Mục lục
Truyện: Thiên tài tam bảo - Phong Thiên Tuyết (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phong Thiên Tuyết không nói nữa, chỉ cúi đầu dọn tài liệu rồi đặt lên bàn làm việc. 

Sau đó cô lại cầm giẻ, ngồi xổm xuống lau sạch những vết máu kia. 

Lau mỗi giọt đều giống như đang lau vết thương của mình. 

“Tư Hạo Hiên bị thương, cô đau lòng sao?” Dạ Chẩn Đình lại chất vấn. 

Phong Thiên Tuyết vẫn không nói mà tiếp tục dùng sức lau sạch. 

Dạ Chẩn Đình mất kiên nhẫn, anh cau mày, lạnh lùng ra lệnh: “Cô câm sao? Nói đi!” 

Cuối cùng Phong Thiên Tuyết dừng động tác lại, ngẩng đầu nhìn anh: “Tại sao anh thích bạo lực như vậy? Có chuyện gì không thể bình tĩnh nói được hay sao mà cứ phải cầm đồ ném người ta?” 

Dạ Chẩn Đình nhìn cô không đáp, nhưng trong mắt anh lại dâng trào vẻ phức tạp. 

Một lúc lâu sau anh đứng dậy, chậm rãi đi về phía cô. 

Ánh nắng trên người anh tô điểm cho tia sáng, rõ ràng là màu sắc ấm áp nhưng lại đầy sắc nhọn. 

Anh từ từ đến gần, Phong Thiên Tuyết bắt đầu cảm thấy sợ hãi, cô vô thức lùi lại, ánh mắt không chịu khuất phục trước đó cũng hoảng sợ dời đi, cô chột dạ giải thích: 

“Tôi chỉ cảm thấy anh không cần phải bạo lực như thế. ” 

Anh vẫn đang tiến lại, cô tiếp tục lùi về sau, mặc dù sợ nhưng cô vẫn lấy hết can đảm nói: “Sếp Tư đến để bàn chuyện hợp tác với anh, anh không muốn hợp tác với anh ấy thì cứ dứt khoát từ chối là được rồi, tại sao lại cầm đồ ném người ta?” 

Giày da màu đen của anh xuất hiện trong tầm mắt đang cụp xuống của cô, hơi thở mạnh mẽ gần ngay trước mắt. 

Giọng cô bắt đầu run rẩy: “Anh như vậy, người ở cả công ty đều sợ anh, đối tác cũng sợ anh...” 

“Chỉ có cô không sợ tôi” 

Dạ Chấn Đình ép cô vào tường, cô đã không còn đường lui nữa. 

Anh chống một tay bên bả vai cô, tay còn lại bóp má cô, buộc cô nhìn vào đôi mắt đang đầy lửa giận của anh. 

“Tôi...” 

Phong Thiên Tuyết vô cùng hoảng sợ, cũng không biết nên nói gì mới có thể thoát khỏi tình cảnh nguy hiểm 

này. 

“Có phải cô cho rằng dùng cách này thì có thể thu hút sự chú ý của tôi?” Dạ Chẩn Đình cười khẩy, hỏi: “Nói cách khác, cô cảm thấy tôi thích cô nên cậy được ưu ái mà kiêu?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK