“Rốt cuộc cô muốn nói gì?” Phong Thiên Tuyết kích động ngắt lời cô ta.
"Loại như cô.." Lăng Long liếc nhìn cô từ trên xuống dưới, cười lạnh nói, "Nhiều nhất là mười nghìn, nhưng Chẩn Đình thích cô, tôi không thể sỉ nhục mắt nhìn của anh ấy"
Lăng Long sát tới, dùng tấm séc tát vào mặt Phong Thiên Tuyết, "Sau này có lên giường với Chấn Đình một lần, tôi sẽ cho cô một triệu, cảm ơn cô đã thay tôi hầu hạ chồng chưa cưới của tôi!"
“Đủ rồi!” Phong Thiên Tuyết tức giận đẩy cô ta ra, “Cô thật quá đáng!"
“Chậc chậc chậc!" Lăng Long cười chế giễu, "Còn thẹn quá hóa giận cơ à? Vừa rồi khi lên giường với Chẩn Đình rất hưởng thụ mà, nhưng mà cô đừng vui mừng quá sớm, anh ấy chỉ coi cô như một công cụ để thỏa mãn ham muốn mà thôi."
"Cô..." Phong Thiên Tuyết đang định nói chuyện thì cửa phòng mở ra, Dạ Chẩn Đình bước vào.
Nhìn thấy vẻ mặt đắc ý cười lạnh của Lăng Long và vẻ tức giận của Phong Thiên Tuyết, Dạ Chấn Đình nhíu mày, lạnh lùng nói: "Sao cô lại ở đây?"
“Cô ấy đến để gửi tài liệu cho em” Lăng Long làm ra vẻ khách sáo, “Lúc trước sếp Kiều vô tình làm đổ rượu vang lên người cô ấy, vì vậy em đã đưa cho cô ấy một tấm séc coi như đền bù, tiếc là cô ấy không cần!”
“Không cần đầu” Dạ Chẩn Đình lấy tầm séc ra ném vào thùng rác, “Nhân viên của anh, anh sẽ tự xử lý."
"Được ạ..." Lăng Long làm nũng sát tới, dán lên cạnh anh, nhướng mày nói với Phong Thiên Tuyết, "Còn không đi sao?"
Phong Thiên Tuyết giận đến xanh mặt, đứng dậy bỏ đi.
“Chờ một chút” Lăng Long lại gọi cô lại.
Phong Thiên Tuyết dừng lại, không quay đầu, đợi cô ta nói hết lời.
“Buổi tối có tiệc, cô cũng tham gia đi” Lăng Long hào phóng nói, “Lát nữa tôi sẽ bảo người mang cho cô một bộ váy dạ hội, cô trang điểm kỹ càng vào
“Không cần” Phong Thiên Tuyết hận không thể rời khỏi đây ngay lập tức.
"Khách sáo cái gì?" Lăng Long tươi cười nói, "Buổi tối bạn cũ của cô cũng đến mà, bạn bè tụ tập rất náo nhiệt!"