Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi ngồi trên một phiến lá thanh đằng Lá thanh đằng bay dập dìu về hướng Tây Hoang. Khâu Cấm Nhi tò mò hỏi:
- Sư ca, chúng ta tới Tây Hoang làm gì?
- Lịch luyện.
Chung Nhạc hùng hồn nói:
- Tới Tây Hoang lịch luyện! Đúng rồi Cấm Nhi, Bách Biến Huyền Công ta truyền thụ, muội tu luyện thế nào rồi?
Thời gian này hắn dung hợp Bất Tử Chi Thân của Quỳ Long thần tộc với Vạn Thần Băng Thánh Quyết của Bạch Trạch thị, từ Vạn Thần Đồ chọn ra một trăm linh tám loại biến hóa đồ của thần tộc, sáng tạo ra Bách Biến Huyền Công, truyền thụ môn công pháp này cho Khâu Cấm Nhi.
Khâu Cấm Nhi vốn đã tu luyện Bất Tử Chi Thân, dù sao lúc đó thiếu nữ này cũng cùng hắn nghiên cứu tham ngộ tấm da Quỳ Long, có căn cơ thâm hậu, tuy không luyện được tới trình độ của Chung Nhạc nhưng cũng không phải tầm thường.
Dù sao nàng cũng là Mộc Diệu Linh Thể, trời sinh đã có sinh mệnh lực cường đại, sinh cơ dồi dào, tu luyện Bất Tử Chi Thân không mất sức mà hiệu quả cao. Chỉ là nàng không có cơ ngộ như của Chung Nhạc, không có được bảo vật như thánh dược liên hoa nên chậm hơn Chung Nhạc một chút.
Nhưng nếu Chung Nhạc không có thánh dược thì tốc độ tu luyện chắc chắn sẽ không bằng nàng. Đây cũng là sự cường đại của thiên sinh linh thể, ngưỡng mộ không kịp.
Khâu Cấm Nhi cười:
- Môn công pháp sư ca truyền thụ giống để chiến đấu hơn, đúng là lợi hại. Mấy tháng nay muội tu luyện vẫn có chút không thuận lắm, vẫn còn khiếm khuyết về biến hóa.
Chung Nhạc nói:
- Luyện tập, rèn luyện nhiều hơn chắc chắn sẽ luyện được xuất thần nhập hóa. Ta chính là do rèn luyện nhiều mới luyện thành được môn công pháp này. Đến taho ta sẽ đưa muội cùng đi rèn luyện.
Khâu Cấm Nhi gật đầu, trong bụng thấy rất hạnh phúc:
- Sư ca cùng ta đi lịch luyện, chắc chắn sẽ rất ấm áp... nhưng tại sao lại tới Taho?
Mấy hôm sau hai người tới Tân Hỏa, Khâu Cấm Nhi cất lá thanh đằng đi. Hai người đáp xuống đất, dùng thần thông di chuyển. Chung Nhạc mở thần nhãn nhìn về phía xa, mắt sáng trưng, cười:
- Chúng ta tới Quỷ thần tộc lịch luyện trước. Cấm Nhi, muội cũng biến thành hình dạng Quỷ thần tộc đi.
Chung Nhạc lắc người biến thành một luyện khí sĩ Quỷ thần tộc. Khâu Cấm Nhi cũng dùng Bách Biến Huyền Công biến thành một nữ luyện khí sĩ Quỷ thần tộc.
Hai người hiên ngang vào trong lãnh địa Quỷ thần tộc, tiến về hướng thánh địa của Quỷ thần tộc.
Quỷ thần tộc không hề thua kém Sơn thần tộc, Huyết Mạch Bí Cảnh, luyện khí sĩ rất đông, cũng có không ít thần miếu. Dù sao cũng là chủng tộc có lịch sử năm vạn năm, cường giả đời nào cũng có, thánh địa Quỷ thần tộc nghiêm cấm ngoại tộc ra vào, phòng ngự cực kỳ nghiêm ngặt.
Khâu Cấm Nhi lo lắng bất an nhìn thủ vệ xung quanh. Thấy cứ ba bước là có một chốt canh, mười bước là tháp canh. Các cường giả Quỷ thần tộc mặt không chút biểu cảm, lạnh băng quan sát nhất cử nhất động của các luyện khí sĩ qua lại, vội truyền âm nói:
- Sư ca, chúng ta tới đây làm gì?
Chung Nhạc cười:
- Đương nhiên là để lịch luyện. Bách Biến Huyền Công ta truyền cho muội chủ yếu là ở chữ “biến”. Muội không thử biến hóa thì sao nắm chắc được nó?
- Linh Hữu Viên!
Chung Nhạc mắt sáng trưng, thấy các cánh cửa cao sừng sững trong thánh địa, bên trên có viết ba chữ “Linh Hữu Viên”. Từ xa nghe thấy từng trận gầm rú, còn có mùi thuốc bay tới, tim khẽ động.
- Cấm Nhi, theo ta!
Chung Nhạc dẫn Khâu Cấm Nhi vào trong thần miếu của Quỷ thần tộc. Các vị Tế Tự của Quỷ thần tộc đang truyền kinh, hai người nghe một lúc, Chung Nhạc ra hiệu cho Khâu Cấm Nhi chú ý hình dáng, giọng nói, hành động của một vị nữ Tế Tự, rồi hai người ra khỏi thần miếu.
Hai người thay đổi gương mặt, Khâu Cấm Nhi biến thành vị nữ Tế Tự kia, còn Chung Nhạc biến thành một vi Tế Tự Quỷ thần tộc khác, hiên ngang đi về hướng Linh Hữu Viên.
Hộ vệ canh giữ Linh Hữu Viên thấy hai người vội cúi chào:
- Hai vị Tế Tự cần gì?
Chung Nhạc nhìn hắn nói:
- Ta cần một số linh dược thượng đẳng để luyện đan.
Thủ vệ cười rừ:
- Hai vị để lại tên thuốc, đệ tử sẽ đi hái ngay.
- Không cần!
Chung Nhạc nhấc chân đi vào Linh Hữu Viên:
- Cho ngươi biết tên thuốc ngươi liền biến công thức linh đan của ta. Tiểu tử, ngươi tinh ranh lắm! Tự ta đi hái!
Thủ vệ đó muốn ngăn lại nhưng không dám, đành liều mình theo hai người vào Linh Hữu Viên. Khâu Cấm Nhi cũng liều mình đi vào, trong bụng nơm nớp sợ hãi, cứ sợ bị phát giác.
- Cấm Nhi, đây chính là lịch luyện.
Chung Nhạc truyền âm:
- Trước lạ sau quen. Muội sẽ rất nhanh có thể dùng Bách Biến Huyền Công một cách thành thạo.
Khâu Cấm Nhi định thần lại đi theo hắn. Linh Hữu Viên này rất rộng, khắp núi là các loại linh dược, mùi thuốc sộc vào mũi. Mỗi cây linh dược bên cạnh đều có trùng trùng phong cấm, ngoài việc đề phòng đạo tặc ra còn để đề phòng chúng tự chạy mất.
Dù sao số linh dược này đã được trồng ở đây trăm nghìn năm, có loại đã thành yêu quái. Nếu không phải có phong ấn thì chúng đã cao chạy xa bay rồi.
Ngoài linh dược còn có các con cự thú thần tuấn, uy phong lẫm liệt canh giữ.
Thủ vệ kia cười trừ:
- Hai vị cần linh dược bao nhiêu năm tuổi? Đây là trăm năm tuổi, bên này là hai trăm năm tuổi, đây là ba trăm năm...
Năm tuổi là số năm linh dược sinh trưởng, càng lâu thì tác dụng càng tốt. Khâu Cấm Nhi nhìn không khỏi chép miệng. Số linh dược này dồi dào linh lực, mỗi cây ở Kiếm Môn cũng thuộc loại cực hiếm. Nhưng ở đây thì có tới hàng mấy trăm mẫu từ trăm năm tuổi!
Chung Nhạc coi số linh dược trăm năm tuổi như không, đi thẳng về phía sau:
- Ta cần nghìn năm tuổi.
Thủ vệ kia vội dẫn đường, thận trọng nói:
- Linh dược nghìn năm tuổi không còn nhiều, nếu muốn dùng tới thì cần phải báo lên Uy Tranh Tế Tự quản lý Linh Hữu Viên...
Chung Nhạc trừng mắt, cười khảy:
- Sư ca, chúng ta tới Tây Hoang làm gì?
- Lịch luyện.
Chung Nhạc hùng hồn nói:
- Tới Tây Hoang lịch luyện! Đúng rồi Cấm Nhi, Bách Biến Huyền Công ta truyền thụ, muội tu luyện thế nào rồi?
Thời gian này hắn dung hợp Bất Tử Chi Thân của Quỳ Long thần tộc với Vạn Thần Băng Thánh Quyết của Bạch Trạch thị, từ Vạn Thần Đồ chọn ra một trăm linh tám loại biến hóa đồ của thần tộc, sáng tạo ra Bách Biến Huyền Công, truyền thụ môn công pháp này cho Khâu Cấm Nhi.
Khâu Cấm Nhi vốn đã tu luyện Bất Tử Chi Thân, dù sao lúc đó thiếu nữ này cũng cùng hắn nghiên cứu tham ngộ tấm da Quỳ Long, có căn cơ thâm hậu, tuy không luyện được tới trình độ của Chung Nhạc nhưng cũng không phải tầm thường.
Dù sao nàng cũng là Mộc Diệu Linh Thể, trời sinh đã có sinh mệnh lực cường đại, sinh cơ dồi dào, tu luyện Bất Tử Chi Thân không mất sức mà hiệu quả cao. Chỉ là nàng không có cơ ngộ như của Chung Nhạc, không có được bảo vật như thánh dược liên hoa nên chậm hơn Chung Nhạc một chút.
Nhưng nếu Chung Nhạc không có thánh dược thì tốc độ tu luyện chắc chắn sẽ không bằng nàng. Đây cũng là sự cường đại của thiên sinh linh thể, ngưỡng mộ không kịp.
Khâu Cấm Nhi cười:
- Môn công pháp sư ca truyền thụ giống để chiến đấu hơn, đúng là lợi hại. Mấy tháng nay muội tu luyện vẫn có chút không thuận lắm, vẫn còn khiếm khuyết về biến hóa.
Chung Nhạc nói:
- Luyện tập, rèn luyện nhiều hơn chắc chắn sẽ luyện được xuất thần nhập hóa. Ta chính là do rèn luyện nhiều mới luyện thành được môn công pháp này. Đến taho ta sẽ đưa muội cùng đi rèn luyện.
Khâu Cấm Nhi gật đầu, trong bụng thấy rất hạnh phúc:
- Sư ca cùng ta đi lịch luyện, chắc chắn sẽ rất ấm áp... nhưng tại sao lại tới Taho?
Mấy hôm sau hai người tới Tân Hỏa, Khâu Cấm Nhi cất lá thanh đằng đi. Hai người đáp xuống đất, dùng thần thông di chuyển. Chung Nhạc mở thần nhãn nhìn về phía xa, mắt sáng trưng, cười:
- Chúng ta tới Quỷ thần tộc lịch luyện trước. Cấm Nhi, muội cũng biến thành hình dạng Quỷ thần tộc đi.
Chung Nhạc lắc người biến thành một luyện khí sĩ Quỷ thần tộc. Khâu Cấm Nhi cũng dùng Bách Biến Huyền Công biến thành một nữ luyện khí sĩ Quỷ thần tộc.
Hai người hiên ngang vào trong lãnh địa Quỷ thần tộc, tiến về hướng thánh địa của Quỷ thần tộc.
Quỷ thần tộc không hề thua kém Sơn thần tộc, Huyết Mạch Bí Cảnh, luyện khí sĩ rất đông, cũng có không ít thần miếu. Dù sao cũng là chủng tộc có lịch sử năm vạn năm, cường giả đời nào cũng có, thánh địa Quỷ thần tộc nghiêm cấm ngoại tộc ra vào, phòng ngự cực kỳ nghiêm ngặt.
Khâu Cấm Nhi lo lắng bất an nhìn thủ vệ xung quanh. Thấy cứ ba bước là có một chốt canh, mười bước là tháp canh. Các cường giả Quỷ thần tộc mặt không chút biểu cảm, lạnh băng quan sát nhất cử nhất động của các luyện khí sĩ qua lại, vội truyền âm nói:
- Sư ca, chúng ta tới đây làm gì?
Chung Nhạc cười:
- Đương nhiên là để lịch luyện. Bách Biến Huyền Công ta truyền cho muội chủ yếu là ở chữ “biến”. Muội không thử biến hóa thì sao nắm chắc được nó?
- Linh Hữu Viên!
Chung Nhạc mắt sáng trưng, thấy các cánh cửa cao sừng sững trong thánh địa, bên trên có viết ba chữ “Linh Hữu Viên”. Từ xa nghe thấy từng trận gầm rú, còn có mùi thuốc bay tới, tim khẽ động.
- Cấm Nhi, theo ta!
Chung Nhạc dẫn Khâu Cấm Nhi vào trong thần miếu của Quỷ thần tộc. Các vị Tế Tự của Quỷ thần tộc đang truyền kinh, hai người nghe một lúc, Chung Nhạc ra hiệu cho Khâu Cấm Nhi chú ý hình dáng, giọng nói, hành động của một vị nữ Tế Tự, rồi hai người ra khỏi thần miếu.
Hai người thay đổi gương mặt, Khâu Cấm Nhi biến thành vị nữ Tế Tự kia, còn Chung Nhạc biến thành một vi Tế Tự Quỷ thần tộc khác, hiên ngang đi về hướng Linh Hữu Viên.
Hộ vệ canh giữ Linh Hữu Viên thấy hai người vội cúi chào:
- Hai vị Tế Tự cần gì?
Chung Nhạc nhìn hắn nói:
- Ta cần một số linh dược thượng đẳng để luyện đan.
Thủ vệ cười rừ:
- Hai vị để lại tên thuốc, đệ tử sẽ đi hái ngay.
- Không cần!
Chung Nhạc nhấc chân đi vào Linh Hữu Viên:
- Cho ngươi biết tên thuốc ngươi liền biến công thức linh đan của ta. Tiểu tử, ngươi tinh ranh lắm! Tự ta đi hái!
Thủ vệ đó muốn ngăn lại nhưng không dám, đành liều mình theo hai người vào Linh Hữu Viên. Khâu Cấm Nhi cũng liều mình đi vào, trong bụng nơm nớp sợ hãi, cứ sợ bị phát giác.
- Cấm Nhi, đây chính là lịch luyện.
Chung Nhạc truyền âm:
- Trước lạ sau quen. Muội sẽ rất nhanh có thể dùng Bách Biến Huyền Công một cách thành thạo.
Khâu Cấm Nhi định thần lại đi theo hắn. Linh Hữu Viên này rất rộng, khắp núi là các loại linh dược, mùi thuốc sộc vào mũi. Mỗi cây linh dược bên cạnh đều có trùng trùng phong cấm, ngoài việc đề phòng đạo tặc ra còn để đề phòng chúng tự chạy mất.
Dù sao số linh dược này đã được trồng ở đây trăm nghìn năm, có loại đã thành yêu quái. Nếu không phải có phong ấn thì chúng đã cao chạy xa bay rồi.
Ngoài linh dược còn có các con cự thú thần tuấn, uy phong lẫm liệt canh giữ.
Thủ vệ kia cười trừ:
- Hai vị cần linh dược bao nhiêu năm tuổi? Đây là trăm năm tuổi, bên này là hai trăm năm tuổi, đây là ba trăm năm...
Năm tuổi là số năm linh dược sinh trưởng, càng lâu thì tác dụng càng tốt. Khâu Cấm Nhi nhìn không khỏi chép miệng. Số linh dược này dồi dào linh lực, mỗi cây ở Kiếm Môn cũng thuộc loại cực hiếm. Nhưng ở đây thì có tới hàng mấy trăm mẫu từ trăm năm tuổi!
Chung Nhạc coi số linh dược trăm năm tuổi như không, đi thẳng về phía sau:
- Ta cần nghìn năm tuổi.
Thủ vệ kia vội dẫn đường, thận trọng nói:
- Linh dược nghìn năm tuổi không còn nhiều, nếu muốn dùng tới thì cần phải báo lên Uy Tranh Tế Tự quản lý Linh Hữu Viên...
Chung Nhạc trừng mắt, cười khảy: