Mục lục
Cuộc chiến Vạn giới - KK Cố Hương (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chung Nhạc đi tới trước Sinh Mệnh Cổ Thụ, một đám Thần Vương ngồi dưới tàng cây, đang nghiên cứu đạo pháp thần thông, hẳn là đang nghiên cứu Thần thông Đại nhất thống, nhìn thấy hắn đã tới, đều nhao nhao ngậm miệng lại, bộ dáng vô cùng cảnh giác.

Chung Nhạc không chút để ý. Hắn từng tính toán qua, Tiên Thiên Thần Ma nghĩ muốn thi triển ra Thần thông Đại nhất thống hoàn chỉnh, vốn dĩ có rất nhiều hạn chế, cần phải có Tiên Thiên Thần Ma sinh ra trong Lục Giới cùng với Đạo Thần.

Thần Ma Nhị Đế chưởng khống Thần đạo Ma đạo của Vũ trụ Cổ lão, Táng Linh Thần Vương và Vãng Sinh Thần Vương chưởng khống Đại đạo Vãng Sinh và Đại đạo Luân Hồi trong khu Luân Hồi thứ bảy, Đạo Thần chưởng khống đại đạo thuần túy của Đạo Giới, cộng thêm Thiên có thể thi triển ra đại đạo Hậu Thiên của Ba ngàn Lục Đạo Giới và Tử Vi, bổ toàn đại đạo của Ba ngàn Lục Đạo Giới và Tử Vi, lúc này mới có thể hình thành năm đạo nhất thống.

Nhưng quan trọng nhất vẫn là Hư Không Giới.

Hư Không Giới cũng cần có một tôn Tiên Thiên Thần Ma tới chưởng khống đại đạo linh hồn ký thác, thẳng tới Bỉ Ngạn.

Bất quá, trong Hư Không Giới lại không có Tiên Thiên Thần Ma, cho dù là Tế Tự Tiên Thiên Thần Ma cũng đều không có.

Bởi vậy, Thần Vương nghĩ muốn thi triển ra Thần thông Đại nhất thống, cơ hồ là chuyện tình không có khả năng làm được! Trừ phi dùng Hậu Thiên Thần Ma, ví dụ như tồn tại Đế cấp để thay thế cho Thiên, Hư Không Thần Ma và Đạo Thần, lúc này mới có thể thi triển ra Thần thông Đại nhất thống, nhưng uy năng sẽ suy giảm thật lớn.

Đương nhiên, Thần thông Đại nhất thống do Chư Đế trong Hoàng Triều của Chung Nhạc thi triển cũng tuyệt không phải là trạng thái hoàn mỹ nhất.

Trạng thái hoàn mỹ nhất, phải là Thần thông Đại nhất thống do Thần Ma Nhị Đế, Táng Linh Thần Vương, Vãng Sinh Thần Vương, Thiên, Đạo Thần cùng với Đại Toại liên thủ thi triển ra, đó mới là Thần thông Đại nhất thống hoàn mỹ nhất, cường đại nhất.

Mà đây tự nhiên là sự tình tuyệt đối không có khả năng xảy ra!

- Thiên Hoàng Đế Bệ hạ, mời ngồi!



Đại Tư Mệnh giơ tay lên, thanh âm ầm ầm chấn động, nói.

Chung Nhạc khoanh chân ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Đại Tư Mệnh, trong lòng vẫn không khỏi kinh ngạc tán thán. Mỗi lần nhìn thấy Đại Tư Mệnh cũng đều khiến cho hắn cảm khái tạo hóa thần kỳ, lại có thể sáng tạo ra sinh mệnh thể hoàn mỹ như vậy.

Đứng ở trước mặt Đại Tư Mệnh, ngươi vĩnh viễn cũng không thể nhìn thấy mặt lưng của hắn. Sợ rằng bất luận kẻ nào cũng không biết mặt lưng của Đại Tư Mệnh rốt cuộc là cái gì.

Từ bất kỳ một góc độ nào, ngươi cũng chỉ có thể nhìn thấy chính diện của hắn, nhìn thấy một mặt hoàn mỹ nhất của hắn, hắn phảng phất như không có bất kỳ khuyết điểm nào, cũng không có bất kỳ sơ hở nào.

Sinh mệnh thể hoàn mỹ như vậy, hoàn toàn xứng đáng trở thành lãnh tụ của Thời đại Hắc Ám!

Dung mạo của Chung Nhạc cũng không tuấn mỹ, hình dáng khuôn mặt có chút góc cạnh rõ ràng, anh lãng có thừa, nhưng thật sự không thể nói anh tuấn. Mà dung mạo của Phong Hiếu Trung cũng có chỗ thiếu hụt chính mình.

Trong số những Tiên Thiên Thần Ma mà Chung Nhạc từng gặp qua, dung mạo của kẻ nào cũng đều có đặc sắc riêng. Lôi Trạch Cổ Thần cương mãnh bá khí, Thần Hậu nương nương khoan hậu như đại địa dầy nặng, Hoa Tư nương nương ôn nhu như nước, Tiên Thiên Thần Đế oai hùng quang chính, Tiên Thiên Ma Đế phóng đãng không cố kỵ… nhưng tất cả bọn họ ai nấy cũng đều có khuyết điểm.

Thời điểm Tứ Diện Thần mô phỏng Đại Tư Mệnh, chỉ có được hình dáng mà không có được thần thái. Khởi Nguyên Thần Vương thì ở trên phương diện khí phách có chút thua kém, một tôn Khởi Nguyên Thần Vương khác thì có khí phách, nhưng hành vi xử sự âm u, bất tri bất giác đã ảnh hưởng tới khí chất của chính mình, cũng mang theo một chút khí tức âm u.

Có thể chân chính gọi là thập toàn thập mỹ, chỉ có duy nhất một mình Đại Tư Mệnh.

Chung Nhạc nói:

- Đại Tư Mệnh nghĩ muốn một lần nữa mở lại Đạo Giới sao?

Đại Tư Mệnh gật đầu, ngữ khí không nhanh không chậm nói:

- Nhất định phải mở lại Đạo Giới!

Chung Nhạc lẳng lặng chờ hắn giải thích. Đại Tư Mệnh tiếp tục nói:

- Năm xưa, ta vốn dĩ suất lĩnh Chư Thần mở ra Đạo Giới, không ngờ bị ám toán, thất bại trong gang tấc! Đạo Giới hiện tại chính là xây dựng trên di tích của Đạo Giới năm xưa. Đạo Giới cũng không hoàn mỹ, hẳn là còn có rất nhiều thiếu sót. Ta muốn tạo ra một Đạo Giới hoàn mỹ! Năm cái thế giới ở Hạ giới tặng cho Hậu Thiên Thần Ma các ngươi, Cổ Thần Vương chúng ta thì đi Đạo Giới. Cứ như vậy, sẽ có thể tránh khỏi xung đột giữa các Thần Vương và chủng tộc Hậu Thiên!

Trong lòng Chung Nhạc chấn động, gật đầu nói:

- Đây cũng là một biện pháp vẹn cả đôi đường!



Đại Tư Mệnh nói:

- Bất quá, nhất định phải san bằng Đạo Giới hiện tại, mới có thể mở lại Đạo Giới mới. Với lực lượng hiện tại của ta và Chư Thần Vương, không thể đánh vỡ được Đạo Giới, cho nên mới mời Bệ hạ tới đây thương lượng!

- Ý tứ của Đại Tư Mệnh là mượn dùng lực lượng của Hoàng Triều ta liên thủ với các ngươi đánh vỡ Đạo Giới hiện tại?

Chung Nhạc nghi hoặc hỏi:

- Chỉ dựa vào lực lượng của chúng ta, có thể làm được không?

Khởi Nguyên Thần Vương nói:

- Hiện tại lực lượng Hoàng Triều của Thiên Hoàng Đế Bệ hạ cực mạnh, đã vượt qua thời điểm năm xưa chúng ta mở ra Đạo Giới rồi. Cộng thêm lực lượng của chúng ta, đủ để làm được! Năm xưa Chư Thần Vương có thể mở ra Đạo Giới, hiện tại tự nhiên có thể hủy diệt Đạo Giới!

Những Thần Vương còn lại nhao nhao gật đầu.

Chung Nhạc lắc đầu, nói:

- Trước khác nay khác! Năm xưa là mở ra, Đạo Giới từ không tới có, hiện tại trong Đạo Giới đã có năm tôn Đạo Thần: Khởi Nguyên, Tứ Diện Thần, Bạch Đế, Hậu Thổ và Lôi Trạch! Đại đạo trong đó hưng vượng, có đám bảo vật Mộ Cổ, Liên Hoa, Tử Trúc này thủ hộ, tùy tiện động vào Đạo Giới, sợ rằng sẽ bị Đạo Giới phản phệ!

Thân thể Đại Tư Mệnh khẽ nghiêng về phía trước, mỉm cười nói:

- Thiên Hoàng Đế Bệ hạ có yêu cầu gì, mới chịu liên thủ với ta phá Đạo Giới?

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Khu Luân Hồi thứ bảy vẫn luôn chưa thể thống nhất, ta cần triệt để chưởng khống khu Luân Hồi thứ bảy!

Sắc mặt đám Thần Vương nhất thời đại biến, sau đầu Đại Nhật Thần Vương một vầng Thần Dương thiêu đốt hừng hực, cười lạnh nói:

- Đế Nhạc, ngươi đây là muốn chúng ta hoàn toàn tặng khu Luân Hồi thứ bảy cho ngươi a? Khẩu khí của ngươi không khỏi quá lớn rồi! Chúng ta ở trong khu Luân Hồi thứ bảy kinh doanh nhiều năm như vậy, ngươi nói một câu liền muốn lấy đi, quả thật chính là nằm mơ giữa ban ngày a!

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, không chút để ý.



Đại Nhật Thần Vương đối với hắn vốn dĩ rất có thành kiến, cho rằng Chung Nhạc không trả Phù Tang Thần Thụ cho hắn, còn cố ý dùng Phù Tang Thần Thụ quất mặt mũi của hắn, hiện tại phát tác cũng là hợp tình hợp lý.

Bát Hoang Thần Vương ho khan một tiếng, nói:

- Bệ hạ không phải là quá làm càn rồi a? Đại Tư Mệnh khoan nhượng sinh linh Hậu Thiên, tặng Hạ giới cho các ngươi là hảo ý, nhưng Tiên Thiên Thần Ma chúng ta cũng tuyệt không phải tất cả mọi người đều có thể đi vào Đạo Giới mới, cho nên chúng ta ở tại Hạ giới cũng phải lưu lại một chỗ đặt chân!

Lục Hợp Thần Vương mỉm cười, nói:

- Sinh linh Hậu Thiên chính là do đám Thần Vương chúng ta sáng tạo ra, đừng nói là ngay cả một chỗ đặt chân cũng không cấp cho đám tổ tông chúng ta a?

Đám Thần Vương nhao nhao gật đầu. Trụ Quang Thần Vương nói:

- Bệ hạ không phải là quá tham…

Chung Nhạc lạnh nhạt nói:

- Các ngươi im miệng!

Sắc mặt đám Thần Vương nhất thời cứng đờ, cảm thấy đại đạo bốn phía ngưng kết, khiến cho bọn họ không thể phát ra bất cứ thanh âm gì.

- Tổ tông của ta là hai tôn thủy tổ Lôi Trạch và Hoa Tư, xuống dưới nữa là Đại Toại, liên quan gì tới các ngươi? Ở đây có chỗ cho các ngươi khoa tay múa chân sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK