Thạch Âm Cơ lè lưỡi một cái, nhìn về phía những thi thể còn lại, hỏi:
- Vậy đám gia hỏa một chiêu liền chết này thì sao?
Chung Nhạc nói:
- Bọn họ xếp dưới chót trong hai ba ngàn người này! Nếu bọn họ không chết, nói không chừng tương lai cũng sẽ trở thành tồn tại Đế cấp! Bất quá, con đường thành Đế chính là sóng lớn mài cát. Các đời đều có nhiều vô số kể thiên tài, có thể còn sống tới sau cùng, đạt tới thành tựu cao nhất, lại là lác đác không có mấy!
Thạch Âm Cơ mười vạn cái không tin:
- Khoác lác! Khó trách Uy Thần Lục Đạo Giới ta qua nhiều năm như vậy mà Ngưu Yêu đều rất hiếm thấy, hóa ra da trâu đều đã bị tướng công thổi tới lên trời cả rồi! Ta mới không tin ngươi sau khi tới Tử Vi đi dạo một vòng, lại có thể lợi hại như vậy! Ngươi có giỏi thì nói một chút, hai người không sợ hai đao này của ngươi là những ai?
Sắc mặt Chung Nhạc tối sầm, không nói tiếp nữa. Hai người này, một người là chính thê đã vào nhà của hắn, một người còn lại là chính thê vẫn chưa vào nhà của hắn… Đương nhiên, Phong Hiếu Trung biến thái như vậy, thuộc về Thiên Nhân, không nằm trong phạm vi suy nghĩ của hắn. Thánh Linh Thể Âm Phần Huyên, Nữ Oa Hoa Tư thị tương lai Hoa Thiến Mân, hai nàng nữ tử này cũng đều không phải là ngọn đèn cạn dầu, mỗi một người đều mạnh mẽ tới mức đáng sợ, chính là tuyệt đại song kiều.
Nhức đầu nhất là cả hai người đều là chính thê của hắn. Âm Phần Huyên cưới sớm hơn, tự nhiên là chính cung, hơn nữa Thánh Linh Thể chính là thế gian có một không hai, không làm chính cung sẽ không thể nào nói nổi. Nhưng Nữ Oa tương lai cũng nhất định phải là chính thê. Dù sao, Phục Hy thị và Hoa Tư thị đã có Hiệp định Thượng Cổ, từ xưa tới nay từ nhỏ liền đã định ra hôn nhân. Hai nàng nữ tử hết lần này tới lần khác đều lợi hại như vậy, kẻ nào không phải là chính cung, hậu cung cũng tuyệt đối sẽ cháy lớn.
Thạch Âm Cơ miệng nói không cân nhắc, mỉm cười nói:
- Ngươi không nói nên lời, quả nhiên chính là khoác lác!
Sắc mặt Chung đại quan nhân âm trầm, trong lòng thầm nghĩ:
- Ta thu thập không được nha đầu điên này, tương lai tự nhiên có hai vị phòng lớn đi thu thập ngươi, nhìn xem ngươi còn dám tranh luận nữa không?
Y Uyển Quân kéo tay Thạch Âm Cơ nói nhỏ:
- Âm Cơ, ngươi nói ít một chút! Mặt hắn cũng đã đen rồi!
Hồn Đôn Vũ cực kỳ nghiêm túc nói:
- Dịch tiên sinh cũng không phải khoác lác! Sau khi tới Tử Vi, hai vị nương nương sẽ biết, Dịch tiên sinh vô cùng lợi hại!
Hai nàng nữ tử đều là một trăm lần không tin. Thạch Âm Cơ mỉm cười, nói:
- Ngươi là bạn bè xôi thịt của hắn, đương nhiên là sẽ nói giúp hắn. Vũ sư huynh, ngươi có thể liệt thứ mấy trong hai ba ngàn người này?
Hồn Đôn Vũ nói:
- Xếp ở thượng du! Ta dù sao cũng từng là đệ nhất Chân Thần Chư Thánh Bảng!
- Ngưu Yêu trong Tử Vi cũng đều bị hai huynh đệ các ngươi thổi bay không còn!
Thạch Âm Cơ cười khanh khách nói. Sắc mặt Hồn Đôn Vũ đỏ lên, lắp bắp nói:
- Ta không có khoác lác! Ta là có bản lĩnh thật sự! Ta xuất thân từ Đế tộc, Lão tổ thậm chí còn giao Đế binh của hắn cho ta…
Thạch Âm Cơ mỉm cười, hỏi:
- Vậy Đế binh ở đâu? Nếu ngươi có thể lấy ra, ta liền tin ngươi!
Hồn Đôn Vũ nhất thời ngẩn ngơ, thành thành thật thật nói:
- Bị Dịch tiên sinh lưu lại trong Trấn Thiên Quan rồi! Hiện tại ta không lấy ra được. Đợi sau khi trở lại Trấn Thiên Quan, các ngươi sẽ biết, ta thật sự là có Đế binh. Hơn nữa, Dịch tiên sinh còn được tôn là Dịch Quân Vương, được mọi người tôn sùng, tay cầm ức vạn hùng binh, toàn bộ đều là Thần Ma!
Thạch Âm Cơ bật cười, nói với Y Uyển Quân:
- Vật họp theo loài a! Cái tên này nhìn thành thật như vậy, nhưng cũng đã bị tướng công dạy hư rồi!
Các nàng tự nhiên không tin. Năm sáu trăm năm trước, Chung Nhạc hai bàn tay trắng đi tới Tử Vi, năm sáu trăm năm trôi qua, Chung Nhạc đã trở thành một tồn tại oai phong một cỏi, cùng cảnh giới khó gặp địch thủ, hơn nữa tay cầm ức vạn hùng binh?
Chung Nhạc sớm đã biết Thạch nha đầu điên điên khùng khùng, vô cùng khó dây dưa, đơn giản là không để ý tới, trên dưới quan sát Tạo Hóa Huyền Môn trước mặt mình.
Tòa Tạo Hóa Huyền Môn này là Đế binh của Tạo Hóa Đại Đế, cùng Tạo Hóa Đại Đế bị mai táng ở nơi này. Tạo Hóa Đại Đế tế khởi toàn môn hộ này, chỉ khi nào từ trong cánh cửa đi ra, mới có thể tiếp tục tiến lên. Đây là cửa khảo nghiệm thứ nhất của Tổ Đình.
Trên cánh cửa này có không biết bao nhiêu hoa văn phức tạp, vô cùng huyền diệu thâm ảo, là lý giải đối với đại đạo Tạo Hóa của Tạo Hóa Đại Đế, tương đối bất phàm.
Lúc này, đám người Phượng Ngọc Lan, Phong Vô Kỵ từ phía sau cánh cửa Tạo Hóa Huyền Môn này đi ra. Bọn họ ở trong Tạo Hóa Huyền Môn đã tử thương rất nhiều sư đệ sư muội, đã trải qua từng trận từng trận đại chiến khủng bố, trải qua vô số chém giết, lúc này mới ra khỏi Huyền Môn. Mười tám người đi vào chỉ còn lại sáu người còn sống sót đi ra.
Phượng Ngọc Lan quay đầu lại nhìn về phía Tạo Hóa Huyền Môn, chỉ thấy tòa Huyền Môn này khí phách cái thế. Một tòa môn hộ đứng sừng sững ở nơi đó, vậy mà ngăn cản cả một góc trời, không thể nhìn thấy bất luận con đường quay về nào.
- Xem ra, chỉ có thể tiếp tục tiến về phía trước! Đáng tiếc! Những sư đệ sư muội kia của ta đã chết trong tòa Huyền Môn này!
Phượng Ngọc Lan có chút buồn bã, đái lĩnh năm người còn lại tiến về phía trước.
Một lúc lâu sau, ba tiểu đạo đồng của Hắc Đế từ trong môn hộ đi ra. Ba tiểu đạo đồng vậy mà cũng đều lông tóc không tổn hao gì, bình thản tiến về phía trước. Một tiểu đạo đồng trong đó nhàn nhạt nói:
- Bản lĩnh của Tạo Hóa Đại Đế cũng tính là không tệ, chỉ là còn thua kém lão gia quá nhiều rồi! Tràng khảo nghiệm này không tính là khó khăn!
Qua không bao lâu sau, hai gã đệ tử của Nguyên Nha Thần Vương cũng đi ra, ba người còn lại đã chết đi trong Huyền Môn. Lại qua không bao lâu, Cao Âm Tà Quân suất lĩnh năm gã Tà Thần đi ra Tạo Hóa Chi Môn, cũng là một kẻ không chút tổn thương. Năm gã Tà Thần nhao nhao mỉm cười, nói:
- Cao Âm sư huynh thật là hảo thủ đoạn!
Cao Âm Tà Quân có chút tự đắc, mỉm cười nói:
- Có bọn họ đi trước dò đường, ta có nắm chắc khiến cho toàn bộ các ngươi sống sót!
Đột nhiên, một đạo huyền quang từ trong Huyền Môn bay ra, sượt qua bên cạnh hắn bay về phía xa xa. Cao Âm thoáng ngẩn người, sắc mặt đại biến.
- Kẻ truyền thừa của vị tồn tại kia cũng đã xuất hiện rồi?
Sắc mặt hắn âm tình bất định:
- Hảo gia hỏa, chẳng lẽ vị tồn tại kia cũng muốn đạt được tài phú của Phục Hy thị?
- Sư huynh, gia hỏa trong đạo huyền quang kia là ai?
Một gã Tà Chủ hỏi. Cao Âm Tà Quân cất bước tiến về phía trước, lắc đầu nói:
- Không thể nói! Kẻ truyền thừa của vị tồn tại kia, có thể sẽ là đối thủ lớn nhất của chuyến đi này của chúng ta, mọi người cẩn thận một chút! Huynh đệ chúng ta cần phải đồng lòng, mới có thể cùng vượt cửa ải khó khăn! Hửm? Tòa Huyền Môn này vẫn chưa biến mất! Lẽ nào ngoại trừ chúng ta ra, còn có người khác cũng đã tiến vào Tổ Đình?
- Vậy đám gia hỏa một chiêu liền chết này thì sao?
Chung Nhạc nói:
- Bọn họ xếp dưới chót trong hai ba ngàn người này! Nếu bọn họ không chết, nói không chừng tương lai cũng sẽ trở thành tồn tại Đế cấp! Bất quá, con đường thành Đế chính là sóng lớn mài cát. Các đời đều có nhiều vô số kể thiên tài, có thể còn sống tới sau cùng, đạt tới thành tựu cao nhất, lại là lác đác không có mấy!
Thạch Âm Cơ mười vạn cái không tin:
- Khoác lác! Khó trách Uy Thần Lục Đạo Giới ta qua nhiều năm như vậy mà Ngưu Yêu đều rất hiếm thấy, hóa ra da trâu đều đã bị tướng công thổi tới lên trời cả rồi! Ta mới không tin ngươi sau khi tới Tử Vi đi dạo một vòng, lại có thể lợi hại như vậy! Ngươi có giỏi thì nói một chút, hai người không sợ hai đao này của ngươi là những ai?
Sắc mặt Chung Nhạc tối sầm, không nói tiếp nữa. Hai người này, một người là chính thê đã vào nhà của hắn, một người còn lại là chính thê vẫn chưa vào nhà của hắn… Đương nhiên, Phong Hiếu Trung biến thái như vậy, thuộc về Thiên Nhân, không nằm trong phạm vi suy nghĩ của hắn. Thánh Linh Thể Âm Phần Huyên, Nữ Oa Hoa Tư thị tương lai Hoa Thiến Mân, hai nàng nữ tử này cũng đều không phải là ngọn đèn cạn dầu, mỗi một người đều mạnh mẽ tới mức đáng sợ, chính là tuyệt đại song kiều.
Nhức đầu nhất là cả hai người đều là chính thê của hắn. Âm Phần Huyên cưới sớm hơn, tự nhiên là chính cung, hơn nữa Thánh Linh Thể chính là thế gian có một không hai, không làm chính cung sẽ không thể nào nói nổi. Nhưng Nữ Oa tương lai cũng nhất định phải là chính thê. Dù sao, Phục Hy thị và Hoa Tư thị đã có Hiệp định Thượng Cổ, từ xưa tới nay từ nhỏ liền đã định ra hôn nhân. Hai nàng nữ tử hết lần này tới lần khác đều lợi hại như vậy, kẻ nào không phải là chính cung, hậu cung cũng tuyệt đối sẽ cháy lớn.
Thạch Âm Cơ miệng nói không cân nhắc, mỉm cười nói:
- Ngươi không nói nên lời, quả nhiên chính là khoác lác!
Sắc mặt Chung đại quan nhân âm trầm, trong lòng thầm nghĩ:
- Ta thu thập không được nha đầu điên này, tương lai tự nhiên có hai vị phòng lớn đi thu thập ngươi, nhìn xem ngươi còn dám tranh luận nữa không?
Y Uyển Quân kéo tay Thạch Âm Cơ nói nhỏ:
- Âm Cơ, ngươi nói ít một chút! Mặt hắn cũng đã đen rồi!
Hồn Đôn Vũ cực kỳ nghiêm túc nói:
- Dịch tiên sinh cũng không phải khoác lác! Sau khi tới Tử Vi, hai vị nương nương sẽ biết, Dịch tiên sinh vô cùng lợi hại!
Hai nàng nữ tử đều là một trăm lần không tin. Thạch Âm Cơ mỉm cười, nói:
- Ngươi là bạn bè xôi thịt của hắn, đương nhiên là sẽ nói giúp hắn. Vũ sư huynh, ngươi có thể liệt thứ mấy trong hai ba ngàn người này?
Hồn Đôn Vũ nói:
- Xếp ở thượng du! Ta dù sao cũng từng là đệ nhất Chân Thần Chư Thánh Bảng!
- Ngưu Yêu trong Tử Vi cũng đều bị hai huynh đệ các ngươi thổi bay không còn!
Thạch Âm Cơ cười khanh khách nói. Sắc mặt Hồn Đôn Vũ đỏ lên, lắp bắp nói:
- Ta không có khoác lác! Ta là có bản lĩnh thật sự! Ta xuất thân từ Đế tộc, Lão tổ thậm chí còn giao Đế binh của hắn cho ta…
Thạch Âm Cơ mỉm cười, hỏi:
- Vậy Đế binh ở đâu? Nếu ngươi có thể lấy ra, ta liền tin ngươi!
Hồn Đôn Vũ nhất thời ngẩn ngơ, thành thành thật thật nói:
- Bị Dịch tiên sinh lưu lại trong Trấn Thiên Quan rồi! Hiện tại ta không lấy ra được. Đợi sau khi trở lại Trấn Thiên Quan, các ngươi sẽ biết, ta thật sự là có Đế binh. Hơn nữa, Dịch tiên sinh còn được tôn là Dịch Quân Vương, được mọi người tôn sùng, tay cầm ức vạn hùng binh, toàn bộ đều là Thần Ma!
Thạch Âm Cơ bật cười, nói với Y Uyển Quân:
- Vật họp theo loài a! Cái tên này nhìn thành thật như vậy, nhưng cũng đã bị tướng công dạy hư rồi!
Các nàng tự nhiên không tin. Năm sáu trăm năm trước, Chung Nhạc hai bàn tay trắng đi tới Tử Vi, năm sáu trăm năm trôi qua, Chung Nhạc đã trở thành một tồn tại oai phong một cỏi, cùng cảnh giới khó gặp địch thủ, hơn nữa tay cầm ức vạn hùng binh?
Chung Nhạc sớm đã biết Thạch nha đầu điên điên khùng khùng, vô cùng khó dây dưa, đơn giản là không để ý tới, trên dưới quan sát Tạo Hóa Huyền Môn trước mặt mình.
Tòa Tạo Hóa Huyền Môn này là Đế binh của Tạo Hóa Đại Đế, cùng Tạo Hóa Đại Đế bị mai táng ở nơi này. Tạo Hóa Đại Đế tế khởi toàn môn hộ này, chỉ khi nào từ trong cánh cửa đi ra, mới có thể tiếp tục tiến lên. Đây là cửa khảo nghiệm thứ nhất của Tổ Đình.
Trên cánh cửa này có không biết bao nhiêu hoa văn phức tạp, vô cùng huyền diệu thâm ảo, là lý giải đối với đại đạo Tạo Hóa của Tạo Hóa Đại Đế, tương đối bất phàm.
Lúc này, đám người Phượng Ngọc Lan, Phong Vô Kỵ từ phía sau cánh cửa Tạo Hóa Huyền Môn này đi ra. Bọn họ ở trong Tạo Hóa Huyền Môn đã tử thương rất nhiều sư đệ sư muội, đã trải qua từng trận từng trận đại chiến khủng bố, trải qua vô số chém giết, lúc này mới ra khỏi Huyền Môn. Mười tám người đi vào chỉ còn lại sáu người còn sống sót đi ra.
Phượng Ngọc Lan quay đầu lại nhìn về phía Tạo Hóa Huyền Môn, chỉ thấy tòa Huyền Môn này khí phách cái thế. Một tòa môn hộ đứng sừng sững ở nơi đó, vậy mà ngăn cản cả một góc trời, không thể nhìn thấy bất luận con đường quay về nào.
- Xem ra, chỉ có thể tiếp tục tiến về phía trước! Đáng tiếc! Những sư đệ sư muội kia của ta đã chết trong tòa Huyền Môn này!
Phượng Ngọc Lan có chút buồn bã, đái lĩnh năm người còn lại tiến về phía trước.
Một lúc lâu sau, ba tiểu đạo đồng của Hắc Đế từ trong môn hộ đi ra. Ba tiểu đạo đồng vậy mà cũng đều lông tóc không tổn hao gì, bình thản tiến về phía trước. Một tiểu đạo đồng trong đó nhàn nhạt nói:
- Bản lĩnh của Tạo Hóa Đại Đế cũng tính là không tệ, chỉ là còn thua kém lão gia quá nhiều rồi! Tràng khảo nghiệm này không tính là khó khăn!
Qua không bao lâu sau, hai gã đệ tử của Nguyên Nha Thần Vương cũng đi ra, ba người còn lại đã chết đi trong Huyền Môn. Lại qua không bao lâu, Cao Âm Tà Quân suất lĩnh năm gã Tà Thần đi ra Tạo Hóa Chi Môn, cũng là một kẻ không chút tổn thương. Năm gã Tà Thần nhao nhao mỉm cười, nói:
- Cao Âm sư huynh thật là hảo thủ đoạn!
Cao Âm Tà Quân có chút tự đắc, mỉm cười nói:
- Có bọn họ đi trước dò đường, ta có nắm chắc khiến cho toàn bộ các ngươi sống sót!
Đột nhiên, một đạo huyền quang từ trong Huyền Môn bay ra, sượt qua bên cạnh hắn bay về phía xa xa. Cao Âm thoáng ngẩn người, sắc mặt đại biến.
- Kẻ truyền thừa của vị tồn tại kia cũng đã xuất hiện rồi?
Sắc mặt hắn âm tình bất định:
- Hảo gia hỏa, chẳng lẽ vị tồn tại kia cũng muốn đạt được tài phú của Phục Hy thị?
- Sư huynh, gia hỏa trong đạo huyền quang kia là ai?
Một gã Tà Chủ hỏi. Cao Âm Tà Quân cất bước tiến về phía trước, lắc đầu nói:
- Không thể nói! Kẻ truyền thừa của vị tồn tại kia, có thể sẽ là đối thủ lớn nhất của chuyến đi này của chúng ta, mọi người cẩn thận một chút! Huynh đệ chúng ta cần phải đồng lòng, mới có thể cùng vượt cửa ải khó khăn! Hửm? Tòa Huyền Môn này vẫn chưa biến mất! Lẽ nào ngoại trừ chúng ta ra, còn có người khác cũng đã tiến vào Tổ Đình?