Khâu Cấm Nhi cảm thấy Chung Nhạc đột nhiên toàn thân cứng đờ, hỏi:
- Sư ca sao vậy?
- Không có gì.
Chung Nhạc thu ánh mắt về, trong bụng có chút chấn kinh:
- Nữ tử này có lai lịch thế nào? Ánh mắt nhìn thẳng linh hồn, giớng như nhìn thấu được hồn của ta và Long Nhạc. Đây là chuyện chưa từng xảy ra. Nàng ta là ai? Tại sao lại có nhãn lực cỡ đó?
Tinh thần lực của hẳn tràn ra, tiến về hướng Xích Tuyết, truyền âm nói:
- Nên xưng hô với sư tỷ thế nào? Nhà ở nơi nào?
- Chung Sơn thị, ngươi quá thất lễ rồi thì phải?
Trên vân đài, Xích Tuyết lộ đôi răng hổ, cười:
- Vừa thấy người ta là chạy tới hỏi danh tính. Mẹ ta nói nam tử như vậy thường chẳng phải loại gì tốt, phải cẩn thận, nếu không sẽ bị hắn ăn sạch sẽ. Ta là Xích Tuyết, ở Côn Luân Cảnh Tây Vương Mẫu Quốc. Năm nay mười bảy tuổi, xếp thứ hai trong số tỷ muội, còn chưa thành thân.
Chung Nhạc bất lực, thiếu nữ này vừa nói hắn thất lễ mà chớp mắt đã nói hết danh tính lai lịch, gia thể cụ thể.
- Ngươi làm thế nào mà có nhất hồn song thể?
Xích Tuyết tò mò hỏi.
- Bí mật.
Chung Nhạc cười:
- Mong Xích Tuyết sư tỷ giữ bí mật giúp ta.
Xích Tuyết cười:
- Đương nhiên là được. Đấu với chính mình, việc thú vị như vậy ta lần đầu được thấy, nhất định phải xem tiếp.
Mấy người Chung Nhạc trở thành trung tâm chú ý của cả Hỏa Đô Thành, đi đâu cũng thu hút mọi ánh nhìn. Dù sao Chung Nhạc cũng đã gây động tĩnh quái lớn trong ma tộc, không thể không khiến người khác để ý.
Đột nhiên một tiếng cười dài vọng lại, trên Võ Thần Đài một vị luyện khí sĩ thần tộc Tây Hoang đứng dậy, khí thế bùng nổ, cao giọng nói:
- Tả Tương Sinh, lâu rồi không gặp! Từ lần từ biệt ở Tây Hoang lần trước, ngươi rất lâu rồi không lộ diện!
Khí thế của hắn hùng hồn, sau lưng hiện ra nguyên thần Sơn Thần bốn tay không mắt, là cường giả Sơn Thần tộc. Mấy người Chung Nhạc vừa xuất hiệnhắn liền thách đấu Tả Tương Sinh, rõ ràng lần trước Tả Tương Sinh tới Tây Hoang từng có xích mích với người này.
Chung Nhạc tim khẽ động, khí thế của vị luyện khí sĩ Sơn Thần tộc này vô cùng cường đại, tu vi thâm hậu, có lẽ là cường giả rất cừ hôi trong số các Đan Nguyên Cảnh ở Tây Hoang.
Tả Tương Sinh ngẩng lên nhìn hắn, nói:
- Thì ra là Sơn Trục Phong sư huynh, có gì chỉ giáo?
Sơn Trục Phong cười ha hả:
- Lần trước chúng ta đại cheién, vì Thần Nha tộc can thiệp mà không phân thắng bại. Chi bằng hôm nay hoàn thành trận chiến đó. Tả Tương Sinh, ý ngươi ra sao?
Tả Tương Sinh thản nhiên, giơ tay lên:
- Mời!
- Gặp ngoài thành!
Sơn Trục Phong đi trước, đi ra ngoài Hỏa Đô Thành.
Tả Tương Sinh cũng ra ngoài thành. Điền Diên Tông nhíu màu:
- Cổ quái, tên Sơn Trục Phong này vừa tới đã dẫn Tả Tương Sinh sư huynh đi, hình như muốn điều hết cao thủ bên cạnh Chung sư đệ đi… Chúng ta vừa tới đây đã gặp các cự phách mời Thủy Tử An. Thủy trưởng lão đi, giờ Tả sư huynh và Sơn Trục Phong lại quyết đấu sinh tử. Tiếp theo e là tới lượt ta rồi. Chắc chắn đây là âm mưu, không thể không đề phòng!
Chung Nhạc mỉm cười:
- Điền sư huynh không cần lo lắng, huynh nhìn Long Nhạc đi.
Điền Diên Tông ngẩng lên nhìn Long Nhạc trên Võ Thần Đài. Thấy hắn khí thế hùng hồn, tu vi cao đến mức đáng sợ, hơn nữa long huyết long khí cũng rất cường thịnh, thậm chí sau lưng còn có hư ảnh long tương do khí huyết tạo thành. Hắn trong lòng trấn kinh:
- Không nhận ra là giả, không thể nhận ra được.
Long Nhạc trên Võ Thần Đài là long tộc tiền nào của nấy, hơn nữa thực lực cường đại, chắc chắn là cường giả nhất nhì trong các Đan Nguyên Cảnh.
- Chung sư đệ rốt cuộc mời được đâu ra vị long tộc này? Đóng giả giống hơn bọn ta nhiều.
Điền Diên Tông thầm khó hiểu. Thủy Tử An bảo họ cùng tới đây chính là để họ đóng giả Chung Nhạc để hắn khỏi bị vạch trần. Nhưng giờ đã có một Long Nhạc, căn bản không cần họ đóng giả, nghĩ bụng:
- Lẽ nào Long Nhạc này là coa thủ trẻ tuổi Chung sư đệ mời từ long tộc tới? Không đúng, không thể là từ long tộc được. Nếu là mời tới thì chắc chắn sẽ bị các cường giả yêu tộc như Sư Bất Dịch phát hiện. Dù sao công pháp của Long Nhạc ở đó, cường giả long tộc cho dù có đóng giả cũng không giống. Vậy Long Nhạc này rốt cuộc có lai lịch thế nào? Lẽ nào Chung sư đệ và Long Nhạc không phải là một?
Chung Nhạc nói nhỏ:
- Giờ Điền sư huynh có thể yên tâm rồi chứ?
Điền Diên Tông thở phào. Đột nhiên trên Võ Thần Đài một vị cường giả đứng bật dậy cười ha hả:
- Điền Diên Tông, còn nhớ Uy mỗ chứ?
Điền Diên Tông nhìn vị cường giả Quỷ Thần tộc kia, cười:
- Uy Hắc Kỳ, ngươi chưa phục sau trận chiến lần trước ư?
Uy Hắc Kỳ hừ lạnh, sau lưng hiện lên một đám hắc khí, bên trong cắm tám lá cờ đen ngắn dài khác nhau, lá cờ chính giữa to nhất. Hắn cười khảy:
- Điền Diên Tông, lần trước ngươi thắng được nửa phần, hôm nay chúng ta quyết đấu lần nữa! Ta đợi ngươi ngoài thành!
Hắn biến thành đạo hắc khí bay ra ngoài Hỏa Đô Thành, tiếng vọng lại:
- Điền Diên Tông, còn không tới chịu chết?
- Sư ca sao vậy?
- Không có gì.
Chung Nhạc thu ánh mắt về, trong bụng có chút chấn kinh:
- Nữ tử này có lai lịch thế nào? Ánh mắt nhìn thẳng linh hồn, giớng như nhìn thấu được hồn của ta và Long Nhạc. Đây là chuyện chưa từng xảy ra. Nàng ta là ai? Tại sao lại có nhãn lực cỡ đó?
Tinh thần lực của hẳn tràn ra, tiến về hướng Xích Tuyết, truyền âm nói:
- Nên xưng hô với sư tỷ thế nào? Nhà ở nơi nào?
- Chung Sơn thị, ngươi quá thất lễ rồi thì phải?
Trên vân đài, Xích Tuyết lộ đôi răng hổ, cười:
- Vừa thấy người ta là chạy tới hỏi danh tính. Mẹ ta nói nam tử như vậy thường chẳng phải loại gì tốt, phải cẩn thận, nếu không sẽ bị hắn ăn sạch sẽ. Ta là Xích Tuyết, ở Côn Luân Cảnh Tây Vương Mẫu Quốc. Năm nay mười bảy tuổi, xếp thứ hai trong số tỷ muội, còn chưa thành thân.
Chung Nhạc bất lực, thiếu nữ này vừa nói hắn thất lễ mà chớp mắt đã nói hết danh tính lai lịch, gia thể cụ thể.
- Ngươi làm thế nào mà có nhất hồn song thể?
Xích Tuyết tò mò hỏi.
- Bí mật.
Chung Nhạc cười:
- Mong Xích Tuyết sư tỷ giữ bí mật giúp ta.
Xích Tuyết cười:
- Đương nhiên là được. Đấu với chính mình, việc thú vị như vậy ta lần đầu được thấy, nhất định phải xem tiếp.
Mấy người Chung Nhạc trở thành trung tâm chú ý của cả Hỏa Đô Thành, đi đâu cũng thu hút mọi ánh nhìn. Dù sao Chung Nhạc cũng đã gây động tĩnh quái lớn trong ma tộc, không thể không khiến người khác để ý.
Đột nhiên một tiếng cười dài vọng lại, trên Võ Thần Đài một vị luyện khí sĩ thần tộc Tây Hoang đứng dậy, khí thế bùng nổ, cao giọng nói:
- Tả Tương Sinh, lâu rồi không gặp! Từ lần từ biệt ở Tây Hoang lần trước, ngươi rất lâu rồi không lộ diện!
Khí thế của hắn hùng hồn, sau lưng hiện ra nguyên thần Sơn Thần bốn tay không mắt, là cường giả Sơn Thần tộc. Mấy người Chung Nhạc vừa xuất hiệnhắn liền thách đấu Tả Tương Sinh, rõ ràng lần trước Tả Tương Sinh tới Tây Hoang từng có xích mích với người này.
Chung Nhạc tim khẽ động, khí thế của vị luyện khí sĩ Sơn Thần tộc này vô cùng cường đại, tu vi thâm hậu, có lẽ là cường giả rất cừ hôi trong số các Đan Nguyên Cảnh ở Tây Hoang.
Tả Tương Sinh ngẩng lên nhìn hắn, nói:
- Thì ra là Sơn Trục Phong sư huynh, có gì chỉ giáo?
Sơn Trục Phong cười ha hả:
- Lần trước chúng ta đại cheién, vì Thần Nha tộc can thiệp mà không phân thắng bại. Chi bằng hôm nay hoàn thành trận chiến đó. Tả Tương Sinh, ý ngươi ra sao?
Tả Tương Sinh thản nhiên, giơ tay lên:
- Mời!
- Gặp ngoài thành!
Sơn Trục Phong đi trước, đi ra ngoài Hỏa Đô Thành.
Tả Tương Sinh cũng ra ngoài thành. Điền Diên Tông nhíu màu:
- Cổ quái, tên Sơn Trục Phong này vừa tới đã dẫn Tả Tương Sinh sư huynh đi, hình như muốn điều hết cao thủ bên cạnh Chung sư đệ đi… Chúng ta vừa tới đây đã gặp các cự phách mời Thủy Tử An. Thủy trưởng lão đi, giờ Tả sư huynh và Sơn Trục Phong lại quyết đấu sinh tử. Tiếp theo e là tới lượt ta rồi. Chắc chắn đây là âm mưu, không thể không đề phòng!
Chung Nhạc mỉm cười:
- Điền sư huynh không cần lo lắng, huynh nhìn Long Nhạc đi.
Điền Diên Tông ngẩng lên nhìn Long Nhạc trên Võ Thần Đài. Thấy hắn khí thế hùng hồn, tu vi cao đến mức đáng sợ, hơn nữa long huyết long khí cũng rất cường thịnh, thậm chí sau lưng còn có hư ảnh long tương do khí huyết tạo thành. Hắn trong lòng trấn kinh:
- Không nhận ra là giả, không thể nhận ra được.
Long Nhạc trên Võ Thần Đài là long tộc tiền nào của nấy, hơn nữa thực lực cường đại, chắc chắn là cường giả nhất nhì trong các Đan Nguyên Cảnh.
- Chung sư đệ rốt cuộc mời được đâu ra vị long tộc này? Đóng giả giống hơn bọn ta nhiều.
Điền Diên Tông thầm khó hiểu. Thủy Tử An bảo họ cùng tới đây chính là để họ đóng giả Chung Nhạc để hắn khỏi bị vạch trần. Nhưng giờ đã có một Long Nhạc, căn bản không cần họ đóng giả, nghĩ bụng:
- Lẽ nào Long Nhạc này là coa thủ trẻ tuổi Chung sư đệ mời từ long tộc tới? Không đúng, không thể là từ long tộc được. Nếu là mời tới thì chắc chắn sẽ bị các cường giả yêu tộc như Sư Bất Dịch phát hiện. Dù sao công pháp của Long Nhạc ở đó, cường giả long tộc cho dù có đóng giả cũng không giống. Vậy Long Nhạc này rốt cuộc có lai lịch thế nào? Lẽ nào Chung sư đệ và Long Nhạc không phải là một?
Chung Nhạc nói nhỏ:
- Giờ Điền sư huynh có thể yên tâm rồi chứ?
Điền Diên Tông thở phào. Đột nhiên trên Võ Thần Đài một vị cường giả đứng bật dậy cười ha hả:
- Điền Diên Tông, còn nhớ Uy mỗ chứ?
Điền Diên Tông nhìn vị cường giả Quỷ Thần tộc kia, cười:
- Uy Hắc Kỳ, ngươi chưa phục sau trận chiến lần trước ư?
Uy Hắc Kỳ hừ lạnh, sau lưng hiện lên một đám hắc khí, bên trong cắm tám lá cờ đen ngắn dài khác nhau, lá cờ chính giữa to nhất. Hắn cười khảy:
- Điền Diên Tông, lần trước ngươi thắng được nửa phần, hôm nay chúng ta quyết đấu lần nữa! Ta đợi ngươi ngoài thành!
Hắn biến thành đạo hắc khí bay ra ngoài Hỏa Đô Thành, tiếng vọng lại:
- Điền Diên Tông, còn không tới chịu chết?