Thời điểm hắc ám tập kích vào trong khu Luân Hồi thứ bảy, lại có quang mang bạch sắc rợp trời ngập đất ập tới, tiếp theo một tiếng trống vang lên, chính là thanh âm của thần thông Chư Thiên Vô Đạo, khiến cho gần như toàn bộ Đại Đế Thượng Cổ đều rên lên một tiếng, tu vi pháp lực nhất thời bị trấn áp.
Toàn thân từng vị từng vị Đại Đế lão niên tràn ngập nặng nề mộ khí, đang gia tốc già yếu.
Chư Thiên Vô Đạo không chỉ đơn giản là trấn áp tu vi và đại đạo mà thôi, đồng dạng cũng có thể gia tốc nhục thân già yếu, gia tốc Nguyên thần mục nát.
Chư Đế Thượng Cổ vốn dĩ đã vô cùng già nua, hiện tại lại càng họa vô đơn chí.
- Đi thôi!
Nhạn nương nương mỉm cười, nói.
Bộ dáng nàng vốn dĩ là một phụ nhân trung niên, nhưng hiện tại đã là nếp nhăn đầy mặt, mái tóc cũng từ một màu đen dần dần biến thành hoa râm, cuối cùng toàn bộ trắng như cước.
- Đi thôi!
Trí Tuệ Nữ Đế phất phất tay, sắc mặt bình thản, nói:
- Đây không phải là trận chiến của các ngươi, trận chiến cần các ngươi liều mạng là ở tương lai, không phải ở hiện tại. Trận chiến hiện tại này, là trận chiến của chúng ta!
Sắc mặt Chung Nhạc buồn bã, nói với Tư Mệnh:
- Chúng ta đi thôi!
Trong bóng tối, một vị tồn tại vô cùng cường đại chậm rãi đi tới. Những nơi hắn đi qua, hắc ám càng lúc càng trầm trọng. Mà ở bên kia, trong quang mang cũng mơ hồ có một vị Thần Ma do ánh sáng thuần túy cấu thành đang đi tới.
Vào lúc này, tiếng trống Mộ Cổ lại một lần nữa vang lên. Chung Nhạc thoáng ngẩn người. Tiếng trống này cũng không phải tới từ chỗ Hắc Đế, mà là truyền tới từ một hướng khác.
Sau đó hắn nhìn thấy Khởi Nguyên Thần Vương, trong lòng nhất thời trầm xuống. Thần thông Chư Thiên Vô Đạo cũng không phải do Hắc Đế phát ra, mà là do Khởi Nguyên Thần Vương phát ra. Khởi Nguyên Thần Vương đã tới, nói rõ là Đại Tư Mệnh đã nhập cuộc. Dù sao, Nguyên Nha Thần Vương, Phượng Thiên Nguyên Quân và Diễn Hành Thần Vương cũng đều là thuộc hạ của hắn.
Trong lòng Tư Mệnh thoáng chần chừ một chút, vẫn còn muốn tiếp tục liều mạng, nhưng nhìn thấy Khởi Nguyên Thần Vương xuất hiện, khiến cho nàng lập tức từ bỏ ý niệm này.
- Phong sư huynh, Táng Linh!
Chung Nhạc gọi lớn một tiếng. Táng Linh Thần Vương và Phong Hiếu Trung lập tức chạy tới, năm người đứng trên Lục Đạo Thiên Luân. Chung Nhạc nhìn về phía đám Chư Đế lão niên vẫn đang không ngừng già nua suy kiệt dưới sự bao phủ của Chư Thiên Vô Đạo kia. Mặc dù hắn sớm đã biết đây là kết cục đã định sẵn, nhưng trong lòng vẫn như cũ có một cỗ ưu thương khó giải.
- Đi thôi!
Tư Mệnh nhẹ giọng nói.
Chung Nhạc gật đầu, khom người thi lễ với đám Đại Đế Thượng Cổ kia một cái. Lục Đạo Thiên Luân chậm rãi chuyển động, ông một tiếng phá không bay đi.
Đúng lúc này, hắn chợt nghe được thanh âm của Tiêu Dao Đế:
- Hắc Đế! Bạch Đế! Các ngươi rốt cuộc đã tới! Các vị đạo hữu, hãy để bọn họ nhìn một chút khả năng sáng tạo của những sinh linh Hậu Thiên chúng ta! Thi triển ra môn thần thông mà lúc chúng ta cùng với Đạo Tôn nghiên cứu khu Luân Hồi thứ bảy đã tìm hiểu ra a!
Toàn thân bọn họ bắt đầu thiêu đốt, khí thế đại phóng, bạo phát. Từng đạo từng đạo thanh âm già nua hội tụ lại một chỗ, phát ra tiếng gào thét kinh thiên động địa:
- Đạo Giải!
Lục Đạo Thiên Luân xuyên qua từng cái từng cái bọt khí, bay về phía phương xa. Mà ở sau lưng, một đạo quang mang không gì sánh nổi đột nhiên bộc phát ra, quang huy sáng ngời chiếu rọi, rọi sáng toàn bộ khu Luân Hồi thứ bảy.
Đó là thần thông vô thượng mà Chư Đế thiêu đốt tính mạng và Nguyên thần của chính mình để thi triển ra.
Đạo Giải!
Đây là thần thông mà lúc bọn họ cùng với Phục Mân Đạo Tôn nghiên cứu khu Luân Hồi thứ bảy đã tìm hiểu ra, là thần thông thuộc về Vũ Trụ Luân Hồi Đại nhất thống, cần bọn họ liên thủ lại mới có thể thi triển ra.
Phục Mân Đạo Tôn đã qua đời, nhưng cũng may những Đại Đế Thượng Cổ này vẫn còn, loại đại thần thông chưa từng có này mới không bị thời gian mai một.
Nhưng hiện tại, là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng Chư Đế Thượng Cổ liên thủ thi triển ra loại thần thông Đại nhất thống này.
Đây là thần thông chưa từng có, trước giờ chưa từng gặp qua, chưa từng nghe qua.
- Sinh linh Hậu Thiên cũng xứng nói Đạo sao? Các ngươi chỉ là sinh mệnh do chúng ta sáng tạo ra, cũng đòi nghiêng trời lệch đất sao? Chư Thiên Vô Đạo!
Lại có một đạo thanh âm vô cùng vang dội vang lên, tiếp theo là thanh âm của từng tôn từng tôn Thần Vương.
- Dạ Kinh Bất Chu Thiên!
- Hào Quang Phổ Chiếu!
- Vạn Ma Quy Tông!
- Phổ Thiên Thần Chiếu!
- Cửu Phượng Phần Thế!
- Nguyên Nha Tống Táng!
- Bàn Ngao Thôn Thiên!
- …
Oanh!
Một cỗ ba động đáng sợ theo sau đạo quang mang sáng ngời kia nối đuôi nhau mà tới, hất bay Lục Đạo Thiên Luân, khiến cho Tư Mệnh khó có thể giá ngự kiện Thiên luân này. Đạo ba động đánh thẳng vào Lục Đạo Thiên Luân, cuốn kiện Trọng khí này lên, đập thẳng về phía từng cái từng cái bọt khí. Lục Đạo Thiên Luân lăn lộn xuyên qua một cái lại một cái bọt khí.
Đạo ba động kinh thiên động địa kia kéo dài thật lâu, đẩy Lục Đạo Thiên Luân về phía càng xa hơn. Một lúc lâu sau đạo ba động này mới yếu dần lại, cuối cùng Tư Mệnh cũng có thể lại chưởng khống Lục Đạo Thiên Luân, thôi động Lục Đạo Thiên Luân cắt ra khu Luân Hồi thứ bảy, xuất hiện trong Bí cảnh Nguyên thần của của một vị Đế Quân.
Vị Đế Quân kia không khỏi kinh ngạc, nhìn thấy đám người Tư Mệnh đi ra, vội vàng khom người nói:
- Đại tỷ!
Tư Mệnh khẽ gật đầu một cái.
Vị Đế Quân này là một thuộc hạ của nàng, tên là Dạ Thiên Tử, là con trai của Thiên Nguyên Thiên Đế. Lần này Tư Mệnh chính là điều khiển Lục Đạo Thiên Luân tiến vào Bí cảnh Nguyên thần của hắn, quay trở lại trong Lục Đạo Giới.
Chung Nhạc trầm mặc, Tư Mệnh không nói một lời, Phong Hiếu Trung cũng không nói lời nào. Táng Linh Thần Vương thoáng chần chừ một chút, cuối cùng cũng không có mở miệng.
Tiêu Dao Đế suất lĩnh Chư Đế Thượng Cổ liều mình đánh một trận với đám Thần Vương kia, kết cục rốt cuộc thế nào?
Bọn họ có thể thắng được không?
Bọn họ còn có thể sống tiếp nữa không?
Anh hùng kinh tài tuyệt diễm, sài lang hổ báo yếu như gà. Nhưng anh hùng cuối cùng cũng có thời điểm tuổi già chống đỡ hết nổi, già yếu giống như Phục Mân Đạo Tôn vậy. Bọn họ có thể chống lại công kích của địch nhân không?
Tâm tình Chung Nhạc một mảnh trầm trọng. Đám tồn tại cổ lão nhất bọn Hắc Đế, Bạch Đế, Khởi Nguyên Thần Vương, Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế… này là những kẻ chưởng khống lực lượng cường đại nhất thế gian, là tồn tại tiếp cận Đạo Thần.
Toàn thân từng vị từng vị Đại Đế lão niên tràn ngập nặng nề mộ khí, đang gia tốc già yếu.
Chư Thiên Vô Đạo không chỉ đơn giản là trấn áp tu vi và đại đạo mà thôi, đồng dạng cũng có thể gia tốc nhục thân già yếu, gia tốc Nguyên thần mục nát.
Chư Đế Thượng Cổ vốn dĩ đã vô cùng già nua, hiện tại lại càng họa vô đơn chí.
- Đi thôi!
Nhạn nương nương mỉm cười, nói.
Bộ dáng nàng vốn dĩ là một phụ nhân trung niên, nhưng hiện tại đã là nếp nhăn đầy mặt, mái tóc cũng từ một màu đen dần dần biến thành hoa râm, cuối cùng toàn bộ trắng như cước.
- Đi thôi!
Trí Tuệ Nữ Đế phất phất tay, sắc mặt bình thản, nói:
- Đây không phải là trận chiến của các ngươi, trận chiến cần các ngươi liều mạng là ở tương lai, không phải ở hiện tại. Trận chiến hiện tại này, là trận chiến của chúng ta!
Sắc mặt Chung Nhạc buồn bã, nói với Tư Mệnh:
- Chúng ta đi thôi!
Trong bóng tối, một vị tồn tại vô cùng cường đại chậm rãi đi tới. Những nơi hắn đi qua, hắc ám càng lúc càng trầm trọng. Mà ở bên kia, trong quang mang cũng mơ hồ có một vị Thần Ma do ánh sáng thuần túy cấu thành đang đi tới.
Vào lúc này, tiếng trống Mộ Cổ lại một lần nữa vang lên. Chung Nhạc thoáng ngẩn người. Tiếng trống này cũng không phải tới từ chỗ Hắc Đế, mà là truyền tới từ một hướng khác.
Sau đó hắn nhìn thấy Khởi Nguyên Thần Vương, trong lòng nhất thời trầm xuống. Thần thông Chư Thiên Vô Đạo cũng không phải do Hắc Đế phát ra, mà là do Khởi Nguyên Thần Vương phát ra. Khởi Nguyên Thần Vương đã tới, nói rõ là Đại Tư Mệnh đã nhập cuộc. Dù sao, Nguyên Nha Thần Vương, Phượng Thiên Nguyên Quân và Diễn Hành Thần Vương cũng đều là thuộc hạ của hắn.
Trong lòng Tư Mệnh thoáng chần chừ một chút, vẫn còn muốn tiếp tục liều mạng, nhưng nhìn thấy Khởi Nguyên Thần Vương xuất hiện, khiến cho nàng lập tức từ bỏ ý niệm này.
- Phong sư huynh, Táng Linh!
Chung Nhạc gọi lớn một tiếng. Táng Linh Thần Vương và Phong Hiếu Trung lập tức chạy tới, năm người đứng trên Lục Đạo Thiên Luân. Chung Nhạc nhìn về phía đám Chư Đế lão niên vẫn đang không ngừng già nua suy kiệt dưới sự bao phủ của Chư Thiên Vô Đạo kia. Mặc dù hắn sớm đã biết đây là kết cục đã định sẵn, nhưng trong lòng vẫn như cũ có một cỗ ưu thương khó giải.
- Đi thôi!
Tư Mệnh nhẹ giọng nói.
Chung Nhạc gật đầu, khom người thi lễ với đám Đại Đế Thượng Cổ kia một cái. Lục Đạo Thiên Luân chậm rãi chuyển động, ông một tiếng phá không bay đi.
Đúng lúc này, hắn chợt nghe được thanh âm của Tiêu Dao Đế:
- Hắc Đế! Bạch Đế! Các ngươi rốt cuộc đã tới! Các vị đạo hữu, hãy để bọn họ nhìn một chút khả năng sáng tạo của những sinh linh Hậu Thiên chúng ta! Thi triển ra môn thần thông mà lúc chúng ta cùng với Đạo Tôn nghiên cứu khu Luân Hồi thứ bảy đã tìm hiểu ra a!
Toàn thân bọn họ bắt đầu thiêu đốt, khí thế đại phóng, bạo phát. Từng đạo từng đạo thanh âm già nua hội tụ lại một chỗ, phát ra tiếng gào thét kinh thiên động địa:
- Đạo Giải!
Lục Đạo Thiên Luân xuyên qua từng cái từng cái bọt khí, bay về phía phương xa. Mà ở sau lưng, một đạo quang mang không gì sánh nổi đột nhiên bộc phát ra, quang huy sáng ngời chiếu rọi, rọi sáng toàn bộ khu Luân Hồi thứ bảy.
Đó là thần thông vô thượng mà Chư Đế thiêu đốt tính mạng và Nguyên thần của chính mình để thi triển ra.
Đạo Giải!
Đây là thần thông mà lúc bọn họ cùng với Phục Mân Đạo Tôn nghiên cứu khu Luân Hồi thứ bảy đã tìm hiểu ra, là thần thông thuộc về Vũ Trụ Luân Hồi Đại nhất thống, cần bọn họ liên thủ lại mới có thể thi triển ra.
Phục Mân Đạo Tôn đã qua đời, nhưng cũng may những Đại Đế Thượng Cổ này vẫn còn, loại đại thần thông chưa từng có này mới không bị thời gian mai một.
Nhưng hiện tại, là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng Chư Đế Thượng Cổ liên thủ thi triển ra loại thần thông Đại nhất thống này.
Đây là thần thông chưa từng có, trước giờ chưa từng gặp qua, chưa từng nghe qua.
- Sinh linh Hậu Thiên cũng xứng nói Đạo sao? Các ngươi chỉ là sinh mệnh do chúng ta sáng tạo ra, cũng đòi nghiêng trời lệch đất sao? Chư Thiên Vô Đạo!
Lại có một đạo thanh âm vô cùng vang dội vang lên, tiếp theo là thanh âm của từng tôn từng tôn Thần Vương.
- Dạ Kinh Bất Chu Thiên!
- Hào Quang Phổ Chiếu!
- Vạn Ma Quy Tông!
- Phổ Thiên Thần Chiếu!
- Cửu Phượng Phần Thế!
- Nguyên Nha Tống Táng!
- Bàn Ngao Thôn Thiên!
- …
Oanh!
Một cỗ ba động đáng sợ theo sau đạo quang mang sáng ngời kia nối đuôi nhau mà tới, hất bay Lục Đạo Thiên Luân, khiến cho Tư Mệnh khó có thể giá ngự kiện Thiên luân này. Đạo ba động đánh thẳng vào Lục Đạo Thiên Luân, cuốn kiện Trọng khí này lên, đập thẳng về phía từng cái từng cái bọt khí. Lục Đạo Thiên Luân lăn lộn xuyên qua một cái lại một cái bọt khí.
Đạo ba động kinh thiên động địa kia kéo dài thật lâu, đẩy Lục Đạo Thiên Luân về phía càng xa hơn. Một lúc lâu sau đạo ba động này mới yếu dần lại, cuối cùng Tư Mệnh cũng có thể lại chưởng khống Lục Đạo Thiên Luân, thôi động Lục Đạo Thiên Luân cắt ra khu Luân Hồi thứ bảy, xuất hiện trong Bí cảnh Nguyên thần của của một vị Đế Quân.
Vị Đế Quân kia không khỏi kinh ngạc, nhìn thấy đám người Tư Mệnh đi ra, vội vàng khom người nói:
- Đại tỷ!
Tư Mệnh khẽ gật đầu một cái.
Vị Đế Quân này là một thuộc hạ của nàng, tên là Dạ Thiên Tử, là con trai của Thiên Nguyên Thiên Đế. Lần này Tư Mệnh chính là điều khiển Lục Đạo Thiên Luân tiến vào Bí cảnh Nguyên thần của hắn, quay trở lại trong Lục Đạo Giới.
Chung Nhạc trầm mặc, Tư Mệnh không nói một lời, Phong Hiếu Trung cũng không nói lời nào. Táng Linh Thần Vương thoáng chần chừ một chút, cuối cùng cũng không có mở miệng.
Tiêu Dao Đế suất lĩnh Chư Đế Thượng Cổ liều mình đánh một trận với đám Thần Vương kia, kết cục rốt cuộc thế nào?
Bọn họ có thể thắng được không?
Bọn họ còn có thể sống tiếp nữa không?
Anh hùng kinh tài tuyệt diễm, sài lang hổ báo yếu như gà. Nhưng anh hùng cuối cùng cũng có thời điểm tuổi già chống đỡ hết nổi, già yếu giống như Phục Mân Đạo Tôn vậy. Bọn họ có thể chống lại công kích của địch nhân không?
Tâm tình Chung Nhạc một mảnh trầm trọng. Đám tồn tại cổ lão nhất bọn Hắc Đế, Bạch Đế, Khởi Nguyên Thần Vương, Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế… này là những kẻ chưởng khống lực lượng cường đại nhất thế gian, là tồn tại tiếp cận Đạo Thần.