Mục lục
Cuộc chiến Vạn giới - KK Cố Hương (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mục Tiên Thiên có chút không vui, đường đường một vị Thiên Đế, vậy mà phải bị người khác nói cho biết cần phải làm gì, thật sự vô cùng nhục nhã.

Bất quá, nàng biết được vị tồn tại sau lưng Táng Đế kia. Lai lịch của vị tồn tại này cổ lão mà đáng sợ, chính là tồn tại cấp Đạo Thần. Càng huống chi, lần trước nàng có thể hàng phục Thần Ma Nhị Đế, hoàn toàn là dựa vào thần thông Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của vị tồn tại kia.

- Kính cẩn lắng nghe!

Mục Tiên Thiên mỉm cười, nói.

Táng Đế nói:

- Bệ hạ, Chủ công nhà ta nói, hiện tại Phục Hy đã dùng hai trăm năm tương lai của chính mình cho việc mở ra khu Luân Hồi thứ bảy, trong thời gian hai trăm năm này hắn sẽ không lại xuất hiện, mãi hai trăm năm sau mới sẽ xuất hiện trở lại!

Sắc mặt Mục Tiên Thiên khẽ động, vừa mừng vừa sợ, khó nén thần sắc kích động, cười khanh khách, nói:

- Ta còn đang thắc mắc vì sao khu Luân Hồi thứ bảy đột nhiên mở ra, khiến cho Trẫm ngay cả cơ hội chuẩn bị cũng không có, hóa ra là do hắn mở ra a! Tặc nhân phản cốt sẽ biến mất hai trăm năm sao? Đây chính là cơ hội tốt của Trẫm a!

Nàng đứng dậy, đi tới đi lui, mỉm cười nói:

- Trẫm vẫn luôn kiêng kỵ tặc nhân phản cốt, thậm chí có chút sợ hắn, thật là quái dị a! Hiện tại hắn đã bị nhốt trong dòng thời gian hai trăm năm, đây chính là thời cơ cực tốt để Trẫm nhất cử bình định vũ trụ, thôn tính càn khôn! Đã không còn hắn nữa, Tổ Đình của Phục Hy thị trong nháy mắt sẽ có thể công phá!



Táng Đế mỉm cười, nói:

- Bệ hạ, Phục Hy vẫn còn Thân quá khứ, có thể tiến hành thao túng Tổ Đình, khống chế Đệ nhất Sát trận của Tổ Đình. Bởi vậy, Bệ hạ muốn nhất thống thiên hạ, cần phải trừ đi Thân quá khứ của hắn!

Mục Tiên Thiên có chút chần chừ, nói:

- Thân quá khứ của hắn cấu kết với một Nữ Phục Hy khác, ả phản tặc kia có được Lục Đạo Thiên Luân, thiên hạ rộng lớn bất kỳ địa phương nào cũng có thể đi được. Nếu Nữ Phục Hy thông qua Lục Đạo Thiên Luân quay trở về Tổ Đình, không dễ ngăn cản a… Hiện tại bọn họ đều ở trong khu Luân Hồi thứ bảy, chiến đấu với chân thân Ma đạo của ta. Lần này Trẫm triệu tập Thần Ma các tộc, chính là muốn nhất cử công phá khu Luân Hồi thứ bảy, kéo nơi đó vào trong bản đồ của Đế Triều!

- Diệt trừ Phục Hy, tiêu diệt loạn đảng mới là chính sự!

Táng Đế nói:

- Ý của Chủ công là, trước tiêu diệt Thân quá khứ của Phục Hy, thôn tính Tổ Đình, nhất thống Tử Vi, Vũ trụ Cổ lão và Lục Đạo Giới, hoàn thành hành động vĩ đại này, công tích của Bệ hạ đã sánh ngang với công tích của đám Thiên Hoàng Đế trong lịch sử kia rồi. Về phần khu Luân Hồi thứ bảy, liên lụy tới Thiên và Đại Tư Mệnh, trước mắt Bệ hạ vẫn chưa thích hợp đặt chân vào. Không bằng trước hết để cho Thiên và Đại Tư Mệnh đấu với nhau một trận đi đã!

Trong lòng Mục Tiên Thiên khẽ động, hỏi:

- Vậy phải làm sao tiêu diệt Thân quá khứ của Phục Hy? Thân quá khứ của hắn mặc dù không bằng bản thể, nhưng thực lực cũng không phải tầm thường, hơn nữa quỷ kế đa đoan, rất khó diệt trừ. Cộng thêm Lục Đạo Thiên Luân của Nữ Phục Hy, lại càng không thể phục kích!

Táng Đế mỉm cười, nói:

- Cái này phải xem Bệ hạ không tiếc hy sinh bao nhiêu thần tử rồi!

o0o

Khu Luân Hồi thứ bảy, chiến trường phụ cận Tử Vi Đế Tinh, đại quân của Cổ Nhạc và Tư Mệnh đang giằng co với đại quân Thiên Đình chân thân Ma đạo của Mục Tiên Thiên suất lĩnh. Đại quân Thiên Đình chiếm ưu thế nhân số, nhưng có Mặc Ẩn điều động chiến trận, cộng thêm Lục Đạo Thiên Luân của Tư Mệnh, đủ để ngăn cản đại quân Thiên Đình, không ngừng tằm ăn rỗi, khiến cho đại quân Thiên Đình càng cảm thấy khó giải quyết.

Cổ Nhạc hội hợp với Tư Mệnh, kể lại cho nàng nghe tao ngộ của chính mình, cuối cùng nói:

- Bản ngã ta sẽ biến mất hai trăm năm, hai trăm năm sau một lần nữa xuất hiện, chính là Tiên Thiên Thần Ma. Hai trăm năm này chính là nguy hiểm nhất, ta cần phải trở lại Tổ Đình chủ chưởng đại cục!



Tư Mệnh giá ngự Lục Đạo Thiên Luân, tiếp dẫn hắn vào trong Lục Đạo Thiên Luân, nói:

- Để ta đưa ngươi về Tổ Đình… Hửm?

Nàng khẽ di một tiếng. Chỉ thấy trong địch doanh đối diện, chân thân Ma đạo của Mục Tiên Thiên ngự giá thân chinh, suất lĩnh một chi đại quân giết tới, bên cạnh chỉ có hai vị Đại Đế Thượng Cổ.

- Chân thân Ma đạo của Mục Tiên Thiên hữu dũng vô mưu, quá mức cương liệt, sơ xuất mưu kế, không ngờ lại đích thân xuất chiến, thật là tự tìm cái chết! Đây chính là thời cơ cực tốt diệt trừ hắn!

Ánh mắt Tư Mệnh và Cổ Nhạc nhất tề sáng lên, liếc nhìn nhau một cái. Cổ Nhạc nói:

- Trước giết chết Mục Tiên Thiên, lại trở về Tổ Đình cũng không trễ!

Tư Mệnh gật đầu, nói:

- Cơ hội hiếm có!

Đột nhiên, Mặc Ẩn chợt hạ lệnh lập tức triệt binh, hai người nhất tề ngẩn ra. Cổ Nhạc nói:

- Bản ngã ta không có ở đây, trí tuệ của ta không bằng Mặc Ẩn, vẫn là nghe quân lệnh rút quân của Mặc Ẩn a!

Tư Mệnh chỉ đành từ bỏ ý niệm giết chết Mục Tiên Thiên, hạ lệnh triệt binh. Chân thân Ma đạo của Mục Tiên Thiên dẫn người đuổi theo truy sát, song phương hỗn chiến một trận. Mặc Ẩn điều binh khiển tướng, tiến thối trật tự, cũng không hao tổn bao nhiêu binh mã. Bất quá, đại quân Thiên Đình gắt gao cắn chặt không buông, rất có xu thế liều chết đánh một trận, công phá đại doanh.

- Mục Tiên Thiên tiến công mãnh liệt như vậy, lệnh cho chư tướng sĩ mạnh mẽ công kích bất kể thương vong, cho dù có thắng được chúng ta, bọn họ cũng phải chết sạch sẽ, sao hắn lại không khôn ngoan như thế?

Mặc Ẩn cũng có chút nghi hoặc, điều binh phân ra tám cánh, dùng đại trận Thần Ma Bát Dực không ngừng gặm nhắm hai cánh đại quân Mục Tiên Thiên, vừa đánh vừa lui.

- Mặc tiên sinh, Mục Tiên Thiên tiến công hung mãnh như vậy, nếu chúng ta rời đi, đại quân chắc chắn sẽ bị công phá!



Cổ Nhạc nói:

- Kế sách hiện tại, chỉ có chúng ta lưu lại, kháng trụ đại quân của Mục Tiên Thiên, bức cho hắn không thể không lui!

Mặc Ẩn gật đầu. Nếu Cổ Nhạc và Tư Mệnh đều rời đi, hai Thống soái duy nhất trong đại quân biến mất, quân tâm tất loạn. Hơn nữa, không có Thống soái ngăn cảm đám Đại Đế Thượng Cổ và Mục Tiên Thiên, đại quân tất nhiên sẽ bị Mục Tiên Thiên công phá.

Bất quá, trong lòng hắn mơ hồ có chút bất an. Cử động dùng thân mạo hiểm bất kể thương vong của Mục Tiên Thiên khiến cho hắn có chút hoài nghi.

- Ta hoài nghi Mục Tiên Thiên là muốn quấn lấy chúng ta, cho dù hai vị Thống soái đều có mặt ở đây, hắn vẫn như cũ tiến công mạnh mẽ không lùi. Mục đích chân chính của hắn vẫn là Chủ công! Chủ công vừa chết, sẽ khiến cho Tổ Đình ta trống rỗng tan rã, không có người chủ chưởng đại cục!

Ánh mắt Mặc Ẩn chớp động, nói:

- Bởi vậy, Tư Mệnh Chủ mẫu có thể lưu lại, nhưng Chủ công thì phải nhanh chóng trở về Tổ Đình. Ta lập tức thông tri Vân sư huynh, để hắn mời Táng Linh Thần Vương tiến vào khu Luân Hồi thứ bảy tiếp ứng!

Cổ Nhạc nhíu mày, nói:

- Ta trở về lần này, tất nhiên sẽ tao ngộ chặn giết, đoạn đường này cần phải đi thời gian ba năm mới có thể về tới Tổ Đình, hung hiểm trên đường đi khó có thể dự liệu. Chỉ sợ Táng Linh cũng không thể bảo vệ ta chu toàn được. Hơn nữa, sau khi ta rời đi, Tư Mệnh một cột chẳng chống vững căn nhà. Ta lưu lại giết lui Mục Tiên Thiên, sau đó mới để cho Tư Mệnh đưa ta rời khỏi, đây mới là con đường tốt nhất!

Mặc Ẩn khẽ cắn răng một cái. Nếu Cổ Nhạc rời khỏi, quả thật có khả năng toàn quân bị diệt, nhưng nếu Cổ Nhạc không đi, thật sự bị luân hãm tại đây, đó mới là hoàn toàn không có bất kỳ đường sống nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK