Mục lục
Cuộc chiến Vạn giới - KK Cố Hương (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong Đạo Giới quả thật đã xảy ra vấn đề lớn. Trước đây, Chung Nhạc cũng đã từng đi qua Đạo Giới, lúc đó đã nhìn thấy một mặt vô cùng xấu xí của Đạo Giới, trong lòng quả thật vô cùng chấn động.

Năm xưa, Đại Tư Mệnh mở ra Đạo Giới thất bại, mà sau khi hắn phục sinh, đã từng nhìn thấy một đoạn tương lai, nhìn thấy Đạo quang của Đạo Giới giết chết chính mình, sau đó hắn mới đi tìm biện pháp phá giải, vì vậy đã tìm được một người khác đồng dạng cũng bị Đạo quang của Đạo Giới chết giết, chính là Chung Nhạc. Vì vậy hắn đã phá đi Đế tinh của Chung Nhạc, thay đổi tương lai của Chung Nhạc, mong đợi tương lai của chính mình cũng có thể theo đó mà thay đổi.

Chỉ là, tương lai của Chung Nhạc biến hóa càng lúc càng nhiều, tương lai một mảnh vẫn đục, không ai có thể nhìn thấy được tương lai, thậm chí ngay cả sinh vật Hỗn Độn cũng không thể nhìn thấy rõ ràng được.

Mà cảm giác bất tường trong lòng Đại Tư Mệnh vẫn không hề mất đi, loại cảm giác bất tường này vẫn tiếp tục bám theo hắn.

- Tương lai?

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Đại Tư Mệnh, chúng ta liên thủ với nhau, còn lo lắng không có tương lai sao? Hiện tại lòng tin của ngươi đã không còn như xưa rồi!

Đại Tư Mệnh lắc lắc đầu, nâng Sinh Mệnh Cổ Thụ lên, một đám Thần Vương đứng dưới tàng cây, dần dần đi xa.

- Đạo Giới đối với chúng ta vẫn là một địa phương bí ẩn, nhất định phải tiến vào Đạo Giới dọ thám rõ ràng một chuyến! Phục Hy, mặc dù ngươi chưởng khống trong tay Hoàng Triều cường đại nhất, nhưng tu vi thực lực của ngươi vẫn chưa đạt tới trình độ có thể chống lại Đạo Thần!

Thanh âm của hắn từ xa xa truyền tới:

- Đạo Giới vẫn luôn khiến cho ta có một loại cảm giác bất tường! Ta luôn cảm thấy Đạo Giới sẽ quấy nhiễu sự vận hành của Hạ giới, trước khi chưa trở thành Đạo Thần, bản thân ngươi tự cẩn thận!



Chung Nhạc khẽ nhíu mày, nhìn theo bóng dáng hắn đi xa. Lúc này, Phong Hiếu Trung đột nhiên đi tới, đứng sóng vai với hắn, nghi hoặc hỏi:

- Đại Tư Mệnh đây là có ý gì?

- Ý của hắn là, đại đạo của Đạo Giới có khả năng cho rằng sự tồn tại của ta sẽ can thiệp sự vận hành của đại đạo trên thế gian này, do đó Đạo Giới sẽ tự chủ diệt trừ ta!

Chung Nhạc suy tư trong chốc lát, lắc lắc đầu, mỉm cười nói:

- Điều này sao có thể? Đạo Giới là một thế giới, một thế giới được xưng tụng là hoàn mỹ nhất, là thế giới do Đạo cấu thành, sao có thể sẽ sinh ra ý thức chủ động diệt trừ ta giống Thiên như vậy? Đạo không có thiện ác, đại đạo chí công, không có khả năng xuất hiện loại tình huống Đại Tư Mệnh đã nói kia!

- Trừ phi ngươi uy hiếp tới đại đạo!

Phong Hiếu Trung nói:

- Đạo không có thiện ác? Không có thiện ác sao lại sinh ra những Tiên Thiên Thần Ma có thiện có ác như Tà Đế và Ma Đế, đây là nguyên nhân gì? Ta cảm thấy những lời Đạo không có thiện ác này, cũng không phải là Đạo không phân thiện ác, mà là không phân biệt thiện hay ác, tất cả đều là Đạo. Nếu Đạo của Đạo Giới không có ý thức, sao lại mấy lần ngăn cản ngươi tiến vào Đạo Giới?

Chung Nhạc thoáng ngẩn người. Phong Hiếu Trung tiếp tục nói:

- Nếu Thiên không có ý thức, sao thế gian lại có Thiên kiếp? Đại đạo chí công, lại càng là một câu nói đùa! Sao Phục Hy Thần Tộc lại bị diệt tộc? Ức vạn tộc nhân cơ hồ bị diệt tuyệt, công lý của đại đạo ở đâu? Sao Nhân Tộc lại trở thành lương thực của vạn tộc? Ức vạn tộc nhân bị xem thành gia súc, vừa mới trưởng thành liền sẽ bị ăn thịt, công lý của đại đạo ở đâu? Vô số cuộc chiến đoạt Đế, không biết bao nhiêu chủng tộc bị diệt tuyệt, công lý lại ở đâu? Đại đạo chính là không có quan niệm chí công, Đạo chính là Đạo, chính là một loại quy tắc vận hành. Ngươi can thiệp tới quy tắc vận hành của Đạo, Đạo sẽ liền tiêu diệt ngươi!

Trong lòng Chung Nhạc chấn động.

Phong Hiếu Trung mỉm cười, nói:

- Ta hỏi ngươi, thế gian vốn dĩ có Dịch đạo hay không?

Chung Nhạc lắc đầu, nói:

- Tiên hiền Phục Hy thị ta khai sáng ra Dịch đạo, phát dương quang đại trong tay Phục Mân Đạo Tôn, sau đó mới định hình!



Hơn một ngàn sáu trăm vị Đại Đế tiến lại gần, vây quanh hai vị tồn tại cường đại mà trí tuệ này, lẳng lặng nghe hai người bọn họ một hỏi một đáp.

- Thế gian vốn dĩ có Lục Đạo Luân Hồi hay không?

Phong Hiếu Trung tiếp tục hỏi.

- Vốn dĩ không có Lục Đạo Luân Hồi!

Chung Nhạc nói:

- Cũng không có Thất Đạo Luân Hồi! Đại Tư Mệnh mở Tử Vi, Đại Toại mở Hư Không, Phục Mân mở Lục Đạo Giới, mới xác lập hệ thống Lục Đạo Luân Hồi, lúc này mới có Lục Đạo Luân Hồi. Sư huynh mở ra Thần Túc Thất Đạo Luân Hồi, bởi vậy mới có Thất Đạo Luân Hồi, ta mở ra khu Luân Hồi thứ bảy, bởi vậy thiên địa Đại nhất thống!

Phong Hiếu Trung hỏi:

- Lúc vũ trụ mới mở ra, chưa có sinh mệnh, có Đại đạo Sinh Mệnh hay không?

Chung Nhạc nói:

- Không có!

Phong Hiếu Trung lại hỏi:

- Lúc đó có Thần đạo, Ma đạo không?

Chung Nhạc lâm vào suy tư:

- Không có!

- Trong Hỗn Độn có Thiên đạo, có Địa đạo không?



Chung Nhạc nói:

- Không có!

- Đây chính là sáng tạo ra quy tắc!

Phong Hiếu Trung mỉm cười, nói:

- Vốn dĩ lúc vũ trụ vừa mới mở ra là không có đại đạo, do vũ trụ vận hành cho nên mới có đại đạo. Phục Hy gian khổ lập nghiệp giữa thời đại nguy nan, thuận theo thiên địa biến hóa, thế sự biến hóa, nghịch thiên cải mệnh, đấu với thiên, đấu với địa, đấu với nhân, giống như Thần Long vẫy vùng, như Đại Xà ẩn núp, chính là Dịch, cho nên mới có Dịch đạo!

Trên mặt Chung Nhạc lộ ra nụ cười, nói:

- Ta minh bạch ý của ngươi! Đại đạo thiên địa vốn dĩ không có, về sau vũ trụ vận hành, mới dần dần đã có quy tắc, vì vậy mới có Đại đạo Tiên Thiên. Sinh linh Hậu Thiên thuận theo thiên địa biến hóa, thế sự biến hóa, lại nghịch thiên cải mệnh, đó chính là đã vi phạm quy tắc của đại đạo, vì vậy ở trên cơ sở những Đại đạo Tiên Thiên này lại sáng tạo ra một loại đại đạo khác chưa từng có. Địa phương vốn dĩ có núi khai sơn, địa phương không có đường đi mở đường, thay đổi tự nhiên, cũng chính là đã khai sáng ra Đại đạo Hậu Thiên. Vũ trụ vận hành khai sáng ra Đại đạo Tiên Thiên, sinh linh Hậu Thiên cầu sinh tồn, thay đổi hoàn cảnh mà sáng tạo ra Đại đạo Hậu Thiên. Đạo cũng có thể sinh, Đạo cũng có thể diệt, không cần chấp nhất vào đại đạo. Sư huynh, đạo hạnh và tâm cảnh của ngươi đã cao hơn ta rồi!

Phong Hiếu Trung nói:

- Đạo cũng có thể sinh, Đạo cũng có thể diệt, đây mới là Đạo Thần! Nhưng ngươi lại can thiệp tới sự của vận chuyển đại đạo Đạo Giới, thậm chí muốn hủy diệt một loại đại đạo nào đó, Đạo của Đạo Giới sẽ có thể diệt ngươi!

Hai người vấn đáp một phen, đều có đạt được.

Lúc này, Hồn Đôn Vũ cũng ở trong hơn một ngàn sáu trăm vị Đại Đế xung quanh, vừa nghe được đoạn đối thoại giữa hai người, liền vội vàng ghi chép lại đoạn vấn đáp giữa hai người bọn họ, suy nghĩ một chút, đặt một cái tên cho đoạn vấn đáp này, gọi là Nhị Thánh Vấn Đáp Thiên, lưu lại trình cho Lão tổ tông của chính mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK