Mục lục
Cuộc chiến Vạn giới - KK Cố Hương (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong cơ thể sinh linh chứa vô số bí cảnh, mỗi bí cảnh thiên sinh đều ở trạng thái đóng, nhưng nếu mở ra được thì sẽ có được thần lực lớn lao.

Từ thời Hỏa Kỷ, bất cứ công pháp thần thông nào cũng đều được xây dựng trên cơ sở của những bí cảnh này, đương nhiên Tiên Thiên Thần Ma thì ngoại lệ.

Bí cảnh của Tiên Thiên Thần Ma thiên sinh đã mở, hơn hẳn sinh linh Hậu Thiên, nhưng dù vậy bí cảnh trong cơ thể Tiên Thiên Thần Ma cũng rất tạp loạn không theo trình tự gì. Muốn điều động năng lượng của những bí cảnh này thì phải cần tới hệ thống Lục Đạo Luân Hồi, thống nhất lục đạo bí cảnh mới phát huy được thực lực.

Bí cảnh nằm ngoài hệ thống Lục Đạo Luân Hồi vô cùng nguy hiểm. Chung Nhạc dã từng thử nhiều lần, nếu bí cảnh mới không thể dung hợp được với hệ thống Lục Đạo Luân Hồi thì sẽ tạo gánh nặng cực lớn lên nhục thân và nguyên thần. Chỉ riêng không gian bí cảnh hắn đã không thể mở được hoàn toàn rồi.

Giờ dược lực của Hỗn Độn Thần Quả lại một lúc mở hết toàn bộ bí cảnh trong cơ thể hắn, khiến hắn gần như hồn bay ra khỏi xác!

Nhưng lạ một điều rằng, dược lực Hỗn Độn Thần Quả tuy mở hết toàn bộ bí ảnh nhưng hắn lại không thấy bất cứ gánh nặng nào, không những không có mà lại còn rất thư thái.

Hắn thậm chí còn có một cảm giác kỳ diệu, vừa rồi khi ăn Hỗn Độn Thần Quả, hàng tỷ mùi vị đặc biệt đó thật ra không phải mùi vị mà là những đại đạo mà những bí cảnh kia đại diện!

Có bao nhiêu bí cảnh thì có bấy nhiêu đại đạo!

Giờ hắn ăn Hỗn Độn Thần Quả, những đại đạo chứa đựng trong Hỗn Độn Thần Quả đang nuôi dưỡng bí cảnh của hắn, vô cùng thoải mái.

Sinh linh Hậu Thiên không bằng Tiên Thiên Thần Ma, chủ yếu là vì bí cảnh trong cơ thể họ không được mở hết như Tiên Thiên Thần Ma, hơn nữa chất lượng bí cảnh cũng không bằng được Tiên Thiên Thần Ma.

Điều này cần tới tu luyện sau này, không ngừng tăng cường độ lớn và độ sâu của bí cảnh, còn phải tăng cường độ dẻo dai của không gian trong bí cảnh, dùng đồ đằng văn, đồ đằng đại đạo của bản thân gia cố bí cảnh.

Lục đại bí cảnh của Chung Nhạc, ngoài Đạo Nhất Bí Cảnh ra thì năm bí cảnh còn lại đều đã rất rộng, chính vì hắn không ngừng gia cố, mở rộng.

Chỉ có Đạo Nhất Bí Cảnh là nhỏ nhất, chỉ dung nạp được Bàn Cổ Thần Nhân, muốn mở rộng là rất khó.

Hơn nữa, ngoài lục đại bí cảnh, các bí cảnh khác trong cơ thể luyện khí sĩ và thần ma đều không thể tu luyện, không thê gia cố và mở rộng. Cho dù là đế cấp thì cũng không thể luyện được những bí cảnh này, vì thế chúng đã vượt qua phạm trù của hệ thống Lục Đạo Luân Hồi.

Nhưng trong Hỗn Độn Thần Quả này lại chứa đại đạo mà các bí cảnh đại diện, ăn thần quả, dược lực bạo phát, Chung Nhạc lập tức cảm thấy mọi bí cảnh của mình đang lớn lên, không ngừng mở ra không gian mới, khiến bí cảnh càng thêm rộng lớn!

Lục đại bí cảnh của hắn cũng đang tiếp tục mở rộng không gian, Huyết Mạch Bí Cảnh liên kết nhục than và nguyên thần một cách mật thiết, Ngũ Hành, Vạn Tượng, Thần Tài, Âm Dương trở nên rộng lớn hơn, hơn nữa không gian cũng liên tục được gia cố!

Đại đạo chứa trong Hỗn Độn Thần Quả đan xen nhau, củng cố không gian trong bí cảnh, nâng cao chất lượng bí cảnh, thậm chí Đạo Nhất Bí Cảnh khó mở rộng cũng đang chấn động!



Đạo Nhất Bí Cảnh nằm trong đại não, luyện khí sĩ chưa mở Đạo Nhất Bí Cảnh thì trong đầu là một vùng hỗn độn, mở ra Đạo Nhất Bí Cảnh tương đương với khai thiên lập địa, phân hỗn độn ra Âm Dương, Thần Tài, Vạn Tượng, Ngũ Hành.

Đạo Nhất Bí Cảnh hiện nay của hắn trào ra Hỗn Độn Khí, khí trong bay lên, khí đục lắng xuống, phân thành Huyền Hoàng, khiến Đạo Nhất Bí Cảnh rộng lớn hơn, thậm chí Bàn Cổ Thần Nhân nâng Lục Đạo Luân Hồi cũng đang sinh trưởng, trời cao hơn một phân thì Bàn Cổ Thần Nhân cao lên một phân, đất rộng thêm một phần thì Bàn Cổ Thần Nhân to hơn một phân!

Sự thay đổi này khiến Chung Nhạc vô cùng mừng rỡ, dù là luyện khí sĩ hay thần ma, khó tu luyện nhất đều là Đạo Nhất Bí Cảnh và Bàn Cổ Thần Nhân. Giờ Hỗn Độn Thần Quả đã khiến Bàn Cổ Thần Nhân liên tục sinh trưởng, tiết kiệm cho hắn không biết bao nhiêu năm khổ tu.

- Cường giả đế cấp có thể khiến Bàn Cổ Thần Nhân mở rộng tới mức có thể nâng được cả hệ thống Lục Đạo Luân Hồi, vậy sẽ có sức mạnh lớn tới mức nào chứ?

Đạo Nhất Bí Cảnh và Bàn Cổ Thần Nhân của Chung Nhạc hiện nay tuy nhờ vào Hỗn Độn Thần Quả liên tục lớn lên, nhưng vẫn còn rất xa mới tới được như cường giả đế cấp sáng tạo hệ thống Lục Đạo Luân Hồi, Bàn Cổ Thần Nhân nâng lục đạo tinh hệ.

Nhưng Hỗn Độn Thần Quả tăng cường căn cơ cho hắn, gia cố cơ sở cho hắn, giúp Bàn Cổ Thần Nhân và Đạo Nhất Bí Cảnh của hắn có không gian phát triển lớn hơn.

Không chỉ như vậy, mọi bí cảnh khác của hắn đều đang được tăng cường một cách bùng nổ. Khoảng cách của các bí cảnh khác ngoài lục đạo bí cảnh của hắn với Tiên Thiên Thần Ma đang không ngừng được rút ngắn lại!

Với tốc độ này, khi dược lực của Hỗn Độn Thần Quả cạn kiệt, chỉ nhìn riêng bí cảnh trong cơ thể, hắn và Tiên Thiên Thần Ma sẽ không có gì khác biệt.

Đó mới là công hiệu lớn nhất của Hỗn Độn Thần Quả!

Chung Nhạc đang hấp thụ năng lượng của Hỗn Độn Thần Quả, tiếp nhận sự cải tạo của thần quả, trên con thuyền cổ này tất cả đều kinh hãi nhìn những quầng sáng hiện ra sau lưng Chung Nhạc.

Quầng sáng là thấu ảnh của bí cảnh, cho dù là thần ma có thiên tư cường đại nhất thì cũng chỉ có sáu quầng sáng, là hệ thống Lục Đạo Luân Hồi.

Lúc này, từ trong cơ thể Chung Nhạc vọng ra những tiếng chấn động uỳnh uỳnh, ngoài sáu quầng sáng ra còn có vô số quầng sáng khác hiện ra!

Những quầng sáng lớn nhỏ, cái nhẹ cái nặng, cái sáng cái tối, bao quanh người hắn nhiều không đếm xuể.

Đồng thời trong quầng sáng cũng có vô số chấn động, vô số loại đạo âm hòa lẫn với nhau tạo nên một bản nhạc mỹ diệu!

Khúc nhạc này có lẽ chỉ trên trời mới có, nhân gian có mấy ai được nghe?

- Tiểu tử đó!

Phù Lê túm lấy cổ áo Hỗn Độn Vũ nhấc lên đặt trước mựt mình, hai tay vỗ qua vỗ lại, cười hề hề:

- Quả của ngươi còn không? Cho ta một quả, ta có thể làm việc gì đó cho ngươi! Ngươi nói gì lão tử sẽ làm cho!

Hỗn Độn Vũ nói:

- Có một quả thôi, ta còn không được ăn!

Đôi tay to lớn của Phù Lê sờ qua lại trên người hắn, nói:

- Hết thật sao? Ta tìm xem…

- Đừng có sờ nữa, hết thật rồi!

Hỗn Độn Vũ vội vàng tránh đi, nói:

- Đó là Hỗn Độn Thần Quả trên Phù Tang Thần Thụ, cho dù là Phù Tang Thần Thụ của Kim Ô thị vạn năm cũng chỉ có một hai quả. Cây Phù Tang Thần Thụ này của lão tổ tông nhà ta trồng mười bảy vạn năm có được năm quả. Đây còn tám bông hoa, nếu ngươi sống đủ lâu thì đợi hoa tàn kết quả, chưa biết chừng sẽ được ăn.

Phù Lê mắt sáng lên, cười hề hề:



- Nói vậy thì Kim Ô thị chắc chắn vẫn còn loại quả này? Tên Vũ này, chúng ta chi bằng tới Kim Ô thị lấy trộm hai quả, thế nào hả? Ngươi một quả, ta một quả, chúng ta cùng ăn.

Hỗn Độn Vũ trợn mắt, đi trộm của đế tộc Kim Ô thị? Chán sống phát điên rồi mới quay về!

- Đồng tộc hay nói ta ngốc, ngươi mới là ngốc ấy!

Hỗn Độn Vũ tức giận nói:

- Kim Ô thị lợi hại thế nào chứ? Đế của họ còn chưa chết, thương thế chắc sắp lành rồi, bắt tên ngốc ngươi đi thắp đèn trời!

Âm Phiền Huyên lo lắng nói:

- Xem ra phu quân mở hết toàn bộ bí cảnh rồi, liệu có vấn đề gì không? Nếu có vấn đề thì thật sự sẽ phải kéo xác đi đấy…

Dược lực của Hỗn Độn Thần Quả trong cơ thể Chung Nhạc vẫn tiếp tục bùng nổ, quầng sáng lớn nhỏ quanh người bay lượn hiện ra các loại ảo diệu trong bí cảnh, vô cùng thần kỳ.

Người khác không biết nguy hiểm, chứ Âm Phiền Huyên thì biết rõ, chỉ riêng việc vào Lục Đạo Giới Châu “kéo xác” nàng đã phải kéo đến trăm lần rồi.

Hai ngày sau, ánh sáng bên ngoài cơ thể Chung Nhạc sáng chói đến cực điểm rồi bắt đầu nhạt dần. Âm Phiền Huyên cuối cùng thở phào, đây có lẽ là dấu hiệu dược lực Hỗn Độn Thần Quả đang dần yếu đi, bí cảnh trong cơ thể hắn đang đóng lại, vì thế ánh sáng tối dần.

Nếu ánh sáng không tối đi thì có nghĩa là bí cảnh vẫn đang mở, vậy thì nguy hiểm rồi!

Hai ngày nữa trôi qua, những tiếng uỳnh uỳnh vang lên không ngớt, các quầng sáng bên ngoài Chung Nhạc biến mất dần, bí cảnh trong cơ thể lần lượt đóng lại.

Dược lực của Hỗn Độn Thần Quả cuối cùng cũng cạn kiệt, không thể cường hóa bí cảnh của hắn nữa.

Những bí cảnh đó đóng lại, Chung Nhạc thở phào một hơi dài, cảm thấy lục đại bí cảnh của mình vô cùng rộng lớn, có lẽ có thể để cả một thái dương tinh hệ, cho dù là Đạo Nhất Bí Cảnh bé nhất giờ cũng to bằng cả tinh cầu.

Bàn Cổ Thần Nhân trong Đạo Nhất Bí Cảnh cũng lớn như vậy, không biết hơn trước bao nhiêu lần!

Hắn khẽ động tâm niện, sáu quầng sáng phía sau đầu mở ra xoay chuyển, quầng sáng khổng lồ vào sâu trong tinh hà, giống như chiếc guồng nước khuấy động nước trong tinh hà, thanh thế kinh người.

Sáu quầng sáng này là thấu ảnh sức mạnh của nguyên thần bí cảnh của hắn, có thể tưởng tượng được nguyên thần bí cảnh của hắn lúc này hoành tráng tới mức nào!

- Đáng tiếc vẫn còn cách Bàn Cổ Thần Nhân nâng lục đạo tinh hệ còn quá xa. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Hỗn Độn Thần Quả có thể nâng toàn bộ bí cảnh của ta tới trình độ này đã là cực kỳ bất phàm rồi.

Chung Nhạc thu sáu quầng sáng về, đột nhiên nhớ tới một việc:

- Ta và thiên nữ của Kim Ô thị Kim Hà Hề từng có ân tình, nếu ta tới đề thân thì liệu Kim Ô thị có tặng ta một quả Hỗn Độn Thần Quả làm của hồi môn không… Phì phì! Kim Hà Hề là bị trúng tà khi cùng ta song tu Âm Dương chi Đạo. Nếu ta chạy tới đề thân thì chắc chắn bị nàng ta chém chết… Hơn nữa, Âm Phiền Huyên chắc chắn sẽ không vui. Giờ ta không biết liệu có đánh lại được nàng ta, nhỡ chọc nàng ta giận, bị đánh cho một trận, Dịch quân Dịch tiên sinh sẽ mất hết thể diện…

Dược lực Hỗn Độn Thần Quả cạn kiệt, Hỗn Độn Vũ lập tức chạy lại, Phù Lê cũng tới, hai người giương mắt nhìn Chung Nhạc, đồng thanh:

- Có ngon không?

Chung Nhạc gật đầu:

- Ngon!

- Có đi không?



Phù Lê nhìn Hỗn Độn Vũ.

Hỗn Độn Vũ chần chừ một chút, gãi đầu:

- Ta còn phải tiềm phục bên cạnh Dịch tiên sinh, không đi được, hơn nữa Kim Ô thị nguy hiểm như thế…

Chung Nhạc kinh ngạc, giờ mới biết hai người này lại nhắm tới Phù Tang Thần Thụ của Kim Ô thị, đúng là gan to bằng trời, nghĩ bụng:

- Tiên Thiên Đế Quân sẽ lựa chọn thế nào chắc trong thời gian tới sẽ có tin.

Mấy ngày sau, có thần sứ từ Tiên Thiên Cung tới, dẫn theo thư tín do Tiên Thiên Đế Quân tự viết..

- Dịch khanh, ta tọa thiên hạ, nếu không có cố hữu thì không phải sẽ rất cô độc? Ta một thân ở lại trấn thủ, một thân tọa Sinh Tử Quan, đừng nhớ. Ngoài ra, Thiên Đế mừng thọ bảy vạn tuổi mời chư thần thiên hạ tới Thiên Đình, tiên sinh nghĩ có nên đi không?

Chung Nhạc gấp thư lại, nhắm mắt một hồi lâu, rồi mở mắt ra đốt thư thành tro.

- Tiên Thiên Đế Quân đúng là…

Hắn giờ không biết có cảm xúc thế nào, dù lập trường giữa họ thế nào thì Tiên Thiên Đế Quân cũng là người đáng khâm phục. Lựa chọn của hắn rất sáng suốt, một thân ở lại một thân bế quan, sẽ khiến thần đạo ma đạo của hắn mất cân bằng, thậm chí chưa biết chừng một thân còn lại sẽ không thể tu thành Đế Cảnh!

Nhưng Tiên Thiên Đế Quân lại lựa chọn như vậy, tuy nội tâm Chung Nhạc coi hắn là kẻ địch nhưng lại không thể không khâm phục hắn.

- Thiếu niên Phục Hy thị, ngươi mềm lòng rồi sao?

Tiếng của Tân Hỏa vang lên:

- Ngươi quên đại hận của chủng tộc rồi?

- Không, ta không mềm lòng, ta không quên, ta chỉ lo đao của ta không đủ nhanh.

Chung Nhạc nhẹ nhàng vuốt Tiên Thiên thần đao, thần đao phản chiếu gương mặt hắn. Hắn khẽ nói:

- Ta hy vọng sau này đao của ta đủ nhanh, để kẻ khiến ta khâm phúc có thể rời khỏi thế gian này mà không thấy đau khổ. Ta cần đao của ta nhanh hơn, nhanh hơn nữa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK