- Lệnh lang đã có tên chưa?
Chung Nhạc hỏi.
Công Tôn Điển và Phụ Bảo nhìn nhau:
- Đã nghĩ ra vài cái tên nhưng chưa quyết định. Ta định gọi nó là Hiên Viên. Tấm da gấu trên người ta là do tiên tổ truyền lại, là một món thần binh, sau này sẽ truyền cho nó. Vì thế nội tử định gọi nó là Hữu Hùng. Trấn Phong đường chủ có thể quyết định giúp bọn ta cái tên nào hay hơn không?
Chung Nhạc suy nghĩ rồi nói:
- Gọi là Hiên Viên đi. Chỉ một món thần binh, chưa đủ để quyết định tên của lệnh lang.
Hai người họ mừng rỡ, cười:
- Vậy cứ theo lời đường chủ, gọi là Công Tôn Hiên Viên!
Quân Tư Tà chớp mắt, nhìn Chung Nhạc trêu chọc:
- Trấn Phong đường chủ, mấy ngày nay ngươi đi đâu thế? Long Nhạc thách đấu ngươi đã chuẩn bị chưa?
Người khác không biết Chung Nhạc và Long Nhạc cùng là một người nhưng nàng thì biết rõ.
Tự thách đấu chính mình Quân Tư Tà chưa từng thấy việc gì cổ quái mà thú vị như vậy.
Chung Nhạc mỉm cười, nhàn nhã nói:
- Long Nhạc lại có thể là đối thủ của ta sao? Môn chủ cứ yên tâm, khi nào tới Nam Hoang ta sẽ khiến hắn răng rơi đầy đất. Còn mấy ngày nay ta đi đâu thì qua thời gian nữa môn chủ sẽ nghe tin thôi.
Quân Tư Tà không bận tâm, cười:
- Ngươi còn gây ra được chuyện gì kinh thiên động địa hay sao?
Chung Nhạc cười ha hả:
- Đến lúc đó mọi người nghe chuyện đừng giật mình là được.
Lôi Sơn trưởng lão nghiêm nghị:
- Trấn Phong đường chủ, Long Nhạc là đệ tử của Sư Bất Dịch, không được khinh địch. Thực lực của hắn là vô địch trong số các Đan Nguyên Cảnh ở Đông Hoang. Không lâu trước Long Nhạc đã dựng lôi đài ở Hãm Không Thành, phàm là luyện khí sĩ đều có thể thách đấu hắn. Kết quả hắn chưa một lần thua, đúng là đệ nhất nhân Đan Nguyên Cảnh Đông Hoang!
Đào lão thái thái gật đầu:
- Sư Bất Dịch bị trọng thương, trốn trong Hãm Không Thành bế quan, nhưng hạ chỉ cho Long Nhạc thay thế Cô Hồng Tử làm Cô Hà thành chủ. Có thể thấy hắn được Sư Bất Dịch coi trọng thế nào. Nếu ngươi khinh địch chỉ sợ sẽ lật thuyền trong rãnh.
- Long Nhạc là Đông Hải long tộc, lại là đệ tử Sư Bất Dịch, thủ đoạn đáng sợ. Trong số các đệ tử Sư Bất Dịch, hắn có tư chất cao nhất. Tuy tề danh với ngươi nhưng hắn cuồng dã hơn ngươi nhiều. Tốt nhất ngươi vẫn nên cẩn thận một chút!
Các trưởng lão khác cũng lo lắng cho hắn:
- Đừng có tùy tiện, phải cẩn thận
Chung Nhạc gật đầu vâng, cười:
- Các vị yên tâm, không cần lo lắng cho ta.
Thủy Tử An và Quân Tư Tà nhìn nhau dở khóc dở cười, nghĩ bụng:
- Đúng là không phải lo cho ngươi. Nhưng ngươi với ngươi thì quyết đấu kiểu gì?
Hai người tuy biết Chung Nhạc là Long Nhạc nhưng cũng không biết hắn luyện thành Hóa Sinh Huyền Công, luyện ra hóa thân Long Nhạc. Họ còn đang lo lắng Chung Nhạc lấy đâu ra một Long Nhạc nữa, không biết dọn dẹp tàn cục thế nào.
Khâu Cấm Nhi cũng biết Long Nhạc chính là Chung Nhạc, nhưng cũng không biết hắn luyện ra hóa thân Long Nhạc, trong lòng vô cùng tò mò, nhìn hắn với ánh mắt nghi hoặc.
Sau bữa tiệc, Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi về Trấn Phong Đường, Chung Nhạc còn chưa nói thì nàng đã bắt đầu dọn dẹp đồ đạc chuẩn bị đi xa.
Không lâu sau nàng ngồi lặng yên trên xe lăn bên cạnh hắn chuẩn bị xuất phát bất cứ lúc nào.
Chung Nhạc cười:
- Câm Nhi lại thèm ăn rồi à?
Khâu Cấm Nhi nghĩ một chút, ngượng ngùng nói:
- Nam Hoang đúng là có rất nhiều thức ăn ngon. Huynh nói vậy ta lại thấy thèm rồi.
Hai người ra khỏi Trấn Phong Đường, thấy Thủy Tử An đứng ở ngoài đợi. Lão đầu này tinh thần rất tốt, cũng như sẵn sàng xuất phát.
Dưới trướng lão còn có các hơn hai chục luyện khí sĩ nhân tộc, trong đó có hai vị đường chủ Tả Hữu Sinh, Điền Diên Tông.
Chung Nhạc nói:
- Đại trưởng lão, không phải các ngài cũng định tới Nam Hoang đấy chứ?
Thủy Tử An cười híp mắt:
- Không ít cường giả các tộc muốn giết ngươi. Nếu bị vạch trần thì ngươi sẽ chết không chỗ chôn thây. Quân môn chủ bảo ta theo ngươi. Đừng nói ngươi, ngay bên cạnh Long Nhạc cũng có không ít cường giả yêu tộc, Sư Bất Dịch còn phái cự phách theo hắn. Lạ thật…
Vẻ mặt lão cổ quái, vừa rồi có tin Long Nhạc đã tới Nam Hoang, đông đảo cường giả yêu tộc đi cùng, thanh thế rất lớn. Chung Nhạc rõ ràng ở ngay trước mặt, vậy Long Nhạc kia là ai?
Chung Nhạc dở khóc dở người, nghiêm túc nói:
- Đại trưởng lão, giờ ta rất mạnh, có thể tự bảo vệ bản thân.
- Long Nhạc tới Nam Hoang rồi, cường giả các đại thần tộc cũng tập trung ở Hỏa Đô, nếu ngươi bị vạch trần…
Thủy Tử An vuốt râu, có chút sầu não, lẩm nhẩm:
- Ta nghĩ lại phải mất mấy tấm lệnh bài rồi… Ngươi bảo ai đóng giả Long Nhạc? Có tin được không? Nếu để Tả đường chủ đóng giả thì có phải tốt hơn không? Điền Diên Tông cũng được…
Chung Nhạc đành lấy tinh thần, vẫy tay:
- Đi thôi, tới Nam Hoang Hỏa Đô gặp Long Nhạc!
Chung Nhạc hỏi.
Công Tôn Điển và Phụ Bảo nhìn nhau:
- Đã nghĩ ra vài cái tên nhưng chưa quyết định. Ta định gọi nó là Hiên Viên. Tấm da gấu trên người ta là do tiên tổ truyền lại, là một món thần binh, sau này sẽ truyền cho nó. Vì thế nội tử định gọi nó là Hữu Hùng. Trấn Phong đường chủ có thể quyết định giúp bọn ta cái tên nào hay hơn không?
Chung Nhạc suy nghĩ rồi nói:
- Gọi là Hiên Viên đi. Chỉ một món thần binh, chưa đủ để quyết định tên của lệnh lang.
Hai người họ mừng rỡ, cười:
- Vậy cứ theo lời đường chủ, gọi là Công Tôn Hiên Viên!
Quân Tư Tà chớp mắt, nhìn Chung Nhạc trêu chọc:
- Trấn Phong đường chủ, mấy ngày nay ngươi đi đâu thế? Long Nhạc thách đấu ngươi đã chuẩn bị chưa?
Người khác không biết Chung Nhạc và Long Nhạc cùng là một người nhưng nàng thì biết rõ.
Tự thách đấu chính mình Quân Tư Tà chưa từng thấy việc gì cổ quái mà thú vị như vậy.
Chung Nhạc mỉm cười, nhàn nhã nói:
- Long Nhạc lại có thể là đối thủ của ta sao? Môn chủ cứ yên tâm, khi nào tới Nam Hoang ta sẽ khiến hắn răng rơi đầy đất. Còn mấy ngày nay ta đi đâu thì qua thời gian nữa môn chủ sẽ nghe tin thôi.
Quân Tư Tà không bận tâm, cười:
- Ngươi còn gây ra được chuyện gì kinh thiên động địa hay sao?
Chung Nhạc cười ha hả:
- Đến lúc đó mọi người nghe chuyện đừng giật mình là được.
Lôi Sơn trưởng lão nghiêm nghị:
- Trấn Phong đường chủ, Long Nhạc là đệ tử của Sư Bất Dịch, không được khinh địch. Thực lực của hắn là vô địch trong số các Đan Nguyên Cảnh ở Đông Hoang. Không lâu trước Long Nhạc đã dựng lôi đài ở Hãm Không Thành, phàm là luyện khí sĩ đều có thể thách đấu hắn. Kết quả hắn chưa một lần thua, đúng là đệ nhất nhân Đan Nguyên Cảnh Đông Hoang!
Đào lão thái thái gật đầu:
- Sư Bất Dịch bị trọng thương, trốn trong Hãm Không Thành bế quan, nhưng hạ chỉ cho Long Nhạc thay thế Cô Hồng Tử làm Cô Hà thành chủ. Có thể thấy hắn được Sư Bất Dịch coi trọng thế nào. Nếu ngươi khinh địch chỉ sợ sẽ lật thuyền trong rãnh.
- Long Nhạc là Đông Hải long tộc, lại là đệ tử Sư Bất Dịch, thủ đoạn đáng sợ. Trong số các đệ tử Sư Bất Dịch, hắn có tư chất cao nhất. Tuy tề danh với ngươi nhưng hắn cuồng dã hơn ngươi nhiều. Tốt nhất ngươi vẫn nên cẩn thận một chút!
Các trưởng lão khác cũng lo lắng cho hắn:
- Đừng có tùy tiện, phải cẩn thận
Chung Nhạc gật đầu vâng, cười:
- Các vị yên tâm, không cần lo lắng cho ta.
Thủy Tử An và Quân Tư Tà nhìn nhau dở khóc dở cười, nghĩ bụng:
- Đúng là không phải lo cho ngươi. Nhưng ngươi với ngươi thì quyết đấu kiểu gì?
Hai người tuy biết Chung Nhạc là Long Nhạc nhưng cũng không biết hắn luyện thành Hóa Sinh Huyền Công, luyện ra hóa thân Long Nhạc. Họ còn đang lo lắng Chung Nhạc lấy đâu ra một Long Nhạc nữa, không biết dọn dẹp tàn cục thế nào.
Khâu Cấm Nhi cũng biết Long Nhạc chính là Chung Nhạc, nhưng cũng không biết hắn luyện ra hóa thân Long Nhạc, trong lòng vô cùng tò mò, nhìn hắn với ánh mắt nghi hoặc.
Sau bữa tiệc, Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi về Trấn Phong Đường, Chung Nhạc còn chưa nói thì nàng đã bắt đầu dọn dẹp đồ đạc chuẩn bị đi xa.
Không lâu sau nàng ngồi lặng yên trên xe lăn bên cạnh hắn chuẩn bị xuất phát bất cứ lúc nào.
Chung Nhạc cười:
- Câm Nhi lại thèm ăn rồi à?
Khâu Cấm Nhi nghĩ một chút, ngượng ngùng nói:
- Nam Hoang đúng là có rất nhiều thức ăn ngon. Huynh nói vậy ta lại thấy thèm rồi.
Hai người ra khỏi Trấn Phong Đường, thấy Thủy Tử An đứng ở ngoài đợi. Lão đầu này tinh thần rất tốt, cũng như sẵn sàng xuất phát.
Dưới trướng lão còn có các hơn hai chục luyện khí sĩ nhân tộc, trong đó có hai vị đường chủ Tả Hữu Sinh, Điền Diên Tông.
Chung Nhạc nói:
- Đại trưởng lão, không phải các ngài cũng định tới Nam Hoang đấy chứ?
Thủy Tử An cười híp mắt:
- Không ít cường giả các tộc muốn giết ngươi. Nếu bị vạch trần thì ngươi sẽ chết không chỗ chôn thây. Quân môn chủ bảo ta theo ngươi. Đừng nói ngươi, ngay bên cạnh Long Nhạc cũng có không ít cường giả yêu tộc, Sư Bất Dịch còn phái cự phách theo hắn. Lạ thật…
Vẻ mặt lão cổ quái, vừa rồi có tin Long Nhạc đã tới Nam Hoang, đông đảo cường giả yêu tộc đi cùng, thanh thế rất lớn. Chung Nhạc rõ ràng ở ngay trước mặt, vậy Long Nhạc kia là ai?
Chung Nhạc dở khóc dở người, nghiêm túc nói:
- Đại trưởng lão, giờ ta rất mạnh, có thể tự bảo vệ bản thân.
- Long Nhạc tới Nam Hoang rồi, cường giả các đại thần tộc cũng tập trung ở Hỏa Đô, nếu ngươi bị vạch trần…
Thủy Tử An vuốt râu, có chút sầu não, lẩm nhẩm:
- Ta nghĩ lại phải mất mấy tấm lệnh bài rồi… Ngươi bảo ai đóng giả Long Nhạc? Có tin được không? Nếu để Tả đường chủ đóng giả thì có phải tốt hơn không? Điền Diên Tông cũng được…
Chung Nhạc đành lấy tinh thần, vẫy tay:
- Đi thôi, tới Nam Hoang Hỏa Đô gặp Long Nhạc!