Nhục thân “kiếp trước” thật ra không nhục thân phải kiếp trước, tu vi “kiếp trước” cũng không phải tu vi kiếp trước, mà chúng đều ở trong nguyên thần của hắn, ẩn mình trong Lục Đại Luân Hồi.
Nhục thân và pháp lực “kiếp trước” của hắn, nhìn hắn lúc này thì không hề cường đại, nhưng so với luyện khí sĩ nghịch khai ngụy lục đạo như Ma Tam Thọ thì mạnh hơn mấy lần, cũng không hề thua kém Thanh Phong.
Nếu tìm lại được tu vi pháp lực “kiếp trước”, dung hòa vào tu vi của bản thân thì hắn chắc chắn sẽ có bước nảy vọt lớn lao!
Tuy tu vi không đến mức tăng gấp mấy lần nhưng tăng thêm ba bốn phần tu vi thì có thể.
Hơn nũa nếu nhục thân và cốt thân của hắn dung hợp thì có thể giúp nhục thân tăng tiến một bậc, chắc chắn sẽ mạnh đến khó tưởng!
- Lần này rơi vào Cốt Giới cũng là trong cái họa lại có phúc!
Chung Nhạc nhiệt huyết sôi trào, tăng cường hấp thụ năng lượng của Đạo Dịch để nhục thân “kiếp trước” được thêm cường đại, đồng thời dựa vào cảm ứng tìm kiếm nhục thân.
- Chung huynh, ta từng nghe nói, Cố Huyết Tà Thần có một tấm áo khoác đỏ tươi màu máu, tại sao không thấy huynh mặc bao giờ?
Bạch Thương Hải đột nhiên hỏi.
Ma Tam Thọ cũng khó hiểu, hắn cũng từng nghe nói lời đồn này, Cố Huyết Tà Thần trong Ngục Giới sau lưng choàng áo khoác đỏ, giống như một dải vân khí đỏ rực, dài tới mấy chục trượng.
Khi Cố Huyết Tà Thần biến hóa, biến thành Thần Ma vạn trượng, tấm áo choàng đó cũng biến đổi theo, như hồng vân nghìn dặm.
Chung Nhạc tinh thần khẽ động, nói:
- Ta để nó ở Cốt Giới rồi, áo choàng đại diện cho Cốt Hoàng, ta dã rời khỏi Cốt Giới thì không phải vua của Cốt Giới, vì thế ta để lại nó.
Bạch Thương Hải kêu đáng tiếc:
- Khi Chung huynh thi triển dị tượng, phía sau lưng một vầng mặt trời, nếu choàng áo phía sau, bay lên cùng mặt trời chắc chắn sẽ vô cùng thích mắt.
- Thế thì có gì khó?
Chung Nhạc lấy ra Tiên Thiên Thái Âm chi khí, tâm niệm khẽ động, Thái Âm chi khí biến thành một tấm áo choàng buộc trên người.
Đạo Thái Âm chi khí này là bảo vật Nguyệt Thần tặng hắn, rất khó luyện hóa. Nhưng mấy năm nay Chung Nhạc không ngừng tế luyện, cũng đã luyện được bảy tám phần, có thể khiến nó biến thành bất cứ hình thái nào.
Nếu hắn dùng tới Thái Âm chi khí, uy lực uy năng còn mạnh hơn nhiều lần so với song đao của hắn. Chỉ là, khi nghênh chiến hắn vẫn dùng song đao. Song đao là vũ khí bản mệnh của hắn, nếu dùng Thái Âm chi khí chiến đấu thì sẽ lơ là tế luyện song đao.
Giờ thần thông vào hồn binh của hắn hợp nhất, sáng tạo ra Trảm Thần Tam Thức, nếu dùng Thái Âm chi khí nghênh địch thì sẽ lơ là tu luyện thần thông, có thể nói là được không bằng mất.
- Đẹp thì đẹp nhưng có chút đàn bà.
Bạch Thương Hải quan sát áo chòng phía sau hắn, nói:
- Áo choàng màu trắng ánh trăng, không khí khái bằng màu đỏ.
Ma Tam Thọ tim khẽ rung, nói:
- Ta nghe nói Quân Vô Đạo xuất thân là Chức Nữ của Thiên Lăng Thần Tộc. Nếu nhờ nàng ta dệt cho một tấm áo choàng đỏ thì có lẽ luyện đạo Thái Âm chi khí này vào trong áo choàng mà không đổi màu.
- Thiên Lăng thần tộc? Chức Nữ?
Chung Nhạc khựng người.
Ma Tam Thọ cười:
- Thiên Lăng thần tộc giỏi dệt giỏi tính, hơn nữa trong tộc toàn giai nhân tuyệt sắc. Vì thế Thiên Đình tuyển chọn Chức Nữ toàn tới Thiên Lăng thần tộc. Thần quan thần tướng lớn nhỏ ở Thiên Đình, bao gồm cả đế tộc, hậu cung, y phục phần lớn đều từ tay Thiên Nữ và Chức Nữ của Thần Tang và Thiên Lăng thần tộc. Người của Thiên Lăng thần tộc gọi là Chức Nữ, từ Thần Tang thần tộc thì là Thiên Nữ. Thiên Nữ dệt vải, Chức Nữ cắt áo. Nghe nói Quân Vô Đạo vốn cũng là một Chức Nữ. Nếu nàng ấy thực sự là Chức Nữ của Thiên Lăng thần tộc thì luyện chế áo choàng không khó. Chỉ là tơ lụa thượng thừa không dễ kiếm chút nào.
Chung Nhạc mắt sáng lên, lụa thì hắn có, khi hắn tới Địa Phủ, chư thần Địa Phủ và chư vị phủ phán tặng hắn không ít Thần La Đoạn, cũng xuất xứ từ Thiên Nữ của Thần Tang thần tộc!
Vải của Thiên Nữ có rồi, chỉ còn thiếu áo của Chức Nữ nữa thôi!
- Chỉ là, ta và Quân Vô Đạo không thân, không biết nàng ta có đồng ý làm giúp ta không?
Chung Nhạc nghĩ.
Lần này hắn tắm liền nửa năm, lợi ích nhận được cực lớn, không chỉ tu vi tăng vọt mà thực lực cũng tăng không ít. Hơn nữa thời gian nhục thân và cốt thân dung hợp cũng ngày một lâu hơn.
Sau khi được Đạo Dịch tẩy lễ, nhục thân, cốt thân, pháp lực, tinh thần, Tiên Thiên Chân Hồn và Tiên Thiên Chân Linh của hắn, bao gồm cả huyết mạch, gần như đã thay đổi lột xác!
Bạch Thương Hải còn nhận được nhiều hơn. Căn cơ của hắn quá kém, thay đổi của Đạo Dịch mang lại càng lớ. Chung Nhạc cùng ắm chỉ tăng được hai phần tu vi thực lực, còn hắn gần như tăng gấp đôi, chú linh nguyên thần gần như đã thức tỉnh!
Nhưng cho dù ngâm mình trong Đạo Dịch, do hắn chưa hiểu rõ về chú linh nên có ngâm cả vạn năm cũng không thể đánh thức được Tiên Thiên chú linh.
- Sự tăng cường của Đạo Dịch với ta cũng tới cực hạn rồi.
Chung Nhạc đứng dậy rời khỏi ngọc trì. Đạo Dịch tuy tốt nhưng tình túy quá nửa đã dung hợp vào cơ thể hai người họ. Còn lại cũng không nhiều nữa, không tăng cường được là bao.
Nếu tinh túy trong Đạo Dịch hoàn toàn biến mất thì cũng không biến thành phàm vật, giá trị vẫn rất cao, linh tính thấp nhấp cũng mạnh hơn Thiên Đình Ngọc Lộ.
Bạch Thương Hải cũng đứng dậy, Ma Tam Thọ vội nhảy xuống, nghĩ:
- Nước họ tắm thừa lão từ cũng tắm, không thể lãng phí được!
Hắn biết mọi chuyện trong Thần Tạng Cổ Địa Thành, không có hắn dẫn đường muốn tìm đạo trường của các luyện khí sĩ khác thì phải mất rất nhiều thời gian, vì thế Chung Nhạc và Bạch Thương Hải tiếp tục đợi.
Bạch Thương Hải tham ngộ chú linh của hắn, lực đồ có thêm nhiều cảm ngộ, sớm ngày thức tỉnh.
Còn Chung Nhạc lấy ra hai thanh thần đao, dùng bản nguyên thần dịch tế luyện, uy lực của chúng cũng hơn hẳn trước kia.
Bản nguyên thần dịch rất nặng, nếu thêm một sợi trọng lượng cũng không thể tưởng tượng nổi, uy năng cũng đại tăng.
Hai thanh thần đao này đã dung hợp rất nhiều bản nguyên thần dịch, trọng lượng vừa thích hợp cho Chung Nhạc, nhưng lần ngâm mình này, tu vi thực lực của hắn tăng mạnh, hai thanh đao lại có chút nhẹ với hắn rồi.
Sau bốn tháng, tinh túy trong Đạo Dịch đã được Ma Tam Thọ hấp thụ hết. Ma Tam Thọ rời khỏi ngọc trì, quay lại nhìn thì thấy Ngọc Trì Đạo Dịch đục ngầu, đều là tạp chất thải ra từ nguyên thần và nhục thân của ba người.
Ma Tam Thọ vẫn còn lưu luyến, nghĩ bụng:
- Linh tính của Đạo Dịch vẫn còn rất mạnh, Đạo Dịch hiếm có như vậy, nếu uống vào luyện hóa được chắc chắn còn tốt hơn Thiên Đình Ngọc Lộ… Phì phì, lão tử không thèm uống nước tắm của mình nhé!
Tên này thâm hiểm, hắn cởi thắt lưng tè một bãi xuống hồ, cười hà hà:
- Lẽ nào tắm không được tè vào hồ tắm? Kẻ khác sau này tới thấy Ngọc Trì Đạo Dịch chắc chắn sẽ rất vui mừng!
Bạch Thương Hải thấy thế lắc đầu, tìm một tấm bia đá dựng bên cạnh, viết lên:
- Đừng uống, có nước tiểu!
Chung Nhạc khen:
- Vẫn là Bạch huynh chu đáo.
Ba người ra khỏi Bá Cung.
- Tà Thần sư huynh, đây là đạo trường của Kỳ Vương.
Ma Tam Thọ chỉ một tòa cung điện huy hoàng trong khu rừng.
- Thực lực của Kỳ Vương cũng rất không tầm thường. Hắn vốn dĩ tương đương với mấy người Kiếm Vương, nhưng tình cờ có được Hạ Giới trong cung điện này, huyết tế chúng sinh, giết rất nhiều luyện khí sĩ, đoạt được rất nhiều cơ duyên, cực kỳ cường hãn. Thực lực của hắn cũng không hề thua kém Thanh Phong.
Chung Nhạc gật đầu, tiến về phía cung điện, nói:
- Ta đi sẽ quay lại ngay.
Không lâu sau, hai tia sáng bắn ra từ trong cung điện dẫn hai người tới. Ba người càn quét một lượt rồi rời đi.
Dưới sự chỉ dẫn của Ma Tam Thọ, từng tòa đạo trường bị cướp sạch. Trong năm năm Chung Nhạc đã phá liền hơn hai mươi đạo trường, giết hết các chủ đạo trường.
Cho dù chủ các đạo trường này huyết tế chúng sinh Hạ Giới, huyết tế àng vạn sinh linh thì cũng bị hắn giết.
Thần Tạng Cổ Địa Vực một phen chấn động, các đạo trường khác đều run rẩy sợ bộ xương kia tìm tới!
- Vẫn chưa đủ, chỉ có gần hai nghìn luyện khí sĩ chết dưới tay ta, vẫn chưa lọt vào mười hạng đầu được.
Chung Nhạc lấy hồn bài ra, đếm số sao trên đó, chỉ thấy, sao trên hồn bài tạo thành một dải tinh hà, có hai nghìn điểm sáng, không khỏi nhíu mày:
- Nếu những luyện khí sĩ chết trong tay ta, tinh quang trên hồn bài của họ cũng tính tới của ta, vậy thì đủ rồi. Chỉ giết riêng Pháp Hoa Sinh cũng đủ để ta lọt vào mười hạng đầu. Giờ vẫn phải tìm tiếp các luyện khí sĩ khác.
Có tới hơn bảy vạn tám nghìn luyện khí sĩ vào trong Thần Tạng Cổ Địa Vực. Trong trận đấu loại thảm liệt nhất hồi ban đầu, Chung Nhạc bị chuyển tới Cốt Giới, bỏ lỡ mất khoảng thời gian quần hùng chinh chiến.
Giờ muốn vào hạng mười người đứng đầu thì phải liều mình chống lại chủ các đạo trường kia.
Trong tòa đạo trường phsai trước, hơn ba mươi vị chủ đạo trường tề tựu, sắc mặt ngưng trọng, đều là những luyện khí sĩ nổi trội nhất được tuyển chọn trong Ngục Giới, trong đó có tới hơn mười vị “chủ”.
- Thần Tạng Cổ Địa Vực vốn còn yên tĩnh, mọi người bình an vô sự. Chỉ đợi mười bốn năm nữa bọn ta sẽ được truyền tới nơi này sẽ là kết thúc một đại sự.
Tháp Chủ ngữ khí nặng nề, nhìn quanh một vòng rồi nói:
- Lần này Huyết Cốt Tà Thần quét sạch các đại đạo trừng, giết vô số chủ đạo trường, tiếp theo sẽ tới đạo trường của chúng ta. Vì thế ta mời chư vị tới để bàn luận đối sách đối phó. Nếu không, sau khi diệt ta hắn sẽ tìm tới các vị đấy.
Các vị chủ đạo trường nhìn nhau, cùng gật đầu, một nữ tử cười:
- Sư huynh nghĩ thế nào cứ trình bày đi.
- Rất đơn giản, không phải hắn muốn giết chúng ta sao? Vậy thì chúng ta mai phục!
Tháp Vương mỉm cười:
- Mai phục hắn ngay tại đây. Ba mươi hai vị đạo trưởng chúng ta mỗi người đều huyết tế chúng sinh Hạ Giới của mình, tương đương với ba mươi hai vị Tiên Thần, ta không tin không giết được một tên Huyết Cốt Tà Thần! Nếu hắn xông vào thì chắc chắn không ngờ có ba mươi hai vị đạo chủ đang chờ hắn!
- Nếu Huyết Cốt Tà Thần không tới thì sao?
Một chủ đạo trường hỏi.
- Vì thế chưa vị hãy che giấu khí tức để tránh việc dọa cho hắn chạy mất.
Tháp Vương cười:
- Ta vốn định mời Lịch Thiên Hành, Bệ Ngạn huynh đệ, còn có Thúc Dạ, Quân Vô Đạo, nhưng họ không chịu tới. Nhưng chúng ta cùng ra tay cũng đủ giết bộ xương đó rồi. Không cần tới họ nữa.
Đột nhiên có luyện khí sĩ chạy tới:
- Sư huynh bộ xương đó sắp tới rồi!
Tháp Vương mừng rỡ, đứng dậy nói:
- Chư vị, huyết tế chúng sinh Hạ Giới! Chú ý, không được để khí tứ rỉ ra ngoài, đợi hắn tự chui đầu vào lưới.
Các chủ đạo trường cùng truyền lệnh cho thuộc hạ huyết tế.
Tháp Chủ tế bảo tháp, từ trong tháp bay ra một tấm âm ính, chiếu sáng cách không. Trong tấm gương xuất hiện ba người, dẫn đầu là một bộ xương khô, phái sau là Bạch Thương Hải và Ma Tam Thọ, đã tới dưới núi.
Trong đó, ba người Chung Nhạc không hề phát giác ra, chuẩn bị bước lên núi thì bộ xương kia dường như có cảm giác. Bộ xương trong tấm gương đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt chạm ánh mắt của Tháp Chủ, giống như mặt đối mặt với.
Nhục thân và pháp lực “kiếp trước” của hắn, nhìn hắn lúc này thì không hề cường đại, nhưng so với luyện khí sĩ nghịch khai ngụy lục đạo như Ma Tam Thọ thì mạnh hơn mấy lần, cũng không hề thua kém Thanh Phong.
Nếu tìm lại được tu vi pháp lực “kiếp trước”, dung hòa vào tu vi của bản thân thì hắn chắc chắn sẽ có bước nảy vọt lớn lao!
Tuy tu vi không đến mức tăng gấp mấy lần nhưng tăng thêm ba bốn phần tu vi thì có thể.
Hơn nũa nếu nhục thân và cốt thân của hắn dung hợp thì có thể giúp nhục thân tăng tiến một bậc, chắc chắn sẽ mạnh đến khó tưởng!
- Lần này rơi vào Cốt Giới cũng là trong cái họa lại có phúc!
Chung Nhạc nhiệt huyết sôi trào, tăng cường hấp thụ năng lượng của Đạo Dịch để nhục thân “kiếp trước” được thêm cường đại, đồng thời dựa vào cảm ứng tìm kiếm nhục thân.
- Chung huynh, ta từng nghe nói, Cố Huyết Tà Thần có một tấm áo khoác đỏ tươi màu máu, tại sao không thấy huynh mặc bao giờ?
Bạch Thương Hải đột nhiên hỏi.
Ma Tam Thọ cũng khó hiểu, hắn cũng từng nghe nói lời đồn này, Cố Huyết Tà Thần trong Ngục Giới sau lưng choàng áo khoác đỏ, giống như một dải vân khí đỏ rực, dài tới mấy chục trượng.
Khi Cố Huyết Tà Thần biến hóa, biến thành Thần Ma vạn trượng, tấm áo choàng đó cũng biến đổi theo, như hồng vân nghìn dặm.
Chung Nhạc tinh thần khẽ động, nói:
- Ta để nó ở Cốt Giới rồi, áo choàng đại diện cho Cốt Hoàng, ta dã rời khỏi Cốt Giới thì không phải vua của Cốt Giới, vì thế ta để lại nó.
Bạch Thương Hải kêu đáng tiếc:
- Khi Chung huynh thi triển dị tượng, phía sau lưng một vầng mặt trời, nếu choàng áo phía sau, bay lên cùng mặt trời chắc chắn sẽ vô cùng thích mắt.
- Thế thì có gì khó?
Chung Nhạc lấy ra Tiên Thiên Thái Âm chi khí, tâm niệm khẽ động, Thái Âm chi khí biến thành một tấm áo choàng buộc trên người.
Đạo Thái Âm chi khí này là bảo vật Nguyệt Thần tặng hắn, rất khó luyện hóa. Nhưng mấy năm nay Chung Nhạc không ngừng tế luyện, cũng đã luyện được bảy tám phần, có thể khiến nó biến thành bất cứ hình thái nào.
Nếu hắn dùng tới Thái Âm chi khí, uy lực uy năng còn mạnh hơn nhiều lần so với song đao của hắn. Chỉ là, khi nghênh chiến hắn vẫn dùng song đao. Song đao là vũ khí bản mệnh của hắn, nếu dùng Thái Âm chi khí chiến đấu thì sẽ lơ là tế luyện song đao.
Giờ thần thông vào hồn binh của hắn hợp nhất, sáng tạo ra Trảm Thần Tam Thức, nếu dùng Thái Âm chi khí nghênh địch thì sẽ lơ là tu luyện thần thông, có thể nói là được không bằng mất.
- Đẹp thì đẹp nhưng có chút đàn bà.
Bạch Thương Hải quan sát áo chòng phía sau hắn, nói:
- Áo choàng màu trắng ánh trăng, không khí khái bằng màu đỏ.
Ma Tam Thọ tim khẽ rung, nói:
- Ta nghe nói Quân Vô Đạo xuất thân là Chức Nữ của Thiên Lăng Thần Tộc. Nếu nhờ nàng ta dệt cho một tấm áo choàng đỏ thì có lẽ luyện đạo Thái Âm chi khí này vào trong áo choàng mà không đổi màu.
- Thiên Lăng thần tộc? Chức Nữ?
Chung Nhạc khựng người.
Ma Tam Thọ cười:
- Thiên Lăng thần tộc giỏi dệt giỏi tính, hơn nữa trong tộc toàn giai nhân tuyệt sắc. Vì thế Thiên Đình tuyển chọn Chức Nữ toàn tới Thiên Lăng thần tộc. Thần quan thần tướng lớn nhỏ ở Thiên Đình, bao gồm cả đế tộc, hậu cung, y phục phần lớn đều từ tay Thiên Nữ và Chức Nữ của Thần Tang và Thiên Lăng thần tộc. Người của Thiên Lăng thần tộc gọi là Chức Nữ, từ Thần Tang thần tộc thì là Thiên Nữ. Thiên Nữ dệt vải, Chức Nữ cắt áo. Nghe nói Quân Vô Đạo vốn cũng là một Chức Nữ. Nếu nàng ấy thực sự là Chức Nữ của Thiên Lăng thần tộc thì luyện chế áo choàng không khó. Chỉ là tơ lụa thượng thừa không dễ kiếm chút nào.
Chung Nhạc mắt sáng lên, lụa thì hắn có, khi hắn tới Địa Phủ, chư thần Địa Phủ và chư vị phủ phán tặng hắn không ít Thần La Đoạn, cũng xuất xứ từ Thiên Nữ của Thần Tang thần tộc!
Vải của Thiên Nữ có rồi, chỉ còn thiếu áo của Chức Nữ nữa thôi!
- Chỉ là, ta và Quân Vô Đạo không thân, không biết nàng ta có đồng ý làm giúp ta không?
Chung Nhạc nghĩ.
Lần này hắn tắm liền nửa năm, lợi ích nhận được cực lớn, không chỉ tu vi tăng vọt mà thực lực cũng tăng không ít. Hơn nữa thời gian nhục thân và cốt thân dung hợp cũng ngày một lâu hơn.
Sau khi được Đạo Dịch tẩy lễ, nhục thân, cốt thân, pháp lực, tinh thần, Tiên Thiên Chân Hồn và Tiên Thiên Chân Linh của hắn, bao gồm cả huyết mạch, gần như đã thay đổi lột xác!
Bạch Thương Hải còn nhận được nhiều hơn. Căn cơ của hắn quá kém, thay đổi của Đạo Dịch mang lại càng lớ. Chung Nhạc cùng ắm chỉ tăng được hai phần tu vi thực lực, còn hắn gần như tăng gấp đôi, chú linh nguyên thần gần như đã thức tỉnh!
Nhưng cho dù ngâm mình trong Đạo Dịch, do hắn chưa hiểu rõ về chú linh nên có ngâm cả vạn năm cũng không thể đánh thức được Tiên Thiên chú linh.
- Sự tăng cường của Đạo Dịch với ta cũng tới cực hạn rồi.
Chung Nhạc đứng dậy rời khỏi ngọc trì. Đạo Dịch tuy tốt nhưng tình túy quá nửa đã dung hợp vào cơ thể hai người họ. Còn lại cũng không nhiều nữa, không tăng cường được là bao.
Nếu tinh túy trong Đạo Dịch hoàn toàn biến mất thì cũng không biến thành phàm vật, giá trị vẫn rất cao, linh tính thấp nhấp cũng mạnh hơn Thiên Đình Ngọc Lộ.
Bạch Thương Hải cũng đứng dậy, Ma Tam Thọ vội nhảy xuống, nghĩ:
- Nước họ tắm thừa lão từ cũng tắm, không thể lãng phí được!
Hắn biết mọi chuyện trong Thần Tạng Cổ Địa Thành, không có hắn dẫn đường muốn tìm đạo trường của các luyện khí sĩ khác thì phải mất rất nhiều thời gian, vì thế Chung Nhạc và Bạch Thương Hải tiếp tục đợi.
Bạch Thương Hải tham ngộ chú linh của hắn, lực đồ có thêm nhiều cảm ngộ, sớm ngày thức tỉnh.
Còn Chung Nhạc lấy ra hai thanh thần đao, dùng bản nguyên thần dịch tế luyện, uy lực của chúng cũng hơn hẳn trước kia.
Bản nguyên thần dịch rất nặng, nếu thêm một sợi trọng lượng cũng không thể tưởng tượng nổi, uy năng cũng đại tăng.
Hai thanh thần đao này đã dung hợp rất nhiều bản nguyên thần dịch, trọng lượng vừa thích hợp cho Chung Nhạc, nhưng lần ngâm mình này, tu vi thực lực của hắn tăng mạnh, hai thanh đao lại có chút nhẹ với hắn rồi.
Sau bốn tháng, tinh túy trong Đạo Dịch đã được Ma Tam Thọ hấp thụ hết. Ma Tam Thọ rời khỏi ngọc trì, quay lại nhìn thì thấy Ngọc Trì Đạo Dịch đục ngầu, đều là tạp chất thải ra từ nguyên thần và nhục thân của ba người.
Ma Tam Thọ vẫn còn lưu luyến, nghĩ bụng:
- Linh tính của Đạo Dịch vẫn còn rất mạnh, Đạo Dịch hiếm có như vậy, nếu uống vào luyện hóa được chắc chắn còn tốt hơn Thiên Đình Ngọc Lộ… Phì phì, lão tử không thèm uống nước tắm của mình nhé!
Tên này thâm hiểm, hắn cởi thắt lưng tè một bãi xuống hồ, cười hà hà:
- Lẽ nào tắm không được tè vào hồ tắm? Kẻ khác sau này tới thấy Ngọc Trì Đạo Dịch chắc chắn sẽ rất vui mừng!
Bạch Thương Hải thấy thế lắc đầu, tìm một tấm bia đá dựng bên cạnh, viết lên:
- Đừng uống, có nước tiểu!
Chung Nhạc khen:
- Vẫn là Bạch huynh chu đáo.
Ba người ra khỏi Bá Cung.
- Tà Thần sư huynh, đây là đạo trường của Kỳ Vương.
Ma Tam Thọ chỉ một tòa cung điện huy hoàng trong khu rừng.
- Thực lực của Kỳ Vương cũng rất không tầm thường. Hắn vốn dĩ tương đương với mấy người Kiếm Vương, nhưng tình cờ có được Hạ Giới trong cung điện này, huyết tế chúng sinh, giết rất nhiều luyện khí sĩ, đoạt được rất nhiều cơ duyên, cực kỳ cường hãn. Thực lực của hắn cũng không hề thua kém Thanh Phong.
Chung Nhạc gật đầu, tiến về phía cung điện, nói:
- Ta đi sẽ quay lại ngay.
Không lâu sau, hai tia sáng bắn ra từ trong cung điện dẫn hai người tới. Ba người càn quét một lượt rồi rời đi.
Dưới sự chỉ dẫn của Ma Tam Thọ, từng tòa đạo trường bị cướp sạch. Trong năm năm Chung Nhạc đã phá liền hơn hai mươi đạo trường, giết hết các chủ đạo trường.
Cho dù chủ các đạo trường này huyết tế chúng sinh Hạ Giới, huyết tế àng vạn sinh linh thì cũng bị hắn giết.
Thần Tạng Cổ Địa Vực một phen chấn động, các đạo trường khác đều run rẩy sợ bộ xương kia tìm tới!
- Vẫn chưa đủ, chỉ có gần hai nghìn luyện khí sĩ chết dưới tay ta, vẫn chưa lọt vào mười hạng đầu được.
Chung Nhạc lấy hồn bài ra, đếm số sao trên đó, chỉ thấy, sao trên hồn bài tạo thành một dải tinh hà, có hai nghìn điểm sáng, không khỏi nhíu mày:
- Nếu những luyện khí sĩ chết trong tay ta, tinh quang trên hồn bài của họ cũng tính tới của ta, vậy thì đủ rồi. Chỉ giết riêng Pháp Hoa Sinh cũng đủ để ta lọt vào mười hạng đầu. Giờ vẫn phải tìm tiếp các luyện khí sĩ khác.
Có tới hơn bảy vạn tám nghìn luyện khí sĩ vào trong Thần Tạng Cổ Địa Vực. Trong trận đấu loại thảm liệt nhất hồi ban đầu, Chung Nhạc bị chuyển tới Cốt Giới, bỏ lỡ mất khoảng thời gian quần hùng chinh chiến.
Giờ muốn vào hạng mười người đứng đầu thì phải liều mình chống lại chủ các đạo trường kia.
Trong tòa đạo trường phsai trước, hơn ba mươi vị chủ đạo trường tề tựu, sắc mặt ngưng trọng, đều là những luyện khí sĩ nổi trội nhất được tuyển chọn trong Ngục Giới, trong đó có tới hơn mười vị “chủ”.
- Thần Tạng Cổ Địa Vực vốn còn yên tĩnh, mọi người bình an vô sự. Chỉ đợi mười bốn năm nữa bọn ta sẽ được truyền tới nơi này sẽ là kết thúc một đại sự.
Tháp Chủ ngữ khí nặng nề, nhìn quanh một vòng rồi nói:
- Lần này Huyết Cốt Tà Thần quét sạch các đại đạo trừng, giết vô số chủ đạo trường, tiếp theo sẽ tới đạo trường của chúng ta. Vì thế ta mời chư vị tới để bàn luận đối sách đối phó. Nếu không, sau khi diệt ta hắn sẽ tìm tới các vị đấy.
Các vị chủ đạo trường nhìn nhau, cùng gật đầu, một nữ tử cười:
- Sư huynh nghĩ thế nào cứ trình bày đi.
- Rất đơn giản, không phải hắn muốn giết chúng ta sao? Vậy thì chúng ta mai phục!
Tháp Vương mỉm cười:
- Mai phục hắn ngay tại đây. Ba mươi hai vị đạo trưởng chúng ta mỗi người đều huyết tế chúng sinh Hạ Giới của mình, tương đương với ba mươi hai vị Tiên Thần, ta không tin không giết được một tên Huyết Cốt Tà Thần! Nếu hắn xông vào thì chắc chắn không ngờ có ba mươi hai vị đạo chủ đang chờ hắn!
- Nếu Huyết Cốt Tà Thần không tới thì sao?
Một chủ đạo trường hỏi.
- Vì thế chưa vị hãy che giấu khí tức để tránh việc dọa cho hắn chạy mất.
Tháp Vương cười:
- Ta vốn định mời Lịch Thiên Hành, Bệ Ngạn huynh đệ, còn có Thúc Dạ, Quân Vô Đạo, nhưng họ không chịu tới. Nhưng chúng ta cùng ra tay cũng đủ giết bộ xương đó rồi. Không cần tới họ nữa.
Đột nhiên có luyện khí sĩ chạy tới:
- Sư huynh bộ xương đó sắp tới rồi!
Tháp Vương mừng rỡ, đứng dậy nói:
- Chư vị, huyết tế chúng sinh Hạ Giới! Chú ý, không được để khí tứ rỉ ra ngoài, đợi hắn tự chui đầu vào lưới.
Các chủ đạo trường cùng truyền lệnh cho thuộc hạ huyết tế.
Tháp Chủ tế bảo tháp, từ trong tháp bay ra một tấm âm ính, chiếu sáng cách không. Trong tấm gương xuất hiện ba người, dẫn đầu là một bộ xương khô, phái sau là Bạch Thương Hải và Ma Tam Thọ, đã tới dưới núi.
Trong đó, ba người Chung Nhạc không hề phát giác ra, chuẩn bị bước lên núi thì bộ xương kia dường như có cảm giác. Bộ xương trong tấm gương đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt chạm ánh mắt của Tháp Chủ, giống như mặt đối mặt với.