Tu La vừa dứt lời, toàn bộ cường giả ma tộc sắc mặt đều trở nên khó coi, tất cả đều vô cùng bất mãn với hắn.
- Tiểu tử thối không có trứng mà dám tự xưng anh hùng trước mặt bọn ta.
Một vị trưởng lão Tu La tộc tức quá bật cười, chỉ hận không thể bắt hắn xử:
- Anh hùng đều là người sống lâu hơn, những kẻ chết sớm có ai là anh hùng?
Tu La quay lại nhìn hắn nghiêm túc nói:
- Sống được đủ lâu còn có “đồ khốn kiếp”.
Vị trưởng lão Tu La tộc đại nộ, định xông tới nhưng Chung Nhạc ho hắng, khẽ nói:
- Tu La tộc dám đánh cả lão tổ tông nhà mình sao?
- Lão tổ tông?
Vị trưởng lão Tu La tộc kia khựng lại, xung quanh hoang đài ồn ào, không biết bao nhiêu cường giả ma tộc, thậm chí cả cự phách cũng nhìn Tu La đầy khó tin.
Tu La bất lực nói:
- Ngươi hà tất phải tung tin ta chuyển thế ra vậy?
Chung Nhạc nhàn nhã nói:
- Ma Thánh hồi sinh, ngươi vì Tu La tộc cũng không thể không hồi sinh. Sau khi hồi sinh còn bị tử tôn của mình trách mắng. Tu La công tử, ta thay ngươi không đáng. Các vị, Tu La chính là lão tổ tông của Tu La thánh tộc, từng đại chiến với Ma Thánh ở Thiên Ma Bí Cảnh, toàn thân rút lui, ta trước nay đều rất khâm phục.
- Linh của lão tổ tông ta còn ở thánh địa, không thể nào chuyển thế!
Vị trưởng lão Tu La tộc kia gân cổ nói.
Tuy nói vậy nhưng hắn cũng không dám tới gây hấn với Tu La, trong lòng không khỏi kêu khổ:
- Ma Thánh chuyển thế, để đối phó Ma Thánh, chưa biết chừng linh của lão tổ nhà ta cũng chuyển thế thật… Nếu hắn thật là linh của lão tổ tông chuyển thế thì toi rồi. Trong tộc có không ít kẻ đánh mắng tên tiểu tử này, cho rằng hắn ngang ngược hỗn hào với trưởng bối…
Chung Nhạc và Tu La không bận tâm tới hắn nữa, hai người tiếp tục uống rượu. Chung Nhạc đột nhiên cười:
- Hai ta uống rượu trước trận ác chiến thế này vẫn có chút cô đơn. Ma tộc Bát Hoang, lẽ nào chỉ có hai ta là anh hùng? Còn vị nào dám lên đây cùng đối ẩm với bọn ta?
Hoang đài tĩnh lặng, uống rượu với Tu La và Chung Nhạc? Rất nhiều cường giả cũng rất muốn nhưng không dám.
Nếu Tu La thật là lão tổ tông của Tu La thánh tộc thì có lẽ ở đây không ai có tư cách uống cùng hắn. Còn Ma La công tử ác danh vang xa, uống cùng hắn sẽ thành đồng đảng, có lẽ sẽ chẳng có kết quả gì tốt đẹp, ai dám chứ?
Tu La thất vọng:
- Ma tộc Bát Hoang ta thật sự không có hào kiệt sao?
- Ta nguyện uống cùng hai vị!
Một giọng nói trong trẻo vang lên, một thiếu nữ mặc áo hồng bước lên hoang đài, tới trước mặt Chung Nhạc và Tu La, thi lễ nói:
- Cát Tường Thiên Nữ xin chào hai vị đạo hữu.
Chung Nhạc nghiêm nghị, Tu La sắc mặt hơi thay đổi, hai người vội đứng dậy:
- Mời Cát Tường Thiên Nữ ngồi.
Trên hoang đài, các tiền bối Cát Tường thánh tộc mặt đều biến sắc, bụng lầm rầm:
- Cát Tường Thiên Nữ? Đây là tôn hiệu của lão tổ tông Cát Tường thánh tộc ta, thiếu nữ này không phải là lão tổ tông Cát Tường thánh tộc hồi sinh đấy chứ?
Cát Tường Thiên Nữ còn chưa ngồi thì lại có tiếng cười vọng tới:
- Tu La, Cát Tường, lẽ nào ta lại để các ngươi vui vẻ riêng với nhau? Nếu ta không ra, ngoại tộc còn tưởng ma tộc ta không có hào kiệt!
Một đại hán da đỏ, râu đỏ, tóc đỏ như lửa bước lên hoang đài, vẻ ngoài như ác quỷ nhưng rất hào sảng, cúi người, giọng như sấm rền cười:
- Diêm Ma xin chào chư vị đạo hữu!
Đột nhiên lại một giọng nói dịu dàng vọng tới:
- Diêm Ma sư huynh, còn nhớ Diêm La không?
Rồi một vị luyện khí sĩ trẻ tuổi của ma tộc lên hoang đài. Người này da xanh, râu tóc cũng màu xanh, cũng nhìn như ác quỷ, âm khí dày đặc, không khí như bị đông cứng lại. Hắn bước lên hoang đài cười:
- Diêm Ma, DIêm La, hai vạn năm trước là một nha, Diêm Ma sư huynh còn nhớ huynh đệ không?
- Trận chiến Ma La Ma Thanh cho dù ta không thể tham chiến thì cũng phải tới quan chiến mới được.
Lại một nữ tử khác lên đài, cười:
- Hôm nay cũng là ngày cố hữu trùng phùng. La Sát Nữ xin chào chư vị đạo hữu, xin chào Ma La công tử.
Thêm mọt nam tử đầu đỏ rực tiến tới, nói:
- Các ngươi đều ra rồi, nếu ta còn trốn tránh thì không phải sẽ là trò cười cho thiên hạ hay sao? A Tu La xin chào Ma La công tử, công tử đừng coi thường ma tộc Bát Hoang ta!
- Hôm nay sự kiện trọng đại, chứn kiến song hùng tranh đấu, Dạ Xoa ta lẽ nào lại không xuất hiện?
Lại một thiếu niên bước tới, giống như quỷ dữ, cười:
- Mong là các ngươi còn để cho ta một chén rượu.
Rồi một nữ tử đầu voi đi ra:
- Thiên Tượng Huyền Nữ xin chào chư vị, xin chào Ma La công tử!
Chung Nhạc đáp lễ từng người, mời mọi người ngồi xuống.
Sắc mặt Tu La sáng tối bất định, đột nhiên cười ha hả:
- Thật hiếm có cố hữu được trùng phùng, không so đo ân oán trước kia của chúng ta nữa, hôm khác sẽ tính nợ rõ ràng. Hôm nay là trận chiến giữa Ma La công tử và Ma Thánh, chúng ta đừng từ khách mà giành vị trí chủ, chúng ta hãy kính công tử một chén!
- Tiểu tử thối không có trứng mà dám tự xưng anh hùng trước mặt bọn ta.
Một vị trưởng lão Tu La tộc tức quá bật cười, chỉ hận không thể bắt hắn xử:
- Anh hùng đều là người sống lâu hơn, những kẻ chết sớm có ai là anh hùng?
Tu La quay lại nhìn hắn nghiêm túc nói:
- Sống được đủ lâu còn có “đồ khốn kiếp”.
Vị trưởng lão Tu La tộc đại nộ, định xông tới nhưng Chung Nhạc ho hắng, khẽ nói:
- Tu La tộc dám đánh cả lão tổ tông nhà mình sao?
- Lão tổ tông?
Vị trưởng lão Tu La tộc kia khựng lại, xung quanh hoang đài ồn ào, không biết bao nhiêu cường giả ma tộc, thậm chí cả cự phách cũng nhìn Tu La đầy khó tin.
Tu La bất lực nói:
- Ngươi hà tất phải tung tin ta chuyển thế ra vậy?
Chung Nhạc nhàn nhã nói:
- Ma Thánh hồi sinh, ngươi vì Tu La tộc cũng không thể không hồi sinh. Sau khi hồi sinh còn bị tử tôn của mình trách mắng. Tu La công tử, ta thay ngươi không đáng. Các vị, Tu La chính là lão tổ tông của Tu La thánh tộc, từng đại chiến với Ma Thánh ở Thiên Ma Bí Cảnh, toàn thân rút lui, ta trước nay đều rất khâm phục.
- Linh của lão tổ tông ta còn ở thánh địa, không thể nào chuyển thế!
Vị trưởng lão Tu La tộc kia gân cổ nói.
Tuy nói vậy nhưng hắn cũng không dám tới gây hấn với Tu La, trong lòng không khỏi kêu khổ:
- Ma Thánh chuyển thế, để đối phó Ma Thánh, chưa biết chừng linh của lão tổ nhà ta cũng chuyển thế thật… Nếu hắn thật là linh của lão tổ tông chuyển thế thì toi rồi. Trong tộc có không ít kẻ đánh mắng tên tiểu tử này, cho rằng hắn ngang ngược hỗn hào với trưởng bối…
Chung Nhạc và Tu La không bận tâm tới hắn nữa, hai người tiếp tục uống rượu. Chung Nhạc đột nhiên cười:
- Hai ta uống rượu trước trận ác chiến thế này vẫn có chút cô đơn. Ma tộc Bát Hoang, lẽ nào chỉ có hai ta là anh hùng? Còn vị nào dám lên đây cùng đối ẩm với bọn ta?
Hoang đài tĩnh lặng, uống rượu với Tu La và Chung Nhạc? Rất nhiều cường giả cũng rất muốn nhưng không dám.
Nếu Tu La thật là lão tổ tông của Tu La thánh tộc thì có lẽ ở đây không ai có tư cách uống cùng hắn. Còn Ma La công tử ác danh vang xa, uống cùng hắn sẽ thành đồng đảng, có lẽ sẽ chẳng có kết quả gì tốt đẹp, ai dám chứ?
Tu La thất vọng:
- Ma tộc Bát Hoang ta thật sự không có hào kiệt sao?
- Ta nguyện uống cùng hai vị!
Một giọng nói trong trẻo vang lên, một thiếu nữ mặc áo hồng bước lên hoang đài, tới trước mặt Chung Nhạc và Tu La, thi lễ nói:
- Cát Tường Thiên Nữ xin chào hai vị đạo hữu.
Chung Nhạc nghiêm nghị, Tu La sắc mặt hơi thay đổi, hai người vội đứng dậy:
- Mời Cát Tường Thiên Nữ ngồi.
Trên hoang đài, các tiền bối Cát Tường thánh tộc mặt đều biến sắc, bụng lầm rầm:
- Cát Tường Thiên Nữ? Đây là tôn hiệu của lão tổ tông Cát Tường thánh tộc ta, thiếu nữ này không phải là lão tổ tông Cát Tường thánh tộc hồi sinh đấy chứ?
Cát Tường Thiên Nữ còn chưa ngồi thì lại có tiếng cười vọng tới:
- Tu La, Cát Tường, lẽ nào ta lại để các ngươi vui vẻ riêng với nhau? Nếu ta không ra, ngoại tộc còn tưởng ma tộc ta không có hào kiệt!
Một đại hán da đỏ, râu đỏ, tóc đỏ như lửa bước lên hoang đài, vẻ ngoài như ác quỷ nhưng rất hào sảng, cúi người, giọng như sấm rền cười:
- Diêm Ma xin chào chư vị đạo hữu!
Đột nhiên lại một giọng nói dịu dàng vọng tới:
- Diêm Ma sư huynh, còn nhớ Diêm La không?
Rồi một vị luyện khí sĩ trẻ tuổi của ma tộc lên hoang đài. Người này da xanh, râu tóc cũng màu xanh, cũng nhìn như ác quỷ, âm khí dày đặc, không khí như bị đông cứng lại. Hắn bước lên hoang đài cười:
- Diêm Ma, DIêm La, hai vạn năm trước là một nha, Diêm Ma sư huynh còn nhớ huynh đệ không?
- Trận chiến Ma La Ma Thanh cho dù ta không thể tham chiến thì cũng phải tới quan chiến mới được.
Lại một nữ tử khác lên đài, cười:
- Hôm nay cũng là ngày cố hữu trùng phùng. La Sát Nữ xin chào chư vị đạo hữu, xin chào Ma La công tử.
Thêm mọt nam tử đầu đỏ rực tiến tới, nói:
- Các ngươi đều ra rồi, nếu ta còn trốn tránh thì không phải sẽ là trò cười cho thiên hạ hay sao? A Tu La xin chào Ma La công tử, công tử đừng coi thường ma tộc Bát Hoang ta!
- Hôm nay sự kiện trọng đại, chứn kiến song hùng tranh đấu, Dạ Xoa ta lẽ nào lại không xuất hiện?
Lại một thiếu niên bước tới, giống như quỷ dữ, cười:
- Mong là các ngươi còn để cho ta một chén rượu.
Rồi một nữ tử đầu voi đi ra:
- Thiên Tượng Huyền Nữ xin chào chư vị, xin chào Ma La công tử!
Chung Nhạc đáp lễ từng người, mời mọi người ngồi xuống.
Sắc mặt Tu La sáng tối bất định, đột nhiên cười ha hả:
- Thật hiếm có cố hữu được trùng phùng, không so đo ân oán trước kia của chúng ta nữa, hôm khác sẽ tính nợ rõ ràng. Hôm nay là trận chiến giữa Ma La công tử và Ma Thánh, chúng ta đừng từ khách mà giành vị trí chủ, chúng ta hãy kính công tử một chén!