Hắn mỉm cười nói:
- Làm phiền sư huynh trở thành người hầu cho ta!
Cô Hồng Tử gật đầu, nói:
- Cái này ngược lại không quan trọng! Bất quá, trong Tây Hoang cũng không kẻ nhận thức ta, ít nhất phải thay đổi dung mạo một chút!
Thân thể hắn đột nhiên thu nhỏ lại, dung mạo trở nên không còn anh tuấn giống như lúc trước nữa, mà trở nên già nua hơn một chút, giống như một nam tử trung niên Yêu Tộc vậy. Mà tu vi thực lực cũng không còn kinh người như trước nữa, thoạt nhìn ngược lại giống như là tùy tùng của gã đại thiếu gia Chư Càn Thần Tộc Chung Nhạc này.
Chung Nhạc quan sát trên dưới hắn một lượt, nói:
- Sư huynh, tu vi của ngươi vẫn còn quá hùng hậu, cần lại đè tu vi xuống một chút nữa!
Cô Hồng Tử lại áp chế tu vi của chính mình xuống cảnh giới Pháp Thiên Cảnh. Chung Nhạc gật đầu, trên mi tâm đột nhiên nứt ra một khỏa thụ nhãn, Thần Nhãn thứ ba nhìn về phía cách đó hơn ngàn dặm. Phục Hy Thần Nhãn của hắn có được hiệu quả khám phá hư minh hư vọng, nhìn thấy chân thật. Hết thảy mọi thứ cách đó hơn ngàn dặm đều đập vào trong mắt Thần Nhãn thứ ba, nhìn thấy vô cùng rõ ràng. Ở nơi đó, mấy gã Thần Tộc xuất hiện trong tầm mắt của hắn. Chung Nhạc đối chiếu với Vạn Thần Đồ, xác định chủng tộc của bọn họ. Một lúc sau, hắn nói:
- Phía trước là Tất Phương Thần Tộc, có một tòa Tất Phương Thần Miếu! Đợi một lát sau khi tới đó, chúng ta trực tiếp đi thẳng về phía Tất Phương Thần Miếu!
Hai người nhanh chóng bay đi. Ngay khi tới bên ngoài lãnh địa Tất Phương Thần Tộc, Chung Nhạc lắc mình một cái, biến thành một gã Luyện Khí Sĩ Tất Phương Thần Tộc, dẫn theo Cô Hồng Tử đi thẳng tới Thần Miếu của Tất Phương Thần Tộc.
Lúc này, ở trong Cổ Điêu Thần Miếu, trước mặt mỹ phụ Huyền Tố kia đặt một tấm gương lớn, trong tấm gương hiển lộ thân ảnh của hai người Chung Nhạc và Cô Hồng Tử. Mỹ phụ này đã vươn ngọc thủ dài nhỏ vào trong tấm gương, lại nhìn thấy Chung Nhạc biến thành một gã Luyện Khí Sĩ Tất Phương Thần Tộc, không khỏi thoáng chần chừ một chút.
- Thật là một tiểu tử giảo hoạt!
Nàng trầm ngâm trong chốc lát, thu hồi ngọc thủ từ trong tấm gương.
o0o
Chung Nhạc và Cô Hồng Tử đang cấp tốc phi hành, đột nhiên cảm giác được bầu trời trên đỉnh đầu truyền tới trận trận lôi âm, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy không trung nứt ra, trên tầng mây xuất hiện một con Đại Ngao, cặp càng cua giống như cây kéo, treo trên đỉnh đầu của hai người, tràn ngập uy năng như Thần như Ma.
- Con Mẫu Trùng kia đã tu thành Thần rồi!
Sắc mặt hai người nhất thời kịch biến. Đúng lúc này, trong Tất Phương Thần Miếu chợt truyền tới một tràng chấn động kinh thiên động địa. Chỉ thấy một con hỏa điểu một chân đột nhiên xông lên thiên không, hóa thành một tôn Thần Nhân Tất Phương một chân, toàn thân toát ra khí diễm ngập trời, Thần uy cuộn trào hạo hạo đãng đãng trùng kích thẳng về phía con Đại Ngao kia.
- Thần thánh phương nào lại dám động thủ với hậu duệ của ta?
Trong miệng tôn Thần Nhân Tất Phương kia phát ra thanh âm vang vọng. Chỉ thấy cặp mắt tôn Thần Nhân kia như điện bắn thẳng về phía hư không, nhìn chằm chằm về phía con Đại Ngao kia. Con Đại Ngao kia vội vàng thu hồi cặp càng cua, biến mất không thấy đâu nữa.
Chung Nhạc và Cô Hồng Tử nhất thời yên lòng. Trong lòng Chung Nhạc vừa kinh vừa sợ:
- Khả thi! Bất quá, vị Lão tổ tông của Tất Phương Thần Tộc này cũng thật lợi hại a! Cơ hồ tương đương với Ma Thánh kiếp trước! Đoán chừng năm xưa hắn ở trong Thần Đình Tây Hoang cũng là một tồn tại cực kỳ khó lường! Không biết phương pháp biến hóa của ta có thể giấu diếm được tôn Thần Linh Tất Phương này không. Nếu không thể gạt được hắn, đoán chừng kết cục của hai người chúng ta sẽ cực kỳ thê thảm…
Tôn Thần Linh Tất Phương kia không tìm thấy Mẫu Trùng Đại Ngao, liền thu hồi đạo Thần quang trong mắt, lóe lên một cái đã quay trở về trong Thần Miếu, biến mất không thấy đâu nữa. Rất nhiều Tế ty trong Tất Phương Thần Miếu nhao nhao đại loạn, chẳng biết tại sao Lão tổ tông của tộc chính mình đột nhiên lại hiển thánh như vậy. Chung Nhạc và Cô Hồng Tử thừa dịp náo loạn chạy tới Tất Phương Thần Miếu, từ phía sau Thần Miếu đi xuống núi, chạy về phía lãnh địa của một Thần Tộc khác.
Trong Cổ Điêu Thần Miếu, mỹ phụ Huyền Tố kia vẫn như cũ nhìn chằm chằm vào bọn họ, cười lạnh một tiếng, nói:
- Ta ngược lại muốn nhìn một chút, xem các ngươi còn có thể đùa giỡn ra thủ đoạn gì nữa? Ngươi có thể biến thành Tất Phương Thần Tộc, có thể biến thành Chư Càn Thần Tộc, ngươi còn có thể biến thành Thần Tộc nào nữa?
Thần Tộc kế tiếp chính là Lục Ngô Thần Tộc. Chung Nhạc vừa đi tới biên cảnh, lắc mình một cái đã biến thành một gã Luyện Khí Sĩ Lục Ngô Thần Tộc đầu người thân hổ chín đuôi, nghênh ngang đi về phía Lục Ngô Thần Miếu.
Mỹ phu nhân Huyền Tố cắn chặt hàm răng, vừa muốn xuất thủ, nhưng lại không dám xuất thủ. Vừa rồi nàng chỉ mới vươn tay ra, đã dẫn phát Thần Linh Tất Phương cảm ứng được, chủ động phục sinh lại, suýt chút nữa đã sưu tầm được phương vị của nàng. Thần Tộc Tây Hoang nước cực sâu, có không ít Thần Minh vẫn còn tại thế. Nàng hiện tại còn chưa có được tiền vốn có thể chống lại Chúng Thần. Nếu bại lộ thân phận, đại kế của Côn Tộc sẽ bị hủy hoại trong chốc lát. Mỹ phụ cắn hai hàm răng tới mức răng rắc vang dội, cười lạnh nói:
- Để xem ngươi còn có thể biến thành Thần Tộc nào nữa?
Nhưng khiến cho khóe mắt nàng không ngừng co giật chính là, Chung Nhạc một đường đi tới không ngừng liên tục biến hóa. Đi tới lãnh địa của Thần Tộc nào, hắn đều có thể hóa thành Luyện Khí Sĩ của Thần Tộc đó, hình dáng giống như đúc, mà ngay cả khí tức cũng không chút khác biệt. Hắn cứ như vậy nghênh nghênh ngang ngang đi qua trước từng tòa từng tòa Thần Miếu Thần Tộc, không kẻ nào có thể phát giác ra dị trạng của hắn.
Trong lòng Cô Hồng Tử đột nhiên khẽ động, tán thán nói:
- Chung sư đệ, môn bản lĩnh này của ngươi thật ra là bản lĩnh tốt để làm đạo tặc a! Là công pháp chuyên môn dành riêng cho đạo tặc! Nếu ngươi biến thành tướng mạo của các Thần Tộc khác nhau, lẻn vào Thần Miếu của các Đại Thần Tộc lấy trộm bảo vật, nhất định sẽ có một trận đại thu hoạch!
Chung Nhạc nhất thời giật mình, có một loại cảm giác vén mây mù nhìn thấy ánh thái dương, mỉm cười nói:
- Đúng là như thế! Nếu biến thành bộ dáng của các Thần Tộc, quả thật có thể làm một gã đạo tặc diệu thủ không không, trộm khắp Tây Hoang cũng không đáng nhắc tới… Đợi một chút, cái Thần Tộc này là…
Hắn mở ra Thần Nhãn thứ ba, nhìn xa xa phía trước, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Hiếu Mang Thần Tộc!
Phía trước chính là lãnh địa của Hiếu Mang Thần Tộc, cương vực vô cùng mênh mông. Bất quá, bởi vì Đại Tế ty Hiếu Mang Thần Tộc đã chết trong tay lão Môn chủ Kiếm Môn, khiến cho nguyên khí Hiếu Mang Thần Tộc tổn hao rất nhiều, bị hao tổn không ít lãnh địa. Chung Nhạc từ xa xa nhìn về phía Hiếu Mang Thần Miếu, ánh mắt chớp động, thấp giọng nói:
- Có lẽ, ta có thể tiến vào Hiếu Mang Thần Miếu trộm chút đồ vật…
Cô Hồng Tử nghi hoặc hỏi:
- Ngươi muốn trộm cái gì?
- Một nữ nhân!
Chung Nhạc nhấp nháy mắt, mỉm cười nói.
- Làm phiền sư huynh trở thành người hầu cho ta!
Cô Hồng Tử gật đầu, nói:
- Cái này ngược lại không quan trọng! Bất quá, trong Tây Hoang cũng không kẻ nhận thức ta, ít nhất phải thay đổi dung mạo một chút!
Thân thể hắn đột nhiên thu nhỏ lại, dung mạo trở nên không còn anh tuấn giống như lúc trước nữa, mà trở nên già nua hơn một chút, giống như một nam tử trung niên Yêu Tộc vậy. Mà tu vi thực lực cũng không còn kinh người như trước nữa, thoạt nhìn ngược lại giống như là tùy tùng của gã đại thiếu gia Chư Càn Thần Tộc Chung Nhạc này.
Chung Nhạc quan sát trên dưới hắn một lượt, nói:
- Sư huynh, tu vi của ngươi vẫn còn quá hùng hậu, cần lại đè tu vi xuống một chút nữa!
Cô Hồng Tử lại áp chế tu vi của chính mình xuống cảnh giới Pháp Thiên Cảnh. Chung Nhạc gật đầu, trên mi tâm đột nhiên nứt ra một khỏa thụ nhãn, Thần Nhãn thứ ba nhìn về phía cách đó hơn ngàn dặm. Phục Hy Thần Nhãn của hắn có được hiệu quả khám phá hư minh hư vọng, nhìn thấy chân thật. Hết thảy mọi thứ cách đó hơn ngàn dặm đều đập vào trong mắt Thần Nhãn thứ ba, nhìn thấy vô cùng rõ ràng. Ở nơi đó, mấy gã Thần Tộc xuất hiện trong tầm mắt của hắn. Chung Nhạc đối chiếu với Vạn Thần Đồ, xác định chủng tộc của bọn họ. Một lúc sau, hắn nói:
- Phía trước là Tất Phương Thần Tộc, có một tòa Tất Phương Thần Miếu! Đợi một lát sau khi tới đó, chúng ta trực tiếp đi thẳng về phía Tất Phương Thần Miếu!
Hai người nhanh chóng bay đi. Ngay khi tới bên ngoài lãnh địa Tất Phương Thần Tộc, Chung Nhạc lắc mình một cái, biến thành một gã Luyện Khí Sĩ Tất Phương Thần Tộc, dẫn theo Cô Hồng Tử đi thẳng tới Thần Miếu của Tất Phương Thần Tộc.
Lúc này, ở trong Cổ Điêu Thần Miếu, trước mặt mỹ phụ Huyền Tố kia đặt một tấm gương lớn, trong tấm gương hiển lộ thân ảnh của hai người Chung Nhạc và Cô Hồng Tử. Mỹ phụ này đã vươn ngọc thủ dài nhỏ vào trong tấm gương, lại nhìn thấy Chung Nhạc biến thành một gã Luyện Khí Sĩ Tất Phương Thần Tộc, không khỏi thoáng chần chừ một chút.
- Thật là một tiểu tử giảo hoạt!
Nàng trầm ngâm trong chốc lát, thu hồi ngọc thủ từ trong tấm gương.
o0o
Chung Nhạc và Cô Hồng Tử đang cấp tốc phi hành, đột nhiên cảm giác được bầu trời trên đỉnh đầu truyền tới trận trận lôi âm, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy không trung nứt ra, trên tầng mây xuất hiện một con Đại Ngao, cặp càng cua giống như cây kéo, treo trên đỉnh đầu của hai người, tràn ngập uy năng như Thần như Ma.
- Con Mẫu Trùng kia đã tu thành Thần rồi!
Sắc mặt hai người nhất thời kịch biến. Đúng lúc này, trong Tất Phương Thần Miếu chợt truyền tới một tràng chấn động kinh thiên động địa. Chỉ thấy một con hỏa điểu một chân đột nhiên xông lên thiên không, hóa thành một tôn Thần Nhân Tất Phương một chân, toàn thân toát ra khí diễm ngập trời, Thần uy cuộn trào hạo hạo đãng đãng trùng kích thẳng về phía con Đại Ngao kia.
- Thần thánh phương nào lại dám động thủ với hậu duệ của ta?
Trong miệng tôn Thần Nhân Tất Phương kia phát ra thanh âm vang vọng. Chỉ thấy cặp mắt tôn Thần Nhân kia như điện bắn thẳng về phía hư không, nhìn chằm chằm về phía con Đại Ngao kia. Con Đại Ngao kia vội vàng thu hồi cặp càng cua, biến mất không thấy đâu nữa.
Chung Nhạc và Cô Hồng Tử nhất thời yên lòng. Trong lòng Chung Nhạc vừa kinh vừa sợ:
- Khả thi! Bất quá, vị Lão tổ tông của Tất Phương Thần Tộc này cũng thật lợi hại a! Cơ hồ tương đương với Ma Thánh kiếp trước! Đoán chừng năm xưa hắn ở trong Thần Đình Tây Hoang cũng là một tồn tại cực kỳ khó lường! Không biết phương pháp biến hóa của ta có thể giấu diếm được tôn Thần Linh Tất Phương này không. Nếu không thể gạt được hắn, đoán chừng kết cục của hai người chúng ta sẽ cực kỳ thê thảm…
Tôn Thần Linh Tất Phương kia không tìm thấy Mẫu Trùng Đại Ngao, liền thu hồi đạo Thần quang trong mắt, lóe lên một cái đã quay trở về trong Thần Miếu, biến mất không thấy đâu nữa. Rất nhiều Tế ty trong Tất Phương Thần Miếu nhao nhao đại loạn, chẳng biết tại sao Lão tổ tông của tộc chính mình đột nhiên lại hiển thánh như vậy. Chung Nhạc và Cô Hồng Tử thừa dịp náo loạn chạy tới Tất Phương Thần Miếu, từ phía sau Thần Miếu đi xuống núi, chạy về phía lãnh địa của một Thần Tộc khác.
Trong Cổ Điêu Thần Miếu, mỹ phụ Huyền Tố kia vẫn như cũ nhìn chằm chằm vào bọn họ, cười lạnh một tiếng, nói:
- Ta ngược lại muốn nhìn một chút, xem các ngươi còn có thể đùa giỡn ra thủ đoạn gì nữa? Ngươi có thể biến thành Tất Phương Thần Tộc, có thể biến thành Chư Càn Thần Tộc, ngươi còn có thể biến thành Thần Tộc nào nữa?
Thần Tộc kế tiếp chính là Lục Ngô Thần Tộc. Chung Nhạc vừa đi tới biên cảnh, lắc mình một cái đã biến thành một gã Luyện Khí Sĩ Lục Ngô Thần Tộc đầu người thân hổ chín đuôi, nghênh ngang đi về phía Lục Ngô Thần Miếu.
Mỹ phu nhân Huyền Tố cắn chặt hàm răng, vừa muốn xuất thủ, nhưng lại không dám xuất thủ. Vừa rồi nàng chỉ mới vươn tay ra, đã dẫn phát Thần Linh Tất Phương cảm ứng được, chủ động phục sinh lại, suýt chút nữa đã sưu tầm được phương vị của nàng. Thần Tộc Tây Hoang nước cực sâu, có không ít Thần Minh vẫn còn tại thế. Nàng hiện tại còn chưa có được tiền vốn có thể chống lại Chúng Thần. Nếu bại lộ thân phận, đại kế của Côn Tộc sẽ bị hủy hoại trong chốc lát. Mỹ phụ cắn hai hàm răng tới mức răng rắc vang dội, cười lạnh nói:
- Để xem ngươi còn có thể biến thành Thần Tộc nào nữa?
Nhưng khiến cho khóe mắt nàng không ngừng co giật chính là, Chung Nhạc một đường đi tới không ngừng liên tục biến hóa. Đi tới lãnh địa của Thần Tộc nào, hắn đều có thể hóa thành Luyện Khí Sĩ của Thần Tộc đó, hình dáng giống như đúc, mà ngay cả khí tức cũng không chút khác biệt. Hắn cứ như vậy nghênh nghênh ngang ngang đi qua trước từng tòa từng tòa Thần Miếu Thần Tộc, không kẻ nào có thể phát giác ra dị trạng của hắn.
Trong lòng Cô Hồng Tử đột nhiên khẽ động, tán thán nói:
- Chung sư đệ, môn bản lĩnh này của ngươi thật ra là bản lĩnh tốt để làm đạo tặc a! Là công pháp chuyên môn dành riêng cho đạo tặc! Nếu ngươi biến thành tướng mạo của các Thần Tộc khác nhau, lẻn vào Thần Miếu của các Đại Thần Tộc lấy trộm bảo vật, nhất định sẽ có một trận đại thu hoạch!
Chung Nhạc nhất thời giật mình, có một loại cảm giác vén mây mù nhìn thấy ánh thái dương, mỉm cười nói:
- Đúng là như thế! Nếu biến thành bộ dáng của các Thần Tộc, quả thật có thể làm một gã đạo tặc diệu thủ không không, trộm khắp Tây Hoang cũng không đáng nhắc tới… Đợi một chút, cái Thần Tộc này là…
Hắn mở ra Thần Nhãn thứ ba, nhìn xa xa phía trước, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Hiếu Mang Thần Tộc!
Phía trước chính là lãnh địa của Hiếu Mang Thần Tộc, cương vực vô cùng mênh mông. Bất quá, bởi vì Đại Tế ty Hiếu Mang Thần Tộc đã chết trong tay lão Môn chủ Kiếm Môn, khiến cho nguyên khí Hiếu Mang Thần Tộc tổn hao rất nhiều, bị hao tổn không ít lãnh địa. Chung Nhạc từ xa xa nhìn về phía Hiếu Mang Thần Miếu, ánh mắt chớp động, thấp giọng nói:
- Có lẽ, ta có thể tiến vào Hiếu Mang Thần Miếu trộm chút đồ vật…
Cô Hồng Tử nghi hoặc hỏi:
- Ngươi muốn trộm cái gì?
- Một nữ nhân!
Chung Nhạc nhấp nháy mắt, mỉm cười nói.