Mục lục
Cuộc chiến Vạn giới - KK Cố Hương (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Đình, Bích Lạc Cung…

Thân thể Bích Lạc tiên sinh đột nhiên chấn động, liếc mắt nhìn về phía Chung Nhạc. Chung Nhạc khẽ mỉm cười với hắn. Ánh mắt hai người tách ra, Bích Lạc tiên sinh không khỏi than thở:

- Không ngờ Thiên Thừa Tướng đã cường hoành như vậy! Thật là khiến cho ta kính sợ ba phần, cũng có vài phần sầu lo cho Bệ hạ a!

Mục Tiên Thiên không hiểu ý hắn. Nàng cũng không biết trong thời gian bọn họ ở nơi này đàm phán, toàn bộ Cửu Ngũ Chí Tôn đã chết trận.

Cửu Ngũ Chí Tôn chính là đội nghi trượng bình thường Bích Lạc Cung dùng để nghênh tiếp Thiên Đế, thể hiện rõ ràng uy nghiêm của Thiên Đế, cùng với uy nghiêm Thiên, chính là mặt mũi chung của Thiên Đình và Bích Lạc Cung.

Không ngờ lần này toàn bộ đều chết sạch trong tay Chung Nhạc.

Chuyện tình Phong Vô Kỵ mời Cửu Ngũ Chí Tôn trợ trận giết chết Phong Hoài Ngọc, Bích Lạc tiên sinh tự nhiên là biết rõ. Cửu Ngũ Chí Tôn đã hướng hắn xin chỉ thị, hắn cũng đã cho phép bọn họ. Chỉ là ngay cả hắn cũng không ngờ tới, chín mươi lăm tôn Tiên Thiên Thần Ma có thể chống lại Đại Đế, không ngờ toàn bộ đã bị chôn vùi tại Hạ giới.

Trên mặt Chung Nhạc mang theo nụ cười nhàn nhạt, nhẹ giọng nói:

- Bích Lạc tiên sinh đừng vội châm ngòi ly gián! Tiên sinh du hý trong thế tục, cao cao tại thượng bên ngoài Thiên Đình, đức độ cao xa, thay Thiên hạ phàm, quảng dương chính nghĩa, lòng dạ sâu rộng, cần gì để ý chuyện thế tục như vậy? Thật có chút làm mất phong phạm của môn sinh Thiên Đế a!

Bích Lạc tiên sinh cười ha hả, nói:

- Có tiểu nhân thi triển âm mưu quỷ kế, ý đồ lẫn lộn Thiên Thính, sớm muộn cũng sẽ gặp kiếp!



Chung Nhạc lắc đầu, mỉm cười nói:

- Tiểu nhân có thể thua được, đại nhân lại không thua nổi, mặt mũi buồn cười!

Sắc mặt Bích Lạc tiên sinh trầm xuống, không nói thêm lời nào nữa.

Chiến lực của Cửu Ngũ Chí Tôn quả thật cường đại, là Tế Tự Tiên Thiên Thần cổ xưa nhất trong Bích Lạc Cung. Phải biết rõ Lão tổ của Lôi Trạch thị, tôn Trác Long kia, hiện tại chỉ bất quá là mới vừa tu thành Đế mà thôi, trước đây không lâu vẫn còn là Đế Quân.

Chín mươi lăm tôn Tiên Thiên Thần Ma này hơn phân nửa là tồn tại cùng thời đại với Trác Long, là Tiên Thiên Thần Ma do các tộc tế tự mà thành, bị Thiên lôi kéo, đưa về dưới môn hạ của Thiên.

Nếu cho bọn họ đầy đủ thời gian, chín mươi lăm tôn Tế Tự Tiên Thiên Thần Ma này đều thành Đế, đó chính là chín mươi lăm vị Đại Đế a, thực lực như vậy đáng sợ tới mức nào?

Bởi vì Tiên Thiên Thần Ma tế tự mà thành, trên cơ bản là trong những chủng tộc đã tồn tại hơn hai trăm vạn năm đều có tồn tại bậc này. Mà Thiên cũng là do tế tự mà sinh ra, là đứng đầu toàn bộ Tế Tự Tiên Thiên Thần Ma, hết thảy Tế Tự Tiên Thiên Thần Ma trong thiên hạ đều phải nghe theo hiệu lệnh của hắn.

Nếu dưới trướng Thiên có một cỗ thế lực khổng lồ như vậy, tuyệt không phải là chuyện tốt.

Giá trị của Cửu Ngũ Chí Tôn còn cao hơn ba mươi Thiên Đạo Thân của Thiên, Bích Lạc tiên sinh và Ngục chủ Thiên Ngục. Cửu Ngũ Chí Tôn bị diệt trừ, có thể tưởng tượng Bích Lạc tiên sinh sẽ đau lòng tới mức nào, Thiên đau lòng tới mức nào.

Mục Tiên Thiên liếc nhìn Chung Nhạc một cái, lại liếc nhìn Bích Lạc một cái, nhất thời minh bạch hai người này khẳng định đã minh tranh ám đấu một trận, kết quả Bích Lạc tiên sinh ăn thiệt thòi, tới đánh khẩu chiến với Chung Nhạc, nói tiểu nhân sớm muộn cũng sẽ gặp kiếp. Chung Nhạc trào phúng ngược lại, nói hắn không thua nổi, mặt mũi buồn cười.

- Hai tên gia hỏa này, khi nào đã đấu qua một trận? Ta như thế nào lại không biết chứ?

Trong lòng Mục Tiên Thiên có chút bất đắc dĩ. Hiện tại Chung Nhạc và nàng cũng không phải một lòng nhất trí, rất nhiều sự tình cũng không nói cho nàng biết, khiến cho nàng chỉ có thể một mình nghi hoặc.

Ba người định ra chi tiết của Đại điển tế Thiên, lại trọng định tới lui mấy lần chi tiết quy tắc Minh ước, lúc này mới ký kết Minh ước, ước định sau Đại điển tế Thiên, sẽ hạ thủ với Tiên Thiên Tà Đế của Vũ trụ Cổ lão.

Bích Lạc tiên sinh nói:

- Nếu Bệ hạ cũng nguyện ý tế bái Thiên, vậy Thiên sẽ nguyện ý trợ giúp Bệ hạ đối phó Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế, khiến cho Bệ hạ triệt để thống nhất Vũ trụ Cổ lão!

Hắn đi xin chỉ thị Thiên Mệnh Thân của Thiên, đạt được Thiên chỉ điểm, Minh ước lần này chỉ là nhằm vào Tiên Thiên Tà Đế, chứ không cùng với Mục Tiên Thiên đối phó Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế. Trừ phi bản thân Mục Tiên Thiên cũng tự mình tế Thiên, vậy Thiên mới sẽ giúp đỡ Mục Tiên Thiên diệt trừ Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế.

Mục Tiên Thiên lắc đầu, lạnh nhạt nói:



- Sau khi diệt trừ Tà Đế, Ma Đế và Thần Đế liền không đáng nhắc tới, không phiền Thiên đại nhân lo lắng!

Bích Lạc tiên sinh cầm tách trà lên hớp một ngụm, mỉm cười nói:

- Bệ hạ hãy nhanh chóng đột phá, tu thành Đế cảnh. Bằng không, cho dù có diệt trừ xong Tiên Thiên Tà Đế, Bệ hạ cũng không thể chống lại Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế!

Chung Nhạc và Mục Tiên Thiên đứng dậy, cáo từ rời đi. Bích Lạc tiên sinh cũng đứng lên, nói:

- Bệ hạ không ngồi thêm một chút sao?

Mục Tiên Thiên khách khách khí khí nói:

- Không được a! Mấy ngày nay triều chính bận rộn, Trẫm còn cần an bài Đại điển tế Thiên nữa! Mời tiên sinh dừng chân!

Bích Lạc tiên sinh đích thân tiễn khác, đưa hai người ra khỏi Bích Lạc Cung. Đột nhiên thần thức Bích Lạc tiên sinh chợt ba động, truyền âm cho Mục Tiên Thiên, nói:

- Nếu Bệ hạ quả thật muốn giải quyết Thiên Thừa Tướng, cứ việc thông báo một tiếng! Thiên có rất nhiều biện pháp có thể đối phó hắn!

Trong lòng Mục Tiên Thiên thoáng kinh ngạc, ngoài mặt lại bất động thanh sắc, gật đầu một cái với Bích Lạc tiên sinh. Bích Lạc tiên sinh chắp tay hoàn lễ, nhìn theo bóng dáng hai người đi xa.

o0o

Hai người Mục Tiên Thiên rời khỏi Bích Lạc Cung, Chung Nhạc đột nhiên dừng bước, nhìn xuống phía dưới Thiên Ngục. Mục Tiên Thiên có chút nghi hoặc, cũng dừng bước lại. Chỉ thấy từ phía dưới Thiên Ngục, một tôn Tạo Vật Chủ phi thân phóng lên, bay tới phía trên Thiên Ngục.

- Hóa ra là Vô Kỵ Thiên Vương!

Mục Tiên Thiên kinh ngạc, hỏi:

- Sao Vô Kỵ Thiên Vương lại ở nơi này?

Phong Vô Kỵ vội vàng khom người hành lễ, cười bồi, nói:



- Tiểu thần rảnh rỗi vô sự, mới đi dạo xung quanh một chút mà thôi!

Dứt lời, lại nhìn sang Chung Nhạc, vội vàng chắp tay hành lễ, nói:

- Thiên Thừa Tướng mạnh khỏe!

Chung Nhạc đầy mặt nụ cười:

- Ta vô cùng mạnh khỏe! Đứng lên đi!

Phong Vô Kỵ đầy mặt tươi cười, nói:

- Bệ hạ, Thiên Thừa Tướng phong thần sâu sắc, khí độ phi phàm, có thể đưa vào hậu cung, làm đứng đầu hậu cung a!

Mục Tiên Thiên liếc nhìn Chung Nhạc một cái, chỉ thấy bộ dáng cái tên này quả thật không tầm thường, ngay sau đó chợt nhớ ra cái tên này là một tên phản cốt, lại là một tên Phục Hy, tất nhiên là không thể có bất cứ liên lụy gì, vội vàng bỏ đi cái chủ ý này.

Chung Nhạc cười ha hả, đột nhiên vái dài tới đất, nói:

- Bệ hạ, lãnh địa lão thần sự vụ bận rộn, lão thần liền không quấy rầy Bệ hạ nữa, thứ cho lão thần xin phép cáo lui!

Mục Tiên Thiên giận quá hóa cười, nói:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK