Mục lục
Cuộc chiến Vạn giới - KK Cố Hương (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chung Nhạc nhíu mày, nói:

- Vô phương! Nơi này náo nhiệt như vậy, đã sớm là tiêu điểm của toàn bộ Thiên Đình, Thần Vũ Uy Vương không động được ta! Cho dù Tiên Thiên Đế Quân không ra tay ngăn cản, nhạc phụ bọn họ cũng sẽ không để cho hắn động tới ta!

o0o

Lúc này, Vũ Thiên và Vũ Nhạc đã trở về tới Vũ Uy Vương Phủ, gặp mặt Thần Vũ Uy Vương, nói lại toàn bộ việc này. Thần Vũ Uy Vương nhất thời ngẩn ngơ, trong lòng bi ai cực độ, nhìn về phía Vũ Thiên và Vũ Nhạc, giận quá hóa cười, hỏi:

- Sao các ngươi lại không chết?

Vũ Thiên và Vũ Nhạc cười lấy lòng, nói:

- Dịch tiên sinh khen chúng ta một mảnh hiếu tâm, chỉ là Vũ Đình muội muội và Vũ Uy đệ đệ thật sự lỗ mãng, không nói lời nào đã thống hạ sát thủ với bọn họ, cho nên mới bị Dịch tiên sinh giết chết. Ta thấy bọn họ ngược lại không giống là bại hoại…

Phốc! Phốc!

Nhục thân Vũ Thiên và Vũ Nhạc đột nhiên nổ tung, biến thành hai đoàn huyết vụ. Sắc mặt Thần Vũ Uy Vương âm trầm, chậm rãi đứng dậy, lẩm bẩm:



- Vì sao kẻ chết là bọn họ mà không phải là các ngươi? Tên Mặc Ẩn ngu xuẩn, đã hại chết ba đứa con ngoan của ta!

Trên thiên không mây đen vần vũ dày đặc, lôi đình đan xen. Thân thể Thần Vũ Uy Vương không ngừng bành trướng, đầu đội trời, chân đạp đất, chống sập Vũ Uy Vương Phủ. Trong cặp mắt hắn lóe lên Thần quang sáng ngời, xuyên qua khoảng cách ức vạn dặm nhìn về phía Võ Thánh Đài.

Thiên Đình rộng lớn mênh mông, khoảng cách giữa các Thiên cung vô cùng xa xôi. Bất quá, chút khoảng cách này đối với tồn tại đẳng cấp như Thần Vũ Uy Vương quả thật giống như là không tồn tại vậy.

Thần Vũ Uy Vương tăng nhanh cước bộ, một bước bước ra Vũ Uy Vương Phủ. Bước chân hắn vừa rơi xuống, nhai đạo Thiên Đình nhao nhao nổ tung, lún xuống thành một hố to sâu hoắm.

Vị Hữu Thiên Thừa này có nhục thân không thua kém gì Tiên Thiên Thần Ma, không ngừng bước đi giữa các tòa cung điện, bảo điện, Thần cung… của Thiên Đình, tiến nhanh về phía Võ Thánh Đài, muốn đi giết Chung Nhạc và đám người Âm Phần Huyên.

Đúng lúc này, trong Bắc Thiên Cung đột nhiên bay lên một đạo thân ảnh, cao giọng nói:

- Sao Thần Vũ Uy Vương lại nổi giận như vậy? Chẳng lẽ lại muốn xuất thủ với nữ nhi ta và cô gia nhà ta hay sao?

Thần Vũ Uy Vương nhất thời giận dữ, nhìn về phía đạo thân ảnh nhỏ bé này, cười lạnh nói:

- Tộc trưởng Âm Khang thị, cô gia nhà ngươi giết chết ba đứa con ngoan của ta, ta muốn báo thù, cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa a!

Âm Phó Khang phiêu phù trên không trung, so với thân hình khổng lồ đỉnh thiên lập địa kia của Thần Vũ Uy Vương thì lộ ra nhỏ bé vạn phần, giống như một hạt bụi nhỏ vậy. Âm Phó Khang cười ha hả, nói:

- Hữu Thiên Thừa, vừa rồi ta nhìn thấy rõ ràng, rõ ràng là ba đứa con của ngươi xuất thủ với cô gia và nữ nhi nhà ta trước, kết quả bản lĩnh thấp kém, bị cô gia và nữ nhi nhà ta làm thịt, chẳng trách được bọn họ! Ta cũng không khi dễ ngươi, ngươi có dám cùng ta lên Lăng Tiêu Bảo Điện thượng bẩm đối chất không?

Thần Vũ Uy Vương nộ khí ngập trời, khuôn mặt dữ tợn:

- Âm lão nhi, cho dù Âm Khang thị các ngươi là Đế tộc, nhưng cũng không thể khi dễ ta! Hôm nay nếu ngươi cản ta, ta liền khiến cho Âm Khang thị ngươi diệt tuyệt cửu tộc!



Âm Phó Khang nhất thời giận dữ, chỉ một cái về phía sau lưng, cười lạnh nói:

- Khiến cho Âm Khang thị ta diệt tuyệt cửu tộc? Khẩu khí thật lớn! Thần Vũ Uy Vương, có nhận ra Đế binh của Âm Khang thị ta không?

Thần Vũ Uy Vương nhất thời giật mình, nhìn về phía sau lưng Âm Phó Khang. Chỉ thấy Đế binh của Âm Khang thị là một cái đại đỉnh, đỉnh trấn Thiên Hà, ở trong Thiên Hà Bắc Thiên Cung chìm nổi lên xuống, phiêu diêu bất định, chống cự những Đế binh khác, cộng đồng bao phủ xung quanh Thiên Đình.

- Ngươi căn bản không dám thu lại Đế đỉnh…

Thần Vũ Uy Vương vừa mới nói ra câu này, Âm Phó Khang đột nhiên thu hồi kiện Đế đỉnh trấn Thiên Hà này lại, nâng ở trong tay. Đế đỉnh vừa thu lại, uy năng của hai mươi ba kiện Đế binh còn lại nhất thời nghiền áp về phía Bắc Thiên Cung. Từng tòa từng tòa cung điện dưới uy năng của hai mươi ba kiện Đế binh này trực tiếp biến thành bột mịn.

Trong đám cung điện kia còn có sứ giả của các tộc khác. Có vài kẻ năng lực ứng biến nhanh nhạy, sớm biết rõ hai tôn Đế Quân đối mặt sẽ có sự tình bất trắc phát sinh, nhanh chân chạy trốn từ trước, kiếm lại được một mạng. Nhưng vẫn có không ít kẻ không biết sống chết, vẫn như cũ lưu lại trong cung điện, đã bị uy năng của hai mươi ba kiện Đế binh trực tiếp tập kích, biến thành tro bụi.

Thần Vũ Uy Vương vừa sợ vừa giận. Gã Tộc trưởng Âm Khang thị này quả thật vô pháp vô thiên. Ai cũng biết hai mươi bốn kiện Đế binh này không thể dễ dàng thu lại, bằng không tất sẽ có đại loạn, thậm chí còn có thể phá hủy Thiên cung. Không nghĩ tới Âm Phó Khang vậy mà không chút cố kỵ, thu hồi Đế đỉnh như vậy. Hiện tại Bắc Thiên Cung đã bị hủy mất một thành cung điện, tử thương càng là vô số kể.

Hiển nhiên, Âm Phó Khang là có chuẩn bị mà tới, đã sớm để cho Thần Ma Âm Khang thị theo hắn tới đâu triệt thoái khỏi Bắc Thiên Cung, cho nên Âm Khang thị hoàn toàn không có hao tổn.

- Lão tử chính là chịu không nổi khích tướng a!

Âm Phó Khang tay nâng Đế đỉnh, cười lạnh nói:

- Ngươi đã muốn diệt cửu tộc ta, ta còn khách khí với ngươi làm gì? Hiện tại ngươi động thủ thử xem?

Trong lòng Thần Vũ Uy Vương tràn ngập nộ hỏa. Đột nhiên, trong Thiên Đình xa xa chợt truyền tới một mảnh hỗn loạn. Một chiếc hắc thuyền to lớn khôn cùng từ xa bay tới, trực tiếp đụng thẳng vào Nam Thiên Môn, đụng cho Nam Thiên Môn của Thiên Đình ầm một tiếng vỡ nát. Ba vị Thiên Vương trấn thủ Nam Thiên Môn suất lĩnh vô số Thiên binh Thiên tướng bay lên, kết xuất đại trận ngăn cản, lại bị chiếc hắc thuyền kia đụng vỡ luôn đại trận.



Trên đầu thuyền đứng một tôn Ma Đế, cười ha hả, nói:

- Thiên Đế lão nhi, đây là đạo đãi khách của các ngươi sao? Quan Viễn! Quan Viễn! Mau tới đây!

- Dương Hầu Ma Đế của Vũ trụ Cổ lão!

Thần Vũ Uy Vương nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn.

Đúng lúc này, trước Nam Thiên Môn, chỉ còn lại có hai cây cột, một vầng kim nhật từ từ dâng lên, kim quang chiếu rọi bốn phía, thấm nhuần Thiên Đình. Một tôn Tiên Thiên Thần Đế từ xa đi tới, cất cao giọng nói:

- Đại thọ bảy vạn tuổi của lão bằng hữu, Kim mỗ đặc biệt tới bái phỏng!

- Kim Ô Thần Đế của Vũ trụ Cổ lão!

Lửa giận trong lòng Thần Vũ Uy Vương không còn chút nào, bất chấp chuyện trả thù Chung Nhạc, vội vàng bay nhanh về phía Lăng Tiêu Bảo Điện:

- Ma Đế và Thần Đế của Vũ trụ Cổ lão đồng thời tới đây, nhất định là biết rõ Tử Vi đã đại loạn, nghĩ muốn chia một chén súp a!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK