Chung Nhạc há miệng ho ra máu, một lần nữa bay tới, bạo phát thần thông, đánh thẳng về phía ngôi sao kia, nỗ lực đánh nát ngôi sao. Nhưng thần thông của hắn còn chưa rơi xuống, đã bị chấn thành bột mịn, không có nửa phần uy năng.
- Nhất định là có trận nhãn! Chỉ cần phá đi trận nhãn, sẽ có thể phá giải phong ấn!
Hắn thôi động Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, toàn lực phi hành trong Lục Đạo Luân Hồi này, sưu tầm trận nhãn trong phong ấn thật lớn này. Vô số ngôi sao dưới sự điên cuồng truyền tống của hắn, nhao nhao lui nhanh về phía sau. Tinh quang trong toàn thể Lục Đạo Giới giống như một đạo thất luyện, thể hiện ra từng đạo từng đạo tinh quang phong ấn thật lớn, liên tiếp toàn bộ các ngôi sao lại cùng một chỗ.
Từng đạo từng đạo phong ấn so với một khỏa Tinh cầu còn khổng lồ hơn, phát ra quang mang đủ loại màu sắc. Phong ấn nơi này thật sự rất nhiều rồi, nhiều tới mức đếm không xuể, toàn bộ đều là phong ấn Đế cấp. Tùy tiện lấy ra một đạo phong ấn, cũng có thể khiến cho hắn tốn hao thời gian trăm ngàn năm đi phá giải.
Chung Nhạc liên tục truyền tống trong phong ấn chữ Tội, đã truyền tống không biết bao xa, mãi cho tới khi tu vi của hắn hao hết, nhưng vẫn chưa đi được một phần mười quãng đường của một đạo Tinh hà trong đó. Tiểu vũ trụ này thật sự quá lớn rồi, quá mênh mông rồi.
Hắn dừng lại nghỉ ngơi, cật lực khôi phục tu vi. Tân Hỏa nhảy ra, lắc đầu nói:
- Nhạc tiểu tử, ngươi không cứu được hắn! Trận nhãn của đám phong ấn này sợ rằng còn khủng bố hơn bản thân nó. Dù ngươi tìm được trận nhãn, cũng không thể phá hủy được!
- Tân Hỏa, tu vi thực lực của ta không đủ để bay khắp toàn thể Lục Đạo Giới, nhưng hồn phách của ta lại cường đại không gì sánh được, có thể sưu tầm ra vị trí phong ấn!
Chung Nhạc đột nhiên đeo lên mặt nạ Bạch Vô Thường, Nguyên thần xuất khiếu, bá một tiếng biến mất, xuất hiện trong Địa Ngục Luân Hồi của tiểu vũ trụ này.
Hồn phách của hắn cường đại không gì sánh được, có thể so sánh với Tạo Vật Chủ. Hắn lưu nhục thân lại trong thế giới hiện thực, hồn phách xuất hiện trong Địa Ngục Luân Hồi. Hồn phách của hắn khổng lồ viễn siêu một khỏa Tinh cầu, dùng tốc độ càng nhanh hơn, nhanh chóng phóng chạy trong Địa Ngục Luân Hồi.
Trong Địa Ngục Luân Hồi của tiểu vũ trụ này cũng hiện đầy các đạo phong ấn Đế cấp, vô cùng phức tạp. Hắn dốc tận lực lượng phóng chạy. Lực lượng hồn phách của hắn cũng nhanh chóng tiêu hao. Rốt cuộc, tại trước khi lực lượng hồn phách tiêu hao hết, hắn đã quan sát xong một lượt một đạo Tinh hà trong đó.
Chung Nhạc dừng lại, sắc mặt đờ đẫn. Không có trận nhãn!
Qua một hồi, lực lượng hồn phách của hắn đã khôi phục trở lại, tiếp tục tiến lên, sưu tầm đạo Tinh hà thứ hai. Vẫn là không có trận nhãn!
Đạo Tinh hà thứ ba, vẫn như cũ không có trận nhãn!
Chung Nhạc đã tìm tòi một lần toàn bộ sáu đạo Tinh hà, quay trở lại tới nguyên điểm, trở về nhục thân của chính mình. Nhưng hắn không tìm được bất luận trận nhãn nào. Đây không phải là phong ấn do một tôn tồn tại Đế cấp bày bố, mà là phong ấn do hơn hai mươi tôn tồn tại Đế cấp liên thủ bày ra, không hề lưu lại bất luận trận nhãn phá giải nào.
- Nhạc tiểu tử, thọ mệnh của hắn không còn lâu, không sống được thêm bao lâu nữa! Ngươi không cần phí sức cứu hắn ra!
Tân Hỏa ngồi trên đầu vai của hắn, ngữ khí buồn bã nói:
- Thật không dễ dàng mới tìm được một gã Phục Hy thuần huyết, hơn nữa còn là một nam Phục Hy, không ngờ hắn chỉ sống không được bao lâu nữa…
Tinh thần Chung Nhạc đột nhiên đại chấn, nói:
- Không có trận nhãn, cũng chính là trận nhãn! Nếu ta có thể quấy chọc đám phong ấn Đế cấp này, khiến cho bọn chúng tự công kích lẫn nhau, tự triệt tiêu lẫn nhau, sẽ có thể phá giải được phong ấn này!
- Ngươi có được thực lực quấy chọc vô số đạo phong ấn Đế cấp sao?
Tân Hỏa hỏi ngược lại. Chung Nhạc nhất thời ngẩn ngơ.
- Hơn nữa, cái đại phong ấn này thật ra vẫn là có trận nhãn!
Tân Hỏa thở dài một tiếng, nói:
- Quan tâm tất loạn! Tâm thần của ngươi đã loạn rồi, không nhìn ra vị trí của trận nhãn. Vô số phong ấn nơi này bị thống nhất thành một hệ thống Lục Đạo Luân Hồi thật lớn, hình thành một chữ Tội, nói rõ toàn thể trung tâm của Lục Đạo Luân Hồi chính là một cái trận nhãn thật lớn. Cái trận nhãn này thật ra chính là bản thân hắn! Tôn Đế của Phục Hy thị này chính là trận nhãn. Phá trận, sẽ giết hắn, không phá, hắn sẽ bị trấn áp! Phong ấn này…
Hắn lắc lắc đầu:
- Không thể giải!
Chung Nhạc nhất thời ngẩn ngơ, lắc đầu như điên nói:
- Có thể giải! Nhất định là có thể giải! Không có khả năng tồn tại phong ấn không thể giải! Cho dù là phong ấn huyết mạch của Phục Hy thị còn có biện pháp giải!
- Nếu ngươi có thể tìm được ít nhất hai mươi tôn tồn tại Đế cấp, sẽ có thể giải!
Tân Hỏa thấp giọng nói:
- Bất quá, ngươi có thể tìm được sao?
Chữ Tội thật lớn chậm rãi nhạt dần, sáu đạo Tinh hà khôi phục lại bình thường. Nhục thân tôn Cự nhân Phục Hy này cũng chậm rãi lột đi hóa đá, khôi phục thân thể huyết nhục. Chỉ cần hắn không phản kháng, không thử có ý đồ phát ra âm thanh, không thử có ý đồ giao lưu với ngoại giới, hắn sẽ không xúc động đạo phong ấn thật lớn này.
Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn tôn Cự nhân này, thấp giọng nói:
- Ngươi rốt cuộc là ai? Tới từ niên đại nào? Sao bọn họ lại trấn áp ngươi ở nơi này? Ta phải làm sao mới có thể cứu được ngươi?
Tôn Đế của Phục Hy thị kia trầm mặc, không nói lời nào. Chung Nhạc thở dài một tiếng, xoay người đi ra ngoài. Đột nhiên, hắn chợt quay người lại, giơ Tiên Thiên Thần Đao lên thật cao, cực kỳ hung ác bổ về phía một khỏa ngôi sao.
- Mở ra cho ta!
Phong ấn Đế cấp ẩn tàng trong ngôi sao kia hất hắn văng ra, chấn cho hắn thổ huyết.
Nhưng lúc này, thân thể tôn Đế của Phục Hy thị kia đột nhiên run rẩy, Đạo khí toàn thân cuộn trào như long, từ trong cơ thể cuồn cuộn tuôn ra, phóng vọt về phía thanh Tiên Thiên Thần Đao trong tay Chung Nhạc.
- Thần kiếm của phụ thân ta!
Trong cổ họng hắn phát ra một tiếng gào thét:
- Đừng cứu ta! Ta là tội nhân!
- Nhất định là có trận nhãn! Chỉ cần phá đi trận nhãn, sẽ có thể phá giải phong ấn!
Hắn thôi động Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, toàn lực phi hành trong Lục Đạo Luân Hồi này, sưu tầm trận nhãn trong phong ấn thật lớn này. Vô số ngôi sao dưới sự điên cuồng truyền tống của hắn, nhao nhao lui nhanh về phía sau. Tinh quang trong toàn thể Lục Đạo Giới giống như một đạo thất luyện, thể hiện ra từng đạo từng đạo tinh quang phong ấn thật lớn, liên tiếp toàn bộ các ngôi sao lại cùng một chỗ.
Từng đạo từng đạo phong ấn so với một khỏa Tinh cầu còn khổng lồ hơn, phát ra quang mang đủ loại màu sắc. Phong ấn nơi này thật sự rất nhiều rồi, nhiều tới mức đếm không xuể, toàn bộ đều là phong ấn Đế cấp. Tùy tiện lấy ra một đạo phong ấn, cũng có thể khiến cho hắn tốn hao thời gian trăm ngàn năm đi phá giải.
Chung Nhạc liên tục truyền tống trong phong ấn chữ Tội, đã truyền tống không biết bao xa, mãi cho tới khi tu vi của hắn hao hết, nhưng vẫn chưa đi được một phần mười quãng đường của một đạo Tinh hà trong đó. Tiểu vũ trụ này thật sự quá lớn rồi, quá mênh mông rồi.
Hắn dừng lại nghỉ ngơi, cật lực khôi phục tu vi. Tân Hỏa nhảy ra, lắc đầu nói:
- Nhạc tiểu tử, ngươi không cứu được hắn! Trận nhãn của đám phong ấn này sợ rằng còn khủng bố hơn bản thân nó. Dù ngươi tìm được trận nhãn, cũng không thể phá hủy được!
- Tân Hỏa, tu vi thực lực của ta không đủ để bay khắp toàn thể Lục Đạo Giới, nhưng hồn phách của ta lại cường đại không gì sánh được, có thể sưu tầm ra vị trí phong ấn!
Chung Nhạc đột nhiên đeo lên mặt nạ Bạch Vô Thường, Nguyên thần xuất khiếu, bá một tiếng biến mất, xuất hiện trong Địa Ngục Luân Hồi của tiểu vũ trụ này.
Hồn phách của hắn cường đại không gì sánh được, có thể so sánh với Tạo Vật Chủ. Hắn lưu nhục thân lại trong thế giới hiện thực, hồn phách xuất hiện trong Địa Ngục Luân Hồi. Hồn phách của hắn khổng lồ viễn siêu một khỏa Tinh cầu, dùng tốc độ càng nhanh hơn, nhanh chóng phóng chạy trong Địa Ngục Luân Hồi.
Trong Địa Ngục Luân Hồi của tiểu vũ trụ này cũng hiện đầy các đạo phong ấn Đế cấp, vô cùng phức tạp. Hắn dốc tận lực lượng phóng chạy. Lực lượng hồn phách của hắn cũng nhanh chóng tiêu hao. Rốt cuộc, tại trước khi lực lượng hồn phách tiêu hao hết, hắn đã quan sát xong một lượt một đạo Tinh hà trong đó.
Chung Nhạc dừng lại, sắc mặt đờ đẫn. Không có trận nhãn!
Qua một hồi, lực lượng hồn phách của hắn đã khôi phục trở lại, tiếp tục tiến lên, sưu tầm đạo Tinh hà thứ hai. Vẫn là không có trận nhãn!
Đạo Tinh hà thứ ba, vẫn như cũ không có trận nhãn!
Chung Nhạc đã tìm tòi một lần toàn bộ sáu đạo Tinh hà, quay trở lại tới nguyên điểm, trở về nhục thân của chính mình. Nhưng hắn không tìm được bất luận trận nhãn nào. Đây không phải là phong ấn do một tôn tồn tại Đế cấp bày bố, mà là phong ấn do hơn hai mươi tôn tồn tại Đế cấp liên thủ bày ra, không hề lưu lại bất luận trận nhãn phá giải nào.
- Nhạc tiểu tử, thọ mệnh của hắn không còn lâu, không sống được thêm bao lâu nữa! Ngươi không cần phí sức cứu hắn ra!
Tân Hỏa ngồi trên đầu vai của hắn, ngữ khí buồn bã nói:
- Thật không dễ dàng mới tìm được một gã Phục Hy thuần huyết, hơn nữa còn là một nam Phục Hy, không ngờ hắn chỉ sống không được bao lâu nữa…
Tinh thần Chung Nhạc đột nhiên đại chấn, nói:
- Không có trận nhãn, cũng chính là trận nhãn! Nếu ta có thể quấy chọc đám phong ấn Đế cấp này, khiến cho bọn chúng tự công kích lẫn nhau, tự triệt tiêu lẫn nhau, sẽ có thể phá giải được phong ấn này!
- Ngươi có được thực lực quấy chọc vô số đạo phong ấn Đế cấp sao?
Tân Hỏa hỏi ngược lại. Chung Nhạc nhất thời ngẩn ngơ.
- Hơn nữa, cái đại phong ấn này thật ra vẫn là có trận nhãn!
Tân Hỏa thở dài một tiếng, nói:
- Quan tâm tất loạn! Tâm thần của ngươi đã loạn rồi, không nhìn ra vị trí của trận nhãn. Vô số phong ấn nơi này bị thống nhất thành một hệ thống Lục Đạo Luân Hồi thật lớn, hình thành một chữ Tội, nói rõ toàn thể trung tâm của Lục Đạo Luân Hồi chính là một cái trận nhãn thật lớn. Cái trận nhãn này thật ra chính là bản thân hắn! Tôn Đế của Phục Hy thị này chính là trận nhãn. Phá trận, sẽ giết hắn, không phá, hắn sẽ bị trấn áp! Phong ấn này…
Hắn lắc lắc đầu:
- Không thể giải!
Chung Nhạc nhất thời ngẩn ngơ, lắc đầu như điên nói:
- Có thể giải! Nhất định là có thể giải! Không có khả năng tồn tại phong ấn không thể giải! Cho dù là phong ấn huyết mạch của Phục Hy thị còn có biện pháp giải!
- Nếu ngươi có thể tìm được ít nhất hai mươi tôn tồn tại Đế cấp, sẽ có thể giải!
Tân Hỏa thấp giọng nói:
- Bất quá, ngươi có thể tìm được sao?
Chữ Tội thật lớn chậm rãi nhạt dần, sáu đạo Tinh hà khôi phục lại bình thường. Nhục thân tôn Cự nhân Phục Hy này cũng chậm rãi lột đi hóa đá, khôi phục thân thể huyết nhục. Chỉ cần hắn không phản kháng, không thử có ý đồ phát ra âm thanh, không thử có ý đồ giao lưu với ngoại giới, hắn sẽ không xúc động đạo phong ấn thật lớn này.
Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn tôn Cự nhân này, thấp giọng nói:
- Ngươi rốt cuộc là ai? Tới từ niên đại nào? Sao bọn họ lại trấn áp ngươi ở nơi này? Ta phải làm sao mới có thể cứu được ngươi?
Tôn Đế của Phục Hy thị kia trầm mặc, không nói lời nào. Chung Nhạc thở dài một tiếng, xoay người đi ra ngoài. Đột nhiên, hắn chợt quay người lại, giơ Tiên Thiên Thần Đao lên thật cao, cực kỳ hung ác bổ về phía một khỏa ngôi sao.
- Mở ra cho ta!
Phong ấn Đế cấp ẩn tàng trong ngôi sao kia hất hắn văng ra, chấn cho hắn thổ huyết.
Nhưng lúc này, thân thể tôn Đế của Phục Hy thị kia đột nhiên run rẩy, Đạo khí toàn thân cuộn trào như long, từ trong cơ thể cuồn cuộn tuôn ra, phóng vọt về phía thanh Tiên Thiên Thần Đao trong tay Chung Nhạc.
- Thần kiếm của phụ thân ta!
Trong cổ họng hắn phát ra một tiếng gào thét:
- Đừng cứu ta! Ta là tội nhân!