Từng tôn từng tôn Đạo Thần trong Đạo Giới kia cũng tận lực cản trở Luân Hồi Đằng lạc ấn vào trong thiên địa Đạo Giới. Nhất là hai tôn Đạo Thần Lôi Trạch và Hậu Thổ, bởi vì thành Đạo rất sớm, rơi vào Bẫy rập Đạo Thần lâu nhất, vì thế cho nên bị quy tắc đại đạo ảnh hưởng nặng nhất.
Tình huống của Tứ Diện Thần và Bạch Đế so với bọn họ thì tốt hơn một chút. Tứ Diện Thần khai mở không gian trong Đạo Giới, bảo trì ý thức của chính mình, mà Bạch Đế chỉ có nửa người trở thành Đạo Thần, vẫn còn nửa người chưa thành tựu, bởi vậy có thể không liên tục liên lạc với nửa thân Đạo Thần của chính mình, mặc dù không thể hoàn toàn chưởng khống hành vi của nửa thân Đạo Thần này, nhưng lại có thể nắm giữ hướng đi của hắn.
Hiện tại, Chung Nhạc dốc toàn bộ lực lượng của Hoàng Triều, dùng Luân Hồi Đằng xâm nhập vào Đạo Giới. Chuyện tình liên quan tới sinh tử tồn vong của Đạo Giới, nhất định phải ngăn cản. Ba tôn Đạo Thần bọn Bạch Đế, Lôi Trạch, Hậu Thổ dốc hết khả năng đối kháng Luân Hồi Đằng, là động tác phản xạ tự nhiên của đại đạo Đạo Giới, duy trì sự tinh thuần và siêu nhiên của đại đạo Đạo Giới.
Ba tôn Đạo Thần Bạch Đế, Lôi Trạch và Hậu Thổ, liên tục xuất thủ, chặt đứt đám Luân Hồi Đằng trải rộng khắp Đạo Giới. Bất quá, thực lực Hoàng Triều của Chung Nhạc cường hãn chưa từng có, thôi động hoàn toàn năng lượng của khu Luân Hồi thứ bảy, lạc ấn lên Luân Hồi Đạo Giới chỉ là chuyện sớm hay muộn, không thể thay đổi.
Nhưng có bọn họ ở đây, ngăn cản một đoạn thời gian vẫn là có thể làm được.
Điểm then chốt của thắng lợi, không phải ở chỗ bọn họ có thể ngăn cản Luân Hồi Đằng hay không, mà là ở trận chiến đấu trong Đạo Giới Chi Môn kia.
Nếu Khởi Nguyên Đạo Thần chiến thắng, vậy sẽ có thể có đầy đủ lực lượng khu trừ Luân Hồi Đằng. Nếu Đại Tư Mệnh chiến thắng, vậy Đạo Giới sẽ bị kéo vào trong Luân Hồi.
Đám Thần Vương còn lại như Hắc Bạch Nhị Đế, Thần Ma Tà Tam Đế thì tận lực ngăn cản đám Tiên Thiên Thần Ma dưới trướng Đại Tư Mệnh. Song phương ai nấy cũng đều có thâm cừu đại hận, tự nhiên là thống hạ sát thủ, không lưu tình chút nào.
Trong đám Tiên Thiên Thần Ma dưới trướng Đại Tư Mệnh, Khởi Nguyên Thần Vương chính là phục sinh sớm nhất, mặc dù đã trì hoãn ba trăm vạn năm tu luyện, nhưng từ khi phục sinh cho tới nay đã trải qua hơn ba ngàn năm tu luyện, tiến bộ cũng là không nhỏ, uy lực của Chư Thiên Vô Đạo cũng không thua kém Khởi Nguyên Đạo Thần bao nhiêu.
Đám Thần Vương còn lại, thời gian phục sinh có dài có ngăn, nhưng luận thực lực, bọn họ đều có chênh lệch không nhỏ so với đám người Nguyên Nha Thần Vương, Phượng Thiên Nguyên Quân và Diễn Hành Thần Vương.
Thực lực của Nguyên Nha Thần Vương, Phượng Thiên Nguyên Quân và Diễn Hành Thần Vương chính là cường hoành nhất, bản lĩnh so với Thần Ma Tà Tam Đế cũng không thua kém bao nhiêu. Bất quá, Thần Ma Nhị Đế bởi vì Thánh địa đã bị phá, trong lúc xuất thủ sợ đầu sợ đuôi, tận lực chú ý bảo mệnh. Mà Tà Đế thì bởi vì nhiều lần bị giết chết, tu vi thực lực thủy chung vẫn chưa hồi phục lại như cũ, chiến lực hiện tại trái lại không bằng đám người Nguyên Nha, Phượng Thiên, Diễn Hành.
Mà kẻ có uy hiếp lớn nhất, vẫn là Hắc Bạch Nhị Đế! Hai vị tồn tại này quả thật vô cùng cường hoành, rất nhiều Thần Vương liên thủ cũng không thể địch lại.
Bọn họ tử vong đã quá lâu rồi, đã quá lạc hậu so với thời đại. Cho dù những năm qua đi theo Đại Tư Mệnh nỗ lực tu luyện, cũng vẫn còn kém xa Hắc Bạch Nhị Đế.
Lúc này, đám Thần Vương dưới trướng Đại Tư Mệnh đã tràn ngập nguy cơ. Mà bên kia, Phong Hiếu Trung thì lại bị Thiên ngăn cản. Thiên ở trong Đạo Giới chữa trị Đạo thương của chính mình, thương thế đã tốt hơn rất nhiều so với trước đây. Song phương giao thủ với nhau, phảng phất như là hai tôn Thiên đang giao phong với nhau vậy, các loại thần thông xuất ra tầng tầng lớp lớp, biến hóa khó lường.
Thiên khung không ngừng biến hóa, các loại thiên khung xuất hiện tầng tầng lớp lớp, biến hóa đa đoan, thủ đoạn nhiều tới mức người khác không kịp nhìn. Đạo thương của Thiên vẫn còn, vẫn chưa triệt để khỏi hẳn, hạn chế thực lực của hắn. Nhưng cho dù là vậy, tu vi của hắn vẫn còn hùng hồn hơn Phong Hiếu Trung rất nhiều.
Phong Hiếu Trung được xưng tụng là Thiên Nhân, chưởng khống vô số các loại đại đạo, tinh thông hết thảy các loại thần thông, gần như vô lượng. Mà Thiên Nhân chính là xen giữa Thiên và Nhân. Hắn có lý tính cực hạn, có đại đạo kiến giải vô cùng hùng hậu, có lòng cầu đạo vô cùng vô tận, nhưng hắn đồng dạng cũng có tính cách của con người.
So với Thiên, hắn có thêm một chữ Nhân.
Hắn là Đạo Tôn một đời này, xác lập Thất Đạo Luân Hồi, nghiên cứu thần thông Đại nhất thống, chỉnh lý Đạo Tàng Kinh Điển. Bất quá, so với Thiên ở trạng thái gần như đỉnh phong, hắn vẫn còn thua kém một bậc.
Thời gian tu luyện của hắn dù sao vẫn còn ngắn ngủi, tu vi so với Thiên vẫn thoáng thua kém một chút.
Trận chiến giữa hai người lộ ra dị thải ngập trời, các loại thần thông đa dạng khiến cho người ta nhìn hoa cả mắt. Sau đầu Phong Hiếu Trung, từng đạo từng đạo quang mang không ngừng biến hóa, không ngừng thay đổi từng loại từng loại Thất Đạo Luân Hồi. Thần thông biến hóa đa dạng so với Thiên cũng không thua kém chút nào, hơn nữa thỉnh thoảng còn thi triển ra thần thông Đại nhất thống, thậm chí một mình thi triển ra Đạo Giải, khiến cho Thiên đối với hắn lại càng thêm mơ ước.
- Tứ Diện Thần đang ở đâu?
Ánh mắt Chung Nhạc đảo quét qua chiến trường, có chút nghi hoặc hỏi.
Trận chiến giữa Phong Hiếu Trung và Thiên cũng không tới mức rất nhanh phân ra thắng bại. Thất Đạo Luân Hồi và thần thông Đại nhất thống của Phong Hiếu Trung có thực lực uy hiếp tới Thiên, không cần hắn quá mức quan tâm, hiện tại duy nhất vẫn chưa xuất thủ chính là Tứ Diện Thần.
Thân là một trong những tồn tại cường đại nhất, Tứ Diện Thần có thể nói là điểm then chốt của trận đại chiến này, mà chỉ có gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia là từng có va chạm với hắn mà thôi.
Từ đó về sau, Tứ Diện Thần liền mai danh ẩn tích, vô cùng cổ quái.
- Tứ Diện Thần đừng nói là muốn đánh lén Đại Tư Mệnh a?
Chung Nhạc nhất thời suy tư. Trận chiến giữa Đại Tư Mệnh và Khởi Nguyên Đạo Thần càng lúc càng kịch liệt. Thời điểm này, nếu có một tồn tại không thua kém gì Khởi Nguyên Đạo Thần xuất thủ đánh lén, vậy chỉ sợ tình cảnh của Đại Tư Mệnh rất đáng lo.
Bất quá, Đại Tư Mệnh chính là sinh mệnh thể hình thái hoàn mỹ, cơ hồ không có khả năng đánh lén hắn. Tứ Diện Thần phải làm cách nào mới có thể tránh né chính diện của Đại Tư Mệnh, khởi xướng đánh lén? Bản thân Chung Nhạc cũng không thể suy đoán.
Thế gian này có thần thông vô địch, chính là thần thông Đại nhất thống Đạo Giải, Chư Thiên Vô Đạo, Chư Thiên Vạn Đạo… Nhưng cũng có tồn tại vô địch, Đại Tư Mệnh chính là tồn tại bậc này.
Hắn là sinh mệnh hoàn mỹ gần như không thể phá giải, từ trước tới giờ chỉ từng bị đánh bại duy nhất một lần, chính là bại trong tay Khởi Nguyên Đạo Thần.
Tứ Diện Thần ẩn nhẫn cho tới hiện tại, chẳng lẽ là chuẩn bị một lần nữa đánh lén sao?
Đúng lúc này, Tứ Diện Thần đột nhiên xuất hiện, bất quá cũng không phải là công kích Đại Tư Mệnh, mà là trong lúc bất chợt bắt lấy thân Đạo Thần của Bạch Đế. Ngay sau đó, khí Hỗn Độn cuồn cuộn từ trong cơ thể hắn tiến nhập vào trong cơ thể thân Đạo Thần của Bạch Đế.
Chung Nhạc nhìn thấy một màn này, thoáng ngẩn người, có chút không hiểu dụng ý của hắn.
- Tứ Diện Thần, ngươi muốn làm gì?
Bạch Đế một trận kinh khủng, vội vàng cao giọng quát hỏi.
Đó là một nửa thân Đạo Thần của hắn, hiện tại lại bị Tứ Diện Thần đánh lén, bắt lấy, lại tiến hành tế khởi, khiến cho hắn cảm thấy có chút không ổn.
Chỉ sau một khắc, thân Đạo Thần của Bạch Đế đã bị Tứ Diện Thần tế khởi.
Tình huống của Tứ Diện Thần và Bạch Đế so với bọn họ thì tốt hơn một chút. Tứ Diện Thần khai mở không gian trong Đạo Giới, bảo trì ý thức của chính mình, mà Bạch Đế chỉ có nửa người trở thành Đạo Thần, vẫn còn nửa người chưa thành tựu, bởi vậy có thể không liên tục liên lạc với nửa thân Đạo Thần của chính mình, mặc dù không thể hoàn toàn chưởng khống hành vi của nửa thân Đạo Thần này, nhưng lại có thể nắm giữ hướng đi của hắn.
Hiện tại, Chung Nhạc dốc toàn bộ lực lượng của Hoàng Triều, dùng Luân Hồi Đằng xâm nhập vào Đạo Giới. Chuyện tình liên quan tới sinh tử tồn vong của Đạo Giới, nhất định phải ngăn cản. Ba tôn Đạo Thần bọn Bạch Đế, Lôi Trạch, Hậu Thổ dốc hết khả năng đối kháng Luân Hồi Đằng, là động tác phản xạ tự nhiên của đại đạo Đạo Giới, duy trì sự tinh thuần và siêu nhiên của đại đạo Đạo Giới.
Ba tôn Đạo Thần Bạch Đế, Lôi Trạch và Hậu Thổ, liên tục xuất thủ, chặt đứt đám Luân Hồi Đằng trải rộng khắp Đạo Giới. Bất quá, thực lực Hoàng Triều của Chung Nhạc cường hãn chưa từng có, thôi động hoàn toàn năng lượng của khu Luân Hồi thứ bảy, lạc ấn lên Luân Hồi Đạo Giới chỉ là chuyện sớm hay muộn, không thể thay đổi.
Nhưng có bọn họ ở đây, ngăn cản một đoạn thời gian vẫn là có thể làm được.
Điểm then chốt của thắng lợi, không phải ở chỗ bọn họ có thể ngăn cản Luân Hồi Đằng hay không, mà là ở trận chiến đấu trong Đạo Giới Chi Môn kia.
Nếu Khởi Nguyên Đạo Thần chiến thắng, vậy sẽ có thể có đầy đủ lực lượng khu trừ Luân Hồi Đằng. Nếu Đại Tư Mệnh chiến thắng, vậy Đạo Giới sẽ bị kéo vào trong Luân Hồi.
Đám Thần Vương còn lại như Hắc Bạch Nhị Đế, Thần Ma Tà Tam Đế thì tận lực ngăn cản đám Tiên Thiên Thần Ma dưới trướng Đại Tư Mệnh. Song phương ai nấy cũng đều có thâm cừu đại hận, tự nhiên là thống hạ sát thủ, không lưu tình chút nào.
Trong đám Tiên Thiên Thần Ma dưới trướng Đại Tư Mệnh, Khởi Nguyên Thần Vương chính là phục sinh sớm nhất, mặc dù đã trì hoãn ba trăm vạn năm tu luyện, nhưng từ khi phục sinh cho tới nay đã trải qua hơn ba ngàn năm tu luyện, tiến bộ cũng là không nhỏ, uy lực của Chư Thiên Vô Đạo cũng không thua kém Khởi Nguyên Đạo Thần bao nhiêu.
Đám Thần Vương còn lại, thời gian phục sinh có dài có ngăn, nhưng luận thực lực, bọn họ đều có chênh lệch không nhỏ so với đám người Nguyên Nha Thần Vương, Phượng Thiên Nguyên Quân và Diễn Hành Thần Vương.
Thực lực của Nguyên Nha Thần Vương, Phượng Thiên Nguyên Quân và Diễn Hành Thần Vương chính là cường hoành nhất, bản lĩnh so với Thần Ma Tà Tam Đế cũng không thua kém bao nhiêu. Bất quá, Thần Ma Nhị Đế bởi vì Thánh địa đã bị phá, trong lúc xuất thủ sợ đầu sợ đuôi, tận lực chú ý bảo mệnh. Mà Tà Đế thì bởi vì nhiều lần bị giết chết, tu vi thực lực thủy chung vẫn chưa hồi phục lại như cũ, chiến lực hiện tại trái lại không bằng đám người Nguyên Nha, Phượng Thiên, Diễn Hành.
Mà kẻ có uy hiếp lớn nhất, vẫn là Hắc Bạch Nhị Đế! Hai vị tồn tại này quả thật vô cùng cường hoành, rất nhiều Thần Vương liên thủ cũng không thể địch lại.
Bọn họ tử vong đã quá lâu rồi, đã quá lạc hậu so với thời đại. Cho dù những năm qua đi theo Đại Tư Mệnh nỗ lực tu luyện, cũng vẫn còn kém xa Hắc Bạch Nhị Đế.
Lúc này, đám Thần Vương dưới trướng Đại Tư Mệnh đã tràn ngập nguy cơ. Mà bên kia, Phong Hiếu Trung thì lại bị Thiên ngăn cản. Thiên ở trong Đạo Giới chữa trị Đạo thương của chính mình, thương thế đã tốt hơn rất nhiều so với trước đây. Song phương giao thủ với nhau, phảng phất như là hai tôn Thiên đang giao phong với nhau vậy, các loại thần thông xuất ra tầng tầng lớp lớp, biến hóa khó lường.
Thiên khung không ngừng biến hóa, các loại thiên khung xuất hiện tầng tầng lớp lớp, biến hóa đa đoan, thủ đoạn nhiều tới mức người khác không kịp nhìn. Đạo thương của Thiên vẫn còn, vẫn chưa triệt để khỏi hẳn, hạn chế thực lực của hắn. Nhưng cho dù là vậy, tu vi của hắn vẫn còn hùng hồn hơn Phong Hiếu Trung rất nhiều.
Phong Hiếu Trung được xưng tụng là Thiên Nhân, chưởng khống vô số các loại đại đạo, tinh thông hết thảy các loại thần thông, gần như vô lượng. Mà Thiên Nhân chính là xen giữa Thiên và Nhân. Hắn có lý tính cực hạn, có đại đạo kiến giải vô cùng hùng hậu, có lòng cầu đạo vô cùng vô tận, nhưng hắn đồng dạng cũng có tính cách của con người.
So với Thiên, hắn có thêm một chữ Nhân.
Hắn là Đạo Tôn một đời này, xác lập Thất Đạo Luân Hồi, nghiên cứu thần thông Đại nhất thống, chỉnh lý Đạo Tàng Kinh Điển. Bất quá, so với Thiên ở trạng thái gần như đỉnh phong, hắn vẫn còn thua kém một bậc.
Thời gian tu luyện của hắn dù sao vẫn còn ngắn ngủi, tu vi so với Thiên vẫn thoáng thua kém một chút.
Trận chiến giữa hai người lộ ra dị thải ngập trời, các loại thần thông đa dạng khiến cho người ta nhìn hoa cả mắt. Sau đầu Phong Hiếu Trung, từng đạo từng đạo quang mang không ngừng biến hóa, không ngừng thay đổi từng loại từng loại Thất Đạo Luân Hồi. Thần thông biến hóa đa dạng so với Thiên cũng không thua kém chút nào, hơn nữa thỉnh thoảng còn thi triển ra thần thông Đại nhất thống, thậm chí một mình thi triển ra Đạo Giải, khiến cho Thiên đối với hắn lại càng thêm mơ ước.
- Tứ Diện Thần đang ở đâu?
Ánh mắt Chung Nhạc đảo quét qua chiến trường, có chút nghi hoặc hỏi.
Trận chiến giữa Phong Hiếu Trung và Thiên cũng không tới mức rất nhanh phân ra thắng bại. Thất Đạo Luân Hồi và thần thông Đại nhất thống của Phong Hiếu Trung có thực lực uy hiếp tới Thiên, không cần hắn quá mức quan tâm, hiện tại duy nhất vẫn chưa xuất thủ chính là Tứ Diện Thần.
Thân là một trong những tồn tại cường đại nhất, Tứ Diện Thần có thể nói là điểm then chốt của trận đại chiến này, mà chỉ có gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia là từng có va chạm với hắn mà thôi.
Từ đó về sau, Tứ Diện Thần liền mai danh ẩn tích, vô cùng cổ quái.
- Tứ Diện Thần đừng nói là muốn đánh lén Đại Tư Mệnh a?
Chung Nhạc nhất thời suy tư. Trận chiến giữa Đại Tư Mệnh và Khởi Nguyên Đạo Thần càng lúc càng kịch liệt. Thời điểm này, nếu có một tồn tại không thua kém gì Khởi Nguyên Đạo Thần xuất thủ đánh lén, vậy chỉ sợ tình cảnh của Đại Tư Mệnh rất đáng lo.
Bất quá, Đại Tư Mệnh chính là sinh mệnh thể hình thái hoàn mỹ, cơ hồ không có khả năng đánh lén hắn. Tứ Diện Thần phải làm cách nào mới có thể tránh né chính diện của Đại Tư Mệnh, khởi xướng đánh lén? Bản thân Chung Nhạc cũng không thể suy đoán.
Thế gian này có thần thông vô địch, chính là thần thông Đại nhất thống Đạo Giải, Chư Thiên Vô Đạo, Chư Thiên Vạn Đạo… Nhưng cũng có tồn tại vô địch, Đại Tư Mệnh chính là tồn tại bậc này.
Hắn là sinh mệnh hoàn mỹ gần như không thể phá giải, từ trước tới giờ chỉ từng bị đánh bại duy nhất một lần, chính là bại trong tay Khởi Nguyên Đạo Thần.
Tứ Diện Thần ẩn nhẫn cho tới hiện tại, chẳng lẽ là chuẩn bị một lần nữa đánh lén sao?
Đúng lúc này, Tứ Diện Thần đột nhiên xuất hiện, bất quá cũng không phải là công kích Đại Tư Mệnh, mà là trong lúc bất chợt bắt lấy thân Đạo Thần của Bạch Đế. Ngay sau đó, khí Hỗn Độn cuồn cuộn từ trong cơ thể hắn tiến nhập vào trong cơ thể thân Đạo Thần của Bạch Đế.
Chung Nhạc nhìn thấy một màn này, thoáng ngẩn người, có chút không hiểu dụng ý của hắn.
- Tứ Diện Thần, ngươi muốn làm gì?
Bạch Đế một trận kinh khủng, vội vàng cao giọng quát hỏi.
Đó là một nửa thân Đạo Thần của hắn, hiện tại lại bị Tứ Diện Thần đánh lén, bắt lấy, lại tiến hành tế khởi, khiến cho hắn cảm thấy có chút không ổn.
Chỉ sau một khắc, thân Đạo Thần của Bạch Đế đã bị Tứ Diện Thần tế khởi.