Tiên Thiên Chân Linh thức tỉnh, lĩnh ngộ mang tới chính là gần như vô cùng vô tận. Thực lực của bản thân Khâu Cấm Nhi đã đạt tới cấp bậc Bán Thần đỉnh cao nhất, nhưng vẫn chưa đạt tới cấp bậc Thần Ma.
Nhưng hiện tại đang ở trong Địa Ngục Luân Hồi, chiến lực linh hồn của nàng cũng là cực kỳ khả quan, tuyệt đối không thua kém Chung Nhạc chút nào. Thức tỉnh Tiên Thiên Chân Linh, đối với chiến lực linh hồn của nàng tuyệt đối có sự đề thăng thật lớn, khiến cho nàng thoáng một cái trở thành tồn tại tiếp cận Phủ phán trong Địa Ngục.
Ngày thứ ba, Chung Nhạc thôi diễn Huyền Kỳ Phá Đạo Pháp đã tới thời kỳ quan trọng nhất, bị vô cùng vô tận phù văn bao vây. Mỗi một cái phù văn đều đang không ngừng biến hóa. Vô số phù văn đồng thời biến hóa, tạo thành tính toán kinh khủng tới mức nào?
Hắn nói được thì làm được, thời gian ba ngày nhất định có thể hoàn toàn lĩnh ngộ xong môn Huyền Kỳ Phá Đạo Pháp này.
Đột nhiên, thần sắc lão Tạo Vật Chủ khẽ động, thanh âm xuyên qua ngục giam truyền vào trong não hải Chung Nhạc, trầm giọng nói:
- Có một cường giả đang tiến vào Trấn Ngục, các ngươi cẩn thận! Tên tiểu quỷ này rất mạnh, có khả năng là một tên Phủ phán. Chỉ sợ hai người các ngươi cũng không phải là đối thủ của hắn!
Chung Nhạc bỗng nhiên đứng dậy, lập tức tiến về phía gian ngục giam này. Bước chân hắn khẽ động, chính là vô số văn lộ Đồ đằng ngập trời bay ra. Đám văn lộ Đồ đằng này nhiều vô số kể, lộn xộn bừa bãi, nhưng sau một khắc đã ngưng tụ thành hình. Một tòa Tế đàn khí thế bàng bạc đã bị hắn quan tưởng ra. Chính là Tế đàn Thiên Thánh Thần Chiếu.
Tòa Tế đàn này vừa mới xuất hiện, Chung Nhạc đã tế khởi linh hồn tôn Ma Thần vốn dĩ định trấn áp vào trong Trấn Ngục kia. Đẩy linh hồn hắn lên trên Tế đàn, trực tiếp tế tự. Linh của tôn Ma Thần này bị hắn tươi sống tế diệt, biến thành năng lượng cuồn cuộn, vô cùng tinh thuần.
Chung Nhạc vươn tay trảo một cái, Lục Hồn Phiên xuất hiện, hồn phách của gã Thần tướng kia cũng bay ra, rơi xuống trên Tế đàn. Chung Nhạc thoáng chần chờ một chút, hồn phách gã Thần tướng kia hét lớn:
- Thượng sứ, ngươi muốn làm gì? Giết ta đối với ngươi có chỗ tốt gì?
- Trong Địa Ngục cũng không ai lương thiện!
Chung Nhạc cắn răng, thôi động Tế đàn, tế diệt hồn phách hắn. Gã Thần tướng kia nhất thời hồn phi phách tán. Chung Nhạc lại lấy ra Linh và nhục thân của gã Thần tướng kia, cũng đều thả lên trên Tế đàn.
Gã Thần tướng này chính là một tôn Thiên Thần, sau khi bị huyết tế, năng lượng càng thêm dâng trào, càng khủng bố hơn.
Chung Nhạc quát lớn một tiếng, có thêm càng nhiều văn lộ Đồ đằng càng phức tạp hơn bay ra. Mấy ức vạn văn lộ Đồ đằng tổ hợp lại với nhau, nhanh chóng ngưng tụ, sau đó lại sáp nhập, không ngừng tổ hợp, nhưng thể tích cũng không đổi, vẫn là kích thước ban đầu.
Trong khoảnh khắc, đã có vô số văn lộ Đồ đằng dung hợp thành một thể, biến thành một đạo văn lộ Đồ đằng kỳ dị, hình dáng như Huyền binh.
Cùng lúc đó, trong cặp mắt Chung Nhạc bay ra hai đạo Thần quang, chính là Thái Dương Thần Đao và Nguyên Từ Thần Đao. Hai đạo Thần quang hòa làm một thể, tương dung với kiện Huyền binh kỳ dị này.
- Khí Tiên Thiên Thái Âm, đi ra!
Chung Nhạc quát khẽ một tiếng, một sợi dải lụa bay ra, cũng tương dung với kiện Huyền binh kia.
Kiện Huyền binh này có hình dáng như một cây trùy nhọn, hai đầu nhọn hoắc, chính giữa thô to, do vô số đạo văn lộ Đồ đằng ngưng thực lại, biến thành kiện Huyền binh trùy nhọn hai đầu.
Trong kiện Huyền binh này ẩn chứa tới mấy ức vạn đạo văn lộ Đồ đằng. Một cây trùy nhọn nhỏ bé như cái chày, lại ẩn chứa nhiều văn lộ Đồ đằng như vậy, có thể thấy được nếu cây trùy nhọn này bạo phát uy lực, sẽ khủng bố tới mức nào.
Hơn nữa, vô số đạo văn lộ Đồ đằng này còn tổ hợp lại với nhau, biến thành một đạo văn lộ Đồ đằng hoàn chỉnh, đây mới là chỗ đáng sợ nhất.
Đây chính là Huyền Kỳ Phá Đạo!
Chung Nhạc làm tới bước này, đã cảm thấy pháp lực khô kiệt, không thể thôi động uy năng của kiện Huyền Kỳ Phá Đạo này.
Mà lúc này, năng lượng kinh khủng trên Tế đàn giống như nước thủy triều chen chúc tới, điên cuồng tiến nhập vào trong kiện Huyền binh này.
Uy năng của kiện Huyền Kỳ Phá Đạo này càng lúc càng mạnh lên, càng lúc càng khủng bố, uy năng điên cuồng đề thăng. Cỗ chấn động này, thậm chí khiến cho linh hồn Chung Nhạc cũng phải chấn động, cảm thấy sợ hãi.
Đây là lực lượng khổng lồ đẳng cấp nào, không phải là lực lượng mà hắn có khả năng chưởng khống được. Hiện tại, hắn cần phải khống chế cỗ lực lượng này, đi oanh kích gian ngục giam kia.
- Không đủ! Còn chưa đủ! Còn phải đề thăng thêm nữa!
Lão Tạo Vật Chủ kia cũng lộ ra thần sắc kích động, quát lớn:
- Tên Phủ phán kia đã sắp chạy tới đâu rồi! Nhanh một chút! Nhanh hơn chút nữa! Rót thêm càng nhiều năng lượng nữa đi vào, toàn lực đề thăng uy năng!
Đột nhiên, một cỗ khí tức ba động truyền tới, chỉ nghe một đạo thanh âm âm trầm vang lên:
- Hai vị Thượng sứ quả nhiên là giả! Ha ha ha… ta đã nói thượng cấp sao lại cùng một lúc phái ba vị Tuần Sát Sứ xuống đây? Lại còn là minh tra ám xét nữa chứ, bộ dáng như muốn khai đao với chúng ta. Thật ra, Chư Thần Địa Ngục chúng ta hàng năm đều phải tiến cống lên trên vô số tài phú. Địa Ngục chúng ta mặc dù tham lam, nhưng tham như thế nào cũng không tham qua được thượng cấp! Bảo bối mà chúng ta ăn đút lót lấy được, đại đa số đều phải phân cho bọn họ. Khai đao với chúng ta, bọn họ có thể chạy thoát được sao?
Khâu Cấm Nhi xoay người nhìn lại, chỉ thấy vị Phủ phán ba mắt kia đang chắp hai tay sau lưng, chậm rãi đi tới. Vị Phủ phán ba mắt này chính là Phủ phán của phủ thứ mười tám Địa Ngục, A Tỳ Phủ.
- Hiện tại xem ra, ta suy đoán quả nhiên không sai! Không chỉ các ngươi là giả mạo, mà ngay cả tên Thiên Chính kia cũng là giả mạo!
Vị Phủ phán ba mắt kia nhìn về phía Chung Nhạc, ánh mắt rơi xuống trên kiện Huyền Kỳ Phá Đạo kia. Chỉ thấy uy năng của Huyền Kỳ Phá Đạo vẫn đang điên cuồng đề thăng, liền châm chọc nói:
- Bằng vào các ngươi cũng muốn phá giải phong ấn, cứu Lão Ma đầu này ra sao? Thật là ếch ngồi đáy giếng, không biết trời cao đất rộng! Vị tồn tại kiến tạo Trấn Ngục Thâm Uyên kia cường đại như thế nào? Phong ấn do hắn lưu lại nào phải các ngươi có khả năng phá giải?
Đột nhiên, thân thể Chung Nhạc chợt lắc lắc lư lư, tựa hồ khó có thể giá ngự được uy năng của Huyền Kỳ Phá Đạo. Hắn cắn răng quát lớn:
- Cấm Nhi!
Khâu Cấm Nhi hét lớn một tiếng, thân thể lóe lên, biến thành hình thái Mộc Diệu Chân Linh mặt người thân chim chân đạp song long, giết thẳng về phía Phủ phán ba mắt, thế công sắc bén tới cực điểm.
Vị Phủ phán ba mắt kia cười lạnh, khẽ phất tay một cái, đã dễ dàng đẩy lui Khâu Cấm Nhi, thản nhiên nói:
- Ngươi có biết không? Địa Phủ một tầng quan trọng hơn một tầng. A Tỳ Phủ là tầng Địa Phủ quan trọng nhất. Có thể trở thành Phủ phán A Tỳ Phủ, nhất định phải là tồn tại cường đại nhất trong mười tám vị Phủ phán. Đừng nói là ngươi, cho dù là hai người các ngươi liên thủ lại với nhau, cũng chỉ là một con đường chết!
Ánh mắt hắn vẫn chăm chú nhìn chằm chằm Chung Nhạc. Cái mà hắn lo lắng không phải là Chung Nhạc, cũng không phải là Khâu Cấm Nhi, mà là Huyền Kỳ Phá Đạo. Uy lực của cây trùy nhọn này thật sự quá mạnh mẽ, ngay cả hắn cũng đều cảm thấy tim đập nhanh, tuyệt đối có được uy năng uy hiếp tới hắn.
Lực uy hiếp của Huyền Kỳ Phá Đạo lớn hơn xa Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi. Thứ duy nhất mà hắn cố kỵ chính là Chung Nhạc không tấn công phong cấm, mà là dùng Huyền Kỳ Phá Đạo nhằm vào chính mình.
Mặc dù hắn tin tưởng Chung Nhạc tuyệt đối không phá nổi phong cấm, nhưng dùng môn thần thông này đi đối phó chính mình, tuyệt đối sẽ có thể đưa hắn vào chỗ chết.
Nhưng hiện tại đang ở trong Địa Ngục Luân Hồi, chiến lực linh hồn của nàng cũng là cực kỳ khả quan, tuyệt đối không thua kém Chung Nhạc chút nào. Thức tỉnh Tiên Thiên Chân Linh, đối với chiến lực linh hồn của nàng tuyệt đối có sự đề thăng thật lớn, khiến cho nàng thoáng một cái trở thành tồn tại tiếp cận Phủ phán trong Địa Ngục.
Ngày thứ ba, Chung Nhạc thôi diễn Huyền Kỳ Phá Đạo Pháp đã tới thời kỳ quan trọng nhất, bị vô cùng vô tận phù văn bao vây. Mỗi một cái phù văn đều đang không ngừng biến hóa. Vô số phù văn đồng thời biến hóa, tạo thành tính toán kinh khủng tới mức nào?
Hắn nói được thì làm được, thời gian ba ngày nhất định có thể hoàn toàn lĩnh ngộ xong môn Huyền Kỳ Phá Đạo Pháp này.
Đột nhiên, thần sắc lão Tạo Vật Chủ khẽ động, thanh âm xuyên qua ngục giam truyền vào trong não hải Chung Nhạc, trầm giọng nói:
- Có một cường giả đang tiến vào Trấn Ngục, các ngươi cẩn thận! Tên tiểu quỷ này rất mạnh, có khả năng là một tên Phủ phán. Chỉ sợ hai người các ngươi cũng không phải là đối thủ của hắn!
Chung Nhạc bỗng nhiên đứng dậy, lập tức tiến về phía gian ngục giam này. Bước chân hắn khẽ động, chính là vô số văn lộ Đồ đằng ngập trời bay ra. Đám văn lộ Đồ đằng này nhiều vô số kể, lộn xộn bừa bãi, nhưng sau một khắc đã ngưng tụ thành hình. Một tòa Tế đàn khí thế bàng bạc đã bị hắn quan tưởng ra. Chính là Tế đàn Thiên Thánh Thần Chiếu.
Tòa Tế đàn này vừa mới xuất hiện, Chung Nhạc đã tế khởi linh hồn tôn Ma Thần vốn dĩ định trấn áp vào trong Trấn Ngục kia. Đẩy linh hồn hắn lên trên Tế đàn, trực tiếp tế tự. Linh của tôn Ma Thần này bị hắn tươi sống tế diệt, biến thành năng lượng cuồn cuộn, vô cùng tinh thuần.
Chung Nhạc vươn tay trảo một cái, Lục Hồn Phiên xuất hiện, hồn phách của gã Thần tướng kia cũng bay ra, rơi xuống trên Tế đàn. Chung Nhạc thoáng chần chờ một chút, hồn phách gã Thần tướng kia hét lớn:
- Thượng sứ, ngươi muốn làm gì? Giết ta đối với ngươi có chỗ tốt gì?
- Trong Địa Ngục cũng không ai lương thiện!
Chung Nhạc cắn răng, thôi động Tế đàn, tế diệt hồn phách hắn. Gã Thần tướng kia nhất thời hồn phi phách tán. Chung Nhạc lại lấy ra Linh và nhục thân của gã Thần tướng kia, cũng đều thả lên trên Tế đàn.
Gã Thần tướng này chính là một tôn Thiên Thần, sau khi bị huyết tế, năng lượng càng thêm dâng trào, càng khủng bố hơn.
Chung Nhạc quát lớn một tiếng, có thêm càng nhiều văn lộ Đồ đằng càng phức tạp hơn bay ra. Mấy ức vạn văn lộ Đồ đằng tổ hợp lại với nhau, nhanh chóng ngưng tụ, sau đó lại sáp nhập, không ngừng tổ hợp, nhưng thể tích cũng không đổi, vẫn là kích thước ban đầu.
Trong khoảnh khắc, đã có vô số văn lộ Đồ đằng dung hợp thành một thể, biến thành một đạo văn lộ Đồ đằng kỳ dị, hình dáng như Huyền binh.
Cùng lúc đó, trong cặp mắt Chung Nhạc bay ra hai đạo Thần quang, chính là Thái Dương Thần Đao và Nguyên Từ Thần Đao. Hai đạo Thần quang hòa làm một thể, tương dung với kiện Huyền binh kỳ dị này.
- Khí Tiên Thiên Thái Âm, đi ra!
Chung Nhạc quát khẽ một tiếng, một sợi dải lụa bay ra, cũng tương dung với kiện Huyền binh kia.
Kiện Huyền binh này có hình dáng như một cây trùy nhọn, hai đầu nhọn hoắc, chính giữa thô to, do vô số đạo văn lộ Đồ đằng ngưng thực lại, biến thành kiện Huyền binh trùy nhọn hai đầu.
Trong kiện Huyền binh này ẩn chứa tới mấy ức vạn đạo văn lộ Đồ đằng. Một cây trùy nhọn nhỏ bé như cái chày, lại ẩn chứa nhiều văn lộ Đồ đằng như vậy, có thể thấy được nếu cây trùy nhọn này bạo phát uy lực, sẽ khủng bố tới mức nào.
Hơn nữa, vô số đạo văn lộ Đồ đằng này còn tổ hợp lại với nhau, biến thành một đạo văn lộ Đồ đằng hoàn chỉnh, đây mới là chỗ đáng sợ nhất.
Đây chính là Huyền Kỳ Phá Đạo!
Chung Nhạc làm tới bước này, đã cảm thấy pháp lực khô kiệt, không thể thôi động uy năng của kiện Huyền Kỳ Phá Đạo này.
Mà lúc này, năng lượng kinh khủng trên Tế đàn giống như nước thủy triều chen chúc tới, điên cuồng tiến nhập vào trong kiện Huyền binh này.
Uy năng của kiện Huyền Kỳ Phá Đạo này càng lúc càng mạnh lên, càng lúc càng khủng bố, uy năng điên cuồng đề thăng. Cỗ chấn động này, thậm chí khiến cho linh hồn Chung Nhạc cũng phải chấn động, cảm thấy sợ hãi.
Đây là lực lượng khổng lồ đẳng cấp nào, không phải là lực lượng mà hắn có khả năng chưởng khống được. Hiện tại, hắn cần phải khống chế cỗ lực lượng này, đi oanh kích gian ngục giam kia.
- Không đủ! Còn chưa đủ! Còn phải đề thăng thêm nữa!
Lão Tạo Vật Chủ kia cũng lộ ra thần sắc kích động, quát lớn:
- Tên Phủ phán kia đã sắp chạy tới đâu rồi! Nhanh một chút! Nhanh hơn chút nữa! Rót thêm càng nhiều năng lượng nữa đi vào, toàn lực đề thăng uy năng!
Đột nhiên, một cỗ khí tức ba động truyền tới, chỉ nghe một đạo thanh âm âm trầm vang lên:
- Hai vị Thượng sứ quả nhiên là giả! Ha ha ha… ta đã nói thượng cấp sao lại cùng một lúc phái ba vị Tuần Sát Sứ xuống đây? Lại còn là minh tra ám xét nữa chứ, bộ dáng như muốn khai đao với chúng ta. Thật ra, Chư Thần Địa Ngục chúng ta hàng năm đều phải tiến cống lên trên vô số tài phú. Địa Ngục chúng ta mặc dù tham lam, nhưng tham như thế nào cũng không tham qua được thượng cấp! Bảo bối mà chúng ta ăn đút lót lấy được, đại đa số đều phải phân cho bọn họ. Khai đao với chúng ta, bọn họ có thể chạy thoát được sao?
Khâu Cấm Nhi xoay người nhìn lại, chỉ thấy vị Phủ phán ba mắt kia đang chắp hai tay sau lưng, chậm rãi đi tới. Vị Phủ phán ba mắt này chính là Phủ phán của phủ thứ mười tám Địa Ngục, A Tỳ Phủ.
- Hiện tại xem ra, ta suy đoán quả nhiên không sai! Không chỉ các ngươi là giả mạo, mà ngay cả tên Thiên Chính kia cũng là giả mạo!
Vị Phủ phán ba mắt kia nhìn về phía Chung Nhạc, ánh mắt rơi xuống trên kiện Huyền Kỳ Phá Đạo kia. Chỉ thấy uy năng của Huyền Kỳ Phá Đạo vẫn đang điên cuồng đề thăng, liền châm chọc nói:
- Bằng vào các ngươi cũng muốn phá giải phong ấn, cứu Lão Ma đầu này ra sao? Thật là ếch ngồi đáy giếng, không biết trời cao đất rộng! Vị tồn tại kiến tạo Trấn Ngục Thâm Uyên kia cường đại như thế nào? Phong ấn do hắn lưu lại nào phải các ngươi có khả năng phá giải?
Đột nhiên, thân thể Chung Nhạc chợt lắc lắc lư lư, tựa hồ khó có thể giá ngự được uy năng của Huyền Kỳ Phá Đạo. Hắn cắn răng quát lớn:
- Cấm Nhi!
Khâu Cấm Nhi hét lớn một tiếng, thân thể lóe lên, biến thành hình thái Mộc Diệu Chân Linh mặt người thân chim chân đạp song long, giết thẳng về phía Phủ phán ba mắt, thế công sắc bén tới cực điểm.
Vị Phủ phán ba mắt kia cười lạnh, khẽ phất tay một cái, đã dễ dàng đẩy lui Khâu Cấm Nhi, thản nhiên nói:
- Ngươi có biết không? Địa Phủ một tầng quan trọng hơn một tầng. A Tỳ Phủ là tầng Địa Phủ quan trọng nhất. Có thể trở thành Phủ phán A Tỳ Phủ, nhất định phải là tồn tại cường đại nhất trong mười tám vị Phủ phán. Đừng nói là ngươi, cho dù là hai người các ngươi liên thủ lại với nhau, cũng chỉ là một con đường chết!
Ánh mắt hắn vẫn chăm chú nhìn chằm chằm Chung Nhạc. Cái mà hắn lo lắng không phải là Chung Nhạc, cũng không phải là Khâu Cấm Nhi, mà là Huyền Kỳ Phá Đạo. Uy lực của cây trùy nhọn này thật sự quá mạnh mẽ, ngay cả hắn cũng đều cảm thấy tim đập nhanh, tuyệt đối có được uy năng uy hiếp tới hắn.
Lực uy hiếp của Huyền Kỳ Phá Đạo lớn hơn xa Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi. Thứ duy nhất mà hắn cố kỵ chính là Chung Nhạc không tấn công phong cấm, mà là dùng Huyền Kỳ Phá Đạo nhằm vào chính mình.
Mặc dù hắn tin tưởng Chung Nhạc tuyệt đối không phá nổi phong cấm, nhưng dùng môn thần thông này đi đối phó chính mình, tuyệt đối sẽ có thể đưa hắn vào chỗ chết.