Mục lục
Cuộc chiến Vạn giới - KK Cố Hương (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám Thần Vương Thái Cổ bọn Hắc Đế, Bạch Đế tụ tập cùng một chỗ, sắc mặt ngưng trọng. Gần hai trăm tôn Thần Vương đi săn bắn Chư Đế Thượng Cổ, không ngờ vậy mà hao tổn thảm trọng, chỉ còn lại một đám Thần Vương Thái Cổ bọn họ là còn sống sót.

Trên người bọn họ ai nấy đều bị trọng thương. Gần tám trăm vị Đại Đế Thượng Cổ đám Tiêu Dao Đế liều mình, thi triển ra thần thông Đạo Giải, đánh bọn họ trọng thương. Toàn bộ đám Thần Vương Viễn Cổ, Thần Vương Thượng Cổ cùng với một số Thần Vương Thái Cổ đã tan xương nát thịt, táng thân trong khu Luân Hồi thứ bảy, chỉ còn lại đám người bọn họ và ba người bọn Khởi Nguyên Thần Vương là còn sống sót.

- Thần thông Luân Hồi Đại nhất thống quả thật lợi hại! Phục Mân Đạo Tôn vẫn là đã lưu lại một tay a!

Bạch Đế than thở:

- Hắn vậy mà ẩn giấu thần thông Đạo Giải sâu như vậy, hiển nhiên là muốn tính toán chúng ta một lần! Mà tên tiểu nhi Thiên này đoán chừng cũng sẽ không bỏ qua cơ hội khiến cho chúng ta lưỡng bại câu thương này!

Thanh âm Hắc Đế từ trong bóng tối vang lên, có chút ngừng trệ nói:

- Loại thần thông này là thuộc về thần thông tương lai, tùy tiện sử dụng sẽ hao tổn tính mạng. Đám Chư Đế Thượng Cổ kia, không kẻ nào có thể sống sót, tất nhiên là sẽ hồn phi phách tán. Sử dụng thần thông của tương lai, cái giá phải trả chính là to lớn không thể thừa nhận. Đạo Giải đã theo cái chết của bọn họ mà thất truyền rồi, các vị không cần quá lo lắng. Duy nhất cần lo lắng, chính là lúc nào Thiên sẽ tới đây đối phó chúng ta!

Sắc mặt mấy tôn Thần Vương Thái Cổ còn lại khẽ động. Khu Luân Hồi thứ bảy có thể nhất thống Lục Giới, hình thành hệ thống Vũ Trụ Đại Luân Hồi. Bất quá, dù sao khu Luân Hồi thứ bảy vẫn chưa hoàn toàn xây dựng, vì vậy Đạo Giải thuộc về thần thông tương lai.

Sử dụng loại thần thông thuộc về thế giới vẫn chưa tồn tại này, tất nhiên cần phải trả một cái giá thật lớn.



Mấy tôn Thần Vương Thái Cổ bọn họ đều ngồi xếp bằng xuống, lưng đối với lưng, xếp thành một vòng tròn, lẳng lặng chờ đợi.

Một lúc sau, bầu trời đột nhiên phảng phất giống như dòng nước di chuyển, một đạo vết thương nhìn thấy mà giật mình chậm rãi xuất hiện, lẳng lặng treo trên đỉnh đầu bọn họ.

Tiên Thiên Thần Đế thản nhiên nói:

- Chư quân, chúng ta tựa hồ đã rất lâu không có chật vật như vậy rồi a? Vậy mà cần phải liên thủ mới có thể đối kháng lại Thiên tiểu nhi, nói tới thật buồn cười!

- Lần trước liên thủ, là để đối phó Phục Mân Đạo Tôn. Mà lần trước nữa, là để đối kháng vợ chồng Bào Hy thị!

Tiên Thiên Ma Đế mỉm cười, nói:

- Thiên tiểu nhi có tài đức gì, cũng xứng sánh ngang với bọn họ? Nếu không phải chúng ta đều đã bị thương, tùy tiện một người nào cũng đều có thể thu thập hắn. Hắn bất quá chỉ là một tiểu nhi đầu cơ trục lợi mà thôi!

Bầu trời chậm rãi nhỏ máu. Đột nhiên, trên thiên không lại xuất hiện thêm một tầng trời, tiếp theo tầng trời thứ hai xuất hiện, sau đó là tầng thứ ba, tầng thứ tư… từng tầng từng tầng trời lần lượt xuất hiện. Sắc mặt đám Thần Vương Thái Cổ cũng không khỏi khẽ biến.

- Thiên tiểu nhi đúng là có chút bản lĩnh! Đáng tiếc! Hắn thủy chung cũng chỉ là Tế Tự Thần đáng thương do tạp niệm của sinh linh Hậu Thiên tụ tập tạo thành mà thôi, mạnh tới đâu cũng chỉ có hạn!

Bạch Đế mỉm cười, nói.

Cũng không lâu lắm, ba mươi tầng trời đã xuất hiện trên không bọn họ. Sau đó, thiên khung nhúc nhích, từng gã từng gã Thần Nhân không có khuôn mặt từ trên thiên không đi xuống, giết về phía đã Thần Vương Thái Cổ thân bị trọng thương kia.

Đám Thần Vương Thái Cổ bọn Hắc Đế vẫn như cũ ngồi xếp bằng ở nơi đó, cũng không đứng dậy, đều tự giơ tay lên ngăn cản.

Ba mươi gã Thần Nhân không có khuôn mặt nhao nhao hàng lâm, không ngừng đánh giết xung quanh đám Thần Vương Thái Cổ này. Đột nhiên, cái đầu một gã Thần Nhân rơi xuống, là bị Tiên Thiên Ma Đế vặn gãy cổ. Tiếp theo, đám Thần Nhân còn lại nhao nhao táng thân trong tay từng tôn từng tôn Thần Vương Thái Cổ.



Bất quá, kỳ quái chính là, đám Thần Nhân không có khuôn mặt kia vừa chết đi một người, trên bầu trời lập tức có dòng nước vô hình lưu động, lại có một gã Thần Nhân không có khuôn mặt khác từ trên trời giáng xuống, gia nhập chiến cuộc.

Bất luận đám Thần Vương Thái Cổ này giết chết bao nhiêu, đám Thần Nhân kia sẽ lại sinh ra bấy nhiêu, tựa hồ vô cùng vô tận, giết mãi không hết.

- Thiên tiểu nhi quả thật có chút thủ đoạn, vậy mà định dùng loại bản lãnh này để hao tổn chết chúng ta, chưởng khống chúng ta. Chỉ là thực lực quá yếu một chút!

Hắc Đế quát lớn một tiếng, hắc ám nhao nhao ba động, gào thét dâng lên, bao phủ ba mươi tầng trời, nhuộm bầu trời thành một mảnh đen như mực.

- Tế Tự Thần mặc dù cũng được xưng là Tiên Thiên Thần, nhưng bất quá chỉ sự phỏng đoán của sinh linh Hậu Thiên đối với Tiên Thiên Thần chân chính mà thôi. Thiên, ngươi thủy chung chỉ là một tiểu nhi, không nhảy ra khỏi giới hạn tưởng tượng của sinh linh Hậu Thiên được!

Bạch Đế cười khẽ một tiếng, một đạo bạch quang phóng thẳng lên cao, liên tục xuyên thấu ba mươi tầng trời, xỏ xuyên qua ba mươi tầng trời kia.

Hắc ám cuồn cuộn bao phủ, bầu trời bị nhuộm thành một mảnh đen như mực, lại bị đạo bạch quang này bắn thủng, nhất thời có Thần huyết nồng đậm chảy xuống. Tiếp theo, mảnh hắc ám kia vậy mà theo miệng vết thương chui vào trong nội bộ của Thiên, tựa hồ muốn đồng hóa ba mươi tầng trời này thành hắc ám.

Trên thiên không vang lên một tiếng hừ nhỏ. Trong lúc bất chợt, ba mươi tầng trời đột nhiên tản đi, hai đạo vết thương trên không trung nhúc nhích, nhanh chóng đi xa.

- Tiểu nhi cuối cùng cũng chỉ là tiểu nhi! Mặc dù chúng ta thân bị trọng thương, nhưng cũng không phải là hắn có khả năng chống lại!

Đám Thần Vương Thái Cổ lắc lắc đầu, đều tự đứng dậy. Hắc Đế trầm giọng nói:

- Đoàn kết thì mạnh, chia rẽ thì yếu! Chư quân, hiện tại Đại Tư Mệnh đã phục sinh, mưu đồ không nhỏ. Chúng ta hẳn là nên liên thủ lại, bằng không sẽ bị Đại Tư Mệnh từng người từng người kích phá! Chư quân nghĩ thế nào?

Đám Thần Vương Thái Cổ đều có chút chần chừ. Tiên Thiên Ma Đế cười lạnh một tiếng, hỏi:

- Liên thủ lại, ai sẽ là thủ lĩnh? Ta thân là Lĩnh tụ của Ma đạo, cũng không muốn bị vị đạo huynh nào thống trị!



Tiên Thiên Thần Đế trầm mặc không nói, hiển nhiên cũng có ý nghĩ như vậy.

Bạch Đế mỉm cười, nói:

- Vị trí Lĩnh tụ này, tự nhiên là tuyển chọn ra giữa ta và Hắc Đế đạo hữu. Các ngươi là tuyển chọn Hắc Đế, hay là tuyển chọn ta đây?

Tiên Thiên Thần Đế không khỏi nổi giận, lạnh nhạt nói:

- Bạch Đế, ngươi đoạt cơ hội khí vận thành Đạo Thần của chúng ta, chuyện này ta vẫn chưa tìm ngươi tính sổ. Ngươi chỉ có nửa người trở thành Đạo Thần, còn muốn nhúng chàm vị trí Lĩnh tụ sao?

Bạch Đế cười ha hả, đầy mặt vinh quang, nói:

- Cho dù ta không cướp khí vận và cơ hội của các ngươi, thì các ngươi cũng có thể thành Đạo Thần sao? Một điểm khí vận và cơ hội này, căn bản không đủ để các ngươi trở thành Đạo Thần, tụ tập lại trên người ta cũng bất quá chỉ đủ cho nửa người ta trở thành Đạo Thần. Như Hắc Đế đạo hữu chẳng hạn, cũng đâu có bị ta cướp đi khí vận và cơ hội, hiện tại chẳng phải vẫn chỉ là Đế Cảnh, thủy chung cũng không thể nhảy ra một bước cuối cùng sao?

Hắc Đế nghe hắn nói vậy, hỉ nộ không hiện sắc, bất quá toàn thân hắc quang xao động, hiển nhiên cũng có chút không vui đối với lời nói của hắn.

Hắc Bạch và Nhị Đế kềm chế lẫn nhau, là đối thủ một mất một còn giống như Thần Đế và Ma Đế vậy. Bất luận kẻ nào lên làm Lĩnh tụ, kẻ còn lại cũng tuyệt sẽ không tâm phục khẩu phục.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK