Ầm ầm!
Một tôn cự nhân khổng lồ như núi ngã ngửa về phía sau, đồng tử tán loạn không ánh sáng. Trên mi tâm của hắn vỡ ra một cái lỗ máu. Cái lỗ máu này không lớn, chỉ lớn cỡ đầu ngón tay mà thôi. Mà ở bốn phía xung quanh hắn, khắp nơi đều là thi thể. Bởi vì tới từ những chủng tộc khác nhau, cho nên hình thù ai nấy cũng đều kỳ lạ quái dị.
Bất quá, có thể tu luyện tới một bước này, tu vi bọn họ cũng đều cường đại không gì sánh được, khí huyết cũng vô cùng dồi dào. Máu tươi đám Luyện Khí Sĩ này chảy ra, vậy mà hội tụ thành một mảnh huyết hồ, vô số thi thể bị ngâm trong huyết hồ.
Một bộ khô lâu tăng nhanh cước bộ bước đi trên mặt huyết hồ, bộ dáng kinh ngạc quét nhìn bốn phía, thấp giọng nói:
- Kỳ quái! Sao đám Luyện Khí Sĩ này đều nhao nhao truy đuổi ta như vậy? Ta cũng không phải là đại bảo bối gì, sao lại hấp dẫn đám gia hỏa này như thế?
Bộ khô lâu này chính là Chung Nhạc. Hắn vẫn chưa thể luyện trở lại được nhục thân của kiếp trước, vẫn như cũ duy trì hình thái khô lâu. Một đường đi tới này, hắn đã tao ngộ mười mấy trận chiến đấu lớn lớn nhỏ nhỏ. Mỗi một lần chiến đấu đều là không hiểu ra sao. Đám Luyện Khí Sĩ này thường thường đều là vô duyên vô cớ xuất thủ với hắn, khiến cho hắn không thể không phản kháng. Vì vậy, hắn một đường đi tới, đã lưu lại một đường thi thể.
- Hồn đâu trở về!
Nắm tay Chung Nhạc đột nhiên gõ nhẹ một cái, vô số văn lộ Đồ đằng bay ra, biến thành một cái trống lớn, thùng một tiếng nổ vang. Nhất thời khắp chiến trường mộ khí nặng nề, Quỷ hỏa âm sâm chậm rãi xuất hiện trên từng cỗ từng cỗ thi thể, mỗi một đóa Quỷ hỏa bọc đều bọc lấy một cỗ linh hồn tàn phá.
Đây là Mộ Cổ, là một loại thần thông mà Chung Nhạc tìm hiểu ra khi còn ở trong Cốt Giới, có thể triệu hồi tàn hồn của Luyện Khí Sĩ vừa mới chết đi tới tra hỏi. Thần thông công pháp trong Cốt Giới thường thường đều là thần thông Hồn Phách hệ. Hắn sinh hoạt trong Cốt Giới suốt tám mươi lăm năm, hơn nữa còn đã nghiên cứu không ít công pháp của vị Giới Chủ Ngục Giới kia, làm sao có thể không có thu hoạch gì?
Tạo nghệ của hắn trên phương diện thần thông Hồn Phách hệ đã cực kỳ thâm hậu, thậm chí có thể nói trong toàn thể Ngục Giới, dưới Thần Minh, chính là thế gian vô đối!
- Có từng gặp qua hai nàng nữ tử này chưa?
Tinh thần lực Chung Nhạc tuôn ra, biến thành bộ dạng của Khâu Cấm Nhi và Quân Tư Tà, nhất nhất tra hỏi đám quỷ hồn này. Rất nhiều quỷ hồn đều nhao nhao lắc đầu.
Chung Nhạc nhíu mày. Đột nhiên, một tiếng chuông ngân vang lên, đó là thanh âm của Tang Hồn Chung. Chỉ thấy đám Quỷ hỏa bọc theo từng cỗ từng cỗ linh hồn bay lên, biến mất không thấy đâu nữa, chính là đã bị tiếp dẫn vào trong Địa Ngục.
Sau khi tiếng chuông kia vang lên, trong hư không lại hiện ra một đạo thân hình, lại là một tôn Thiên Thần của Quỷ Thần Tộc. Thân thể hắn nửa hư nửa thực, tựa hồ như đang đứng trong một cái thời không khác, cười tủm tỉm, quát lớn:
- Khụ khụ… Khô lâu kia, không được phép can thiệp vào Địa Ngục Luân Hồi, bằng không nhất định là chém chết không tha!
Mặc dù Địa Ngục Luân Hồi trọng điệp với Lục Đạo Giới, nhưng lại thuộc về một cái thời không khác, quy tắc khác biệt một trời một vực với thế giới hiện thực. Vừa rồi Chung Nhạc chấn động Mộ Cổ, lưu lại đám linh hồn vốn dĩ phải bay vào Địa Ngục, tiến vào Luân Hồi kia, chính là đã can thiệp vào Địa Ngục Luân Hồi rồi.
Cổ địa vực Thần Tàng này đối với sinh linh Ngục Giới là Cấm khu Cấm địa, nhưng đối với những tồn tại trong Địa Ngục, cũng không phải là nguy hiểm như vậy. Chỉ là vì nằm trong thời không bất đồng, cho nên Chư Thần Địa Ngục cũng không thể tiến vào thế giới hiện thực, tìm kiếm bí mật của Cổ địa vực Thần Tàng.
Chung Nhạc khom người tạ lỗi, lấy từ trong Bí cảnh Nguyên thần ra một kiện Thần binh, đưa về phía trước, cung kính nói:
- Còn xin Thượng Thần bỏ qua cho!
Gã Thiên Thần Địa Ngục kia đảo mắt liếc nhìn bốn phía, vội vàng thu lấy kiện Thần binh, ngữ khí uy nghiêm vạn phần, nói:
- Lần sau không được như vậy nữa! Còn nữa, ngươi giết ít ít lại một chút a! Lúc này mới qua có mấy ngày, ngươi đã giết chết nhiều cường giả như vậy, cẩn thận bị đám sư phụ trưởng bối của bọn họ trả thù! Lần sau có việc cứ tìm ta!
Dứt lời, thân hình gã Thiên Thần Địa Ngục này liền biến mất.
- Tên khốn kiếp này, đã vơ vét tài sản của ta mười mấy lần rồi!
Chung Nhạc nhún vai một cái, trong lòng thầm nghĩ.
Sau mỗi lần chiến đấu, hắn cũng sẽ thi triển ra thần thông Mộ Cổ, tra hỏi quỷ hồn đám Luyện Khí Sĩ chết ở trong tay hắn kia, xem có biết hạ lạc của Khâu Cấm Nhi và Quân Tư Tà hay không. Mỗi lần đều là gã Thiên Thần Địa Ngục này hiện thân đòi hối lộ, sau đó giả vờ nói một câu lần sau không được như vậy nữa, Chung Nhạc đã lăn lộn với hắn cực kỳ quen thuộc rồi.
Cũng may Thần binh, Ma Thần binh trong tay hắn đủ nhiều, mặc dù gã Thiên Thần Địa Ngục này đã lấy đi không ít, nhưng đám Thần binh, Ma Thần binh này đều là bảo vật của đám Luyện Khí Sĩ đã chết ở trong tay Chung Nhạc kia, bởi vậy hắn tuyệt không đau lòng.
- Bạch huynh cũng đang cách đây không xa, trước hội hợp với hắn đã, sau đó lại hãy sưu tầm hạ lạc của Cấm Nhi và Quân sư tỷ!
Chung Nhạc lấy ra Đồ Đằng Trụ, liên lạc với Bạch Thương Hải một phen, hỏi rõ vị trí của hắn, đang định động thân, đột nhiên dừng bước lại, ngữ khí bất đắc dĩ nói:
- Sớm biết vậy, cứ để gã Thiên Thần Quỷ Thần Tộc kia chờ thêm một chút! Bây giờ lại phải hối lộ hắn thêm lần nữa. Trời đánh thánh vật! May mà ta kiếm được càng nhiều…
Trước mặt hắn lúc này là một mảnh tử khí vạn dặm, mà trên sườn núi bên trái lại dâng lên vạn đạo hào quang, trên mặt biển bên phải lại là tầng tầng Ma vân. Chung Nhạc nhìn về phía sau lưng, chỉ thấy một đạo cầu vồng như cầu, từ xa xa kéo dài tới.
Ông!
Trong mảnh tử khí có sáu đạo quang luân từ từ dâng lên. Vạn đạo hào quang kia đột nhiên chuyển động, cũng biến thành sáu đạo quang luân. Bên trong đám Ma vân, ma khí ma quang xoay chuyển, vậy mà cũng biến thành sáu đạo quang luân màu đen. Đạo cầu vồng kia cũng đột nhiên thu lại, biến thành sáu đạo quang luân thất thải. Từng đạo từng đạo thân ảnh nhao nhao lao tới, đáp xuống bốn phía xung quanh Chung Nhạc.
- Bốn người này đều đã mở ra Huyết Mạch Luân, luyện thành Lục Đạo Luân Hồi?
Chung Nhạc có chút ngạc nhiên, trong lòng vô cùng kinh ngạc. Cho dù ở trong Ngục Giới, Luyện Khí Sĩ tu thành Lục Đạo Luân Hồi cũng không nhiều lắm. Trước giờ hắn chỉ từng gặp qua có hai người. Một người trong đó là Lệ Thiên Hành, mà một người còn lại chính là gã Luyện Khí Sĩ trẻ tuổi đã dùng Nhương Thiên Tế Tự Đại Pháp hạ thủ với hắn và Nghịch Hoàng trên Thần kiều lúc trước kia. Không nghĩ tới ở chỗ này lại thoáng cái gặp phải bốn người.
- Chẳng lẽ là nhân vật thiên tài ẩn giấu trong Ngục Giới sao?
Chung Nhạc đảo mắt quan sát, chỉ thấy những người đang đi tới là bốn nam nữ trẻ tuổi, tuổi tác thoạt nhìn cũng không lớn, mỗi người đều có mười mấy kẻ đi theo. Đám kẻ đi theo này ai nấy cũng đều có bản lĩnh kinh người.
Một tôn cự nhân khổng lồ như núi ngã ngửa về phía sau, đồng tử tán loạn không ánh sáng. Trên mi tâm của hắn vỡ ra một cái lỗ máu. Cái lỗ máu này không lớn, chỉ lớn cỡ đầu ngón tay mà thôi. Mà ở bốn phía xung quanh hắn, khắp nơi đều là thi thể. Bởi vì tới từ những chủng tộc khác nhau, cho nên hình thù ai nấy cũng đều kỳ lạ quái dị.
Bất quá, có thể tu luyện tới một bước này, tu vi bọn họ cũng đều cường đại không gì sánh được, khí huyết cũng vô cùng dồi dào. Máu tươi đám Luyện Khí Sĩ này chảy ra, vậy mà hội tụ thành một mảnh huyết hồ, vô số thi thể bị ngâm trong huyết hồ.
Một bộ khô lâu tăng nhanh cước bộ bước đi trên mặt huyết hồ, bộ dáng kinh ngạc quét nhìn bốn phía, thấp giọng nói:
- Kỳ quái! Sao đám Luyện Khí Sĩ này đều nhao nhao truy đuổi ta như vậy? Ta cũng không phải là đại bảo bối gì, sao lại hấp dẫn đám gia hỏa này như thế?
Bộ khô lâu này chính là Chung Nhạc. Hắn vẫn chưa thể luyện trở lại được nhục thân của kiếp trước, vẫn như cũ duy trì hình thái khô lâu. Một đường đi tới này, hắn đã tao ngộ mười mấy trận chiến đấu lớn lớn nhỏ nhỏ. Mỗi một lần chiến đấu đều là không hiểu ra sao. Đám Luyện Khí Sĩ này thường thường đều là vô duyên vô cớ xuất thủ với hắn, khiến cho hắn không thể không phản kháng. Vì vậy, hắn một đường đi tới, đã lưu lại một đường thi thể.
- Hồn đâu trở về!
Nắm tay Chung Nhạc đột nhiên gõ nhẹ một cái, vô số văn lộ Đồ đằng bay ra, biến thành một cái trống lớn, thùng một tiếng nổ vang. Nhất thời khắp chiến trường mộ khí nặng nề, Quỷ hỏa âm sâm chậm rãi xuất hiện trên từng cỗ từng cỗ thi thể, mỗi một đóa Quỷ hỏa bọc đều bọc lấy một cỗ linh hồn tàn phá.
Đây là Mộ Cổ, là một loại thần thông mà Chung Nhạc tìm hiểu ra khi còn ở trong Cốt Giới, có thể triệu hồi tàn hồn của Luyện Khí Sĩ vừa mới chết đi tới tra hỏi. Thần thông công pháp trong Cốt Giới thường thường đều là thần thông Hồn Phách hệ. Hắn sinh hoạt trong Cốt Giới suốt tám mươi lăm năm, hơn nữa còn đã nghiên cứu không ít công pháp của vị Giới Chủ Ngục Giới kia, làm sao có thể không có thu hoạch gì?
Tạo nghệ của hắn trên phương diện thần thông Hồn Phách hệ đã cực kỳ thâm hậu, thậm chí có thể nói trong toàn thể Ngục Giới, dưới Thần Minh, chính là thế gian vô đối!
- Có từng gặp qua hai nàng nữ tử này chưa?
Tinh thần lực Chung Nhạc tuôn ra, biến thành bộ dạng của Khâu Cấm Nhi và Quân Tư Tà, nhất nhất tra hỏi đám quỷ hồn này. Rất nhiều quỷ hồn đều nhao nhao lắc đầu.
Chung Nhạc nhíu mày. Đột nhiên, một tiếng chuông ngân vang lên, đó là thanh âm của Tang Hồn Chung. Chỉ thấy đám Quỷ hỏa bọc theo từng cỗ từng cỗ linh hồn bay lên, biến mất không thấy đâu nữa, chính là đã bị tiếp dẫn vào trong Địa Ngục.
Sau khi tiếng chuông kia vang lên, trong hư không lại hiện ra một đạo thân hình, lại là một tôn Thiên Thần của Quỷ Thần Tộc. Thân thể hắn nửa hư nửa thực, tựa hồ như đang đứng trong một cái thời không khác, cười tủm tỉm, quát lớn:
- Khụ khụ… Khô lâu kia, không được phép can thiệp vào Địa Ngục Luân Hồi, bằng không nhất định là chém chết không tha!
Mặc dù Địa Ngục Luân Hồi trọng điệp với Lục Đạo Giới, nhưng lại thuộc về một cái thời không khác, quy tắc khác biệt một trời một vực với thế giới hiện thực. Vừa rồi Chung Nhạc chấn động Mộ Cổ, lưu lại đám linh hồn vốn dĩ phải bay vào Địa Ngục, tiến vào Luân Hồi kia, chính là đã can thiệp vào Địa Ngục Luân Hồi rồi.
Cổ địa vực Thần Tàng này đối với sinh linh Ngục Giới là Cấm khu Cấm địa, nhưng đối với những tồn tại trong Địa Ngục, cũng không phải là nguy hiểm như vậy. Chỉ là vì nằm trong thời không bất đồng, cho nên Chư Thần Địa Ngục cũng không thể tiến vào thế giới hiện thực, tìm kiếm bí mật của Cổ địa vực Thần Tàng.
Chung Nhạc khom người tạ lỗi, lấy từ trong Bí cảnh Nguyên thần ra một kiện Thần binh, đưa về phía trước, cung kính nói:
- Còn xin Thượng Thần bỏ qua cho!
Gã Thiên Thần Địa Ngục kia đảo mắt liếc nhìn bốn phía, vội vàng thu lấy kiện Thần binh, ngữ khí uy nghiêm vạn phần, nói:
- Lần sau không được như vậy nữa! Còn nữa, ngươi giết ít ít lại một chút a! Lúc này mới qua có mấy ngày, ngươi đã giết chết nhiều cường giả như vậy, cẩn thận bị đám sư phụ trưởng bối của bọn họ trả thù! Lần sau có việc cứ tìm ta!
Dứt lời, thân hình gã Thiên Thần Địa Ngục này liền biến mất.
- Tên khốn kiếp này, đã vơ vét tài sản của ta mười mấy lần rồi!
Chung Nhạc nhún vai một cái, trong lòng thầm nghĩ.
Sau mỗi lần chiến đấu, hắn cũng sẽ thi triển ra thần thông Mộ Cổ, tra hỏi quỷ hồn đám Luyện Khí Sĩ chết ở trong tay hắn kia, xem có biết hạ lạc của Khâu Cấm Nhi và Quân Tư Tà hay không. Mỗi lần đều là gã Thiên Thần Địa Ngục này hiện thân đòi hối lộ, sau đó giả vờ nói một câu lần sau không được như vậy nữa, Chung Nhạc đã lăn lộn với hắn cực kỳ quen thuộc rồi.
Cũng may Thần binh, Ma Thần binh trong tay hắn đủ nhiều, mặc dù gã Thiên Thần Địa Ngục này đã lấy đi không ít, nhưng đám Thần binh, Ma Thần binh này đều là bảo vật của đám Luyện Khí Sĩ đã chết ở trong tay Chung Nhạc kia, bởi vậy hắn tuyệt không đau lòng.
- Bạch huynh cũng đang cách đây không xa, trước hội hợp với hắn đã, sau đó lại hãy sưu tầm hạ lạc của Cấm Nhi và Quân sư tỷ!
Chung Nhạc lấy ra Đồ Đằng Trụ, liên lạc với Bạch Thương Hải một phen, hỏi rõ vị trí của hắn, đang định động thân, đột nhiên dừng bước lại, ngữ khí bất đắc dĩ nói:
- Sớm biết vậy, cứ để gã Thiên Thần Quỷ Thần Tộc kia chờ thêm một chút! Bây giờ lại phải hối lộ hắn thêm lần nữa. Trời đánh thánh vật! May mà ta kiếm được càng nhiều…
Trước mặt hắn lúc này là một mảnh tử khí vạn dặm, mà trên sườn núi bên trái lại dâng lên vạn đạo hào quang, trên mặt biển bên phải lại là tầng tầng Ma vân. Chung Nhạc nhìn về phía sau lưng, chỉ thấy một đạo cầu vồng như cầu, từ xa xa kéo dài tới.
Ông!
Trong mảnh tử khí có sáu đạo quang luân từ từ dâng lên. Vạn đạo hào quang kia đột nhiên chuyển động, cũng biến thành sáu đạo quang luân. Bên trong đám Ma vân, ma khí ma quang xoay chuyển, vậy mà cũng biến thành sáu đạo quang luân màu đen. Đạo cầu vồng kia cũng đột nhiên thu lại, biến thành sáu đạo quang luân thất thải. Từng đạo từng đạo thân ảnh nhao nhao lao tới, đáp xuống bốn phía xung quanh Chung Nhạc.
- Bốn người này đều đã mở ra Huyết Mạch Luân, luyện thành Lục Đạo Luân Hồi?
Chung Nhạc có chút ngạc nhiên, trong lòng vô cùng kinh ngạc. Cho dù ở trong Ngục Giới, Luyện Khí Sĩ tu thành Lục Đạo Luân Hồi cũng không nhiều lắm. Trước giờ hắn chỉ từng gặp qua có hai người. Một người trong đó là Lệ Thiên Hành, mà một người còn lại chính là gã Luyện Khí Sĩ trẻ tuổi đã dùng Nhương Thiên Tế Tự Đại Pháp hạ thủ với hắn và Nghịch Hoàng trên Thần kiều lúc trước kia. Không nghĩ tới ở chỗ này lại thoáng cái gặp phải bốn người.
- Chẳng lẽ là nhân vật thiên tài ẩn giấu trong Ngục Giới sao?
Chung Nhạc đảo mắt quan sát, chỉ thấy những người đang đi tới là bốn nam nữ trẻ tuổi, tuổi tác thoạt nhìn cũng không lớn, mỗi người đều có mười mấy kẻ đi theo. Đám kẻ đi theo này ai nấy cũng đều có bản lĩnh kinh người.