Tâm thần Thiên nhất thời hoảng loạn, chỉ thấy Thần đao Táng Đạo đột nhiên chém thẳng xuống hắn.
Ba mươi gã Thần Nhân không có khuôn mặt, ba mươi thanh Thần đao Táng Đạo. Cùng một loại thần thông, nhưng uy năng uẩn tàng trong đao quang lại không hề tương đồng, đao pháp cũng có sự chênh lệch thật lớn, không giống như cùng một loại thần thông xuất ra.
Thần thông Táng Đạo của Chung Nhạc thiên biến vạn hóa, không có chiêu thức cố định, nhưng ý cảnh lại tương đồng, có xu thế muốn mai táng toàn bộ đại đạo thiên hạ!
Thần thông Táng Đạo cũng là thần thông Đại nhất thống. Sau khi Đạo Giới và Hư Không Giới sụp đổ, sử dụng thần thông Đại nhất thống đều sẽ phải trả giá thật lớn. Nhưng hiện tại Chung Nhạc lại thi triển môn thần thông Đại nhất thống này, tựa hồ hoàn toàn không để ý tới hậu quả, khiến cho Thiên không khỏi rợn cả tóc gáy.
- Thái Hoàng, ngươi không cần mạng sao? Dùng mạng của ngươi đổi mạng của ta?
Hắn vừa mới nói ra lời này, đột nhiên tầng tầng lớp lớp không gian giống như mặt gương vậy vỡ nát, chính là Tứ Diện Thần dùng giới phá giới, mạnh mẽ phá hủy thần thông Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của Chung Nhạc, cứu hắn ra khỏi tình thế nguy hiểm.
Hắc Bạch Nhị Đế và Thần Ma Tà Tam Đế cũng đều thở phào nhẹ nhõm một hơi. Tứ Diện Thần dùng giới phá giới, cũng cứu bọn họ ra khỏi tình thế nguy hiểm. Nếu không phải Tứ Diện Thần kịp thời phá giải Không Gian Thất Đạo Luân Hồi của Chung Nhạc, Hắc Bạch Nhị Đế ngược lại còn dễ nói, còn có thể bảo trụ tính mạng của chính mình, nhưng Thần Ma Tà Tam Đế tất nhiên sẽ bị Chung Nhạc tru diệt.
Thiên vẫn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, đã thấy Thất Đạo Luân Hồi chuyển động, đột nhiên có bảy vị Đế Nhạc từ trong quang luân sau đầu Chung Nhạc đi ra. Tám vị Đế Nhạc cấu thành một trận thế kỳ dị.
- Đạo Giải! Ngươi sao có thể…
Sắc mặt Tứ Diện Thần kịch biến. Hắn dùng Nhất Niệm Vạn Giới Sinh phá giải Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của Chung Nhạc, dùng giới phá giới, hiện tại không gian xung quanh thân thể cũng tán loạn không chịu nổi, không thể lại duy trì hình thái Tứ Diện Thần. Chung Nhạc đột nhiên thi triển ra Đại thần thông Đạo Giải, đánh cho hắn trở tay không kịp.
Ầm ầm!
Một cỗ uy năng khủng bố rợp trời ngập đất phóng vọt tới, oanh kích lên trên thân thể Tứ Diện Thần. Tứ Diện Thần há miệng thổ huyết, nhục thân đột nhiên bành trướng, hiện ra chân thân Hỗn Độn. Năng lượng Hỗn Độn cuồn cuộn điên cuồng vọt tới, chống đỡ uy năng của Đạo Giải.
Chung Nhạc cười lạnh một tiếng, thân hình tám vị Đế Nhạc giao thoa, thần thông Đạo Giải một lần nữa bạo phát. Trong Hỗn Độn Hải, sinh linh Hỗn Độn thật lớn kia gào thét rống giận, thổ huyết bay ngược về phía sau.
- Chém!
Tám vị Thái Hoàng Đế Nhạc giơ tay lên, Thời Quang Chi Nhận xuất hiện, nhất tề chém về phía Tứ Diện Thần. Đúng lúc này, Linh căn Hỗn Độn Liên đột nhiên nở rộ, nhụy hoa run rẩy, trên từng cây từng cây nhụy hoa sinh trưởng ra từng đóa từng đóa Hỗn Độn Liên. Đám Hỗn Độn Liên kia lại nhao nhao nở rộ, lại có từng cây từng cây nhụy hoa nữa sinh ra càng nhiều Hỗn Độn Liên hơn, trong chớp mắt đã hình thành một mảnh Liên Hải.
Vô số Khởi Nguyên Đạo Thần xuất hiện trong từng đóa từng đóa Hỗn Độn Liên, từ bốn phương tám hướng nhất tề công kích về phía Chung Nhạc.
Tranh tranh tranh!
Thân thể Chung Nhạc chấn động, dùng trạng thái Tứ Diện Thần đón đánh vô số tôn Khởi Nguyên Đạo Thần kia. Một chuỗi thanh âm bạo kích vang lên. Trong lúc bất chợt, thời gian hỗn loạn, không gian dịch chuyển. Vô số tôn Khởi Nguyên Đạo Thần trong đám Hỗn Độn Liên kia nhất tề cả kinh thất sắc, cảm thấy thời không thác loạn, vô số chính mình có một đám xuất hiện trong khoảnh khắc phía trước, có một đám xuất hiện trong khoảnh khắc phía sau. Đám thần thông công kích về phía Chung Nhạc cũng nhao nhao tách ra, lướt sát qua bên cạnh Chung Nhạc, không thể công kích về phía hắn, căn bản không thể gây tổn thương cho hắn chút nào.
Thần thông của hắn mạnh mẽ vô song, nhưng không gian và thời gian thác loạn, khiến cho Chung Nhạc có thể dễ như trở bàn tay ngăn cản, cơ hồ không thể gây tổn thương cho Chung Nhạc chút nào.
- Không Gian Thất Đạo Luân Hồi và Trụ Quang Thất Đạo Luân Hồi! Ngươi lại có thể sử dụng hai loại Thất Đạo Luân Hồi thông thạo như vậy?
Khởi Nguyên Đạo Thần không khỏi kinh ngạc tán thán, đột nhiên toàn bộ Khởi Nguyên Đạo Thần trong vô số Hỗn Độn Liên đều nâng lên một tay, nhất tề đập xuống, mỉm cười nói:
- Bệ hạ, ngươi có thể ngăn cản được Chư Thiên Vô Đạo hay không?
- Khởi Nguyên đạo huynh, ta có thể thuần thục sử dụng Không Gian Thất Đạo Luân Hồi và Trụ Quang Thất Đạo Luân Hồi, cái dựa vào chính là Đại đạo Luân Hồi!
Tám vị Thái Hoàng Đế Nhạc đứng thẳng ở nơi đó, lù lù bất động, mặc cho Chư Thiên Vô Đạo oanh kích thẳng tới, mấy vạn kiện Mộ Cổ chấn động, trùng kích thẳng về phía hắn. Tại địa phương khởi nguyên của vũ trụ, thế gian vô quang vô sắc vô đạo vô thiên. Khởi nguyên chính là khởi điểm của vạn đạo cũng là chung kết của vạn đạo. Chư Thiên Vô Đạo vừa ra, vạn đạo tĩnh lặng, vạn pháp không tồn.
Một kích này của Khởi Nguyên Đạo Thần giống như khiến cho vũ trụ trở về tới trạng thái chung kết và trạng thái khởi điểm vậy.
Nhưng chấn động kỳ dị do mấy vạn kiện Mộ Cổ kia bạo phát trùng kích lên trên người tám vị Thái Hoàng Đế Nhạc, chỉ thấy đám Thân quá khứ và Thân tương lai của Chung Nhạc nhao nhao biến mất, bị lực lượng của Mộ Cổ đánh trở về trong cơ thể hắn.
Khởi Nguyên Đạo Thần thở phào nhẹ nhõm một tiếng, cũng may là Chư Thiên Vô Đạo vẫn có hiệu quả với Chung Nhạc.
Nhưng sau một khắc, con ngươi hắn đột nhiên co rút lại. Chỉ thấy uy năng của Mộ Cổ trùng kích lên trên cơ thể Chung Nhạc, hắc ám vô biên không ngừng tiến nhập vào trong cơ thể hắn, nhưng hết thảy đều biến mất không thấy đâu nữa. Phảng phất như trong cơ thể Chung Nhạc có một vòng Luân Hồi vô cùng vô tận đang không ngừng luân chuyển, thôn phệ Chư Thiên Vô Đạo, dùng không có Đạo hóa giải có Đạo, thành công phá giải Chư Thiên Vô Đạo.
Trong lòng Khởi Nguyên Đạo Thần nhất thời lạnh lẽo:
- Đế Nhạc hắn… đã vô địch rồi…
Đúng lúc này, sau lưng Chung Nhạc chợt xuất hiện một bàn tay nhẹ nhàng ấn tới, ấn về phía sau gáy hắn. Thân ảnh Luân Hồi Thánh Vương cũng theo bàn tay này xuất hiện. Một chiêu này công kích cực kỳ đột nhiên, thể hiện tận sự ảo diệu của Luân Hồi, khiến cho người ta không thể nào phát giác.
- Ai cũng đánh không lại Trẫm! Luân Hồi Thánh Vương, ngươi cũng không được!
Trên mặt Chung Nhạc nở nụ cười nhàn nhạt, Nhất Niệm Vạn Giới Sinh bạo phát, nhất thời biến thành chính diện Luân Hồi Thánh Vương, giơ tay lên đón đỡ bàn tay của Luân Hồi Thánh Vương.
Ông!
Giữa lòng bàn tay hai người bùng phát ra một mảnh quang mạc, vô số hình ảnh thời không vỡ nát điên cuồng xoay tròn xung quanh hai người. Mười sáu khuôn mặt của Luân Hồi Thánh Vương đều thể hiện ra biểu tình khác nhau, mười tám bàn tay niết ra mười tám loại ấn pháp khác nhau, nhao nhao công kích về phía Chung Nhạc. Mỗi một loại ấn pháp đều chất chứa vô tận ảo diệu của Luân Hồi.
Nhưng Chung Nhạc vẫn như cũ lù lù bất động. Mười tám bàn tay kia vẫn chưa đánh tới trên người hắn, liền đã bị mười tám thanh Tiên Thiên Thần Đao ngăn cản.
Từng thanh từng thanh Thần đao xuyên toa thời không, xuyên toa Luân Hồi, xảo diệu tới cực điểm ngăn cản mười tám bàn tay của Luân Hồi Thánh Vương. Hai người giao phong giống như mộng huyễn vậy. Trên cổ của Luân Hồi Thánh Vương đột nhiên xuất hiện một đạo huyết quang, một cái đầu vô thanh vô tức rơi xuống.
Luân Hồi Thánh Vương giơ tay lên chụp lấy cái đầu của chính mình, xoay người bỏ chạy.
Cùng lúc đó, Tứ Diện Thần đột nhiên quay trở lại, bắt lấy Thần Ma Tà Tam Đế và Hắc Bạch Nhị Đế, tế khởi năm tôn Thần Vương này, biến thành Thần Ma Thái Cực Đồ, Hắc Bạch Nhị Đế làm Trận nhãn, mạnh mẽ oanh kích về phía Chung Nhạc, cười lạnh một tiếng, nói:
- Đế Nhạc, trên người ngươi có sơ hở, còn dám nói chính mình vô địch?
Ba mươi gã Thần Nhân không có khuôn mặt, ba mươi thanh Thần đao Táng Đạo. Cùng một loại thần thông, nhưng uy năng uẩn tàng trong đao quang lại không hề tương đồng, đao pháp cũng có sự chênh lệch thật lớn, không giống như cùng một loại thần thông xuất ra.
Thần thông Táng Đạo của Chung Nhạc thiên biến vạn hóa, không có chiêu thức cố định, nhưng ý cảnh lại tương đồng, có xu thế muốn mai táng toàn bộ đại đạo thiên hạ!
Thần thông Táng Đạo cũng là thần thông Đại nhất thống. Sau khi Đạo Giới và Hư Không Giới sụp đổ, sử dụng thần thông Đại nhất thống đều sẽ phải trả giá thật lớn. Nhưng hiện tại Chung Nhạc lại thi triển môn thần thông Đại nhất thống này, tựa hồ hoàn toàn không để ý tới hậu quả, khiến cho Thiên không khỏi rợn cả tóc gáy.
- Thái Hoàng, ngươi không cần mạng sao? Dùng mạng của ngươi đổi mạng của ta?
Hắn vừa mới nói ra lời này, đột nhiên tầng tầng lớp lớp không gian giống như mặt gương vậy vỡ nát, chính là Tứ Diện Thần dùng giới phá giới, mạnh mẽ phá hủy thần thông Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của Chung Nhạc, cứu hắn ra khỏi tình thế nguy hiểm.
Hắc Bạch Nhị Đế và Thần Ma Tà Tam Đế cũng đều thở phào nhẹ nhõm một hơi. Tứ Diện Thần dùng giới phá giới, cũng cứu bọn họ ra khỏi tình thế nguy hiểm. Nếu không phải Tứ Diện Thần kịp thời phá giải Không Gian Thất Đạo Luân Hồi của Chung Nhạc, Hắc Bạch Nhị Đế ngược lại còn dễ nói, còn có thể bảo trụ tính mạng của chính mình, nhưng Thần Ma Tà Tam Đế tất nhiên sẽ bị Chung Nhạc tru diệt.
Thiên vẫn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, đã thấy Thất Đạo Luân Hồi chuyển động, đột nhiên có bảy vị Đế Nhạc từ trong quang luân sau đầu Chung Nhạc đi ra. Tám vị Đế Nhạc cấu thành một trận thế kỳ dị.
- Đạo Giải! Ngươi sao có thể…
Sắc mặt Tứ Diện Thần kịch biến. Hắn dùng Nhất Niệm Vạn Giới Sinh phá giải Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của Chung Nhạc, dùng giới phá giới, hiện tại không gian xung quanh thân thể cũng tán loạn không chịu nổi, không thể lại duy trì hình thái Tứ Diện Thần. Chung Nhạc đột nhiên thi triển ra Đại thần thông Đạo Giải, đánh cho hắn trở tay không kịp.
Ầm ầm!
Một cỗ uy năng khủng bố rợp trời ngập đất phóng vọt tới, oanh kích lên trên thân thể Tứ Diện Thần. Tứ Diện Thần há miệng thổ huyết, nhục thân đột nhiên bành trướng, hiện ra chân thân Hỗn Độn. Năng lượng Hỗn Độn cuồn cuộn điên cuồng vọt tới, chống đỡ uy năng của Đạo Giải.
Chung Nhạc cười lạnh một tiếng, thân hình tám vị Đế Nhạc giao thoa, thần thông Đạo Giải một lần nữa bạo phát. Trong Hỗn Độn Hải, sinh linh Hỗn Độn thật lớn kia gào thét rống giận, thổ huyết bay ngược về phía sau.
- Chém!
Tám vị Thái Hoàng Đế Nhạc giơ tay lên, Thời Quang Chi Nhận xuất hiện, nhất tề chém về phía Tứ Diện Thần. Đúng lúc này, Linh căn Hỗn Độn Liên đột nhiên nở rộ, nhụy hoa run rẩy, trên từng cây từng cây nhụy hoa sinh trưởng ra từng đóa từng đóa Hỗn Độn Liên. Đám Hỗn Độn Liên kia lại nhao nhao nở rộ, lại có từng cây từng cây nhụy hoa nữa sinh ra càng nhiều Hỗn Độn Liên hơn, trong chớp mắt đã hình thành một mảnh Liên Hải.
Vô số Khởi Nguyên Đạo Thần xuất hiện trong từng đóa từng đóa Hỗn Độn Liên, từ bốn phương tám hướng nhất tề công kích về phía Chung Nhạc.
Tranh tranh tranh!
Thân thể Chung Nhạc chấn động, dùng trạng thái Tứ Diện Thần đón đánh vô số tôn Khởi Nguyên Đạo Thần kia. Một chuỗi thanh âm bạo kích vang lên. Trong lúc bất chợt, thời gian hỗn loạn, không gian dịch chuyển. Vô số tôn Khởi Nguyên Đạo Thần trong đám Hỗn Độn Liên kia nhất tề cả kinh thất sắc, cảm thấy thời không thác loạn, vô số chính mình có một đám xuất hiện trong khoảnh khắc phía trước, có một đám xuất hiện trong khoảnh khắc phía sau. Đám thần thông công kích về phía Chung Nhạc cũng nhao nhao tách ra, lướt sát qua bên cạnh Chung Nhạc, không thể công kích về phía hắn, căn bản không thể gây tổn thương cho hắn chút nào.
Thần thông của hắn mạnh mẽ vô song, nhưng không gian và thời gian thác loạn, khiến cho Chung Nhạc có thể dễ như trở bàn tay ngăn cản, cơ hồ không thể gây tổn thương cho Chung Nhạc chút nào.
- Không Gian Thất Đạo Luân Hồi và Trụ Quang Thất Đạo Luân Hồi! Ngươi lại có thể sử dụng hai loại Thất Đạo Luân Hồi thông thạo như vậy?
Khởi Nguyên Đạo Thần không khỏi kinh ngạc tán thán, đột nhiên toàn bộ Khởi Nguyên Đạo Thần trong vô số Hỗn Độn Liên đều nâng lên một tay, nhất tề đập xuống, mỉm cười nói:
- Bệ hạ, ngươi có thể ngăn cản được Chư Thiên Vô Đạo hay không?
- Khởi Nguyên đạo huynh, ta có thể thuần thục sử dụng Không Gian Thất Đạo Luân Hồi và Trụ Quang Thất Đạo Luân Hồi, cái dựa vào chính là Đại đạo Luân Hồi!
Tám vị Thái Hoàng Đế Nhạc đứng thẳng ở nơi đó, lù lù bất động, mặc cho Chư Thiên Vô Đạo oanh kích thẳng tới, mấy vạn kiện Mộ Cổ chấn động, trùng kích thẳng về phía hắn. Tại địa phương khởi nguyên của vũ trụ, thế gian vô quang vô sắc vô đạo vô thiên. Khởi nguyên chính là khởi điểm của vạn đạo cũng là chung kết của vạn đạo. Chư Thiên Vô Đạo vừa ra, vạn đạo tĩnh lặng, vạn pháp không tồn.
Một kích này của Khởi Nguyên Đạo Thần giống như khiến cho vũ trụ trở về tới trạng thái chung kết và trạng thái khởi điểm vậy.
Nhưng chấn động kỳ dị do mấy vạn kiện Mộ Cổ kia bạo phát trùng kích lên trên người tám vị Thái Hoàng Đế Nhạc, chỉ thấy đám Thân quá khứ và Thân tương lai của Chung Nhạc nhao nhao biến mất, bị lực lượng của Mộ Cổ đánh trở về trong cơ thể hắn.
Khởi Nguyên Đạo Thần thở phào nhẹ nhõm một tiếng, cũng may là Chư Thiên Vô Đạo vẫn có hiệu quả với Chung Nhạc.
Nhưng sau một khắc, con ngươi hắn đột nhiên co rút lại. Chỉ thấy uy năng của Mộ Cổ trùng kích lên trên cơ thể Chung Nhạc, hắc ám vô biên không ngừng tiến nhập vào trong cơ thể hắn, nhưng hết thảy đều biến mất không thấy đâu nữa. Phảng phất như trong cơ thể Chung Nhạc có một vòng Luân Hồi vô cùng vô tận đang không ngừng luân chuyển, thôn phệ Chư Thiên Vô Đạo, dùng không có Đạo hóa giải có Đạo, thành công phá giải Chư Thiên Vô Đạo.
Trong lòng Khởi Nguyên Đạo Thần nhất thời lạnh lẽo:
- Đế Nhạc hắn… đã vô địch rồi…
Đúng lúc này, sau lưng Chung Nhạc chợt xuất hiện một bàn tay nhẹ nhàng ấn tới, ấn về phía sau gáy hắn. Thân ảnh Luân Hồi Thánh Vương cũng theo bàn tay này xuất hiện. Một chiêu này công kích cực kỳ đột nhiên, thể hiện tận sự ảo diệu của Luân Hồi, khiến cho người ta không thể nào phát giác.
- Ai cũng đánh không lại Trẫm! Luân Hồi Thánh Vương, ngươi cũng không được!
Trên mặt Chung Nhạc nở nụ cười nhàn nhạt, Nhất Niệm Vạn Giới Sinh bạo phát, nhất thời biến thành chính diện Luân Hồi Thánh Vương, giơ tay lên đón đỡ bàn tay của Luân Hồi Thánh Vương.
Ông!
Giữa lòng bàn tay hai người bùng phát ra một mảnh quang mạc, vô số hình ảnh thời không vỡ nát điên cuồng xoay tròn xung quanh hai người. Mười sáu khuôn mặt của Luân Hồi Thánh Vương đều thể hiện ra biểu tình khác nhau, mười tám bàn tay niết ra mười tám loại ấn pháp khác nhau, nhao nhao công kích về phía Chung Nhạc. Mỗi một loại ấn pháp đều chất chứa vô tận ảo diệu của Luân Hồi.
Nhưng Chung Nhạc vẫn như cũ lù lù bất động. Mười tám bàn tay kia vẫn chưa đánh tới trên người hắn, liền đã bị mười tám thanh Tiên Thiên Thần Đao ngăn cản.
Từng thanh từng thanh Thần đao xuyên toa thời không, xuyên toa Luân Hồi, xảo diệu tới cực điểm ngăn cản mười tám bàn tay của Luân Hồi Thánh Vương. Hai người giao phong giống như mộng huyễn vậy. Trên cổ của Luân Hồi Thánh Vương đột nhiên xuất hiện một đạo huyết quang, một cái đầu vô thanh vô tức rơi xuống.
Luân Hồi Thánh Vương giơ tay lên chụp lấy cái đầu của chính mình, xoay người bỏ chạy.
Cùng lúc đó, Tứ Diện Thần đột nhiên quay trở lại, bắt lấy Thần Ma Tà Tam Đế và Hắc Bạch Nhị Đế, tế khởi năm tôn Thần Vương này, biến thành Thần Ma Thái Cực Đồ, Hắc Bạch Nhị Đế làm Trận nhãn, mạnh mẽ oanh kích về phía Chung Nhạc, cười lạnh một tiếng, nói:
- Đế Nhạc, trên người ngươi có sơ hở, còn dám nói chính mình vô địch?