Mục lục
Cuộc chiến Vạn giới - KK Cố Hương (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phi Yên Thần Hoàng đề nghị:

- Kể từ đó, toàn bộ khí vận của Phục Hy Thần Tộc tụ tập lên một thân ngươi, số mệnh của ngươi tất nhiên có một không hai trong thiên hạ, kẻ nào cũng không bằng. Đến lúc đó, đại thù diệt tộc của ngươi sẽ có hy vọng báo được rồi!

Chung Nhạc kiên quyết cự tuyệt:

- Không được!

Cặp mày đám người Lục Thiên Vương cũng nhíu chặt lại. Chủ ý của vị Chú Linh Thể Phi Yên Thần Hoàng này quả thật khác người, không thể tưởng tượng nổi, nhưng tựa hồ cũng có chút đạo lý. Nếu có thể tụ tập hết thảy khí vận của toàn bộ Phục Hy Thần Tộc lên trên người Chung Nhạc, nói không chừng đại sự có thể thành công.

Bích Nga Ma Hoàng thoáng do dự một chút, nói:

- Vương gia…

- Không cần nói nữa!

Chung Nhạc kiên quyết lắc đầu, nói:

- Phục Hy Thần Tộc chỉ còn lại có một người rưỡi, chỉ có ta và nàng lưu tồn hậu thế. Ta sao có thể bởi vì loại khí vận hư vô phiêu miễu này mà hạ thủ với nàng được? Loại thuyết pháp khí vận này, ta trước giờ vốn dĩ không hề tin tưởng. Thành bại đều do người, nếu bởi vì loại khí vận không biết thật giả này mà lạm sát kẻ vô tội, ta tình nguyện không cần! Hơn nữa, cho dù thật sự là có loại khí vận này, nếu ta ký thác toàn bộ hy vọng của chính mình lên trên khí vận, vậy ta còn tu luyện làm gì nữa?

Lục Thiên Vương trầm giọng nói:

- Vương gia, thà tin là có không thể tin là không! Nếu Vương gia có thể tụ tập hết thảy khí vận thiên hạ…

Chung Nhạc nửa cười nửa không nói:



- Nếu ta có thể giết nàng, tương lai đồng dạng cũng có thể vì lý do không hiểu ra sao mà giết chết các ngươi, giết chết những đồng bạn đi theo ta. Các ngươi muốn nhìn thấy tương lai Trường Canh Vương gia cũng chết trong tay ta sao?

Đám người Lục Thiên Vương nhất thời trầm mặc. Thiên Sơn Thần Hoàng đột nhiên cười nói:

- Đây mới là Chung Vương gia có thể khiến cho Trường Canh Vương gia cũng phải cam tâm tình nguyện bái phục a!

Phi Yên Thần Hoàng cười lạnh một tiếng, nói:

- Lòng dạ đàn bà, còn thổi phồng cái gì? Ngươi nghĩ như vậy, tự giác chính mình là quân tử, nhưng đối phương chưa chắc đã nghĩ như vậy a! Nói không chừng, vị đồng tộc này của ngươi đang muốn tìm được ngươi, trước giết chết ngươi a?

Chung Nhạc thản nhiên nói:

- Nếu nàng muốn giết ta, vậy nếu tương lai thiên hạ phát sinh loạn lạc, Phi Yên Thần Hoàng sẽ lựa chọn nàng hay lựa chọn ta?

Phi Yên Thần Hoàng thoáng ngẩn người, cuối cùng nói:

- Đương nhiên là lựa chọn ngươi, dù sao ngươi cũng xem như là có tình có nghĩa một chút…

Nàng vừa mới nói xong lời này, lập tức tỉnh ngộ lại, trong lòng thầm hối hận:

- Ta không nên nói lựa chọn hắn a! Tương lai nếu hắn mang theo những lời này đến gặp ta, yêu cầu ta xuất sơn giúp hắn, vậy thì không xong rồi!

Chung Nhạc khom người tạ ơn, nói:

- Có những lời này của Phi Yên Thần Hoàng, có thể thấy được lựa chọn của ta mới là chính xác!

Phi Yên Thần Hoàng cười lạnh một tiếng, nói:

- Ngươi đừng mơ tưởng ta sẽ xuất sơn giúp ngươi! Tên Tiểu Bạch này, ta ngược lại có thể giúp ngươi bồi dưỡng hắn, đợi tới tương lai nếu ngươi muốn khởi sự, liền để cho hắn cùng ngươi đi chịu chết!

Nàng lo ngại chính mình sẽ phát sinh liên quan với Chung Nhạc, vội vàng chạy ra xa hơn một chút, không muốn có quá nhiều liên lụy với Chung Nhạc.

Chung Nhạc không chút để ý. Mỗi người đều có chí riêng, không thể miễn cưỡng. Con đường phía trước của hắn vô cùng hắc ám, nếu hắn lôi kéo Phi Yên Thần Hoàng vào trong đó, chỉ sợ thật sự sẽ liên lụy tới tính mạng của nàng.

o0o

- Bạch huynh, ngươi cứ lưu lại nơi này theo Phi Yên Thần Hoàng tu luyện, sớm ngày học được bản lĩnh, thức tỉnh Chân Linh!



Đám người Chung Nhạc lưu lại trên khỏa Tinh cầu này mấy ngày, sau đó nói lời từ biệt với Bạch Thương Hải. Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Ta đã từng nói sẽ giúp ngươi tìm một đồng đạo, hiện tại cuối cùng cũng đã hoàn thành lời hứa. Hiện tại chúng ta phải rời đi, tương lai nếu có duyên, chúng ta sẽ gặp lại!

Bạch Thương Hải chính là có quan hệ tốt nhất với hắn, có chút không nỡ, nói:

- Chung huynh, tương lai nếu ngươi thật sự muốn lật đổ phiến thiên này, ta nhất định sẽ xuất sơn giúp ngươi!

Chung Nhạc lắc đầu, nói:

- Đây là chuyện của ta…

Bạch Thương Hải lớn tiếng nói:

- Một cái mạng mà thôi! Ngươi đã cứu ta bao nhiêu lần, ta trả ngươi một cái mạng thì có gì chứ?

Chung Nhạc nhất thời trầm mặc. Phi Yên Thần Hoàng ở xa xa cười tủm tỉm, nói:

- Tiểu Bạch đoản mệnh!

Chung Nhạc và Bạch Thương Hải dùng sức ôm mạnh một cái, vỗ vỗ sau lưng lẫn nhau. Sau đó, Chung Nhạc và Y Uyển Quân, Thiên Vân Thập Bát Hoàng leo lên Thiên Nguyên Luân Hồi Kính, tấm gương chậm rãi chuyển động, nhanh chóng bay đi.

Bạch Thương Hải ngẩng đầu nhìn lên, thật lâu cũng không chút động đậy. Phi Yên Thần Hoàng chậm rãi đi tới, cười hì hì, nói:

- Tiểu Bạch đoản mệnh, Chú Linh Thể chúng ta vốn là Âm Thần trời sinh, trong lòng không cần tràn đầy nhiệt huyết. Nếu trong lòng ngươi tràn đầy nhiệt huyết, sẽ chỉ chết càng nhanh mà thôi!

- Ngươi không hiểu!

Bạch Thương Hải lắc đầu, nhàn nhạt nói:

- Nếu không có hắn, ta sớm đã bị Âm Thần trời sinh khắc chết rồi! Tảo Bả Tinh Linh Thể, chưa khắc người khác đã khắc chính mình trước, ta từ rất sớm đã thể hội rồi!

- Chưa khắc người khác đã khắc chính mình trước?

Phi Yên Thần Hoàng nhất thời ngẩn ngơ, chợt nghĩ tới những tao ngộ lênh đênh cô khổ của chính mình trước đây. Đây không phải là tự khắc chính mình trước hay sao?



Nàng lại nhìn Bạch Thương Hải, cảm thấy thuận mắt hơn rất nhiều, mỉm cười nói:

- Ngươi đi theo ta, ta sẽ dạy ngươi tu luyện như thế nào. Nếu ngươi muốn tương lai có thể giúp đỡ hắn một tay, với bản lĩnh hiện tại của ngươi, còn rất xa nữa mới đủ, cũng chỉ là dâng mệnh mình cho đối địch của hắn làm món ăn mà thôi!

Ánh mắt Bạch Thương Hải sáng ngời, vội vàng đuổi theo nàng, cười hắc hắc, nói:

- Nếu ta học được một thân bản lĩnh của ngươi thì sao?

Phi Yên Thần Hoàng suy nghĩ một chút, nói:

- Cũng vẫn chỉ là dâng mệnh cho đối phương!

Bạch Thương Hải nhất thời chán nản, nhưng Phi Yên Thần Hoàng lại mỉm cười, nói tiếp:

- Bất quá, lúc đó ngươi đã trở thành một khúc xương cứng rồi, rất khó gặm a! Nếu ngươi không theo ta tu luyện, đó chính là một bát canh đậu hủ, một ngụm liền uống cạn!

Bạch Thương Hải vẫn là chưa gượng dậy nổi, lúng ta lúng túng nói:

- Có gì bất đồng đâu?

- Khúc xương cứng sẽ có thể khiến đối phương mẻ mấy cái răng a!

Phi Yên Thần Hoàng cười khanh khách, nói:

- Hơn nữa, Chú Linh Thể phải trải qua chiến tranh tẩy lễ, mới có thể tiếp tục trưởng thành. Nếu ngươi có thể tu thành cảnh giới càng cao siêu hơn, vậy thì không chỉ đơn giản là làm mẻ mấy cái răng của đối phương mà thôi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK