Quy Khư bị lực lượng còn sót lại của Lục Đạo Luân Hồi ảnh hưởng, có chút tồn tại cổ lão chết mà không tiêu tan, thi thể cũng sẽ phục sinh trở lại. Mà thi thể trong quan tài này chắc cũng là trong lúc bất chợt sống lại, thống hạ sát thủ với đám bộ hạ của Ích Tà Thần Hoàng, giết cho bọn họ trở tay không kịp.
- Không đúng! Không đúng! Nếu là Lục Đạo Luân Hồi, vậy vì sao những thi cốt khác không có sống lại? Đám thi cốt Thần Ma vừa rồi ta gặp phải kia số lượng cũng không ít, sao bọn họ không bị lực lượng Lục Đạo ảnh hưởng mà sống lại?
Chung Nhạc trăm mối không thể hiểu nổi. Đột nhiên, đại địa thoáng chấn động, dưới lòng đất mơ hồ có quang mang chiếu rọi. Hắn lập tức cảm giác được linh lực của bản thân rục rịch xuất động.
- Đây là…
Trong lòng Chung Nhạc cả kinh. Đột nhiên, từng đạo từng đạo quang mang từ dưới lòng đất giống như dòng nước chảy ra, chui vào trong từng cỗ từng cỗ xương khô trên mặt đất kia.
- Không tốt!
Chung Nhạc lập tức phóng chạy như điên, rời xa đám xương khô kia. Chỉ nghe sau lưng truyền tới thanh âm gào thét nặng nề. Đám xương khô kia vậy mà một cỗ tiếp theo một cỗ đứng lên.
Tân Hỏa đứng trên đầu vai hắn, quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy trên người đám xương khô kia không ngờ lại có huyết nhục nhanh chóng diễn sinh, sinh trưởng. Từng chút từng chút cơ nhục sinh ra, huyết quản thình thịch nhảy lên. Thậm chí còn có thể nhìn thấy trong lồng ngực thi cốt xuất hiện trái tim đập thình thịch. Đám xương khô giống như từ trong tử vong phục sinh trở lại vậy, giống như đã tu thành Bất Tử Chi Thân, lại muốn khôi phục thành thân thể huyết nhục. Tân Hỏa không khỏi lẩm bẩm:
- Tòa Tự Nhiên Chi Thành này, thật ra phải gọi là Quỷ Dị Chi Thành mới đúng!
Tổng cộng bốn tôn Thần Ma phục sinh, thân thể vĩ ngạn, toàn thân lan tỏa Thần lực, đột nhiên nhìn về phía Chung Nhạc, ánh mắt sắc bén như điện. Sau đó, từng đạo từng đạo thân ảnh di chuyển, giết về phía Chung Nhạc. Sắc mặt Tân Hỏa nhất thời khẩn trương, vội vàng nói:
- Lần này nguy rồi! Nhạc tiểu tử, mau giao nhục thân ngươi cho ta. Đám Thần Ma này bị lực lượng quỷ dị điều khiển, ngươi xa xa không phải là đối thủ. Cũng không biết với tu vi nội tình hiện tại của ngươi, có thể đối kháng lại đám Thần Ma chết mà phục sinh này hay không… Hửm?
Hắn khẽ di một tiếng, chỉ thấy từng cái từng cái cánh tay từ dưới nách Chung Nhạc mọc ra, ngón tay không ngừng nhảy lên, nhanh chóng kết ấn, thi triển ra một môn ấn pháp kỳ dị. Chính là thần thông Bàn Cổ Lục Đạo!
Lúc này, bốn tôn Thần Ma chết mà phục sinh kia đã phóng tới sau lưng hắn, thân thể quảng đại, thần thông vô biên. Quang luân sau đầu đám Thần Ma chuyển động, phát ra đạo âm ầm vang.
Chung Nhạc đột nhiên xoay người lại, sau lưng đại phóng quang minh. Sáu đạo quang luân chuyển động. Trong mơ hồ, một tôn Thần Nhân Bàn Cổ uy nghiêm ngồi bên trong tầng tầng quang luân. Từng đạo hào quang đại phóng, chiếu rọi hư không. Hắn đánh ra một ấn, quang luân nhanh chóng chuyển động. Thanh âm tế tự nhất thời từ trong tầng tầng quang luân truyền ra, ngâm xướng xung quanh Thần Nhân Bàn Cổ, giống như vạn linh thiên địa nhất tề triều bái, đồng thanh tế tự vậy.
Sắc mặt bốn tôn Thần Ma kia không chút biểu tình, tiếp tục giết tới. Đột nhiên, bên trong cơ thể bọn họ chợt nhảy lên từng đạo từng đạo quang mang, thoát thể bay ra, vậy mà bay vào trong cơ thể tôn Thần Nhân Bàn Cổ sau đầu Chung Nhạc.
Bàn tay của bốn tôn Thần Ma kia đã vươn tới trước mặt Chung Nhạc. Nhưng lúc này, một mùi hôi thối đột nhiên truyền tới. Huyết nhục trên người đám Thần Ma phục sinh kia vậy mà trong nháy mắt mục nát, tan rã, hóa thành từng mảng từng mảng thịt thối, từ trên thân thể rơi xuống. Da dẻ bọn họ rách nát, huyết dịch khô quắt, lục phủ ngũ tạng trong bụng rơi xuống đầy đất, ngay sau đó liền hóa thành hư ảo.
Nhưng bốn bàn tay xương khô vẫn như cũ hung hăng vỗ lên trên người Chung Nhạc, mạnh mẽ đánh bay hắn. Toàn thân Chung Nhạc lăn lông lốc, đụng sập từng tòa từng tòa cung điện, đụng ngã từng cây từng cây cột, cuối cùng mới có thể dừng lại.
- Oa!
Hắn há miệng phun ra một ngụm máu, sắc mặt càng thêm tái nhợt, vừa mới định đứng dậy, đột nhiên xương cốt trong cơ thể truyền tới thanh âm nổ vang, toàn thân xụi lơ trên mặt đất. Bốn tôn Thần Ma kia mặc dù chết rất nhanh, nhưng lực lượng thần thông còn sót lại vẫn suýt chút nữa đã đánh chết hắn.
Chung Nhạc ngồi xếp bằng xuống, vận công chữa thương. Lúc này, ở xa xa, Đại Chân Lão Mẫu đột nhiên xuất hiện, nhìn về phía hắn, trong ánh mắt toát ra quang mang do dự. Chung Nhạc hừ lạnh một tiếng, đột nhiên lấy ra Thần Dực Đao, phốc một tiếng cắm lên trên mặt đất. Đại Chân Lão Mẫu cười khúc khích, cất bước đi ra, mỉm cười nói:
- Tiểu quỷ, nếu ngươi không lấy Thần Dực Đao ra, ta còn không dám tới giết ngươi. Ngươi lấy Thần Dực Đao ra, ngược lại thể hiện ngươi đã không còn át chủ bài, bị thương quá nặng, cho nên mới dùng thanh đao này dọa ta!
Chung Nhạc vẫn như cũ gia tăng chữa thương, lạnh nhạt nói:
- Đại Chân, ngươi làm sao biết ta không phải cố ý lấy thanh đao này ra, dụ dỗ ngươi mắc lừa, tự mình tới đây tìm chết?
Đại Chân Lão Mẫu nhất thời chần chừ, trù trừ không tiến lên, trong lòng thầm nghĩ:
- Tiểu tử này xảo trá dị thường, lúc trước đã giả dạng làm Thần Đèn, suýt chút nữa khiến cho ta tự hiến tế mà chết. Hiện tại mặc dù hắn đã bị thương nặng, nhưng cũng có khả năng là đang dụ dỗ ta mắc lừa…
Nó suy tư trong chốc lát, cười khúc khích, lặng yên thối lui. Chung Nhạc cũng không chút nào thả lỏng, vẫn như cũ cảnh giác bốn phía. Sau một lúc lâu, chỉ nghe cách đó không xa truyền tới thanh âm của Đại Chân Lão Mẫu:
- Tiện nghi cho ngươi rồi! Lần sau sẽ tính sổ với ngươi!
Nhưng Chung Nhạc vẫn như cũ không có bất kỳ thả lỏng nào. Trong bóng tối, Đại Chân Lão Mẫu chờ đợi hồi lâu, cũng không tìm được cơ hội đánh lén, chỉ đành lắc đầu, lúc này mới thật sự rời đi. Ánh mắt Đại Chân Lão Mẫu chớp động, trong lòng thầm nghĩ:
- Tiểu quỷ này tâm tư kín đáo, kín không kẽ hở, không tìm được sơ hở. Nếu hắn lớn lên thành Thần Ma, vậy thì vô cùng đáng sợ rồi! Không thể để cho hắn còn sống rời khỏi, nhất định phải chơi chết hắn! Trong tòa Tự Nhiên Chi Thành này, nói không chừng còn có các loại bảo bối Linh khí, Linh đan gì đó. Nếu có thể khôi phục được một chút tu vi, chơi chết hắn chính là dễ như trở bàn tay, không tốn bao nhiêu sức lực… Hửm? Nơi này còn có Thần dược!
- Không đúng! Không đúng! Nếu là Lục Đạo Luân Hồi, vậy vì sao những thi cốt khác không có sống lại? Đám thi cốt Thần Ma vừa rồi ta gặp phải kia số lượng cũng không ít, sao bọn họ không bị lực lượng Lục Đạo ảnh hưởng mà sống lại?
Chung Nhạc trăm mối không thể hiểu nổi. Đột nhiên, đại địa thoáng chấn động, dưới lòng đất mơ hồ có quang mang chiếu rọi. Hắn lập tức cảm giác được linh lực của bản thân rục rịch xuất động.
- Đây là…
Trong lòng Chung Nhạc cả kinh. Đột nhiên, từng đạo từng đạo quang mang từ dưới lòng đất giống như dòng nước chảy ra, chui vào trong từng cỗ từng cỗ xương khô trên mặt đất kia.
- Không tốt!
Chung Nhạc lập tức phóng chạy như điên, rời xa đám xương khô kia. Chỉ nghe sau lưng truyền tới thanh âm gào thét nặng nề. Đám xương khô kia vậy mà một cỗ tiếp theo một cỗ đứng lên.
Tân Hỏa đứng trên đầu vai hắn, quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy trên người đám xương khô kia không ngờ lại có huyết nhục nhanh chóng diễn sinh, sinh trưởng. Từng chút từng chút cơ nhục sinh ra, huyết quản thình thịch nhảy lên. Thậm chí còn có thể nhìn thấy trong lồng ngực thi cốt xuất hiện trái tim đập thình thịch. Đám xương khô giống như từ trong tử vong phục sinh trở lại vậy, giống như đã tu thành Bất Tử Chi Thân, lại muốn khôi phục thành thân thể huyết nhục. Tân Hỏa không khỏi lẩm bẩm:
- Tòa Tự Nhiên Chi Thành này, thật ra phải gọi là Quỷ Dị Chi Thành mới đúng!
Tổng cộng bốn tôn Thần Ma phục sinh, thân thể vĩ ngạn, toàn thân lan tỏa Thần lực, đột nhiên nhìn về phía Chung Nhạc, ánh mắt sắc bén như điện. Sau đó, từng đạo từng đạo thân ảnh di chuyển, giết về phía Chung Nhạc. Sắc mặt Tân Hỏa nhất thời khẩn trương, vội vàng nói:
- Lần này nguy rồi! Nhạc tiểu tử, mau giao nhục thân ngươi cho ta. Đám Thần Ma này bị lực lượng quỷ dị điều khiển, ngươi xa xa không phải là đối thủ. Cũng không biết với tu vi nội tình hiện tại của ngươi, có thể đối kháng lại đám Thần Ma chết mà phục sinh này hay không… Hửm?
Hắn khẽ di một tiếng, chỉ thấy từng cái từng cái cánh tay từ dưới nách Chung Nhạc mọc ra, ngón tay không ngừng nhảy lên, nhanh chóng kết ấn, thi triển ra một môn ấn pháp kỳ dị. Chính là thần thông Bàn Cổ Lục Đạo!
Lúc này, bốn tôn Thần Ma chết mà phục sinh kia đã phóng tới sau lưng hắn, thân thể quảng đại, thần thông vô biên. Quang luân sau đầu đám Thần Ma chuyển động, phát ra đạo âm ầm vang.
Chung Nhạc đột nhiên xoay người lại, sau lưng đại phóng quang minh. Sáu đạo quang luân chuyển động. Trong mơ hồ, một tôn Thần Nhân Bàn Cổ uy nghiêm ngồi bên trong tầng tầng quang luân. Từng đạo hào quang đại phóng, chiếu rọi hư không. Hắn đánh ra một ấn, quang luân nhanh chóng chuyển động. Thanh âm tế tự nhất thời từ trong tầng tầng quang luân truyền ra, ngâm xướng xung quanh Thần Nhân Bàn Cổ, giống như vạn linh thiên địa nhất tề triều bái, đồng thanh tế tự vậy.
Sắc mặt bốn tôn Thần Ma kia không chút biểu tình, tiếp tục giết tới. Đột nhiên, bên trong cơ thể bọn họ chợt nhảy lên từng đạo từng đạo quang mang, thoát thể bay ra, vậy mà bay vào trong cơ thể tôn Thần Nhân Bàn Cổ sau đầu Chung Nhạc.
Bàn tay của bốn tôn Thần Ma kia đã vươn tới trước mặt Chung Nhạc. Nhưng lúc này, một mùi hôi thối đột nhiên truyền tới. Huyết nhục trên người đám Thần Ma phục sinh kia vậy mà trong nháy mắt mục nát, tan rã, hóa thành từng mảng từng mảng thịt thối, từ trên thân thể rơi xuống. Da dẻ bọn họ rách nát, huyết dịch khô quắt, lục phủ ngũ tạng trong bụng rơi xuống đầy đất, ngay sau đó liền hóa thành hư ảo.
Nhưng bốn bàn tay xương khô vẫn như cũ hung hăng vỗ lên trên người Chung Nhạc, mạnh mẽ đánh bay hắn. Toàn thân Chung Nhạc lăn lông lốc, đụng sập từng tòa từng tòa cung điện, đụng ngã từng cây từng cây cột, cuối cùng mới có thể dừng lại.
- Oa!
Hắn há miệng phun ra một ngụm máu, sắc mặt càng thêm tái nhợt, vừa mới định đứng dậy, đột nhiên xương cốt trong cơ thể truyền tới thanh âm nổ vang, toàn thân xụi lơ trên mặt đất. Bốn tôn Thần Ma kia mặc dù chết rất nhanh, nhưng lực lượng thần thông còn sót lại vẫn suýt chút nữa đã đánh chết hắn.
Chung Nhạc ngồi xếp bằng xuống, vận công chữa thương. Lúc này, ở xa xa, Đại Chân Lão Mẫu đột nhiên xuất hiện, nhìn về phía hắn, trong ánh mắt toát ra quang mang do dự. Chung Nhạc hừ lạnh một tiếng, đột nhiên lấy ra Thần Dực Đao, phốc một tiếng cắm lên trên mặt đất. Đại Chân Lão Mẫu cười khúc khích, cất bước đi ra, mỉm cười nói:
- Tiểu quỷ, nếu ngươi không lấy Thần Dực Đao ra, ta còn không dám tới giết ngươi. Ngươi lấy Thần Dực Đao ra, ngược lại thể hiện ngươi đã không còn át chủ bài, bị thương quá nặng, cho nên mới dùng thanh đao này dọa ta!
Chung Nhạc vẫn như cũ gia tăng chữa thương, lạnh nhạt nói:
- Đại Chân, ngươi làm sao biết ta không phải cố ý lấy thanh đao này ra, dụ dỗ ngươi mắc lừa, tự mình tới đây tìm chết?
Đại Chân Lão Mẫu nhất thời chần chừ, trù trừ không tiến lên, trong lòng thầm nghĩ:
- Tiểu tử này xảo trá dị thường, lúc trước đã giả dạng làm Thần Đèn, suýt chút nữa khiến cho ta tự hiến tế mà chết. Hiện tại mặc dù hắn đã bị thương nặng, nhưng cũng có khả năng là đang dụ dỗ ta mắc lừa…
Nó suy tư trong chốc lát, cười khúc khích, lặng yên thối lui. Chung Nhạc cũng không chút nào thả lỏng, vẫn như cũ cảnh giác bốn phía. Sau một lúc lâu, chỉ nghe cách đó không xa truyền tới thanh âm của Đại Chân Lão Mẫu:
- Tiện nghi cho ngươi rồi! Lần sau sẽ tính sổ với ngươi!
Nhưng Chung Nhạc vẫn như cũ không có bất kỳ thả lỏng nào. Trong bóng tối, Đại Chân Lão Mẫu chờ đợi hồi lâu, cũng không tìm được cơ hội đánh lén, chỉ đành lắc đầu, lúc này mới thật sự rời đi. Ánh mắt Đại Chân Lão Mẫu chớp động, trong lòng thầm nghĩ:
- Tiểu quỷ này tâm tư kín đáo, kín không kẽ hở, không tìm được sơ hở. Nếu hắn lớn lên thành Thần Ma, vậy thì vô cùng đáng sợ rồi! Không thể để cho hắn còn sống rời khỏi, nhất định phải chơi chết hắn! Trong tòa Tự Nhiên Chi Thành này, nói không chừng còn có các loại bảo bối Linh khí, Linh đan gì đó. Nếu có thể khôi phục được một chút tu vi, chơi chết hắn chính là dễ như trở bàn tay, không tốn bao nhiêu sức lực… Hửm? Nơi này còn có Thần dược!