Thái Dương Thần Đao và Nguyên Từ Thần Đao của hắn hấp thụ một chút bản nguyên kim dịch, trọng lượng trở nên vô cùng đáng sợ, đè sụt cả ngọn núi chính của Kiếm Môn Sơn xuống trăm trượng, động tới tầng dung nham dưới lòng đất, dồn ra bốn phía nổi lên dãy núi, địa tầng đứt đoạn, núi lửa phun trào, nên mới gây nên động tĩnh lớn như vậy.
Đến mức kinh động toàn bộ trên dưới Kiếm Môn, chẳng trách mà Quân Tư Tà lại sát khí đằng đằng, tưởng có ngoại địch xâm nhập Kiếm Môn làm mưa làm gió.
Chung Nhạc len lén cất hai thanh thần đao đi, hắn không dám thu vào trong cơ thể, nếu cho vào trong cơ thể thì vẫn đè xuống Kiếm Môn Sơn, đành phải cất vào nguyên thần bí cảnh.
Nguyên thần bí cảnh là không gian mở ra bên trong nguyên thần, không cùng không gian với Kiếm Môn, nên sẽ không đè xuống Kiếm Môn Sơn.
Hắn cất hai thanh thần đao, Kiếm Môn Sơn dừng không sụt xuống nữa. Núi lửa ở phía xa cũng tắt dần, không còn phun trào nữa, các ngọn núi nhô lên cũng đã dừng lại.
Chỉ trong nháy mắt, Kiếm Môn Sơn đã bị đè sụt xuống năm trăm trượng, tự nhiên thấp đi một đoạn.
Trên dưới Kiếm Môn phát điên, các vị trưởng lão dẫn đệ tử tế Tứ Thần Thú Kỳ, vẫy cờ khuấy động không gian để tránh kẻ địch xâm nhập Kiếm Môn. Nếu có kẻ địch ẩn giấu tung tích, bị bốn lá cờ này chấn động sẽ bị bay ra lộ tung tích.
Thủy Tử An dẫn Tiểu Hiên Viên lên Kiếm Môn Kim Đỉnh, Hiên Viên Thần Kiếm bay lên, giống như có địch tới vậy.
Phương Kiếm Các thì cầm kiếm không nói gì. Mái tóc đen cùng y sam không gió mà bay, sẵn sàng nếu có bất cứ phát hiện gì sẽ lập tức vung kiếm.
Quân Tư Tà thì đánh giá Chung Nhạc trên dưới đấy hồ nghi, nhìn mà khiến hắn thấy chột dạ. Đột nhiên Quân môn chủ hỏi dò:
- Chung sư đệ, vừa rồi ta thấy trong tay ngươi có hai tia sáng, giờ đâu rồi? Mau lấy ra cho ta xem nào!
Trán Chung Nhạc tí thì túa mồ hôi lạnh, cười:
- Làm gì có hai tia sáng nào? Chắc là sư tỷ nhìn hoa mắt rồi. Vừa rồi ta cầm hai thanh đao mới luyện chế được.
- Đao ngươi luyện chế?
Quân Tư Tà chớp chớp mắt, khẽ cắn môi, cười:
- Chi bằng lấy ra cho ta mở rộng tầm mắt đi.
Chung Nhạc nghiêm nghị nói:
- Vật thô thiển, không đáng nhìn. Sư tỷ, ta chỉ mới luyện thành, vẫn chưa thể lọt pháp nhãn sư tỷ.
Quân Tư Tà càng thêm nghi ngờ, cười khảy:
- Vừa rồi ngươi cất đao đi là mọi thứ dừng lại, lấy chúng ra cho ta xem!
- Ha ha, sư tỷ, thật sự là không liên quan tới ta. Hai thanh đao ta mới luyện thành còn chưa được tôi luyện, ta đi trước!
Chung Nhạc vội bay lên lôi tầng trên cao. Quân Tư Tà nghĩ nghĩ, cũng không đuổi theo, lắc đầu nghĩ bụng:
- Chung đại họa, quả nhiên không chịu an phận ba tháng, hắn mới về Kiếm Môn chưa tới ba tháng đã lại khiến trên dưới không yên ổn rồi.
Chung Nhạc bay lên lôi tầng, dù sao hắn cũng chưa tu thành nguyên thần thuần dương, lập tức có vô số đạo lôi đình đánh xuống. Nhưng tu vi thực lực hiện nay của hắn không tầm thường, chỉ cần không phải thuần dương lôi đình thì căn bản không làm gì được hắn.
Lôi vân trên cao ngày một dày đặc, lôi đình càng thêm ác liệt, Chung Nhạc tâm niệm khẽ động, tay giơ lên trời, giữa bàn tay tỏa sáng chói lòa, Thái Dương Thần Đao biến thành thần quang ngăn chặn lôi đình oanh kích.
Hắn muốn dùng uy năng của lôi kiếp tôi luyện hai thanh thần đao mới luyện chế.
Uy năng lôi kiếp là pháp môn tôi luyện tốt nhất, giống như một chùy kinh động thế gian, đánh xuống thần đao, tôi luyện đồ đằng văn và tinh thần lạc ấn trong đao, luyện đi tạp chất trong đao, có thể giúp hồn binh của luyện khí sĩ thêm thuần túy, uy năng thêm mạnh, tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
Cách tôi luyện này tuy phần lớn luyện khí sĩ đều biết nhưng lại không có nhiều người có thể trực tiếp vào lôi tầng. Lôi kiếp rất hung hiểm, vào lôi tầng trên cao là sẽ phải gặp lôi kiếp tẩy lễ.
Mà thời gian càng lâu thì lôi kiếp càng mạnh!
Trong số các luyện khí sĩ trên Tổ Tinh thì chưa có cường giả nào dám trực tiếp đắm mình trong lôi tầng để hứng chịu lôi kiếp, chờ cho tới khi lôi kiếp kết thúc.
Rốt cuộc thì lôi kiếp có điểm tận cùng hay không cũng chưa từng có ghi chép nào để lại.
Có tin đồn nói rằng, nếu vượt qua được Lôi kiếp sẽ có được lợi rất lớn, thiên giáng dị tượng, thiên hoa nhập thể. Nhưng đó chỉ là truyền thuyết và đã khiến rất nhiều luyện khí sĩ chết trong lôi kiếp mà thôi.
- Một thanh quá chậm, tốt nhất là cùng tế luyện hai thanh thần đao.
Chung Nhạc lấy ra Nguyên Từ Thần Đao, còn chưa tế lên đón lôi kích thì tự nhiên hự một tiếng, thân thể rơi tự do.
Dưới mặt đất xuất hiện một cái hố lớn, xung quanh là những đường nứt toác đầy kinh hãi, kéo dài tới hơn mười dặm.
Chung Nhạc thu lại hai thanh đao, lại bay lên lôi tầng, trong lòng ảo nảo:
- Hai thanh đao cùng tế lên thực quá nặng, pháp lực của ta chỉ giữ được một thanh, hai thanh thì vượt qua cực hạn của ta…
Hắn trở lại lôi tầng, tiếp tục tôi luyện, đột nhiên tim khẽ rung lên:
- Tân Hỏa, lôi kiếp có điểm tận cùng không? Ta nghe nói nếu kiên trì tới lúc cuối cùng thì lợi ích sẽ rất lớn, có phải vậy không?
- Có.
Tân Hỏa nhảy ra khỏi thức hải của hắn, bay quanh hắn một vòng, tươi cười:
- Đương nhiên là có kết thúc. Nếu ngươi kiên trì không chết thì có nghĩa là ngươi được thiên địa công nhận, lôi kiếp đương nhiên sẽ dừng lại. Thời Tthượng cổ cũng có không ít Phục Hy mượn lôi kiếp tu luyện, tôi luyện nhục thân nguyên thần, thành tựu cực cao.
Chung Nhạc tim run lên, ngẩng lên nhìn, thời gian hắn ở trong lôi tầng quá lâu, lôi trạch đã hình thành, lôi quang tụ lại như nước, biến thành hồ lớn, lại có lôi đình giống như cây, biến thành rừng, lại có lôi đình tựa núi, tựa cỏ, tự cá bơi, mãnh thú.
Tân Hỏa nói tiếp:
- Lôi tầng có tất cả bảy bảy bốn chín tầng lôi kiếp, đều ở trong lôi trạch. Vào trong lôi trạch là có thể gặp bốn mươi chín tầng lôi kiếp. Nếu vượt qua thì thiên hoa rơi xuống. Thiên hoa này là “lôi kiếp đạo hoa”, một bông đạo hoa ẩn chứa đạo lý cao thâm, có thể bằng cả chục năm khổ tu! Lôi kiếp đạo hoa có bốn mươi chín bông, có được chúng thì sẽ có bốn trăm chín mươi năm tu vi. Luyện khí sĩ Phục Hy năm xưa đều không kịp tu luyện nguyên thần thuần dương trở thành thần minh, phải tôi luyện trong lôi kiếp nâng cao thực lực.
Chung Nhạc chấn kinh, trên lôi tầng đã có hư ảnh lôi trạch thần long ngưng tụ, thấp thoáng đã truyền tới uy năng hủy thiên diệt địa, vô cùng khủng bố.
- Thuần dương lôi tầng cũng có một cái lôi trạch thần long, chia thành chín chín tám mươi mốt tầng lôi kiếp. Nếu vượt qua được tám mươi mốt tầng lôi kiếp thì sẽ được một quả Lôi Kiếp Đạo Quả. Nếu có được nó, trụ tiếp luyện thành nguyên thần thuần dương, nhục thân thuần dương, đột phá thành thần không khó!
Tân Hỏa cười:
- Nhưng thuần dương lôi kiếp, cho dù là Phục Hy thị cũng chẳng mấy người vượt qua được. Trong số những người kế thừa, cũng không nhiều người vượt qua được tám mươi mốt tầng thuần dương lôi kiếp. Nữ Phục Hy Tư Mệnh lần trước chúng ta gặp, nàng ta nhục thân thuần dương, chắc cũng vượt qua tám mươi mốt tầng thuần dương lôi kiếp, thực sự là rất hiếm có.
Chung Nhạc tim khẽ động, nhớ lại thiếu nữ Phục Hy thần tộc đó:
- Nàng ta vượt qua thuần dương lôi kiếp, có được Lôi Kiếp Đạo Quả? Lạ thật, Phục Hy thị ta cơ bản đã diệt tộc, ngay lịch sử cũng bị xóa bỏ, không có truyền thừa của các đời Thiên Đế, nàng ta làm sao tu luyện được tới mức cường hãn như vậy?
- Tân Hỏa, thực lực của ta hiện giờ có vượt qua được tám mươi mốt tầng thuần dương lôi kiếp không?
Tân Hỏa lắc đầu:
- Huyết mạch của ngươi chưa thức tỉnh hết, không luyện thành được Tiên Thiên Chân Linh Cực Cảnh, cũng không thành Hỗn Nguyên Chân Linh Cực Cảnh. Tới thuần dương lôi tầng thì e là tầng lôi kiếp đầu tiên ngươi cũng không qua được. Cùng cảnh giới, thực lực Tư Mệnh gấp ngươi sáu, bảy lần!
- Sáu, bảy lần!
Chung Nhạc mừng rỡ, cười:
- Trước kia ngươi nói cùng cảnh giới nàng ta hơn ta mười lần trở lên, giờ còn sáu bảy lần, ta tiến bộ không hề chậm nha! Nếu không vượt qua được thuần dương lôi kiếp thì ta vượt bốn mươi chín tầng lôi kiếp, lấy bốn chín Lôi Kiếp Đạo Hoa trước!
Tân Hỏa lầm bầm:
- Bốn mươi chín tầng lôi kiếp cũng rất khó, ta đoán ngươi vượt qua được bốn mươi tầng đã là giỏi rồi. Nhưng như vậy cũng tốt, ít nhất cũng tăng cường cho nhục thân, luyện thân thể cho tốt mới là quan trọng, nếu không sao sinh con với Tiên Thiên Thần được?
Chung Nhạc mặc kệ ngọn lửa nhỏ này lầm bầm, ngẩng lên nhìn thì thấy lôi trạch đã hình thành xong, rộng mênh mông vô tận, nhưng từ Tổ Tinh nhìn lên lại không thấy được lôi trạch.
Vùng lôi trạch này dường như ẩn trong hư không, chỉ có người độ kiếp mới thấy được, rất lạ. Còn lôi trạch thần long cũng đã hình thành xong.
- Nhạc tiểu tử, lôi trạch thần long khi đã hình thành sẽ tấn công ngươi, nhân lúc này vào lôi trạch trước đi.
Chung Nhạc nghe vậy, bước vào trong lôi trạch trước khi lôi trạch thần long thành hình.
Hắn vừa bước vào lôi trạch thì cảm thấy bản thân như bị lôi đình xuyên thấu toàn thân, nhục thân, khí huyết, nguyên thần, tinh thần tê dại, rồi lại trở lại bình thường.
Khi hắn ở bên ngoài, tiếng sấm chấn động trời đất, nhưng khi vào trong lôi trạch thì tiếng sấm biến mất, vô cùng tĩnh lặng.
- Càng yên tĩnh thì càng nguy hiểm.
Chung Nhạc ổn định tâm thần, cảm thấy dưới chân mình không phải lôi trạch mà là đất thực sự, giữ vững thân hình hắn.
- Nếu vậy thì chờ xem bốn mươi chín tầng lôi kiếp, xem Đạo Hoa rốt cuộc là bảo bối gì!
Chung Nhạc buông tay xuống, Thái Dương Thần Đao trong tay soạt một tiếng chui vào cơ thể, cùng lúc đó Nguyên Từ Thần Đao từ trong nguyên thần bí cảnh bay ra, bay vào cơ thể.
Hắn tiến về phía trước, bước chân này nhấc lên đặt xuống, đột nhiên lôi kiếp biến thành nước cuồn cuộn không ngừng, lôi trì lắc lư, sóng lớn nổi lên, lôi quang ập tới như vũ bão nhấn chìm hắn!
Chung Nhạc hét lớn, Nguyên Từ Thần Đao bay lên trời, Chung Nhạc hai tay cầm đao, chém xuống, chém đôi dòng lôi dịch!
Phụt phụt hụt!
Ngọn sóng từ sấm sét bị chém đôi, đột nhiên vô số màn xanh bay ra, những chiếc lá cỏ tựa kiếm sắc, gân lá giống như lôi đình đồ đằng văn huyền diệu, bắn về phía hắn!
Cùng lúc đó, một ngọn lôi thụ lắc cành, ánh sáng bùng phát nhằm về phía hắn.
Trong khu rừng sấm sét, các ngọn lôi thụ tỏa sáng chiếu rọi trời đất, cành cây tung bay quất về phía Chung Nhạc!
Lôi thú trong lôi trạch gầm rú lao tới Chung Nhạc, một con Ngạc Long Nhân đứng dậy, hai chân và đuôi chống đất, mắt giống như hai vầng mặt trời, há mồm phun một đạo lôi quang nhấn chìm Chung Nhạc!
Đến mức kinh động toàn bộ trên dưới Kiếm Môn, chẳng trách mà Quân Tư Tà lại sát khí đằng đằng, tưởng có ngoại địch xâm nhập Kiếm Môn làm mưa làm gió.
Chung Nhạc len lén cất hai thanh thần đao đi, hắn không dám thu vào trong cơ thể, nếu cho vào trong cơ thể thì vẫn đè xuống Kiếm Môn Sơn, đành phải cất vào nguyên thần bí cảnh.
Nguyên thần bí cảnh là không gian mở ra bên trong nguyên thần, không cùng không gian với Kiếm Môn, nên sẽ không đè xuống Kiếm Môn Sơn.
Hắn cất hai thanh thần đao, Kiếm Môn Sơn dừng không sụt xuống nữa. Núi lửa ở phía xa cũng tắt dần, không còn phun trào nữa, các ngọn núi nhô lên cũng đã dừng lại.
Chỉ trong nháy mắt, Kiếm Môn Sơn đã bị đè sụt xuống năm trăm trượng, tự nhiên thấp đi một đoạn.
Trên dưới Kiếm Môn phát điên, các vị trưởng lão dẫn đệ tử tế Tứ Thần Thú Kỳ, vẫy cờ khuấy động không gian để tránh kẻ địch xâm nhập Kiếm Môn. Nếu có kẻ địch ẩn giấu tung tích, bị bốn lá cờ này chấn động sẽ bị bay ra lộ tung tích.
Thủy Tử An dẫn Tiểu Hiên Viên lên Kiếm Môn Kim Đỉnh, Hiên Viên Thần Kiếm bay lên, giống như có địch tới vậy.
Phương Kiếm Các thì cầm kiếm không nói gì. Mái tóc đen cùng y sam không gió mà bay, sẵn sàng nếu có bất cứ phát hiện gì sẽ lập tức vung kiếm.
Quân Tư Tà thì đánh giá Chung Nhạc trên dưới đấy hồ nghi, nhìn mà khiến hắn thấy chột dạ. Đột nhiên Quân môn chủ hỏi dò:
- Chung sư đệ, vừa rồi ta thấy trong tay ngươi có hai tia sáng, giờ đâu rồi? Mau lấy ra cho ta xem nào!
Trán Chung Nhạc tí thì túa mồ hôi lạnh, cười:
- Làm gì có hai tia sáng nào? Chắc là sư tỷ nhìn hoa mắt rồi. Vừa rồi ta cầm hai thanh đao mới luyện chế được.
- Đao ngươi luyện chế?
Quân Tư Tà chớp chớp mắt, khẽ cắn môi, cười:
- Chi bằng lấy ra cho ta mở rộng tầm mắt đi.
Chung Nhạc nghiêm nghị nói:
- Vật thô thiển, không đáng nhìn. Sư tỷ, ta chỉ mới luyện thành, vẫn chưa thể lọt pháp nhãn sư tỷ.
Quân Tư Tà càng thêm nghi ngờ, cười khảy:
- Vừa rồi ngươi cất đao đi là mọi thứ dừng lại, lấy chúng ra cho ta xem!
- Ha ha, sư tỷ, thật sự là không liên quan tới ta. Hai thanh đao ta mới luyện thành còn chưa được tôi luyện, ta đi trước!
Chung Nhạc vội bay lên lôi tầng trên cao. Quân Tư Tà nghĩ nghĩ, cũng không đuổi theo, lắc đầu nghĩ bụng:
- Chung đại họa, quả nhiên không chịu an phận ba tháng, hắn mới về Kiếm Môn chưa tới ba tháng đã lại khiến trên dưới không yên ổn rồi.
Chung Nhạc bay lên lôi tầng, dù sao hắn cũng chưa tu thành nguyên thần thuần dương, lập tức có vô số đạo lôi đình đánh xuống. Nhưng tu vi thực lực hiện nay của hắn không tầm thường, chỉ cần không phải thuần dương lôi đình thì căn bản không làm gì được hắn.
Lôi vân trên cao ngày một dày đặc, lôi đình càng thêm ác liệt, Chung Nhạc tâm niệm khẽ động, tay giơ lên trời, giữa bàn tay tỏa sáng chói lòa, Thái Dương Thần Đao biến thành thần quang ngăn chặn lôi đình oanh kích.
Hắn muốn dùng uy năng của lôi kiếp tôi luyện hai thanh thần đao mới luyện chế.
Uy năng lôi kiếp là pháp môn tôi luyện tốt nhất, giống như một chùy kinh động thế gian, đánh xuống thần đao, tôi luyện đồ đằng văn và tinh thần lạc ấn trong đao, luyện đi tạp chất trong đao, có thể giúp hồn binh của luyện khí sĩ thêm thuần túy, uy năng thêm mạnh, tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
Cách tôi luyện này tuy phần lớn luyện khí sĩ đều biết nhưng lại không có nhiều người có thể trực tiếp vào lôi tầng. Lôi kiếp rất hung hiểm, vào lôi tầng trên cao là sẽ phải gặp lôi kiếp tẩy lễ.
Mà thời gian càng lâu thì lôi kiếp càng mạnh!
Trong số các luyện khí sĩ trên Tổ Tinh thì chưa có cường giả nào dám trực tiếp đắm mình trong lôi tầng để hứng chịu lôi kiếp, chờ cho tới khi lôi kiếp kết thúc.
Rốt cuộc thì lôi kiếp có điểm tận cùng hay không cũng chưa từng có ghi chép nào để lại.
Có tin đồn nói rằng, nếu vượt qua được Lôi kiếp sẽ có được lợi rất lớn, thiên giáng dị tượng, thiên hoa nhập thể. Nhưng đó chỉ là truyền thuyết và đã khiến rất nhiều luyện khí sĩ chết trong lôi kiếp mà thôi.
- Một thanh quá chậm, tốt nhất là cùng tế luyện hai thanh thần đao.
Chung Nhạc lấy ra Nguyên Từ Thần Đao, còn chưa tế lên đón lôi kích thì tự nhiên hự một tiếng, thân thể rơi tự do.
Dưới mặt đất xuất hiện một cái hố lớn, xung quanh là những đường nứt toác đầy kinh hãi, kéo dài tới hơn mười dặm.
Chung Nhạc thu lại hai thanh đao, lại bay lên lôi tầng, trong lòng ảo nảo:
- Hai thanh đao cùng tế lên thực quá nặng, pháp lực của ta chỉ giữ được một thanh, hai thanh thì vượt qua cực hạn của ta…
Hắn trở lại lôi tầng, tiếp tục tôi luyện, đột nhiên tim khẽ rung lên:
- Tân Hỏa, lôi kiếp có điểm tận cùng không? Ta nghe nói nếu kiên trì tới lúc cuối cùng thì lợi ích sẽ rất lớn, có phải vậy không?
- Có.
Tân Hỏa nhảy ra khỏi thức hải của hắn, bay quanh hắn một vòng, tươi cười:
- Đương nhiên là có kết thúc. Nếu ngươi kiên trì không chết thì có nghĩa là ngươi được thiên địa công nhận, lôi kiếp đương nhiên sẽ dừng lại. Thời Tthượng cổ cũng có không ít Phục Hy mượn lôi kiếp tu luyện, tôi luyện nhục thân nguyên thần, thành tựu cực cao.
Chung Nhạc tim run lên, ngẩng lên nhìn, thời gian hắn ở trong lôi tầng quá lâu, lôi trạch đã hình thành, lôi quang tụ lại như nước, biến thành hồ lớn, lại có lôi đình giống như cây, biến thành rừng, lại có lôi đình tựa núi, tựa cỏ, tự cá bơi, mãnh thú.
Tân Hỏa nói tiếp:
- Lôi tầng có tất cả bảy bảy bốn chín tầng lôi kiếp, đều ở trong lôi trạch. Vào trong lôi trạch là có thể gặp bốn mươi chín tầng lôi kiếp. Nếu vượt qua thì thiên hoa rơi xuống. Thiên hoa này là “lôi kiếp đạo hoa”, một bông đạo hoa ẩn chứa đạo lý cao thâm, có thể bằng cả chục năm khổ tu! Lôi kiếp đạo hoa có bốn mươi chín bông, có được chúng thì sẽ có bốn trăm chín mươi năm tu vi. Luyện khí sĩ Phục Hy năm xưa đều không kịp tu luyện nguyên thần thuần dương trở thành thần minh, phải tôi luyện trong lôi kiếp nâng cao thực lực.
Chung Nhạc chấn kinh, trên lôi tầng đã có hư ảnh lôi trạch thần long ngưng tụ, thấp thoáng đã truyền tới uy năng hủy thiên diệt địa, vô cùng khủng bố.
- Thuần dương lôi tầng cũng có một cái lôi trạch thần long, chia thành chín chín tám mươi mốt tầng lôi kiếp. Nếu vượt qua được tám mươi mốt tầng lôi kiếp thì sẽ được một quả Lôi Kiếp Đạo Quả. Nếu có được nó, trụ tiếp luyện thành nguyên thần thuần dương, nhục thân thuần dương, đột phá thành thần không khó!
Tân Hỏa cười:
- Nhưng thuần dương lôi kiếp, cho dù là Phục Hy thị cũng chẳng mấy người vượt qua được. Trong số những người kế thừa, cũng không nhiều người vượt qua được tám mươi mốt tầng thuần dương lôi kiếp. Nữ Phục Hy Tư Mệnh lần trước chúng ta gặp, nàng ta nhục thân thuần dương, chắc cũng vượt qua tám mươi mốt tầng thuần dương lôi kiếp, thực sự là rất hiếm có.
Chung Nhạc tim khẽ động, nhớ lại thiếu nữ Phục Hy thần tộc đó:
- Nàng ta vượt qua thuần dương lôi kiếp, có được Lôi Kiếp Đạo Quả? Lạ thật, Phục Hy thị ta cơ bản đã diệt tộc, ngay lịch sử cũng bị xóa bỏ, không có truyền thừa của các đời Thiên Đế, nàng ta làm sao tu luyện được tới mức cường hãn như vậy?
- Tân Hỏa, thực lực của ta hiện giờ có vượt qua được tám mươi mốt tầng thuần dương lôi kiếp không?
Tân Hỏa lắc đầu:
- Huyết mạch của ngươi chưa thức tỉnh hết, không luyện thành được Tiên Thiên Chân Linh Cực Cảnh, cũng không thành Hỗn Nguyên Chân Linh Cực Cảnh. Tới thuần dương lôi tầng thì e là tầng lôi kiếp đầu tiên ngươi cũng không qua được. Cùng cảnh giới, thực lực Tư Mệnh gấp ngươi sáu, bảy lần!
- Sáu, bảy lần!
Chung Nhạc mừng rỡ, cười:
- Trước kia ngươi nói cùng cảnh giới nàng ta hơn ta mười lần trở lên, giờ còn sáu bảy lần, ta tiến bộ không hề chậm nha! Nếu không vượt qua được thuần dương lôi kiếp thì ta vượt bốn mươi chín tầng lôi kiếp, lấy bốn chín Lôi Kiếp Đạo Hoa trước!
Tân Hỏa lầm bầm:
- Bốn mươi chín tầng lôi kiếp cũng rất khó, ta đoán ngươi vượt qua được bốn mươi tầng đã là giỏi rồi. Nhưng như vậy cũng tốt, ít nhất cũng tăng cường cho nhục thân, luyện thân thể cho tốt mới là quan trọng, nếu không sao sinh con với Tiên Thiên Thần được?
Chung Nhạc mặc kệ ngọn lửa nhỏ này lầm bầm, ngẩng lên nhìn thì thấy lôi trạch đã hình thành xong, rộng mênh mông vô tận, nhưng từ Tổ Tinh nhìn lên lại không thấy được lôi trạch.
Vùng lôi trạch này dường như ẩn trong hư không, chỉ có người độ kiếp mới thấy được, rất lạ. Còn lôi trạch thần long cũng đã hình thành xong.
- Nhạc tiểu tử, lôi trạch thần long khi đã hình thành sẽ tấn công ngươi, nhân lúc này vào lôi trạch trước đi.
Chung Nhạc nghe vậy, bước vào trong lôi trạch trước khi lôi trạch thần long thành hình.
Hắn vừa bước vào lôi trạch thì cảm thấy bản thân như bị lôi đình xuyên thấu toàn thân, nhục thân, khí huyết, nguyên thần, tinh thần tê dại, rồi lại trở lại bình thường.
Khi hắn ở bên ngoài, tiếng sấm chấn động trời đất, nhưng khi vào trong lôi trạch thì tiếng sấm biến mất, vô cùng tĩnh lặng.
- Càng yên tĩnh thì càng nguy hiểm.
Chung Nhạc ổn định tâm thần, cảm thấy dưới chân mình không phải lôi trạch mà là đất thực sự, giữ vững thân hình hắn.
- Nếu vậy thì chờ xem bốn mươi chín tầng lôi kiếp, xem Đạo Hoa rốt cuộc là bảo bối gì!
Chung Nhạc buông tay xuống, Thái Dương Thần Đao trong tay soạt một tiếng chui vào cơ thể, cùng lúc đó Nguyên Từ Thần Đao từ trong nguyên thần bí cảnh bay ra, bay vào cơ thể.
Hắn tiến về phía trước, bước chân này nhấc lên đặt xuống, đột nhiên lôi kiếp biến thành nước cuồn cuộn không ngừng, lôi trì lắc lư, sóng lớn nổi lên, lôi quang ập tới như vũ bão nhấn chìm hắn!
Chung Nhạc hét lớn, Nguyên Từ Thần Đao bay lên trời, Chung Nhạc hai tay cầm đao, chém xuống, chém đôi dòng lôi dịch!
Phụt phụt hụt!
Ngọn sóng từ sấm sét bị chém đôi, đột nhiên vô số màn xanh bay ra, những chiếc lá cỏ tựa kiếm sắc, gân lá giống như lôi đình đồ đằng văn huyền diệu, bắn về phía hắn!
Cùng lúc đó, một ngọn lôi thụ lắc cành, ánh sáng bùng phát nhằm về phía hắn.
Trong khu rừng sấm sét, các ngọn lôi thụ tỏa sáng chiếu rọi trời đất, cành cây tung bay quất về phía Chung Nhạc!
Lôi thú trong lôi trạch gầm rú lao tới Chung Nhạc, một con Ngạc Long Nhân đứng dậy, hai chân và đuôi chống đất, mắt giống như hai vầng mặt trời, há mồm phun một đạo lôi quang nhấn chìm Chung Nhạc!