Trăm vạn Thần Ma trấn thủ Thần Thành thứ sáu như lâm đại địch. Thành chủ Ngọc Quân trấn thủ Thần thành là một tôn Tạo Vật Chủ. Kể từ khi hắn trấn thủ tòa Thần thành này, có thể nói là nhiều tai lắm nạn. Năm xưa, Dã nhân Phù Lê đã từng quấy nhiễu tòa Thần thành này không biết bao nhiêu lần. Lần trước, hắn thậm chí còn suất lĩnh đám Dã nhân Tinh Hồng Bảo tới đây tấn công, công phá Thần thành, bắt đi không biết bao nhiêu Thần Ma trấn thủ Thần thành. Cũng may hắn chạy trốn đủ nhanh, lúc này mới tránh được một kiếp.
- Cũng không biết vì sao gã Dã nhân này lại đặc biệt chú ý Thần Thành thứ sáu ta như vậy, dăm bữa nửa tháng lại chạy tới đây quấy rối. Sao không thấy hắn đi quấy rối những Thần thành khác a?
Thành chủ Ngọc Quân tóc bạc như cước, đứng trên tường thành, nhìn về phía đám người đang không ngừng tiếp cận Phù Lê, trong lòng cực kỳ ủy khuất.
Phù Lê khiêng cây gậy xương lớn trên vai, cười ha hả, cao giọng nói:
- Thành chủ Ngọc Quân, đã lâu không gặp a!
- Dã nhân Phù Lê, ngươi còn muốn cái gì nữa?
Thành chủ Ngọc Quân lớn tiếng nói:
- Hôm nay ngươi đừng mơ tưởng đạp vào Thần thành ta nửa bước!
Mục Tô Ca vội vàng nói:
- Thành chủ, ta chính là Mục Tô Ca của Tiên Thiên Cung, phụng mệnh hạ giới chiêu an Nhân Tộc! Hiện tại đã thành công trở về, Thành chủ không cần đại động can qua! Vị này chính là Dịch tiên sinh, Dịch Quân Vương của Tiên Thiên Cung ta!
- Đám Dã nhân này đã bị chiêu an rồi?
Thành chủ Ngọc Quân nhất thời kinh hãi, vội lấy ra một tấm Thần kính, chiếu rọi toàn thân Mục Tô Ca, xác nhận Mục Tô Ca không phải là những sinh linh khác biến thành, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vội vàng mở cửa thành ra, để cho ba người tiến vào trong thành, mỉm cười nói:
- Mục Tam Thái tử quả nhiên thần thông quảng đại, vậy mà lại có thể chiêu an đám Dã nhân Nhân Tộc, cũng tính là đã diệt trừ một mối họa lớn cho Thần Thành thứ sáu ta!
Mục Tô Ca khách khí một phen, nói:
- Phù Lê huynh và Tinh Hồng Bảo đã nhận chiếu chiêu an, sau này kiên quyết sẽ không lại quấy nhiễu Thần Thành thứ sáu nữa, Thành chủ Ngọc Quân hãy yên tâm!
Thành chủ Ngọc Quân cười ha hả, nói:
- Lão phu cũng chưa từng sợ qua hắn! Phù Lê lão đệ, lúc trước các ngươi càn rỡ xằng bậy tới mức nào, sao hôm nay ngược lại đã bị chiêu an? Hiện tại đã biết rõ Thiên uy rồi sao?
Phù Lê huy vũ một chút cây gậy xương lớn, cười lạnh nói:
- Tiểu lão nhi, lần trước ngươi ăn đòn còn chưa đủ sao? Cái gì mà Thiên uy? Lão tử là bị Tiên Thiên Cung chiêu an, cũng không phải là bị Thiên Đình chiêu an!
Thành chủ Ngọc Quân ngược lại không dám chọc giận hắn, vội vàng mỉm cười, nói:
- Thần Thành thứ sáu ta là Thần thành của Tinh vực Tử Vi, cũng chưa hẳn là thế lực của Thiên Đế!
Chung Nhạc ý vị thâm trường nói:
- Thành chủ, thế cục giữa Thiên Đình và Tiên Thiên Cung chưa rõ, Thần Thành thứ sáu đơn độc trong Vũ trụ Cổ lão, vừa là một hiểm địa cũng là một phúc địa. Nếu Thành chủ không gấp gáp lựa đội mà đứng, sẽ có thể không bị liên lụy vào, đây chính là phúc địa. Nếu ngươi nóng lòng lựa đội mà đứng, vậy đây chính là hiểm địa rồi! Ở trong Vũ trụ Cổ lão, phá hủy một tòa Thần thành chính là vô cùng đơn giản a!
Trong lòng Thành chủ Ngọc Quân nghiêm nghị, chắp tay cảm ơn, nói:
- Đa tạ Dịch tiên sinh chỉ điểm, trong lòng Ngọc Quân minh bạch!
- Mau mở cửa thành! Mau mở cửa thành!
Đột nhiên, bên ngoài chợt truyền tới một trận ồn ào náo động. Chung Nhạc theo tiếng nhìn lại, trong lòng khẽ nhảy lên. Chỉ thấy mười bốn cái hủ lớn bay tới, rất nhanh đã tới dưới thành. Đám hủ lớn này bị phong kín chặt chẽ, chỉ đủ lộ ra một cái đầu ở phần miệng hủ.
- Là các thủ vệ Thiên Ngục!
Thành chủ Ngọc Quân thất thanh nói, vội vàng hạ lệnh mở cửa thành. Nếu từ trên thành bay vào trong thành, đó chính là cử động công thành. Trên không trung Thần Thành thứ sáu chằng chịt các loại phong ấn, Sát trận, ai cũng không thể tùy tiện xúc động.
Chung Nhạc bất động thanh sắc quan sát. Chỉ thấy cửa thành mở ra, mười bốn gã thủ vệ Thiên Ngục bị phong ấn trong hủ kia bay vào trong thành, sắc mặt cực kỳ âm trầm. Thành chủ Ngọc Quân lập tức tiến lên, dự định mở ra phong ấn, giải cứu mười bốn gã thủ vệ Thiên Ngục này ra.
- Không nên động!
Một gã thủ vệ Thiên Ngục lạnh lùng nói:
- Kỷ Thông thị dùng uy năng Đế binh nối liền chúng ta với mười bốn cái Thần hủ này thành một thể, ngàn vạn lần không thể động vào. Thần hủ vừa vỡ, chúng ta cũng sẽ chết!
Thành chủ Ngọc Quân bị dọa cho sợ hết hồn, vội vàng dừng tay lại.
Mười bốn cái Thần hủ và mười bốn gã thủ vệ Thiên Ngục này đã bị Kỷ Thông thị dùng Đế binh luyện thành một loại sinh mệnh kỳ lạ, một nửa là nhục thân, một nửa là Thần binh. Chứa trong hủ là huyết nhục của bọn họ, thân hủ là một vật thể, nhưng huyết nhục và Nguyên thần của bọn họ đã bị luyện tới hòa làm một thể với cái hủ, không thể tách rời. Đây là tái diễn tạo hóa, dùng uy năng của Lục Đạo Luân Hồi tái tạo sinh mệnh.
Hiển nhiên, mười bốn gã thủ vệ Thiên Ngục này chiến bại, bị cường giả Kỷ Thông thị vặn vẹo Lục Đạo, kết hợp bọn họ với Thần hủ, dùng để nhục nhã bọn họ. Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, trong lòng thầm nghĩ:
- Kỷ Thông thị thật là to gan lớn mật! Ngay cả thủ vệ Thiên Ngục cũng dám động. Hơn nữa còn biến bọn họ thành Hủ Nhân! Thiên Đình và Thiên Ngục có thể nhịn được trận nhục nhã này hay không? Xem ra, thiên hạ này thật sự sắp loạn rồi a! Một trận tinh phong huyết vũ thổi quét khắp Tinh vực Tử Vi và Vũ trụ Cổ lão căn bản là không thể tránh được!
Cử động này của Kỷ Thông thị chính là khiêu chiến Thiên uy, khiêu chiến uy năng của Thiên Đế, tỏ rõ Kỷ Thông thị cũng không quá an phận, có lòng muốn làm ra một phen sự nghiệp trong loạn thế.
Mười bốn gã thủ vệ Thiên Ngục này quay trở lại Thiên Đình, mặt mũi của Thiên Đình và Thiên Ngục bị quét sạch. Thân là Thiên Đế, thiên hạ chính thống, Đế Minh Thiên Đế bất luận thế nào cũng nhất định phải thảo phạt Kỷ Thông thị. Hắn dù sao cũng là Thiên tử, thủ vệ Thiên Ngục tương đương với gia nô của Thiên, Đế Minh Thiên Đế bất luận thế nào cũng phải đòi lại cái mặt mũi này.
Mà nếu Tử Vi Thiên Đình phái đại quân Thần Ma hạ giới chinh phạt Kỷ Thông thị, chỉ cần vừa đi vào Vũ trụ Cổ lão, sẽ liền triệt để đánh vỡ thế cục Thần Ma đối lập trong Vũ trụ Cổ lão.
Hiện trong Vũ trụ Cổ lão, các tộc Thần Ma đối lập lẫn nhau, đã tạo thành một loại trạng thái thăng bằng vi diệu, giống như là Thần Ma Thái Cực Đồ của Chung Nhạc vậy. Thế lực Tử Vi Thiên Đình tiến vào Vũ trụ Cổ lão, chính là tương đương với một cục đá ném vào trong Thần Ma Thái Cực Đồ, đảo loạn Âm Dương, dẫn phát kịch biến thật lớn.
Đám Đế tộc Thần Tộc Kim Ô thị tất nhiên sẽ đối kháng với thế lực Thiên Đình, mà đám Đế tộc Ma Tộc thì sẽ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, kích nổ đại chiến Thần Ma. Cừu hận Ma Tộc, Thần Tộc của Vũ trụ Cổ lão sẽ bị triệt để dẫn phát, một trận loạn lạc căn bản là không thể tránh được.
- Tuy nói là Kỷ Thông thị có chút cố ý, nhưng thôi thủ phía sau màn lại chính là Tư Mệnh!
Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ:
- Thiên Ti nương nương kích nổ loạn lạc trong Tinh vực Tử Vi, Tư Mệnh kích nổ loạn lạc trong Vũ trụ Cổ lão. Hai nữ tử này đều là nhân kiệt, cân quắc không thua kém đấng mày râu. Vũ trụ Cổ lão đã loạn rồi, Tinh vực Tử Vi đã loạn rồi, kế tiếp sợ rằng chính là ba ngàn Lục Đạo Giới a?
Thành chủ Ngọc Quân vội vàng mở ra Trận đài Truyền tống, để mười bốn gã thủ vệ Thiên Ngục tiến vào trong quang lưu truyền tống, đưa mười bốn gã Hủ Nhân này đi. Sau đó, Chung Nhạc, Phù Lê và Mục Tô Ca cũng đi vào Trận đài Truyền tống, truyền tống về phía Thần thành thứ bảy.
Sau khi tới Thần thành thứ bảy, thương thế của bọn họ đều đã khỏi hẳn, lập tức ngựa không dừng vó, truyền tống về phía Thần thành thứ tám. Lại qua thêm thời gian hơn nửa năm, ba người đã đi tới Thần thành thứ tám.
- Cũng không biết vì sao gã Dã nhân này lại đặc biệt chú ý Thần Thành thứ sáu ta như vậy, dăm bữa nửa tháng lại chạy tới đây quấy rối. Sao không thấy hắn đi quấy rối những Thần thành khác a?
Thành chủ Ngọc Quân tóc bạc như cước, đứng trên tường thành, nhìn về phía đám người đang không ngừng tiếp cận Phù Lê, trong lòng cực kỳ ủy khuất.
Phù Lê khiêng cây gậy xương lớn trên vai, cười ha hả, cao giọng nói:
- Thành chủ Ngọc Quân, đã lâu không gặp a!
- Dã nhân Phù Lê, ngươi còn muốn cái gì nữa?
Thành chủ Ngọc Quân lớn tiếng nói:
- Hôm nay ngươi đừng mơ tưởng đạp vào Thần thành ta nửa bước!
Mục Tô Ca vội vàng nói:
- Thành chủ, ta chính là Mục Tô Ca của Tiên Thiên Cung, phụng mệnh hạ giới chiêu an Nhân Tộc! Hiện tại đã thành công trở về, Thành chủ không cần đại động can qua! Vị này chính là Dịch tiên sinh, Dịch Quân Vương của Tiên Thiên Cung ta!
- Đám Dã nhân này đã bị chiêu an rồi?
Thành chủ Ngọc Quân nhất thời kinh hãi, vội lấy ra một tấm Thần kính, chiếu rọi toàn thân Mục Tô Ca, xác nhận Mục Tô Ca không phải là những sinh linh khác biến thành, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vội vàng mở cửa thành ra, để cho ba người tiến vào trong thành, mỉm cười nói:
- Mục Tam Thái tử quả nhiên thần thông quảng đại, vậy mà lại có thể chiêu an đám Dã nhân Nhân Tộc, cũng tính là đã diệt trừ một mối họa lớn cho Thần Thành thứ sáu ta!
Mục Tô Ca khách khí một phen, nói:
- Phù Lê huynh và Tinh Hồng Bảo đã nhận chiếu chiêu an, sau này kiên quyết sẽ không lại quấy nhiễu Thần Thành thứ sáu nữa, Thành chủ Ngọc Quân hãy yên tâm!
Thành chủ Ngọc Quân cười ha hả, nói:
- Lão phu cũng chưa từng sợ qua hắn! Phù Lê lão đệ, lúc trước các ngươi càn rỡ xằng bậy tới mức nào, sao hôm nay ngược lại đã bị chiêu an? Hiện tại đã biết rõ Thiên uy rồi sao?
Phù Lê huy vũ một chút cây gậy xương lớn, cười lạnh nói:
- Tiểu lão nhi, lần trước ngươi ăn đòn còn chưa đủ sao? Cái gì mà Thiên uy? Lão tử là bị Tiên Thiên Cung chiêu an, cũng không phải là bị Thiên Đình chiêu an!
Thành chủ Ngọc Quân ngược lại không dám chọc giận hắn, vội vàng mỉm cười, nói:
- Thần Thành thứ sáu ta là Thần thành của Tinh vực Tử Vi, cũng chưa hẳn là thế lực của Thiên Đế!
Chung Nhạc ý vị thâm trường nói:
- Thành chủ, thế cục giữa Thiên Đình và Tiên Thiên Cung chưa rõ, Thần Thành thứ sáu đơn độc trong Vũ trụ Cổ lão, vừa là một hiểm địa cũng là một phúc địa. Nếu Thành chủ không gấp gáp lựa đội mà đứng, sẽ có thể không bị liên lụy vào, đây chính là phúc địa. Nếu ngươi nóng lòng lựa đội mà đứng, vậy đây chính là hiểm địa rồi! Ở trong Vũ trụ Cổ lão, phá hủy một tòa Thần thành chính là vô cùng đơn giản a!
Trong lòng Thành chủ Ngọc Quân nghiêm nghị, chắp tay cảm ơn, nói:
- Đa tạ Dịch tiên sinh chỉ điểm, trong lòng Ngọc Quân minh bạch!
- Mau mở cửa thành! Mau mở cửa thành!
Đột nhiên, bên ngoài chợt truyền tới một trận ồn ào náo động. Chung Nhạc theo tiếng nhìn lại, trong lòng khẽ nhảy lên. Chỉ thấy mười bốn cái hủ lớn bay tới, rất nhanh đã tới dưới thành. Đám hủ lớn này bị phong kín chặt chẽ, chỉ đủ lộ ra một cái đầu ở phần miệng hủ.
- Là các thủ vệ Thiên Ngục!
Thành chủ Ngọc Quân thất thanh nói, vội vàng hạ lệnh mở cửa thành. Nếu từ trên thành bay vào trong thành, đó chính là cử động công thành. Trên không trung Thần Thành thứ sáu chằng chịt các loại phong ấn, Sát trận, ai cũng không thể tùy tiện xúc động.
Chung Nhạc bất động thanh sắc quan sát. Chỉ thấy cửa thành mở ra, mười bốn gã thủ vệ Thiên Ngục bị phong ấn trong hủ kia bay vào trong thành, sắc mặt cực kỳ âm trầm. Thành chủ Ngọc Quân lập tức tiến lên, dự định mở ra phong ấn, giải cứu mười bốn gã thủ vệ Thiên Ngục này ra.
- Không nên động!
Một gã thủ vệ Thiên Ngục lạnh lùng nói:
- Kỷ Thông thị dùng uy năng Đế binh nối liền chúng ta với mười bốn cái Thần hủ này thành một thể, ngàn vạn lần không thể động vào. Thần hủ vừa vỡ, chúng ta cũng sẽ chết!
Thành chủ Ngọc Quân bị dọa cho sợ hết hồn, vội vàng dừng tay lại.
Mười bốn cái Thần hủ và mười bốn gã thủ vệ Thiên Ngục này đã bị Kỷ Thông thị dùng Đế binh luyện thành một loại sinh mệnh kỳ lạ, một nửa là nhục thân, một nửa là Thần binh. Chứa trong hủ là huyết nhục của bọn họ, thân hủ là một vật thể, nhưng huyết nhục và Nguyên thần của bọn họ đã bị luyện tới hòa làm một thể với cái hủ, không thể tách rời. Đây là tái diễn tạo hóa, dùng uy năng của Lục Đạo Luân Hồi tái tạo sinh mệnh.
Hiển nhiên, mười bốn gã thủ vệ Thiên Ngục này chiến bại, bị cường giả Kỷ Thông thị vặn vẹo Lục Đạo, kết hợp bọn họ với Thần hủ, dùng để nhục nhã bọn họ. Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, trong lòng thầm nghĩ:
- Kỷ Thông thị thật là to gan lớn mật! Ngay cả thủ vệ Thiên Ngục cũng dám động. Hơn nữa còn biến bọn họ thành Hủ Nhân! Thiên Đình và Thiên Ngục có thể nhịn được trận nhục nhã này hay không? Xem ra, thiên hạ này thật sự sắp loạn rồi a! Một trận tinh phong huyết vũ thổi quét khắp Tinh vực Tử Vi và Vũ trụ Cổ lão căn bản là không thể tránh được!
Cử động này của Kỷ Thông thị chính là khiêu chiến Thiên uy, khiêu chiến uy năng của Thiên Đế, tỏ rõ Kỷ Thông thị cũng không quá an phận, có lòng muốn làm ra một phen sự nghiệp trong loạn thế.
Mười bốn gã thủ vệ Thiên Ngục này quay trở lại Thiên Đình, mặt mũi của Thiên Đình và Thiên Ngục bị quét sạch. Thân là Thiên Đế, thiên hạ chính thống, Đế Minh Thiên Đế bất luận thế nào cũng nhất định phải thảo phạt Kỷ Thông thị. Hắn dù sao cũng là Thiên tử, thủ vệ Thiên Ngục tương đương với gia nô của Thiên, Đế Minh Thiên Đế bất luận thế nào cũng phải đòi lại cái mặt mũi này.
Mà nếu Tử Vi Thiên Đình phái đại quân Thần Ma hạ giới chinh phạt Kỷ Thông thị, chỉ cần vừa đi vào Vũ trụ Cổ lão, sẽ liền triệt để đánh vỡ thế cục Thần Ma đối lập trong Vũ trụ Cổ lão.
Hiện trong Vũ trụ Cổ lão, các tộc Thần Ma đối lập lẫn nhau, đã tạo thành một loại trạng thái thăng bằng vi diệu, giống như là Thần Ma Thái Cực Đồ của Chung Nhạc vậy. Thế lực Tử Vi Thiên Đình tiến vào Vũ trụ Cổ lão, chính là tương đương với một cục đá ném vào trong Thần Ma Thái Cực Đồ, đảo loạn Âm Dương, dẫn phát kịch biến thật lớn.
Đám Đế tộc Thần Tộc Kim Ô thị tất nhiên sẽ đối kháng với thế lực Thiên Đình, mà đám Đế tộc Ma Tộc thì sẽ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, kích nổ đại chiến Thần Ma. Cừu hận Ma Tộc, Thần Tộc của Vũ trụ Cổ lão sẽ bị triệt để dẫn phát, một trận loạn lạc căn bản là không thể tránh được.
- Tuy nói là Kỷ Thông thị có chút cố ý, nhưng thôi thủ phía sau màn lại chính là Tư Mệnh!
Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ:
- Thiên Ti nương nương kích nổ loạn lạc trong Tinh vực Tử Vi, Tư Mệnh kích nổ loạn lạc trong Vũ trụ Cổ lão. Hai nữ tử này đều là nhân kiệt, cân quắc không thua kém đấng mày râu. Vũ trụ Cổ lão đã loạn rồi, Tinh vực Tử Vi đã loạn rồi, kế tiếp sợ rằng chính là ba ngàn Lục Đạo Giới a?
Thành chủ Ngọc Quân vội vàng mở ra Trận đài Truyền tống, để mười bốn gã thủ vệ Thiên Ngục tiến vào trong quang lưu truyền tống, đưa mười bốn gã Hủ Nhân này đi. Sau đó, Chung Nhạc, Phù Lê và Mục Tô Ca cũng đi vào Trận đài Truyền tống, truyền tống về phía Thần thành thứ bảy.
Sau khi tới Thần thành thứ bảy, thương thế của bọn họ đều đã khỏi hẳn, lập tức ngựa không dừng vó, truyền tống về phía Thần thành thứ tám. Lại qua thêm thời gian hơn nửa năm, ba người đã đi tới Thần thành thứ tám.