Thậm chí ngay cả Lục Đạo lão nhân và củ cải lớn Hồ Tam Ông cũng thu hoạch vô cùng phong phú. Văn lộ Đồ đằng Thần cấp lượn lờ toàn thân, trong suốt sáng bóng. Chùm tua trên đỉnh đầu Hồ Tam Ông đã nở hoa, tổng cộng chín đóa. Hiển nhiên, dược hiệu dược tính so với trước đây lại càng cao hơn rất nhiều.
Chỉ là Chung Nhạc nhìn thấy dưới bộ rễ của cây củ cải lớn này không ngờ lại treo một cỗ Thần thi, trong lòng không khỏi một trận ác hàn. Hiển nhiên, cây quả thụ hung tàn Lục Đạo lão nhân này đã truyền thụ cho hắn bí quyết biến Thần thi thành phân bón.
Tất cả mọi người đều đang tu luyện, duy chỉ có Bạch Thương Hải cô đơn ngồi ở chỗ đó, trơ mắt nhìn những người khác tu luyện, bộ dáng vô cùng đáng thương.
Đại đạo Chú Linh uẩn tàng trong rừng kim hoa này quá ít, Bạch Thương Hải hấp thu được một hai ngày đã không có khả năng đạt được càng nhiều cảm ngộ hơn, chỉ có thể ngồi ở chỗ này nhìn người khác tu luyện.
Chung Nhạc tiến lên phía trước, cất giọng an ủi:
- Bạch huynh yên tâm! Tương lai ta nhất định sẽ tìm cho ngươi một vị sư tôn có thể chỉ dạy ngươi pháp môn tu luyện Chú Linh Thể!
Bạch Thương Hải thở dài một tiếng, yếu ớt nói:
- Không cần an ủi ta! Ta cảm thấy Tảo Bả Tinh Linh Thể đoán chừng chính là một dòng độc đinh, vô cùng cô độc. Chỉ sợ là ta không có đồng đạo rồi!
Chung Nhạc nhất thời yên lặng, mỉm cười nói:
- Có những lời này của ngươi, ta càng thêm tin tưởng có thể tìm giúp ngươi một kẻ đồng đạo thích hợp rồi!
Lại qua thêm một ngày, Sơn mỗ mỗ xuất hiện bên ngoài đám kim hoa, lạnh lùng nói:
- Các vị thiếu gia, tiểu thư, đã tới giờ rồi!
Đám người Khâu Cấm Nhi, Quân Tư Tà nhao nhao tỉnh lại, đi ra bên ngoài rừng kim hoa trên biển này.
- Lão gia cho mời các vị!
Sơn mỗ mỗ thấy bọn họ không cố ý muốn lưu lại trong rừng kim hoa, sắc mặt thoáng hòa hoãn vài phần, khách khí nói.
Đám người dọc theo mặt biển bay về phía trên đỉnh núi. Còn chưa bay được bao xa, sau lưng đột nhiên truyền tới đạo âm vang vọng. Các loại thanh âm đại đạo oanh minh vang lên. Đám người nhao nhao quay đầu nhìn lại, không khỏi trừng mắt cứng lưỡi.
Chỉ thấy từng đóa từng đóa Tịnh Đế Kim Hoa kia không ngờ đang nhao nhao mở ra. Cánh hoa mở ra, càng lúc càng lớn, bao phủ mấy ngàn dặm mặt biển, kim quang cực kỳ xán lạn. Thần quang xông thẳng lên thiên không, Đồ đằng đại đạo đủ loại màu sắc lượn lờ, thiên địa ầm vang, tràng cảnh vô cùng đồ sộ.
Mà trong những cánh hoa kia là từng cỗ từng cỗ nhục thân khổng lồ, tràn ngập Thần uy ngập trời. Trong mỗi một đóa kim hoa có một cỗ nhục thân Thần Ma, tổng cộng có một trăm chín mươi sáu cỗ nhục thân cả thảy.
Một trăm chín mươi sáu cỗ nhục thân Thần Ma này không ngờ lại giống nhau như đúc, khuôn mặt khó có thể phân biệt ra sự bất đồng. Chỉ có đại đạo vờn quanh thân thể bọn họ mới có chỗ bất đồng.
Một cỗ uy áp ngập trời đánh tới, khiến cho mọi người nhất thời cảm giác được một loại áp bách không gì sánh nổi, cơ hồ ép cho bọn họ từ trên không trung rơi xuống.
- Thần Hoàng!
Lục Đạo lão nhân thất thanh kêu lên.
Trong đám kim hoa mai táng nhục thân của một trăm chín mươi sáu tôn Thần Hoàng!
- Bách Kiếp Trọng Sinh, một trận hồng trần một trận kiếp!
Sư Bất Dịch cũng thất hồn lạc phách, lẩm bẩm:
- Thật sự là công pháp tốt! Công pháp tốt…
Chín mươi tám cây Tịnh Đế Kim Hoa, một trăm chín mươi sáu cỗ thi thể Thần Hoàng này, chính là từng kiếp từng kiếp trước đây của Bệ và Ngạn. Bách Kiếp Trọng Sinh, công pháp đại thành. Hiện tại bọn họ đã đạt tới thế thứ chín mươi chín, một thế nữa thôi, công pháp tất nhiên sẽ viên mãn.
- Bởi vì viên mãn đại thành, bách thế trọng sinh, không phải là đại nghị lực, đại trí tuệ căn bản không thể làm được!
Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ:
- Thành tựu tương lai của hai huynh đệ Bệ và Ngạn tất sẽ vượt qua Thần Hoàng!
Đám người bay lên trên đỉnh núi, tiến vào Thần điện Bệ Ngạn, chỉ thấy Bệ và Ngạn đã đợi ở đó rất lâu rồi. Chung Nhạc tiến lên, mỉm cười nói:
- Đa tạ huynh đệ hai vị mấy ngày nay thu lưu, hơn nữa còn cho chúng ta mượn quý bảo địa tu luyện, ân tình không thể báo đáp!
- Chung sư đệ không cần khách khí!
Ngạn mỉm cười, nói:
- Mười ngày trước ngươi đã từng hỏi chúng ta, làm sao mới có thể tránh thoát sự tra xét của Giới Chủ, hai huynh đệ chúng ta đã nghĩ ra được một chủ ý!
Cặp mắt Chung Nhạc nhất thời sáng ngời, vội vàng hỏi:
- Là chủ ý gì? Còn xin huynh đệ hai vị chỉ giáo!
Bệ và Ngạn liếc nhìn nhau một cái, đồng thanh nói:
- Biện pháp này phi thường khó khăn, hơn nữa còn có hung hiểm nhất định! Chung sư đệ cần phải suy nghĩ cẩn thận!
Quân Tư Tà có chút không nhịn được, hỏi:
- Xin hỏi rốt cuộc là biện pháp gì?
Bệ và Ngạn lại liếc nhìn nhau một cái, lúc này mới lên tiếng, nói:
- Lẻn vào Địa Ngục Luân Hồi, lạc ấn tên họ của chính mình vào Sinh Tử Bộ của Ngục Giới!
Đám người Chung Nhạc nhất thời dại ra.
Bệ tiếp tục nói:
- Nếu Chung sư đệ nguyện ý đi, huynh đệ chúng ta còn có một yêu cầu quá đáng!
Chỉ là Chung Nhạc nhìn thấy dưới bộ rễ của cây củ cải lớn này không ngờ lại treo một cỗ Thần thi, trong lòng không khỏi một trận ác hàn. Hiển nhiên, cây quả thụ hung tàn Lục Đạo lão nhân này đã truyền thụ cho hắn bí quyết biến Thần thi thành phân bón.
Tất cả mọi người đều đang tu luyện, duy chỉ có Bạch Thương Hải cô đơn ngồi ở chỗ đó, trơ mắt nhìn những người khác tu luyện, bộ dáng vô cùng đáng thương.
Đại đạo Chú Linh uẩn tàng trong rừng kim hoa này quá ít, Bạch Thương Hải hấp thu được một hai ngày đã không có khả năng đạt được càng nhiều cảm ngộ hơn, chỉ có thể ngồi ở chỗ này nhìn người khác tu luyện.
Chung Nhạc tiến lên phía trước, cất giọng an ủi:
- Bạch huynh yên tâm! Tương lai ta nhất định sẽ tìm cho ngươi một vị sư tôn có thể chỉ dạy ngươi pháp môn tu luyện Chú Linh Thể!
Bạch Thương Hải thở dài một tiếng, yếu ớt nói:
- Không cần an ủi ta! Ta cảm thấy Tảo Bả Tinh Linh Thể đoán chừng chính là một dòng độc đinh, vô cùng cô độc. Chỉ sợ là ta không có đồng đạo rồi!
Chung Nhạc nhất thời yên lặng, mỉm cười nói:
- Có những lời này của ngươi, ta càng thêm tin tưởng có thể tìm giúp ngươi một kẻ đồng đạo thích hợp rồi!
Lại qua thêm một ngày, Sơn mỗ mỗ xuất hiện bên ngoài đám kim hoa, lạnh lùng nói:
- Các vị thiếu gia, tiểu thư, đã tới giờ rồi!
Đám người Khâu Cấm Nhi, Quân Tư Tà nhao nhao tỉnh lại, đi ra bên ngoài rừng kim hoa trên biển này.
- Lão gia cho mời các vị!
Sơn mỗ mỗ thấy bọn họ không cố ý muốn lưu lại trong rừng kim hoa, sắc mặt thoáng hòa hoãn vài phần, khách khí nói.
Đám người dọc theo mặt biển bay về phía trên đỉnh núi. Còn chưa bay được bao xa, sau lưng đột nhiên truyền tới đạo âm vang vọng. Các loại thanh âm đại đạo oanh minh vang lên. Đám người nhao nhao quay đầu nhìn lại, không khỏi trừng mắt cứng lưỡi.
Chỉ thấy từng đóa từng đóa Tịnh Đế Kim Hoa kia không ngờ đang nhao nhao mở ra. Cánh hoa mở ra, càng lúc càng lớn, bao phủ mấy ngàn dặm mặt biển, kim quang cực kỳ xán lạn. Thần quang xông thẳng lên thiên không, Đồ đằng đại đạo đủ loại màu sắc lượn lờ, thiên địa ầm vang, tràng cảnh vô cùng đồ sộ.
Mà trong những cánh hoa kia là từng cỗ từng cỗ nhục thân khổng lồ, tràn ngập Thần uy ngập trời. Trong mỗi một đóa kim hoa có một cỗ nhục thân Thần Ma, tổng cộng có một trăm chín mươi sáu cỗ nhục thân cả thảy.
Một trăm chín mươi sáu cỗ nhục thân Thần Ma này không ngờ lại giống nhau như đúc, khuôn mặt khó có thể phân biệt ra sự bất đồng. Chỉ có đại đạo vờn quanh thân thể bọn họ mới có chỗ bất đồng.
Một cỗ uy áp ngập trời đánh tới, khiến cho mọi người nhất thời cảm giác được một loại áp bách không gì sánh nổi, cơ hồ ép cho bọn họ từ trên không trung rơi xuống.
- Thần Hoàng!
Lục Đạo lão nhân thất thanh kêu lên.
Trong đám kim hoa mai táng nhục thân của một trăm chín mươi sáu tôn Thần Hoàng!
- Bách Kiếp Trọng Sinh, một trận hồng trần một trận kiếp!
Sư Bất Dịch cũng thất hồn lạc phách, lẩm bẩm:
- Thật sự là công pháp tốt! Công pháp tốt…
Chín mươi tám cây Tịnh Đế Kim Hoa, một trăm chín mươi sáu cỗ thi thể Thần Hoàng này, chính là từng kiếp từng kiếp trước đây của Bệ và Ngạn. Bách Kiếp Trọng Sinh, công pháp đại thành. Hiện tại bọn họ đã đạt tới thế thứ chín mươi chín, một thế nữa thôi, công pháp tất nhiên sẽ viên mãn.
- Bởi vì viên mãn đại thành, bách thế trọng sinh, không phải là đại nghị lực, đại trí tuệ căn bản không thể làm được!
Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ:
- Thành tựu tương lai của hai huynh đệ Bệ và Ngạn tất sẽ vượt qua Thần Hoàng!
Đám người bay lên trên đỉnh núi, tiến vào Thần điện Bệ Ngạn, chỉ thấy Bệ và Ngạn đã đợi ở đó rất lâu rồi. Chung Nhạc tiến lên, mỉm cười nói:
- Đa tạ huynh đệ hai vị mấy ngày nay thu lưu, hơn nữa còn cho chúng ta mượn quý bảo địa tu luyện, ân tình không thể báo đáp!
- Chung sư đệ không cần khách khí!
Ngạn mỉm cười, nói:
- Mười ngày trước ngươi đã từng hỏi chúng ta, làm sao mới có thể tránh thoát sự tra xét của Giới Chủ, hai huynh đệ chúng ta đã nghĩ ra được một chủ ý!
Cặp mắt Chung Nhạc nhất thời sáng ngời, vội vàng hỏi:
- Là chủ ý gì? Còn xin huynh đệ hai vị chỉ giáo!
Bệ và Ngạn liếc nhìn nhau một cái, đồng thanh nói:
- Biện pháp này phi thường khó khăn, hơn nữa còn có hung hiểm nhất định! Chung sư đệ cần phải suy nghĩ cẩn thận!
Quân Tư Tà có chút không nhịn được, hỏi:
- Xin hỏi rốt cuộc là biện pháp gì?
Bệ và Ngạn lại liếc nhìn nhau một cái, lúc này mới lên tiếng, nói:
- Lẻn vào Địa Ngục Luân Hồi, lạc ấn tên họ của chính mình vào Sinh Tử Bộ của Ngục Giới!
Đám người Chung Nhạc nhất thời dại ra.
Bệ tiếp tục nói:
- Nếu Chung sư đệ nguyện ý đi, huynh đệ chúng ta còn có một yêu cầu quá đáng!