Vũ Thanh Thần Vương hiểu rõ, trong lòng thầm nghĩ:
- Chỉ cần Đế Nhạc dám hạ thủ với Đại Tư Mệnh, thi triển ra Không Gian Thất Đạo Luân Hồi, tuyệt đối sẽ là một con đường chết!
Tứ Diện Thần đang bỏ chạy chợt quay đầu nhìn lại, nhìn thấy một đao này của Chung Nhạc, trong lòng không khỏi nghiêm nghị, nói với Khởi Nguyên Đạo Thần:
- Đạo hữu, Không Gian Thất Đạo Luân Hồi của hắn đã viên mãn quán thông, hiện tại thực lực lại mạnh thêm một bậc!
Khởi Nguyên Đạo Thần thoáng ngẩn người, ngay sau đó chợt đại hỉ, mỉm cười nói:
- Tiểu nhi này chính là tự mua dây buộc mình, tự phá thần thông của chính mình! Bản thân hắn đã nghĩ ra biện pháp phá giải Nhất Niệm Vạn Giới Sinh, hiện tại lại ngược lại ứng lên trên người của chính mình!
Bọn họ ở trong Hoàng Triều của Chung Nhạc cũng có nhãn tuyến của chính mình. Chung Nhạc tập hợp lực lượng Chư Đế khai sáng ra mấy môn thần thông Đại nhất thống kia cũng đều ở trong lòng bàn tay của bọn họ.
Hiện tại Chung Nhạc đã tu thành Không Gian Thất Đạo Luân Hồi, chẳng phải là dùng thần thông của bản thân hắn đi phá giải Không Gian Thất Đạo Luân Hồi của chính hắn sao?
Cái gọi là tự mua dây buộc mình, chính là nói tình huống như vậy.
Hai đám người nhanh chóng bay xuống, một trước một sau. Đột nhiên, đám bọt khí phía trước chợt tiêu tán, lộ ra không gian to lớn bên trong. Chỉ thấy Đại đạo Luân Hồi biến thành từng đạo từng đạo quang luân, đang lúc xoay quanh một cái thạch đài to lớn, không ngừng xoay tròn, một vòng lại một vòng.
Mà Đạo quang từ trên không trung bay xuống, xuyên qua đám bọt khí trùng trùng điệp điệp, bắn vào trong đạo quang luân trên thạch đài, ông ông chấn động.
Trong ánh quang mang chiếu rọi, trên thạch đài mơ hồ có một cỗ Linh thai bị tầng tầng quang mang bao phủ, đang lúc từ hư hóa thực, dần dần trở nên chân thật. Ngoài mặt Linh thai hiện lên vô số Đạo văn phức tạp, lúc sáng lúc tối, biến ảo bất định, chất chứa đạo lý chí cao, tản mát ra chấn động càng lúc càng mạnh.
Linh thai vẫn còn đang dựng dục, nhưng bộ dáng giống như sắp sửa sinh ra.
Trước mắt, cỗ Linh thai này còn chưa thành hình, nhưng cũng đã cường đại như vậy, nếu triệt để sinh ra, chỉ sợ chính là cấp bậc Đạo Thần!
Luân Hồi Thánh Vương!
Một tôn Tiên Thiên Thần Ma trước giờ chưa từng có sắp sửa sinh ra ở nơi này.
Đột nhiên, Thiên chợt gào thét một tiếng, lao thẳng về phía Linh thai trên thạch đài kia, mỉm cười nói:
- Đã có cỗ nhục thân này, ta còn cần Kế hoạch Thiên Nhân kia làm gì nữa? Cỗ Linh thai này thuộc về ta!
Hắn giống như một cỗ dịch thể lưu động, xuyên qua tầng tầng Luân Hồi, trong lúc bất chợt đã dán sát ngoài mặt cỗ Linh thai kia, lưu động giống như một đoàn nhục tương vậy, bao phủ Linh thai chặt chặt chẽ chẽ, giống như một quả cầu thịt không ngừng nhúc nhích vậy.
Tứ Diện Thần đang định xuất thủ lột bỏ Thiên xuống, nhưng Khởi Nguyên Đạo Thần đã giơ tay ngăn cản hắn lại, lắc đầu, mỉm cười nói:
- Đừng gấp! Lại nhìn một chút xem Thiên có năng lực gì có thể chưởng khống một vị tồn tại vừa sinh ra đã là Đạo Thần!
Thanh âm của hắn vừa dứt, đột nhiên quả cầu thịt to lớn kia chợt chấn động kịch liệt, tiếp theo phốc một tiếng, quả cầu thịt nổ tung, mảnh thịt vỡ văng ra bốn phương tám hướng, phốc phốc ấn lên trên không trung, biến thành từng tòa từng tòa không trung. Sau đó không trung chợt lưu động, hội tụ lại với nhau, biến thành một đám huyết thanh nhỏ xuống, rơi xuống đất khôi phục lại thành một gã Thần Nhân không có khuôn mặt, sắc mặt âm tình bất định.
- Ta không thể đoạt xá được hắn!
Trên mặt Thiên mọc ra một cái miệng lớn, phun ra một ngụm trọc khí, nói:
- Ta cảm ứng được trong Linh thai có một cỗ ý thức, nói ta một thân dơ bẩn, quá dơ bẩn…
- Hắn là Đạo Thần trời sinh, tự nhiên sẽ cảm thấy loại Tế Tự Thần sinh ra như ngươi quá dơ bẩn rồi!
Hắc Đế cười lạnh một tiếng, nói:
- Thiên, ngươi đối với phàm phu tục tử chính là tồn tại thần thánh nhất, nhưng ngươi đối với Đạo Thần, chính là tồn tại dơ bẩn nhất. Trên thế gian cũng không có bất kỳ thứ gì dơ bẩn hơn ngươi. Mỗi một ý niệm trong đầu ngươi, mỗi một đạo thanh âm tế tự, đố với hắn đều là dơ bẩn không thể chịu nổi, sao hắn lại chấp nhận ngươi được?
Thiên cười lạnh không thôi.
Phía sau, Đại Tư Mệnh và Chung Nhạc cùng nhau chạy tới, song phương đứng ở thạch đài đối diện, xa xa nhìn lại.
Bàn tay Khởi Nguyên Đạo Thần khẽ lật, tế khởi Mộ Cổ, chân dẫm mạnh một cái. Một đóa Hỗn Độn Liên chậm rãi xuất hiện, ở dưới chân hắn đại phóng, thản nhiên nói:
- Tứ Diện đạo hữu, Hỗn Độn không ở trong Luân Hồi, sao ngươi không thử luyện hóa Linh thai tôn Thánh Vương này?
Tứ Diện Thần cười ha hả, nói:
- Đạo hữu, vậy thì đa tạ ngươi rồi!
Dứt lời, liền lao thẳng về phía thạch đài.
Đại Tư Mệnh cất bước đi tới, nâng Sinh Mệnh Cổ Thụ trong lòng bàn tay, quét thẳng về phía Tứ Diện Thần.
- Đại Tư Mệnh, xem ra ngươi vẫn chưa ăn đủ thiệt thòi a!
Khởi Nguyên Đạo Thần cười ha hả, tế khởi Mộ Cổ, tiếng trống thùng thùng chấn động. Đám Thần Vương dưới Sinh Mệnh Cổ Thụ rào rào rơi xuống.
Bên cạnh Chung Nhạc, đám người Càn Đô, Hoa Tư, Thần Hậu cũng nhao nhao xông ra, nghênh đón đám người Hắc Bạch Nhị Đế, Thần Đế, Ma Đế và Tà Đế. Càn Đô Thần Vương nhìn thấy Thiên lao thẳng về phía mình, sắc mặt nhất thời đại biến, vội vàng quay đầu bỏ chạy.
- Đạo huynh đừng chạy, để ta ăn tươi ngươi a!
Thiên vừa đuổi theo vừa kêu lớn:
- Chỉ khi nào chúng ta hợp thể, mới có thể trở nên vô địch!
Phong Hiếu Trung từ một bên bước ra, nghênh đón Thiên.
Mà lúc này, ánh mắt Chung Nhạc khẽ chớp động, tế khởi Tiên Thiên Thần Đao, nhìn về phía Linh thai trên thạch đài, khí thế toàn thân tăng vọt. Tứ Diện Thần đã phóng tới bên cạnh Linh thai, nhìn thấy Chung Nhạc nhanh như chớp phóng tới, sắc mặt không khỏi đại biến, lạnh lùng nói:
- Bệ hạ, ngươi muốn làm gì?
- Trong giang sơn của Trẫm, không cần một tôn Đạo Thần chưởng khống Luân Hồi!
Ầm ầm!
Trong chấn động kịch liệt, Chung Nhạc chém xuống một đao.
Táng Đạo!
- Chỉ cần Đế Nhạc dám hạ thủ với Đại Tư Mệnh, thi triển ra Không Gian Thất Đạo Luân Hồi, tuyệt đối sẽ là một con đường chết!
Tứ Diện Thần đang bỏ chạy chợt quay đầu nhìn lại, nhìn thấy một đao này của Chung Nhạc, trong lòng không khỏi nghiêm nghị, nói với Khởi Nguyên Đạo Thần:
- Đạo hữu, Không Gian Thất Đạo Luân Hồi của hắn đã viên mãn quán thông, hiện tại thực lực lại mạnh thêm một bậc!
Khởi Nguyên Đạo Thần thoáng ngẩn người, ngay sau đó chợt đại hỉ, mỉm cười nói:
- Tiểu nhi này chính là tự mua dây buộc mình, tự phá thần thông của chính mình! Bản thân hắn đã nghĩ ra biện pháp phá giải Nhất Niệm Vạn Giới Sinh, hiện tại lại ngược lại ứng lên trên người của chính mình!
Bọn họ ở trong Hoàng Triều của Chung Nhạc cũng có nhãn tuyến của chính mình. Chung Nhạc tập hợp lực lượng Chư Đế khai sáng ra mấy môn thần thông Đại nhất thống kia cũng đều ở trong lòng bàn tay của bọn họ.
Hiện tại Chung Nhạc đã tu thành Không Gian Thất Đạo Luân Hồi, chẳng phải là dùng thần thông của bản thân hắn đi phá giải Không Gian Thất Đạo Luân Hồi của chính hắn sao?
Cái gọi là tự mua dây buộc mình, chính là nói tình huống như vậy.
Hai đám người nhanh chóng bay xuống, một trước một sau. Đột nhiên, đám bọt khí phía trước chợt tiêu tán, lộ ra không gian to lớn bên trong. Chỉ thấy Đại đạo Luân Hồi biến thành từng đạo từng đạo quang luân, đang lúc xoay quanh một cái thạch đài to lớn, không ngừng xoay tròn, một vòng lại một vòng.
Mà Đạo quang từ trên không trung bay xuống, xuyên qua đám bọt khí trùng trùng điệp điệp, bắn vào trong đạo quang luân trên thạch đài, ông ông chấn động.
Trong ánh quang mang chiếu rọi, trên thạch đài mơ hồ có một cỗ Linh thai bị tầng tầng quang mang bao phủ, đang lúc từ hư hóa thực, dần dần trở nên chân thật. Ngoài mặt Linh thai hiện lên vô số Đạo văn phức tạp, lúc sáng lúc tối, biến ảo bất định, chất chứa đạo lý chí cao, tản mát ra chấn động càng lúc càng mạnh.
Linh thai vẫn còn đang dựng dục, nhưng bộ dáng giống như sắp sửa sinh ra.
Trước mắt, cỗ Linh thai này còn chưa thành hình, nhưng cũng đã cường đại như vậy, nếu triệt để sinh ra, chỉ sợ chính là cấp bậc Đạo Thần!
Luân Hồi Thánh Vương!
Một tôn Tiên Thiên Thần Ma trước giờ chưa từng có sắp sửa sinh ra ở nơi này.
Đột nhiên, Thiên chợt gào thét một tiếng, lao thẳng về phía Linh thai trên thạch đài kia, mỉm cười nói:
- Đã có cỗ nhục thân này, ta còn cần Kế hoạch Thiên Nhân kia làm gì nữa? Cỗ Linh thai này thuộc về ta!
Hắn giống như một cỗ dịch thể lưu động, xuyên qua tầng tầng Luân Hồi, trong lúc bất chợt đã dán sát ngoài mặt cỗ Linh thai kia, lưu động giống như một đoàn nhục tương vậy, bao phủ Linh thai chặt chặt chẽ chẽ, giống như một quả cầu thịt không ngừng nhúc nhích vậy.
Tứ Diện Thần đang định xuất thủ lột bỏ Thiên xuống, nhưng Khởi Nguyên Đạo Thần đã giơ tay ngăn cản hắn lại, lắc đầu, mỉm cười nói:
- Đừng gấp! Lại nhìn một chút xem Thiên có năng lực gì có thể chưởng khống một vị tồn tại vừa sinh ra đã là Đạo Thần!
Thanh âm của hắn vừa dứt, đột nhiên quả cầu thịt to lớn kia chợt chấn động kịch liệt, tiếp theo phốc một tiếng, quả cầu thịt nổ tung, mảnh thịt vỡ văng ra bốn phương tám hướng, phốc phốc ấn lên trên không trung, biến thành từng tòa từng tòa không trung. Sau đó không trung chợt lưu động, hội tụ lại với nhau, biến thành một đám huyết thanh nhỏ xuống, rơi xuống đất khôi phục lại thành một gã Thần Nhân không có khuôn mặt, sắc mặt âm tình bất định.
- Ta không thể đoạt xá được hắn!
Trên mặt Thiên mọc ra một cái miệng lớn, phun ra một ngụm trọc khí, nói:
- Ta cảm ứng được trong Linh thai có một cỗ ý thức, nói ta một thân dơ bẩn, quá dơ bẩn…
- Hắn là Đạo Thần trời sinh, tự nhiên sẽ cảm thấy loại Tế Tự Thần sinh ra như ngươi quá dơ bẩn rồi!
Hắc Đế cười lạnh một tiếng, nói:
- Thiên, ngươi đối với phàm phu tục tử chính là tồn tại thần thánh nhất, nhưng ngươi đối với Đạo Thần, chính là tồn tại dơ bẩn nhất. Trên thế gian cũng không có bất kỳ thứ gì dơ bẩn hơn ngươi. Mỗi một ý niệm trong đầu ngươi, mỗi một đạo thanh âm tế tự, đố với hắn đều là dơ bẩn không thể chịu nổi, sao hắn lại chấp nhận ngươi được?
Thiên cười lạnh không thôi.
Phía sau, Đại Tư Mệnh và Chung Nhạc cùng nhau chạy tới, song phương đứng ở thạch đài đối diện, xa xa nhìn lại.
Bàn tay Khởi Nguyên Đạo Thần khẽ lật, tế khởi Mộ Cổ, chân dẫm mạnh một cái. Một đóa Hỗn Độn Liên chậm rãi xuất hiện, ở dưới chân hắn đại phóng, thản nhiên nói:
- Tứ Diện đạo hữu, Hỗn Độn không ở trong Luân Hồi, sao ngươi không thử luyện hóa Linh thai tôn Thánh Vương này?
Tứ Diện Thần cười ha hả, nói:
- Đạo hữu, vậy thì đa tạ ngươi rồi!
Dứt lời, liền lao thẳng về phía thạch đài.
Đại Tư Mệnh cất bước đi tới, nâng Sinh Mệnh Cổ Thụ trong lòng bàn tay, quét thẳng về phía Tứ Diện Thần.
- Đại Tư Mệnh, xem ra ngươi vẫn chưa ăn đủ thiệt thòi a!
Khởi Nguyên Đạo Thần cười ha hả, tế khởi Mộ Cổ, tiếng trống thùng thùng chấn động. Đám Thần Vương dưới Sinh Mệnh Cổ Thụ rào rào rơi xuống.
Bên cạnh Chung Nhạc, đám người Càn Đô, Hoa Tư, Thần Hậu cũng nhao nhao xông ra, nghênh đón đám người Hắc Bạch Nhị Đế, Thần Đế, Ma Đế và Tà Đế. Càn Đô Thần Vương nhìn thấy Thiên lao thẳng về phía mình, sắc mặt nhất thời đại biến, vội vàng quay đầu bỏ chạy.
- Đạo huynh đừng chạy, để ta ăn tươi ngươi a!
Thiên vừa đuổi theo vừa kêu lớn:
- Chỉ khi nào chúng ta hợp thể, mới có thể trở nên vô địch!
Phong Hiếu Trung từ một bên bước ra, nghênh đón Thiên.
Mà lúc này, ánh mắt Chung Nhạc khẽ chớp động, tế khởi Tiên Thiên Thần Đao, nhìn về phía Linh thai trên thạch đài, khí thế toàn thân tăng vọt. Tứ Diện Thần đã phóng tới bên cạnh Linh thai, nhìn thấy Chung Nhạc nhanh như chớp phóng tới, sắc mặt không khỏi đại biến, lạnh lùng nói:
- Bệ hạ, ngươi muốn làm gì?
- Trong giang sơn của Trẫm, không cần một tôn Đạo Thần chưởng khống Luân Hồi!
Ầm ầm!
Trong chấn động kịch liệt, Chung Nhạc chém xuống một đao.
Táng Đạo!