“Xem ra em không biết thực lực của sếp Dạ rồi” Tư Hạo Hiên nhìn chằm chằm vào cô: “Em và anh ta chỉ hợp tác với nhau trên phương diện công việc thôi à?”
“Nếu không thì sao?” Phong Thiên Tuyết nhướng mày.
Tư Hạo Hiên yên lặng một lúc rồi nói với giọng điệu đầy ẩn ý: "Anh ta là một người rất nguy hiểm, em nên tránh xa anh ta ra thì hơn.”
“Những người thấp cổ bé họng như tôi thì làm gì có cơ hội để tiếp xúc với người quyền quý như anh ta chứ?” Phong Thiên Tuyết không đồng ý với câu nói ấy của anh ta: “Anh nghĩ nhiều rồi.”
“Vậy được rồi.” Tư Hạo Hiến khẽ thở phào: “Tôi bảo em là không cần đi làm nữa rồi mà? Sao lại đi làm bảo vệ?”
“Anh đừng quan tâm đến những chuyện đó nữa” Phong Thiên Tuyết tỏ rõ lập trường của bản thân: “Nếu hôm nay anh không cứu tôi thì tôi cũng chẳng ra đây riêng với anh đâu.”
“Được rồi, thôi không nói về chuyện này nữa” Tư Hạo Hiên nói sang chủ đề khác: “Mấy ngày vừa rồi con trai tôi không chịu đi học. Nó phản đối chuyện chuyển trường, tuổi còn nhỏ nhưng lại rất ngang bướng, nó còn tuyệt thực để phản đối nữa cơ”
“Hả?” Phong Thiên Tuyết hơi ngạc nhiên: “Đừng để trẻ con bị thương”
“Cứ kệ nó đi, khi nào đói quá, không chịu được thì sẽ tự biết tìm đồ ăn thôi.” Tư Hạo Hiên thở dài một hơi: “Mấy năm gần đây tôi bận làm việc, không có thời gian ở cạnh nó, người nhà thì ai cũng nuông chiều nó nên giờ mới tạo ra cái thói xấu ngang ngược ấy, nhân cơ hội này tôi phải dạy cho nó một bài học cho ra nhẽ mới được.”
“Phải dạy con trẻ từ từ, không phải là cứ dạy là được ngay đầu” Phong Thiên Tuyết cảm thấy không đành lòng: “Chuyện chuyển trường anh cũng đừng sốt ruột quá, cứ từ từ rồi giải quyết, nếu không được thì thôi, không chuyển trường cũng chẳng sao, chẳng qua là..”.
“Nó nói là miễn không chuyển trường thì bảo nó làm gì cũng được.” Tư Hạo Hiên vội vàng nói: “Tôi biết là em đang băn khoăn chuyện gì. Tôi đã bảo Bạch Lộ rồi, sau này cô ấy sẽ không đến trường, cũng không gây sự với cô nữa. đầu”
“Ừ, vậy thì cũng không còn vấn đề gì đâu?
Thật ra, Phong Thiên Tuyết chỉ không muốn gây sự với Bạch Lộ thôi, còn
những chuyện khác thì chẳng có vấn đề gì cả, chỉ là trẻ lên ba thôi, xấu tính đến mấy được chứ.
“Em vẫn luôn khéo léo, hiểu chuyện như trước.” Tư Hạo Hiên nhìn cô với ánh mắt dịu dàng.
“Đến nơi rồi” Phong Thiên Tuyết nói sang chuyện khác: “Đây là bệnh viện tư nhân của gia đình anh à?”
“Đúng vậy, bình thường sếp Tư hay đi khám bệnh ở bệnh viện này”