Côn Lôn Cảnh, trận tranh đoạt Bàn Đào Thần Quả dần dần cũng kết thúc. Bàn Đào Thần Quả do Khoa Phụ Đỉnh đạt được bị chính bản thân hắn ăn mất. Bàn Đào Thần Quả do Bằng Thiên Thu đạt được lại dẫn phát một trận tranh đoạt huyết tinh, đã chết đi mấy tôn Thần Minh. Cuối cùng mấy quả Bàn Đào Thần Quả kia rơi vào trong tay kẻ nào, cũng không ai biết được.
Trong Thần điện của Thiên Ngô Tôn Thần, tôn Thần Minh này bình thản nhìn mấy quả Bàn Đào Thần Quả đang bày trước mặt chính mình. Chỉ thấy đám Thần Quả này tản mát ra Thần quang rung động lòng người. Đám Bàn Đào này tự nhiên là do thiếu niên Thiên Ngô cướp được. Có tới ba quả Bàn Đào đã chín, mỗi một quả Bàn Đào đều có thể đề thăng hơn ba trăm năm thọ nguyên. Ngoại trừ ba quả Bàn Đào Thần Quả đã chín này ra, còn có mấy quả Bàn Đào chưa chín, mỗi một quả đều có thể đề thăng mấy chục năm thọ nguyên. Đám Bàn Đào Thần Quả bày ở trước mặt hắn này, đủ để khiến cho thọ nguyên của hắn tăng thêm khoảng chừng một ngàn năm trăm năm.
Đám Chư Thần Côn Lôn Cảnh kia đánh sống đánh chết, chẳng qua là vì tranh đoạt một quả Bàn Đào đã chín và mấy quả Bàn Đào chưa chín. Không một ai ngờ được, lần này Thiên Ngô Tôn Thần đạt được thu hoạch vô cùng phong phú, trong tay có nhiều Bàn Đào Thần Quả như vậy.
Lúc trước, thời điểm phát sinh đại chiến Thần Ma trong tinh không, hắn đã âm thầm truyền âm cho thiếu niên Thiên Ngô, thu gã thiếu niên Thiên Ngô do tám con Kim Quang Hống biến thành này vào trong Bí cảnh Nguyên thần của chính mình. Sau khi quay trở lại Côn Lôn Cảnh, hắn thủy chung cũng không cho tám con Kim Quang Hống này lộ diện, cho nên mới có thể bảo trụ được đám Bàn Đào Thần Quả này. Đám Thần Ma khác còn đang đánh sống đánh chết vì mấy quả Bàn Đào chưa chín, mà hắn thì có thể ở chỗ này rảnh rỗi nhàn hạ thưởng thức Bàn Đào.
- Chúng ta chỉ đạt được mấy quả Bàn Đào chưa chín. Đám Bàn Đào còn lại, phần lớn đều là do Chung sư huynh tặng cho chúng ta!
Thiên Nhất ở một bên nói. Thiên Ngô Tôn Thần khẽ gật đầu, nói:
- Ta sẽ không quên ân tình của hắn, cũng sẽ không quên chỗ tốt của các ngươi!
Trong lòng tôn Thần Minh này cũng không khỏi thổn thức. Không nghĩ tới một gã thiếu niên vô tình gặp được trên đường, vậy mà lại mang tới cho hắn nhiều chỗ tốt to lớn như vậy.
- Sau này các ngươi sẽ không còn là cước lực của ta nữa, mà chính thức là đệ tử của ta. Gần đây các ngươi tạm thời không nên lộ diện thì tốt hơn, tránh cho dẫn tới hoài nghi. Đợi sau khi ta ăn hết đám Bàn Đào Thần Quả này, các ngươi mới lại xuất hiện!
Tám con Kim Quang Hống nhao nhao gật đầu. Sau đó lại nói:
- Cũng không biết sinh tử của Chung sư huynh như thế nào rồi?
Thiên Ngô Tôn Thần cau mày, nói:
- Nếu hắn vẫn còn sống, hiện tại hẳn là đã trở về Tổ Tinh rồi. Các ngươi không cần phải gấp. Đợi sau khi chuyện này bình ổn trở lại, ta sẽ đi cầu một cái Kim phù, đưa các ngươi tới Tổ Tinh tìm hắn!
Tám con Kim Quang Hống nhao nhao rời đi, nhưng thanh âm vẫn còn truyền lại:
- Tổ Tinh nhất định là chơi rất vui a!
Thiên Ngô Tôn Thần lắc đầu, cảm thấy có chút phiền phức, lẩm bẩm:
- Chỉ mong bọn chúng sẽ không gây chuyện thị phi trên Tổ Tinh…
o0o
Tổ Tinh, trên tuyết sơn của Tây Hoang, hai con Thần Thứu thu hồi thi thể của Bằng Thiên Thu, vui mừng hớn hở quay trở lại Linh Thứu Cung.
- Có thể ăn no một đoạn thời gian thật lâu rồi!
- Cái tên vừa rồi rất mạnh! Nếu đi theo hắn nhặt thi thể, có thể nhặt được Thần thi hoặc là Ma thi, đó mới thật sự là phát đạt!
- Cưu Nhiên Đăng sư huynh quả nhiên là chí hướng rộng lớn a!
o0o
Cũng không lâu lắm, Chung Nhạc đã đi tới Tây Hoang Thập Vạn Đại Sơn, dõi mắt quan sát mảnh Thần Sơn này. Chỉ thấy Hoàng lăng dưới lòng đất không biết đã bị tồn tại như thế nào đào lên, lộ ra lối vào Địa cung tĩnh mịch. Bên ngoài Địa cung Hoàng lăng cũng không thiếu các cường giả của Thần Tộc Tây Hoang đang giám thị động tĩnh của Hoàng lăng.
Ầm ầm!
Một tràng thanh âm nổ vang thật lớn từ trong Địa cung Hoàng lăng truyền ra. Sau đó, từng đạo từng đạo Thần hà tuôn ra, phun trào lên cao cả vạn trượng. Đám hào quang huyễn lệ này chính là do vô số chuỗi văn lộ Đồ đằng cấu thành, ẩn chứa đạo lý vô cùng cao thâm.
- Chuỗi văn lộ Đồ đằng cấp bậc Thần Hầu!
Sắc mặt Chung Nhạc không khỏi khẽ động, lập tức biến hóa tướng mạo, biến thành một gã Luyện Khí Sĩ Chư Càn Thần Tộc, chạy tới phụ cận tìm hiểu tin tức.
- Hiếu Mang Lão tổ cùng với đám Thần Hầu Chi Linh bọn Hạ Hầu, Côn Hầu, Ma Hầu và Long Hầu đều đã tiến vào Địa cung Hoàng lăng?
Chung Nhạc thăm dò tin tức một phen, trong lòng không khỏi hoảng sợ. Đám tồn tại cấp Thần Hầu bọn Hạ Hầu, Hiếu Mang Lão tổ… từ sau ngày hắn rời khỏi Tổ Tinh, đã cầm theo Thánh khí trấn tộc tiến vào Địa cung, cho tới bây giờ vẫn chưa đi ra.
Chuyện này đã dẫn phát một trận chấn động thật lớn trên Tổ Tinh. Các loại lời đồn nhao nhao xuất hiện. Có lời đồn nói Ích Tà Thần Hoàng sắp sửa phục sinh, đám Thần Hầu Chi Linh này là tới đây hộ pháp. Có lời đồn thì nói bọn họ là muốn đi giết chết Ích Tà Thần Hoàng. Có lời đồn còn nói, đám Thần Hầu Chi Linh bọn Hạ Hầu, Côn Hầu… đã bị Ích Tà Thần Hoàng bắt giữ luyện hóa, xem như là thuốc bổ, hoàn toàn ăn sạch. Có lời đồn thì nói Ích Tà Thần Hoàng sớm đã chết, nhưng vì bảo tàng trong Hoàng lăng thật sự rất nghịch thiên, cho nên đám Thần Hầu Chi Linh bọn Hạ Hầu, Côn Hầu vì muốn đoạt bảo, đang chém giết lẫn nhau trong đó.
Những tin tức này đều là đám Luyện Khí Sĩ các tộc bên ngoài phỏng đoán, không có bao nhiêu tính chân thực. Tình huống trong Địa cung hiện tại rốt cuộc như thế nào, cũng không có ai biết được.
Cũng có một số cường giả dự định tiến vào Địa cung thăm dò tin tức, bất quá vừa mới tiến vào cửa Địa cung, thân thể đã biến thành tro tàn. Cũng có một số Thần Ma lánh đời hiện thế, mạnh mẽ xông vào Địa cung, nhưng cũng đều giống như trâu đất xuống biển, vừa đi liền không còn tung ảnh.
Ngoại trừ cái này ra, dưới lòng đất Băng Phong Cổ Thành cũng truyền tới một trận chấn động kinh thiên động địa, chấn cho Băng Phong Cổ Thành của Bạch Trạch thị tan vỡ tả tơi, lộ ra một cái Cấm khu Ma Hồn thật lớn. Một đám Ma Hồn nhao nhao chui ra, quấy rối khắp nơi, suýt chút nữa đã công phá Băng Phong Cổ Thành, khiến cho Bạch Trạch thị chết đi không ít tộc nhân. May mà Thần Minh của Bạch Trạch thị kịp thời xuất thủ, trấn áp đám Ma Hồn này.
Bất quá, trong lúc động loạn, dưới lòng đất Băng Phong Cổ Thành đột nhiên bay lên một đạo hào quang. Ngay cả Thần Minh của Bạch Trạch thị cũng không kịp bắt lấy, để cho đạo hào quang kia chạy thoát mất.
Trong Thần điện của Thiên Ngô Tôn Thần, tôn Thần Minh này bình thản nhìn mấy quả Bàn Đào Thần Quả đang bày trước mặt chính mình. Chỉ thấy đám Thần Quả này tản mát ra Thần quang rung động lòng người. Đám Bàn Đào này tự nhiên là do thiếu niên Thiên Ngô cướp được. Có tới ba quả Bàn Đào đã chín, mỗi một quả Bàn Đào đều có thể đề thăng hơn ba trăm năm thọ nguyên. Ngoại trừ ba quả Bàn Đào Thần Quả đã chín này ra, còn có mấy quả Bàn Đào chưa chín, mỗi một quả đều có thể đề thăng mấy chục năm thọ nguyên. Đám Bàn Đào Thần Quả bày ở trước mặt hắn này, đủ để khiến cho thọ nguyên của hắn tăng thêm khoảng chừng một ngàn năm trăm năm.
Đám Chư Thần Côn Lôn Cảnh kia đánh sống đánh chết, chẳng qua là vì tranh đoạt một quả Bàn Đào đã chín và mấy quả Bàn Đào chưa chín. Không một ai ngờ được, lần này Thiên Ngô Tôn Thần đạt được thu hoạch vô cùng phong phú, trong tay có nhiều Bàn Đào Thần Quả như vậy.
Lúc trước, thời điểm phát sinh đại chiến Thần Ma trong tinh không, hắn đã âm thầm truyền âm cho thiếu niên Thiên Ngô, thu gã thiếu niên Thiên Ngô do tám con Kim Quang Hống biến thành này vào trong Bí cảnh Nguyên thần của chính mình. Sau khi quay trở lại Côn Lôn Cảnh, hắn thủy chung cũng không cho tám con Kim Quang Hống này lộ diện, cho nên mới có thể bảo trụ được đám Bàn Đào Thần Quả này. Đám Thần Ma khác còn đang đánh sống đánh chết vì mấy quả Bàn Đào chưa chín, mà hắn thì có thể ở chỗ này rảnh rỗi nhàn hạ thưởng thức Bàn Đào.
- Chúng ta chỉ đạt được mấy quả Bàn Đào chưa chín. Đám Bàn Đào còn lại, phần lớn đều là do Chung sư huynh tặng cho chúng ta!
Thiên Nhất ở một bên nói. Thiên Ngô Tôn Thần khẽ gật đầu, nói:
- Ta sẽ không quên ân tình của hắn, cũng sẽ không quên chỗ tốt của các ngươi!
Trong lòng tôn Thần Minh này cũng không khỏi thổn thức. Không nghĩ tới một gã thiếu niên vô tình gặp được trên đường, vậy mà lại mang tới cho hắn nhiều chỗ tốt to lớn như vậy.
- Sau này các ngươi sẽ không còn là cước lực của ta nữa, mà chính thức là đệ tử của ta. Gần đây các ngươi tạm thời không nên lộ diện thì tốt hơn, tránh cho dẫn tới hoài nghi. Đợi sau khi ta ăn hết đám Bàn Đào Thần Quả này, các ngươi mới lại xuất hiện!
Tám con Kim Quang Hống nhao nhao gật đầu. Sau đó lại nói:
- Cũng không biết sinh tử của Chung sư huynh như thế nào rồi?
Thiên Ngô Tôn Thần cau mày, nói:
- Nếu hắn vẫn còn sống, hiện tại hẳn là đã trở về Tổ Tinh rồi. Các ngươi không cần phải gấp. Đợi sau khi chuyện này bình ổn trở lại, ta sẽ đi cầu một cái Kim phù, đưa các ngươi tới Tổ Tinh tìm hắn!
Tám con Kim Quang Hống nhao nhao rời đi, nhưng thanh âm vẫn còn truyền lại:
- Tổ Tinh nhất định là chơi rất vui a!
Thiên Ngô Tôn Thần lắc đầu, cảm thấy có chút phiền phức, lẩm bẩm:
- Chỉ mong bọn chúng sẽ không gây chuyện thị phi trên Tổ Tinh…
o0o
Tổ Tinh, trên tuyết sơn của Tây Hoang, hai con Thần Thứu thu hồi thi thể của Bằng Thiên Thu, vui mừng hớn hở quay trở lại Linh Thứu Cung.
- Có thể ăn no một đoạn thời gian thật lâu rồi!
- Cái tên vừa rồi rất mạnh! Nếu đi theo hắn nhặt thi thể, có thể nhặt được Thần thi hoặc là Ma thi, đó mới thật sự là phát đạt!
- Cưu Nhiên Đăng sư huynh quả nhiên là chí hướng rộng lớn a!
o0o
Cũng không lâu lắm, Chung Nhạc đã đi tới Tây Hoang Thập Vạn Đại Sơn, dõi mắt quan sát mảnh Thần Sơn này. Chỉ thấy Hoàng lăng dưới lòng đất không biết đã bị tồn tại như thế nào đào lên, lộ ra lối vào Địa cung tĩnh mịch. Bên ngoài Địa cung Hoàng lăng cũng không thiếu các cường giả của Thần Tộc Tây Hoang đang giám thị động tĩnh của Hoàng lăng.
Ầm ầm!
Một tràng thanh âm nổ vang thật lớn từ trong Địa cung Hoàng lăng truyền ra. Sau đó, từng đạo từng đạo Thần hà tuôn ra, phun trào lên cao cả vạn trượng. Đám hào quang huyễn lệ này chính là do vô số chuỗi văn lộ Đồ đằng cấu thành, ẩn chứa đạo lý vô cùng cao thâm.
- Chuỗi văn lộ Đồ đằng cấp bậc Thần Hầu!
Sắc mặt Chung Nhạc không khỏi khẽ động, lập tức biến hóa tướng mạo, biến thành một gã Luyện Khí Sĩ Chư Càn Thần Tộc, chạy tới phụ cận tìm hiểu tin tức.
- Hiếu Mang Lão tổ cùng với đám Thần Hầu Chi Linh bọn Hạ Hầu, Côn Hầu, Ma Hầu và Long Hầu đều đã tiến vào Địa cung Hoàng lăng?
Chung Nhạc thăm dò tin tức một phen, trong lòng không khỏi hoảng sợ. Đám tồn tại cấp Thần Hầu bọn Hạ Hầu, Hiếu Mang Lão tổ… từ sau ngày hắn rời khỏi Tổ Tinh, đã cầm theo Thánh khí trấn tộc tiến vào Địa cung, cho tới bây giờ vẫn chưa đi ra.
Chuyện này đã dẫn phát một trận chấn động thật lớn trên Tổ Tinh. Các loại lời đồn nhao nhao xuất hiện. Có lời đồn nói Ích Tà Thần Hoàng sắp sửa phục sinh, đám Thần Hầu Chi Linh này là tới đây hộ pháp. Có lời đồn thì nói bọn họ là muốn đi giết chết Ích Tà Thần Hoàng. Có lời đồn còn nói, đám Thần Hầu Chi Linh bọn Hạ Hầu, Côn Hầu… đã bị Ích Tà Thần Hoàng bắt giữ luyện hóa, xem như là thuốc bổ, hoàn toàn ăn sạch. Có lời đồn thì nói Ích Tà Thần Hoàng sớm đã chết, nhưng vì bảo tàng trong Hoàng lăng thật sự rất nghịch thiên, cho nên đám Thần Hầu Chi Linh bọn Hạ Hầu, Côn Hầu vì muốn đoạt bảo, đang chém giết lẫn nhau trong đó.
Những tin tức này đều là đám Luyện Khí Sĩ các tộc bên ngoài phỏng đoán, không có bao nhiêu tính chân thực. Tình huống trong Địa cung hiện tại rốt cuộc như thế nào, cũng không có ai biết được.
Cũng có một số cường giả dự định tiến vào Địa cung thăm dò tin tức, bất quá vừa mới tiến vào cửa Địa cung, thân thể đã biến thành tro tàn. Cũng có một số Thần Ma lánh đời hiện thế, mạnh mẽ xông vào Địa cung, nhưng cũng đều giống như trâu đất xuống biển, vừa đi liền không còn tung ảnh.
Ngoại trừ cái này ra, dưới lòng đất Băng Phong Cổ Thành cũng truyền tới một trận chấn động kinh thiên động địa, chấn cho Băng Phong Cổ Thành của Bạch Trạch thị tan vỡ tả tơi, lộ ra một cái Cấm khu Ma Hồn thật lớn. Một đám Ma Hồn nhao nhao chui ra, quấy rối khắp nơi, suýt chút nữa đã công phá Băng Phong Cổ Thành, khiến cho Bạch Trạch thị chết đi không ít tộc nhân. May mà Thần Minh của Bạch Trạch thị kịp thời xuất thủ, trấn áp đám Ma Hồn này.
Bất quá, trong lúc động loạn, dưới lòng đất Băng Phong Cổ Thành đột nhiên bay lên một đạo hào quang. Ngay cả Thần Minh của Bạch Trạch thị cũng không kịp bắt lấy, để cho đạo hào quang kia chạy thoát mất.