- Thái Sơn sao?
Chung Nhạc thoáng ngẩn ra, sau đó tán thưởng:
- Tên nghe rất hay a!
Sư Bất Dịch quay đầu lại nhìn về phía Thái Sơn, sắc mặt có chút phức tạp, trong lòng thầm nghĩ:
- Tên tiểu tử này thậm chí ngay cả tên gọi Đại Hắc Sơn của Yêu Tộc ta cũng sửa lại, thật khốn kiếp mà! Bất quá, như đã nói qua, tương lai Nhân Tộc chưa chắc đã có thể tranh qua được Yêu Tộc ta. Nói không chừng sau này vẫn là Yêu Tộc ta trở thành chủ nhân của thế gian, tới lúc đó đổi trở về là được!
Ba người Chung Nhạc trở lại Kiếm Môn Sơn, chỉ thấy toàn thể thiên địa vẫn như cũ giáng xuống huyết vũ không ngừng.
Trận huyết vũ này kéo dài suốt mười ngày trời. Mười ngày sau, sắc trời dần dần sáng sủa trở lại, thái dương cao chiếu.
Lúc này, Chung Nhạc cũng đã khôi phục lại nguyên khí, nhân cơ hội này tiến hành chỉnh lý, phân loại lại toàn bộ sở học cùng công pháp của chính mình, lưu truyền những công pháp này xuống. Đây là một công trình vĩ đại, đã mất của hắn thời gian hơn ba tháng mới chỉnh lý xong một lần, lưu lại vô số điển tịch mênh mông như biển.
- Tới lúc rời đi rồi!
Chung Nhạc sau khi chỉnh đốn điển tịch hoàn tất, gọi thiếu niên Hiên Viên lại, hỏi:
- Sau khi ta đi rồi, nếu có ngoại địch tới phạm, ngươi xử lý như thế nào?
Thiếu niên Hiên Viên nói:
- Ta trước rộng mở dân trí, truyền bá công pháp rộng rãi. Dân trí mở mang, Luyện Khí Sĩ đông đảo, thực lực Nhân Tộc ta tự nhiên sẽ mạnh mẽ, ngoại địch tới phạm, tự nhiên là binh tới tướng cản!
- Nếu Thần Ma tới phạm thì sao?
Chung Nhạc hỏi. Thiếu niên Hiên Viên suy tư một lúc, nói:
- Nếu Thần Ma tới phạm, ta liền kiếm viện binh, đi Côn Lôn Cảnh mời Tây Vương Mẫu, mượn binh giúp ta chống đỡ. Đây là dự định trong vòng một trăm năm. Một trăm năm sau, Kiếm Môn ta Thần Minh đông đảo, ta cũng tu thành Thần Minh, sẽ có thể trở thành chủ nhân thế giới!
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Ngươi muốn trở thành chủ nhân thế giới, sẽ có địch thủ! Ta dọn dẹp tất cả Thần Minh của Thần Tộc Tây Hoang, nhưng vẫn chưa dọn dẹp hết các Ma Thần của Ma Tộc Hải ngoại Đại Hoang. Trong Bát Hoang Ma Tộc, thiên tài xuất hiện lớp lớp, truyền thừa vẫn còn, sẽ có đối thủ của ngươi xuất thế!
Thiếu niên Hiên Viên cũng cười nói:
- Chung thúc thúc, ta có thanh Thần kiếm này trong tay, cần sợ cái gì nữa?
Chung Nhạc lắc đầu, nói:
- Nếu Nông Hoàng mất rồi thì sao? Nông Hoàng vừa băng hà, Hiên Viên Kiếm sẽ phải dựa vào pháp lực bản thân ngươi thôi động. Ngươi dựa vào Hiên Viên Kiếm, đừng mơ tưởng thắng được Ma tộc Hải ngoại!
Thiếu niên Hiên Viên cau mày, hỏi:
- Sao trước khi rời đi, Chung thúc thúc không diệt trừ luôn tất cả các Ma Thần của Ma Tộc?
Chung Nhạc thở dài một tiếng, chỉ lên mái tóc bạc của chính mình, nói:
- Ta vì Nhân Tộc đã làm nhiều như vậy, sát sinh quá nhiều, làm ác quá nhiều, hao tổn thọ nguyên. Hiện tại, ta chỉ còn lại có mấy trăm năm thọ nguyên, ngươi là muốn ta chiến đấu tới chết luôn ở đây sao?
Thiếu niên Hiên Viên vội vàng nói:
- Đệ tử không dám!
- Ngọc không mài giũa không thể phát sáng! Ta không động tới Ma Tộc, cũng là vì khiến cho ngươi và hậu bối có cơ hội thành Thần Minh. Không lưu lại bọn họ, với tâm tính hiện tại của ngươi, chỉ biết dựa vào Hiên Viên Kiếm, dựa vào ngoại lực để cứu viện, cả đời cũng đừng nghĩ trở thành Thần Minh. Đồng dạng, nếu ta ở lại Tổ Tinh, cả đời ngươi cũng xem như hoang phế. Ta diệt trừ Ma Tộc, cả đời ngươi cũng sẽ hoang phế. Nếu ta diệt trừ toàn bộ địch nhân của Nhân Tộc trên Tổ Tinh, Nhân Tộc cũng sẽ hoang phế. Ngươi cần phải dựa vào chính mình, dựa vào lực lượng của tộc nhân, chiến thắng tất cả địch nhân!
Thiếu niên Hiên Viên vội vàng xưng vâng. Chung Nhạc lại hỏi:
- Trên Tổ Tinh còn có mười Nhật Diệu Linh Thể trời sinh, thời điểm ta còn ở đây, mười Linh thể này không dám xuất thế. Sau khi ta đi rồi, thập nhật xuất thế, ngươi sẽ xử trí như thế nào?
Thiếu niên Hiên Viên suy tư hồi lâu, nói:
- Ta xuất thế sớm hơn bọn họ nhiều năm như vậy, sau khi Chung thúc thúc đi rồi, cho dù bọn họ có xuất thế, cũng chỉ có thể xưng thần với ta. Ta còn ở đây một ngày, sẽ trấn áp bọn họ một ngày, bọn họ tất nhiên sẽ không dám tác loạn!
Chung Nhạc gật đầu, tiếp tục hỏi:
- Vậy sau khi ngươi rời đi thì sao?
- Sau khi ta rời đi?
Thiếu niên Hiên Viên nhất thời ngẩn ngơ, nghi hoặc hỏi:
- Ta đi đâu?
Chung Nhạc lấy ra một khối Thần Mộc, lạc ấn văn lộ Đồ đằng, luyện thành một nén nhang, giao cho hắn, nói:
- Sau khi ngươi đã thành Thần Minh, bình định xong thiên hạ, đốt nén nhang này lên, ta sẽ trở về tiếp dẫn ngươi rời khỏi Tổ Tinh!
Thiếu niên Hiên Viên thu lấy nén nhang này, mỉm cười nói:
- Trước khi ta rời đi, tất nhiên sẽ tuyển ra một lãnh tụ Nhân Tộc mới, đủ mạnh mẽ để trấn áp mười Nhật Diệu Linh Thể này!
Chung Nhạc lắc đầu, nói:
- Người kế nhiệm của ngươi có thể trấn áp được không? Nhật Diệu Linh Thể là Linh thể trời sinh cường đại nhất, còn mạnh mẽ hơn Thổ Diệu Linh Thể ngươi nữa, tất nhiên sẽ trở thành những tồn tại cường đại nhất, hơn nữa một lần chính là mười người. Mà người kế nhiệm của ngươi hẳn là còn xa xa không bằng được ngươi. Ngươi đi rồi, mười tên Nhật Diệu Linh Thể kia nhất định sẽ nổi dậy, tạo sóng gây gió!
Thiếu niên Hiên Viên nhất thời lâm vào trầm tư suy nghĩ. Chung Nhạc lắc lắc đầu, lấy ra một cây cung, mười mũi tên đưa cho hắn, nói:
Chung Nhạc thoáng ngẩn ra, sau đó tán thưởng:
- Tên nghe rất hay a!
Sư Bất Dịch quay đầu lại nhìn về phía Thái Sơn, sắc mặt có chút phức tạp, trong lòng thầm nghĩ:
- Tên tiểu tử này thậm chí ngay cả tên gọi Đại Hắc Sơn của Yêu Tộc ta cũng sửa lại, thật khốn kiếp mà! Bất quá, như đã nói qua, tương lai Nhân Tộc chưa chắc đã có thể tranh qua được Yêu Tộc ta. Nói không chừng sau này vẫn là Yêu Tộc ta trở thành chủ nhân của thế gian, tới lúc đó đổi trở về là được!
Ba người Chung Nhạc trở lại Kiếm Môn Sơn, chỉ thấy toàn thể thiên địa vẫn như cũ giáng xuống huyết vũ không ngừng.
Trận huyết vũ này kéo dài suốt mười ngày trời. Mười ngày sau, sắc trời dần dần sáng sủa trở lại, thái dương cao chiếu.
Lúc này, Chung Nhạc cũng đã khôi phục lại nguyên khí, nhân cơ hội này tiến hành chỉnh lý, phân loại lại toàn bộ sở học cùng công pháp của chính mình, lưu truyền những công pháp này xuống. Đây là một công trình vĩ đại, đã mất của hắn thời gian hơn ba tháng mới chỉnh lý xong một lần, lưu lại vô số điển tịch mênh mông như biển.
- Tới lúc rời đi rồi!
Chung Nhạc sau khi chỉnh đốn điển tịch hoàn tất, gọi thiếu niên Hiên Viên lại, hỏi:
- Sau khi ta đi rồi, nếu có ngoại địch tới phạm, ngươi xử lý như thế nào?
Thiếu niên Hiên Viên nói:
- Ta trước rộng mở dân trí, truyền bá công pháp rộng rãi. Dân trí mở mang, Luyện Khí Sĩ đông đảo, thực lực Nhân Tộc ta tự nhiên sẽ mạnh mẽ, ngoại địch tới phạm, tự nhiên là binh tới tướng cản!
- Nếu Thần Ma tới phạm thì sao?
Chung Nhạc hỏi. Thiếu niên Hiên Viên suy tư một lúc, nói:
- Nếu Thần Ma tới phạm, ta liền kiếm viện binh, đi Côn Lôn Cảnh mời Tây Vương Mẫu, mượn binh giúp ta chống đỡ. Đây là dự định trong vòng một trăm năm. Một trăm năm sau, Kiếm Môn ta Thần Minh đông đảo, ta cũng tu thành Thần Minh, sẽ có thể trở thành chủ nhân thế giới!
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Ngươi muốn trở thành chủ nhân thế giới, sẽ có địch thủ! Ta dọn dẹp tất cả Thần Minh của Thần Tộc Tây Hoang, nhưng vẫn chưa dọn dẹp hết các Ma Thần của Ma Tộc Hải ngoại Đại Hoang. Trong Bát Hoang Ma Tộc, thiên tài xuất hiện lớp lớp, truyền thừa vẫn còn, sẽ có đối thủ của ngươi xuất thế!
Thiếu niên Hiên Viên cũng cười nói:
- Chung thúc thúc, ta có thanh Thần kiếm này trong tay, cần sợ cái gì nữa?
Chung Nhạc lắc đầu, nói:
- Nếu Nông Hoàng mất rồi thì sao? Nông Hoàng vừa băng hà, Hiên Viên Kiếm sẽ phải dựa vào pháp lực bản thân ngươi thôi động. Ngươi dựa vào Hiên Viên Kiếm, đừng mơ tưởng thắng được Ma tộc Hải ngoại!
Thiếu niên Hiên Viên cau mày, hỏi:
- Sao trước khi rời đi, Chung thúc thúc không diệt trừ luôn tất cả các Ma Thần của Ma Tộc?
Chung Nhạc thở dài một tiếng, chỉ lên mái tóc bạc của chính mình, nói:
- Ta vì Nhân Tộc đã làm nhiều như vậy, sát sinh quá nhiều, làm ác quá nhiều, hao tổn thọ nguyên. Hiện tại, ta chỉ còn lại có mấy trăm năm thọ nguyên, ngươi là muốn ta chiến đấu tới chết luôn ở đây sao?
Thiếu niên Hiên Viên vội vàng nói:
- Đệ tử không dám!
- Ngọc không mài giũa không thể phát sáng! Ta không động tới Ma Tộc, cũng là vì khiến cho ngươi và hậu bối có cơ hội thành Thần Minh. Không lưu lại bọn họ, với tâm tính hiện tại của ngươi, chỉ biết dựa vào Hiên Viên Kiếm, dựa vào ngoại lực để cứu viện, cả đời cũng đừng nghĩ trở thành Thần Minh. Đồng dạng, nếu ta ở lại Tổ Tinh, cả đời ngươi cũng xem như hoang phế. Ta diệt trừ Ma Tộc, cả đời ngươi cũng sẽ hoang phế. Nếu ta diệt trừ toàn bộ địch nhân của Nhân Tộc trên Tổ Tinh, Nhân Tộc cũng sẽ hoang phế. Ngươi cần phải dựa vào chính mình, dựa vào lực lượng của tộc nhân, chiến thắng tất cả địch nhân!
Thiếu niên Hiên Viên vội vàng xưng vâng. Chung Nhạc lại hỏi:
- Trên Tổ Tinh còn có mười Nhật Diệu Linh Thể trời sinh, thời điểm ta còn ở đây, mười Linh thể này không dám xuất thế. Sau khi ta đi rồi, thập nhật xuất thế, ngươi sẽ xử trí như thế nào?
Thiếu niên Hiên Viên suy tư hồi lâu, nói:
- Ta xuất thế sớm hơn bọn họ nhiều năm như vậy, sau khi Chung thúc thúc đi rồi, cho dù bọn họ có xuất thế, cũng chỉ có thể xưng thần với ta. Ta còn ở đây một ngày, sẽ trấn áp bọn họ một ngày, bọn họ tất nhiên sẽ không dám tác loạn!
Chung Nhạc gật đầu, tiếp tục hỏi:
- Vậy sau khi ngươi rời đi thì sao?
- Sau khi ta rời đi?
Thiếu niên Hiên Viên nhất thời ngẩn ngơ, nghi hoặc hỏi:
- Ta đi đâu?
Chung Nhạc lấy ra một khối Thần Mộc, lạc ấn văn lộ Đồ đằng, luyện thành một nén nhang, giao cho hắn, nói:
- Sau khi ngươi đã thành Thần Minh, bình định xong thiên hạ, đốt nén nhang này lên, ta sẽ trở về tiếp dẫn ngươi rời khỏi Tổ Tinh!
Thiếu niên Hiên Viên thu lấy nén nhang này, mỉm cười nói:
- Trước khi ta rời đi, tất nhiên sẽ tuyển ra một lãnh tụ Nhân Tộc mới, đủ mạnh mẽ để trấn áp mười Nhật Diệu Linh Thể này!
Chung Nhạc lắc đầu, nói:
- Người kế nhiệm của ngươi có thể trấn áp được không? Nhật Diệu Linh Thể là Linh thể trời sinh cường đại nhất, còn mạnh mẽ hơn Thổ Diệu Linh Thể ngươi nữa, tất nhiên sẽ trở thành những tồn tại cường đại nhất, hơn nữa một lần chính là mười người. Mà người kế nhiệm của ngươi hẳn là còn xa xa không bằng được ngươi. Ngươi đi rồi, mười tên Nhật Diệu Linh Thể kia nhất định sẽ nổi dậy, tạo sóng gây gió!
Thiếu niên Hiên Viên nhất thời lâm vào trầm tư suy nghĩ. Chung Nhạc lắc lắc đầu, lấy ra một cây cung, mười mũi tên đưa cho hắn, nói: