Trong ba mươi năm này, hắn đã quan sát mấy ngàn đạo Tinh luân kết hợp với Bí cảnh trong cơ thể pho tượng Phục Hy, đã nghiên cứu qua toàn bộ một lần, bên trong não hải đã có thêm vô cùng vô tận kiến giải, nhiều tới bất tận những lĩnh ngộ liên quan tới Bí cảnh thứ bảy, khiến cho hắn phảng phất như đã bị ngâm trong hải dương trí tuệ mênh mông vậy.
Hắn tham lam hấp thu trí tuệ và kiến giải của Chư Đế. Lĩnh ngộ của mỗi một tôn Đế đối với Bí cảnh thứ bảy đều có chỗ bất đồng. Một trăm tôn Đế có một trăm cách nhìn, một trăm loại kiến giải khác nhau. Mấy ngàn tôn Đế sẽ có mấy ngàn loại kiến giải khác nhau.
Đối với những tôn Đế này, cái mà bọn họ nghiên cứu cũng không phải là Bí cảnh thứ bảy hoặc là Thất Đạo Luân Hồi, bọn họ chỉ là đang nghiên cứu Lục Đạo Luân Hồi. Nhưng đối với Chung Nhạc, đây chính là trân bảo khó có thể tưởng tượng, là lĩnh ngộ đối với đạo Luân Hồi thứ bảy.
Phục Mân Đạo Tôn thân là Thiên Đế lúc đó, chủ đạo Chư Đế thiên hạ cùng nhau nghiên cứu Lục Đạo Luân Hồi, toàn bộ lĩnh ngộ của Chư Đế cũng sẽ tụ tập tại chỗ của hắn. Bởi vậy, lúc đó hắn nhận được toàn bộ trí tuệ của Chư Đế, mà những Chư Đế khác chỉ đạt được một chút phiến diện mà thôi. Mà hiện tại, trí tuệ của Chư Đế Thượng Cổ đã tụ tập tại Chỗ của Chung Nhạc.
Chung Nhạc nhắm mắt lại, tinh tế nghiền ngẫm. Bên cạnh hắn, từng đạo từng đạo Tinh luân thật lớn vẫn như cũ không ngừng vận chuyển, Đạo âm không ngừng vang lên.
Lại qua thêm năm năm nữa, thân thể Chung Nhạc đột nhiên chấn động một cái. Sau đầu hắn chợt hiện ra hình chiếu của Bí cảnh thứ bảy, Bí cảnh Không Gian. Cùng lúc đó, Bí cảnh Lục Đạo Luân Hồi trong cơ thể hắn rốt cuộc tương liên với Bí cảnh thứ bảy, biến thành một hệ thống Thất Đạo Luân Hồi thống nhất.
Khoảnh khắc này, một cỗ năng lượng vô cùng kinh khủng từ trong cơ thể hắn bạo phát. Chung Nhạc cảm giác được chính mình phảng phất như có thể tùy ý xuyên toa trong đại thiên thế giới, lưu lại trong bất cứ phiến không gian nào. Hắn có cảm giác như trong nhục thân và Nguyên thần của chính mình phảng phất như cất giấu Bí cảnh Không Gian vô lượng, ẩn chứa pháp lực khôn cùng, thần thức vô tận, tinh khí vô biên, khí huyết vô đáy.
Hắn thôi động Thất Đạo Luân Hồi, năng lượng vô cùng vô tận vốn dĩ tự do trong không gian đại thiên thế giới điên cuồng phóng vọt về phía trong cơ thể hắn. Hắn vậy mà có thể mượn tới lực lượng từ trong vô số không gian, khiến cho thực lực của hắn điên cuồng đề thăng, đạt tới độ cao trước đây không thể sánh bằng.
Đột nhiên, Chung Nhạc chợt rên khẽ một tiếng, Bí cảnh thứ bảy trong cơ thể hắn chợt bắt đầu đổ nát, năng lượng cuồng bạo trong cơ thể bắt đầu tiêu thất.
- Không xong!
Sắc mặt Chung Nhạc đại biến, vội vàng tản đi Bí cảnh thứ bảy, điều động Bí cảnh Lục Đạo Luân Hồi trấn áp năng lượng thời không trong cơ thể. Bên ngoài cơ thể hắn hiện ra Tiên Thiên Bát Quái, Lục Đạo, Tứ Tượng, Âm Dương. Trong cơ thể hắn nhất thời vang lên thanh âm nổ vang ầm ầm, giống như đã kích nổ từng khỏa từng khỏa Thái Dương kinh người vậy.
Khóe miệng Chung Nhạc tươm máu, thân thể đại chấn. Sau một lúc lâu, toàn bộ chấn động bình ổn lại. Thân thể hắn cơ hồ xụi lơ xuống, không ngừng run rẩy, qua một lúc lâu sau này mới khôi phục lại được.
Vừa rồi Thất Đạo Luân Hồi không thể khống chế, nếu không phải hắn ứng biến kịp thời, chẳng những Bí cảnh thứ bảy hoàn toàn yên diệt, sợ rằng sáu tòa Bí cảnh còn lại cũng sẽ bị cỗ năng lượng kinh khủng kia phá hủy.
- Thất Đạo Luân Hồi vẫn không cách nào tạo thành một đại hệ thống hoàn chỉnh!
Trong lòng Chung Nhạc thoáng có chút thất lạc, cực kỳ tiếc nuối. Ngay cả trí tuệ của Chư Đế Thượng Cổ cũng không đủ để hoàn toàn mở ra Bí cảnh thứ bảy, dung hợp hoàn mỹ với hệ thống Lục Đạo Luân Hồi. Trí tuệ của Chư Đế cường đại mặc dù, nhưng hệ thống Thất Đạo Luân Hồi so với hệ thống Lục Đạo Luân Hồi thì càng phức tạp hơn, càng thâm ảo hơn, cần có trí tuệ cũng càng nhiều hơn.
- Bất quá, ta thu hoạch cũng đã đủ nhiều rồi! Cách Thất Đạo Luân Hồi cũng đã rất gần rồi!
Ánh mắt Chung Nhạc chớp động. Chỗ tốt thu hoạch lần này quả thật quá lớn rồi. Trước đây hắn chỉ là mở ra Bí cảnh thứ bảy, xa xa chưa nói tới xây dựng nên Thất Đạo Luân Hồi. Hơn nữa thời gian duy trì Bí cảnh thứ bảy cũng phi thường ngắn ngủi. Nhưng hiện tại, trí tuệ của Chư Đế đã khiến cho hắn có thể mở ra Bí cảnh thứ bảy, duy trì một đoạn thời gian rất dài, hơn nữa còn có thể vận dụng lực lượng của Thất Đạo Luân Hồi.
Mặc dù sử dụng lực lượng của Thất Đạo Luân Hồi vô cùng hung hiểm, bất cứ lúc nào cũng có khả năng sẽ bởi vì không thể khống chế được mà thân tử đạo tiêu. Bất quá, đây cũng là một đòn sát thủ đáng sợ. Đây cũng chính là tiền vốn chân chính giúp cho hắn có thể quật khởi ở thời đại này. Nếu hắn có thể trở thành kẻ đầu tiên hoàn thành hệ thống Thất Đạo Luân Hồi, chưởng khống lực lượng càng mạnh hơn Lục Đạo Luân Hồi, vậy hắn hoàn toàn có thể lật bàn.
Hắn sẽ có thể tẩy đi tội nghiệt mà Phục Hy thị đang phải gánh ở trên lưng, khiến cho Nhân Tộc trở lại thành Phục Hy thị, một lần nữa leo lên hàng ngũ các chủng tộc vinh quang nhất, tôn quý nhất, khiến cho các tồn tại cao cao tại thượng trong Chư Thiên Chư Địa trả một cái giá mà bọn họ hẳn là phải trả. Tay đánh bay trời này, chân đạp bằng đất này, khiến cho bọn họ nợ máu phải trả bằng máu.
- Nếu có Phong sư huynh ở đây, như vậy sẽ càng tốt hơn rồi!
Chung Nhạc không khỏi có chút tưởng niệm Phong Hiếu Trung. Phong Hiếu Trung mặc dù hành xử vô pháp vô thiên, nhưng trí tuệ và đạo tâm của hắn lại khiến cho Chung Nhạc cực kỳ bội phục. Một Thiên Nhân bậc này hoàn toàn có thể cùng xưng đạo hữu với Phục Mân Đạo Tôn.
Với lực lĩnh ngộ yêu nghiệt và tinh thần cầu đạo của Phong Hiếu Trung, cùng với phương thức nghiên cứu cơ linh cổ quái, nhất định sẽ có thể hoàn thiện hệ thống Thất Đạo Luân Hồi càng nhanh hơn rất nhiều.
- Phong sư huynh đang ở Trấn Thiên Quan! Bất quá, chỉ dựa vào hai chúng ta, rất khó có thể nhất cử triệt để hoàn thành hệ thống hệ thống Thất Đạo Luân Hồi. Việc này cần có trí tuệ của Chư Đế tương lai!
Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, đi ra Thần điện, cất bước đi ra khỏi vực sâu, trong lòng thầm nghĩ:
- Tổ Đình là cứ điểm cuối cùng của Phục Hy thị ta! Tổ Đình chưa mất, Phục Hy thị ta vẫn như cũ chưa bại, vẫn như cũ có thể Đông Sơn tái khởi! Hiện tại, là thời điểm nên trở lại Trấn Thiên Quan rồi!
Cách thời điểm hắn tham gia Thiên Đế thọ yến đã sắp sửa trôi qua một trăm năm rồi, lần đại hội Chư Đế tương lai thứ hai đã sắp tới.
Lần đại hội Chư Đế tương lai thứ hai có liên quan rất nhiều tới Thất Đạo Luân Hồi, nhất định sẽ có thêm càng nhiều trí tuệ nữa xuất hiện, khiến cho hệ thống Thất Đạo Luân Hồi lại càng hoàn chỉnh hơn.
Hắn tham lam hấp thu trí tuệ và kiến giải của Chư Đế. Lĩnh ngộ của mỗi một tôn Đế đối với Bí cảnh thứ bảy đều có chỗ bất đồng. Một trăm tôn Đế có một trăm cách nhìn, một trăm loại kiến giải khác nhau. Mấy ngàn tôn Đế sẽ có mấy ngàn loại kiến giải khác nhau.
Đối với những tôn Đế này, cái mà bọn họ nghiên cứu cũng không phải là Bí cảnh thứ bảy hoặc là Thất Đạo Luân Hồi, bọn họ chỉ là đang nghiên cứu Lục Đạo Luân Hồi. Nhưng đối với Chung Nhạc, đây chính là trân bảo khó có thể tưởng tượng, là lĩnh ngộ đối với đạo Luân Hồi thứ bảy.
Phục Mân Đạo Tôn thân là Thiên Đế lúc đó, chủ đạo Chư Đế thiên hạ cùng nhau nghiên cứu Lục Đạo Luân Hồi, toàn bộ lĩnh ngộ của Chư Đế cũng sẽ tụ tập tại chỗ của hắn. Bởi vậy, lúc đó hắn nhận được toàn bộ trí tuệ của Chư Đế, mà những Chư Đế khác chỉ đạt được một chút phiến diện mà thôi. Mà hiện tại, trí tuệ của Chư Đế Thượng Cổ đã tụ tập tại Chỗ của Chung Nhạc.
Chung Nhạc nhắm mắt lại, tinh tế nghiền ngẫm. Bên cạnh hắn, từng đạo từng đạo Tinh luân thật lớn vẫn như cũ không ngừng vận chuyển, Đạo âm không ngừng vang lên.
Lại qua thêm năm năm nữa, thân thể Chung Nhạc đột nhiên chấn động một cái. Sau đầu hắn chợt hiện ra hình chiếu của Bí cảnh thứ bảy, Bí cảnh Không Gian. Cùng lúc đó, Bí cảnh Lục Đạo Luân Hồi trong cơ thể hắn rốt cuộc tương liên với Bí cảnh thứ bảy, biến thành một hệ thống Thất Đạo Luân Hồi thống nhất.
Khoảnh khắc này, một cỗ năng lượng vô cùng kinh khủng từ trong cơ thể hắn bạo phát. Chung Nhạc cảm giác được chính mình phảng phất như có thể tùy ý xuyên toa trong đại thiên thế giới, lưu lại trong bất cứ phiến không gian nào. Hắn có cảm giác như trong nhục thân và Nguyên thần của chính mình phảng phất như cất giấu Bí cảnh Không Gian vô lượng, ẩn chứa pháp lực khôn cùng, thần thức vô tận, tinh khí vô biên, khí huyết vô đáy.
Hắn thôi động Thất Đạo Luân Hồi, năng lượng vô cùng vô tận vốn dĩ tự do trong không gian đại thiên thế giới điên cuồng phóng vọt về phía trong cơ thể hắn. Hắn vậy mà có thể mượn tới lực lượng từ trong vô số không gian, khiến cho thực lực của hắn điên cuồng đề thăng, đạt tới độ cao trước đây không thể sánh bằng.
Đột nhiên, Chung Nhạc chợt rên khẽ một tiếng, Bí cảnh thứ bảy trong cơ thể hắn chợt bắt đầu đổ nát, năng lượng cuồng bạo trong cơ thể bắt đầu tiêu thất.
- Không xong!
Sắc mặt Chung Nhạc đại biến, vội vàng tản đi Bí cảnh thứ bảy, điều động Bí cảnh Lục Đạo Luân Hồi trấn áp năng lượng thời không trong cơ thể. Bên ngoài cơ thể hắn hiện ra Tiên Thiên Bát Quái, Lục Đạo, Tứ Tượng, Âm Dương. Trong cơ thể hắn nhất thời vang lên thanh âm nổ vang ầm ầm, giống như đã kích nổ từng khỏa từng khỏa Thái Dương kinh người vậy.
Khóe miệng Chung Nhạc tươm máu, thân thể đại chấn. Sau một lúc lâu, toàn bộ chấn động bình ổn lại. Thân thể hắn cơ hồ xụi lơ xuống, không ngừng run rẩy, qua một lúc lâu sau này mới khôi phục lại được.
Vừa rồi Thất Đạo Luân Hồi không thể khống chế, nếu không phải hắn ứng biến kịp thời, chẳng những Bí cảnh thứ bảy hoàn toàn yên diệt, sợ rằng sáu tòa Bí cảnh còn lại cũng sẽ bị cỗ năng lượng kinh khủng kia phá hủy.
- Thất Đạo Luân Hồi vẫn không cách nào tạo thành một đại hệ thống hoàn chỉnh!
Trong lòng Chung Nhạc thoáng có chút thất lạc, cực kỳ tiếc nuối. Ngay cả trí tuệ của Chư Đế Thượng Cổ cũng không đủ để hoàn toàn mở ra Bí cảnh thứ bảy, dung hợp hoàn mỹ với hệ thống Lục Đạo Luân Hồi. Trí tuệ của Chư Đế cường đại mặc dù, nhưng hệ thống Thất Đạo Luân Hồi so với hệ thống Lục Đạo Luân Hồi thì càng phức tạp hơn, càng thâm ảo hơn, cần có trí tuệ cũng càng nhiều hơn.
- Bất quá, ta thu hoạch cũng đã đủ nhiều rồi! Cách Thất Đạo Luân Hồi cũng đã rất gần rồi!
Ánh mắt Chung Nhạc chớp động. Chỗ tốt thu hoạch lần này quả thật quá lớn rồi. Trước đây hắn chỉ là mở ra Bí cảnh thứ bảy, xa xa chưa nói tới xây dựng nên Thất Đạo Luân Hồi. Hơn nữa thời gian duy trì Bí cảnh thứ bảy cũng phi thường ngắn ngủi. Nhưng hiện tại, trí tuệ của Chư Đế đã khiến cho hắn có thể mở ra Bí cảnh thứ bảy, duy trì một đoạn thời gian rất dài, hơn nữa còn có thể vận dụng lực lượng của Thất Đạo Luân Hồi.
Mặc dù sử dụng lực lượng của Thất Đạo Luân Hồi vô cùng hung hiểm, bất cứ lúc nào cũng có khả năng sẽ bởi vì không thể khống chế được mà thân tử đạo tiêu. Bất quá, đây cũng là một đòn sát thủ đáng sợ. Đây cũng chính là tiền vốn chân chính giúp cho hắn có thể quật khởi ở thời đại này. Nếu hắn có thể trở thành kẻ đầu tiên hoàn thành hệ thống Thất Đạo Luân Hồi, chưởng khống lực lượng càng mạnh hơn Lục Đạo Luân Hồi, vậy hắn hoàn toàn có thể lật bàn.
Hắn sẽ có thể tẩy đi tội nghiệt mà Phục Hy thị đang phải gánh ở trên lưng, khiến cho Nhân Tộc trở lại thành Phục Hy thị, một lần nữa leo lên hàng ngũ các chủng tộc vinh quang nhất, tôn quý nhất, khiến cho các tồn tại cao cao tại thượng trong Chư Thiên Chư Địa trả một cái giá mà bọn họ hẳn là phải trả. Tay đánh bay trời này, chân đạp bằng đất này, khiến cho bọn họ nợ máu phải trả bằng máu.
- Nếu có Phong sư huynh ở đây, như vậy sẽ càng tốt hơn rồi!
Chung Nhạc không khỏi có chút tưởng niệm Phong Hiếu Trung. Phong Hiếu Trung mặc dù hành xử vô pháp vô thiên, nhưng trí tuệ và đạo tâm của hắn lại khiến cho Chung Nhạc cực kỳ bội phục. Một Thiên Nhân bậc này hoàn toàn có thể cùng xưng đạo hữu với Phục Mân Đạo Tôn.
Với lực lĩnh ngộ yêu nghiệt và tinh thần cầu đạo của Phong Hiếu Trung, cùng với phương thức nghiên cứu cơ linh cổ quái, nhất định sẽ có thể hoàn thiện hệ thống Thất Đạo Luân Hồi càng nhanh hơn rất nhiều.
- Phong sư huynh đang ở Trấn Thiên Quan! Bất quá, chỉ dựa vào hai chúng ta, rất khó có thể nhất cử triệt để hoàn thành hệ thống hệ thống Thất Đạo Luân Hồi. Việc này cần có trí tuệ của Chư Đế tương lai!
Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, đi ra Thần điện, cất bước đi ra khỏi vực sâu, trong lòng thầm nghĩ:
- Tổ Đình là cứ điểm cuối cùng của Phục Hy thị ta! Tổ Đình chưa mất, Phục Hy thị ta vẫn như cũ chưa bại, vẫn như cũ có thể Đông Sơn tái khởi! Hiện tại, là thời điểm nên trở lại Trấn Thiên Quan rồi!
Cách thời điểm hắn tham gia Thiên Đế thọ yến đã sắp sửa trôi qua một trăm năm rồi, lần đại hội Chư Đế tương lai thứ hai đã sắp tới.
Lần đại hội Chư Đế tương lai thứ hai có liên quan rất nhiều tới Thất Đạo Luân Hồi, nhất định sẽ có thêm càng nhiều trí tuệ nữa xuất hiện, khiến cho hệ thống Thất Đạo Luân Hồi lại càng hoàn chỉnh hơn.