Tân Hỏa cũng có chút mê man, lắc đầu nói:
- Hẳn là vẫn còn sống! Nhưng cũng có thể đã chết…
Hắn vội vàng giải thích:
- Hắn vẫn còn sống, là vì ta không có dập tắt. Hắn hẳn là đã chết, là vì ta đã không cảm ứng được linh hồn của hắn nữa. Kỳ quái! Thật quá kỳ quái rồi! Ta bị Phục Mân Đạo Tôn trồng trong hồn phách của hắn. Vừa rồi ta cảm giác được liên hệ cảm ứng giữa ta và hắn đã trở nên như có như không. Tia liên hệ kia trong lúc bất tri bất giác đã từ hồn phách của hắn chuyển dời tới trên khỏa Hỗn Độn Noãn kia!
Tân Hỏa có chút phát điên. Hắn bị Phục Mân Đạo Tôn trồng trong hồn phách của Chung Nhạc, hẳn là đã biến thành một loại Linh kỳ diệu, cộng sinh với Chung Nhạc. Linh bình thường kết hợp với hồn phách, cũng không cần mượn thọ nguyên của hồn phách. Mà hắn lại có chút đặc thù, cần mượn thọ nguyên hồn phách của Chung Nhạc mới có thể tiếp tục sống sót.
Bởi vậy, thọ mệnh của Chung Nhạc chỉ còn phân nửa so với đám Thần Ma còn lại. Một nửa kia phải dùng để duy trì Tân Hỏa thiêu đốt. Cho dù Chung Nhạc có thành Đế, thì thọ nguyên của hắn cũng chỉ có sáu vạn năm, mà những tồn tại Đế cấp khác sẽ có thể còn sống tới mười hai vạn năm đằng đẳng.
Nhưng hiện tại, Tân Hỏa cảm giác được liên hệ giữa chính mình và Chung Nhạc đã biến thành liên hệ với khỏa Hỗn Độn Noãn này, không còn là ký sinh trên hồn phách của Chung Nhạc nữa.
Cái này chính là mười phần cổ quái rồi!
Ông!
Đột nhiên, trên thân thể trống rỗng sắp sửa hoàn toàn hóa đi của Chung Nhạc, đại đạo thiên địa chợt chấn động. Đám đại đạo thiên địa kia đang không ngừng gây dựng lại, không ngừng diễn biến, vô cùng kỳ quái.
Tương Vương và Hồn Đôn Vũ đều thở phào nhẹ nhõm. Đại đạo thiên địa gây dựng lại, nói rõ Chung Nhạc vẫn chưa chết, là hắn đang cật lực khống chế bộ phận đại đạo của chính mình trong đại đạo thiên địa kia.
Nếu Chung Nhạc đã chết, vậy đại đạo thiên địa căn bản sẽ không xuất hiện loại biến động dị thường này.
Trên thiên không, đại đạo không ngừng gây dựng lại, đã tạo thành một màn kỳ quan. Chỉ thấy trung tâm đại đạo thiên địa kia đã tạo thành một quyển Thần Ma Thái Cực Đồ, bình bình mở ra, Thần Ma chia đôi, không ngừng xoay chuyển, đại nhật và minh nguyệt chìm nổi bất định trong đó.
Bên ngoài Thần Ma Thái Cực Đồ chính là Tiên Thiên Tứ Tượng, Tiên Thiên Thái Dương, Tiên Thiên Thái Âm, Tiên Thiên Thiếu Dương, Tiên Thiên Thiếu Âm. Bất quá, cổ quái chính là có tới hai loại Tiên Thiên Tứ Tượng, Tiên Thiên Tứ Tượng Thần đạo và Tiên Thiên Tứ Tượng Ma đạo.
Hai quyển Tiên Thiên Tứ Tượng Đồ giao thoa, không ngừng di chuyển, bao phủ Thần Ma Thái Cực Đồ vào bên trong, hình thành hình thái lập thể, cũng không phải là hình thái mặt phẳng.
Mà hai quyển Tiên Thiên Tứ Tượng Đồ nhẹ nhàng chấn động, mỗi cái từ trong một đạo đại đạo diễn hóa ra một quyển Tiên Thiên Bát Quái Đồ hoàn chỉnh. Trong mỗi một quyển Tiên Thiên Bát Quái Đồ đều có Càn quái do Thiên đạo hình thành, Khôn quái do Địa đạo hình thành, Chấn quái do Lôi đạo hình thành, Tốn quái do Phong đạo hình thành, Ly quái do Hỏa đạo hình thành, Khảm quái do Thủy đạo hình thành, Cấn quái do Sơn đạo hình thành, Đoái quái do Trạch đạo hình thành.
Tám quyển Bát Quái Đồ giao thoa xoay tròn, khiến cho màn kỳ quan này càng thêm lập thể.
Tám tám sáu mươi bốn Quái, sáu mươi bốn đạo đại đạo Tiên Thiên.
Cộng thêm Thần Ma Thái Cực Đồ, Thần Ma Tiên Thiên Tứ Tượng Đồ, tổng cộng là bảy mươi bốn đạo đại đạo Tiên Thiên.
Tương Vương nhất thời ngẩn ngơ, than thở:
- Sinh linh Hậu Thiên quả nhiên khiến cho người ta ước ao ghen tỵ! So với Tiên Thiên Thần Vương, hạn chế của sinh linh Hậu Thiên thật sự quá ít rồi!
Đại đạo ầm ầm nổ vang, đang không ngừng rơi xuống, nhưng thủy chung cũng không thể rơi xuống. Hiển nhiên là Chung Nhạc dự định hàng phục đại đạo Tiên Thiên, chiếm đại đạo Tiên Thiên làm của riêng, nghĩ muốn mượn lực lượng này mở ra Hỗn Độn trong đầu, tái diễn Tiên Thiên.
Bất quá, hắn đã không còn dư lại bao nhiêu lực lượng, khó có thể dẫn động đại đạo thiên địa.
- Tương Vương, dùng Phù Tang Chi quất một cái a!
Ánh mắt Hồn Đôn Vũ sáng lên, vội vàng nói.
Tương Vương thoáng ngẩn người, vội vàng tế khởi Phù Tang Chi, quất mạnh về phía Tiên Thiên Bát Quái muốn rơi lại chưa rơi xuống giữa không trung kia. Phù Tang Chi do hắn thôi động so với Hồn Đôn Vũ tự nhiên là mạnh mẽ hơn vô số lần, đã kích phát tới chín thành uy năng của kiện Đế binh này.
Chỉ thấy cành Phù Tang Chi này rơi xuống, biến thành Thần thụ sừng sững, khí Hỗn Độn vô biên ba động. Trong khí Hỗn Độn, Hỗn Độn Hỏa chậm rãi lan tràn ra, vô cùng nặng nề, đè ép Tiên Thiên Bát Quái rơi thẳng xuống, đánh vào trong não hải Chung Nhạc.
Bất quá, hắn cũng chỉ có thể trấn áp, không thể mạnh mẽ khiến cho Tiên Thiên Bát Quái trở thành của Chung Nhạc. Chung Nhạc nhất định phải tự mình trọng sinh, nhục thân và linh hồn ngóc đầu trở lại, mở ra Bí cảnh Đạo Nhất, mới có khả năng dung nạp Tiên Thiên Bát Quái này, mượn lực lượng của Thiên cho mình sở dụng, biến toàn bộ thành của mình.
Cùng lúc đó, Hỗn Độn Noãn trong đầu Chung Nhạc kia đột nhiên băng liệt, một gã Chung Nhạc nho nhỏ từ trong Hỗn Độn Noãn kia đi ra, vươn tay cầm đao, chắp đao trong tay, dùng sức bổ một cái.
Chính là thần thông Trảm Đạo!
Khí Hỗn Độn trong đầu hắn theo đao tách ra, Bí cảnh Đạo Nhất tái hiện, Tiên Thiên Bát Quái theo đao rơi xuống, ầm ầm rơi xuống trong Bí cảnh Đạo Nhất của hắn, rơi xuống đất cắm rễ.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Từng tràng từng tràng thanh âm nổ vang truyền tới. Từng tầng từng tầng Bí cảnh trong cơ thể Chung Nhạc nhao nhao mở ra, dưới sự chiếu rọi của quang mang của Bí cảnh Đạo Nhất, Bí cảnh Âm Dương mở rộng, biến thành một tòa Động thiên, không ngừng xoay chuyển giao thoa. Hạch tâm của Bí cảnh Âm Dương, một cái biến thành đại nhật như luân, một cái biến thành minh nguyệt như châu, phân biệt xuất hiện trong mắt trái và mắt phải của hắn.
Bí cảnh Tam Tài Thiên Địa Thần cơ hồ đồng thời mở ra, Bí cảnh đỉnh đầu, trái tim, đan điền. Tiếp theo, Bí cảnh Vạn Tượng mở ra, diễn sinh thiên địa vạn tượng trong cơ thể. Sau đó là Bí cảnh Ngũ Hành, điều động hết thảy lực lượng Ngũ Hành trong cơ thể. Lại mở Bí cảnh Huyết Mạch, hồn nhục nhất thể. Lại mở Bí cảnh Không Gian, Bí cảnh Trụ Quang, thời không một thể.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Lưng hắn như đại long, ba mươi ba tầng Động thiên nhao nhao mở rộng.
Đạo âm vang vọng mãnh liệt, tựa hồ là vũ trụ sơ khai, trình bày ảo diệu khôn cùng của đại đạo thiên địa, khiến cho người ta như mê như say. Cho dù là Tương Vương nghe được Đạo âm này, cũng vừa mừng vừa sợ, đạt được ích lợi không nhỏ. Hồn Đôn Vũ lại càng là như nhặt được chí bảo, không tự chủ rơi vào trong ngộ đạo.
- Từ nay về sau, ta chính là Tiên Thiên Chi Ngã!
Vô số Đạo âm không ngừng chấn động. Trong Bí cảnh Đạo Nhất của Chung Nhạc, gã Chung Nhạc nhỏ bé kia càng lúc càng to lớn, biến thành Thần Nhân Bàn Cổ nguy nga, cất bước đi ra ngoài, cao giọng nói:
- Mà ta ngày xưa chính là Đạo thân của ta! Hửm?
Tôn Thần Nhân Bàn Cổ kia khẽ nhíu mày, nỗ lực đi ra Bí cảnh Đạo Nhất, nhưng làm cách nào cũng không thể đi ra được, nhất thời không khỏi ngẩn ngơ.
- Hẳn là vẫn còn sống! Nhưng cũng có thể đã chết…
Hắn vội vàng giải thích:
- Hắn vẫn còn sống, là vì ta không có dập tắt. Hắn hẳn là đã chết, là vì ta đã không cảm ứng được linh hồn của hắn nữa. Kỳ quái! Thật quá kỳ quái rồi! Ta bị Phục Mân Đạo Tôn trồng trong hồn phách của hắn. Vừa rồi ta cảm giác được liên hệ cảm ứng giữa ta và hắn đã trở nên như có như không. Tia liên hệ kia trong lúc bất tri bất giác đã từ hồn phách của hắn chuyển dời tới trên khỏa Hỗn Độn Noãn kia!
Tân Hỏa có chút phát điên. Hắn bị Phục Mân Đạo Tôn trồng trong hồn phách của Chung Nhạc, hẳn là đã biến thành một loại Linh kỳ diệu, cộng sinh với Chung Nhạc. Linh bình thường kết hợp với hồn phách, cũng không cần mượn thọ nguyên của hồn phách. Mà hắn lại có chút đặc thù, cần mượn thọ nguyên hồn phách của Chung Nhạc mới có thể tiếp tục sống sót.
Bởi vậy, thọ mệnh của Chung Nhạc chỉ còn phân nửa so với đám Thần Ma còn lại. Một nửa kia phải dùng để duy trì Tân Hỏa thiêu đốt. Cho dù Chung Nhạc có thành Đế, thì thọ nguyên của hắn cũng chỉ có sáu vạn năm, mà những tồn tại Đế cấp khác sẽ có thể còn sống tới mười hai vạn năm đằng đẳng.
Nhưng hiện tại, Tân Hỏa cảm giác được liên hệ giữa chính mình và Chung Nhạc đã biến thành liên hệ với khỏa Hỗn Độn Noãn này, không còn là ký sinh trên hồn phách của Chung Nhạc nữa.
Cái này chính là mười phần cổ quái rồi!
Ông!
Đột nhiên, trên thân thể trống rỗng sắp sửa hoàn toàn hóa đi của Chung Nhạc, đại đạo thiên địa chợt chấn động. Đám đại đạo thiên địa kia đang không ngừng gây dựng lại, không ngừng diễn biến, vô cùng kỳ quái.
Tương Vương và Hồn Đôn Vũ đều thở phào nhẹ nhõm. Đại đạo thiên địa gây dựng lại, nói rõ Chung Nhạc vẫn chưa chết, là hắn đang cật lực khống chế bộ phận đại đạo của chính mình trong đại đạo thiên địa kia.
Nếu Chung Nhạc đã chết, vậy đại đạo thiên địa căn bản sẽ không xuất hiện loại biến động dị thường này.
Trên thiên không, đại đạo không ngừng gây dựng lại, đã tạo thành một màn kỳ quan. Chỉ thấy trung tâm đại đạo thiên địa kia đã tạo thành một quyển Thần Ma Thái Cực Đồ, bình bình mở ra, Thần Ma chia đôi, không ngừng xoay chuyển, đại nhật và minh nguyệt chìm nổi bất định trong đó.
Bên ngoài Thần Ma Thái Cực Đồ chính là Tiên Thiên Tứ Tượng, Tiên Thiên Thái Dương, Tiên Thiên Thái Âm, Tiên Thiên Thiếu Dương, Tiên Thiên Thiếu Âm. Bất quá, cổ quái chính là có tới hai loại Tiên Thiên Tứ Tượng, Tiên Thiên Tứ Tượng Thần đạo và Tiên Thiên Tứ Tượng Ma đạo.
Hai quyển Tiên Thiên Tứ Tượng Đồ giao thoa, không ngừng di chuyển, bao phủ Thần Ma Thái Cực Đồ vào bên trong, hình thành hình thái lập thể, cũng không phải là hình thái mặt phẳng.
Mà hai quyển Tiên Thiên Tứ Tượng Đồ nhẹ nhàng chấn động, mỗi cái từ trong một đạo đại đạo diễn hóa ra một quyển Tiên Thiên Bát Quái Đồ hoàn chỉnh. Trong mỗi một quyển Tiên Thiên Bát Quái Đồ đều có Càn quái do Thiên đạo hình thành, Khôn quái do Địa đạo hình thành, Chấn quái do Lôi đạo hình thành, Tốn quái do Phong đạo hình thành, Ly quái do Hỏa đạo hình thành, Khảm quái do Thủy đạo hình thành, Cấn quái do Sơn đạo hình thành, Đoái quái do Trạch đạo hình thành.
Tám quyển Bát Quái Đồ giao thoa xoay tròn, khiến cho màn kỳ quan này càng thêm lập thể.
Tám tám sáu mươi bốn Quái, sáu mươi bốn đạo đại đạo Tiên Thiên.
Cộng thêm Thần Ma Thái Cực Đồ, Thần Ma Tiên Thiên Tứ Tượng Đồ, tổng cộng là bảy mươi bốn đạo đại đạo Tiên Thiên.
Tương Vương nhất thời ngẩn ngơ, than thở:
- Sinh linh Hậu Thiên quả nhiên khiến cho người ta ước ao ghen tỵ! So với Tiên Thiên Thần Vương, hạn chế của sinh linh Hậu Thiên thật sự quá ít rồi!
Đại đạo ầm ầm nổ vang, đang không ngừng rơi xuống, nhưng thủy chung cũng không thể rơi xuống. Hiển nhiên là Chung Nhạc dự định hàng phục đại đạo Tiên Thiên, chiếm đại đạo Tiên Thiên làm của riêng, nghĩ muốn mượn lực lượng này mở ra Hỗn Độn trong đầu, tái diễn Tiên Thiên.
Bất quá, hắn đã không còn dư lại bao nhiêu lực lượng, khó có thể dẫn động đại đạo thiên địa.
- Tương Vương, dùng Phù Tang Chi quất một cái a!
Ánh mắt Hồn Đôn Vũ sáng lên, vội vàng nói.
Tương Vương thoáng ngẩn người, vội vàng tế khởi Phù Tang Chi, quất mạnh về phía Tiên Thiên Bát Quái muốn rơi lại chưa rơi xuống giữa không trung kia. Phù Tang Chi do hắn thôi động so với Hồn Đôn Vũ tự nhiên là mạnh mẽ hơn vô số lần, đã kích phát tới chín thành uy năng của kiện Đế binh này.
Chỉ thấy cành Phù Tang Chi này rơi xuống, biến thành Thần thụ sừng sững, khí Hỗn Độn vô biên ba động. Trong khí Hỗn Độn, Hỗn Độn Hỏa chậm rãi lan tràn ra, vô cùng nặng nề, đè ép Tiên Thiên Bát Quái rơi thẳng xuống, đánh vào trong não hải Chung Nhạc.
Bất quá, hắn cũng chỉ có thể trấn áp, không thể mạnh mẽ khiến cho Tiên Thiên Bát Quái trở thành của Chung Nhạc. Chung Nhạc nhất định phải tự mình trọng sinh, nhục thân và linh hồn ngóc đầu trở lại, mở ra Bí cảnh Đạo Nhất, mới có khả năng dung nạp Tiên Thiên Bát Quái này, mượn lực lượng của Thiên cho mình sở dụng, biến toàn bộ thành của mình.
Cùng lúc đó, Hỗn Độn Noãn trong đầu Chung Nhạc kia đột nhiên băng liệt, một gã Chung Nhạc nho nhỏ từ trong Hỗn Độn Noãn kia đi ra, vươn tay cầm đao, chắp đao trong tay, dùng sức bổ một cái.
Chính là thần thông Trảm Đạo!
Khí Hỗn Độn trong đầu hắn theo đao tách ra, Bí cảnh Đạo Nhất tái hiện, Tiên Thiên Bát Quái theo đao rơi xuống, ầm ầm rơi xuống trong Bí cảnh Đạo Nhất của hắn, rơi xuống đất cắm rễ.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Từng tràng từng tràng thanh âm nổ vang truyền tới. Từng tầng từng tầng Bí cảnh trong cơ thể Chung Nhạc nhao nhao mở ra, dưới sự chiếu rọi của quang mang của Bí cảnh Đạo Nhất, Bí cảnh Âm Dương mở rộng, biến thành một tòa Động thiên, không ngừng xoay chuyển giao thoa. Hạch tâm của Bí cảnh Âm Dương, một cái biến thành đại nhật như luân, một cái biến thành minh nguyệt như châu, phân biệt xuất hiện trong mắt trái và mắt phải của hắn.
Bí cảnh Tam Tài Thiên Địa Thần cơ hồ đồng thời mở ra, Bí cảnh đỉnh đầu, trái tim, đan điền. Tiếp theo, Bí cảnh Vạn Tượng mở ra, diễn sinh thiên địa vạn tượng trong cơ thể. Sau đó là Bí cảnh Ngũ Hành, điều động hết thảy lực lượng Ngũ Hành trong cơ thể. Lại mở Bí cảnh Huyết Mạch, hồn nhục nhất thể. Lại mở Bí cảnh Không Gian, Bí cảnh Trụ Quang, thời không một thể.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Lưng hắn như đại long, ba mươi ba tầng Động thiên nhao nhao mở rộng.
Đạo âm vang vọng mãnh liệt, tựa hồ là vũ trụ sơ khai, trình bày ảo diệu khôn cùng của đại đạo thiên địa, khiến cho người ta như mê như say. Cho dù là Tương Vương nghe được Đạo âm này, cũng vừa mừng vừa sợ, đạt được ích lợi không nhỏ. Hồn Đôn Vũ lại càng là như nhặt được chí bảo, không tự chủ rơi vào trong ngộ đạo.
- Từ nay về sau, ta chính là Tiên Thiên Chi Ngã!
Vô số Đạo âm không ngừng chấn động. Trong Bí cảnh Đạo Nhất của Chung Nhạc, gã Chung Nhạc nhỏ bé kia càng lúc càng to lớn, biến thành Thần Nhân Bàn Cổ nguy nga, cất bước đi ra ngoài, cao giọng nói:
- Mà ta ngày xưa chính là Đạo thân của ta! Hửm?
Tôn Thần Nhân Bàn Cổ kia khẽ nhíu mày, nỗ lực đi ra Bí cảnh Đạo Nhất, nhưng làm cách nào cũng không thể đi ra được, nhất thời không khỏi ngẩn ngơ.