- Dịch quân, ngươi tham vọng quá lớn, ngươi không có bằng hữu ủy thác tính mạng, nhưng ta có. Ta sống hoàn thiện hơn ngươi!
Tử Quang Quân Vương cười hà hà.
- Tử Quang sư huynh, huynh có tham vọng của huynh, ta có tham vọng của ta, không thể nói ai hoàn thiện hơn ai.
Chung Nhạc vẫy tay với hắn, lên thuyền cổ nghìn cánh, hô lớn:
- Chúng tướng sĩ nghe lệnh, tế chư thiên treo trên mũi thuyền, treo lên Tinh Hồng Bảo, khai phá vũ trụ cổ!
Lần này hắn chỉ đem theo quân đội của Tinh Hồng Bảo và Kim Ô Bộ. Con thuyền cổ nghìn cảnh có thể dung nạp nhiều thần ma như vậy, với tốc độ của con thuyền thì cũng chỉ nửa năm là có thể tới vũ trụ cổ, thêm nửa năm nữa là tới thánh địa của Kim Ô thần tộc, Thang Cốc.
Lần này hắn đem theo toàn bộ người của hắn, vì tới vũ trụ cổ ngoài cứu viện Kim Ô thị hắn còn việc khác cần làm.
- Cây Tiên Thiên Linh Căn thứ chín, cây đằng mạn đó bị Phục Mân Đạo Tôn chặt đứt, biến thành một vùng tinh vực, nếu tìm được nó thì…
Chung Nhạc lấy ra chiếc lá của cây đằng mạn đó, cầm trong tay, sức sống dồi dào của Sinh Mệnh Cổ Thụ biến thành quả, quả hạch trở thành Đế Lâm Lão Mẫu, còn đằng mạn và Sinh Mệnh Cổ Thụ đều là linh căn. Chiếc lá cuối cùng của đằng mạn rụng xuống, liệu có dùng chiếc lá này để linh căn thứ chín hồi sinh không?
Đây chỉ là suy đoán của hắn, hắn không chắc liệu có hồi sinh linh căn thứ chín được không.
- Chặt đứt linh căn thứ chín, lẽ nào cũng là do Phục Mân Đạo Tôn sắp xếp? Nhưng chắc hắn không thể ngờ được chiếc lá cuối cùng lại rơi vào tay ta?
Chung Nhạc sắc mặt cổ quái, chiếc lá này rơi vào tay hắn cũng là tình cờ, là hắn tẩy kiếp bảo khố của Ba La Giới Đế mới có, trước giờ không biết tác dụng gì.
Lá này rơi vào tay hắn thật sự quá tình cờ. Ba La Giới Đế nhặt được rồi bị hắn lấy trộm mất. Việc này cũng tình cờ như Luân Hồi Đại Thánh Đế có được quả hạch trồng ra Đế Lâm Lão Mẫu, như Chung Nhạc vô tình có được Tân Hỏa vậy!
Ba việc tình cờ mà Chung Nhạc biết này đều rất giống nhau, hơn nữa đều có liên quan tới hắn, Đế Lâm Lão Mẫu cũng có liên hệ tới hắn.
Một lần tình cờ thì không có gì phải nghi ngờ, nhưng ba lần tình cờ gần như giống hệt nhau thì hắn không thể không nghi ngờ.
- Không giống Phục Mân Đạo Tôn đã sắp xếp. Tân Hỏa chìm vào giấc ngủ bảy mươi ba vạn năm trước. Phục Mân Đạo Tôn thì sinh ra vào hơn hai mươi vạn năm trước, chết mười vạn năm trước. Hắn không thể nào sắp xếp việc của bảy mươi ba vạn năm trước được.
Chung Nhạc sắc mặt ngưng trọng, còn về quả hạch Sinh Mệnh Cổ Thụ thì càng cổ xưa hơn. Đó là việc sau khi Đại Tư Mệnh chết ở cuối thời đại Hắc Ám, cách đây hai trăm vạn năm.
Mãi tới hơn mười vạn năm trước Luân Hồi Đại Thánh Đế mới có được quả hạch!
Trong một trăm mười vạn năm này, không một ai nhớ để trồng quả hạch này, mãi tới khi Luân Hồi Đại Thánh Đế có được và trồng thì Đế Lâm Lão Mẫu mới sinh trưởng.
- Đã có người sắp xếp mọi việc từ hai trăm vạn năm trước rồi.
Chung Nhạc định thần, cùng một thủ pháp thì chỉ có thể xuất phát từ tay một người.
- Quả hạch, biến thành Đế Lâm Lão Mẫu, quả nhục thì vào bụng Nguyên Nha. Lẽ nào là do Nguyên Nha Thần Vương sắp xếp?
Con thuyền cổ đi về vũ trụ cổ, xuyên qua không gian, Chung Nhạc đứng trên mũi thuyền suy nghĩ:
- Vậy thì Tân Hỏa ngủ vùi bảy mươi ba vạn năm trước, rơi vào tay ta cũng là việc Nguyên Nha Thần Vương sắp xếp sao? Không giống, không giống, tuy Nguyên Nha Thần Vương là Thái Cổ Thần Vương, nhưng ta thấy hắn hành xử thì không có khả năng có trí tuệ thâm sâu như vậy. Nếu không phải Nguyên Nha Thần Vương thì Nguyên Nha Thần Vương có quả nhục của Sinh Mệnh Cổ Thụ, vậy không phải Nguyên Nha Thần Vương cũng nằm trong bố cục đó sao?
Hắn nghĩ mãi không ra, Thiên có trí tuệ như vậy nhưng hắn sinh ra từ mười vạn năm trước, đương nhiên không thể chạy về hai trăm vạn năm trước để bày trận.
Còn Hắc Đế, tuy Hắc Đế lợi hại phi phàm, trí tuệ cũng cao nhưng dường như Hắc Đế không thể làm được điều đó. Dù sao hắn cũng tương đương như Nguyên Nha Thần Vương, muốn kéo Nguyên Nha Thần Vương vào trận thì khá khó khăn cho Hắc Đế.
- Lạ thật, lẽ nào tất cả sự tình cờ đó chỉ là tình cờ?
Hắn vừa nghĩ tới đây, đột nhiên con thuyền cổ chấn động, chín tầng không gian phía trước lần lượt tan ra. Xuất hiện một cây Sinh Mệnh Cổ Thụ, phá vỡ chín tầng không gian, nhằm Chung Nhạc mà quét tới!
- Đế Hậu quả nhiên tới rồi, chuẩn bị kích sát ta trên đường.
Sinh Mệnh Cổ Thụ hấp thụ Đế Minh Thiên Đế, uy lực thực sự khủng bố tuyệt luân, nhìn thì rõ ràng muốn kích sát hết toàn bộ thần ma trên thuyền.
- Thủ đoạn này là của Thiên Tơ nương nương. Thiên Tơ nương nương không tính được ta, chỉ cần tính được ta thì sẽ bị ta cảm tri, vì thế nàng ta chỉ có thể hạ thụ với người ở bên cạnh ta, thông qua họ suy đoán phương vị của ta!
Chung Nhạc quay người lại, nhìn các vị đại tướng và nhân tộc của Tinh Hồng Bảo dưới trướng mình, coi như không thấy Sinh Mệnh Cổ Thụ đang tiến tới.
Uỳnh uỳnh!
Chấn động kịch liệt truyền tới, hai vị đại đế xuất hiện chặn Sinh Mệnh Cổ Thụ lại, chính là Trường Sinh Đế và Ương Tôn Đế.
Chung Nhạc dường như đã dự đoán từ trước, không hề ngạc nhiên, thần nhãn trên mi tâm mở ra, thu hết tình hình của mọi người vào mắt. Chỉ thấy, ngoài mấy vị Đế Quân của Tinh Hồng Bảo thì các vị Tạo Vật Chủ, Thần Hoàng, Thần Hầu, Chân Thần, Thiên Thần, Thần Minh khác gần như đều xuất hiện một đường Nhân Quả Tuyến!
Hàng vạn Nhân Quả Tuyến từ trong cơ thể họ nối dài ra, xuyên qua không gian, không biết dài bao nhiêu, khiến họ giống như những con dối nối dây, bị một bàn tay vô hình khống chế!
- Thiên Tơ không có được thực lực này!
Chung Nhạc ngạc nhiên, Nhân Quả chi đạo của Thiên Tơ hiện giờ rất cường hãn, ngay cả Tạo Vật Chủ cũng bị tính ra nhân quả, kết nối dài như vậy, bản lĩnh này mạnh hơn trước kia không biết gấp bao nhiêu lần!
- Là Lục Đạo Thiên Thư của Vân Quyển Thư!
Chung Nhạc giơ tay, bàn tay chém xuống trong hư không, cắt đứt hết tất cả Nhân Quả Tuyến, nghĩ bụng:
- Vân Quyển Thư thông qua Lục Đạo Luân Hồi, phóng đại năng lực suy đoán nhân quả của Thiên Tơ lên nhiều lần. Lục Đạo Thiên Thư còn có tác dụng này sao? Thật là giỏi, không biết chúng có ngăn chặn được sự suy đoán của ta không?
Trường Sinh, Ương Tôn nhị đế vừa ngăn Sinh Mệnh Cổ Thụ, đột nhiên thấy Đế Hậu nương nương phá vỡ trùng trùng không gian, bảy quầng sáng sau đầu chuyển động, tựa như bảy dòng sông lớn, tế cây cung lá liễu, kéo cung định bắn về phía nhị đế. Nhưng lúc này, bảy đạo Tinh Hà khác xuất hiện, đạo âm vây quanh, cắt vào trong bảy quầng sáng sau đầu nàng ta.
- Mục Tiên Thiên!
Đế Hậu nương nương hừ một tiếng, cảm nhận được sự áp chế đáng sợ ập tới, Thất Đạo Luân Hồi của Mục Tiên Thiên mạnh hơn nàng ta rất nhiều, có một sự áp chế tự nhiên với Thất Đạo Luân Hồi của nàng ta.
Đế Hậu nương nương không kịp bắn Trường Sinh và Ương Tôn nhị đế, viu viu mấy mũi tên bắn về Hư Không Giới. Trong Hư Không Giới, Mục Tiên Thiên ẩn mình trong đó, búng tay búng bay mấy mũi tên.
Thanh Hà Đế và Kim Thiên Đế lao ra nghênh chiến Trường Sinh Đế và Ương Tôn Đế. Đế Hậu nương nương giơ tay túm lấy Sinh Mệnh Cổ Thụ, uỳnh một tiếng nhắm Hư Không Giới quét tới, muốn đánh Mục Tiên Thiên ra khỏi Hư Không Giới.
Nhưng lúc này, trên con thuyền cổ nghìn cánh, Chung Nhạc dùng pháp lực suy đoán động hướng của Đế Hậu nương nương. Trong Thiên Đình, sắc mặt Thiên Tơ nương nương biến đổi, hô lên:
- Dịch Quân Vương suy tới đầu ta rồi!
- Hắn muốn suy đoán ngươi, cứ mặc hắn!
Vân Quyển Thư chỉ tay, Lục Đạo quanh người Thiên Tơ nương nương hỗn loạn, cười:
- Vậy thì cho hắn chịu thua thiệt tiếp. Lần trước, vị đại đế chuyển thế kia sau khi bị hắn tìm thấy, cũng muốn tìm hắn lâu rồi.
- Vân sư huynh, còn muốn giở lại chiêu cũ sao?
Đột nhiên Lục Đạo Luân Hồi quanh người Thiên Tơ nương nương chấn động, vô số đồ đằng văn tan rã, biến thành một gương mặt khổng lồ, chính là gương mặt Chung Nhạc, xuất hiện một cách quỷ dị sau lưng Thiên Tơ nương nương, cười:
- Lục Đạo Thiên Thư đã không còn giữ chân được ta nữa rồi!
- Thất Đạo Luân Hồi?
Sắc mặt Vân Quyển Thư đại biến, từ trong mi tâm bay ra một quyển thiên thư mở rộng, văn lý huyền diệu bay phía phía gương mặt Chung Nhạc. Những đường văn lý đó chuyển động, giống như những vòng luân hồi từng tầng quấn lấy gương mặt Chung Nhạc, khiến hắn trầm luân trong Lục Đạo.
- Thời đại đang tiến về phía trước, đại đạo đang thay đổi từ Lục Đạo Luân Hồi tới Thất Đạo Luân Hồi, ngươi còn cầm Lục Đạo Thiên Thư mà không biến tiến thủ, sớm muộn sẽ bị đào thải mà thôi!
Gương mặt Chung Nhạc này được biến thành từ đạo văn, mặc cho Lục Đạo Luân Hồi của thiên thư rơi xuống, vẫn không thể hút hắn vào Lục Đạo. Chung Nhạc nhàn nhã nói:
- Lục Đạo Thiên Thư, Nhân Quả Thiên Thư, Khí Vận Thiên Thư, đều là trí tuệ nhập đạo, nhưng các ngươi là Lục Đạo trí tuệ, các ngươi không tham ngộ ra Thất Đạo Luân Hồi, có khoảng cách không nhỏ với ta, không đấu lại được ta đâu!
- Định! Định! Định! Định! Định! Định! Định!
Đột nhiên một loạt tiếng hô lớn vang lên, Phong Vô Kỵ bước ra, sát khí đằng đằng, dùng Tiên Thiên thần ngữ hét lên bảy chữ “định”, hắn hét lớn:
- Ta định Thất Đạo của hắn, các ngươi nhân lúc ý thức của hắn ở chỗ đại đế nào đó ẩn mình, bảo đại đế phá hủy ý thức của hắn!
Vân Quyển Thư lập tức làm phép, Mặc Ẩn bên cạnh sắc mặt đại biến, ngồi khoanh chân, tế lên một thanh thần kiếm, kiếm chém hư không, hét lớn:
- Nguy rồi, Tử Quang tới rồi!
Quanh người Thiên Tơ nương nương xuất hiện các đạo tử khí, biến thành thân ảnh của Tử Quang Quân Vương, cúi đầu nói:
- Bốn vị đạo hữu, Tử Quang có lễ!
- Đi!
Thiên Tơ nương nương cũng không kìm được động nộ, tế Nhân Quả Thiên Thư, đồ đằng văn bay ra, nhấn chìm Chung Nhạc và hư ảnh của Tử Quang Quân Vương.
Chung Nhạc dựa vào Nhân Quả Tuyến tìm được nàng ta đã đành, không ngờ Tử Quang Quân Vương cũng dựa vào Nhân Quả Tuyến tìm được phương vị của nàng ta. Ý thức ý chí của hai vị trí giả này trực tiếp thể hiện trên người khiến nàng ta không kìm được phẫn nộ.
Nhân Quả Thiên Thư ràng buộc nhân quả, Khí Vận Thiên Thư kiếm trảm khí vận, Lục Đạo Thiên Thư thì ném ý thức ý chí của Chung Nhạc và Tử Quang Quân Vương vào trong Lục Đạo Luân Hồi. Bên cạnh lại có Phong Vô Kỵ ngôn xuất pháp tùy, đóng băng ý thức ý chí của họ. Sáu vị trí giả được gọi là tiên sinh giao đấu từ xa, tuy không ác liệt như Đế Hậu, Mục Tiên Thiên nhưng cũng vô cùng đặc sắc!
- Bốn vị đạo hữu, trí tuệ nhập đạo, các ngươi chỉ là học, còn chưa nhập môn!
Ánh mắt của hư ảnh Tử Quang Quân Vương nhìn ba quyển thiên thư, bàn tay thiên biến vạn hóa, tung ra các đạo ấn pháp. Trong hư không thấp thoáng hiện ra những vì sao cổ xưa, không ngờ lại là Đế Tinh. Hắn cười:
- Còn ta đã nhập môn rồi. Các ngươi muốn mượn tinh thần đại đế phá hủy bọn ta thì ta sẽ dùng tinh thần của đại đế phá hủy các ngươi!
Trí tuệ của sáu người xung đột, những quả Đế Tinh càng ngày càng chói lòa gioóng như sắp từ thời không xa xưa nhảy tới Thiên Đình. Đột nhiên sâu thẳm trong không gian có tinh thần dồi dào ập tới, những âm thanh uy nghiêm vọng ra:
- Kẻ nào đang nhìn lén ta?
Sáu vị trí giả mỗi người thi triển một loại thần thông, không ngờ lại kết nối tinh thần của đối phương với các vị đại đế cổ xưa, dẫn động tinh thần của những vị đại đế ẩn cư đó để tấn công đối phương!
- Mau cắt Lục Đạo Luân Hồi, cắt đứt cảm ứng!
Phong Vô Kỵ trán túa mồ hôi, vội hét lớn:
- Không cắt à chúng ta sẽ bị tinh thần của đại đế oanh kích thành đầu óc trống rỗng đấy!
Tử Quang Quân Vương cười hà hà.
- Tử Quang sư huynh, huynh có tham vọng của huynh, ta có tham vọng của ta, không thể nói ai hoàn thiện hơn ai.
Chung Nhạc vẫy tay với hắn, lên thuyền cổ nghìn cánh, hô lớn:
- Chúng tướng sĩ nghe lệnh, tế chư thiên treo trên mũi thuyền, treo lên Tinh Hồng Bảo, khai phá vũ trụ cổ!
Lần này hắn chỉ đem theo quân đội của Tinh Hồng Bảo và Kim Ô Bộ. Con thuyền cổ nghìn cảnh có thể dung nạp nhiều thần ma như vậy, với tốc độ của con thuyền thì cũng chỉ nửa năm là có thể tới vũ trụ cổ, thêm nửa năm nữa là tới thánh địa của Kim Ô thần tộc, Thang Cốc.
Lần này hắn đem theo toàn bộ người của hắn, vì tới vũ trụ cổ ngoài cứu viện Kim Ô thị hắn còn việc khác cần làm.
- Cây Tiên Thiên Linh Căn thứ chín, cây đằng mạn đó bị Phục Mân Đạo Tôn chặt đứt, biến thành một vùng tinh vực, nếu tìm được nó thì…
Chung Nhạc lấy ra chiếc lá của cây đằng mạn đó, cầm trong tay, sức sống dồi dào của Sinh Mệnh Cổ Thụ biến thành quả, quả hạch trở thành Đế Lâm Lão Mẫu, còn đằng mạn và Sinh Mệnh Cổ Thụ đều là linh căn. Chiếc lá cuối cùng của đằng mạn rụng xuống, liệu có dùng chiếc lá này để linh căn thứ chín hồi sinh không?
Đây chỉ là suy đoán của hắn, hắn không chắc liệu có hồi sinh linh căn thứ chín được không.
- Chặt đứt linh căn thứ chín, lẽ nào cũng là do Phục Mân Đạo Tôn sắp xếp? Nhưng chắc hắn không thể ngờ được chiếc lá cuối cùng lại rơi vào tay ta?
Chung Nhạc sắc mặt cổ quái, chiếc lá này rơi vào tay hắn cũng là tình cờ, là hắn tẩy kiếp bảo khố của Ba La Giới Đế mới có, trước giờ không biết tác dụng gì.
Lá này rơi vào tay hắn thật sự quá tình cờ. Ba La Giới Đế nhặt được rồi bị hắn lấy trộm mất. Việc này cũng tình cờ như Luân Hồi Đại Thánh Đế có được quả hạch trồng ra Đế Lâm Lão Mẫu, như Chung Nhạc vô tình có được Tân Hỏa vậy!
Ba việc tình cờ mà Chung Nhạc biết này đều rất giống nhau, hơn nữa đều có liên quan tới hắn, Đế Lâm Lão Mẫu cũng có liên hệ tới hắn.
Một lần tình cờ thì không có gì phải nghi ngờ, nhưng ba lần tình cờ gần như giống hệt nhau thì hắn không thể không nghi ngờ.
- Không giống Phục Mân Đạo Tôn đã sắp xếp. Tân Hỏa chìm vào giấc ngủ bảy mươi ba vạn năm trước. Phục Mân Đạo Tôn thì sinh ra vào hơn hai mươi vạn năm trước, chết mười vạn năm trước. Hắn không thể nào sắp xếp việc của bảy mươi ba vạn năm trước được.
Chung Nhạc sắc mặt ngưng trọng, còn về quả hạch Sinh Mệnh Cổ Thụ thì càng cổ xưa hơn. Đó là việc sau khi Đại Tư Mệnh chết ở cuối thời đại Hắc Ám, cách đây hai trăm vạn năm.
Mãi tới hơn mười vạn năm trước Luân Hồi Đại Thánh Đế mới có được quả hạch!
Trong một trăm mười vạn năm này, không một ai nhớ để trồng quả hạch này, mãi tới khi Luân Hồi Đại Thánh Đế có được và trồng thì Đế Lâm Lão Mẫu mới sinh trưởng.
- Đã có người sắp xếp mọi việc từ hai trăm vạn năm trước rồi.
Chung Nhạc định thần, cùng một thủ pháp thì chỉ có thể xuất phát từ tay một người.
- Quả hạch, biến thành Đế Lâm Lão Mẫu, quả nhục thì vào bụng Nguyên Nha. Lẽ nào là do Nguyên Nha Thần Vương sắp xếp?
Con thuyền cổ đi về vũ trụ cổ, xuyên qua không gian, Chung Nhạc đứng trên mũi thuyền suy nghĩ:
- Vậy thì Tân Hỏa ngủ vùi bảy mươi ba vạn năm trước, rơi vào tay ta cũng là việc Nguyên Nha Thần Vương sắp xếp sao? Không giống, không giống, tuy Nguyên Nha Thần Vương là Thái Cổ Thần Vương, nhưng ta thấy hắn hành xử thì không có khả năng có trí tuệ thâm sâu như vậy. Nếu không phải Nguyên Nha Thần Vương thì Nguyên Nha Thần Vương có quả nhục của Sinh Mệnh Cổ Thụ, vậy không phải Nguyên Nha Thần Vương cũng nằm trong bố cục đó sao?
Hắn nghĩ mãi không ra, Thiên có trí tuệ như vậy nhưng hắn sinh ra từ mười vạn năm trước, đương nhiên không thể chạy về hai trăm vạn năm trước để bày trận.
Còn Hắc Đế, tuy Hắc Đế lợi hại phi phàm, trí tuệ cũng cao nhưng dường như Hắc Đế không thể làm được điều đó. Dù sao hắn cũng tương đương như Nguyên Nha Thần Vương, muốn kéo Nguyên Nha Thần Vương vào trận thì khá khó khăn cho Hắc Đế.
- Lạ thật, lẽ nào tất cả sự tình cờ đó chỉ là tình cờ?
Hắn vừa nghĩ tới đây, đột nhiên con thuyền cổ chấn động, chín tầng không gian phía trước lần lượt tan ra. Xuất hiện một cây Sinh Mệnh Cổ Thụ, phá vỡ chín tầng không gian, nhằm Chung Nhạc mà quét tới!
- Đế Hậu quả nhiên tới rồi, chuẩn bị kích sát ta trên đường.
Sinh Mệnh Cổ Thụ hấp thụ Đế Minh Thiên Đế, uy lực thực sự khủng bố tuyệt luân, nhìn thì rõ ràng muốn kích sát hết toàn bộ thần ma trên thuyền.
- Thủ đoạn này là của Thiên Tơ nương nương. Thiên Tơ nương nương không tính được ta, chỉ cần tính được ta thì sẽ bị ta cảm tri, vì thế nàng ta chỉ có thể hạ thụ với người ở bên cạnh ta, thông qua họ suy đoán phương vị của ta!
Chung Nhạc quay người lại, nhìn các vị đại tướng và nhân tộc của Tinh Hồng Bảo dưới trướng mình, coi như không thấy Sinh Mệnh Cổ Thụ đang tiến tới.
Uỳnh uỳnh!
Chấn động kịch liệt truyền tới, hai vị đại đế xuất hiện chặn Sinh Mệnh Cổ Thụ lại, chính là Trường Sinh Đế và Ương Tôn Đế.
Chung Nhạc dường như đã dự đoán từ trước, không hề ngạc nhiên, thần nhãn trên mi tâm mở ra, thu hết tình hình của mọi người vào mắt. Chỉ thấy, ngoài mấy vị Đế Quân của Tinh Hồng Bảo thì các vị Tạo Vật Chủ, Thần Hoàng, Thần Hầu, Chân Thần, Thiên Thần, Thần Minh khác gần như đều xuất hiện một đường Nhân Quả Tuyến!
Hàng vạn Nhân Quả Tuyến từ trong cơ thể họ nối dài ra, xuyên qua không gian, không biết dài bao nhiêu, khiến họ giống như những con dối nối dây, bị một bàn tay vô hình khống chế!
- Thiên Tơ không có được thực lực này!
Chung Nhạc ngạc nhiên, Nhân Quả chi đạo của Thiên Tơ hiện giờ rất cường hãn, ngay cả Tạo Vật Chủ cũng bị tính ra nhân quả, kết nối dài như vậy, bản lĩnh này mạnh hơn trước kia không biết gấp bao nhiêu lần!
- Là Lục Đạo Thiên Thư của Vân Quyển Thư!
Chung Nhạc giơ tay, bàn tay chém xuống trong hư không, cắt đứt hết tất cả Nhân Quả Tuyến, nghĩ bụng:
- Vân Quyển Thư thông qua Lục Đạo Luân Hồi, phóng đại năng lực suy đoán nhân quả của Thiên Tơ lên nhiều lần. Lục Đạo Thiên Thư còn có tác dụng này sao? Thật là giỏi, không biết chúng có ngăn chặn được sự suy đoán của ta không?
Trường Sinh, Ương Tôn nhị đế vừa ngăn Sinh Mệnh Cổ Thụ, đột nhiên thấy Đế Hậu nương nương phá vỡ trùng trùng không gian, bảy quầng sáng sau đầu chuyển động, tựa như bảy dòng sông lớn, tế cây cung lá liễu, kéo cung định bắn về phía nhị đế. Nhưng lúc này, bảy đạo Tinh Hà khác xuất hiện, đạo âm vây quanh, cắt vào trong bảy quầng sáng sau đầu nàng ta.
- Mục Tiên Thiên!
Đế Hậu nương nương hừ một tiếng, cảm nhận được sự áp chế đáng sợ ập tới, Thất Đạo Luân Hồi của Mục Tiên Thiên mạnh hơn nàng ta rất nhiều, có một sự áp chế tự nhiên với Thất Đạo Luân Hồi của nàng ta.
Đế Hậu nương nương không kịp bắn Trường Sinh và Ương Tôn nhị đế, viu viu mấy mũi tên bắn về Hư Không Giới. Trong Hư Không Giới, Mục Tiên Thiên ẩn mình trong đó, búng tay búng bay mấy mũi tên.
Thanh Hà Đế và Kim Thiên Đế lao ra nghênh chiến Trường Sinh Đế và Ương Tôn Đế. Đế Hậu nương nương giơ tay túm lấy Sinh Mệnh Cổ Thụ, uỳnh một tiếng nhắm Hư Không Giới quét tới, muốn đánh Mục Tiên Thiên ra khỏi Hư Không Giới.
Nhưng lúc này, trên con thuyền cổ nghìn cánh, Chung Nhạc dùng pháp lực suy đoán động hướng của Đế Hậu nương nương. Trong Thiên Đình, sắc mặt Thiên Tơ nương nương biến đổi, hô lên:
- Dịch Quân Vương suy tới đầu ta rồi!
- Hắn muốn suy đoán ngươi, cứ mặc hắn!
Vân Quyển Thư chỉ tay, Lục Đạo quanh người Thiên Tơ nương nương hỗn loạn, cười:
- Vậy thì cho hắn chịu thua thiệt tiếp. Lần trước, vị đại đế chuyển thế kia sau khi bị hắn tìm thấy, cũng muốn tìm hắn lâu rồi.
- Vân sư huynh, còn muốn giở lại chiêu cũ sao?
Đột nhiên Lục Đạo Luân Hồi quanh người Thiên Tơ nương nương chấn động, vô số đồ đằng văn tan rã, biến thành một gương mặt khổng lồ, chính là gương mặt Chung Nhạc, xuất hiện một cách quỷ dị sau lưng Thiên Tơ nương nương, cười:
- Lục Đạo Thiên Thư đã không còn giữ chân được ta nữa rồi!
- Thất Đạo Luân Hồi?
Sắc mặt Vân Quyển Thư đại biến, từ trong mi tâm bay ra một quyển thiên thư mở rộng, văn lý huyền diệu bay phía phía gương mặt Chung Nhạc. Những đường văn lý đó chuyển động, giống như những vòng luân hồi từng tầng quấn lấy gương mặt Chung Nhạc, khiến hắn trầm luân trong Lục Đạo.
- Thời đại đang tiến về phía trước, đại đạo đang thay đổi từ Lục Đạo Luân Hồi tới Thất Đạo Luân Hồi, ngươi còn cầm Lục Đạo Thiên Thư mà không biến tiến thủ, sớm muộn sẽ bị đào thải mà thôi!
Gương mặt Chung Nhạc này được biến thành từ đạo văn, mặc cho Lục Đạo Luân Hồi của thiên thư rơi xuống, vẫn không thể hút hắn vào Lục Đạo. Chung Nhạc nhàn nhã nói:
- Lục Đạo Thiên Thư, Nhân Quả Thiên Thư, Khí Vận Thiên Thư, đều là trí tuệ nhập đạo, nhưng các ngươi là Lục Đạo trí tuệ, các ngươi không tham ngộ ra Thất Đạo Luân Hồi, có khoảng cách không nhỏ với ta, không đấu lại được ta đâu!
- Định! Định! Định! Định! Định! Định! Định!
Đột nhiên một loạt tiếng hô lớn vang lên, Phong Vô Kỵ bước ra, sát khí đằng đằng, dùng Tiên Thiên thần ngữ hét lên bảy chữ “định”, hắn hét lớn:
- Ta định Thất Đạo của hắn, các ngươi nhân lúc ý thức của hắn ở chỗ đại đế nào đó ẩn mình, bảo đại đế phá hủy ý thức của hắn!
Vân Quyển Thư lập tức làm phép, Mặc Ẩn bên cạnh sắc mặt đại biến, ngồi khoanh chân, tế lên một thanh thần kiếm, kiếm chém hư không, hét lớn:
- Nguy rồi, Tử Quang tới rồi!
Quanh người Thiên Tơ nương nương xuất hiện các đạo tử khí, biến thành thân ảnh của Tử Quang Quân Vương, cúi đầu nói:
- Bốn vị đạo hữu, Tử Quang có lễ!
- Đi!
Thiên Tơ nương nương cũng không kìm được động nộ, tế Nhân Quả Thiên Thư, đồ đằng văn bay ra, nhấn chìm Chung Nhạc và hư ảnh của Tử Quang Quân Vương.
Chung Nhạc dựa vào Nhân Quả Tuyến tìm được nàng ta đã đành, không ngờ Tử Quang Quân Vương cũng dựa vào Nhân Quả Tuyến tìm được phương vị của nàng ta. Ý thức ý chí của hai vị trí giả này trực tiếp thể hiện trên người khiến nàng ta không kìm được phẫn nộ.
Nhân Quả Thiên Thư ràng buộc nhân quả, Khí Vận Thiên Thư kiếm trảm khí vận, Lục Đạo Thiên Thư thì ném ý thức ý chí của Chung Nhạc và Tử Quang Quân Vương vào trong Lục Đạo Luân Hồi. Bên cạnh lại có Phong Vô Kỵ ngôn xuất pháp tùy, đóng băng ý thức ý chí của họ. Sáu vị trí giả được gọi là tiên sinh giao đấu từ xa, tuy không ác liệt như Đế Hậu, Mục Tiên Thiên nhưng cũng vô cùng đặc sắc!
- Bốn vị đạo hữu, trí tuệ nhập đạo, các ngươi chỉ là học, còn chưa nhập môn!
Ánh mắt của hư ảnh Tử Quang Quân Vương nhìn ba quyển thiên thư, bàn tay thiên biến vạn hóa, tung ra các đạo ấn pháp. Trong hư không thấp thoáng hiện ra những vì sao cổ xưa, không ngờ lại là Đế Tinh. Hắn cười:
- Còn ta đã nhập môn rồi. Các ngươi muốn mượn tinh thần đại đế phá hủy bọn ta thì ta sẽ dùng tinh thần của đại đế phá hủy các ngươi!
Trí tuệ của sáu người xung đột, những quả Đế Tinh càng ngày càng chói lòa gioóng như sắp từ thời không xa xưa nhảy tới Thiên Đình. Đột nhiên sâu thẳm trong không gian có tinh thần dồi dào ập tới, những âm thanh uy nghiêm vọng ra:
- Kẻ nào đang nhìn lén ta?
Sáu vị trí giả mỗi người thi triển một loại thần thông, không ngờ lại kết nối tinh thần của đối phương với các vị đại đế cổ xưa, dẫn động tinh thần của những vị đại đế ẩn cư đó để tấn công đối phương!
- Mau cắt Lục Đạo Luân Hồi, cắt đứt cảm ứng!
Phong Vô Kỵ trán túa mồ hôi, vội hét lớn:
- Không cắt à chúng ta sẽ bị tinh thần của đại đế oanh kích thành đầu óc trống rỗng đấy!