Nàng đã vĩnh viễn không thể bước vào lãnh địa của người sống, không thể bước vào Vũ trụ Cổ lão, không thể bước vào Tử Vi, không thể bước vào ba ngàn Lục Đạo Giới.
Nàng đã hòa làm một thể với khu Luân Hồi thứ bảy, đã biến thành Thần Minh của khu Luân Hồi thứ bảy, tình huống có chút tương tự với Đại Toại, nhưng cũng có chỗ bất đồng.
Đại Toại là thân ký thác vào hư không, cùng với hai mươi bốn vị Thánh Đế dùng đại thần thông biến thế giới trong Bỉ Ngạn Hoa thành Hư Không Giới. Đám người bọn họ không thể không lâm vào ngủ say. Nếu bọn họ tỉnh lại, hư không trong giấc mộng này sẽ đổ sụp, vô số Thần linh Đế linh không còn chỗ nghỉ lại.
Mà tình huống của Tư Mệnh chính là Chung Nhạc tại thời điểm đại đạo của nàng phân giải, tính mạng của nàng sắp tận, đã dung hợp nàng với Luân Hồi Đằng, sau đó tế khởi Luân Hồi Đằng, bổ toàn khu Luân Hồi thứ bảy.
Khu Luân Hồi thứ bảy triệt để mở ra, Tư Mệnh cũng sẽ giống như đám Luân Hồi Đằng kia, vĩnh hằng lạc ấn vào trong khu Luân Hồi thứ bảy, trở thành Thần Minh duy trì Luân Hồi.
- Hài tử của ta…
Tư Mệnh đứng trong Đạo hỏa, nhìn về phía Tổ Đình. Một kiện Vãng Sinh Luân thiêu đốt từ từ dâng lên sau lưng nàng, chậm rãi chuyển động, ảnh hưởng tới đại đạo của khu Luân Hồi thứ bảy.
- Mặc dù ta không thể đạp chân lên thế giới hiện thực, nhưng lại có thể bảo hộ hậu phương Tổ Đình!
Thân ảnh nàng bay lên, tiến về phía khu Luân Hồi thứ bảy mặt sau Tổ Đình. Nơi đó là chỗ sơ hở duy nhất của Tổ Đình.
o0o
Chung Hoàng Thần ngơ ngẩn nhìn bóng dáng mẫu thân của chính mình biến mất. Luân Hồi Đằng dưới chân hắn đã biến mất, lực lượng mà Chung Nhạc truyền tới từ tương lai cũng đã thối lui. Đã không còn Luân Hồi Đằng, Chung Nhạc cũng không thể truyền dẫn lực lượng của chính mình về quá khứ.
Tổ Đình cơ hồ sắp sửa tiêu tan.
Không còn Tư Mệnh chủ chưởng đại cục, cho dù có ba ngàn Đế thi của Đại Đế Thượng Cổ hỗ trợ, cũng không thể nào thay đổi kết cục của trận chiến này.
Đột nhiên, Chung Hoàng Thần chợt tiến lên, thay thế Tư Mệnh, khống chế hết thảy trận pháp của Tổ Đình, dốc hết khả năng chưởng khống chiến cuộc.
Nghiệp cha con gánh, mẹ đi con thế!
Đây chính là trách nhiệm của Phục Hy Thần Tộc!
Bất quá, nghĩ muốn điều khiển hết thảy trận pháp của Tổ Đình, thật sự quá gian nan. Hắn rất nhanh đã cảm thấy thần thức của chính mình xa xa không đủ dùng, thậm chí ngay cả một tòa đại trận cũng khó có thể điều động.
- Ta quá vô dụng rồi! Thậm chí ngay cả một chút bận rộn cũng không giúp được…
Trong lúc hắn còn đang tự trách, trong đầu đột nhiên bạo phát một cỗ Bất Diệt Thần Thức, thông qua tinh thần của hắn xâm nhập vào hạch tâm của Tổ Đình.
Cỗ Bất Diệt Thần Thức kia chính là trước khi Luân Hồi Đằng biến mất đã lưu lại trong cơ thể hắn, xỏ xuyên qua thời không, lúc này tương dung với tinh thần của hắn, khiến cho tinh thần của hắn trong phút chốc đã bành trướng lên không biết bao nhiêu lần.
- Phụ thân!
Tinh thần Chung Hoàng Thần đại chấn. Bất Diệt Thần Thức Kinh mà Ký Tiết Đế khai sáng bị Tân Hỏa đánh giá là công pháp cái rắm tác dụng cũng không có, nhưng khoảnh khắc này Chung Nhạc lại mượn môn công pháp cái rắm tác dụng cũng không có này truyền thần thức của chính mình tới cho Chung Hoàng Thần, mượn tay của Chung Hoàng Thần thao túng chiến cuộc.
Trong cỗ Bất Diệt Thần Thức kia còn ẩn chứa vô tận tri thức, vô tận tin tức, là Chung Nhạc thông qua thần thức truyền thụ hết thảy những ảo diệu vận chuyển sát trận của Tổ Đình cho hắn.
Chung Hoàng Thần cảm giác được bên cạnh chính mình phảng phất như có một vị trưởng giả vô hình đang ân cần chỉ dạy hắn làm cách nào thao túng đại trận, khiến cho trong lòng hắn không khỏi ấm áp.
Hắn chưa từng gặp qua phụ thân của chính mình, nhưng khoảnh khắc này, lại phảng phất như cảm thấy phụ thân đang ở bên cạnh chính mình, đang chỉ điểm hắn, đang hướng dẫn hắn, đang tay cầm tay chỉ dạy hắn, để hắn có thể gánh lấy trách nhiệm của chính mình, đi nghênh chiến cường địch, đi giải quyết khốn cảnh của Tổ Đình.
Ầm ầm!
Từng tòa từng tòa đại trận trong Tổ Đình khởi động, dưới sự giá ngự của Chung Hoàng Thần ầm ầm ầm vận chuyển. Tôn Tứ Diện Thần kia nhất thời kinh hãi, vội vàng nhìn lại. Chỉ thấy từng tòa từng tòa sát trận toàn diện bạo phát uy năng, so với ở trong tay Tư Mệnh còn hoàn thiện hơn, còn tinh diệu hơn rất nhiều.
Không chỉ như vậy, đám trận pháp lúc trước đã bị hắn phá giải kia, hiện tại vậy mà cũng đã khôi phục trở lại. Vô số văn lộ Đồ đằng đã đứt đoạn chậm rãi xuất hiện, giao thoa đan xen giữa không trung, một lần nữa tổ hợp trở lại, những trận pháp đã tổn hại một lần nữa khép lại, khôi phục như lúc ban đầu.
Tình huống này cực kỳ không tốt. Hắn đã thâm nhập vào trong Cấm khu, sắp sửa đi tới hạch tâm của Tổ Đình. Nếu hết thảy trận pháp của Tổ Đình hoàn toàn thôi động, vậy hắn sẽ rơi vào trong đại trận hạch tâm, tất nhiên sẽ nguy hiểm tầng tầng.
Cho dù hắn là Đạo Thần đã rơi xuống cảnh giới, cũng không thể tránh khỏi gặp phải nguy hiểm. Dù sao, nơi này cũng là Đệ nhất Sát trận do Phục Mân Đạo Tôn đích thân bày bố chỉnh hợp, Đệ nhất Sát trận từ cổ chí kim!
- Hiện tại có hai con đường, thứ nhất chính là nhanh chóng rút đi, rời khỏi Tổ Đình, từ khu Luân Hồi thứ bảy ngóc đầu trở lại!
Ánh mắt Tứ Diện Thần chớp động, ngẩng đầu nhìn về phía Chung Hoàng Thần đang giá ngự Sát trận Tổ Đình trên không trung vực sâu, trong lòng thầm nghĩ:
- Con đường thứ hai, chính là đánh chết tên tiểu Phục Hy này! Mà con đường thứ hai, không thể nghi ngờ là con đường đơn giản nhất trực tiếp nhất! Ta có thể đánh chết mẫu thân hắn Tư Mệnh, cũng có thể đánh chết hắn! Hơn nữa, lại càng dễ dàng hơn!
Hắn lại điểm ra một ngón tay, thi triển cách cũ, thi triển ra đại thần thông Hỗn Độn Phá Giới. Khí Hỗn Độn nhất thời tuôn ra, biến thành từng cái từng cái thế giới. Chỉ lực của hắn từ trong từng cái từng cái thế giới tiêu tan không ngừng bay ra, không ngừng tiếp cận Chung Hoàng Thần.
Mà vào lúc này, từng tòa từng tòa sát trận vờn quanh Chung Hoàng Thần ầm ầm vận chuyển. Từng tòa từng tòa sát trận oanh động giao thoa. Chỉ lực của tôn Tứ Diện Thần kia vừa mới xuyên qua một tòa sát trận, trận pháp đã lập tức điều chuyển. Chỉ lực xông vào tòa sát trận thứ hai, vừa mới xuyên qua tòa sát trận thứ hai, lại rơi vào trong tòa sát trận thứ ba, sau đó là tòa sát trận thứ tư, tòa sát trận thứ năm…
Từng tòa từng tòa trận pháp giao thoa, khiến cho thần thông Hỗn Độn Phá Giới của hắn thủy chung lưu chuyển trong đám trận pháp này, không thể nào tiếp cận Chung Hoàng Thần.
Tứ Diện Thần quyết đoán lui về phía sau. Chung Hoàng Thần tại phương diện điều động trận pháp đã hoàn toàn siêu việt Tư Mệnh. Đây cũng không phải là Chung Hoàng Thần đang đối chiến với hắn, mà là Chung Nhạc đang đối chiến với hắn, là Chung Nhạc xuyên qua thời gian tám mươi năm, dùng Bất Diệt Thần Thức thao túng chiến cuộc.
Nàng đã hòa làm một thể với khu Luân Hồi thứ bảy, đã biến thành Thần Minh của khu Luân Hồi thứ bảy, tình huống có chút tương tự với Đại Toại, nhưng cũng có chỗ bất đồng.
Đại Toại là thân ký thác vào hư không, cùng với hai mươi bốn vị Thánh Đế dùng đại thần thông biến thế giới trong Bỉ Ngạn Hoa thành Hư Không Giới. Đám người bọn họ không thể không lâm vào ngủ say. Nếu bọn họ tỉnh lại, hư không trong giấc mộng này sẽ đổ sụp, vô số Thần linh Đế linh không còn chỗ nghỉ lại.
Mà tình huống của Tư Mệnh chính là Chung Nhạc tại thời điểm đại đạo của nàng phân giải, tính mạng của nàng sắp tận, đã dung hợp nàng với Luân Hồi Đằng, sau đó tế khởi Luân Hồi Đằng, bổ toàn khu Luân Hồi thứ bảy.
Khu Luân Hồi thứ bảy triệt để mở ra, Tư Mệnh cũng sẽ giống như đám Luân Hồi Đằng kia, vĩnh hằng lạc ấn vào trong khu Luân Hồi thứ bảy, trở thành Thần Minh duy trì Luân Hồi.
- Hài tử của ta…
Tư Mệnh đứng trong Đạo hỏa, nhìn về phía Tổ Đình. Một kiện Vãng Sinh Luân thiêu đốt từ từ dâng lên sau lưng nàng, chậm rãi chuyển động, ảnh hưởng tới đại đạo của khu Luân Hồi thứ bảy.
- Mặc dù ta không thể đạp chân lên thế giới hiện thực, nhưng lại có thể bảo hộ hậu phương Tổ Đình!
Thân ảnh nàng bay lên, tiến về phía khu Luân Hồi thứ bảy mặt sau Tổ Đình. Nơi đó là chỗ sơ hở duy nhất của Tổ Đình.
o0o
Chung Hoàng Thần ngơ ngẩn nhìn bóng dáng mẫu thân của chính mình biến mất. Luân Hồi Đằng dưới chân hắn đã biến mất, lực lượng mà Chung Nhạc truyền tới từ tương lai cũng đã thối lui. Đã không còn Luân Hồi Đằng, Chung Nhạc cũng không thể truyền dẫn lực lượng của chính mình về quá khứ.
Tổ Đình cơ hồ sắp sửa tiêu tan.
Không còn Tư Mệnh chủ chưởng đại cục, cho dù có ba ngàn Đế thi của Đại Đế Thượng Cổ hỗ trợ, cũng không thể nào thay đổi kết cục của trận chiến này.
Đột nhiên, Chung Hoàng Thần chợt tiến lên, thay thế Tư Mệnh, khống chế hết thảy trận pháp của Tổ Đình, dốc hết khả năng chưởng khống chiến cuộc.
Nghiệp cha con gánh, mẹ đi con thế!
Đây chính là trách nhiệm của Phục Hy Thần Tộc!
Bất quá, nghĩ muốn điều khiển hết thảy trận pháp của Tổ Đình, thật sự quá gian nan. Hắn rất nhanh đã cảm thấy thần thức của chính mình xa xa không đủ dùng, thậm chí ngay cả một tòa đại trận cũng khó có thể điều động.
- Ta quá vô dụng rồi! Thậm chí ngay cả một chút bận rộn cũng không giúp được…
Trong lúc hắn còn đang tự trách, trong đầu đột nhiên bạo phát một cỗ Bất Diệt Thần Thức, thông qua tinh thần của hắn xâm nhập vào hạch tâm của Tổ Đình.
Cỗ Bất Diệt Thần Thức kia chính là trước khi Luân Hồi Đằng biến mất đã lưu lại trong cơ thể hắn, xỏ xuyên qua thời không, lúc này tương dung với tinh thần của hắn, khiến cho tinh thần của hắn trong phút chốc đã bành trướng lên không biết bao nhiêu lần.
- Phụ thân!
Tinh thần Chung Hoàng Thần đại chấn. Bất Diệt Thần Thức Kinh mà Ký Tiết Đế khai sáng bị Tân Hỏa đánh giá là công pháp cái rắm tác dụng cũng không có, nhưng khoảnh khắc này Chung Nhạc lại mượn môn công pháp cái rắm tác dụng cũng không có này truyền thần thức của chính mình tới cho Chung Hoàng Thần, mượn tay của Chung Hoàng Thần thao túng chiến cuộc.
Trong cỗ Bất Diệt Thần Thức kia còn ẩn chứa vô tận tri thức, vô tận tin tức, là Chung Nhạc thông qua thần thức truyền thụ hết thảy những ảo diệu vận chuyển sát trận của Tổ Đình cho hắn.
Chung Hoàng Thần cảm giác được bên cạnh chính mình phảng phất như có một vị trưởng giả vô hình đang ân cần chỉ dạy hắn làm cách nào thao túng đại trận, khiến cho trong lòng hắn không khỏi ấm áp.
Hắn chưa từng gặp qua phụ thân của chính mình, nhưng khoảnh khắc này, lại phảng phất như cảm thấy phụ thân đang ở bên cạnh chính mình, đang chỉ điểm hắn, đang hướng dẫn hắn, đang tay cầm tay chỉ dạy hắn, để hắn có thể gánh lấy trách nhiệm của chính mình, đi nghênh chiến cường địch, đi giải quyết khốn cảnh của Tổ Đình.
Ầm ầm!
Từng tòa từng tòa đại trận trong Tổ Đình khởi động, dưới sự giá ngự của Chung Hoàng Thần ầm ầm ầm vận chuyển. Tôn Tứ Diện Thần kia nhất thời kinh hãi, vội vàng nhìn lại. Chỉ thấy từng tòa từng tòa sát trận toàn diện bạo phát uy năng, so với ở trong tay Tư Mệnh còn hoàn thiện hơn, còn tinh diệu hơn rất nhiều.
Không chỉ như vậy, đám trận pháp lúc trước đã bị hắn phá giải kia, hiện tại vậy mà cũng đã khôi phục trở lại. Vô số văn lộ Đồ đằng đã đứt đoạn chậm rãi xuất hiện, giao thoa đan xen giữa không trung, một lần nữa tổ hợp trở lại, những trận pháp đã tổn hại một lần nữa khép lại, khôi phục như lúc ban đầu.
Tình huống này cực kỳ không tốt. Hắn đã thâm nhập vào trong Cấm khu, sắp sửa đi tới hạch tâm của Tổ Đình. Nếu hết thảy trận pháp của Tổ Đình hoàn toàn thôi động, vậy hắn sẽ rơi vào trong đại trận hạch tâm, tất nhiên sẽ nguy hiểm tầng tầng.
Cho dù hắn là Đạo Thần đã rơi xuống cảnh giới, cũng không thể tránh khỏi gặp phải nguy hiểm. Dù sao, nơi này cũng là Đệ nhất Sát trận do Phục Mân Đạo Tôn đích thân bày bố chỉnh hợp, Đệ nhất Sát trận từ cổ chí kim!
- Hiện tại có hai con đường, thứ nhất chính là nhanh chóng rút đi, rời khỏi Tổ Đình, từ khu Luân Hồi thứ bảy ngóc đầu trở lại!
Ánh mắt Tứ Diện Thần chớp động, ngẩng đầu nhìn về phía Chung Hoàng Thần đang giá ngự Sát trận Tổ Đình trên không trung vực sâu, trong lòng thầm nghĩ:
- Con đường thứ hai, chính là đánh chết tên tiểu Phục Hy này! Mà con đường thứ hai, không thể nghi ngờ là con đường đơn giản nhất trực tiếp nhất! Ta có thể đánh chết mẫu thân hắn Tư Mệnh, cũng có thể đánh chết hắn! Hơn nữa, lại càng dễ dàng hơn!
Hắn lại điểm ra một ngón tay, thi triển cách cũ, thi triển ra đại thần thông Hỗn Độn Phá Giới. Khí Hỗn Độn nhất thời tuôn ra, biến thành từng cái từng cái thế giới. Chỉ lực của hắn từ trong từng cái từng cái thế giới tiêu tan không ngừng bay ra, không ngừng tiếp cận Chung Hoàng Thần.
Mà vào lúc này, từng tòa từng tòa sát trận vờn quanh Chung Hoàng Thần ầm ầm vận chuyển. Từng tòa từng tòa sát trận oanh động giao thoa. Chỉ lực của tôn Tứ Diện Thần kia vừa mới xuyên qua một tòa sát trận, trận pháp đã lập tức điều chuyển. Chỉ lực xông vào tòa sát trận thứ hai, vừa mới xuyên qua tòa sát trận thứ hai, lại rơi vào trong tòa sát trận thứ ba, sau đó là tòa sát trận thứ tư, tòa sát trận thứ năm…
Từng tòa từng tòa trận pháp giao thoa, khiến cho thần thông Hỗn Độn Phá Giới của hắn thủy chung lưu chuyển trong đám trận pháp này, không thể nào tiếp cận Chung Hoàng Thần.
Tứ Diện Thần quyết đoán lui về phía sau. Chung Hoàng Thần tại phương diện điều động trận pháp đã hoàn toàn siêu việt Tư Mệnh. Đây cũng không phải là Chung Hoàng Thần đang đối chiến với hắn, mà là Chung Nhạc đang đối chiến với hắn, là Chung Nhạc xuyên qua thời gian tám mươi năm, dùng Bất Diệt Thần Thức thao túng chiến cuộc.