- Ngươi đưa cái tượng gỗ kia cho ta xem một chút!
Hình dáng cái tượng gỗ này có chút kỳ lạ, ngoài mặt vẽ một chút hoa văn hắn cảm thấy rất quen thuộc, là một pho Quỳ Long Tượng chừng một thước ba bốn tấc. Khâu Cấm Nhi lấy cái tượng gỗ Quỳ Long ra, nói: .
Truyện đề cử: Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc
- Cái này là Thần tượng trong Bí cảnh của gã cường giả Quỳ Long Tộc kia. Sau khi hắn chết, Bí cảnh đổ sụp, bị ta lấy được, vẫn luôn chưa kịp kiểm tra!
Chung Nhạc nhận lấy cái tượng gỗ, lại lấy ra tấm da Quỳ Long, khoác tấm da trâu lên trên đầu gối, tinh tế quan sát, đối chiếu với tượng gỗ Quỳ Long.
Khâu Cấm Nhi lại mở ra một cái bình ngọc, tiếp tục đút thuốc, nói:
- Sư ca, há miệng! Văn lộ Đồ đằng trên này có chút cùng loại với văn lộ Đồ đằng của Bất Tử Chi Thân, nhưng lại có chút bất đồng. Chỉ là ta vẫn chưa nghiên cứu, không biết có phải có liên quan gì với Bất Tử Chi Thân hay không!
- Có áo nghĩa gì, ta chỉ cần nhìn một cái liền biết!
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, mi tâm nhô lên, mi mắt tách ra hai bên, hiện ra Thần Nhãn thứ ba, nhìn về phía cái tượng gỗ kia. Tân Hỏa đã từng nói Thần Nhãn thứ ba mở ra, bất luận Đồ đằng gì vừa liếc nhìn, tất cả thần thông tự rõ. Chung Nhạc cũng phát hiện Thần Nhãn thứ ba của chính mình quả thật có một mặt thần kỳ như vậy.
Dùng hai con mắt bình thường quan sát, xem không hiểu đám văn lộ Đồ đằng kia, nhưng dùng Thần Nhãn thứ ba lại có thể nhận ra rõ ràng cấu tạo và đạo lý của đám văn lộ Đồ đằng, có thể nhanh chóng tìm hiểu ra huyền cơ chất chứa trong văn lộ Đồ đằng. Tân Hỏa đã từng nói, đây chính là nguồn gốc của câu nói liếc mắt liền nhìn ra kia. Mặc dù Chung Nhạc còn chưa làm được liếc mắt liền nhìn ra, nhưng tìm hiểu công pháp thần thông so với trước đây quả thật đã nhanh hơn rất nhiều.
- Văn lộ Đồ đằng trên tượng gỗ Quỳ Long này là một thể với văn lộ Đồ đằng trên tấm da Quỳ Long, cũng là ghi chép văn lộ Đồ đằng Bất Tử Chi Thân!
Lại thêm chốc lát, Chung Nhạc kinh ngạc nói:
- Bất quá, văn lộ Đồ đằng trên tấm da Quỳ Long là văn lộ Đồ đằng nhục thân, mà văn lộ Đồ đằng trên tượng gỗ này lại là văn lộ Đồ đằng tu luyện Nguyên thần Bất Tử Chi Thân! Năm xưa, Quỳ Chính bị cường giả Kiếm Môn ta bắt giữ, nhưng thủy chung cũng không giết được hắn, chính là bởi vì Nguyên thần của hắn bất tử, không thể tiêu diệt hồn phách hắn!
Khâu Cấm Nhi vừa mừng vừa sợ, vội vàng hỏi:
- Có hữu dụng không?
- Hữu dụng! Tự nhiên là hữu dụng! Gã cường giả Quỳ Long Tộc này nhất định là vẫn chưa luyện thành Nguyên thần Bất Tử Chi Thân, cho nên mang theo tượng gỗ này bên người, có thể thời thời khắc khắc tìm hiểu!
Chung Nhạc vui vẻ nói:
- Văn lộ Đồ đằng của Bất Tử Chi Thân hẳn là chia làm hai loại Nguyên thần và nhục thân. Phương diện nhục thân, chúng ta đã có tấm da Quỳ Long, chỉ thiếu văn lộ Đồ đằng trên xương cốt. Bất quá có thêm tượng gỗ này, ngược lại có thể thôi diễn ra bảy tám thành Bất Tử Chi Thân, chỉ là không luyện được xương cốt. Không luyện được xương cốt cũng không có vấn đề gì lớn. Bảy tám thành Bất Tử Chi Thân đã đủ để cho cường độ thân thể chúng ta tương đương với Tông sư Võ đạo rồi. Cho dù không đạt tới thành tựu như Tông sư Võ đạo, cũng không thua kém bao nhiêu. Thương thế của ta cũng có thể càng khôi phục nhanh hơn!
Bất Tử Chi Thân thiếu hai ba thành văn lộ Đồ đằng, là văn lộ Đồ đằng trên xương cốt. Cốt tủy tạo máu, máu mới đổi máu cũ, tự nhiên là thanh xuân thường trú, thọ mệnh sẽ lâu hơn một chút. Chung Nhạc suy đoán hai ba thành văn lộ Đồ đằng này hẳn là quan hệ tới thọ nguyên. Kẻ tu thành Bất Tử Chi Thân, thọ nguyên cũng lâu dài hơn những người khác rất nhiều, Quỳ Chính chính là như vậy.
- Sư muội, không cần đút thuốc cho ta nữa, ta muốn chuyên tâm nghiên cứu Nguyên thần Bất Tử Chi Thân này!
Chung Nhạc hăng hái bừng bừng, lập tức chuyên tâm tìm hiểu. Khâu Cấm Nhi nghe hắn nói không cần đút thuốc nữa, trong lòng có chút thất lạc, chỉ đành lấy ra Linh dược, tự mình ăn.
Chỉ thấy sắc trời càng lúc càng hắc ám, quang mang hoàng hôn trên bầu trời cũng triệt để tản đi. Nàng lập tức tế khởi một đám mây, mang theo Chung Nhạc lặng yên từ giữa núi rừng bay lên. Hai người ẩn nấp trong đám mây, thừa dịp bóng đêm tiếp tục lên đường.
Đợi tới thời điểm sắc trời sáng rọi, Chung Nhạc đã tìm hiểu thấu triệt những văn lộ Đồ đằng Bất Tử Chi Thân mà Luyện Khí Sĩ Linh Thể Cảnh có khả năng tu luyện. Tinh thần lực khẽ ba động, truyền thụ những gì chính mình tìm hiểu được cho Khâu Cấm Nhi.
Một đêm bay đi trên thiên không, hai người đã bay được hơn tám ngàn dặm. Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi lại đáp xuống, tiếp tục xuyên qua giữa núi rừng, tránh né sưu tầm trên thiên không.
Chung Nhạc tinh tế giảng giải cho Khâu Cấm Nhi ảo diệu và huyền cơ của Bất Tử Chi Thân. Không bao lâu sau, hai người đều tự mình tu luyện.
Lĩnh ngộ của Chung Nhạc đối với Bất Tử Chi Thân sâu hơn một bậc, tu luyện tự nhiên là cực kỳ mau lẹ. Bất quá, tốc độ tu luyện của Khâu Cấm Nhi so với hắn cũng không chậm hơn chút nào. Bản thân nàng là Mộc Diệu Linh Thể, trong cơ thể trời sinh ẩn chứa Mộc khí bàng bạc. Mộc khí chính là dùng sinh mệnh lực và sinh cơ hùng hậu mà tăng trưởng. Trước đây Khâu Cấm Nhi còn chưa thể hoàn toàn kích phát ra, thế nhưng hiện tại tu luyện Bất Tử Chi Thân, đã có thể kích phát ra sinh cơ và sinh mệnh lực bàng bạc của Mộc Diệu Linh Thể, tu luyện chính là làm ít lời nhiều!
Lúc này, Chung Nhạc tự mình đi lại. Hai người vừa thần tốc phóng đi vừa tu luyện. Không tới giữa trưa, thương thế của Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi không sai biệt lắm đã khỏi hẳn. Thương thế Nguyên thần cũng được chữa trị, trong lòng đều vừa mừng vừa sợ.
- Đáng tiếc là thiếu văn lộ Đồ đằng xương cốt, bằng không chính là Bất Tử Chi Thân hoàn chỉnh rồi! Hiện tại ít nhiều vẫn còn có chút khuyết điểm!
Chung Nhạc hoạt động thân thể một chút, ngữ khí tiếc hận nói. Tâm niệm hắn khẽ động, tóc đen trên đầu tăng vọt, từng sợi từng sợi tóc đen điên cuồng sinh trưởng, hóa thành chiều dài chừng mười trượng. Từng sợi từng sợi tóc đen giống như lợi kiếm, cắt nát bấy một cây đại thụ bên đường. Một sợi tóc chém về phía bàn tay hắn, không ngờ lại bị chấn đoạn, không lưu lại trên bàn tay chút vết tích nào.
- Độ mềm dẻo và sắc bén của mái tóc ta vẫn chưa thể so sánh với Hạ Thánh Sơ. Bản thân Tông sư Võ đạo có được sinh mệnh lực cực kỳ cường đại, hơn nữa trên phương diện luyện thể quả thật có thành tựu độc đáo, ngay cả một sợi tóc cũng là thiên chuy bách luyện!
Hắn thầm than một tiếng. Tông sư Võ đạo hy sinh pháp lực và Nguyên thần của chính mình mới có thể đạt được thành tựu nhục thân cực hạn, kẻ khác ước ao không nổi được.
- Bất quá, Tông sư Võ đạo trên phương diện kiếm thuật chính là không thể so với Kiếm Môn chúng ta… Không tốt!
Chung Nhạc vừa mới nghĩ tới đây, sắc mặt đột nhiên kịch biến, hô lớn một tiếng. Nhục thân hắn nhất thời bành trướng, hóa thành một con Tam Túc Kim Ô, nâng Khâu Cấm Nhi lên giữa không trung, vỗ cánh bay đi.
Giữa không trung, đột nhiên mây trắng hội tụ tầng mây lồng lộng san sát như núi, vân thải ào ào biến ảo, hiển hiện ra nửa thân trên một vị lão giả, cúi đầu nhìn xuống con Tam Túc Kim Ô đang nhanh chóng phóng chạy phía dưới.
Sau đó, chợt thấy cự nhân bạch vân kia chợt vươn ra một bàn tay lớn tới vài dặm, hung hăng đè xuống Chung Nhạc đang bay nhanh phía dưới.
Thiên Địa Pháp Tướng của cường giả Pháp Thiên Cảnh!
Hình dáng cái tượng gỗ này có chút kỳ lạ, ngoài mặt vẽ một chút hoa văn hắn cảm thấy rất quen thuộc, là một pho Quỳ Long Tượng chừng một thước ba bốn tấc. Khâu Cấm Nhi lấy cái tượng gỗ Quỳ Long ra, nói: .
Truyện đề cử: Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc
- Cái này là Thần tượng trong Bí cảnh của gã cường giả Quỳ Long Tộc kia. Sau khi hắn chết, Bí cảnh đổ sụp, bị ta lấy được, vẫn luôn chưa kịp kiểm tra!
Chung Nhạc nhận lấy cái tượng gỗ, lại lấy ra tấm da Quỳ Long, khoác tấm da trâu lên trên đầu gối, tinh tế quan sát, đối chiếu với tượng gỗ Quỳ Long.
Khâu Cấm Nhi lại mở ra một cái bình ngọc, tiếp tục đút thuốc, nói:
- Sư ca, há miệng! Văn lộ Đồ đằng trên này có chút cùng loại với văn lộ Đồ đằng của Bất Tử Chi Thân, nhưng lại có chút bất đồng. Chỉ là ta vẫn chưa nghiên cứu, không biết có phải có liên quan gì với Bất Tử Chi Thân hay không!
- Có áo nghĩa gì, ta chỉ cần nhìn một cái liền biết!
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, mi tâm nhô lên, mi mắt tách ra hai bên, hiện ra Thần Nhãn thứ ba, nhìn về phía cái tượng gỗ kia. Tân Hỏa đã từng nói Thần Nhãn thứ ba mở ra, bất luận Đồ đằng gì vừa liếc nhìn, tất cả thần thông tự rõ. Chung Nhạc cũng phát hiện Thần Nhãn thứ ba của chính mình quả thật có một mặt thần kỳ như vậy.
Dùng hai con mắt bình thường quan sát, xem không hiểu đám văn lộ Đồ đằng kia, nhưng dùng Thần Nhãn thứ ba lại có thể nhận ra rõ ràng cấu tạo và đạo lý của đám văn lộ Đồ đằng, có thể nhanh chóng tìm hiểu ra huyền cơ chất chứa trong văn lộ Đồ đằng. Tân Hỏa đã từng nói, đây chính là nguồn gốc của câu nói liếc mắt liền nhìn ra kia. Mặc dù Chung Nhạc còn chưa làm được liếc mắt liền nhìn ra, nhưng tìm hiểu công pháp thần thông so với trước đây quả thật đã nhanh hơn rất nhiều.
- Văn lộ Đồ đằng trên tượng gỗ Quỳ Long này là một thể với văn lộ Đồ đằng trên tấm da Quỳ Long, cũng là ghi chép văn lộ Đồ đằng Bất Tử Chi Thân!
Lại thêm chốc lát, Chung Nhạc kinh ngạc nói:
- Bất quá, văn lộ Đồ đằng trên tấm da Quỳ Long là văn lộ Đồ đằng nhục thân, mà văn lộ Đồ đằng trên tượng gỗ này lại là văn lộ Đồ đằng tu luyện Nguyên thần Bất Tử Chi Thân! Năm xưa, Quỳ Chính bị cường giả Kiếm Môn ta bắt giữ, nhưng thủy chung cũng không giết được hắn, chính là bởi vì Nguyên thần của hắn bất tử, không thể tiêu diệt hồn phách hắn!
Khâu Cấm Nhi vừa mừng vừa sợ, vội vàng hỏi:
- Có hữu dụng không?
- Hữu dụng! Tự nhiên là hữu dụng! Gã cường giả Quỳ Long Tộc này nhất định là vẫn chưa luyện thành Nguyên thần Bất Tử Chi Thân, cho nên mang theo tượng gỗ này bên người, có thể thời thời khắc khắc tìm hiểu!
Chung Nhạc vui vẻ nói:
- Văn lộ Đồ đằng của Bất Tử Chi Thân hẳn là chia làm hai loại Nguyên thần và nhục thân. Phương diện nhục thân, chúng ta đã có tấm da Quỳ Long, chỉ thiếu văn lộ Đồ đằng trên xương cốt. Bất quá có thêm tượng gỗ này, ngược lại có thể thôi diễn ra bảy tám thành Bất Tử Chi Thân, chỉ là không luyện được xương cốt. Không luyện được xương cốt cũng không có vấn đề gì lớn. Bảy tám thành Bất Tử Chi Thân đã đủ để cho cường độ thân thể chúng ta tương đương với Tông sư Võ đạo rồi. Cho dù không đạt tới thành tựu như Tông sư Võ đạo, cũng không thua kém bao nhiêu. Thương thế của ta cũng có thể càng khôi phục nhanh hơn!
Bất Tử Chi Thân thiếu hai ba thành văn lộ Đồ đằng, là văn lộ Đồ đằng trên xương cốt. Cốt tủy tạo máu, máu mới đổi máu cũ, tự nhiên là thanh xuân thường trú, thọ mệnh sẽ lâu hơn một chút. Chung Nhạc suy đoán hai ba thành văn lộ Đồ đằng này hẳn là quan hệ tới thọ nguyên. Kẻ tu thành Bất Tử Chi Thân, thọ nguyên cũng lâu dài hơn những người khác rất nhiều, Quỳ Chính chính là như vậy.
- Sư muội, không cần đút thuốc cho ta nữa, ta muốn chuyên tâm nghiên cứu Nguyên thần Bất Tử Chi Thân này!
Chung Nhạc hăng hái bừng bừng, lập tức chuyên tâm tìm hiểu. Khâu Cấm Nhi nghe hắn nói không cần đút thuốc nữa, trong lòng có chút thất lạc, chỉ đành lấy ra Linh dược, tự mình ăn.
Chỉ thấy sắc trời càng lúc càng hắc ám, quang mang hoàng hôn trên bầu trời cũng triệt để tản đi. Nàng lập tức tế khởi một đám mây, mang theo Chung Nhạc lặng yên từ giữa núi rừng bay lên. Hai người ẩn nấp trong đám mây, thừa dịp bóng đêm tiếp tục lên đường.
Đợi tới thời điểm sắc trời sáng rọi, Chung Nhạc đã tìm hiểu thấu triệt những văn lộ Đồ đằng Bất Tử Chi Thân mà Luyện Khí Sĩ Linh Thể Cảnh có khả năng tu luyện. Tinh thần lực khẽ ba động, truyền thụ những gì chính mình tìm hiểu được cho Khâu Cấm Nhi.
Một đêm bay đi trên thiên không, hai người đã bay được hơn tám ngàn dặm. Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi lại đáp xuống, tiếp tục xuyên qua giữa núi rừng, tránh né sưu tầm trên thiên không.
Chung Nhạc tinh tế giảng giải cho Khâu Cấm Nhi ảo diệu và huyền cơ của Bất Tử Chi Thân. Không bao lâu sau, hai người đều tự mình tu luyện.
Lĩnh ngộ của Chung Nhạc đối với Bất Tử Chi Thân sâu hơn một bậc, tu luyện tự nhiên là cực kỳ mau lẹ. Bất quá, tốc độ tu luyện của Khâu Cấm Nhi so với hắn cũng không chậm hơn chút nào. Bản thân nàng là Mộc Diệu Linh Thể, trong cơ thể trời sinh ẩn chứa Mộc khí bàng bạc. Mộc khí chính là dùng sinh mệnh lực và sinh cơ hùng hậu mà tăng trưởng. Trước đây Khâu Cấm Nhi còn chưa thể hoàn toàn kích phát ra, thế nhưng hiện tại tu luyện Bất Tử Chi Thân, đã có thể kích phát ra sinh cơ và sinh mệnh lực bàng bạc của Mộc Diệu Linh Thể, tu luyện chính là làm ít lời nhiều!
Lúc này, Chung Nhạc tự mình đi lại. Hai người vừa thần tốc phóng đi vừa tu luyện. Không tới giữa trưa, thương thế của Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi không sai biệt lắm đã khỏi hẳn. Thương thế Nguyên thần cũng được chữa trị, trong lòng đều vừa mừng vừa sợ.
- Đáng tiếc là thiếu văn lộ Đồ đằng xương cốt, bằng không chính là Bất Tử Chi Thân hoàn chỉnh rồi! Hiện tại ít nhiều vẫn còn có chút khuyết điểm!
Chung Nhạc hoạt động thân thể một chút, ngữ khí tiếc hận nói. Tâm niệm hắn khẽ động, tóc đen trên đầu tăng vọt, từng sợi từng sợi tóc đen điên cuồng sinh trưởng, hóa thành chiều dài chừng mười trượng. Từng sợi từng sợi tóc đen giống như lợi kiếm, cắt nát bấy một cây đại thụ bên đường. Một sợi tóc chém về phía bàn tay hắn, không ngờ lại bị chấn đoạn, không lưu lại trên bàn tay chút vết tích nào.
- Độ mềm dẻo và sắc bén của mái tóc ta vẫn chưa thể so sánh với Hạ Thánh Sơ. Bản thân Tông sư Võ đạo có được sinh mệnh lực cực kỳ cường đại, hơn nữa trên phương diện luyện thể quả thật có thành tựu độc đáo, ngay cả một sợi tóc cũng là thiên chuy bách luyện!
Hắn thầm than một tiếng. Tông sư Võ đạo hy sinh pháp lực và Nguyên thần của chính mình mới có thể đạt được thành tựu nhục thân cực hạn, kẻ khác ước ao không nổi được.
- Bất quá, Tông sư Võ đạo trên phương diện kiếm thuật chính là không thể so với Kiếm Môn chúng ta… Không tốt!
Chung Nhạc vừa mới nghĩ tới đây, sắc mặt đột nhiên kịch biến, hô lớn một tiếng. Nhục thân hắn nhất thời bành trướng, hóa thành một con Tam Túc Kim Ô, nâng Khâu Cấm Nhi lên giữa không trung, vỗ cánh bay đi.
Giữa không trung, đột nhiên mây trắng hội tụ tầng mây lồng lộng san sát như núi, vân thải ào ào biến ảo, hiển hiện ra nửa thân trên một vị lão giả, cúi đầu nhìn xuống con Tam Túc Kim Ô đang nhanh chóng phóng chạy phía dưới.
Sau đó, chợt thấy cự nhân bạch vân kia chợt vươn ra một bàn tay lớn tới vài dặm, hung hăng đè xuống Chung Nhạc đang bay nhanh phía dưới.
Thiên Địa Pháp Tướng của cường giả Pháp Thiên Cảnh!