Trên một nửa tòa thạch đài kia, Đại Tư Mệnh và đám Thần Vương bọn Khởi Nguyên, Nguyên Nha đột nhiên cảm giác được một cỗ lực lượng hạo hãn khôn cùng oanh kích tới, còn chưa kịp làm ra phản ứng, đã nhìn thấy đại đạo Thánh địa Luân Hồi dưới thạch đài chợt ba động cuồn cuộn, bị cỗ uy năng vô lượng kia trực tiếp san bằng.
Đám Thần Vương nhất tề dại ra, ngây ngốc nhìn cỗ uy năng hỗn loạn hạo hãn kia, chân tay luống cuống, không biết nên làm thế nào cho phải.
Mà bên cạnh Đại Tư Mệnh, một tôn Thần Vương trẻ tuổi ngọc thụ lâm phong, trời sinh có mười tám cánh tay, mười sáu khuôn mặt, mỗi khuôn mặt có ba con mắt. Mười tám cánh tay mở ra, nâng Luân Hồi Lục Giới lên, mỗi ba cánh tay chụp lấy một cái.
Sở dĩ nói ngọc thụ lâm phong, là vì tôn Thần Vương này quả thật giống như một cây ngọc thụ vậy, cánh tay giống như nhánh cây, Luân Hồi Lục Giới giống như tán cây.
Trên thân thể hắn lạc ấn thiên địa tinh tú, Âm Dương Ngũ Hành, Tứ Tượng Bát Quái, còn có những biểu tượng Đồ đằng kỳ dị như Hậu Thiên, Tiên Thiên, Thần Ma, Linh Hồn, Chuyển Sinh, Đạo Thần…
Hậu Thiên là sinh linh Hậu Thiên, đại biểu cho sinh mệnh cuồn cuộn không thôi, là biểu tượng của Ba ngàn Lục Đạo Giới. Tiên Thiên là Tiên Thiên Thần Ma, đại biểu cho lực lượng của đại đạo, là tranh đấu trong Vũ trụ Cổ lão. Thần Ma là sinh linh Hậu Thiên tu thành cảnh giới Thần Ma, đại biểu cho quyền lực, là tranh đấu trong Tinh vực Tử Vi.
Mà Linh Hồn thì đại biểu cho vĩnh sinh, biểu tượng cho Hư Không Giới. Chuyển Sinh đại biểu cho tuần hoàn, đại biểu cho khu Luân Hồi thứ bảy. Đạo Thần đại biểu cho chí cao, đại biểu cho Đạo Giới.
Thần tú thiên địa tụ tập trên một thân!
Tôn Luân Hồi Thánh Vương này quả nhiên là chúa tể Thần Ma trời sinh, vừa mới xuất thế đã chưởng khống khu Luân Hồi thứ bảy, nắm chắc Luân Hồi.
Lúc này, Luân Hồi Thánh Vương nhìn thấy Thánh địa Luân Hồi bị phá hủy, mười sáu khuôn mặt không khỏi đại biến. Mười sáu khuôn mặt có kinh hãi, có giận dữ, có trắng bệt, có đỏ bừng…
- Lại dám phá hư Thánh địa của ta!
Tôn Thánh Vương này cực kỳ phẫn nộ, mười sáu khuôn mặt phát ra mười sáu loại thanh âm, có nam có nữ, có già có trẻ, có Thần có Ma, có người có thú… đều không giống nhau.
Chung Nhạc tập hợp lực lượng của Chư Đế, thôi động Luân Hồi Thiên Cầu mà Chư Đế gian gian khổ khổ suốt hơn một ngàn năm mới chế tạo ra, uy lực gấp ngàn vạn lần Đế binh, san bằng Thánh địa Luân Hồi, nghiền nát Đại đạo Luân Hồi thành bột mịn. Cỗ lực lượng này căn bản không phải hắn có khả năng chống lại.
- Thánh Vương yên tâm! Khôi phục Đại đạo Luân Hồi đối với ta cũng không phải không có khả năng!
Sắc mặt của Đại Tư Mệnh cũng không khỏi vì lực lượng của Luân Hồi Thiên Cầu mà khẽ động, quay sang nói với Luân Hồi Thánh Vương:
- Thiên Đế khoe khoang thần uy, là muốn thể hiện uy phong cho ngươi xem, cũng là cho ta nhìn, vừa cảnh cáo ngươi cũng là cảnh cáo ta. Hành động này mặc dù bá đạo, nhưng cũng có chút tính trẻ con, hành động theo cảm tình. Ta đạt được ảo diệu của Sinh Mệnh, khôi phục đại đạo cũng không phải không có khả năng!
- Không cần Đại Tư Mệnh nhọc lòng!
Sắc mặt Luân Hồi Thánh Vương từ từ khôi phục lại bình thường, một khuôn mặt trong đó lạnh nhạt nói:
- Đế Nhạc không đạt được Đại đạo Luân Hồi chân chính, làm sao biết ảo diệu của Luân Hồi? Tòa Thánh địa này không phải là hắn có khả năng hủy diệt! Thánh địa Luân Hồi sẽ tự mình Luân Hồi trọng sinh, Đại đạo Luân Hồi cũng sẽ tự Luân Hồi trọng sinh!
Trong lòng Đại Tư Mệnh khẽ động, liếc nhìn hắn một cái.
Luân Hồi Thánh Vương hiện tại mặc dù cực kỳ cường hoành, nhưng thực lực vẫn thua kém Đại Tư Mệnh không ít. Cho dù hai thân hợp nhất cũng chưa chắc có thể sánh bằng Đại Tư Mệnh. Nhưng sự tinh diệu của Đại đạo Luân Hồi lại khiến cho Đại Tư Mệnh cũng không khỏi kinh ngạc tán thán, trong lòng cũng sinh ra cảnh giác.
Nếu quả thật như Luân Hồi Thánh Vương đã nói, Đại đạo Luân Hồi và Thánh địa Luân Hồi đều có thể tự mình Luân Hồi trọng sinh, vậy ngay cả hắn cũng không thể không cẩn thận đề phòng tôn Luân Hồi Thánh Vương này.
Ầm ầm!
Uy năng của Luân Hồi Thiên Cầu một lần nữa bạo phát, oanh kích Đạo Giới. Uy năng của một kích này so với một kích vừa rồi càng cường đại hơn, trực tiếp đánh ra một cái thông đạo giữa Đạo Giới và Luân Hồi Đạo Giới. Hai cái không gian trọng điệp bắt đầu tương liên với nhau.
Uy năng hạo hãn của Luân Hồi Thiên Cầu xông thẳng vào Đạo Giới. Những nơi nó đi qua, Đạo sơn sụp đổ, Đạo hải bốc hơi, Đạo vân Đạo lôi tan nát, ngay cả khí Hỗn Độn cũng bị quét dọn không còn, uy lực thật sự mạnh mẽ tới mức đáng sợ.
Kiện bảo vật to lớn này tụ tập trí tuệ của Chư Đế, lại có một đám Thần Vương như Lôi Trạch, Hoa Tư, Thần Hậu, Càn Đô, Tương Vương… cũng tham dự vào nghiên cứu chế tạo, tế luyện. Còn có Phong Hiếu Trung Phong Đạo Tôn đẳng cấp này làm chủ đạo, dung hợp lý niệm Thất Đạo Luân Hồi. Hơn nữa, Chung Nhạc cũng thường xuyên tế luyện kiện bảo vật này. Nó là dùng trí tuệ đỉnh cấp nhất, tài phú cao cấp nhất của toàn thể Hoàng Triều luyện chế thành, uy năng uy lực cực mạnh, có thể xưng là đệ nhất Thần binh từ cổ chí kim.
Năm xưa Vân Quyển Thư đưa ra ý tưởng luyện chế Luân Hồi Thiên Cầu, ý nghĩ của hắn là luyện chế ra một kiện bảo vật có thể diễn toán toàn bộ nhân quả thiên hạ, giám sát hết thảy Luân Hồi, nắm giữ hết thảy hướng đi của khí vận, có thể chưởng khống Chư Thiên Luân Hồi. Luân Hồi Thiên Cầu có được lực thôi diễn cường đại nhất, trấn áp khí vận của Hoàng Triều, bảo trụ địa vị thống trị của Phục Hy Thần Tộc. Đây chính là mục đích ban đầu của Vân Quyển Thư.
Nhưng trong quá trình nghiên cứu làm sao luyện chế, đã có Chư Đế, Chư Thần Vương, Phong Hiếu Trung và Chung Nhạc tham dự vào, công năng của kiện bảo vật này cũng không còn giới hạn trong ba mục đích này nữa. Ngược lại, Khí Vận, Nhân Quả và Luân Hồi trái lại đã thành mục đích phụ, công dụng lớn nhất chính là uy năng, uy năng trấn áp hết thảy.
Mặc kệ đối phương là Tiên Thiên Thần Ma hay là Đạo Thần, hết thảy đều trấn áp.
Nhất là Phong Hiếu Trung, thậm chí còn điên rồ mất trí đánh thần thông Đại nhất thống vào trong Luân Hồi Thiên Cầu, đề thăng uy năng của Luân Hồi Thiên Cầu lên tới cực hạn, cố chấp nghĩ muốn chế tạo ra một kiện trọng bảo, chí bảo hoàn mỹ vô khuyết.
Đối với hắn, nếu đã làm thì phải làm cho thật hoàn mỹ.
Sau một kích mà Luân Hồi Thiên Cầu đánh ra này, Đạo Giới đột nhiên chấn động kịch liệt, tự mình chữa trị. Thông đạo giữa Đạo Giới và Luân Hồi Đạo Giới nhanh chóng khôi phục lại. Đột nhiên, thân hình ba ngàn sáu trăm vị Đại Đế đan xen chằng chịt, bố thành trận thế. . Đọc thê𝒎 𝓃hiều tru𝔂ệ𝓃 ở 𝗧R𝑼M𝗧R𝑼YỆN﹒𝙑N
- Đạo Giải!
Thanh âm gào thét kinh thiên động địa vang lên, đệ nhất Đại thần thông đương đại Đạo Giải bùng phát, uy năng cuồn cuộn trùng kích vào trong thông đạo. Quá trình Đạo Giới tự mình chữa trị lập tức dừng lại, đại đạo ầm ầm chấn động, bị thần thông Đạo Giải phân giải!
Mục đích môn thần thông này sáng tạo ra chính là để đối phó Đạo Giới, đối phó Đạo Thần, hiện tại vẫn là lần đầu tiên bùng phát uy năng nhằm vào Đạo Giới.
Cái thông đạo liên tiếp Đạo Giới và Luân Hồi Đạo Giới kia nhất thời ổn định lại. Màn tràng diện này khiến cho sắc mặt đám Thần Vương dưới trướng Đại Tư Mệnh nhất tề đại biến, cho dù là Luân Hồi Thánh Vương cũng không khỏi biến sắc.
Mặc dù Đại đạo Luân Hồi là loại đại đạo Đại nhất thống đầu tiên, nhưng Đạo Giải lại là thần thông Đại nhất thống đầu tiên trong suốt mấy ngàn năm qua, cho tới hiện tại vẫn chưa có loại thần thông nào mà uy năng có thể vượt qua nó.
Hiện tại, Luân Hồi Thánh Vương rốt cuộc cũng đã nhìn thấy uy năng của loại thần thông này, quả nhiên không tầm thường. Hắn không khỏi lẩm bẩm:
- So với thần thông Luân Hồi của ta, không biết ai cao ai thấp…
Đúng vào lúc này, Chung Nhạc dẫn người đi ra, cùng với đám người Phong Hiếu Trung, Tương Vương, Lôi Trạch, Hoa Tư, Thần Hậu, Càn Đô… tiến về phía thông đạo, cười ha hả, nói:
- Đại Tư Mệnh, thông đạo đã mở rồi, Đại Tư Mệnh và các vị đạo hữu cũng nên khởi hành rồi a?
- Bệ hạ phân phó, sao dám không theo?
Đại Tư Mệnh cười ha hả, bàn tay mở ra. Ngoại trừ Luân Hồi Thánh Vương ra, đám Thần Vương còn lại nhao nhao leo lên lòng bàn tay hắn. Đại Tư Mệnh nhìn về phía Luân Hồi Thánh Vương, mỉm cười nói:
- Luân Hồi đạo hữu, mời!
- Đại Tư Mệnh, mời!
Đám người cất bước đi vào cái thông đạo to lớn kia. Chung Nhạc nhìn về phía Luân Hồi Thánh Vương, chỉ thấy kẻ này tướng mạo thanh kỳ, bất đồng với Đại Tư Mệnh, loại Thần Ma trời sinh bất luận góc độ nào cũng đều là chính diện này, tôn Luân Hồi Thánh Vương này trên phương diện cấu tạo nhục thân hiển nhiên là không bằng Đại Tư Mệnh, cũng không bằng Tứ Diện Thần. Mỗi khuôn mặt của hắn không ngờ cũng đều không giống nhau, đều có đặc điểm riêng, rất khó nhất nhất nói rõ.
Đám Thần Vương nhất tề dại ra, ngây ngốc nhìn cỗ uy năng hỗn loạn hạo hãn kia, chân tay luống cuống, không biết nên làm thế nào cho phải.
Mà bên cạnh Đại Tư Mệnh, một tôn Thần Vương trẻ tuổi ngọc thụ lâm phong, trời sinh có mười tám cánh tay, mười sáu khuôn mặt, mỗi khuôn mặt có ba con mắt. Mười tám cánh tay mở ra, nâng Luân Hồi Lục Giới lên, mỗi ba cánh tay chụp lấy một cái.
Sở dĩ nói ngọc thụ lâm phong, là vì tôn Thần Vương này quả thật giống như một cây ngọc thụ vậy, cánh tay giống như nhánh cây, Luân Hồi Lục Giới giống như tán cây.
Trên thân thể hắn lạc ấn thiên địa tinh tú, Âm Dương Ngũ Hành, Tứ Tượng Bát Quái, còn có những biểu tượng Đồ đằng kỳ dị như Hậu Thiên, Tiên Thiên, Thần Ma, Linh Hồn, Chuyển Sinh, Đạo Thần…
Hậu Thiên là sinh linh Hậu Thiên, đại biểu cho sinh mệnh cuồn cuộn không thôi, là biểu tượng của Ba ngàn Lục Đạo Giới. Tiên Thiên là Tiên Thiên Thần Ma, đại biểu cho lực lượng của đại đạo, là tranh đấu trong Vũ trụ Cổ lão. Thần Ma là sinh linh Hậu Thiên tu thành cảnh giới Thần Ma, đại biểu cho quyền lực, là tranh đấu trong Tinh vực Tử Vi.
Mà Linh Hồn thì đại biểu cho vĩnh sinh, biểu tượng cho Hư Không Giới. Chuyển Sinh đại biểu cho tuần hoàn, đại biểu cho khu Luân Hồi thứ bảy. Đạo Thần đại biểu cho chí cao, đại biểu cho Đạo Giới.
Thần tú thiên địa tụ tập trên một thân!
Tôn Luân Hồi Thánh Vương này quả nhiên là chúa tể Thần Ma trời sinh, vừa mới xuất thế đã chưởng khống khu Luân Hồi thứ bảy, nắm chắc Luân Hồi.
Lúc này, Luân Hồi Thánh Vương nhìn thấy Thánh địa Luân Hồi bị phá hủy, mười sáu khuôn mặt không khỏi đại biến. Mười sáu khuôn mặt có kinh hãi, có giận dữ, có trắng bệt, có đỏ bừng…
- Lại dám phá hư Thánh địa của ta!
Tôn Thánh Vương này cực kỳ phẫn nộ, mười sáu khuôn mặt phát ra mười sáu loại thanh âm, có nam có nữ, có già có trẻ, có Thần có Ma, có người có thú… đều không giống nhau.
Chung Nhạc tập hợp lực lượng của Chư Đế, thôi động Luân Hồi Thiên Cầu mà Chư Đế gian gian khổ khổ suốt hơn một ngàn năm mới chế tạo ra, uy lực gấp ngàn vạn lần Đế binh, san bằng Thánh địa Luân Hồi, nghiền nát Đại đạo Luân Hồi thành bột mịn. Cỗ lực lượng này căn bản không phải hắn có khả năng chống lại.
- Thánh Vương yên tâm! Khôi phục Đại đạo Luân Hồi đối với ta cũng không phải không có khả năng!
Sắc mặt của Đại Tư Mệnh cũng không khỏi vì lực lượng của Luân Hồi Thiên Cầu mà khẽ động, quay sang nói với Luân Hồi Thánh Vương:
- Thiên Đế khoe khoang thần uy, là muốn thể hiện uy phong cho ngươi xem, cũng là cho ta nhìn, vừa cảnh cáo ngươi cũng là cảnh cáo ta. Hành động này mặc dù bá đạo, nhưng cũng có chút tính trẻ con, hành động theo cảm tình. Ta đạt được ảo diệu của Sinh Mệnh, khôi phục đại đạo cũng không phải không có khả năng!
- Không cần Đại Tư Mệnh nhọc lòng!
Sắc mặt Luân Hồi Thánh Vương từ từ khôi phục lại bình thường, một khuôn mặt trong đó lạnh nhạt nói:
- Đế Nhạc không đạt được Đại đạo Luân Hồi chân chính, làm sao biết ảo diệu của Luân Hồi? Tòa Thánh địa này không phải là hắn có khả năng hủy diệt! Thánh địa Luân Hồi sẽ tự mình Luân Hồi trọng sinh, Đại đạo Luân Hồi cũng sẽ tự Luân Hồi trọng sinh!
Trong lòng Đại Tư Mệnh khẽ động, liếc nhìn hắn một cái.
Luân Hồi Thánh Vương hiện tại mặc dù cực kỳ cường hoành, nhưng thực lực vẫn thua kém Đại Tư Mệnh không ít. Cho dù hai thân hợp nhất cũng chưa chắc có thể sánh bằng Đại Tư Mệnh. Nhưng sự tinh diệu của Đại đạo Luân Hồi lại khiến cho Đại Tư Mệnh cũng không khỏi kinh ngạc tán thán, trong lòng cũng sinh ra cảnh giác.
Nếu quả thật như Luân Hồi Thánh Vương đã nói, Đại đạo Luân Hồi và Thánh địa Luân Hồi đều có thể tự mình Luân Hồi trọng sinh, vậy ngay cả hắn cũng không thể không cẩn thận đề phòng tôn Luân Hồi Thánh Vương này.
Ầm ầm!
Uy năng của Luân Hồi Thiên Cầu một lần nữa bạo phát, oanh kích Đạo Giới. Uy năng của một kích này so với một kích vừa rồi càng cường đại hơn, trực tiếp đánh ra một cái thông đạo giữa Đạo Giới và Luân Hồi Đạo Giới. Hai cái không gian trọng điệp bắt đầu tương liên với nhau.
Uy năng hạo hãn của Luân Hồi Thiên Cầu xông thẳng vào Đạo Giới. Những nơi nó đi qua, Đạo sơn sụp đổ, Đạo hải bốc hơi, Đạo vân Đạo lôi tan nát, ngay cả khí Hỗn Độn cũng bị quét dọn không còn, uy lực thật sự mạnh mẽ tới mức đáng sợ.
Kiện bảo vật to lớn này tụ tập trí tuệ của Chư Đế, lại có một đám Thần Vương như Lôi Trạch, Hoa Tư, Thần Hậu, Càn Đô, Tương Vương… cũng tham dự vào nghiên cứu chế tạo, tế luyện. Còn có Phong Hiếu Trung Phong Đạo Tôn đẳng cấp này làm chủ đạo, dung hợp lý niệm Thất Đạo Luân Hồi. Hơn nữa, Chung Nhạc cũng thường xuyên tế luyện kiện bảo vật này. Nó là dùng trí tuệ đỉnh cấp nhất, tài phú cao cấp nhất của toàn thể Hoàng Triều luyện chế thành, uy năng uy lực cực mạnh, có thể xưng là đệ nhất Thần binh từ cổ chí kim.
Năm xưa Vân Quyển Thư đưa ra ý tưởng luyện chế Luân Hồi Thiên Cầu, ý nghĩ của hắn là luyện chế ra một kiện bảo vật có thể diễn toán toàn bộ nhân quả thiên hạ, giám sát hết thảy Luân Hồi, nắm giữ hết thảy hướng đi của khí vận, có thể chưởng khống Chư Thiên Luân Hồi. Luân Hồi Thiên Cầu có được lực thôi diễn cường đại nhất, trấn áp khí vận của Hoàng Triều, bảo trụ địa vị thống trị của Phục Hy Thần Tộc. Đây chính là mục đích ban đầu của Vân Quyển Thư.
Nhưng trong quá trình nghiên cứu làm sao luyện chế, đã có Chư Đế, Chư Thần Vương, Phong Hiếu Trung và Chung Nhạc tham dự vào, công năng của kiện bảo vật này cũng không còn giới hạn trong ba mục đích này nữa. Ngược lại, Khí Vận, Nhân Quả và Luân Hồi trái lại đã thành mục đích phụ, công dụng lớn nhất chính là uy năng, uy năng trấn áp hết thảy.
Mặc kệ đối phương là Tiên Thiên Thần Ma hay là Đạo Thần, hết thảy đều trấn áp.
Nhất là Phong Hiếu Trung, thậm chí còn điên rồ mất trí đánh thần thông Đại nhất thống vào trong Luân Hồi Thiên Cầu, đề thăng uy năng của Luân Hồi Thiên Cầu lên tới cực hạn, cố chấp nghĩ muốn chế tạo ra một kiện trọng bảo, chí bảo hoàn mỹ vô khuyết.
Đối với hắn, nếu đã làm thì phải làm cho thật hoàn mỹ.
Sau một kích mà Luân Hồi Thiên Cầu đánh ra này, Đạo Giới đột nhiên chấn động kịch liệt, tự mình chữa trị. Thông đạo giữa Đạo Giới và Luân Hồi Đạo Giới nhanh chóng khôi phục lại. Đột nhiên, thân hình ba ngàn sáu trăm vị Đại Đế đan xen chằng chịt, bố thành trận thế. . Đọc thê𝒎 𝓃hiều tru𝔂ệ𝓃 ở 𝗧R𝑼M𝗧R𝑼YỆN﹒𝙑N
- Đạo Giải!
Thanh âm gào thét kinh thiên động địa vang lên, đệ nhất Đại thần thông đương đại Đạo Giải bùng phát, uy năng cuồn cuộn trùng kích vào trong thông đạo. Quá trình Đạo Giới tự mình chữa trị lập tức dừng lại, đại đạo ầm ầm chấn động, bị thần thông Đạo Giải phân giải!
Mục đích môn thần thông này sáng tạo ra chính là để đối phó Đạo Giới, đối phó Đạo Thần, hiện tại vẫn là lần đầu tiên bùng phát uy năng nhằm vào Đạo Giới.
Cái thông đạo liên tiếp Đạo Giới và Luân Hồi Đạo Giới kia nhất thời ổn định lại. Màn tràng diện này khiến cho sắc mặt đám Thần Vương dưới trướng Đại Tư Mệnh nhất tề đại biến, cho dù là Luân Hồi Thánh Vương cũng không khỏi biến sắc.
Mặc dù Đại đạo Luân Hồi là loại đại đạo Đại nhất thống đầu tiên, nhưng Đạo Giải lại là thần thông Đại nhất thống đầu tiên trong suốt mấy ngàn năm qua, cho tới hiện tại vẫn chưa có loại thần thông nào mà uy năng có thể vượt qua nó.
Hiện tại, Luân Hồi Thánh Vương rốt cuộc cũng đã nhìn thấy uy năng của loại thần thông này, quả nhiên không tầm thường. Hắn không khỏi lẩm bẩm:
- So với thần thông Luân Hồi của ta, không biết ai cao ai thấp…
Đúng vào lúc này, Chung Nhạc dẫn người đi ra, cùng với đám người Phong Hiếu Trung, Tương Vương, Lôi Trạch, Hoa Tư, Thần Hậu, Càn Đô… tiến về phía thông đạo, cười ha hả, nói:
- Đại Tư Mệnh, thông đạo đã mở rồi, Đại Tư Mệnh và các vị đạo hữu cũng nên khởi hành rồi a?
- Bệ hạ phân phó, sao dám không theo?
Đại Tư Mệnh cười ha hả, bàn tay mở ra. Ngoại trừ Luân Hồi Thánh Vương ra, đám Thần Vương còn lại nhao nhao leo lên lòng bàn tay hắn. Đại Tư Mệnh nhìn về phía Luân Hồi Thánh Vương, mỉm cười nói:
- Luân Hồi đạo hữu, mời!
- Đại Tư Mệnh, mời!
Đám người cất bước đi vào cái thông đạo to lớn kia. Chung Nhạc nhìn về phía Luân Hồi Thánh Vương, chỉ thấy kẻ này tướng mạo thanh kỳ, bất đồng với Đại Tư Mệnh, loại Thần Ma trời sinh bất luận góc độ nào cũng đều là chính diện này, tôn Luân Hồi Thánh Vương này trên phương diện cấu tạo nhục thân hiển nhiên là không bằng Đại Tư Mệnh, cũng không bằng Tứ Diện Thần. Mỗi khuôn mặt của hắn không ngờ cũng đều không giống nhau, đều có đặc điểm riêng, rất khó nhất nhất nói rõ.