Mục lục
Cuộc chiến Vạn giới - KK Cố Hương (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Bệ hạ vừa mới truyền tin cho ta, nói là đã có biện pháp đối phó Mục Tiên Thiên, bảo chúng ta bình tĩnh một chút chớ nóng, chỉ đợi Bệ hạ và nương nương thành công mở ra Bí cảnh thứ bảy, sẽ có thể nhất cổ tác khí nhất cử diệt trừ Mục Tiên Thiên và Dịch Quân Vương! Lâu tướng quân, ngươi cũng không cần nóng lòng khiêu chiến!

Lâu Chính Sư than thở:

- Ta chỉ tiếc là đã lãng phí mất cơ hội này mà thôi!

o0o

Trôi qua thời gian hơn nửa năm, Thiên Dực Cổ Thuyền đã đi tới biên thùy Tinh vực Tử Vi. Những năm qua, tu vi của hắn không ngừng tăng trưởng, thực lực cũng đã đột nhiên tăng mạnh, tốc độ của Thiên Dực Cổ Thuyền cũng đề thăng thật lớn, thời gian cần thiết để đi tới các nơi trong vũ trụ cũng càng lúc càng ngắn.

Tới khu vực biên thùy Tinh vực Tử Vi này, không gian đã phi thường hoang liêu, không có bao nhiêu ngôi sao. Những ngôi sao lác đác không nhiều mấy kia đại đa số tụ tập cùng một chỗ, hình thành nên một tòa Thánh địa biên thùy.

So với Đế tinh khí vận nồng đậm, đại đạo thiên địa tụ tập đông đúc, nơi này liền lộ ra hoang liêu hơn rất nhiều. Số lượng Thần Ma ở đây so với ở những địa phương khác cũng ít hơn rất nhiều. Bất quá, đây chỉ là nói một cách tương đối. Nơi này mặc dù không bằng được những địa phương khác trong Tử Vi, nhưng so với ba ngàn Lục Đạo Giới thì vẫn là cao hơn một bậc.

Chung Nhạc dừng Thiên Dực Cổ Thuyền lại sát bên trong U Không, một mình rời khỏi U Không, tiến vào thành thị của tòa Thánh địa này, nhàn nhã tản bộ bốn phía.

Một lúc sau, hắn đi tới trước một tòa lương đình, bình thản đi vào, ngồi xuống trong lương đình.



Cũng không lâu lắm, Phong Hiếu Trung và Bàn Tố Tâm đi tới. Hai người nắm tay đi lại trên đường vô cùng thân thiết, tình chàng ý thiếp, hồn nhiên không nhìn ra gã Phong Hiếu Trung từng khiến cho vô số thiên tài các tộc vừa mới nghe tên đã sợ mất mật trước đây.

- Tố Tâm, ngươi đi dạo xung quanh một chút đi, ta đi gặp một cố nhân!

Phong Hiếu Trung đột nhiên mỉm cười, nói.

Bàn Tố Tâm theo lời rời khỏi. Không gian trong lương đình đột nhiên ba động, Phong Hiếu Trung dĩ nhiên đã xuất hiện ở đối diện Chung Nhạc. Trước mặt hắn, bình trà trên bàn giữa lương đình vẫn còn bốc khói nghi ngút.

- Sư huynh cũng không có bởi vì nàng mà làm lỡ tu hành chứ?

Chung Nhạc bình thản uống trà, hỏi. Phong Hiếu Trung ngồi xuống đối diện, nói:

- Sao ngươi biết ta ở đây?

- Ta không biết ngươi ở đây, nhưng lại biết Bàn Tố Tâm đang ở đây!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Thôi diễn hành tung của ngươi rất khó, nhưng ta đã dệt ra sợi tơ nhân quả của nàng, tự nhiên có thể thôi diễn ra hành tung của nàng. Sư huynh, ta lo lắng ngươi trầm mê trong tình, sẽ trì hoãn sự tu hành của chính mình!

Phong Hiếu Trung thản nhiên nói:

- Ngươi quá lo lắng rồi! Ta mặc dù trầm mê trong tình, nhưng cũng là trầm mê trong Đạo, ta đã rất lâu rồi không tìm được sự an bình trong lòng. Hiện tại đã tìm được sự an bình, lòng cầu đạo ngược lại càng mãnh liệt hơn, đầu óc càng thanh minh hơn. Trước đây, trong lòng ta có rất nhiều điểm nghi hoặc không hiểu, sau khi nối tiếp lại tiền duyên với Tố Tâm, ngược lại khiến cho đầu óc ta trở nên rộng mở trong sáng, nhìn thấy Đạo càng nhiều hơn!

Trong lòng Chung Nhạc cảnh giác, nói:

- Ngươi hẳn là biết rõ, nàng không phải là thê tử của ngươi, chỉ là một Bàn Hồ Hoàng Tộc bộ dáng tương tự thê tử ngươi mà thôi. Ngươi không thể xem nàng thành thê tử đã qua đời của ngươi!



Phong Hiếu Trung liếc nhìn hắn một cái, bình tĩnh vạn phần nói:

- Có gì khác biệt chứ? Ta xem nàng là ái thê của ta, mà nàng xem ta là tình cảm chân thành. Trong lòng ta, ái thê ta đã sống lại. Trong lòng nàng, ta đối với nàng trung tâm chứng giám nhật nguyệt!

Chung Nhạc khẽ nhíu mày. Phong Hiếu Trung nâng tách uống trà, đứng lên nói:

- Ngươi đi đi!

Chung Nhạc cau mày, nói:

- Sư huynh, chúng ta là đạo hữu!

Phong Hiếu Trung nở nụ cười, nói:

- Ngươi vẫn là đạo hữu của ta! Linh Ngọc Cung của ta vẫn còn, phân thân của chúng ta vẫn có thể tiếp tục những nghiên cứu của chúng ta. Hai mươi năm qua, ta cũng không hề nhàn rỗi, mà vẫn đang tiếp tục nghiên cứu ảo diệu của Huyền Cơ, đệ tử của Thiên. Bất quá, Tố Tâm không muốn nhìn thấy ngươi, cho nên ta sẽ không để cho nàng gặp mặt ngươi!

Chung Nhạc bất đắc dĩ, nói:

- Chỉ cần sư huynh yêu thích, vậy ta sẽ nguyện ý rời khỏi, không quấy rầy thế giới hai người của các ngươi. Sư huynh, khi nào ngươi cần tới ta, cứ việc nói một tiếng!

Phong Hiếu Trung phất phất tay, phiêu nhiên rời đi.

Chung Nhạc đứng dậy, thân hình biến mất, phảng phất như chưa bao giờ xuất hiện trong tòa Thánh địa biên thùy này. Mặc kệ nói thế nào, chính mình đã đạt được y bát của Lão đầu tử Phong Thường, Phong Hiếu Trung thân là con trai của Phong Thường, cũng xem như là thân nhân của hắn. Chỉ cần Phong Hiếu Trung vui vẻ, hắn cũng sẽ hài lòng, sẽ chúc phúc cho hai người bọn họ.

o0o

Chung Nhạc lại đi tới Loại Tinh Trạch, dừng Thiên Dực Cổ Thuyền lại, cất bước tiến vào trong phiến Tinh trạch này.



Loại Tinh Trạch nhìn từ xa giống như một mảnh đầm lầy, quần tinh như trạch. Ở trong này Loại Tinh bạo phát, quang mang như kiếm, phảng phất như một Cự nhân to lớn khôn cùng đang huy vũ kiếm quang vậy.

Trước đây hắn đã từng tới đây hai lần, cả hai lần đều cực kỳ chấn động bởi sự hùng vĩ kỳ bí của vũ trụ. Thậm chí hắn còn dự định từ trong hiện tượng thiên văn của Loại Tinh Trạch thôi diễn ra một bộ đại thần thông Kiếm đạo, chỉ là không có thời gian, vẫn chưa thể hoàn thành được.

Lần này một lần nữa lại tới Loại Tinh Trạch, mục đích của hắn đã không còn là thôi diễn thần thông đơn giản như vậy, mà là dự định từ trong Loại Tinh Trạch lĩnh ngộ ra một loại đại đạo Tiên Thiên khác, đại đạo Tiên Thiên Đại Trạch!

- Trong tinh không vũ trụ có Lôi Trạch, còn có Loại Tinh Trạch. Trong Lôi Trạch ẩn chứa đại đạo Tiên Thiên Lôi Đình, trong Loại Tinh Trạch có kiếm quang huy hoàng, nhưng trong hai nơi này tất nhiên phải có đại đạo Tiên Thiên Đại Trạch, chỉ là vì sao chưa từng gặp qua cao thủ tu luyện đạo này?

Chung Nhạc hành tẩu trong phiến Tinh vực này, tiếp xúc với đại đạo thiên địa, nỗ lực từ trong đó tìm ra đại đạo Tiên Thiên Đại Trạch. Hắn cho rằng, căn bản của vũ trụ ngoại trừ Âm Dương, ngoại trừ Tứ Tượng, còn có Bát Quái nữa, mới có thể diễn biến ra vũ trụ.

Đạo, thật ra chính là một dạng giải thích đối với vũ trụ. Bất luận loại Đạo gì, thật ra đều là đang giải thích vũ trụ Hồng Hoang. Đại đạo Tiên Thiên cũng là một dạng giải thích đối với vũ trụ, chỉ là có cái thì giải thích biểu tượng, có cái thì giải thích căn bản.

Mà Chung Nhạc muốn làm, chính là từ trong Loại Tinh Trạch tìm ra một loại đại đạo căn bản. . ngôn tình hoàn

Loại Tinh Trạch sớm đã bị Cát Thiên thị chiếm cứ. Trăm ngàn tộc nhân Cát Thiên thị từ Đế tinh di chuyển tới đây, cải tạo Loại Tinh Thạch thành một khu vực Tinh cầu và Đại lục thích hợp cho sinh tồn, bắt đầu an cư lạc nghiệp, sinh con đẻ cái.

Ở trong này cũng không thiếu những tồn tại cường đại, ngay cả Đế Quân cũng có một hai vị. Chung Nhạc đi vào Loại Tinh Trạch, cũng không kinh động tới bọn họ. Hắn tinh thông đại đạo Không Gian, tới lui tự nhiên, cho dù là Đế Quân đi chăng nữa, chỉ cần hắn muốn giấu diếm, không đặc biệt chú ý cũng khó có thể phát hiện ra hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK