiến cho tinh thần lực của hắn không thể hội tụ được.
– Năm loại âm luật, cung thương giác trưng vũ, đối ứng với Ngũ Hành! Không ngờ Bí cảnh Ngũ Hành còn có thể phát lực như vậy, lực lượng có thể vận dụng như vậy!
Trong lòng Chung Nhạc ầm ầm kinh hãi, Nguyên thần đột nhiên hiện ra sau đầu, hóa thành một con Lục Mục Tinh Thiềm, rống to mãng cổ một tiếng. Tiếng gầm cuồn cuộn trùng kích thẳng tới, đánh bay pho kim tượng Long Nhân đang vọt tới kia. Thần thông Mãng Cổ Hống hắn cũng vận dụng tới lực lượng Ngũ Hành, lực trùng kích càng mạnh mẽ hơn một bậc, vận dụng cũng càng thêm như ý.
Chung Nhạc xoay người lại, rơi vào xuống trên lưng con Lục Mục Tinh Thiềm cao tới hai mươi trượng kia, trong lòng vừa mừng vừa sợ:
– Không ngờ thần thông Mãng Cổ Hống lại có thể vận dụng như vậy! Trước đây ta chưa từng bao giờ nghĩ qua a! Đúng rồi! Đám Luyện Khí Sĩ trước đây ta từng gặp qua kia cũng chưa hề vận dụng qua các loại thần thông như vậy. Đây có lẽ là một loại pháp môn của Tiên Thiên Thần Long Lôi Trạch thị!
Pho kim tượng Long Nhân kia bị thần thông Mãng Cổ Hống trùng kích, ầm ầm rơi xuống đất. Đám văn lộ Đồ đằng trên người hỗn loạn, kim thân thậm chí xuất hiện từng đạo từng đạo vết nứt. Có thể thấy được thần thông Mãng Cổ Hống của Chung Nhạc vận dụng tới lực lượng Ngũ Hành đã trở nên đáng sợ tới mức nào.
Dưới chân pho kim tượng kia chợt xuất hiện một con Nộ Long gào thét, nâng đỡ kim tượng từ từ bay lên chừng ba trượng. Đám văn lộ Đồ đằng trên người hắn cũng mô phỏng ra một loại Nguyên thần Long Thần.
– Ta vốn cho rằng ta đã vô địch trên phương diện Bí cảnh Ngũ Hành, hiện tại xem ra, ta vẫn còn có chỗ khiếm khuyết!
Sau lưng Chung Nhạc hiện ra hai vầng nhật nguyệt, bay lượn xoay quanh thân thể hắn, Nhật Nguyệt Bảo Chiếu không ngừng luyện hóa thương tổn ngầm trong cơ thể hắn. Vừa mới đối mặt một kích, nội tạng hắn đã bị trùng kích, trúng phải thương tổn. Mặc dù thương thế không quá nghiêm trọng, nhưng đối với hắn lại là một sự đả kích không nhỏ.
Từ sau khi hắn tiến vào Khai Luân Cảnh cho tới nay, chiến đấu với người khác vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, cực hiếm gặp được đối thủ. Người khác đều cho rằng hắn đã là đệ nhất Khai Luân Cảnh, mà bản thân Chung Nhạc cũng cho là như vậy. Nhưng giao thủ hai chiêu với pho kim tượng Long Nhân này, hắn vậy mà đã bị thương, rốt cuộc cũng khiến cho hắn ý thức được chính mình vẫn còn rất nhiều khiếm khuyết.
– Nghịch khai năm luân hiển nhiên là rất cường đại, khiến cho tu vi của ta siêu việt đối thủ. Nhưng lý giải và ứng dụng của ta đối với năm đại Bí cảnh thật sự vẫn còn quá ít rồi, sự khai phá đối với năm đại Bí cảnh cũng hoàn toàn không đủ. Bất quá, giao thủ với kim tượng Long Nhân này ngược lại chính là một cơ hội hiếm có, có thể để cho ta nghiên cứu, nhìn xem ta tại Bí cảnh Ngũ Hành rốt cuộc có những thiếu sót nào cần phải bổ sung!
Trước đây hắn từng chiến đấu với Thần Tộc, từng chiến đấu với Yêu Tộc, đều là điều động toàn bộ lực lượng của năm đại Bí cảnh, dùng Đạo Nhất Luân tiến hành chỉnh hợp quy nhất, giống như bẻ gãy nghiền nát vậy, mạnh mẽ đánh bại hoặc là đánh chết đối thủ, mức độ khai thác đối với Ngũ Hành Luân quả thật không đủ.
Sở dĩ hắn có thể chiến thắng được đối thủ, chủ yếu là bởi vì hắn nghịch khai năm đại Bí cảnh Nguyên thần, tu vi so với người khác thâm sâu hơn rất nhiều. Tu vi của hắn nếu so với Long Tộc thậm chí còn hùng hậu hơn rất nhiều. Đây chính là chỗ tốt của nghịch khai năm đại Bí cảnh Nguyên thần, cũng là nguyên nhân chân chính vừa rồi Chung Nhạc vận dụng thần thông Mãng Cổ Hống, suýt chút nữa đã rống vỡ pho kim tượng Long Nhân kia. Nhưng trên phương diện điều khiển lực lượng, Chung Nhạc hoàn toàn không chiếm ưu thế. Hiện tại tòa kim điện này trấn áp bốn đại Bí cảnh còn lại của hắn, liền khiến cho cái này khuyết điểm của hắn hiển lộ ra.
Long Thần dưới chân pho kim tượng Long Nhân kia bay lên, mở ra Ngũ Hành Luân, đã có thể vận dụng Nguyên thần chiến đấu. Long Thần chính là Nguyên thần chiến đấu của hắn, lúc này hắn đã vận dụng tới Nguyên thần chiến đấu, thực lực so với lúc trước càng cường hãn hơn rất nhiều.
Long Thần chợt há miệng ngâm dài một tiếng, liền thấy chung, cổ, địch, cầm, tỳ bà lại một lần nữa hiện ra, ngũ âm phác tác, trên dưới tung bay xung quanh Chung Nhạc. Nguyên thần Long Thần này vận dụng lực lượng Ngũ Hành càng thêm tinh diệu, Chung Nhạc không ngừng quan sát, bắt chước học theo. Cặp mắt Lục Mục Tinh Thiềm lúc sáng lúc tối, đột nhiên cũng lại rống to một tiếng. Năm kiện bảo vật hình thái chung, cổ, địch, cầm, tỳ bà do văn lộ Đồ đằng cấu thành nhất thời xuất hiện, ngũ âm vang vọng, từng đôi một chém giết với ngũ âm của Nguyên thần Long Thần kia.
Mà pho kim tượng Long Nhân kia cũng vọt tới, đột nhiên mở ra năm ngón tay, văn lộ Đồ đằng do tinh thần lực hóa thành từ trong đầu ngón tay tuôn chảy ra, cấu thành năm loại binh khí đao, kiếm, thương, thuẫn, tiên, cũng là nhất nhất đối ứng với Ngũ Hành. Thuẫn là do Thổ khí ngưng tụ thành, vô cùng trầm trọng. Kiếm là do Kim khí ngưng tụ thành, vô cùng sắc bén. Thương là do Thủy khí ngưng tụ thành, giống như Thủy Long vậy. Tiên là Mộc khí ngưng tụ thành, biến hóa khó lường. Đao là do Hỏa khí ngưng tụ thành, thế như liệt hỏa.
– Lại là một loại diệu quyết vận dụng Ngũ Hành!
Chung Nhạc vừa mừng vừa sợ, phóng người nghênh đón, trong lòng thầm nghĩ:
– Tu vi của ta so với pho kim tượng Long Nhân này còn thâm hậu hơn rất nhiều, nhất định phải khống chế tốt lực lượng, không thể đánh nát hắn được!
Nguyên thần hai người va chạm với nhau, nhục thân cũng phát sinh cận chiến, ở trong tòa kim điện này điên cuồng giao chiến. Pho kim tượng Long Nhân kia thi triển ra đủ các loại thủ đoạn, khiến cho người ta nhìn tới hoa cả mắt.
Mà Chung Nhạc cũng khống chế tốt lực lượng của chính mình, không ngừng đối kháng với kim tượng Long Nhân, cật lực thăm dò khả năng vận dụng của hắn đối với lực lượng Bí cảnh Ngũ Hành. Qua một lúc khá lâu, đột nhiên pho kim tượng kia chợt rầm một tiếng, vỡ tan tung tóe đầy mặt đất. Mà Nguyên thần Long Thần kia cũng tự động vỡ tan, biến mất không thấy đâu nữa.
Mặc dù Chung Nhạc đã khống chế tốt cường độ lực lượng, nhưng trải qua không ngừng quyết đấu, lực lượng mạnh mẽ va chạm, vẫn đã đánh nát tả tơi đám văn lộ Đồ đằng trên người kim tượng. Trải qua thời gian dài chiến đấu, vết nứt càng lúc càng nhiều, cuối cùng kim tượng cũng vỡ nát.
– Xem như đã vượt qua cửa ải này rồi sao?
Trong lòng Chung Nhạc cực kỳ tiếc hận. Khả năng chưởng khống, vận dụng của hắn đối với Bí cảnh Ngũ Hành vẫn còn chưa đủ mượt mà, vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ lực lượng của Bí cảnh Ngũ Hành.
Tranh!
Đúng lúc này, một tiếng vang thật lớn truyền tới. Bên phải kim điện, một pho kim tượng Long Nhân khác chợt từ trên kim đài nhảy xuống, lao thẳng về phía hắn. Mà vào lúc này, pho kim tượng vừa rồi bị hắn chấn vỡ kia đột nhiên hòa tan ra, hóa thành một đoàn kim dịch, tụ tập cùng một chỗ, chảy về phía kim đài, từ từ bò lên trên. Cũng không lâu lắm đã một lần nữa hóa thành một pho kim tượng, đứng sừng sững trên kim đài, các loại văn lộ Đồ đằng cũng xuất hiện ngoài mặt kim tượng.