Mục lục
Cuộc chiến Vạn giới - KK Cố Hương (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chư Tà một lần nữa nói lớn:

- Lật Lục thị, Lục Băng Nga! Xin chỉ giáo!

Lục Băng Nga đã tu thành cảnh giới Thần Hầu, Chư Tà hai lần đọc tên nàng, nhưng nữ tử này thủy chung ngồi yên không chút cử động. Lục Vọng ở một bên khẩn trương vạn phần, vội vàng nắm lấy bàn tay tỷ tỷ. Lục Băng Nga cười khẽ một tiếng, nói:

- Vọng đệ yên tâm! Chư Tà sư huynh, ta không phải là đối thủ của ngươi, vẫn là không chiến a!

Chư Tà không nói lời nào, ngẩng đầu nhìn lên Thần Hầu Chư Thánh Bảng, nói lớn:

- Cự Linh thị, Thiên Phong Tử! Mời chỉ giáo!

Bên cạnh Linh Tranh, Thiên Phong Tử chậm rãi đứng dậy. Linh Tranh nhất thời khẩn trương, vội vàng nói:

- Không được xuất chiến! Lục Băng Nga cũng không có xuất chiến!

Thiên Phong Tử lạnh lùng nói:

- Ta không phải là đàn bà! Nhất định phải xuất chiến…

Thiên Huyền Tử từ dưới gầm bàn ló đầu lên, nói lớn:

- Thiên Phong, xuất chiến con mẹ ngươi a! Tư chất của ngươi còn không bằng lão tử, thiên phú của lão tử mạnh hơn ngươi rất nhiều, ngay cả lão tử đi lên cũng hẳn phải chết…

Thiên Phong Tử tức giận tới mức toàn thân run rẩy, một hơi lôi hắn từ dưới gầm bàn lên, điên cuồng tay đấm chân đá:

- Ngươi ở trước mặt Đường ca ngươi tự xưng lão tử? Lão tử đập chết ngươi!

Linh Tranh tiến lên phía trước, một cước đạp ngã Thiên Phong Tử, cũng là một trận tay đấm chân đá, cả giận nói:

- Hai tên khốn kiếp dám tự xưng lão tử trước mặt lão tử? Lão tử không cho các ngươi biết chút lợi hại, các ngươi còn muốn tạo phản rồi!

Một lúc sau, Thiên Huyền Tử và Thiên Phong Tử bị đánh tới mức mặt mũi bầm dập, nằm trên mặt đất không ngừng rên rỉ. Thiên Phong Tử còn muốn đứng lên ứng chiến, Thiên Huyền Tử đã nhào lên ôm chặt lấy hắn, chết sống không chịu buông tay. Linh Tranh lại đau nhức đánh hai người một trận.

Chư Thần trong Đế yến nhíu chặt cặp mày, Chư Tà cũng nhíu mày, tiếp tục nói lớn:

- Kim Đề thị, Kim Thái Bạch!

Kim Đề thị Kim Thái Bạch mặt mày rạng rỡ, cười ha hả, nói:

- Không chiến! Ta vừa rồi ăn tới mức cái bụng hỏng bét, đi tả vạn dặm, lo lắng Chư Tà huynh đệ ăn ta sẽ không vui, vẫn là không chiến tốt hơn!

Sắc mặt Chư Tà cứng đờ, tiếp tục nói lớn:

- Vô Hoài thị, Vô Hoài Tử Sam!

Vô Hoài Tử Sam là một nữ tử áo tím, cười khanh khách nói:

- Chư Tà huynh đệ thứ lỗi, ta vừa rồi cũng đã ăn tới cái bụng hỏng bét…

Ánh mắt Kim Thái Bạch sáng lên, cười ha hả, hỏi:

- Tử Sam sư tỷ cũng đã đi tả rồi?

Vô Hoài Tử Sam nhất thời giận dữ, cười lạnh nói:

- Thái Bạch, ngươi muốn ăn đòn sao?

Bộ dáng Kim Thái Bạch cực kỳ vô lại, cười hì hì, nói:

- Ngươi tới đánh ta a! Ta thích ăn đôi bàn tay trắng như phấn của ngươi nhất!

Sắc mặt Chư Tà âm trầm, lạnh lùng nói:

- Đi sang một bên mà liếc mắt đưa tình!

- Không có!

Hai người trăm miệng một lời nói.

Tà khí trên người Chư Tà đột nhiên tăng mạnh, lạnh lùng nói:

- Sau Đế yến, các ngươi không cần đi nữa! Kẻ tiếp theo! Đại Đình thị, Đình Thuận Phương!

Đình Thuận Phương kia cũng là một nữ tử, cười khanh khách, nói:

- Sau Đế yến, ta cũng sẽ không đi!

Chư Tà có chút trở tay không kịp. Trên Thần Hầu Chư Thánh Bảng chỉ còn lại có hai người, mà hiện tại hắn vẫn chưa ăn no, sợ rằng tà công Tà Điển không thể phát huy ra mười thành uy lực.

- Hách Tư thị, Hách Tranh Phong!

- Không chiến!

Hách Tranh Phong ngáp dài một cái, lười biếng nói. Chư Tà nhíu mày, đang định gọi tên đệ nhất nhân Thần Hầu Chư Thánh Bảng, nào ngờ Bá Thanh Vân của Bá Hoàng thị đã hậm hực nói:

- Sau Đế yến, ta cũng sẽ không đi!

Chư Tà hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn về phía Thiên Đế. Thiên Đế quay sang, ý bảo Thần Vũ Uy Vương. Thần Vũ Uy Vương đứng dậy, trầm giọng nói:

- Tả Thiên Hộ ra khỏi hàng, mang theo binh mã của ngươi!

Một tôn Thần Hầu suất lĩnh một ngàn binh mã xông ra, khom người nói:

- Thần Vũ Uy Vương phân phó!

Chư Tà mở ra cái miệng to như chậu máu, một ngụm nuốt chửng Tả Thiên Hộ kể cả Thần binh, Thần tướng dưới trướng hắn. Trong bụng Chư Tà vang lên chấn động như sấm. Hắn ợ dài một cái, tà khí trên người nhất thời tăng vọt, quay đầu lại nhìn về phía Chung Nhạc, cười ha hả, nói:

- Dịch Quân Vương, Tương Lai Chư Đế Bảng ở đâu? Tế đàn Thiên Thần ở đâu?

Chung Nhạc nhìn về phía Đề Mạc Bắc, sắc mặt bình tĩnh, hỏi:

- Mạc Bắc huynh?

Đề Mạc Bắc vỗ tay một cái, chỉ thấy hơn mười tôn Thần Hoàng chậm rãi đi ra, mang một tòa Tế đàn thật lớn đi tới trước điện, rầm một tiếng thả Tế đàn xuống, chấn cho đám cung điện bốn phía không ngừng run rẩy.

- Tế đàn ở đây!

Chung Nhạc đứng dậy, cất bước leo lên Tế đàn Thiên Thần, treo một đại bảng lên giữa không trung, sắc mặt lạnh nhạt nói:

- Tương Lai Chư Đế Bảng ở đây! Ngươi lên đài, ta sẽ nói cho ngươi biết, ngươi có thể xếp ở vị trí nào!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK