- Việc mà Phong Vô Kỵ mất mấy chục năm mới làm được mà ta chỉ cần hai tháng, công hiệu của thánh dược hoa sen đúng là phi phàm, xứng đáng với hai chữ “thánh dược”. Đáng tiếc dược lực trong cây thánh dược này đã mất hơn nửa rồi…
Chung Nhạc nhìn cây thánh dược, hoa sen đã có phần ảm đạm, công hiệu chính của cây hoa sen này là hấp thụ linh của nghìn thần nghìn ma, biến thành dược lực nuôi thánh linh. Phần lớn dược lực của thánh dược cung cấp cho thánh linh nên số còn lại không nhiều.
Dược lực còn lại giờ lại bị hắn hấp thụ hơn nửa, thánh dược còn lại, Chung Nhạc quyết định không đụng tới nữa.
Thuần dương lôi ở nơi này đã không còn tác dụng tôi luyện là bao đối với hắn, phải lên nơi cao hơn mới có tác dụng. Ở trên cao hơn thuần dương lôi đình sẽ mạnh hơn, uy lực lớn hơn, nhưng không giúp hắn tiến bộ kinh người như trước nữa. Vì thế Chung Nhạc định dừng lần tu luyện này ở đây.
- Linh dược còn lại vẫn nên giữ lại để phòng lúc nguy cấp. Dù sao bất tử chi thân của ta chỉ mới có chút thành tựu nhỏ, còn chưa hoàn chỉnh. Nếu gặp nguy hiểm thì thánh dược hoa sen này mới là tuyệt chiêu cứu mạng!
Chung Nhạc cất thánh dược đi, từ trên đáp xuống trở về Kiếm Môn. Lần tu luyện này hắn nhận được thành tựu quá lớn, không những đột phá Linh Thể Cảnh tiến lên Đan Nguyên Cảnh, tu thành nguyên đan, mà trong nguyên đan còn có một sợi thuần dương khí tức.
Nhục thân, nguyên thần của hắn cũng được tăng cường ở mức kinh người, thực lực có bước nhảy vọt vượt trội. Quan trọng hơn là nhục thân và nguyên thần của hắn còn có thuần dương khí tức, hơn nữa còn chạm tới điểm mấu chốt mở vòng luân hổi thứ sáu, Huyết Mạch Luân huyết mạch bí cảnh!
Không những vậy, hắn còn dựa vào thánh dược, luyện bất tử chi thân và Hóa Sinh Huyền Công có được thành tựu nhỏ, Lục Mục Yêu Thiềm chi linh luyện thành nguyên đan.
Hơn nữa hắn còn dùng máu thịt xương cốt của mình luyện thành hóa thân Long Nhạc. Từ sau, Long Nhạc và Chung Nhạc tách rời, có thể cùng xuất hiện, sẽ không gây nghi ngờ nữa!
Hai tháng này hắn tu luyện, trưởng lão, đường chủ, đệ tử trên dưới Kiếm Môn liên tục vào bí cảnh Kiếm Môn chiêm ngưỡng vị thần kia, lịch luyện thám hiểm, tìm hiểu kỹ càng cấu tạo của tòa bí cảnh này.
Có người cuối cùng cũng phát hiện được truyền thừa của vị thần này, nằm trong vùng đại hải, là chín tấm gương sáng, đứng trước tấm gương sẽ bước vào một vùng huyễn cảnh, trong huyễn cảnh có đồ đằng trận pháp, phá vỡ đồ đằng trận pháp là sẽ có được một phần truyền thừa.
Trong mỗi tấm gương chứa một phần của công pháp hoàn chỉnh, chỉ khi thông qua được chín tấm gương mới học được toàn bộ truyền thừa.
Truyền thừa này là Thủy hệ công pháp, có tên Phù Sinh Cửu Thương Quyết, khá tinh diệu, không hề thua kém Yêu Thần Minh Vương Quyết.
Nhưng tới giờ vẫn chưa ai phá giải được chín huyễn cảnh trong chín tấm gương. Phần lớnn các luyện khí sĩ chỉ qua được một hai huyễn cảnh, còn có người không qua nổi ải đầu tiên.
Đặc biệt là người tu vi càng cao thì càng vượt qua khảo hạch của huyễn cảnh. Mấy vị trưởng lão tu vi cao nhất Kiếm Môn bị giữ chân ở ải đầu tiên, kêu giời lên mất hết thể diện.
Còn mấy tiểu bối thì thông qua sáu ải đầu, được cao tầng chú ý và coi trọng, định trọng điểm bồi dưỡng họ.
Khâu Cấm Nhi cũng vào trong bí cảnh nhưng chỉ qua được ải thứ sáu là bị loại. Khi Chung Nhạc tới, nghe nói môn chủ Quân Tư Tà đã phá giải được ải thứ tám, đang phá huyễn cảnh trong tấm gương thứ chín.
Quân Tư Tà là Thủy Diệu Linh Thể, nếu nói có người phá giải được Phù Sinh Cửu Thương Quyết thì cũng chỉ có nàng mà thôi.
- Yêu Thần Minh Vương Quyết của Sư Bất Dịch không hoàn chỉnh, nếu Quân sư tỷ có được Phù Sinh Cửu Thương Quyết hoàn chỉnh thì thành tựu sau này chắc chắn sẽ vượt qua Sư Bất Dịch!
Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi cùng tới bí cảnh Kiếm Môn, chiêm ngưỡng di thể vị thần canh mộ kia, Chung Nhạc nói:
- Lần này Sư Bất Dịch bị phá hủy chân thân Yêu Thần Minh Vương, cho dù có thoát chết thì muốn quay lại cũng cần ó thời gian. Quân sư tỷ có cơ hội vượt qua hắn!
- Cuộc đời như giấc mộng phù sinh cửu thương. Đây chính là tổng kết trong công pháp của vị thần này.
Khâu Cấm Nhi nói:
- Muội thông qua sáu ải, lĩnh ngộ được rất nhiều đạo lý trong đó. Công pháp của nàng ấy mang ý cảnh rất kỳ diệu. Nhưng muội là Mộc Diệu Linh Thể, không hiểu hết được đồ đằng trận pháp Thủy hệ.
“Nàng ấy” ở đây chính là vị thần canh mộ, là một vị nữ thần, không biết là chủng tộc gì, ngồi đó sinh động như thật. Có một loại ý cảnh huyền diệu bao quanh nàng, rất dễ khiến người ta rơi vào trạng thái ngộ đạo.
Ở đây có không ít đệ tử vây quanh nữ thần này để tu luyện, tham ngộ.
Chung Nhạc đứng bên cạnh vị nữ thần đó, tỉ mỉ cảm ngộ ý cảnh. Một lúc sau hắn cũng lắc đầu:
- Phù sinh cửu thương, nhu tình tựa nữ tử, khéo léo uyển chuyển mà thành tựu thần vị, khác với con đường của ta.
Đột nhiên một giọng nữ tử truyền tới, cười:
- Dám hỏi đường của Trấn Phong đường chủ là con đường như thế nào?
Chung Nhạc nhìn theo hướng tiếng nói, mặt biển nổi sóng lớn, tách ra hai bên, Quân Tư Tà từ dưới nước bay lên, tà váy xanh phấp phới tựa làn sóng, chậm rãi bước trên ngọn thần sơn dưới biển, tiến vào thần miếu nguy nga, tới bên dưới nữ thần canh mộ.
Làn gương thổi tới, khí độ hiện nay của Quân Tư Tà không phải tiểu gia bích ngọc hay đại gia khuê tú, mà mang một sự uy nghiêm của môn chủ Kiếm Môn. Đó là khí độ khí chất của người thống lĩnh hàng nghìn luyện khí sĩ bảo vệ nhân tộc ở mười vạn dặm Đại Hoang.
Tuy nàng là thiếu nữ rất xinh đẹp, nhưng người ta thấy trước tiên không phải sự xinh đẹp mà là phong thái hơn người của nàng.
Chung Nhạc tâm thần khẽ dao động, nhớ lại lần gặp Quân Tư Tà ở Đại Nguyên Hoang Địa, hắn đã bắt vị môn chủ này ăn thịt trâu sống, còn đánh ngất nàng ấy, hơn nữa còn cởi áo của nàng để hút máu độc.
Nhưng việc này có lẽ sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Giờ Quân Tư Tà là môn chủ, còn giữ trong tay thần binh của Kiếm Môn, đại quyền trong tay, thế gian này không còn nhiều người có thể gây thương tổn tới nàng nữa rồi.
- Trấn Phong đường chủ đang nghĩ gì vậy?
Quân Tư Tà tò mò hỏi.
Chung Nhạc gạt đi những suy nghĩ dư thừa, cười nói:
- Con đường của ta là cương dũng mãnh tiến, gặp núi rời núi, gặp biển lấp biển. Phù Sinh Cửu Thương Quyết không thích hợp với ta, nhưng hợp với môn chủ. Môn chủ thống lĩnh nhân tộc Đại Hoang, phải chiếu cố tới tộc nhân, có thể chuyển hướng, có thể rút lui, rẽ mười tám đường thì cuối cùng vẫn phải tiến lên, đó mới là những điều môn chủ nên làm.
Quân Tư Tà gật đầu, trong lòng có chút cảm xúc.
Chung Nhạc nhìn cây thánh dược, hoa sen đã có phần ảm đạm, công hiệu chính của cây hoa sen này là hấp thụ linh của nghìn thần nghìn ma, biến thành dược lực nuôi thánh linh. Phần lớn dược lực của thánh dược cung cấp cho thánh linh nên số còn lại không nhiều.
Dược lực còn lại giờ lại bị hắn hấp thụ hơn nửa, thánh dược còn lại, Chung Nhạc quyết định không đụng tới nữa.
Thuần dương lôi ở nơi này đã không còn tác dụng tôi luyện là bao đối với hắn, phải lên nơi cao hơn mới có tác dụng. Ở trên cao hơn thuần dương lôi đình sẽ mạnh hơn, uy lực lớn hơn, nhưng không giúp hắn tiến bộ kinh người như trước nữa. Vì thế Chung Nhạc định dừng lần tu luyện này ở đây.
- Linh dược còn lại vẫn nên giữ lại để phòng lúc nguy cấp. Dù sao bất tử chi thân của ta chỉ mới có chút thành tựu nhỏ, còn chưa hoàn chỉnh. Nếu gặp nguy hiểm thì thánh dược hoa sen này mới là tuyệt chiêu cứu mạng!
Chung Nhạc cất thánh dược đi, từ trên đáp xuống trở về Kiếm Môn. Lần tu luyện này hắn nhận được thành tựu quá lớn, không những đột phá Linh Thể Cảnh tiến lên Đan Nguyên Cảnh, tu thành nguyên đan, mà trong nguyên đan còn có một sợi thuần dương khí tức.
Nhục thân, nguyên thần của hắn cũng được tăng cường ở mức kinh người, thực lực có bước nhảy vọt vượt trội. Quan trọng hơn là nhục thân và nguyên thần của hắn còn có thuần dương khí tức, hơn nữa còn chạm tới điểm mấu chốt mở vòng luân hổi thứ sáu, Huyết Mạch Luân huyết mạch bí cảnh!
Không những vậy, hắn còn dựa vào thánh dược, luyện bất tử chi thân và Hóa Sinh Huyền Công có được thành tựu nhỏ, Lục Mục Yêu Thiềm chi linh luyện thành nguyên đan.
Hơn nữa hắn còn dùng máu thịt xương cốt của mình luyện thành hóa thân Long Nhạc. Từ sau, Long Nhạc và Chung Nhạc tách rời, có thể cùng xuất hiện, sẽ không gây nghi ngờ nữa!
Hai tháng này hắn tu luyện, trưởng lão, đường chủ, đệ tử trên dưới Kiếm Môn liên tục vào bí cảnh Kiếm Môn chiêm ngưỡng vị thần kia, lịch luyện thám hiểm, tìm hiểu kỹ càng cấu tạo của tòa bí cảnh này.
Có người cuối cùng cũng phát hiện được truyền thừa của vị thần này, nằm trong vùng đại hải, là chín tấm gương sáng, đứng trước tấm gương sẽ bước vào một vùng huyễn cảnh, trong huyễn cảnh có đồ đằng trận pháp, phá vỡ đồ đằng trận pháp là sẽ có được một phần truyền thừa.
Trong mỗi tấm gương chứa một phần của công pháp hoàn chỉnh, chỉ khi thông qua được chín tấm gương mới học được toàn bộ truyền thừa.
Truyền thừa này là Thủy hệ công pháp, có tên Phù Sinh Cửu Thương Quyết, khá tinh diệu, không hề thua kém Yêu Thần Minh Vương Quyết.
Nhưng tới giờ vẫn chưa ai phá giải được chín huyễn cảnh trong chín tấm gương. Phần lớnn các luyện khí sĩ chỉ qua được một hai huyễn cảnh, còn có người không qua nổi ải đầu tiên.
Đặc biệt là người tu vi càng cao thì càng vượt qua khảo hạch của huyễn cảnh. Mấy vị trưởng lão tu vi cao nhất Kiếm Môn bị giữ chân ở ải đầu tiên, kêu giời lên mất hết thể diện.
Còn mấy tiểu bối thì thông qua sáu ải đầu, được cao tầng chú ý và coi trọng, định trọng điểm bồi dưỡng họ.
Khâu Cấm Nhi cũng vào trong bí cảnh nhưng chỉ qua được ải thứ sáu là bị loại. Khi Chung Nhạc tới, nghe nói môn chủ Quân Tư Tà đã phá giải được ải thứ tám, đang phá huyễn cảnh trong tấm gương thứ chín.
Quân Tư Tà là Thủy Diệu Linh Thể, nếu nói có người phá giải được Phù Sinh Cửu Thương Quyết thì cũng chỉ có nàng mà thôi.
- Yêu Thần Minh Vương Quyết của Sư Bất Dịch không hoàn chỉnh, nếu Quân sư tỷ có được Phù Sinh Cửu Thương Quyết hoàn chỉnh thì thành tựu sau này chắc chắn sẽ vượt qua Sư Bất Dịch!
Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi cùng tới bí cảnh Kiếm Môn, chiêm ngưỡng di thể vị thần canh mộ kia, Chung Nhạc nói:
- Lần này Sư Bất Dịch bị phá hủy chân thân Yêu Thần Minh Vương, cho dù có thoát chết thì muốn quay lại cũng cần ó thời gian. Quân sư tỷ có cơ hội vượt qua hắn!
- Cuộc đời như giấc mộng phù sinh cửu thương. Đây chính là tổng kết trong công pháp của vị thần này.
Khâu Cấm Nhi nói:
- Muội thông qua sáu ải, lĩnh ngộ được rất nhiều đạo lý trong đó. Công pháp của nàng ấy mang ý cảnh rất kỳ diệu. Nhưng muội là Mộc Diệu Linh Thể, không hiểu hết được đồ đằng trận pháp Thủy hệ.
“Nàng ấy” ở đây chính là vị thần canh mộ, là một vị nữ thần, không biết là chủng tộc gì, ngồi đó sinh động như thật. Có một loại ý cảnh huyền diệu bao quanh nàng, rất dễ khiến người ta rơi vào trạng thái ngộ đạo.
Ở đây có không ít đệ tử vây quanh nữ thần này để tu luyện, tham ngộ.
Chung Nhạc đứng bên cạnh vị nữ thần đó, tỉ mỉ cảm ngộ ý cảnh. Một lúc sau hắn cũng lắc đầu:
- Phù sinh cửu thương, nhu tình tựa nữ tử, khéo léo uyển chuyển mà thành tựu thần vị, khác với con đường của ta.
Đột nhiên một giọng nữ tử truyền tới, cười:
- Dám hỏi đường của Trấn Phong đường chủ là con đường như thế nào?
Chung Nhạc nhìn theo hướng tiếng nói, mặt biển nổi sóng lớn, tách ra hai bên, Quân Tư Tà từ dưới nước bay lên, tà váy xanh phấp phới tựa làn sóng, chậm rãi bước trên ngọn thần sơn dưới biển, tiến vào thần miếu nguy nga, tới bên dưới nữ thần canh mộ.
Làn gương thổi tới, khí độ hiện nay của Quân Tư Tà không phải tiểu gia bích ngọc hay đại gia khuê tú, mà mang một sự uy nghiêm của môn chủ Kiếm Môn. Đó là khí độ khí chất của người thống lĩnh hàng nghìn luyện khí sĩ bảo vệ nhân tộc ở mười vạn dặm Đại Hoang.
Tuy nàng là thiếu nữ rất xinh đẹp, nhưng người ta thấy trước tiên không phải sự xinh đẹp mà là phong thái hơn người của nàng.
Chung Nhạc tâm thần khẽ dao động, nhớ lại lần gặp Quân Tư Tà ở Đại Nguyên Hoang Địa, hắn đã bắt vị môn chủ này ăn thịt trâu sống, còn đánh ngất nàng ấy, hơn nữa còn cởi áo của nàng để hút máu độc.
Nhưng việc này có lẽ sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Giờ Quân Tư Tà là môn chủ, còn giữ trong tay thần binh của Kiếm Môn, đại quyền trong tay, thế gian này không còn nhiều người có thể gây thương tổn tới nàng nữa rồi.
- Trấn Phong đường chủ đang nghĩ gì vậy?
Quân Tư Tà tò mò hỏi.
Chung Nhạc gạt đi những suy nghĩ dư thừa, cười nói:
- Con đường của ta là cương dũng mãnh tiến, gặp núi rời núi, gặp biển lấp biển. Phù Sinh Cửu Thương Quyết không thích hợp với ta, nhưng hợp với môn chủ. Môn chủ thống lĩnh nhân tộc Đại Hoang, phải chiếu cố tới tộc nhân, có thể chuyển hướng, có thể rút lui, rẽ mười tám đường thì cuối cùng vẫn phải tiến lên, đó mới là những điều môn chủ nên làm.
Quân Tư Tà gật đầu, trong lòng có chút cảm xúc.