Thiên Vân Thập Bát Hoàng và Canh Vương Gia cùng quỳ, Canh Vương Gia dập đầu lia lịa trước Thiên Vân Thập Bát Hoàng. Khi kết bái với Chung Nhạc hắn nói luyện khí sĩ không quỳ Giới Đế, Thiên Đế, cho dù cung phụng trời đất thì cũng chỉ lễ kính chứ không quỳ. Quỳ xuống là trong lòng có trở ngại, không thể siêu thoát.
Nhưng giờ hắn vừa quỳ vừa dập đầu, gào khóc không thôi.
Thiên Vân Thập Bát Hoàng không nhìn thấy gì, mò mẫm tiến về phía trước ôm lấy cố gắng kéo hắn lên, mười chín người cùng nhau gào khóc.
- Trung thần nghĩa sĩ.
Chung Nhạc thầm cảm thán, Thiên Vân Thập Bát Hoàng đúng là trung thần nghĩa sĩ, vì một câu nói của Canh Vương Gia giữ lời hứa chờ hắn trở lại, thậm chí bị moi mắt, chặt chân tay cũng không phản bội, vẫn tiếp tục chờ đợi.
Thiên Vân Thập Bát Hoàng, đáng khóc đáng cười, một quỳ của Canh Vương Gia đã phá vỡ sự cố chấp đạo tâm của họ, phá vỡ lời thề không quy của họ, cũng khiến Chung Nhạc thay đổi cách nhìn về họ.
- Đúng là náo nhiệt, khóc khóc lóc kóc, dập đầu tới dập đầu lui, náo nhiệt như nhà có tang vậy.
Phía đối diện, Vân Hòa đế tử cười:
- Lúc này Canh Vương Gia tâm thần đại loạn, khó lòng kiềm chế, thần thông công pháp không biết còn được mấy phần? Có lẽ ngày chết của vương gia cũng sắp tới rồi.
Hắn nói với các luyện khí sĩ Thiên Giới bên cạnh:
- Nghe nói Canh Vương Gia trước nay đều rất cao ngạo, không quỳ trước trời đất, không quỳ trước Thiên Đế Giới Đế, nhưng nay lại quỳ trước mấy kẻ mù lòa, tàn phế, còn khóc ác liệt như vậy, đạo tâm bại cả rồi! Lúc này khiêu chiến với hắn, hắn vừa thịnh nộ vừa bi phẫn, tâm hồn treo ngược cành cây, chắc chắn sẽ đồng ý, nếu giết được Canh Vương Gia thì cũng là cơ hội lập danh, hơn nữa cha ta chắc chắn cũng sẽ vui mừng.
Hắn vừa dứt lời, chín luyện khí sĩ bên cạnh hắn mắt lập tức sáng lên.
Đúng như Vân Hòa đế tử nói, Canh Vương Gia đại bi đại phẫn đại nộ, chắc chắn sẽ đại thương. Thương ở đây chính là bi thương, bi phẫn, nộ thì hồn không trong xác, tình cảm phát tiết, lý trí không còn, chắc chắn pháp lực hỗn loạn. Tinh thần rối bời, tư duy rối loạn, nguyên thần không kiểm soát được, ảnh hưởng tới luyện khí sĩ như thế nào không nghĩ cũng biết.
Vân Hòa đế tử pháp nhãn vô song, nhìn ra điều này nên mới nói là ngày chết của Canh Vương Gia.
Rõ ràng hắn đã sớm liệu được cảnh tượng này sẽ diễn ra nên mới dẫn mọi người tới, ngồi đối diện với Canh Vương Gia chính là để nhìn Canh Vương Gia đại bi đại phẫn, chính là muốn nhìn hắn chết tại đây.
Luyện khí sĩ Ngục Giới vô pháp vô thiên, chẳng có thiện cảm gì với Giới Đế, dù sao cũng bị nhốt trong nhà tù Ngục Giới này, con cháu vô cùng vô tận cũng đều bị nhốt tại đây.
Còn luyện khí sĩ của Thiên Giới thì không, luyện khí sĩ Thiên Dưới có thể làm quan trên Thiên Đình, Thiên Cung, có ai là không muốn xây dựng một thế gia đại phiệt lớn mạnh, làm vinh quang tổ tông?
Vân Hòa đế tử nói vậy đủ để họ động tâm.
Một luyện khí sĩ đứng bật dậy, nói lớn:
- Canh Vương Gia, Uyên Thần thế gia Uyên Tông Hỷ nghe nói Canh Vương Gia kỹ nghiệp siêu quần, ta khiêu chiến với vương gia!
Lại một luyện khí sĩ khác cười ha hả:
- Nghe nói Canh Vương Gia từng đấu với Giới Đế, Cô gia Cô Huyền Cơ thỉnh vương gia chỉ điểm cho vài điều!
Một nữ tử cười:
- Canh Vương Gia sẽ không dám đồng ý cả lời thách đấu của tiểu nữ chứ?
- Còn ta Thương gia Thương Lam Phong, thỉnh vương gia chỉ điểm hai chiêu!
…
Chín luyện khí sĩ bên cạnh Vân Hòa đế tử lần lượt đứng dậy lên tiếng khiêu chiến Canh Vương Gia. Vân Hòa đế tử mỉm cười, nâng chén lên nhấp.
Chung Nhạc nhíu mày, tiến lên một bước, mấy người Lịch Thiên Hành, Dư Bá Xuyên, Quân Vô Đạo cũng tiến lên định ứng chiến thay Canh Vương Gia.
Họ đều nhận ra trạng thái Canh Vương Gia hiện giờ không ổn, đại bi đại phẫn đại nộ, không tẩu hỏa nhập ma đã là may mắn lớn rồi. Nếu đấu với các cường giả Thiên Giới nữa thì chỉ e Canh Vương Gia sẽ bị đánh chết tại Thiên Trân Lâu này.
Cường giả Thiên Giới đều nghịch khai lục đạo, lại là thiên sinh linh thể, đều tu luyện công pháp Lục Đại Luân Hồi hoàn chỉnh, cộng với huyết mạch cường hãn, không thua kém Canh Vương Gia là bao.
Trạng thái của Canh Vương Gia lúc này chắc chắn không phải đối thủ của họ.
Canh Vương Gia tuy kiêu ngạo nhưng làm việc gì cũng rất có nguyên tắc, rất hợp ý với luyện khí sĩ Ngục Giới. Giờ chỉ có họ mới có thể ra mặt thay Canh Vương Gia nhận sát cục này.
Đột nhiên Canh Vương Gia giang hai tay chắn trước mấy người Chung Nhạc, giọng có phần khàn đặc:
- Các vị, Trường Canh xin nhận hảo ý của các vị! Trường Canh vốn là Thiên Giới địa chủ, quản lý Thiên Giới, danh tiếng bên ngoài, nếu không ứng chiến thì còn mặt mũi đâu? Trận chiến này để tự ta.
Quân Vô Đạo chau mày:
- Trạng thái của ngươi không được, chắc chắn sẽ chết. Việc gì phải tự nộp mạng?
Thiên Vân Thập Bát Hoàng cũng chau mày, Lục Thiên Vương nói nhỏ:
- Vương gia hà tất phải động nộ vì chút vết thương nhỏ này của bọn ta? Nhỏ không nhịn ắt hỏng đại mưu…
- Nếu ta không ứng chiến, sự bi phẫn trong lòng không thể giải tỏa, trở thành mối day dứt trong lòng, đạo tâm bị tổn hại, sau này sao có thành tựu gì được? Các ngươi không cần khuyên ta nữa.
Canh Vương Gia sắc mặt tối lại, nói nhỏ:
- Chung Nhạc huynh trưởng, mười tám vị lão ca ca của ta phải phiền ngươi rồi. Sau này nếu ngươi tu vi có thành tựu hãy giúp ta giải phong ấn cho họ!
Chung Nhạc nhíu mày, trong lòng có dự cảm không lành, Canh Vương Gia đang ủy thác Thiên Vân Thập Bát Hoàng cho hắn để bản thân có thể quyết chiến mà không vướng bận gì.
- Ngươi tự mình giúp họ không phải tốt hơn sao?
Chung Nhạc khuyên.
Canh Vương Gia cười lớn, có chút tự phụ nói:
- Đương nhiên là ta có thể, nhưng nếu ta giết đế tử, Vân Hòa đế tử, Vân Sơn Giới Đế chắc chắn sẽ không cho ta sống. Chung Nhạc huynh trưởng, ngươi từng nói kiếp trước năm vạn bốn nghìn tuổi, có phải lừa ta không?
Chung Nhạc gật đầu:
- Ta xuất thân tại nơi nhỏ bé, làm gì có kiếp trước? Đúng là ta lừa ngươi, nhưng kiếp này đúng là ta lớn hơn ngươi.
- Ta biết ngươi lừa ta mà. Nhưng kiếp trước đều là quá khứ, kiếp này ngươi lớn hơn ta, chúng ta đã kết bái rồi thì ta nên gọi ngươi một tiếng huynh trưởng.
Hắn nghiêm nghị nói:
- Ngươi biết tại sao ta không đồng ý kết bái với ngươi không? Vì huynh trưởng của ta là Giới Đế đỉnh thiên lập địa, trưởng huynh như cha, ta kính hắn nên không muốn gọi ngươi là huynh. Ngươi đồng ý thay ta chiếu cố tới Thiên Vân Thập Bát Hoàng, ngươi xứng đáng làm huynh trưởng của ta!
Hắn cúi người lạy Chung Nhạc một cái, khi đứng thẳng dậy thì sự ủ dột trên gương mặt hoàn toàn biến mất, thần thái hứng khởi, nhìn các vị cường giả nói lớn:
- Lũ tiểu nhi các ngươi, khi ta tranh đấu với Vân Sơn Giới Đế các ngươi còn không biết đang bú sữa trốn nào. Thách đấu gì ta nhận hết! Các ngươi cũng không cần lần lượt từng người, lên hết đi!
- Sảng khoái!
Phía đối diện từng tràng cười lớn vọng lại, đột nhiên Uyên Tông Hỷ, Cô Huỳen Cơ, Thiên Nhu, Thương Lam Phong, chín luyện khí sĩ đó đều bước ta!
Không gian trong Thiên Trân Lâu rất rộng. Trong lầu là một cây định lâu thần trụ, xung quanh kiến trúc hình tròn vây quanh thần trụ. Trên cây thần trụ có bậc thang uốn quanh dẫn lên trên.
Tới đỉnh, đứng ở góc độ mấy ngừoi Chung Nhạc nhìn thì thần trụ giống như cái đài tròn khổng lồ, bán kính tới hơn trăm mẫu.
Chính vì có cây thần trụ này mới tiện cho đi lại.
Trên đỉnh cây thần trụ này, đối với những cường giả như Canh Vương Gia thì vẫn còn quá nhỏ, một chiêu thần thông của họ có thể truyền xa vạn dặm.
Nhưng Thiên Trân Lâu tương đương với trọng bảo được luyện thành từ vô số thần binh, nếu xuất hiện Thần Ma hoặc luyện khí sĩ giao đấu thì không gian trong Thiên Trân Lâu sẽ nhanh chóng mở rộng để tránh ảnh hưởng tới các khách khác.
Chín luyện khí sĩ vừa bay ra thì thấy đỉnh thần trụ nhanh chóng to ra, nháy mắt đã biến thành quảng trường rộng tới vài vạn dặm.
Cùng lúc đó, Canh Vương Gia bước ra, các vì sao trên trời bay lượn, biến thành một dòng tinh hà, Canh Vương Gia đứng trên tinh hà tấn công chín cường giả Thiên Giới.
Chín luyện khí sĩ Thiên Giới này đúng là bất phàm, các quầng sáng sau đầu chuyển động, lục đạo mở hết. Các loại thần quang tỏa sáng, nguyên thần dị tượng bắn ra biến thành những Thần Ma thần thánh khủng bố, có thần nhân nghìn tay, có thần nhân quấn song long, có thần nhân tay cầm song xà, có thần nhân cầm tháp, các loại dị tượng bay lượn.
Trong sáu quầng sáng phía sau đầu họ, các loại âm thanh kỳ lạ vọng ra, là tiếng tế tự, có nghĩa là lục đại bí cảnh của họ đều đã mở. Tu thành Lục Đại Luân Hồi, tu luyện công pháp Lục Đại Luân Hồi hoàn chỉnh, luện thành Lục Đại Luân Hồi thần thông!
Không chỉ vậy, lại có vô số Lục Đại Luân Hồi đại đạo bay ra, có cái giống như cây quế, có cái như sông lớn, có cái như hỏa sơn, có cái như mặt trăng, chính là Lục Đại Luân Hồi đại đạo mà họ luyện!
Khí huyết của họ ngập trời, huyết mạch chi lực của họ được kích phát hoàn toàn, khí huyết giống như biển lớn, bay trên trời cao, được Lục Đại Luân Hồi chiếu rọi sáng bừng đủ màu sắc.
Lịch Thiên Hành, Quân Vô Đạo mấy người sắc mặt kịch biến, cho dù là Dư Bá Xuyên cũng biến sắc. Uyên Tông Hỷ, Cô Huyền Cơ, Thiên Nhu, Thương Lam Phong đúng là rất cường hãn, mỗi người đều là kình địch mà họ chưa từng gặp, thực lực mạnh như vậy đúng là hơn cường giả Ngục Giới bọn họ!
Lịch Thiên Hành là kỳ tài của Ngục Giới đã luyện hết được mọi Cực Cảnh, hắn mở ra Lục Đại Luân Hồi, lại là thiên sinh linh thể, thực lực chắc chắn là đỉnh cấp trong Ngục Giới, không hề thua kém Chung Nhạc, Dư Bá Xuyên, nhưng huyết mạch của hắn thì không cao cấp lắm.
Uyên Tông Hỷ, Cô Huyền Cơ, Thiên Nhu, Thương Lam Phong bọn họ lại là huyết mạch hàng đầu trong số các Thần Ma, huyết mạch mạnh nhất Thiên Giới, chín người cùng tấn công Canh Vương Gia, kết cục của Canh Vương Gia không cần nghĩ cũng biết.
Cuối cùng, Canh Vương Gia và chín vị cường giả Thiên Giới lao vào nhau. Đúng lúc này, đột nhiên Canh Vương Gia hét lớn, khí tức tăng mạnh, trong cơ thể truyền ra hàng triệu vạn chấn động, uỳnh uỳnh không ngớt.
- Hay!
Chung Nhạc và Dư Bá Xuyên cùng thán thưởng.
Trong khoảnh khắc này Canh Vương Gia đột nhiên đột phá, từ Chân Linh Cảnh lên Thông Thần Cảnh. Hắn đã thức tỉnh Tinh Hà Chân Linh từ lâu, vẫn cứ áp chế cảnh giới, giờ thì không áp chế nữa, bất ngờ đột phá để tu vi tăng mạnh.
Nháy ma tộc, trên đài cao ở thần trụ, tinh hà bay loạn, hàng vạn hư ảnh Thần Ma xuất hiện, đứng sừng sững trên tinh hà. Các vì sao hòa lẫn vào nhau, không biết có bao nhiêu Thần Ma chạy loạn, tinh quang chiếu rọi, thậm chí ngay cả Thiên Trân Lâu cũng không che đi được. Tinh quang vô biên xuyên qua sự phong tỏa của Thiên Trân Lâu, bắn ra bốn phương tám hướng chiếu sáng cả một vùng trời!
Tinh quang bỗng thu lại, Canh Vương Gia bước trên vô số thi thể, tinh hà giống như một con rồng lớn lao thẳng về phía Vân Hòa đế tử.
Đúng vào khoảnh khắc tinh quang bạo phát hắn đã chém chết liền lúc chín cao thủ, khí thế mạn mẽ, mượn thế lao tới chém Vân Hòa đế tử, đúng là thế như chẻ tre!
Hắn vốn là cường giả mạnh nhất Lục Đạo Giới, nhưng tu vi cảnh giới vẫn là Chân Linh Cảnh, lúc này bỗng chốc đột phá Thông Thần Cảnh, Cực Đạo hồn binh đã được hắn luyện thành từ lâu. Giờ đột phá lập tức luyện thành Thông Thần Cực Cảnh, tu vi thực lực cường hãn khó tưởng!
Chén của Vân Hòa đế tử còn chưa đặt xuống, sắc mặt kinh hãi, chỉ thấy các vị Thần Ma phía sau hắn hét lên bay ra nghênh chiến Canh Vương Gia.
Các vị Thần Ma cường đại lao tới, Canh Vương Gia xuất chiêu dứt khoát nhanh gọn, chặt đầu, moi nguyên thần, chặt tứ chi, nháy mắt đã có vô số thi thể từ trên trời rơi xuống.
Lúc này Vân Hòa đế tử đứng dậy, chén rượu đặt xuống bàn.
- Thiên Giới Thập Cường, từ đây nổi danh, không cần tỷ thí nữa!
Cường giả cười ha hả, hai người lao qua nhau, Canh Vương Gia giơ tay lên đầu rơi xuống, đầu Vân Hòa đế tử xuất hiện trong tay hắn, còn chén rượu của Vân Hòa đế tử thì sắp chạm mặt bàn.
Canh Vương Gia ném cái đầu đi, tay kia đón lấy chén rượu, chén còn chưa chạm xuống mặt bàn, hắn ngửa cổ uống cạn, đứng chắp tay sau lưng:
- Ta đấu với cha ngươi, cha ngươi khó khăn lắm mới đánh bại được ta. Lẽ nào ngươi lại là đối thủ của ta? Vân Sơn Giới Đế, ta giết con ngươi, ngươi nên ra mặt rồi chứ?
Trên không trung vọng lại tiếng hừ lạnh uy nghiêm, cả không gian Thiên Trân Lâu lập tức đóng băng, mọi cường giả đều bị đứng yên tại chỗ không động đậy được.
Nhưng giờ hắn vừa quỳ vừa dập đầu, gào khóc không thôi.
Thiên Vân Thập Bát Hoàng không nhìn thấy gì, mò mẫm tiến về phía trước ôm lấy cố gắng kéo hắn lên, mười chín người cùng nhau gào khóc.
- Trung thần nghĩa sĩ.
Chung Nhạc thầm cảm thán, Thiên Vân Thập Bát Hoàng đúng là trung thần nghĩa sĩ, vì một câu nói của Canh Vương Gia giữ lời hứa chờ hắn trở lại, thậm chí bị moi mắt, chặt chân tay cũng không phản bội, vẫn tiếp tục chờ đợi.
Thiên Vân Thập Bát Hoàng, đáng khóc đáng cười, một quỳ của Canh Vương Gia đã phá vỡ sự cố chấp đạo tâm của họ, phá vỡ lời thề không quy của họ, cũng khiến Chung Nhạc thay đổi cách nhìn về họ.
- Đúng là náo nhiệt, khóc khóc lóc kóc, dập đầu tới dập đầu lui, náo nhiệt như nhà có tang vậy.
Phía đối diện, Vân Hòa đế tử cười:
- Lúc này Canh Vương Gia tâm thần đại loạn, khó lòng kiềm chế, thần thông công pháp không biết còn được mấy phần? Có lẽ ngày chết của vương gia cũng sắp tới rồi.
Hắn nói với các luyện khí sĩ Thiên Giới bên cạnh:
- Nghe nói Canh Vương Gia trước nay đều rất cao ngạo, không quỳ trước trời đất, không quỳ trước Thiên Đế Giới Đế, nhưng nay lại quỳ trước mấy kẻ mù lòa, tàn phế, còn khóc ác liệt như vậy, đạo tâm bại cả rồi! Lúc này khiêu chiến với hắn, hắn vừa thịnh nộ vừa bi phẫn, tâm hồn treo ngược cành cây, chắc chắn sẽ đồng ý, nếu giết được Canh Vương Gia thì cũng là cơ hội lập danh, hơn nữa cha ta chắc chắn cũng sẽ vui mừng.
Hắn vừa dứt lời, chín luyện khí sĩ bên cạnh hắn mắt lập tức sáng lên.
Đúng như Vân Hòa đế tử nói, Canh Vương Gia đại bi đại phẫn đại nộ, chắc chắn sẽ đại thương. Thương ở đây chính là bi thương, bi phẫn, nộ thì hồn không trong xác, tình cảm phát tiết, lý trí không còn, chắc chắn pháp lực hỗn loạn. Tinh thần rối bời, tư duy rối loạn, nguyên thần không kiểm soát được, ảnh hưởng tới luyện khí sĩ như thế nào không nghĩ cũng biết.
Vân Hòa đế tử pháp nhãn vô song, nhìn ra điều này nên mới nói là ngày chết của Canh Vương Gia.
Rõ ràng hắn đã sớm liệu được cảnh tượng này sẽ diễn ra nên mới dẫn mọi người tới, ngồi đối diện với Canh Vương Gia chính là để nhìn Canh Vương Gia đại bi đại phẫn, chính là muốn nhìn hắn chết tại đây.
Luyện khí sĩ Ngục Giới vô pháp vô thiên, chẳng có thiện cảm gì với Giới Đế, dù sao cũng bị nhốt trong nhà tù Ngục Giới này, con cháu vô cùng vô tận cũng đều bị nhốt tại đây.
Còn luyện khí sĩ của Thiên Giới thì không, luyện khí sĩ Thiên Dưới có thể làm quan trên Thiên Đình, Thiên Cung, có ai là không muốn xây dựng một thế gia đại phiệt lớn mạnh, làm vinh quang tổ tông?
Vân Hòa đế tử nói vậy đủ để họ động tâm.
Một luyện khí sĩ đứng bật dậy, nói lớn:
- Canh Vương Gia, Uyên Thần thế gia Uyên Tông Hỷ nghe nói Canh Vương Gia kỹ nghiệp siêu quần, ta khiêu chiến với vương gia!
Lại một luyện khí sĩ khác cười ha hả:
- Nghe nói Canh Vương Gia từng đấu với Giới Đế, Cô gia Cô Huyền Cơ thỉnh vương gia chỉ điểm cho vài điều!
Một nữ tử cười:
- Canh Vương Gia sẽ không dám đồng ý cả lời thách đấu của tiểu nữ chứ?
- Còn ta Thương gia Thương Lam Phong, thỉnh vương gia chỉ điểm hai chiêu!
…
Chín luyện khí sĩ bên cạnh Vân Hòa đế tử lần lượt đứng dậy lên tiếng khiêu chiến Canh Vương Gia. Vân Hòa đế tử mỉm cười, nâng chén lên nhấp.
Chung Nhạc nhíu mày, tiến lên một bước, mấy người Lịch Thiên Hành, Dư Bá Xuyên, Quân Vô Đạo cũng tiến lên định ứng chiến thay Canh Vương Gia.
Họ đều nhận ra trạng thái Canh Vương Gia hiện giờ không ổn, đại bi đại phẫn đại nộ, không tẩu hỏa nhập ma đã là may mắn lớn rồi. Nếu đấu với các cường giả Thiên Giới nữa thì chỉ e Canh Vương Gia sẽ bị đánh chết tại Thiên Trân Lâu này.
Cường giả Thiên Giới đều nghịch khai lục đạo, lại là thiên sinh linh thể, đều tu luyện công pháp Lục Đại Luân Hồi hoàn chỉnh, cộng với huyết mạch cường hãn, không thua kém Canh Vương Gia là bao.
Trạng thái của Canh Vương Gia lúc này chắc chắn không phải đối thủ của họ.
Canh Vương Gia tuy kiêu ngạo nhưng làm việc gì cũng rất có nguyên tắc, rất hợp ý với luyện khí sĩ Ngục Giới. Giờ chỉ có họ mới có thể ra mặt thay Canh Vương Gia nhận sát cục này.
Đột nhiên Canh Vương Gia giang hai tay chắn trước mấy người Chung Nhạc, giọng có phần khàn đặc:
- Các vị, Trường Canh xin nhận hảo ý của các vị! Trường Canh vốn là Thiên Giới địa chủ, quản lý Thiên Giới, danh tiếng bên ngoài, nếu không ứng chiến thì còn mặt mũi đâu? Trận chiến này để tự ta.
Quân Vô Đạo chau mày:
- Trạng thái của ngươi không được, chắc chắn sẽ chết. Việc gì phải tự nộp mạng?
Thiên Vân Thập Bát Hoàng cũng chau mày, Lục Thiên Vương nói nhỏ:
- Vương gia hà tất phải động nộ vì chút vết thương nhỏ này của bọn ta? Nhỏ không nhịn ắt hỏng đại mưu…
- Nếu ta không ứng chiến, sự bi phẫn trong lòng không thể giải tỏa, trở thành mối day dứt trong lòng, đạo tâm bị tổn hại, sau này sao có thành tựu gì được? Các ngươi không cần khuyên ta nữa.
Canh Vương Gia sắc mặt tối lại, nói nhỏ:
- Chung Nhạc huynh trưởng, mười tám vị lão ca ca của ta phải phiền ngươi rồi. Sau này nếu ngươi tu vi có thành tựu hãy giúp ta giải phong ấn cho họ!
Chung Nhạc nhíu mày, trong lòng có dự cảm không lành, Canh Vương Gia đang ủy thác Thiên Vân Thập Bát Hoàng cho hắn để bản thân có thể quyết chiến mà không vướng bận gì.
- Ngươi tự mình giúp họ không phải tốt hơn sao?
Chung Nhạc khuyên.
Canh Vương Gia cười lớn, có chút tự phụ nói:
- Đương nhiên là ta có thể, nhưng nếu ta giết đế tử, Vân Hòa đế tử, Vân Sơn Giới Đế chắc chắn sẽ không cho ta sống. Chung Nhạc huynh trưởng, ngươi từng nói kiếp trước năm vạn bốn nghìn tuổi, có phải lừa ta không?
Chung Nhạc gật đầu:
- Ta xuất thân tại nơi nhỏ bé, làm gì có kiếp trước? Đúng là ta lừa ngươi, nhưng kiếp này đúng là ta lớn hơn ngươi.
- Ta biết ngươi lừa ta mà. Nhưng kiếp trước đều là quá khứ, kiếp này ngươi lớn hơn ta, chúng ta đã kết bái rồi thì ta nên gọi ngươi một tiếng huynh trưởng.
Hắn nghiêm nghị nói:
- Ngươi biết tại sao ta không đồng ý kết bái với ngươi không? Vì huynh trưởng của ta là Giới Đế đỉnh thiên lập địa, trưởng huynh như cha, ta kính hắn nên không muốn gọi ngươi là huynh. Ngươi đồng ý thay ta chiếu cố tới Thiên Vân Thập Bát Hoàng, ngươi xứng đáng làm huynh trưởng của ta!
Hắn cúi người lạy Chung Nhạc một cái, khi đứng thẳng dậy thì sự ủ dột trên gương mặt hoàn toàn biến mất, thần thái hứng khởi, nhìn các vị cường giả nói lớn:
- Lũ tiểu nhi các ngươi, khi ta tranh đấu với Vân Sơn Giới Đế các ngươi còn không biết đang bú sữa trốn nào. Thách đấu gì ta nhận hết! Các ngươi cũng không cần lần lượt từng người, lên hết đi!
- Sảng khoái!
Phía đối diện từng tràng cười lớn vọng lại, đột nhiên Uyên Tông Hỷ, Cô Huỳen Cơ, Thiên Nhu, Thương Lam Phong, chín luyện khí sĩ đó đều bước ta!
Không gian trong Thiên Trân Lâu rất rộng. Trong lầu là một cây định lâu thần trụ, xung quanh kiến trúc hình tròn vây quanh thần trụ. Trên cây thần trụ có bậc thang uốn quanh dẫn lên trên.
Tới đỉnh, đứng ở góc độ mấy ngừoi Chung Nhạc nhìn thì thần trụ giống như cái đài tròn khổng lồ, bán kính tới hơn trăm mẫu.
Chính vì có cây thần trụ này mới tiện cho đi lại.
Trên đỉnh cây thần trụ này, đối với những cường giả như Canh Vương Gia thì vẫn còn quá nhỏ, một chiêu thần thông của họ có thể truyền xa vạn dặm.
Nhưng Thiên Trân Lâu tương đương với trọng bảo được luyện thành từ vô số thần binh, nếu xuất hiện Thần Ma hoặc luyện khí sĩ giao đấu thì không gian trong Thiên Trân Lâu sẽ nhanh chóng mở rộng để tránh ảnh hưởng tới các khách khác.
Chín luyện khí sĩ vừa bay ra thì thấy đỉnh thần trụ nhanh chóng to ra, nháy mắt đã biến thành quảng trường rộng tới vài vạn dặm.
Cùng lúc đó, Canh Vương Gia bước ra, các vì sao trên trời bay lượn, biến thành một dòng tinh hà, Canh Vương Gia đứng trên tinh hà tấn công chín cường giả Thiên Giới.
Chín luyện khí sĩ Thiên Giới này đúng là bất phàm, các quầng sáng sau đầu chuyển động, lục đạo mở hết. Các loại thần quang tỏa sáng, nguyên thần dị tượng bắn ra biến thành những Thần Ma thần thánh khủng bố, có thần nhân nghìn tay, có thần nhân quấn song long, có thần nhân tay cầm song xà, có thần nhân cầm tháp, các loại dị tượng bay lượn.
Trong sáu quầng sáng phía sau đầu họ, các loại âm thanh kỳ lạ vọng ra, là tiếng tế tự, có nghĩa là lục đại bí cảnh của họ đều đã mở. Tu thành Lục Đại Luân Hồi, tu luyện công pháp Lục Đại Luân Hồi hoàn chỉnh, luện thành Lục Đại Luân Hồi thần thông!
Không chỉ vậy, lại có vô số Lục Đại Luân Hồi đại đạo bay ra, có cái giống như cây quế, có cái như sông lớn, có cái như hỏa sơn, có cái như mặt trăng, chính là Lục Đại Luân Hồi đại đạo mà họ luyện!
Khí huyết của họ ngập trời, huyết mạch chi lực của họ được kích phát hoàn toàn, khí huyết giống như biển lớn, bay trên trời cao, được Lục Đại Luân Hồi chiếu rọi sáng bừng đủ màu sắc.
Lịch Thiên Hành, Quân Vô Đạo mấy người sắc mặt kịch biến, cho dù là Dư Bá Xuyên cũng biến sắc. Uyên Tông Hỷ, Cô Huyền Cơ, Thiên Nhu, Thương Lam Phong đúng là rất cường hãn, mỗi người đều là kình địch mà họ chưa từng gặp, thực lực mạnh như vậy đúng là hơn cường giả Ngục Giới bọn họ!
Lịch Thiên Hành là kỳ tài của Ngục Giới đã luyện hết được mọi Cực Cảnh, hắn mở ra Lục Đại Luân Hồi, lại là thiên sinh linh thể, thực lực chắc chắn là đỉnh cấp trong Ngục Giới, không hề thua kém Chung Nhạc, Dư Bá Xuyên, nhưng huyết mạch của hắn thì không cao cấp lắm.
Uyên Tông Hỷ, Cô Huyền Cơ, Thiên Nhu, Thương Lam Phong bọn họ lại là huyết mạch hàng đầu trong số các Thần Ma, huyết mạch mạnh nhất Thiên Giới, chín người cùng tấn công Canh Vương Gia, kết cục của Canh Vương Gia không cần nghĩ cũng biết.
Cuối cùng, Canh Vương Gia và chín vị cường giả Thiên Giới lao vào nhau. Đúng lúc này, đột nhiên Canh Vương Gia hét lớn, khí tức tăng mạnh, trong cơ thể truyền ra hàng triệu vạn chấn động, uỳnh uỳnh không ngớt.
- Hay!
Chung Nhạc và Dư Bá Xuyên cùng thán thưởng.
Trong khoảnh khắc này Canh Vương Gia đột nhiên đột phá, từ Chân Linh Cảnh lên Thông Thần Cảnh. Hắn đã thức tỉnh Tinh Hà Chân Linh từ lâu, vẫn cứ áp chế cảnh giới, giờ thì không áp chế nữa, bất ngờ đột phá để tu vi tăng mạnh.
Nháy ma tộc, trên đài cao ở thần trụ, tinh hà bay loạn, hàng vạn hư ảnh Thần Ma xuất hiện, đứng sừng sững trên tinh hà. Các vì sao hòa lẫn vào nhau, không biết có bao nhiêu Thần Ma chạy loạn, tinh quang chiếu rọi, thậm chí ngay cả Thiên Trân Lâu cũng không che đi được. Tinh quang vô biên xuyên qua sự phong tỏa của Thiên Trân Lâu, bắn ra bốn phương tám hướng chiếu sáng cả một vùng trời!
Tinh quang bỗng thu lại, Canh Vương Gia bước trên vô số thi thể, tinh hà giống như một con rồng lớn lao thẳng về phía Vân Hòa đế tử.
Đúng vào khoảnh khắc tinh quang bạo phát hắn đã chém chết liền lúc chín cao thủ, khí thế mạn mẽ, mượn thế lao tới chém Vân Hòa đế tử, đúng là thế như chẻ tre!
Hắn vốn là cường giả mạnh nhất Lục Đạo Giới, nhưng tu vi cảnh giới vẫn là Chân Linh Cảnh, lúc này bỗng chốc đột phá Thông Thần Cảnh, Cực Đạo hồn binh đã được hắn luyện thành từ lâu. Giờ đột phá lập tức luyện thành Thông Thần Cực Cảnh, tu vi thực lực cường hãn khó tưởng!
Chén của Vân Hòa đế tử còn chưa đặt xuống, sắc mặt kinh hãi, chỉ thấy các vị Thần Ma phía sau hắn hét lên bay ra nghênh chiến Canh Vương Gia.
Các vị Thần Ma cường đại lao tới, Canh Vương Gia xuất chiêu dứt khoát nhanh gọn, chặt đầu, moi nguyên thần, chặt tứ chi, nháy mắt đã có vô số thi thể từ trên trời rơi xuống.
Lúc này Vân Hòa đế tử đứng dậy, chén rượu đặt xuống bàn.
- Thiên Giới Thập Cường, từ đây nổi danh, không cần tỷ thí nữa!
Cường giả cười ha hả, hai người lao qua nhau, Canh Vương Gia giơ tay lên đầu rơi xuống, đầu Vân Hòa đế tử xuất hiện trong tay hắn, còn chén rượu của Vân Hòa đế tử thì sắp chạm mặt bàn.
Canh Vương Gia ném cái đầu đi, tay kia đón lấy chén rượu, chén còn chưa chạm xuống mặt bàn, hắn ngửa cổ uống cạn, đứng chắp tay sau lưng:
- Ta đấu với cha ngươi, cha ngươi khó khăn lắm mới đánh bại được ta. Lẽ nào ngươi lại là đối thủ của ta? Vân Sơn Giới Đế, ta giết con ngươi, ngươi nên ra mặt rồi chứ?
Trên không trung vọng lại tiếng hừ lạnh uy nghiêm, cả không gian Thiên Trân Lâu lập tức đóng băng, mọi cường giả đều bị đứng yên tại chỗ không động đậy được.