- Nguy rồi, bị hắn phát hiện rồi!
Tháp Chủ giật mình, đột nhiên trước mắt trời đất đảo lộn, tấm gương kia là hồn binh do hắn tự tay luyện chế, nhưng lúc này hắn lại thấy mặt gương biến dạng, giống như một cái lỗ xoáy không đáy, trong đó có sáu quầng sáng đang điên cuồng chuyển động, hấp lực khủng bố kéo hắn vào trong!
- Lục Đại Luân Hồi thần thông?
Một vị đạo trưởng vội kêu lên:
- Đừng nhìn vào mắt hắn, hắn đang thi triển Lục Đại Luân Hồi thần thông hại nguyên thần của ngươi!
Tháp Chủ nghe mà không thấy, mắt cứ nhìn chăm chăm vào mặt gương. Người khác thì thấy mặt gương cực kỳ phẳng lặng nhưng trong mắt hắn thì nó lại thành vòng xoáy đang chuyển động muốn nuốt chửng hắn!
Nguyên thần của hắn không tự chủ được bay ra, rơi vào mặt gương. Đột nhiên bảy tám vị luyện khí sĩ có cơ duyên khai khởi Lục Luân cùng quát lớn, đưa tay giữ lấy nguyên thần của hắn, tiếng quát lớn vang lên, mặt gương nổ tung.
Lúc này Tháp Chủ mới tỉnh lại, nguyên thần quay lạic ơ thể, toàn thân toát mồ hôi lạnh.
- Huyết Cốt Tà Thần, quả nhiên đủ tà môn! Chư vị sư đệ, còn không mau huyết tế sinh linh Hạ Giới?
Tháp Chủ hét lớn:
- Không cần phải ẩn giấu khí tức nữa, hắn đã phát hiện chúng ta rồi, chúng ta hãy liên thủ đấu với Huyết Cốt Tà Thần xem sao!
Tất cả cùng đáp lời, ba mươi hai vị đạo trưởng cảm thấy tế tự chi lực cuồng bạo ào tới, điên cuồng tràn vào cơ thể họ, khí huyết tăng vọt, khí huyết chi quang bắn lên trời, trấn động bầu trời, thậm chí khiến bầu trời xuất hiện vết rạn nứt.
Tu vi pháp lực của họ liên tục tăng lên, pháp lực hùng hồn một bước tăng thẳng lên Thần Cảnh!
Chung Nhạc và Bạch Thương Hải, Ma Tam Thọ ngẩng lên nhìn tòa cung điện trên đỉnh núi, đột nhiên thấy những thân hình cao lớn như thiên thần xuất hiện từ trong cung điện, nhục thân khổng lồ, đồ đằng tựa những dải lụa bay phía sau, các quầng sáng chuyển động sau lưng, tiếng tế tự trong không trung vang lên, giống như hàng vạn người cùng niệm kinh!
- Ba mươi hai chủ đạo trường cùng liên thủ huyết tế!
Ma Tam Thọ và Bạch Thương Hải sắc mặt kịch biến, một đối một thì họ rất có lòng tin với Chung Nhạc, nhưng mỗi lần vượt qua một đạo trường hắn đều phải nghỉ ngơi, rõ ràng là cũng không dễ dàng gì, sẽ bị chút thương thế.
Ba mươi hai vị chủ đạo trường liên thủ tấn công thì chắc chắn Chung Nhạc sẽ không phải đối thủ của họ.
- Huyết Cốt khô lâu, lại bị ngươi phát hiện rồi, vậy thì ngươi cũng đừng đi nữa!
Ba mươi hai thân ảnh khổng lồ trên cung điện bay lên rồi lao thẳng xuống Chung Nhạc. Từng cỗ chiến ý đáng sợ khóa chặt ba người!
- Chung huynh, làm sao đây?
Bạch Thương Hải kêu lên.
Chung Nhạc không nói gì, mỗi tay giữ một người, Bạch Thương Hải và Ma Tam Thọ rồi quay người bỏ đi. Đột nhiên hắn ném hai người lên, Bạch Thương Hải và Ma Tam Thọ thấy trời đất đảo lộn, rồi thân hình khựng lại, cảm giác xung quanh có nhiều quầng sáng chuyển động, bên trong là các đạo đồ đằng văn không ngừng biến đổi, họ biết mình đã rơi vào nguyên thần bí cảnh của Chung Nhạc.
Chung Nhạc lắc người biến thành Kim Ô ba chân, đôi cánh tơi tả giang rộng rồi vỗ cánh bay đi. Rẹt một tiếng phá vỡ không gian lao đi.
- Muốn chạy sao? Đâu có dễ vậy!
Những thân hình to lớn đuổi theo, những đạo thần thông đáng sợ đến cực điểm oanh kích về hướng Chung Nhạc. Rồi thấy những thân ảnh đó lao vào trong không gian rồi biến mất.
Tiếp đó bầu trời đột nhiên nổ tung thành một cái động khẩu khổng lồ, một con Kim Ô ba chân tạo thành từ xương và lông lăn lông lốc rơi ra khỏi động khẩu, còn chưa rơi xuống đất thì giang cánh bay đi.
Cùng lúc đó các thân hình to lớn cũng lao ra khỏi động khẩu, có người thò tay ra, những ngón tay giống như những cây cột chọc trời, được bao quanh bởi đồ đằng văn, nhìn từ xa giống như giao long quấn trên ngón tay, tóm về phía Chung Nhạc.
Có người quan tưởng ra một tòa tháp cao đỉnh thiên lập địa, dưới tháp truyền ra hấp lực khủng bộ bao trùm Chung Nhạc.
Còn có người vung tay ra một cái chuông khổng lồ còn lớn hơn cả ngọn núi. Tiếng chuông vang vọng, oanh kích Chung Nhạc!
Bỗng chốc, bầu trời vỡ tan, các loại thần thông liên tiếp được tung ra tấn công Chung Nhạc như vũ bão. Nhìn từ xa giống như làn sóng thủy triều, sóng sau lớn hơn sóng trước.
Chung Nhạc lắc mình biến thành một câu Câu Xà, chui xuống biến mất trong lòng đất, chỉ để lại trên mặt đất một cái động khẩu lớn. Không đếm hết được thần thông từ trên lao xuống.
- Ra đây cho ta!
Trên không trung, ba mươi hai vị chủ đạo trường cùng đáp xuống. Ba mươi hai cái chân cùng giậm mạnh, mặt đất rung chuyển không ngừng, phía xa mặt đất nổi lên cuồn cuộn, từng dãy sơn mạch nối nhau nổi lên, biến thành hình gợn sóng hết vòng này tới vòng khác, vẫn còn tiếp tục mở rộng.
Đột nhiên, mặt đất xa cách đó vạn dặm nổ tung, Chung Nhạc bay lên trời, lại biến thành Kim Ô ba chân bay ra xa.
- Huyết Cốt Khô Lâu, ngươi không chạy được đâu!
Những thân hình đáng sợ không ngừng truy sát, không ngừng ép tới gần, pháp lực của họ thực sự quá hùng hồn, pháp lực tựa thiên thần, cho dù là một con heo cũng có thể phá vỡ không gian, một bước vạn dặm, huống hồ họ đều là những luyện khí sĩ tu luyện có thành tựu?
Chung Nhạc đột nhiên lắc mình biến thành Thần Nhân ba chân hai cánh, cũng là cốt thân, hét lớn:
- Bạch huynh, ngươi cõng bọn ta đi!
Bạch Thương Hải nghe thế, nhanh như chớp từ trong quầng sáng sau lưng hắn bay ra, biến thành Kim Sí Đại Bằng, tốc độ cũng rất nhanh.
Chung Nhạc đáp xuống lưng con đại bàng, quay người nhìn thì thấy phía sau là uy lực trấn áp thiên địa. Tu vi thực lực của ba mươi hai vị chủ đạo trường này với hắn thì chẳng là gì, nhưng họ huyết tế chúng sinh Hạ Giới, sức mạnh có được thực sự quá khủng bố.
Khoảng cách của họ ngày một gần hơn, uy năng thần thông cũng đã tới.
- Buộc phải giết mấy người này!
Mắt Chung Nhạc lóe quỷ hỏa, đột nhiên thần quang bắn lên trời biến thành một tấm phướn lớn, trên bề mặt là Lục Đại Luân Hồi chậm rãi chuyển động.
Hắn hai tay ôm lấy tấm phướn lay mạnh, vị chủ đạo trường dẫn đầu đột nhiên nguyên thần lay động, có xu hướng bị kéo ra khỏi cơ thể, vội hét lớn dùng pháp lực hùng hồn định lại nguyên thần, khóa nguyên thần trong cơ thể.
Nhưng lúc này, tấm phướn trong tay Chung Nhạc đột nhiên biến thành Nguyên Từ Thần Đao, một đao chém xuống, đao quang vạn dặm.
Vị chủ đạo trường kia bị chém thành hai nửa, rơi xuống!
Keng keng keng!
Một chiếc chuông khổng lồ to bằng ngọn núi bay ra, một vị chủ đạo trường đứng sau chuông, hiện ra tám tay, có chín cái đầu chim, tám nắm đấm không ngừng đấm lên chuông. Tiếng chuông vang vọng không ngớt, tầng tầng sóng âm oanh kích lên người Chung Nhạc.
Xương toàn thân Chung Nhạc kêu răng rắc, con Kim Sí Đại Bằng do Bạch Thương Hải biến thành cũng bị chấn động khiến lông bay tứ tung, kêu lên thảm thiết rơi từ trên trời xuống.
Bạch Thương Hải vẫn chưa luyện được Bất Tử Chi Thân, hơn nữa tu vi thực lực cũng không thể chống đỡ được những người kia, lập tức không thể chống cự được.
Chung Nhạc lắc mình biến thành thần nhân ba chân sáu mắt, há mồm hét lớn.
- Mãng Cổ, Mãng Cổ!
Tiếng chuông cùng tiếng Mãng Cổ lao vào nhau, chiếc huông khổng lồ trước mặt vị chủ đạo trường kia lập tức xuất hiện vết rạn nứt. Hắn giật mình, lập tức nổi giận:
- Ta không tin ngươi lại đấu lại được với pháp lực thiên thần của ta!
Hắn liều mạng điều khiển chuông lớn, thời gian hai người giằng co rất ngắn, đột nhiên chuông nổ tung. Chủ đạo trường lại quan tưởng ra một cái chuông lớn khác, nhưng một vầng mặt trời lao tới, Kim Ô từ trong bay ra, đao ý ập tới như vũ bão, nhấn chìm hết cả hắn và ba mươi vị chủ đạo trường phía sau!
- Dám giơ đại đao trước mặt bọn ta!
Những tiếng quát lớn vọng lại, các vị chủ đạo trường tung thần thông lao tới, đao quang biến mất, toàn thân Chung Nhạc rung mạnh, bị đánh bật bay ra xa.
Bạch Thương Hải cũng kêu lên một tiếng, bay đi cùng hắn, rồi được Chung Nhạc thu vào trong nguyên thần bí cảnh dưỡng thương.
Sau khi đao quang biến mất, vị chủ đạo trường tế chuông lớn đột nhiên rơi xuống, khí tức biến mất, nguyên thần đã chết. Những người khác chống đỡ được Nhật Diệu của Chung Nhạc nhưng hắn thì không. Dù sao Nhật Diệu cũng nhằm chủ yếu vào hắn, công kích những người khác chỉ là để ngăn cản họ cứu viện.
- Tam Thọ, tới lượt ngươi rồi!
Chung Nhạc cuối cùng lấy lại thăng bằng, hét lớn.
Ma Tam Thọ vội bay ra từ trong nguyên thần bí cảnh của hắn, lắc mình biến thành nguyên hình, là một con long quy ba đầu, trên mai có đường vân hình lưới, hắn là Ma Ngao thần tộc. Hắn hét lớn:
- Tà Thần sư huynh yên tâm, tốc độ của ta cũng rất nhanh, khả năng phòng ngự còn mạnh hơn Bạch tiểu tử nhiều!
Chung Nhạc đứng lên lưng hắn, thấy con long quy ba đầu này chạy như bay, dọc đường đâm đổ mọi thứ, chỉ là tốc độ chậm hơn nhiều so với Bạch Thương Hải.
Chung Nhạc không để ý được nhiều, nhìn ba mươi vị chủ đạo trường đang đuổi phía sau, những chiếc xương gãy trên người hắn rơi xuống, xương mới mọc ra. Hai đòn vừa rồi hắn bị thương, xương bị tổn thất không ít.
Nếu là bình thường, hắn có thể nối lại xương gãy nhưng giờ nguy hiểm, xương gãy nối lại tuy rất nhanh nhưng nơi gãy rất dễ bị gãy trở lại, không bằng mọc xương mới. Xương mới tuy không cứng bằng xương cũ nhưng về tổng thể thì vẫn là lựa chọn tốt nhất.
- Lần này nhất định phải giết hai tên!
Chung Nhạc đưa tay về phái trước, bao đao xuất hiện, những thân hình khổng lồ lao tới, hắn rút đao, một đao rút ra, đao quang vô tận bay ra, ánh sáng sống như thủy triều nhấn chìm rất nhiều chủ đạo trường.
Nguyệt Tịch!
Chung Nhạc rút đao, thân hình bay viust lên trời, không bỏ chạy mà lao thẳng về phía đối thủ.
Uỳnh uỳnh!
Hắn lao vào giữa những vị chủ đạo trường kia, đao trong tay biến thành Thái Dương Thần Đao, nhằm một người chém xuống. Chân tăng tốc lao đi giữa những người đó, thân hình như mị ảnh, đao quang xoẹt xoẹt xoẹt chém xuống.
- Khốn kiếp!
Các vị chủ đạo trường khác tấn công tới, đao trong tay Chung Nhạc lại biến thành tấm phướn lớn, đón gió tung bay, lập tức nguyên thần rất đông các vị chủ đạo trường lay động, không khỏi kinh hãi, vội định lại nguyên thần, nhưng thần thông vẫn tấn công Chung Nhạc.
Thân thể Chung Nhạc đột nhiên phân tách, từng miếng xương bay tứ phía, tránh các đạo thần thông, rồi lại tụ hợp lại, xương cốt toàn thần vẫn bị vỡ mất mấy chục chiếc, trong đó có ngón tay, có xương sườn, có xương đùi, còn có hai miếng xương sọ.
Chung Nhạc nhanh chóng đuổi theo Ma Tam Thọ, các vị chủ đạo trường lâp tức điên cuồng đuổi theo, nhưng lúc này, người ở cuối cùng giật mình, hai đạo đao quang đan nhau xuất hiện phía sau, biến thành một tấm Hắc Bạch Thái Cực Đồ, ánh sáng bắn ra như rồng như rắn, chui vào trong cơ thể hắn.
Nguyên thần của hắn lập tức nổ tung, mất mạng!
Chung Nhạc đáp xuống lưng Ma Tam Thọ, thân hình loạng choạng, vội điều tức, nghĩ:
- Lần này phải giết ba người, xem các ngươi có sợ không! Chỉ cần chúng biết sợ là ta sẽ sống…
Tháp Chủ giật mình, đột nhiên trước mắt trời đất đảo lộn, tấm gương kia là hồn binh do hắn tự tay luyện chế, nhưng lúc này hắn lại thấy mặt gương biến dạng, giống như một cái lỗ xoáy không đáy, trong đó có sáu quầng sáng đang điên cuồng chuyển động, hấp lực khủng bố kéo hắn vào trong!
- Lục Đại Luân Hồi thần thông?
Một vị đạo trưởng vội kêu lên:
- Đừng nhìn vào mắt hắn, hắn đang thi triển Lục Đại Luân Hồi thần thông hại nguyên thần của ngươi!
Tháp Chủ nghe mà không thấy, mắt cứ nhìn chăm chăm vào mặt gương. Người khác thì thấy mặt gương cực kỳ phẳng lặng nhưng trong mắt hắn thì nó lại thành vòng xoáy đang chuyển động muốn nuốt chửng hắn!
Nguyên thần của hắn không tự chủ được bay ra, rơi vào mặt gương. Đột nhiên bảy tám vị luyện khí sĩ có cơ duyên khai khởi Lục Luân cùng quát lớn, đưa tay giữ lấy nguyên thần của hắn, tiếng quát lớn vang lên, mặt gương nổ tung.
Lúc này Tháp Chủ mới tỉnh lại, nguyên thần quay lạic ơ thể, toàn thân toát mồ hôi lạnh.
- Huyết Cốt Tà Thần, quả nhiên đủ tà môn! Chư vị sư đệ, còn không mau huyết tế sinh linh Hạ Giới?
Tháp Chủ hét lớn:
- Không cần phải ẩn giấu khí tức nữa, hắn đã phát hiện chúng ta rồi, chúng ta hãy liên thủ đấu với Huyết Cốt Tà Thần xem sao!
Tất cả cùng đáp lời, ba mươi hai vị đạo trưởng cảm thấy tế tự chi lực cuồng bạo ào tới, điên cuồng tràn vào cơ thể họ, khí huyết tăng vọt, khí huyết chi quang bắn lên trời, trấn động bầu trời, thậm chí khiến bầu trời xuất hiện vết rạn nứt.
Tu vi pháp lực của họ liên tục tăng lên, pháp lực hùng hồn một bước tăng thẳng lên Thần Cảnh!
Chung Nhạc và Bạch Thương Hải, Ma Tam Thọ ngẩng lên nhìn tòa cung điện trên đỉnh núi, đột nhiên thấy những thân hình cao lớn như thiên thần xuất hiện từ trong cung điện, nhục thân khổng lồ, đồ đằng tựa những dải lụa bay phía sau, các quầng sáng chuyển động sau lưng, tiếng tế tự trong không trung vang lên, giống như hàng vạn người cùng niệm kinh!
- Ba mươi hai chủ đạo trường cùng liên thủ huyết tế!
Ma Tam Thọ và Bạch Thương Hải sắc mặt kịch biến, một đối một thì họ rất có lòng tin với Chung Nhạc, nhưng mỗi lần vượt qua một đạo trường hắn đều phải nghỉ ngơi, rõ ràng là cũng không dễ dàng gì, sẽ bị chút thương thế.
Ba mươi hai vị chủ đạo trường liên thủ tấn công thì chắc chắn Chung Nhạc sẽ không phải đối thủ của họ.
- Huyết Cốt khô lâu, lại bị ngươi phát hiện rồi, vậy thì ngươi cũng đừng đi nữa!
Ba mươi hai thân ảnh khổng lồ trên cung điện bay lên rồi lao thẳng xuống Chung Nhạc. Từng cỗ chiến ý đáng sợ khóa chặt ba người!
- Chung huynh, làm sao đây?
Bạch Thương Hải kêu lên.
Chung Nhạc không nói gì, mỗi tay giữ một người, Bạch Thương Hải và Ma Tam Thọ rồi quay người bỏ đi. Đột nhiên hắn ném hai người lên, Bạch Thương Hải và Ma Tam Thọ thấy trời đất đảo lộn, rồi thân hình khựng lại, cảm giác xung quanh có nhiều quầng sáng chuyển động, bên trong là các đạo đồ đằng văn không ngừng biến đổi, họ biết mình đã rơi vào nguyên thần bí cảnh của Chung Nhạc.
Chung Nhạc lắc người biến thành Kim Ô ba chân, đôi cánh tơi tả giang rộng rồi vỗ cánh bay đi. Rẹt một tiếng phá vỡ không gian lao đi.
- Muốn chạy sao? Đâu có dễ vậy!
Những thân hình to lớn đuổi theo, những đạo thần thông đáng sợ đến cực điểm oanh kích về hướng Chung Nhạc. Rồi thấy những thân ảnh đó lao vào trong không gian rồi biến mất.
Tiếp đó bầu trời đột nhiên nổ tung thành một cái động khẩu khổng lồ, một con Kim Ô ba chân tạo thành từ xương và lông lăn lông lốc rơi ra khỏi động khẩu, còn chưa rơi xuống đất thì giang cánh bay đi.
Cùng lúc đó các thân hình to lớn cũng lao ra khỏi động khẩu, có người thò tay ra, những ngón tay giống như những cây cột chọc trời, được bao quanh bởi đồ đằng văn, nhìn từ xa giống như giao long quấn trên ngón tay, tóm về phía Chung Nhạc.
Có người quan tưởng ra một tòa tháp cao đỉnh thiên lập địa, dưới tháp truyền ra hấp lực khủng bộ bao trùm Chung Nhạc.
Còn có người vung tay ra một cái chuông khổng lồ còn lớn hơn cả ngọn núi. Tiếng chuông vang vọng, oanh kích Chung Nhạc!
Bỗng chốc, bầu trời vỡ tan, các loại thần thông liên tiếp được tung ra tấn công Chung Nhạc như vũ bão. Nhìn từ xa giống như làn sóng thủy triều, sóng sau lớn hơn sóng trước.
Chung Nhạc lắc mình biến thành một câu Câu Xà, chui xuống biến mất trong lòng đất, chỉ để lại trên mặt đất một cái động khẩu lớn. Không đếm hết được thần thông từ trên lao xuống.
- Ra đây cho ta!
Trên không trung, ba mươi hai vị chủ đạo trường cùng đáp xuống. Ba mươi hai cái chân cùng giậm mạnh, mặt đất rung chuyển không ngừng, phía xa mặt đất nổi lên cuồn cuộn, từng dãy sơn mạch nối nhau nổi lên, biến thành hình gợn sóng hết vòng này tới vòng khác, vẫn còn tiếp tục mở rộng.
Đột nhiên, mặt đất xa cách đó vạn dặm nổ tung, Chung Nhạc bay lên trời, lại biến thành Kim Ô ba chân bay ra xa.
- Huyết Cốt Khô Lâu, ngươi không chạy được đâu!
Những thân hình đáng sợ không ngừng truy sát, không ngừng ép tới gần, pháp lực của họ thực sự quá hùng hồn, pháp lực tựa thiên thần, cho dù là một con heo cũng có thể phá vỡ không gian, một bước vạn dặm, huống hồ họ đều là những luyện khí sĩ tu luyện có thành tựu?
Chung Nhạc đột nhiên lắc mình biến thành Thần Nhân ba chân hai cánh, cũng là cốt thân, hét lớn:
- Bạch huynh, ngươi cõng bọn ta đi!
Bạch Thương Hải nghe thế, nhanh như chớp từ trong quầng sáng sau lưng hắn bay ra, biến thành Kim Sí Đại Bằng, tốc độ cũng rất nhanh.
Chung Nhạc đáp xuống lưng con đại bàng, quay người nhìn thì thấy phía sau là uy lực trấn áp thiên địa. Tu vi thực lực của ba mươi hai vị chủ đạo trường này với hắn thì chẳng là gì, nhưng họ huyết tế chúng sinh Hạ Giới, sức mạnh có được thực sự quá khủng bố.
Khoảng cách của họ ngày một gần hơn, uy năng thần thông cũng đã tới.
- Buộc phải giết mấy người này!
Mắt Chung Nhạc lóe quỷ hỏa, đột nhiên thần quang bắn lên trời biến thành một tấm phướn lớn, trên bề mặt là Lục Đại Luân Hồi chậm rãi chuyển động.
Hắn hai tay ôm lấy tấm phướn lay mạnh, vị chủ đạo trường dẫn đầu đột nhiên nguyên thần lay động, có xu hướng bị kéo ra khỏi cơ thể, vội hét lớn dùng pháp lực hùng hồn định lại nguyên thần, khóa nguyên thần trong cơ thể.
Nhưng lúc này, tấm phướn trong tay Chung Nhạc đột nhiên biến thành Nguyên Từ Thần Đao, một đao chém xuống, đao quang vạn dặm.
Vị chủ đạo trường kia bị chém thành hai nửa, rơi xuống!
Keng keng keng!
Một chiếc chuông khổng lồ to bằng ngọn núi bay ra, một vị chủ đạo trường đứng sau chuông, hiện ra tám tay, có chín cái đầu chim, tám nắm đấm không ngừng đấm lên chuông. Tiếng chuông vang vọng không ngớt, tầng tầng sóng âm oanh kích lên người Chung Nhạc.
Xương toàn thân Chung Nhạc kêu răng rắc, con Kim Sí Đại Bằng do Bạch Thương Hải biến thành cũng bị chấn động khiến lông bay tứ tung, kêu lên thảm thiết rơi từ trên trời xuống.
Bạch Thương Hải vẫn chưa luyện được Bất Tử Chi Thân, hơn nữa tu vi thực lực cũng không thể chống đỡ được những người kia, lập tức không thể chống cự được.
Chung Nhạc lắc mình biến thành thần nhân ba chân sáu mắt, há mồm hét lớn.
- Mãng Cổ, Mãng Cổ!
Tiếng chuông cùng tiếng Mãng Cổ lao vào nhau, chiếc huông khổng lồ trước mặt vị chủ đạo trường kia lập tức xuất hiện vết rạn nứt. Hắn giật mình, lập tức nổi giận:
- Ta không tin ngươi lại đấu lại được với pháp lực thiên thần của ta!
Hắn liều mạng điều khiển chuông lớn, thời gian hai người giằng co rất ngắn, đột nhiên chuông nổ tung. Chủ đạo trường lại quan tưởng ra một cái chuông lớn khác, nhưng một vầng mặt trời lao tới, Kim Ô từ trong bay ra, đao ý ập tới như vũ bão, nhấn chìm hết cả hắn và ba mươi vị chủ đạo trường phía sau!
- Dám giơ đại đao trước mặt bọn ta!
Những tiếng quát lớn vọng lại, các vị chủ đạo trường tung thần thông lao tới, đao quang biến mất, toàn thân Chung Nhạc rung mạnh, bị đánh bật bay ra xa.
Bạch Thương Hải cũng kêu lên một tiếng, bay đi cùng hắn, rồi được Chung Nhạc thu vào trong nguyên thần bí cảnh dưỡng thương.
Sau khi đao quang biến mất, vị chủ đạo trường tế chuông lớn đột nhiên rơi xuống, khí tức biến mất, nguyên thần đã chết. Những người khác chống đỡ được Nhật Diệu của Chung Nhạc nhưng hắn thì không. Dù sao Nhật Diệu cũng nhằm chủ yếu vào hắn, công kích những người khác chỉ là để ngăn cản họ cứu viện.
- Tam Thọ, tới lượt ngươi rồi!
Chung Nhạc cuối cùng lấy lại thăng bằng, hét lớn.
Ma Tam Thọ vội bay ra từ trong nguyên thần bí cảnh của hắn, lắc mình biến thành nguyên hình, là một con long quy ba đầu, trên mai có đường vân hình lưới, hắn là Ma Ngao thần tộc. Hắn hét lớn:
- Tà Thần sư huynh yên tâm, tốc độ của ta cũng rất nhanh, khả năng phòng ngự còn mạnh hơn Bạch tiểu tử nhiều!
Chung Nhạc đứng lên lưng hắn, thấy con long quy ba đầu này chạy như bay, dọc đường đâm đổ mọi thứ, chỉ là tốc độ chậm hơn nhiều so với Bạch Thương Hải.
Chung Nhạc không để ý được nhiều, nhìn ba mươi vị chủ đạo trường đang đuổi phía sau, những chiếc xương gãy trên người hắn rơi xuống, xương mới mọc ra. Hai đòn vừa rồi hắn bị thương, xương bị tổn thất không ít.
Nếu là bình thường, hắn có thể nối lại xương gãy nhưng giờ nguy hiểm, xương gãy nối lại tuy rất nhanh nhưng nơi gãy rất dễ bị gãy trở lại, không bằng mọc xương mới. Xương mới tuy không cứng bằng xương cũ nhưng về tổng thể thì vẫn là lựa chọn tốt nhất.
- Lần này nhất định phải giết hai tên!
Chung Nhạc đưa tay về phái trước, bao đao xuất hiện, những thân hình khổng lồ lao tới, hắn rút đao, một đao rút ra, đao quang vô tận bay ra, ánh sáng sống như thủy triều nhấn chìm rất nhiều chủ đạo trường.
Nguyệt Tịch!
Chung Nhạc rút đao, thân hình bay viust lên trời, không bỏ chạy mà lao thẳng về phía đối thủ.
Uỳnh uỳnh!
Hắn lao vào giữa những vị chủ đạo trường kia, đao trong tay biến thành Thái Dương Thần Đao, nhằm một người chém xuống. Chân tăng tốc lao đi giữa những người đó, thân hình như mị ảnh, đao quang xoẹt xoẹt xoẹt chém xuống.
- Khốn kiếp!
Các vị chủ đạo trường khác tấn công tới, đao trong tay Chung Nhạc lại biến thành tấm phướn lớn, đón gió tung bay, lập tức nguyên thần rất đông các vị chủ đạo trường lay động, không khỏi kinh hãi, vội định lại nguyên thần, nhưng thần thông vẫn tấn công Chung Nhạc.
Thân thể Chung Nhạc đột nhiên phân tách, từng miếng xương bay tứ phía, tránh các đạo thần thông, rồi lại tụ hợp lại, xương cốt toàn thần vẫn bị vỡ mất mấy chục chiếc, trong đó có ngón tay, có xương sườn, có xương đùi, còn có hai miếng xương sọ.
Chung Nhạc nhanh chóng đuổi theo Ma Tam Thọ, các vị chủ đạo trường lâp tức điên cuồng đuổi theo, nhưng lúc này, người ở cuối cùng giật mình, hai đạo đao quang đan nhau xuất hiện phía sau, biến thành một tấm Hắc Bạch Thái Cực Đồ, ánh sáng bắn ra như rồng như rắn, chui vào trong cơ thể hắn.
Nguyên thần của hắn lập tức nổ tung, mất mạng!
Chung Nhạc đáp xuống lưng Ma Tam Thọ, thân hình loạng choạng, vội điều tức, nghĩ:
- Lần này phải giết ba người, xem các ngươi có sợ không! Chỉ cần chúng biết sợ là ta sẽ sống…