Tới lúc Chung Nhạc quay trở lại Tổ Tinh, Thần Ma các tộc vẫn còn đang sưu tầm hạ lạc của Nhật Diệu Linh Thể. Thậm chí ngay cả Kiếm Môn cũng đang sưu tầm khắp nơi. Đám người Thủy Tử An dẫn người tìm kiếm bốn phía. Chung Nhạc nghe được tin tức này, trong lòng cũng đều kinh ngạc không thôi:
- Mười đầu Đại Nhật Chân Linh kia vậy mà đồng thời rơi xuống trên Tổ Tinh? Điều này sao có thể?
Hắn vốn cho rằng có thể có một đầu Đại Nhật Chân Linh rơi xuống Tổ Tinh cũng đã là rất hiếm thấy rồi, không nghĩ tới cả mười đầu Nhật Linh cũng đều rơi xuống Tổ Tinh.
- Chuyện ra khác thường tất có yêu! Chuyện này quỷ dị như vậy, chẳng lẽ phía sau có kẻ âm thầm thao túng sao?
Chung Nhạc khẽ nhíu mày. Đại Nhật Chân Linh được xưng là Linh mạnh nhất, Nhật Diệu Linh Thể cũng được xưng là Linh thể mạnh nhất, thoáng cái xuất hiện mười Nhật Diệu Linh Thể, trong chuyện này nếu không có cái gì mờ ám, quỷ cũng không tin.
- Đám Chân Linh này là bị chủ nhân của cự trảo trong Thái Dương kia bức ra, tiến nhập vào Tổ Tinh. Chẳng lẽ là chủ nhân của cự trảo này cố ý sao? Nếu thật sự là hắn cố ý, vậy mục đích của hắn lại là cái gì?
Mười vị Nhật Diệu Linh Thể này hẳn là vẫn chưa xuất thế. Một khi Linh thể xuất thế, tự nhiên sẽ có dấu hiệu. Ví dụ như lúc Tiểu Hiên Viên xuất thế liền có dị tượng, hư không sinh quang, hồng quang quanh quẩn, Thổ Diệu Tinh tranh huy với Thái Dương, Hoàng khí như trụ từ trên trời giáng xuống.
Nếu như là Nhật Diệu Linh Thể xuất thế, động tĩnh tất nhiên cũng sẽ không nhỏ. Trên Tổ Tinh có không biết bao nhiêu Bộ lạc, vô số thế lực xuất động, sưu tầm hạ lạc của mười vị Nhật Diệu Linh Thể này. Nhưng cho tới bây giờ ngay cả một người cũng đều không tìm được, nói rõ còn chưa tới thời gian Linh thể xuất thế.
- Nếu trên Côn Tinh còn có Côn Thần sống sót, như vậy bọn chúng cách Tổ Tinh đã không tính quá xa rồi!
Chung Nhạc quẳng chuyện tình Nhật Diệu Linh Thể ra sau đầu, việc cấp bách trước mắt chính là tận hết khả năng đề thăng tu vi, đợi đến ngày đám Côn Thần kia hàng lâm, sợ rằng sẽ lại là một trận ác chiến thổi quét toàn bộ chủng tộc trên Tổ Tinh.
Hắn tế khởi tòa Bí cảnh còn lại cuối cùng của Xà Văn Cử, giống như một vầng sáng dựng thẳng ở trước mặt. Tòa Bí cảnh này của Xà Văn Cử đã bị hắn luyện chế thành một kiện bảo vật, lúc nhỏ thì hóa thành giới chỉ, lúc lớn sẽ có thể hóa thành một tòa Bí cảnh bát ngát. Chung Nhạc cất bước tiến vào trong đó, lấy ra tấm lân phiến, ở phía trước tấm lân phiến thi triển ra thần thông của chính mình, mượn hình chiếu trong mặt gương để kiểm tra thần thông của chính mình có chỗ thiếu hụt nào, sau đó không ngừng tiến hành cải tiến.
Toại Thụ cũng bị hắn lấy ra, đặt trước tấm gương chiếu rọi, nghiên cứ tìm hiểu những ảo diệu của Toại Thụ. Mà Nguyên thần của hắn thì ngày đêm lưu lại trên Toại Thụ tiến hành ôn dưỡng, không ngừng diễn biến trở thành Nhật Diệu Linh Thể chân chính.
Hắn tận hết khả năng nhanh chóng đề thăng, khiến cho tu vi càng tinh thuần hơn, thực lực càng cường đại hơn, cũng cách Chân Linh Cảnh càng lúc càng gần. Hiện tại, Nguyên thần Kim Ô và Nguyên thần Tinh Thiềm của hắn cũng đều đã tiến vào Chân Linh Cảnh, Long Nhạc và Ba Tuần cũng đều đã trở thành Cự bá Chân Linh Cảnh, chỉ còn lại có Nguyên thần Phục Hy vẫn còn đang tu luyện, còn chưa luyện thành Chân Linh Phục Hy. Bất quá, với tốc độ tu luyện hiện tại của hắn, cách tu thành Chân Linh Phục Hy cũng đã không xa nữa.
o0o
Cũng tại thời điểm này, bên trong Thái Dương đột nhiên tái khởi sóng gió. Chỉ nghe một đạo thanh âm vang vọng trong hạch tâm Thái Dương.
- Giới Đế! Giới Đế! Ba La Giới Đế! Đã tìm được Đế lăng chưa?
Chủ nhân của cự trảo kia đáp lời, thanh âm ầm ầm chấn động:
- Đã tìm được rồi! Chỉ là Đế lăng quá mạnh, ta không thể phá giải được, ngược lại còn bị phong cấm của Đế lăng gây thương tích, còn đang dưỡng thương!
Đạo thanh âm kia lại một lần nữa vang lên, qua lại cuộn trào trong nội bộ Thái Dương, chấn cho bề mặt Thái Dương dâng lên biển lửa cuồn cuộn:
- Không cần lại để ý tới Đế lăng nữa! Ngươi phá giải Đế lăng chỉ là vì muốn cởi bỏ tầng bình chướng cuối cùng của Phế Tinh. Bất quá, con đường này thật sự quá khó! Phế Tinh táng Đế, mai táng Thiên Hoàng Địa Hoàng của hai cái Kỷ nguyên. Đế lăng của bọn họ thật sự không dễ trêu chọc. Nếu có thể dễ dàng phá vỡ, sớm đã bị phá từ lâu rồi. Ba La Giới Đế, trở về Lục Đạo Giới của ngươi đi thôi!
Chủ nhân của cự trảo kia lắc đầu, nói:
- Phế Tinh chưa phá, khiến cho ta ăn ngủ không yên!
Đạo thanh âm kia cười ha hả, nói:
- Ngươi có thể yên tâm! Ta nhận được tin tức, có mấy vị tồn tại đã luyện ra Thần thụ Khoa Kỹ, thay đổi quy tắc thiên địa của Phế Tinh, đoạn tuyệt thần thông thiên địa, lại mượn Hồn Thiên Đồ của vị Đế Quân kia, ngăn cách Phế Tinh. Tồn tại cầm theo hai kiện bảo vật này đã lên đường, chỉ ít ngày nữa sẽ đi tới nơi này. Phế Tinh đã không cần thiết phải phòng bị nữa rồi!
Chủ nhân của cự trảo kia nhất thời kinh hãi, suy tư trong chốc lát, mỉm cười nói:
- Vị Đế Quân kia cũng chịu cho mượn Hồn Thiên Đồ rồi sao? Ngay cả vị Đế Quân kia cũng đã xuất thủ, ngăn cách Phế Tinh, đoạn tuyệt thần thông thiên địa, vậy ta cũng có thể yên tâm, kê cao gối mà ngủ rồi. Nói tới thật buồn cười, ta vì muốn gây họa Phế Tinh, còn bức ra mười một đầu Đại Nhật Chân Linh, để cho bọn chúng giáng sinh trên Tổ Tinh. Hiện tại xem ra là ta đã làm điều thừa rồi!
Đạo thanh âm kia cười ha hả, nói:
- Mười đầu Đại Nhật Chân Linh kia vậy mà đồng thời rơi xuống trên Tổ Tinh? Điều này sao có thể?
Hắn vốn cho rằng có thể có một đầu Đại Nhật Chân Linh rơi xuống Tổ Tinh cũng đã là rất hiếm thấy rồi, không nghĩ tới cả mười đầu Nhật Linh cũng đều rơi xuống Tổ Tinh.
- Chuyện ra khác thường tất có yêu! Chuyện này quỷ dị như vậy, chẳng lẽ phía sau có kẻ âm thầm thao túng sao?
Chung Nhạc khẽ nhíu mày. Đại Nhật Chân Linh được xưng là Linh mạnh nhất, Nhật Diệu Linh Thể cũng được xưng là Linh thể mạnh nhất, thoáng cái xuất hiện mười Nhật Diệu Linh Thể, trong chuyện này nếu không có cái gì mờ ám, quỷ cũng không tin.
- Đám Chân Linh này là bị chủ nhân của cự trảo trong Thái Dương kia bức ra, tiến nhập vào Tổ Tinh. Chẳng lẽ là chủ nhân của cự trảo này cố ý sao? Nếu thật sự là hắn cố ý, vậy mục đích của hắn lại là cái gì?
Mười vị Nhật Diệu Linh Thể này hẳn là vẫn chưa xuất thế. Một khi Linh thể xuất thế, tự nhiên sẽ có dấu hiệu. Ví dụ như lúc Tiểu Hiên Viên xuất thế liền có dị tượng, hư không sinh quang, hồng quang quanh quẩn, Thổ Diệu Tinh tranh huy với Thái Dương, Hoàng khí như trụ từ trên trời giáng xuống.
Nếu như là Nhật Diệu Linh Thể xuất thế, động tĩnh tất nhiên cũng sẽ không nhỏ. Trên Tổ Tinh có không biết bao nhiêu Bộ lạc, vô số thế lực xuất động, sưu tầm hạ lạc của mười vị Nhật Diệu Linh Thể này. Nhưng cho tới bây giờ ngay cả một người cũng đều không tìm được, nói rõ còn chưa tới thời gian Linh thể xuất thế.
- Nếu trên Côn Tinh còn có Côn Thần sống sót, như vậy bọn chúng cách Tổ Tinh đã không tính quá xa rồi!
Chung Nhạc quẳng chuyện tình Nhật Diệu Linh Thể ra sau đầu, việc cấp bách trước mắt chính là tận hết khả năng đề thăng tu vi, đợi đến ngày đám Côn Thần kia hàng lâm, sợ rằng sẽ lại là một trận ác chiến thổi quét toàn bộ chủng tộc trên Tổ Tinh.
Hắn tế khởi tòa Bí cảnh còn lại cuối cùng của Xà Văn Cử, giống như một vầng sáng dựng thẳng ở trước mặt. Tòa Bí cảnh này của Xà Văn Cử đã bị hắn luyện chế thành một kiện bảo vật, lúc nhỏ thì hóa thành giới chỉ, lúc lớn sẽ có thể hóa thành một tòa Bí cảnh bát ngát. Chung Nhạc cất bước tiến vào trong đó, lấy ra tấm lân phiến, ở phía trước tấm lân phiến thi triển ra thần thông của chính mình, mượn hình chiếu trong mặt gương để kiểm tra thần thông của chính mình có chỗ thiếu hụt nào, sau đó không ngừng tiến hành cải tiến.
Toại Thụ cũng bị hắn lấy ra, đặt trước tấm gương chiếu rọi, nghiên cứ tìm hiểu những ảo diệu của Toại Thụ. Mà Nguyên thần của hắn thì ngày đêm lưu lại trên Toại Thụ tiến hành ôn dưỡng, không ngừng diễn biến trở thành Nhật Diệu Linh Thể chân chính.
Hắn tận hết khả năng nhanh chóng đề thăng, khiến cho tu vi càng tinh thuần hơn, thực lực càng cường đại hơn, cũng cách Chân Linh Cảnh càng lúc càng gần. Hiện tại, Nguyên thần Kim Ô và Nguyên thần Tinh Thiềm của hắn cũng đều đã tiến vào Chân Linh Cảnh, Long Nhạc và Ba Tuần cũng đều đã trở thành Cự bá Chân Linh Cảnh, chỉ còn lại có Nguyên thần Phục Hy vẫn còn đang tu luyện, còn chưa luyện thành Chân Linh Phục Hy. Bất quá, với tốc độ tu luyện hiện tại của hắn, cách tu thành Chân Linh Phục Hy cũng đã không xa nữa.
o0o
Cũng tại thời điểm này, bên trong Thái Dương đột nhiên tái khởi sóng gió. Chỉ nghe một đạo thanh âm vang vọng trong hạch tâm Thái Dương.
- Giới Đế! Giới Đế! Ba La Giới Đế! Đã tìm được Đế lăng chưa?
Chủ nhân của cự trảo kia đáp lời, thanh âm ầm ầm chấn động:
- Đã tìm được rồi! Chỉ là Đế lăng quá mạnh, ta không thể phá giải được, ngược lại còn bị phong cấm của Đế lăng gây thương tích, còn đang dưỡng thương!
Đạo thanh âm kia lại một lần nữa vang lên, qua lại cuộn trào trong nội bộ Thái Dương, chấn cho bề mặt Thái Dương dâng lên biển lửa cuồn cuộn:
- Không cần lại để ý tới Đế lăng nữa! Ngươi phá giải Đế lăng chỉ là vì muốn cởi bỏ tầng bình chướng cuối cùng của Phế Tinh. Bất quá, con đường này thật sự quá khó! Phế Tinh táng Đế, mai táng Thiên Hoàng Địa Hoàng của hai cái Kỷ nguyên. Đế lăng của bọn họ thật sự không dễ trêu chọc. Nếu có thể dễ dàng phá vỡ, sớm đã bị phá từ lâu rồi. Ba La Giới Đế, trở về Lục Đạo Giới của ngươi đi thôi!
Chủ nhân của cự trảo kia lắc đầu, nói:
- Phế Tinh chưa phá, khiến cho ta ăn ngủ không yên!
Đạo thanh âm kia cười ha hả, nói:
- Ngươi có thể yên tâm! Ta nhận được tin tức, có mấy vị tồn tại đã luyện ra Thần thụ Khoa Kỹ, thay đổi quy tắc thiên địa của Phế Tinh, đoạn tuyệt thần thông thiên địa, lại mượn Hồn Thiên Đồ của vị Đế Quân kia, ngăn cách Phế Tinh. Tồn tại cầm theo hai kiện bảo vật này đã lên đường, chỉ ít ngày nữa sẽ đi tới nơi này. Phế Tinh đã không cần thiết phải phòng bị nữa rồi!
Chủ nhân của cự trảo kia nhất thời kinh hãi, suy tư trong chốc lát, mỉm cười nói:
- Vị Đế Quân kia cũng chịu cho mượn Hồn Thiên Đồ rồi sao? Ngay cả vị Đế Quân kia cũng đã xuất thủ, ngăn cách Phế Tinh, đoạn tuyệt thần thông thiên địa, vậy ta cũng có thể yên tâm, kê cao gối mà ngủ rồi. Nói tới thật buồn cười, ta vì muốn gây họa Phế Tinh, còn bức ra mười một đầu Đại Nhật Chân Linh, để cho bọn chúng giáng sinh trên Tổ Tinh. Hiện tại xem ra là ta đã làm điều thừa rồi!
Đạo thanh âm kia cười ha hả, nói: