Trong Thánh địa Chí Tà nhất thời lôi điện đan xen, ầm ầm bổ xuống. Lại có mưa to tầm tả chảy ngược xuống, nhấn chìm toàn bộ Thánh địa Chí Tà. Cho dù là quả trứng Tiên Thiên Tà Đế cũng bị Thiên Lôi chém cho trong mềm ngoài khét.
- Chuyện đâu liên quan gì tới ta?
Tiên Thiên Tà Đế trong quả trứng vô cùng ủy khuất kêu lên:
- Thiên, ngươi sao lại hỉ nộ vô thường như thế?
o0o
Khởi Nguyên Chi Địa…
Khởi Nguyên Thần Vương đang lúc trầm mặc đả tọa. Khởi Nguyên Chi Địa bị tàn phá đã được hắn chữa trị lại. Nhưng hiện tại, hắn vẫn còn đề thăng tu vi thực lực của chính mình, nhanh chóng khiến cho chính mình khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.
Đột nhiên, Khởi Nguyên Thần Vương chợt mở mắt ra, lộ ra thần sắc không thể tin nổi. Chỉ thấy một đạo đao quang sáng như tuyết tập kích tới, không gian xung quanh thân thể hắn nhẹ nhàng chấn động, tựa hồ cũng bị đao khí vô hình cắt ra.
Thậm chí đại đạo uẩn tàng trong đao quang đao khí kia cũng đang ảnh hưởng tới đạo hạnh của hắn.
- Ta đã ngủ say bao lâu rồi? Trên thế gian đã xuất hiện tồn tại đáng sợ như vậy sao?
Trong mắt Khởi Nguyên Thần Vương lộ ra thần sắc kinh ngạc, bàn tay khẽ gõ nhẹ, Chư Thiên Vô Đạo bạo phát, mạnh mẽ bài trừ sự ảnh hưởng của đao quang đao khí kia. Sau đó hắn chắp hai tay sau lưng, nhìn ra bên ngoài, lẩm bẩm:
- Sinh linh Hậu Thiên vậy mà đã cường đại tới trình độ này rồi? Xem ra, ta cũng không thể bảo thủ nữa, bằng không Tiên Thiên Thần Vương sẽ bị sinh linh Hậu Thiên siêu việt, còn làm sao thống trị thiên hạ nữa chứ?
- Đại Tư Mệnh, ngươi thật sự không nên để mặc cho đám sinh linh Hậu Thiên này càn quấy như vậy. Hiện tại, chúng ta chắp tay tặng vũ trụ của chúng ta cho sinh linh Hậu Thiên, bọn họ đã có được lực lượng cường đại như vậy, tất nhiên sẽ chèn ép không gian sinh tồn của Tiên Thiên Thần Ma chúng ta rồi a!
- Quá cường đại rồi! Còn cường đại hơn cả ngươi nữa, Đại Tư Mệnh! Sinh linh Hậu Thiên đã chưởng khống lực lượng siêu việt ngươi rồi!
o0o
Cùng lúc đó, tại Tinh vực Tử Vi, trong Thiên Đình, ba tôn chân thân của Mục Tiên Thiên đang ngồi trên bảo tọa Thiên Đế, phía dưới chính là đông đảo bá quan văn võ, đang nhao nhao dâng sớ thượng triều, xử lý sự vụ thiên hạ.
Đột nhiên, Mục Tiên Thiên chợt có cảm giác hãi hùng khiếp vía, ba tôn chân thân vội vàng đứng dậy, đi ra bên ngoài Lăng Tiêu Bảo Điện, dõi mắt nhìn về phía xa xa.
Đông đảo bá quan văn võ vội vàng đuổi theo Thiên Đế, nhao nhao quan sát phía trước. Chỉ thấy một đạo đao quang từ Trận đài Truyền tống đi thông Thần Thành thứ chín phóng thẳng lên cao, quang mang chiếu rọi Chư Thiên của Tử Vi, thậm chí ngay cả Thiên Đình cũng bị đao quang chiếu rọi sáng ngời.
Đông đảo bá quan văn võ ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy trên màn trời Tử Vi, trong vô số Tinh đoàn Tinh hệ của Vũ trụ Cổ lão, đao khí của một thanh Thần đao quán nhập không biết bao nhiêu ức vạn dặm vũ trụ, khiến cho bọn họ nhìn tới mức kinh tâm động phách.
- Thanh đao thật lớn!
Mục Tiên Thiên định thần trở lại, gọi Giám Thiên Ty tới, phân phó nhiệm vụ:
- Lập tức giám sát Vũ trụ Cổ lão, kiểm tra xem yêu nghiệt phương nào ở Hạ giới đang múa may Pháp bảo, khoe khoang bảo bối của chính mình, quấy nhiễu Thiên Đình!
- Tuân chỉ!
Thân thể Giám Thiên Ty lay động, biến thành một cây đại thụ che trời. Mỗi một phiến lá trên cây đều là một bàn tay, trong mỗi lòng bàn tay đều có một con mắt, dò xét xuống Vũ trụ Cổ lão.
Một lúc sau, Giám Thiên Ty thu lại thần thông Pháp tướng, nhất mực cung kính nói:
- Trong Vũ trụ Cổ lão cũng không có yêu nghiệt, mà là Thiên Thừa Tướng! Thiên Thừa Tướng tế đao, đao khí quán nhập thiên không, thật sự vĩ ngạn!
- Là Thừa Tướng sao?
Bá quan văn võ nghị luận náo nhiệt, ai nấy đều lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Đao quang đao khí bậc này quả thật kinh người, vậy mà có thể xuyên thấu tầng tầng không gian, từ Vũ trụ Cổ lão lan truyền tới trong Tử Vi Thiên Đình. Thiên Thừa Tướng từ khi nào có được thần thông cường đại như vậy, có được bảo vật kinh người như vậy?
Mục Tiên Thiên hừ lạnh một tiếng:
- Hóa ra là hắn! Vị Thiên Thừa Tướng này của Trẫm không phải là chính một tên yêu nghiệt sao?
Nàng phất ống tay áo hồi triều. Bá quan văn võ nghĩ mãi cũng nghĩ không ra, chẳng biết tại sao Thiên Đế đột nhiên lại mắng chửi Thiên Thừa Tướng như vậy.
Sắc mặt Mục Tiên Thiên âm tình bất định, trong lòng tức giận nói:
- Cái tên này lại đang gây họa! Một đao này của hắn chém thật tốt, chém cho Thần Ma tách ra, chém cho Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế không đại chiến nữa, chém cho Trẫm không thể xuống Vũ trụ Cổ lão! Tặc nhân phản cốt múa đao, là muốn hỏi một chút xem bảo tọa của Trẫm nặng bao nhiêu sao? Trong mắt càng lúc càng không có Trẫm rồi! Trẫm sớm muộn gì cũng kéo ngươi vào trong cung, thiến làm hoạn quan, để xem ngươi còn làm mưa làm gió như thế nào?
o0o
Trong Tổ Đình, Chung Nhạc tiếp tục vận khởi pháp lực, dẫn tới càng nhiều đại đạo thiên địa của Vũ trụ Cổ lão để tu bổ Quyền hành Thiên Đế. Đây vốn dĩ là Đế kiếm của Phục Mân Đạo Tôn, tượng trưng cho quyền thế và quyền uy của Thiên Đế, về sau đã vỡ nát, chỉ còn lại có chuôi kiếm, đã bị Chung Nhạc biến thành chuôi đao của Tiên Thiên Thần Đao.
Thời điểm Chung Nhạc gặp được Phục Thương, Phục Thương đã đề thăng Tiên Thiên Thần Đao lên tới bảo vật cấp Đế Quân. Nhưng hiện tại trải qua đám người tế khởi, lại trải qua bản thân Tiên Thiên Thần Đao thôn phệ Thần đạo và Ma đạo của Vũ trụ Cổ lão, Chung Nhạc cảm thấy thanh Thần đao này trong mơ hồ vậy mà hiện ra Đế uy, hơn nữa Đế uy càng lúc càng trầm trọng.
Đây là Thần đao đang chuyển biến trở thành Đế binh.
Cũng tức là nói, thanh Tiên Thiên Thần Đao này đang nỗ lực khôi phục lại trạng thái toàn thịnh trước đây của nó.
Đương nhiên, thanh đao này là của hắn, đã không hoàn toàn là Đế binh của Phục Mân Đạo Tôn nữa.
Thanh đao này tương đương với vũ khí chung của hắn và Phục Mân Đạo Tôn.
Bất quá, Chung Nhạc vẫn chỉ là Tạo Vật Cảnh, vũ khí của hắn đã trước hắn một bước trở thành Đế binh, ít nhiều cũng khiến cho Chung Nhạc cảm thấy có chút dở khóc dở cười.
- Thật cường đại! Hửm? Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế đã tới!
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, thân thể bay lên, ngẩng đầu nhìn về phía hai đạo lưu quang đang chạy như bay tới. Chính là Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế.
- Hai vị đạo huynh!
Chung Nhạc chắp tay hành lễ.
Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế cũng chắp tay hoàn lễ, nói:
- Tộc trưởng không cần đa lễ!
- Chuyện đâu liên quan gì tới ta?
Tiên Thiên Tà Đế trong quả trứng vô cùng ủy khuất kêu lên:
- Thiên, ngươi sao lại hỉ nộ vô thường như thế?
o0o
Khởi Nguyên Chi Địa…
Khởi Nguyên Thần Vương đang lúc trầm mặc đả tọa. Khởi Nguyên Chi Địa bị tàn phá đã được hắn chữa trị lại. Nhưng hiện tại, hắn vẫn còn đề thăng tu vi thực lực của chính mình, nhanh chóng khiến cho chính mình khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.
Đột nhiên, Khởi Nguyên Thần Vương chợt mở mắt ra, lộ ra thần sắc không thể tin nổi. Chỉ thấy một đạo đao quang sáng như tuyết tập kích tới, không gian xung quanh thân thể hắn nhẹ nhàng chấn động, tựa hồ cũng bị đao khí vô hình cắt ra.
Thậm chí đại đạo uẩn tàng trong đao quang đao khí kia cũng đang ảnh hưởng tới đạo hạnh của hắn.
- Ta đã ngủ say bao lâu rồi? Trên thế gian đã xuất hiện tồn tại đáng sợ như vậy sao?
Trong mắt Khởi Nguyên Thần Vương lộ ra thần sắc kinh ngạc, bàn tay khẽ gõ nhẹ, Chư Thiên Vô Đạo bạo phát, mạnh mẽ bài trừ sự ảnh hưởng của đao quang đao khí kia. Sau đó hắn chắp hai tay sau lưng, nhìn ra bên ngoài, lẩm bẩm:
- Sinh linh Hậu Thiên vậy mà đã cường đại tới trình độ này rồi? Xem ra, ta cũng không thể bảo thủ nữa, bằng không Tiên Thiên Thần Vương sẽ bị sinh linh Hậu Thiên siêu việt, còn làm sao thống trị thiên hạ nữa chứ?
- Đại Tư Mệnh, ngươi thật sự không nên để mặc cho đám sinh linh Hậu Thiên này càn quấy như vậy. Hiện tại, chúng ta chắp tay tặng vũ trụ của chúng ta cho sinh linh Hậu Thiên, bọn họ đã có được lực lượng cường đại như vậy, tất nhiên sẽ chèn ép không gian sinh tồn của Tiên Thiên Thần Ma chúng ta rồi a!
- Quá cường đại rồi! Còn cường đại hơn cả ngươi nữa, Đại Tư Mệnh! Sinh linh Hậu Thiên đã chưởng khống lực lượng siêu việt ngươi rồi!
o0o
Cùng lúc đó, tại Tinh vực Tử Vi, trong Thiên Đình, ba tôn chân thân của Mục Tiên Thiên đang ngồi trên bảo tọa Thiên Đế, phía dưới chính là đông đảo bá quan văn võ, đang nhao nhao dâng sớ thượng triều, xử lý sự vụ thiên hạ.
Đột nhiên, Mục Tiên Thiên chợt có cảm giác hãi hùng khiếp vía, ba tôn chân thân vội vàng đứng dậy, đi ra bên ngoài Lăng Tiêu Bảo Điện, dõi mắt nhìn về phía xa xa.
Đông đảo bá quan văn võ vội vàng đuổi theo Thiên Đế, nhao nhao quan sát phía trước. Chỉ thấy một đạo đao quang từ Trận đài Truyền tống đi thông Thần Thành thứ chín phóng thẳng lên cao, quang mang chiếu rọi Chư Thiên của Tử Vi, thậm chí ngay cả Thiên Đình cũng bị đao quang chiếu rọi sáng ngời.
Đông đảo bá quan văn võ ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy trên màn trời Tử Vi, trong vô số Tinh đoàn Tinh hệ của Vũ trụ Cổ lão, đao khí của một thanh Thần đao quán nhập không biết bao nhiêu ức vạn dặm vũ trụ, khiến cho bọn họ nhìn tới mức kinh tâm động phách.
- Thanh đao thật lớn!
Mục Tiên Thiên định thần trở lại, gọi Giám Thiên Ty tới, phân phó nhiệm vụ:
- Lập tức giám sát Vũ trụ Cổ lão, kiểm tra xem yêu nghiệt phương nào ở Hạ giới đang múa may Pháp bảo, khoe khoang bảo bối của chính mình, quấy nhiễu Thiên Đình!
- Tuân chỉ!
Thân thể Giám Thiên Ty lay động, biến thành một cây đại thụ che trời. Mỗi một phiến lá trên cây đều là một bàn tay, trong mỗi lòng bàn tay đều có một con mắt, dò xét xuống Vũ trụ Cổ lão.
Một lúc sau, Giám Thiên Ty thu lại thần thông Pháp tướng, nhất mực cung kính nói:
- Trong Vũ trụ Cổ lão cũng không có yêu nghiệt, mà là Thiên Thừa Tướng! Thiên Thừa Tướng tế đao, đao khí quán nhập thiên không, thật sự vĩ ngạn!
- Là Thừa Tướng sao?
Bá quan văn võ nghị luận náo nhiệt, ai nấy đều lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Đao quang đao khí bậc này quả thật kinh người, vậy mà có thể xuyên thấu tầng tầng không gian, từ Vũ trụ Cổ lão lan truyền tới trong Tử Vi Thiên Đình. Thiên Thừa Tướng từ khi nào có được thần thông cường đại như vậy, có được bảo vật kinh người như vậy?
Mục Tiên Thiên hừ lạnh một tiếng:
- Hóa ra là hắn! Vị Thiên Thừa Tướng này của Trẫm không phải là chính một tên yêu nghiệt sao?
Nàng phất ống tay áo hồi triều. Bá quan văn võ nghĩ mãi cũng nghĩ không ra, chẳng biết tại sao Thiên Đế đột nhiên lại mắng chửi Thiên Thừa Tướng như vậy.
Sắc mặt Mục Tiên Thiên âm tình bất định, trong lòng tức giận nói:
- Cái tên này lại đang gây họa! Một đao này của hắn chém thật tốt, chém cho Thần Ma tách ra, chém cho Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế không đại chiến nữa, chém cho Trẫm không thể xuống Vũ trụ Cổ lão! Tặc nhân phản cốt múa đao, là muốn hỏi một chút xem bảo tọa của Trẫm nặng bao nhiêu sao? Trong mắt càng lúc càng không có Trẫm rồi! Trẫm sớm muộn gì cũng kéo ngươi vào trong cung, thiến làm hoạn quan, để xem ngươi còn làm mưa làm gió như thế nào?
o0o
Trong Tổ Đình, Chung Nhạc tiếp tục vận khởi pháp lực, dẫn tới càng nhiều đại đạo thiên địa của Vũ trụ Cổ lão để tu bổ Quyền hành Thiên Đế. Đây vốn dĩ là Đế kiếm của Phục Mân Đạo Tôn, tượng trưng cho quyền thế và quyền uy của Thiên Đế, về sau đã vỡ nát, chỉ còn lại có chuôi kiếm, đã bị Chung Nhạc biến thành chuôi đao của Tiên Thiên Thần Đao.
Thời điểm Chung Nhạc gặp được Phục Thương, Phục Thương đã đề thăng Tiên Thiên Thần Đao lên tới bảo vật cấp Đế Quân. Nhưng hiện tại trải qua đám người tế khởi, lại trải qua bản thân Tiên Thiên Thần Đao thôn phệ Thần đạo và Ma đạo của Vũ trụ Cổ lão, Chung Nhạc cảm thấy thanh Thần đao này trong mơ hồ vậy mà hiện ra Đế uy, hơn nữa Đế uy càng lúc càng trầm trọng.
Đây là Thần đao đang chuyển biến trở thành Đế binh.
Cũng tức là nói, thanh Tiên Thiên Thần Đao này đang nỗ lực khôi phục lại trạng thái toàn thịnh trước đây của nó.
Đương nhiên, thanh đao này là của hắn, đã không hoàn toàn là Đế binh của Phục Mân Đạo Tôn nữa.
Thanh đao này tương đương với vũ khí chung của hắn và Phục Mân Đạo Tôn.
Bất quá, Chung Nhạc vẫn chỉ là Tạo Vật Cảnh, vũ khí của hắn đã trước hắn một bước trở thành Đế binh, ít nhiều cũng khiến cho Chung Nhạc cảm thấy có chút dở khóc dở cười.
- Thật cường đại! Hửm? Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế đã tới!
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, thân thể bay lên, ngẩng đầu nhìn về phía hai đạo lưu quang đang chạy như bay tới. Chính là Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế.
- Hai vị đạo huynh!
Chung Nhạc chắp tay hành lễ.
Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế cũng chắp tay hoàn lễ, nói:
- Tộc trưởng không cần đa lễ!